Chương 37: Điều Đáng Sợ Nhất

Chương 37: Điều Đáng Sợ Nhất

- Hai đứa chúng mày đi theo bọn tao vào đây.

Hắn nhếc miệng mà đi theo đám người này, bước qua những ánh mắt đầy sự them thuồng ác ý, hắn bước vào trong lãnh địa của đám ăn thịt đồng loại này.

Mấy tên đầu lĩnh này không có bất cứ hành động nào, dẫn hai người đi sâu vào bên trong cứ điểm.

Hắn đưa mắt quan sát trên chặng đườn này, nơi này chỗ nào cũng đầy rác bẩn quăng bừa bãi, cứt đái lung tung quả thật là một đám nguyên thủy hết chỗ nói.

Bước qua từng ngôi nhà xây dựng lụp xụp, hắn thấy ở trên một quảng trường nhỏ được dựng đơn sơ, từng dãy nhà nhỏ như mấy cái mái hiên ráp lại, xung quanh là được một cái hàng rào gỗ quây lại. Bên trong là từng nhóm người người la liệt co quắp vào với nhau, khuôn mặt đám người này đầy vẻ chán nản và tuyệt vọng. Quả nhiên là bọn họ  bị nuôi nhốt cùng một chỗ thành nhiều cái lồng nhỏ.

Ahri dừng lại một lát mà đưa mắt tìm kiếm khắp nơi trong những cái lồng, sau đó cô lắc đầu buồn chán mà nói.

- Không có!

Ahri đã từng nghĩ đến rất nhiều trường hợp sẽ xảy ra, khi cô từ Lạc Thần căn cứ trở về, cô mong mỏi bóng dáng của mẹ mình mỗi lúc mỗi giây. Cô thậm chí đã nghĩ đến việc mẹ đã biến thành zombie, cô cũng đã chuẩn bị tâm lý để giải thoát cho bà. Nhưng bây giờ thì sao, một chút thông tin nào về mẹ đều không có. Mẹ cô như đã biến mất khỏi thế gian, mất tung mất tích.

Sáng nay cô và hắn chạy về căn nhà nhỏ đã từng gắn bó với mẹ, nhưng bên trong chỉ là trống rỗng. Không có bất kì vật gì, ngay đến cả bàn ghế cũng đã biến mất hết sạch. Cô rất lo lắng cho mẹ, cô cũng đã suy đoán rất nhiều điều sẽ xảy ra cho mẹ. Nhưng đến đây cảnh tượng trước mắt khiến cho cô đau đớn vô cùng, có lẽ mẹ đã đi xa cô mất rồi, xa vĩnh viễn. Cô không tức giận với đám người kia, vì trong mắt cô tất cả bọn họ đều là người chết cả rồi, chỉ là lúc nào bọn họ sẽ chết mà thôi.

Cô được sinh ra trong một gia đình hạnh phúc và giàu có. Ba mẹ đều thuộc vào tầng lớp thượng lưu, nhưng sau một lần thất bại nặng nề thì ba cô đã tự sát mất rồi. Chỉ để lại hai mẹ con với hai bàn tay trắng phải trốn chạy đám cho vay nặng lãi mà đến đây. Mẹ mang trong mình căn bệnh qoái ác, nhưng vẫn yêu thương cô, chăm sóc cô cho đến tận bây giờ. Cô yêu mẹ mình như yêu hắn vậy, yêu đến tận đáy lòng mình.

- Đi thôi em! Bây giờ còn chưa phải là lúc để đau thương.

Ahri hiểu ý hắn, hắn đây là gián tiếp để cho cô trôi qua đoạn thời gian khốn khổ trong linh hồn này. Quan tâm vào một việc nào khác, sẽ khiến cho cô không còn thời gian để đau thương, để rồi thời gian sẽ chầm chậm xoa nhòa đi vết thương trong lòng.

Đi thêm một đoạn thì hắn cũng phải hít lấy một ngụm khí lạnh, cánh tay cũng đã bị Ahri nắm chặt. Trước mắt hai người là một cái bàn khá lớn, trên đó đang nằm một cái xác đã bị chặt mất tay chân. Vì cái xác còn tươi mới cho nên máu trên cổ vẫn còn chưa đông, máu vẫn chảy thành dòng xuống mặt đất, mà mặt đất đã bị máu làm cho khô cứng lại thành từng mảng rợn người.

Cái xác kia là bị cắt tiết như trâu lợn, bọn ăn thịt người này vậy mà cắt tiết người dã man như thế.

Đi thêm một đoạn nữa thì hai người liền thấy thành quả của đám người này. Từng bộ phận cơ thể người được xử lý như thịt trâu, thịt bò mà treo lên từng cái giá, những bộ phận cơ thể này vậy mà được phơi khô để tích trữ.

- Tâm lý chúng mày tốt đấy, yên tâm đi chúng mày là cực phẩm, bọn tao sẽ nuôi dưỡng chúng mày thật trắng trẻo.

Hắn không nói gì mà nhếch miệng cười khẩy, không thèm trả lời khiến tên kia có chút kinh nghạc. Nhưng dù sao thì hai người đã vào tận đây rồi, theo hắn thì hai người có vẫy vùng thế nào thì cũng vô dụng mà thôi. Bọn hắn đều là người có cấp độ, một quyền có thể đấm nát cả một khối đá to, vậy thì hai người này làm nên sóng gió gì cơ chứ.

Đám người đi đến một ngôi nhà vừa mới dựng lên bằng gỗ và lá to lớn nhất ở ngọn núi này, tên kia dừng lại mà ra vẻ dặn dò.

- Thằng kia đi vào bên trong thì chú ý hầu hạ chị cả cho tốt, nếu không chết như thế nào cũng không biết đâu. Còn con kia cũng theo vào đi, lát nữa tao xin phép chị cả xong thì mày đi theo bọn tao, ở đây mà hầu hạ bọn tao tử tế, bọn tao cho mày ăn no sống tốt.

Tên kia dẫn hai người đến phía trước cổng, cung kính mà đứng. Bên trong vang lên tiếng chời dâm đãng của một người phụ nữ, thậm chí còn có tiếng bành bạch va chạm của da thịt. Rõ ràng là có người đang hoan ái, hắn có chút nghi hoặc, người ta đang hú hí đám người này đứng ngoài nghe cái gì. Bên trong là chị cả của bọn chúng, lởn vởn ở đây không sợ cô ta nổi cáu sao.

- Thằng vô dụng, mày chỉ được có mấy phút thể thôi hả. Thằng tiếp nhanh lên bà đang sướng.

Bên trong vang lên tiếng người phụ nữ khiến hắn có chút kinh ngạc, vậy mà không chỉ có hai người đang hoan lạc. Mà là một người phụ nữ đang ép một đám đàn ông thỏa mãn mình.

- Thật có ý tứ nha!

Nhưng mà lúc hắn quay sang lại thấy Ahri có vẻ đang rất xúc động, nghi hoặc hắn hỏi.

- Ahri! Em làm sao vậy?

Ahri không trả lời hắn mà lao lên phía cánh cổng.

- Này mày làm gì thế?

Tên đang dẫn đường hốt hoảng mà đưa tay ngăn cản, chỉ là hắn còn chưa đi lên được một nửa thì đã ăn của hắn một quyền rồi bay đi như chim.

Đám người khác thấy vậy liền nổi giận, chuông cảnh báo triệu tập được vang lên inh ỏi. Từ khắp các ngõ ngách, một đám chừng 100 người lao đến. Xem tốc độ thì thấp nhất là cấp 4 cao nhất thì đã đến cấp 9. Thực lực không tệ một chút nào, rút ra binh khí mà ồ ạt lao lên phía hai người.

- Ầm!

Cánh cửa được mở toang ra, toàn bộ khung cảnh bên trong cũng vì thế mà đập vào mắt hai người.

Chỉ thấy bên trong đang có 7 người đang bò trườn mà hầu hạ một lão thái bà khoảng tầm 50 đến 60 tuổi, ai nấy mặt mũi đều bơ phờ vì túng dục quá độ. Kẻ thì liếm chân, kẻ thì hôn môi, còn có kẻ thì vẫn đang đồn dập lên xuống khiến cho lão bà kia liên tục rên lên vì sung sướng.

Ahri đứng chết lặng như trời trồng, cô không nói gì nhưng hai hàng lệ nóng không dữ được chứ thế mà tuôn trào, một tiếng nói như mắc nghẹn từ trong cổ họng được cô cố gắng hết sức mà nặn ra.

- Mẹ!

Tiếng nói của cô như là tiếng sấm giữa trời quang, không gian căn phòng bỗng chốc trở nên kỳ quặc. Đám người kia lao đến chỗ Định Thiên, vũ khí tung thiên mà lao đến, sắp sửa lâm chiến. Nhưng âm thanh của Ahri vang lên khiến cho cả đám phải đột ngột dừng lại, đứng như trời trồng đầy vẻ kinh ngạc.

Mấy người đàn ông đang còn bò trườn trên cơ thể phụ nữ, nghe vậy cũng bỗng chốc mà dừng lại, ngơ ngác mà nhìn qua.

Thân thể hắn cũng đã khoác lên áo giáp sáng bóng, Xuyên Cang Bổng vẫn giữ động tác chuẩn bị tấn công. Tuy nhiên nghe thấy âm thanh này hắn cũng vì quá kinh ngạc mà đã dừng động tác chiến đấu lại.

Mọi thứ đều trở nên trầm mặc, ngoại trừ người đàn ông đang banh hai chân của người phụ nữ ra thật rộng. Hắn đã đến giai đoạn sung sướng nhất cho nên không có thể dừng lại được, dương căn nằm trong lỗ sâu của người phụ nữ mà liên tục ra vào.

- Bạch! Bạch! Bạch!

Âm thanh da thịt va vào nhau là thứ không hài hòa nhất ở đây. Vì mọi thứ đều tĩnh lặng, chỉ duy nhất âm thanh da thịt va vào nhau này chẳng khác nào tiếng sấm rền vang mà đánh sâu vào lòng người.

Trầm mặc như vậy, âm thanh rền vang như vậy.

- A!...

Người đàn ông như đã đạt đến cực khoái mà kêu lên, hắn thở hổn hển mà xuất ra tình khí ra khắp vùng bụng dưới của người phụ nữ. Nơi đó đã ướt nhẹp, tình khí bắn lên cũng chỉ khiến nơi đó có nhiều thêm một ít nước ngập vào mà thôi, nơi đó đã thành một vũng tình dịch đã được nhiều người xuất lên rất nhiều mà đọng thành. Tình dịch chầm chậm chảy xuống cái nệm đã ướt đẫm, bởi vì xái nệm đã không hút nổi nước nữa mà tạo thành vũng nước phía dưới. Người đàn ông vừa xuất tình khí xong liền nằm ngã sang một bên, làm bừng tỉnh một người khác ở bên cạnh. Hẳn đã biết đến lượt mình, người này liền thay thế đi vào. Nhét dương căn mềm nhũn vì bản thân chẳng dậy nổi chút sắc tân nào, cố gắn ấn vào trong lỗ sâu. Hắn nhét vào hai lần nhưng vì dương căn không có cứng lên mà trượt ra ngoài, lấy tay xoa xoa dương căn một lát thì cũng thật may mắn dương căn của hắn có chút dựng lên, dương căn nhỏ xíu cuối cùng mới nhét vào được. Nhấc hai chân người phụ nữ lên, hắn bắt đầu đẩy mạnh vào.

- Bạch! Bạch! Bạch!

...

Người phụ nữ sau khi nghe thấy âm thanh gọi mẹ ấy thì đã như bị dính định thân thuật. Không có bất cứ cử động nào khác mà nằm yên ở nơi đó, mặc kệ tất cả nước mắt bà chậm rãi chảy xuống. Lòng bà bây giờ đau như cắt, ruột gan như đảo lộn.

Bà cho rằng con gái mình đã chết mất rồi. Bà hận tất cả thế giới này, hận người chồng phụ bạc, hận hàng xóm láng giềng. Bà hận, hận tất cả.

Cho nên ngày đó, ngày mà thượng đế ban cho nà món quà kỹ năng đặc biệt, bà đã không còn kìm giữ bản thân nữa. Bà muốn dày xéo hết tất cả nhân loại đã khiến cho bà phải khổ sở, bà muốn dày xéo nơi đã khiến cho con gái bà mất đi tuổi thơ đẹp đẽ. Bà cho đám người ấy được thỏa mãn dục vọng, cho bọn người đó muốn làm gì thì làm. Cho bọn hắn đều biến thành ác quỷ hết đi, cho đám người yếu đuối trở thành thức ăn luôn cho đám người đó.

Bà vui vẻ khi nhìn thấy đám người sống sót vẫy vùng trong bát cơm của đám người đã gần như điên loạn. Bà vui vẻ khi nhìn thấy đám người bà ghét cay ghét đắng biến thành ác quỷ.

Bà thỏa mãn dục vọng của mình, bà muốn người chồng đã độc ác vất bỏ mẹ con bà phải nhận thấy được việc ngu si nhất của hắn. Vất bỏ bà, hắn vậy mà lựa chọn một mình được giải thoát,  đê lạ cho bà một đống ngổn ngang và đứa con còn ngây thơ. Bà để cho một đống đàn ông chơi bà, cho từng người một bắn vào bên trong cơ thể bà, cho lão chồng đã chết của bà phải hối hận đến mức không thể siêu sinh.

Nhưng bà làm như vậy vì đã tuyệt vọng với cái cuộc sống đầy khốn khổ này, không còn con gái tâm bà như chết lặng rồi. Con bà chết rồi bà còn gì để mất nữa đâu.

Nhưng mà, con hái bà vậy mà trở về. Con gái bà đang gọi bà, nhưng thứ con gái bà thấy lại là cảnh tượng này. Cảnh tượng của địa ngục mà bà đã xây dụng ra.

- Bạch! Bạch! Bạch!

Nhận ra phía dưới mình vẫn còn đang làm việc hoan ái đầy bẩn thỉu, bà muốn giết chết kẻ đang làm bà nhục nhã trong mắt con gái này. Nhưng mà sợ hãi khủng khiếp lan tràn trong cơ thể khiến cho bà không động đậy được. Bà thật sự không thể cử động được dù chỉ một chút.

- Ư!...

Người đàn ông rên lên từng tiếng đầy khổ sở xem lẫn sự thoải mái. Ngày hôm nay hắn đã xuất ra đến lần thứ ba rồi, cảm giác thoải mái ban đầu đã không còn nữa. Dương căn của hắn truyền đến sự đau đớn cùng sảng khoái đan xen, khiến cả khôn mặt hắn càng trở nên nhăn nhó méo xệch.

- Con! Con...

Bà cố gắng mới rặn ra được hai chữ, nhưng tiếng gọi con này lại phát ra cùng với âm thanh va đập lại khiến không khí càng trở nên qoái dị.

Nước mắt của Ahri đã ngập ướt hết hàng mi, từng giọt chảy xuống cái áo  phần ngực, nơi đó đã ướt thành một mảnh. Cô không biết làm gì bây giờ, bây giờ chỉ còn lại là bi thương, vô tận bi thương. Chân cô không thể đứng vững nữa mà ngã khụy xuống.

Một bàn tay ôm choàng lấy cô, bế bổng cô lên rồi quay người rời đi. Không có ai ngăn cản, đám người tách ra thành hai hàng để mặc cho bọn họ rời đi.

- Mẹ vợ! thật là có hứng thú khác người.

...