Bên Trần Vân lúc này cùng khá thẩm hơn là bao nhiêu, cậu ta đang bị nhóm người sống sót chạy theo cầu cứu. Cùng với đám zombies phía sau nhóm người cứ đuổi mãi.
“Huynh đệ mau cứu chúng tôi với” Nhóm người học sinh cùng giáo viên cứ la hét kêu cứu, nhưng chính vì điều ấy mà zombie đuổi theo ngày một đông hơn.
“Mẹ nó, các người muốn ta cứu thì đừng reo hò nữa” Trần Vân lúc này là vô cùng tức giận, bức bối. Ai mà ngờ bọn này sợ đến mức não cũng bị sợ hư luôn.
Đám người kia cũng không dám reo hò nữa, nhưng tiếng dậm chân vẫn vang lên lại càng thu hút những zombie ở gần. Kế hoạch dụ dỗ bằng âm thanh của Lăng Thiên Vũ chốc lát bị bọn ngu này phá hỏng.
“Mẹ nó, các người tha cho ta đi mà” Trần Vân vừa chạy vừa khóc òa trong lòng.
Trong một giấy thất thần, từ đâu có một con zombie nghe theo tiếng bước chân ồn ào từ đám người kia cũng lao ra. Nó dường như xác định được mục tiêu mà lao vào tính cắn nhẹ vào má nữ giáo viên trong đám người.
Nhưng nữ giáo viên nhanh tay lấy túi xách nhét vào mồm con zombie rồi cụp đầu bỏ chạy, vừa chạy vừa đổ lệ vì sợ hãi. Chân cũng sớm run rẩy nhưng vẫn cố cầm cự mà chạy. Không chạy chính là đường chết.
Trần Vân lúc này cũng chả buồn mà quan tâm đến bọn họ, vẫn quay đầu đi về hướng căn tin. Ngôi trường mà bọn họ học thật sự quá rộng nhưng mà chính vì quá rộng nên mới có nhiều đường chạy hơn.
Đúng lúc Trần Vân đang thất thần thì không biết từ đâu ra xuất hiện thêm 3 con zombie trước mặt, Chúng như nhe răng đính đầy máu thịt hôi hám hù dọa Trần Vân. Trần Vân cũng bị hù dọa sợ không kém nhưng với kinh nghiệm đập vỡ đầu mấy con zombie hồi nãy thì Trần Vân vẫn giữ được sự bình tĩnh nhất định.
Trần Vân nhanh nhẹn mà nhào lộn thành một vòng trên không rồi tiếp đất bằng một cú trượt dài, vừa giữ được thăng bằng thì ngay lập tức dùng cây sà beng đập một cú mạnh và đầu 1 con zombie.
Hai con zombie còn lại cũng nghe được tiếng động mà phản ứng thì đã bị một cước xoay vòng của Trần Vân đạp thẳng vào mặt mà văng ra xa.
Trần Vân không muốn quan tâm đến 2 con zombie nằm dưới đất cũng không quan tâm đến đám người đang chạy nạn kia. Mạt thế đến, thân ta còn lo chưa xong hơi sức đâu mà lo cho người khác.
…
Bên phía đám người trong thư viện lúc này đã có sự cãi nhau om sòm, đám người sợ chết ấy cứ luôn đổ lỗi cho nhau. Cứ chửi rủa rồi chửi rủa, đến nỗi khát khô cả họng.
Đám người kia cuối cùng cũng nhận ra thêm một cái vấn đề, vì cơn mưa máu mà họ ngủ cả 1 ngày bây giờ chính là bụng dạ đều rất đói và khát.
Một số người vì sợ hãi bọn quái vật ăn thịt người bên ngoài mà đồng ý chịu đói, nhưng họ có thể chịu được bao lâu chứ.
Một số người vì quá đói và khát mà chuẩn bị liều mạng đi ra ngoài kiếm ăn, dù cho có sợ hãi nhưng có thể sống.
Nhanh chóng, một đám 20 người chỉ có 6 người dám ra ngoài kiếm ăn. Những người còn lại chỉ có thầm cầu mong cho họ được an toàn.
Nhóm 6 người bất quả chỉ tên Vương Tử Siêu, 1 tên mang kính cận,1 nữ sinh cùng nhan sắc tuyệt mỹ, 1 nam giáo viên thể dục,1 nam sinh thân hình cao lớn và 1 tên béo.
Bọn hắn trong thư viện tìm kiếm đồ tự vệ, hiển nhiên cũng đem theo rất nhiều vũ khí bằng gỗ. Cách thức phân chia vai trò cũng khá giống game.
Vương Tử Siêu: Tanker
Nam sinh cận: Mưu lược kèm phụ trợ
Nữ sinh: Xạ thủ
Giáo viên thể dục: Kiếm sĩ
Nam sinh thân hình cao lớn: Kiếm sĩ phụ trợ
Tên béo: Bưng đồ (Vô dụng)
Bọn họ đứng trước cánh cửa ra vào thư viện, sẵn sàng tâm lý có thể chết bất cứ lúc nào dù cho có là sợ hãi.
Cái tính thần liều mạng bộc phát gần như không có thứ gì có thể được họ, bất quá cái tinh thần liều mạng đến cuối cùng vẫn là còn non nớt, chỉ cần một lung lay nhỏ thôi cũng có làm đổ vỡ tất cả.
Vương Tử Siêu là tanker hiển nhiên là người phải mở cánh cửa thư viện, vừa mở cửa cả nhóm người bên trong im lặng mà quan sát bên ngoài, trong lòng thầm cầu mong họ được an toàn. Thấy bên ngoài cũng không thấy xuất hiện một con zombie nào.
Ngay lúc mọi người đều đang thở phào nhẹ nhõm thì không biết từ đâu có một con zombie chạy vào trong, Vương Tử Siêu cũng giật mình mà đóng sập cửa lại, tiếng đập cửa vang lên rất lớn tất nhiên cũng thu hút một vài con zombie ngoài đó.
Ngay lúc Vương Tử Siêu đang chưa hoàn hồn thì từ đằng sau, cái con zombie vừa chạy vào kịp đang từ từ đứng đậy trước vô số ánh mắt kinh ngạc của những con người sợ hãi.
“AAAAAA” một nữ sinh hét lớn vì quá sợ hãi, bất quá đó chính là ý nghĩ sai lầm nhất của cô ta.
Vừa hét xong, con zombie nghe thấy tiếng động cũng quay đầu nhìn cô nữ sinh. Nó nhe cái hàm răng đầy máu thịt cùng mùi hôi thối của cơ thể mà lao vào cô nữ sinh. Những người khác vì quá sợ hãi cũng hét lên.
Vương Tử Siêu lúc này cũng kịp phản ứng, vội quay đầu nhìn về phía sau. Đôi mắt mở to nhìn cảnh vật trước mặt mà khá sốc.
Chỉ thấy con zombie đó không chỉ cắn nát mặt mà còn cào cào phần bụng cô nữ sinh, cào xong rồi dùng bàn tay đã dính đầy máu thò vào bên trong. Lấy ra một cái quả tim đang đập nhỏ dần. Con zombie cắn một cái vào trái tim của cô ta, từ lúc cắn vào cô ta cũng đã chết.
Một con mắt của cô ta gần như bị lòi ra ngoài, răng cắn chặt. Khuôn mặt tràn đầy nỗi uất hận, chính là vì cô ta còn trẻ chưa kịp trải qua phong tình, báo hiếu cha mẹ mà đã chết, điều này khiến ánh mắt còn lại cứ trừng vào con zombie.
Vương Tử Siêu nhìn cảnh này cũng rùng mình lên vì sợ hãi, cảnh vật thật sự quá đau thương.
“Vương Tử Siêu” Nữ sinh trong nhóm 6 người lên tiếng gọi. Nhờ tiếng gọi này mà đã kéo Vương Tử Siêu về thực tại.
Vương Tử Siêu nhanh chóng cầm một cái khiên gỗ tự chế rồi cầm thêm một cây gậy bóng chày. Hắn nhanh chóng lao về con zombie nhằm lấy sức đè thịt. Con zombie cũng phát giác ra tiếng động mà tránh né. Vương Tử Siêu cũng dự đoán là con zombie sẽ tránh né, hắn cầm chắc cây gậy bóng chày đập thằng vào mặt con zombie.
“Bốp” Con zombie mặt be bét máu, cú đập hồi nãy quả thực rất mạnh. Mạnh đến mức nó làm cho con zombie văng thẳng vào tường không đứng dậy nổi trong thoáng chốc, nhưng nó là zombie sẽ không cảm thấy đau đớn, hiển nhiên là rất nhanh đã có thể đứng dậy.
“Bốp bốp bốp” Từng tiếng đập vang lên, con zombie vừa đứng dậy đã bị đập cho nằm xuống. Vương Tử Siêu tiếp tục đập, cái đầu của con zombie cũng be bét máu. Cái đầu nó gần như bị vỡ ra làm hai, thân thể của nó cũng không cử động nữa.
Vương Tử Siêu dừng tay, ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào tên zombie sợ rằng nó sẽ đứng dậy mà phản công. Nhưng con zombie vẫn bất động, hắn vì cẩn thận mà dùng cái khiên che chắn lại rồi dùng gậy bóng chày đầy máu liên tục đụng nhẹ vào mặt nó.
Thấy nó đã bất động mọi người cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng giương đôi mắt nhìn Vương Tử Siêu với vẻ sợ hãi. Vương Tử Siêu cũng chả thèm quan tâm làm gì. Tiến tới cái xác cảu cô gái định mai tang.
“Khoan đã” Nam sinh cận trong số 6 người bọn họ lên tiếng.
“Đỗ Bân, có chuyện gì sao?” Vương Tử Siêu đảo mắt nhìn nam sinh cận, không hiểu gì.
“Sao chúng ta không dùng thi thể cô ta làm mồi nhử?” Đỗ Bân lên tiếng, mọi người chốc lát đều nhìn Đỗ Bân bằng đôi mắt đáng sợ. Kế hoạch dùng thi thể đồng học làm mồi nhử làm vật thu hút quả thực rất tàn ác.
“Đỗ Bân, cậu điên à? Nữ sinh trong nhóm hiển nhiên rất tức giận, dùng đôi mắt xinh đẹp nhìn vào Đỗ Bân.
“Vương Tử Siêu, cậu mau chấm dứt cô ấy đi, kẻo cô ấy hóa thành zombie” Đỗ Bân không quan tâm đến cô nữ sinh kia mà nhìn Vương Tử Siêu mà kêu.
“Đỗ Bân!” cô nữ sinh bị bơ, hiển nhiên rất tức giận lớn tiếng gọi Đỗ Bân.
“Tần Tư Niệm, cậu phải hiểu là có một số chuyện bây giờ cần phải tàn nhẫn. Nếu không có vật thu hút thì bây giờ chúng ta ra ngoài kiểu gì?” Đỗ Bân nhìn về hướng nữ sinh hỏi một câu.
“Nhưng….” Tần Tư Niệm vừa định nói thì bị Đỗ Bân ngắt lời.
“Vương Tử Siêu, làm đi, cô ấy hóa zombie bây giờ” Đỗ Bân gọi Vương Tử Siêu, Vương Tử Siêu cũng không chần chừ mà đập vỡ đầu cô nữ sinh ấy. Máu từ đầu cô nữ sinh bắn ra, máu chảy ra tràn lan thành một vũng máu lớn.