Chương 18: đồng bọn hay là kẻ thù
Thở dài thống khổ người đàn ông tên Tuấn nói.
- Tôi biết rồi đến lúc đó tôi sẽ dẫn người đến.
Hắn quay đầu lại rồi nói.
-Trẻ con dưới 15 tuổi, già trên 60 thì đưa đến đây. Còn lại để bọn hắn ở dưới tầng đại sảnh. 1 tiếng nữa Ahri sẽ đi kiểm tra những người còn không di chuyển đến đại sảnh thì toàn bộ... giết.
- Ừm phụ nữ có thể châm chước đứng phía sau cùng đoàn người, đàn ông nếu chết hết thì phụ nữ cũng chẳng còn bao nhiêu tác dụng.
Tuy không hiểu người thanh niên này muốn làm gì nhưng cũng không còn quan trọng nữa. Lời nói trước của ông đã quyết định vận mệnh của họ rồi.
Không nói gì thêm người đàn ông tên Tuấn dẫn ba người còn lại rời đi. Ông chỉ có một tiếng đồng hồ để khuyên bảo đám người kia.
- Lúc đầu anh muốn cứu những người kia nhưng vì sao sau đó anh lại đổi ý?
Ahri đưa ánh mắt tò nò mà hỏi.
- Anh lúc đầu còn nghĩ đến việc sẽ xây dựng một căn cứ người sống. Nhưng sau đó anh nghĩ lại, mạt thế không phải là quyền lực vi tôn nữa, mà là thực lực vi tôn. Chỉ cần đủ thực lực thì tất cả quyền lực chỉ là một quyền liền có thể đoạt không cần tốn thời gian vào việc vô bổ đó. Với lại anh có lựa chọn con tốt phù hợp rồi.
Nói xong hắn đưa mắt đến phía người đàn ông vừa đi. Thuy không phải là người tốt nhất, nhưng hiện tại như thế là đã đủ rồi.
...
Một tiếng sau:
Một nhóm hơn 30 người già và trẻ con được đưa đến, kèm theo đó là 10 người thanh niên trẻ trung kiên nghị.
- Đây là nhóm người già và trẻ con, còn đây là 10 thanh niên muốn gia nhập chiến đấu ở tiền tuyến, có 3 quân nhân đã xuất ngũ 5 là thanh niên trong đội dân quân tự vệ còn lại thì là người bình thường, hai người này đi cùng tôi từ lúc trước.
Hắn gật đầu nhìn vào 12 người này rồi nói.
- Chuẩn bị để chết hay chưa?
Đám người nhìn nhau rồi một người trong đó đứng ra nói.
- Anh nói là sẽ dẫn dắt chúng tôi để trở thành đồng loại, vậy vì sao phải chết?
Mỉm cười hắn nói.
- Mạt thế! Đi tìm chết mới có thể sống, cố gắng dãy dụa sống chỉ có con đường chết mà thôi.
- Người già và trẻ con ở lại đây, nhớ là không nên phát ra tiếng động.
Nói xong hắn hướng 13 người rồi ném ra một đống vũ khí xuống mặt đất.
- Tính cả chú nữa chú Tuấn! Chọn cho mình một loại vũ khí phù hợp.
-Ahri đi kiểm tra tất cả các căn phòng, chỉ cần còn chưa xuống đại sảnh thì toàn bộ giết.
Ahri gật đầu một cái rồi biến về hình dạng hồ ly. Vì đã là cấp 10 nên cô đã có hình dáng của nhị vĩ hồ ly rồi nên bây giờ còn có cảm giác uyển chuyển mê ly lạ kỳ hơn trước kia nữa.
Điểm nhẹ mũi chân Ahri vụt bay đi trước con mắt ngỡ ngàng của đám ngưới, một người trong đó lắp bắp nói.
- Giết giết hết sao? Cậu thực sự sẽ giết người sao?
Đưa mắt lạnh lùng đi qua hắn nói.
- Nếu không tin có thể thử phản kháng lời tôi nói. Tôi chỉ nói một lần, nghe theo sẽ sống sót, không nghe giết.
- Hít....
- Mẹ mẹ ơi con sợ hu hu ....
Riven lôi đại đao ra ném trực tiếp trước mắt những người đó.
- Ầm....
Âm thanh kêu rên sợ hãi im bặt, Riven đưa đến ánh mắt lạnh lùng cô nói.
- Vừa rồi đã có mệnh lệnh không phát ra âm thanh. Đây chỉ là cảnh cáo lần đầu, lần sau giết.
15 phút sau Ahri quay lại cánh tay của cô còn có từng giọt máu vẫn còn đang nhỏ giọt xuống mặt đất cô lên tiếng nói.
- Có 12 người là thanh niên bộ dáng xem ra cùng nhóm với tên đầu trọc bị chị Riven giết.
Gật đầu hắn nói.
- Đi thôi.
...
Đại sảnh khu chung cư.
Nơi này có đến hơn 58 người, 27 nữ và 31 nam bọn họ ai nấy đều có vẻ lo lắng và sợ hãi. Khi thấy đám người đi xuống vậy mà đám người lại có can đảm đứng ra mà mắng.
- Mẹ chúng mày chúng mày là cái thá gì mà dám độc ác như vậy.
-Chúng mày có còn là con người nữa hay không, hay là lòng dạ các ngươi bị chó ăn hết rồi.
-Đạo đức liêm sỉ của mấy người đi đâu, ông trời ơi xuống mà xem này lũ người này thành quỷ dữ hết rồi.
Không thèm quan tâm mồm miệng của đám người đó, hắn ném ra trước mắt đám người một đống gậy gộc vũ khí rồi bỏ đi.
Một người trong đó nắm lấy một cây gậy rồi trực tiếp lao lên. Con người rất kỳ lạ, khi đối mặt với kẻ thù thì run rẩy sợ hãi. Nhưng khi đối mặt với đồng bào thì cường thế bá đạo vô cùng.
- Con chó mày là cái thá gì?
Hắn trực tiếp đập thẳng vào đầu của Định Thiên. Thấy vậy hắn chỉ đứng nhìn không them quan tâm.
- Bốp!...
Cây gậy đập thẳng lên đầu Định Thiên nhưng mà hắn chẳng thèm quan tâm đứng như vậy nhếch nhếch mày nhìn hắn.
Tên kia thấy thế thì lắp bắp kinh hãi nói.
- Mày mày là quỷ, mày là quỷ không phải người.
Một tay hắn vươn ra, tóm vào cổ tên kia rồi nói.
- Mày nói sai rồi ! Tao là chúa của quỷ.
Nói xong hắn trực tiếp đạp một chân lên vai tên kia, học Riven mà kéo. Tuy nhiên cái hắn kéo không phải tay như Riven, mà là trực tiếp kéo đầu của tên kia ra.
-Rắc rắc ắc....
Một cái đầu còn kèm theo xương sống bị lôi ra khỏi thân thể của tên kia. Khiến cho cả đám người phải khóc than kêu gào mà run rẩy.
Ném cái đầu còn kèm cả xương sống kia về đám người mà nói.
-Làm đồng bọn của chúng ta hoặc là làm kẻ thù lựa chọn đi. Làm đồng bọn với chúng ta thì sẽ cùng chúng ta đồng vai chến đấu, cùng nhau sáng tạo ra vinh quang.
-Còn kẻ ngoại lai chỉ có một chữ giết.
Một người trong đó lắp bắp run rẩy nói.
- Chúng tôi không có ý làm hại anh! Chúng tôi chỉ muốn sống mà thôi chúng ta là đồng loại sao anh không đi giết đám zombie đi.
Nhếc miệng cười hắn nói.
- Các người không có nghe nói một câu "không phải là tộc nhân ta tất có dị tâm" à? Với lại trong mắt tôi những kẻ không có lực lượng chiến đấu, không có thể chiến đấu thì chẳng khác gì con chó con mèo cả. Thích giết thì giết.
Người kia lại hỏi.
- Chúng tôi phải làm gì cho cậu vừa lòng đây? Chẳng lẽ cậu muốn chúng tôi chiến đấu với đám zombie kia. Chúng rất đáng sợ có thể cắm người, người bị cắm phải đều sẽ biến thành zombie.
Hắn gật đầu nói.
-Đã hiểu ra một chút vấn đề rồi đấy, chỉ là tôi không nói là các người có lựa chọn. Nhặt lên vũ khí trong vòng 1 phút không có sẵn sàng chiến đấu thì chết hết đi.
Sau đó hắn quay đầu sang 13 người đi theo hắn mà nói.
- Chia sang hai phía trái phải cánh cửa, sau ngày hôm nay người nào còn sống thì người đó là đồng đội của tôi.
- Riven, Ahri chỉ cần giết hai bên cánh của, cố gắng khống chế chỉ để khoảng một lần mười con zombie tiến vào là được.
Sau đó hắn đứng chặn ở con đường duy nhất có thể rời đi khỏi đại sảnh rồi ra dấu cho Riven phá cửa sắt chặn lại con đường thông ra ngoài.
- Keng!...
-Ầm!...
Một đao chém xuống cái khóa của và một đạp khiến cho cánh của mở toang ra.
Từng đám zombie vì tiếng động bên trong ồn ào mà đã tụ tập từ lâu ồ ạt tràn vào.
Cả một đám người trên tay cầm vũ khí mà run rẩy, hai chân đã không còn đứng vững nữa rồi.
Nhìn thấy vậy hắn thở dài, có lẽ hắn đã quá gấp gáp rồi. Nghĩ rằng nên cho bọn họ thêm một chút thời gian chuẩn bị nữa nên hắn nói vọng đến hai người.
- Chặn lại cánh cửa tầm 10 phút cho bọn họ chuẩn bị tâm lý cũng như quan sát cách chiến đấu.
Ahri và Riven nghe vậy liền đứng chắn ngay ở giữa cửa, khiến đám zombie bị chặn đứng lại ở bên ngoài trước sự bá đạo mạnh mẽ chém giết của hai người.
- Quan sát kỹ cách bọn họ chiến đấu. Tuy cách làm việc của bọn họ có chút bất cận nhân tình. Nhưng bọn họ làm không sai, cũng nói không sai. Chiến đấu, chém giết mới là cách sinh tồn tốt nhất.
Đám 12 người còn lại gật đầu thật mạnh mà chăm chú quan sát. Khi đó trong đám người sống sót kia bắt đầu cũng đã bình tĩnh lại, không ngờ đã có 34 người nhặt lên vũ khí và gia nhập vào nhóm 13 người kia. Tổng cộng bây giờ người gia nhập chiến đấu đã đạt con số 47 người. Bọn họ không có ngu, bản năng sinh tồn khiến họ phải sợ hãi, bây giờ bản năng sinh tồn cũng kêu gọi sức mạnh tiềm ẩn trọng họ. Không phải đứng đấy cũng sẽ bị giết sao? Vậy vì sao không chiến đấu thống khoái mà chết.
Những người còn lại đa phần đều là thành phần béo tốt hoặc là một số cô gái trẻ có chút nhu nhược yếu đuối. Cho nên cái gì chiến đấu chứ, trong tư tưởng bọn họ vẫn cho rằng Định Thiên bọn họ chỉ giết gà dọa khỉ mà thôi, dù sao bọn họ vẫn là người sống sờ sờ Định Thiên sẽ không trơ mắt ra mà nhìn bọn họ chết đi.
Định thiên hắn thì rất vui vẻ. Cái hắn cần chỉ là vậy mà thôi, đám người kia nghĩ thật sự không sai Định Thiên hắn còn chưa đủ độc ác đến mức ném một đống người vào miệng của đám zombie.
Công việc kích động lòng người đã xong hắn không còn quan tâm đám người kia chạy hay không chạy nữa. 47 người kia tiền trình cho sự khởi đầu của hắn xem như đã đầy đủ. Tiến bước vào giữa đám người hắn cắm Xuyên Cang Bổng xuống mặt đất. Vòng tay lên ôm ngực mình mà đứng rồi mở miệng nói.
-Thả zombie vào.
Ahri và Riven không có dài dòng trực tiếp để hơn 10 con zombie lao vào.
- Anh chị em! Chiến đấu là để sinh tồn. Cố gắng sống sót!
- Sống sót...
- Sống sót...
- Hây ah!...
- Sao tôi lại thấy có chút bi tráng nhỉ ha ha ha...
Tư tưởng đã được đả thông sợ hãi cũng vì thế mà tan biến. Bọn họ là thanh niên thế kỷ 22 không phải là đám nông dân thời phong kiến, trí thông minh chưa hẳn quá cao nhưng lại dư đủ để hiểu ra ý định của Định Thiên. Hắn rõ ràng là đang đào tạo quân đội cho riêng mình, thấy hắn đang đứng phía sau mọi người là biết. Hắn đang biểu hiện rõ ràng cho mọi người biết, có hắn phía sau thì bọn họ an toàn.
Như có như không trong vô tình hay cố tình hắn đã nói cho đám người biết.
-Không cần lo lắng, không cần phải sợ hãi, chỉ cần có tôi ở đây các bạn yên tâm mà giao lại sau lưng cho tôi.
Chỉ cần dám vung vũ khí và tiến về phía trước, không có gì là không thể.
10 phút sau lại có thêm 3 người nữa gia nhập, vậy mà là ba cô gái.
Sau 20 phút lại có thêm 5 cô gái gia nhập.
Những người còn lại thì tỏ ra không quan tâm mà đứng nhìn, có người đã có xu hướng lẩn trốn. Nhưng hắn không có quan tâm bọn họ, 54 người vậy đã vượt xa mong đợi của hắn rồi.
Chậm rãi đã có người bắt đầu lên cấp, sức lực tăng dũng khí cũng tăng. Bắt đầu đã có người chủ động tiến lên cao hơn để có thể chiến đấu sảng khoái hơn.
Thấy đã đến lức hắn noi lớn.
- Mở rộng cửa thả toàn bộ đi vào.
Đám người hít mạnh vào một ngụm khí lớn, vì khẩn trương nên phòng thủ khá chặt chẽ.
- Đánh zombie theo tốp, hai người một tổ người này bảo hộ cho người kia.
Đám người bắt đầu chia thành từng cặp mà chiến đấu. Có hắn Ahri cùng Riven đứng quan sát vậy mà không hề có thương vong nhưng mà đã có một cô gái bị cắn trúng chui vào một góc hu hu khóc lớn.
Nghĩ đến mấy lọ HP hắn đi đến gần cô gái nói.
- Sợ sao?
Cô gái gật đầu mà nói.
- Em bị cắn rồi! Sẽ chết sẽ biến thành zombie. Anh nhìn này! chỗ vết cắn đã biến thành màu đen rồi. Anh sẽ giết em để em được giải thoát như trong phim chứ.
Nhếch miệng cười đưa lọ HP cho cô gái mà nói.
- Tốt uống cái này rồi tiếp tục chiến đấu.
Nghi hoặc cô gái cầm lấy lọ HP mà hỏi.
- Lọ nước này có thể cứu em sao?
Liếc mắt lạnh lùng nhìn cô hắn nói.
- Tôi không rảnh chơi với cô. Uống vào! Lập tức quay về vị trí chiến đấu.
Cô gái run một cái rồi uống lọ HP vào. Quả nhiên vết thương đang bị biến thành màu đen tan đi vết thương vậy mà khép miệng, có dấu hiệu liền da.
- Anh ấy! Có thuốc điều trị bệnh biến thành zombie mọi người ơi!
- Thật sao?
- Thật có thể trị zombie cắm.
Hắn liền nhức đầu lạnh lùng nói.
- Chỉ có mấy lọ các ngươi cùng chớ có mơ mộng nhiều.
Đám người vui vẻ, chỉ cần có thuốc là tốt rồi. Còn nhiều hay ít bọn họ không cần quan tâm. Chỉ cần có một lọ thì tương lai sẽ có hai, mà có hai tương lai sẽ có vô số. Nhân loại không phải rất giỏi sao chép những thứ như thế sao?
Có thuốc chữa thì lòng tình của đám người như là được buff. Đánh đấm liền ra giáng hẳn, có người còn vừa cười nói vui vẻ mà giết zombie rồi.
Thấy vậy hắn cũng không vạch phá suy nghĩ của bon họ. Dù sao hắn tích góp lọ HP cũng đã hơn 100 lọ không thiếu chút ít này.
Không khí u ám đã thay đổi thành bãi traing qoái đầy khí thế và binh sỹ đầu tiên của Lạc Thần cứ như thế mà ra đời.
..