Chương 17: Mày bị ngu hay sao lại đi chọc bá vương
- Chồng chồng! Định Thiên anh nhìn kìa.
Ahri bất chợt gọi tới làm phá tan suy nghĩ của hắn. Chau mày nhìn về phía cánh tay cô đang chỉ thì thấy có mấy cái bóng người đang thấp thoáng, trong đó có người đang vẫy cờ trắng về phía bọn họ.
-Có người sống.
-Chồng có qua cứu bọn họ hay không?
-Bọn họ còn chưa gặp nguy hiểm nên không gấp.
- Chồng nếu như chúng ta đi dường mái nhà thì có thể trực tiếp đi đến nơi đó.
-Um! Vậy chúng ta đi thôi.
Ba người chạy theo đường nái nhà đi qua, đôi lúc sẽ bị zombie phát hiện nhưng cũng chẳng làm được cái gì bọn họ cả.
Đến gần cả ba người mới nhận ra đây vậy mà lại là một dãy chung cư loại nhỏ, cũng chỉ chứa được tầm hơn hai chục hộ gia đình, dãy chung cư này sắp xếp với nhau cao tầm bốn tầng. Ở bên trên mái khu chung cư này đang có bốn người đang đứng, hẳn là bốn người này vừa ra tín hiệu cầu cứu.
Ba người bọn hắn bám vào những cái hàng rào lan can mà nhảy lên, du dưa như những con vượn vậy. Lên đến tầng thượng chung cư hai nhóm người liền gặp mặt.
Một người đàn ông đeo kính có vẻ rất có tri thức bước lên trước tiên đưa tay lên giới thiệu.
-Tôi là Phạm Anh Tuấn rất hân hạnh được gặp các vị.
Nhưng lúc này phía sau một thanh niên cắt ngang mà bước đi lên, vượt qua người đần ông tên Tuấn này lẫn Định Thiên. Thanh niên này đầu trọc trên người xăm trổ rất là có khí thế đại ca, trên miệng thì ngậm lấy một điếu thuốc phì phèo mà đi đến phía Ahri, hắn mở miệng nói.
-Chào em! Anh là siêu nhân đã được tiến hóa. Anh vung một chưởng có thể diết chết cả đàn zombie, thật hân hạnh được gặp en.
Ahri đưa mắt hoa đào nháy nháy mà nhìn hắn khiến cho đôi mắt của thanh niên này càng sáng rực lên, đưa mắt chó đánh giá Ahri mà nhìn từ trên xuống dưới. Như là bộ dạng không muốn bị thất lễ hắn thu hồi ánh mắt phía Ahri mà nhìn qua Riven mà bắt chuyện.
-Ồ chào em cô gái chiến binh! Chẳng lẽ em cũng như anh là người tiến hóa. Chúng ta thật có duyên, nghe anh nói này ở chỗ này anh chính là lớn nhất, không bằng chúng ta hợp lực cùng nhau xây đựng thế giới. Hai em thấy thế nào.
Người đàn ông tên Tuấn dận dữ mà mắng tới.
-Luyện mày đừng có coi trời bằng vung, mày làm loạn lên như bây giờ còn chưa đủ hay sao, đừng có để khách người ta coi thường.
Thanh niên tên Luyện nhướng mày hếch cằm về phía người đàn ông tên Tuấn mà nói.
-Này ông già! Nói lung tung cẩn thận tôi vả vỡ mẹ mồm bây giờ. Nể ông là ba con Linh tôi mới để cho ông lên mặt, giờ con Linh nó chết ở đâu còn méo biết, còn bây giờ tôi có gái đẹp khác liên quan chó gì đến ông.
Người đàn ông tên tuấn còn định tiếp tục đôi co với người kia thì Định Thiên mỉm cười bước tới đưa tay ra mà nói.
- Tôi là Định Thiên! Chỗ chú còn bao nhiêu người, bao nhiêu già, bao nhiêu trẻ, bao nhiêu thanh thiếu niên.
Người đàn ông tên Tuấn có chút ngạc nhiên nhưng vẫn mở miệng lịch sự nói.
- Chỗ tôi còn có 5 n...
Hắn bất chợt cắt ngang mà nói.
-trên 60 tuổi tính già, dưới 15 tính trẻ còn lại là thanh niên trai tráng.
Người đàn ông tên Tuấn có vẻ nghi hoặc nhưng vẫn trả lời.
-Nếu tính như vậy thì có 5 ngu...
Lúc này thanh niên tên Luyện mở miệng cắt ngang hướng Riven và Ahri mà đưa tay tính khoác vai hai người mag nói.
-Đi đi!... Anh đưa hai en đi tham quan nơi này! Chỗ này anh có mấy thứ đồ chơi đảm bảo hai em sẽ thích.
Nhưng khi hắn còn cách hai người còn vài cm thì Riven đã ra tay. Cô nắm lấy bàn tay của hắn trực tiếp vặn ngược ra sau.
-Ra..c...
-Á á á.....
Tiếng xương tay gãy vang lên, tiếp sau đó là tiếng hết như heo bị cắt tiết vang lên. Nhưng Riven cô đâu có đơn giản như vậy, cô lấy một chân đặt lên người hắn lấy lực rồi kéo mạnh.
-R rrrr .... Rắc!...
Một cánh tay bị Riven trực tiếp kéo ra khỏi thân thể thanh niên tên Luyện này, khiến cho hắn đau đớn lăn lộn trên mặt đất. Máu tươi ồ ồ chảy ra từ vết thương của hắn, tiếng kêu la của hắn rú lên trong không gian tầng thượng.
Định Thiên thấy thế thì quay đầu lại mà trách mắng.
-Riven em không thấy anh đang nói chuyên với người ta sao? Làm ồn ào như vậy còn thể thống cống rãnh gì nữa.
Sau đó hắn quay sang nói với thanh niên còn đang lăn lộn dưới mặt đất mà nói.
- Thằng kia mày bị ngu hay sao mà đi chọc bá vương.
Nói xong hắn quay lại người đàn ông tên Tuấn nhìn có vẻ rất chăm chú lắng nghe.
Riven thì bĩu môi có vẻ oan ức lắm, sau đó cô bước tới chỗ thanh niên tên Luyện. Một sút vào bụng khiến hắn trực tiếp bay lên, lao lên không trung rồi trực tiếp rơi ra khỏi khu chung chư mà rơi xuống mặt đất.
- Á á á... Bịch!
Rive quay sang Định Thiên mà nói.
- Yên tĩnh như vậy được chưa! Xì...
Gật đầu tỏ vẻ rất hài lòng nhưng mà người đàn ông tên Tuấn run rẩy mà nói.
-Giết người! các người lại như vậy mà giết người.
Mỉm cười Định Thiên nói với ông ta.
-Không chúng tôi không có giết người, chúng tôi đang cứu người.
Một người đàn ông khác bước lên không sợ hãi bọn họ một chút nào mà nói.
- Các người thật vô pháp vô thiên, giết người rành rành như vậy mà cũng có thể mở miệng chối.
Lắc đầu Định Thiên nói.
- Thằng cha đó có thêm chút thực lực nữa sẽ giết nhiều người mà hắn thấy chướng mắt. Cho nên giết hắn sẽ cứu được nhiều người.
- Cậu nói bậy bạ gì thế, sau này hắn mới giết người thì liên quan gì đến bây giờ.
Định thiên lắc lắc đầu mà nói.
-Các vị lại sai nữa, vì hắn sẽ giết người của tôi, cho nên hắn phải chết là đúng rồi. Tôi đang bảo vệ tài sản cá nhân mà, rất hợp pháp.
Nhóm người kia đờ người ra, nghi hặc mà hỏi lại.
- Cậu đang nói lung tung gì đấy, cậu vừa đến đây thì cái gì mới là tài sản của cậu chứ.
Hắn đưa ngón tay lên rồi chỉ chỉ vào đám người mà nói.
- Đúng thế mà tài sản của tôi đây này. À đúng rồi còn có dưới kia nữa bọn họ đều là tài sản của tôi.
Đám người kia thụt lùi mà lắp bắp nói.
-Cậu điên rồi cậu nói cái gì thế chúng tôi là người không phải đồ vật mà cậu sở hữu.
Hắn vẫn dữ điệu bộ cười mỉm của mình mà tiếp tục nói.
- Đối với tôi người sống mới có tư cách làm người, còn người chết hay sắp chết thì đối với tôi không tính là người.
Người đàn ông tên Tuấn chau mày thật chặt mà nói.
- Cậu muốn giết chúng tôi.
Hắn trả lời.
- Không rảnh!
Người đàn ông tên Tuấn nói.
- Vậy vì sao đối với cậu chúng tôi là người chết.
Hắn nói.
-Vì các người không chiến đấu, trong mắt tôi những kẻ co quắp trong sợ hãi, trốn chui trốn lủi đều là những kẻ sắp chết. Nói đơn giản là bọn họ chẳng thể sống được bao lâu nữa.
Người đàn ông tên Tuấn nói.
- Trốn tránh sợ hãi cũng xem như là không tốt, nhưng mà vì lý gio đó mà xem họ như là người chết thì không đúng.
Hắn nhếc miệng cười nói.
-Ông có lương thực à, có nước sạch không?
Người đàn ông chau mày thật chặt, hắn nói đúng ở nơi này hây giờ hoàn toàn chỉ dựa vào số lương thực còn lại trước mạt thế. Nếu số lương thực này hết thì tất cả mọi người đều sẽ bị chết đói. Sự thật luôn phũ phàng như vậy, sẽ chẳng ai quan tâm ngươi có cái gì cao ngạo, ngươi có bao nhiêu tôn nghiêm. Chỉ cần ngươi không đủ cấp bậc thì trong mắt người khác thì ngươi không cùng bọn họ là đồng loại.
- Cậu muốn chúng tôi phải làm gì?
Đưa mắt nhìn người đàn ông tên Tuấn hắn nói.
- Trở thành đồng loại của chúng tôi, ông và tất cả bọn họ đều có quyền được cứu sống.
Người đàn ông tên Tuấn lại tiếp tục hỏi.
- Làm thế nào để có thể làm đồng loại với cậu.
Chỉ tay xuống đám zombie ở quảng trường gần đó hắn nói.
- Làm thịt hết bọn nó.
Người đàn ông tên Tuấn cảm thấy áp lực càng lúc càng trầm trọng ông ta nói.
- Những người kia! Họ sẽ không đi ra ngoài chiến đấu với đám zombie đó đâu.
Hắn cười lên ha hả rồi nói.
- Ha ha ha... Ông nghĩ là tôi sẽ quan tâm đến người chết sao?
Hít lấy một hơi ông ta nói.
- Nhân loại đã như thế này chúng ta phải đoàn kết để tiếp tục truyền thừa của...
Ngắt lời hắn nói.
- Truyền thừa có tác dụng gì khi cả đám đều chết sạch? Ông bị ngu sao? Giờ ông còn lấy cái gì đó rắm thối ra nói với tôi. Tôi nói lại cho ông rõ ràng người chết không phải là đồng loại với tôi. Hơn nữa ông nghĩ rằng đủ lương thực thì ông có thể trốn trong góc mà sống sao? Đám zombie đó bọn chúng có thể tiến hóa, chỉ cần khứu giác của bọn chúng hoàn thiện thì đấm rác rưởi các ông sẽ trốn ở đâu?
Ngơ ngác người đàn ông tên Tuấn hỏi lại.
- Bọn nó có thể tiến hóa? Là có thể mạnh như mấy người sao?
Ngưng trọng gật đầu hắn trả lời dứt khoát.
- Chiến đấu để tiến hóa và sống sót. Hoặc là các người tự sát hết đi cho đỡ thống khổ
Hít sâu một hơi, người đan ông quay sang nói chuyện với ba người còn lại. Sau một hồi nói chuyện ông ta như mất hết tinh thần quay sang nói chuyện với hắn.
- Cậu muốn chúng tôi làm nô lệ của cậu.
Nhướng mày hắn cười lên ha hả rồi nói.
- Ông coi phim hơi nhiều rồi, chỉ là đồng loại thì hỗ trợ các ngươi một chút. Còn cái gì nô lệ thì quên đi, tôi không có ngu mà đi nuôi một đám vô dụng.
Ngớ người ra một lát người đàn ông cười khổ, hắn nói chuyện quá trực tiếp, quá phũ phàng nhưng mà không có sai. Nô lệ chỉ là trói buộc, lương thực trong mạt thế quá quý hiếm, dùng số lưng thực quý giá chỉ để nuôi một đám nô lệ thì thực sự hắn mới là kẻ ngu.
- Cảm ơn cậu! Nhưng dù sao thì số lượng zombie quá đông chúng tôi đi ra chỉ có chết mà thôi.
Hắn lắc đầu nói.
- Không sao! Chúng tôi có ý định làm sạch chỗ đó cho nên các ông chỉ cần sống sót là được.
Người đàn ông tên Tuấn mừng rỡ mà nói.
- Cậu sẽ dọn sạch đám zombie phía dưới.
Hắn gật đầu nói.
- Ừ! Ông vẫn có thể trốn trong đó để chờ chết.
- À mà đừng nghĩ đến chuyện kho lương, nó là của tôi.
Người đàn ông chau mày lớn tiếng nói.
- Chúng tôi cần số lương thực đó để sống.
Một tia sát ý lóe lên trong mắt cả ba người khiến cho người đàn ông thụt lùi lại mấy bước trong sợ hãi lắp bắp nói.
- Chúng tôi cần sống, tôi xin các người.
Nhếc miệng cười hắn quay lưng bỏ đi. Riven hiểu ý tứ, từ trong nhẫn trữ vật lôi ra Bá Vương đao. Hắn đã cố khuyên bọn họ, cho bọn họ cơ hội để sống.
Nhưng hắn nói đúng một việc, người có cơ hội sống sót thì mới được xem như đồng loại. Nhưng người đàn ông kia không có ngu ông ta hiểu lời cậu đang cố nói từ đầu đến giờ. Tuy nhiên để hi sinh một đám người chỉ vì câu nói của cậu thì vẫn chưa đủ, ông ta chỉ cố đưa ra biện pháp tốt nhất để đạt được thành quả tốt nhất mà thôi.
Nhưng mà ông ta không ngờ tới, mấy người thanh niên này chỉ nói không cùng là đồng loại liền có thể lập tức ra tay tàn sát, tuyệt nhiên một chút lưu tình đều không có.
- Khoan đã chúng tôi sẽ cử ra..
Riven lười nhác mà nói.
- Kẻ chiến đấu cùng chúng tôi, sẽ là bạn bè và đồng đội của chúng tôi. Kẻ đứng nhìn một là chết hai là cút. Chọn nhanh một chút chúng tôi không có thời gian.
-Một tiếng nữa chúng tôi sẽ bắt đầu chiến đấu, những kẻ không ra tiền tuyến, về sau thấy một giết một.
- Bây giờ thì cút, ông còn chưa đủ tư cách làm đồng đội của chúng tôi.
Trong mắt người đàn ông tên Tuấn này thì ba người kia chính là cây cỏ cứu mạng của bọn họ. Chỉ cần có thể đi theo ba người này thì đám người bọn họ mới có thể sống sót. Nhưng cái giá phải trả thật quá đắt, ông biết ba người kia làm không sai, rất là thông minh.
Thời kỳ đầu mạt thế lòng tốt như ông chỉ có con đường kết. Ông chết thì thôi đi, ở đây còn một đám người sẽ theo ông mà chôn chùng. Chọn lựa này là hy sinh mà cũng là chọn lọc của tự nhiên, kẻ sống sót sẽ là tinh anh, mới là hi vọng của nhân loại. Kẻ chết đi thì đều là vô dụng, trong mắt ba người kia thì đều không phải là đồng loại.
.......
Thôn báo Even lần I:
Chỉ qua có 5 ngày ( ngày đầu là tác đăng vào thới điểm tầm 22 giờ - 24 giờ sắp qua ngày mới nên tác không tính) tác thật không ngờ tới tác phẩm của tác lại có thể thu hút nhiều đọc giả đến như vậy. Chỉ riêng này hôm qua tức là ngày thứ 4, con số người đọc đã sắp đạt đên ngưỡng cửa 1000 view trong 1 ngày. Tác vui đến chảy cả nước mắt, sung sướng lâng lâng như hít Mai Thúy.
Sung sướng vô cùng nên tác quyết định tổ chức một cái even nhỏ để giao lưu cùng với các bạn đọc.
Phải biết là tác chỉ viết cho vui, theo đam mê và sở thích mà thôi. Cho nên tác không có xiền để tổ chức linh đình đâu.
( Nếu có bạn đọc tài trợ thì tốt quá hé hé).
Cho nên tác xin thông báo Even được tổ chức như sau:
NHẮN TIN BÌNH LUẬN:
DỰ ĐOÁN SỐ LƯỢNG VIEWER KHI TRUYỆN RA CHƯƠNG 30.
- Các bạn đọc xin chats lên thanh bình luận dự đoán kết quả số lượng view khi chương 30 kết thức ( sẽ chốt kết quả vào đúng 24 giờ cuối ngày hôm đó)
Yêu cầu:
- Được phép viết kết quả nhiều lần nhưng mỗi lần không ít hơn 20 từ và không được trùng lặp.
Phần thưởng:
Người trúng thưởng sẽ được chọn lựa một trong các lựa chọn sau đây.
- Được yêu cầu một thể loại 18+ cũng như người tình mới của mian ( có chơi có chịu tác giả cắn răng nếu mian chơi đam mỹ)
- Được yêu cầu một nhân vật giới tính bất kỳ theo yêu cầu. ( không thể yêu cầu sức mạnh vượt trội khiến cho truyện mất cân bằng).
Thời hạn bắt đầu ngay khi truyện này được đăng.
Tác: ConCaoCao.