Chương 3: Gia đình nhà họ Lạc
-Không!!!!
Hải bật dậy, cơ thể đầy mệt mỏi đầu óc thì ong ong. Đưa tay lên xoa lấy thái dương. Cố gắng nhớ lại những gì mới xảy ra….
-Nữ nhân tóc đỏ…quỷ hút máu… khoang!
Cậu ta đột nhiên sờ soạng khắp cơ thể mình kiểm tra xem có thiếu cái gì không, một lát sau thì Hải thở phào nhẹ nhõm…
-Cơ mà.. chỗ quái nào đây????
Lúc hoàn hồn thì Hải mới để ý không gian xung quanh mình….
Bầu trời trong xanh, những đám mây trắng cứ trôi nhẹ nhàng trên bầu trời trong xanh kia. Ở dưới chân Hải là nước… không phải nói là một mặt nước khổng lồ trải dài toàn bộ không gian này.
Mặt nước trong suốt phản chiếu hình ảnh bầu trời kia… khung thật kì lạ mà cũng thật tuyệt đẹp.
Dù rằng là mặt nước nhưng Hải không có cảm giác ướt cả quần áo của cậu cũng chả hề ướt dù rằng cậu vừa nằm trên nó.
Hải ngồi dậy nhìn xung quanh, trong đầu vạn câu hỏi vì sao
Đây là ai? Tôi là đâu?
Đưa tay lên nhéo má mình một cái thật mạnh..
-úi!! đau !
Cảm giác đau đớn truyền từ phía má cho biết cậu không phải mơ… nhưng nơi này là đâu tại sao Hải lại ở đây.. cậu ta không hề biết..
-Chắc mình nên đi lòng vòng xem thử sao..
Thế là Hải chọn đại một hướng mà đi….đi mãi… đi mãi….cảnh vật vẫn cứ như vậy.
Hải không biết mình đã đi được bao nhiêu 10m? 10km ? hay 100km Hải không biết khi mà mọi thứ ở đây điều như nhau…. đẹp nhưng trống rỗng… mỹ lệ nhưng thật cô đơn..
Bỗng nhiên từ đâu 4 khối đá rực rỡ xuất hiện..
-Cái gì đây?????
Hải ngạc nhiên nhìn hiện tượng kì lạ xuất hiện ngạc nhiên không thôi..
Bốn khối đá to lớn với bốn màu sắc khác nhau Trắng Đen Vàng và Đỏ. Nói là đá nhưng thật ra giống bốn khối thạch ngọc hơn vì gần như trong suốt.
Từng khối đá bỗng phát ra âm thanh, môi khối đá là một loại âm thanh khác nhau…. cả bốn đều phát lên cùng lúc làm Hải ôm đầu đầy đau đớn.
Từng âm thanh như ghim vào não của Hải làm cậu ta đau đớn không thôi. Và rồi từ người của Hải bốc lên những luồn khí màu huyết hồng. Nó hóa thành thân ảnh của một người phụ nữ màu đỏ với đôi cánh dơi đỏ như máu, 2 tay đầy móng vuốt sắc nhọn. Thân ảnh này có phần giống với nữ nhân quỷ hút máu kia.
Nữ quỷ hét lên đầy kinh dị sau đó định há miệng nuốt lấy Hải.
Khối đá màu đỏ phát sáng rực rỡ, một tia lửa nhỏ màu cam xuất hiện quấn lấy nữ quỷ kia.
-É!!!!É!!!!!
Nữ quỷ bị lửa quấn lấy hét lên đau đớn và rồi biến mất….
Từ khi nữ quỷ xuất hiện thì tiếng ồn đã không còn nên Hải nhận thức được chuyện vừa xảy ra, cậu ta không tin được mình vừa bị quỷ nhập.. và còn ngạc nhiên hơn khi nữ quỷ đáng sợ ấy bị một ngọn lửa nhỏ thiêu rụi.
Không biết từ đâu một bóng người xuất hiện từ hư không… Hải chưa kịp nhìn thì bị hắn đâm xuyên người với tay không.
HỰ!!!!
Hải kinh dị nhìn xuống ngực mình, một cánh tay đang xuyên qua lồng ngực của cậu. Cánh tay rắn chắc, với những hình vẽ một sinh vật khá là quen thuộc trên cánh tay….
-3 ngày sau lúc nửa đêm hãy dùng máu của chính mình vẽ lấy đồ đằng này…
Vừa nói xong kẻ lạ mặt dùng ngón tay vung vẩy trong không khí từng tia khí kỳ lạ màu vàng xuất hiện ở đầu ngón tay. Theo những động tác của hắn những tia khí từ từ hiện thành một cái hình vẽ kỳ lạ sau đó tên đó nắm lấy cái hình vẽ đó rút tay ra khỏi lồng ngực của Hải.
Bùm!!!
Ngay lúc hắn vừa rút tay ra Hải cảm giác không gian xung quan bị kéo theo cú rút tay ấy và rồi…. Hải tỉnh dậy…
Hải mở mắt… đôi mắt nặng trĩu, cậu ta ngửi thấy mùi thơm của nước khử mùi, của thuốc sát trùng..
Cố gắng gượng dậy Hải nhìn xung quanh mình cả mớ dậy nhựa, những cái máy y tế xung quanh căn phòng Hải có chút ngạc nhiên. Sao cậu ta lại ở bệnh viện thế này… lúc nãy còn ở cái không gian kì lạ kia mà?
Nhớ lại cái khoảng khắc đó Hải điếng hồn vạch áo bệnh lên mò xem có cái lỗ hổng nào không. Sau khi xác nhận là chả có cái lỗ nào trên người ngoài mấy cái vết sẹo cũ và mấy cái vết thương….
-Ể? đống máu bầm và vết thương do tên Vương kia đâu rồi??
Hải ngạc nhiên khi những vết thương kia đã biến mất, cậu ta đưa tay lên rờ mũi cái mũi bị gãy bỗng nhiên lành lặn hoàn toàn.
Hải ngơ ngác một hồi bỗng nhiên một thân hình nhỏ nhắn lao vào hắn.
-Hu hu hu !!! Anh hai anh tỉnh dậy rồi!! uwaaaa!!!!
Hải bất ngờ trước sự xuất hiện của cô gái này, sau đó cậu ta xoa đầu nàng đầy dịu dàng mà nói.
-Hà à… anh không sao đừng khóc chứ..
-Nhưng..nhưng… hu hu hu..
Mặc cho Hải khuyên nhủ Hà vẫn khóc như mưa, may đây là phòng hồi sức vip nên chỉ có mỗi 2 người ở đây không thì ngại phếch.
-Được rồi khóc xấu là anh không thương nữa đâu đấy
Hải xoa xoa mái tóc đen của nàng mà nói, nghe vậy cô gái liền ngừng khóc buôn Hải ra.
Một tiểu mỹ nhân bại hoại, mái tóc ngắn với phần mái dài. Phần đuôi tóc được chải nhọn tạo thành vẻ ngoài tinh nghịch láu cá. Tên nàng là Lạc Mỹ Hà, cùng tuổi với Hải nhưng lúc nào cũng muốn gọi hắn là anh hai. Trong 3 chị em là họ Lạc thì nàng là người lúc nào cũng lẽo đẽo theo Hải từ khi còn nhỏ. Nàng có tính cách khá tinh nghịch và cá tính nhưng khi ở với Hải thì lại như con mèo nhỏ vậy rất hay làm nũng.
Nhìn đáng yêu, nhỏ nhắn nhưng nàng vốn theo Hải bắt trước hắn tập võ đặt biệt là Võ Cổ Truyền, Hải thì bỏ cuộc vì sức khỏe nhưng nàng thì vẫn tiếp tục cho đến giờ.
-A! Em phải đi gọi mọi người biết anh đã tỉnh rồi mới được.
Nói xong Hà nhanh nhảu chạy ra ngoài để mặc Hải cười khổ.
Hải ngồi đấy thẩn thờ nhớ lại những sự kiện kia bỏ qua vụ Vương và Diệu thì việc hắn chứng kiến quỷ hút máu ngoài đời quả là rất khó tin.
-Không thể tin được thứ mà mình nghĩ chỉ tồn tại trong phim ảnh kia lại có thật…. liệu những tay tác giả đó có phải lấy tư liệu ngoài đời thật không nhỉ?
Hải nhớ đến mái tóc đỏ kia và đôi mắt tuyệt đẹp ấy, bỗng nhiên miệng nở nụ cười.
Bị mỹ nhân cưỡng gian quả thật có chút thú vị…..
Một lúc sau 4 thân ảnh đi vào 3 nữ 1 nam, 2 trong số đó là Thúy và Hà. Cả Thúy và người con lại vẻ mặt có chút gấp gáp và lo lắng nhưng khi thấy Hải ngồi đấy thì mừng rỡ, còn người nam đi trước là một vị bác sĩ, ông ấy cầm qua chào Hải một tiếng sau đó kiểm tra thân thể của Hải…
-Thật kì lạ? Cậu có cảm giác gì khó chịu trong cơ thể của mình không?
Vị bác sĩ lạ lùng hỏi Hải..
-À dạ không có gì đáng nói, chỉ có chút mệt mỏi thôi.
-Không lẽ lại là chết lâm sàn ư…..
Vị bác sĩ lẩm bẩm sau đó chào mọi người rồi đi ra ngoài, ngay khi vị bác sĩ lui ra thì Thúy vội vàng nắm tay Hải sau đó dùng tay của mình sờ khắp người của hắn nữa chứ.
-Hải con ổn chứ?? Có thấy gì khó chịu không??
-Thôi kìa mẹ con không sao mà
Hải có chút xấu hổ trước sự quan tâm của Thúy.
-Mà tại sao con lại bỗng nhiên nằm bất tỉnh trước cửa nhà mình vậy, mà cả người lại dính đầy máu nữa???
Hải ngạc nhiên.. trước cửa nhà ư? Lúc đó cậu ở rất xa nhà cơ mà tại sao lại xuất hiện trước cửa.
-Mẹ nói gì vậy? Có chắc không vậy?
Hải đầy nghi ngờ hỏi Thúy, Thúy có chút mờ mịt khi nhìn Hải hỏi vậy liền quay sang nhìn người con gái còn lại.
Cô gái mặc quần dài ôm sát cặp đùi quyến rũ, vòng eo nhỏ gọn bị lộ ra bởi cái áo crotch top. Khoác lên người một chiếc áo choàng rộng thùng thình nhưng vẻ quyến rũ vẫn không thể nào bị lu mờ.
Khuôn mặt trái xoan xinh đẹp, mái tóc bạch kim cắt ngắn đến ngan vai. Nàng đeo một cặp kính to tròn màu xanh, trên cổ còn để một cái tai nghe chuyên dùng cho game thủ. Đặc biệt bộ ngực của nàng cực to gần sáng ngang với đồi núi của Thúy.
Cô gái này tên là Lạc Gia Hân, người con thứ của Thúy lớn hơn Hải 2 tuổi. Cô gái này là người thông minh nhất nhà,thậm chí IQ còn hơn cả người chị cả khủng bố.
Vẻ ngoài xinh đẹp, thông minh như khổ cái cô gái này chỉ thích ở nhà, trốn trong phòng. Có niềm đam mê mãnh liệt với game và anime của Yamato. Nói chung cô nàng này là wibu chính hiệu.
Tuy tính cách có chút lạnh lùng nhưng Hải biết nàng rất yêu quý mình chả kém gì Hà chỉ là nàng rất ít khi biểu hiện ra ngoài.
-Chị thấy em được một người trùm kín người từ đầu đến cuối đem về sau đó đi mất, còn em thì gã quỵ ra đấy……
Hân đang hoàn hồn kể lại, lúc đó nàng có chút hoảng sợ khi thấy Hải như vậy. Cả nhà ai cũng biết thể trạng của cậu ta, Hân là người hiểu rõ nhất nên khi thấy Hải người đầy máu ngã ra nền đất nàng liền ngay lập tức chạy ra khỏi phòng kiểm tra Hải.
-Không lẽ là cô ấy…nhưng tại sao?
Hải đoán người trùm kín người kia có lẽ là nữ quỷ hút máu kia, nhưng Hải không biết lý do sao nàng lại biết nhà hắn rồi lại còn đem hắn về tận nhà…
SẦM!!!
-Mẹ!! Hải sao rồi!!!
Cánh cửa phòng bệnh mạnh bạo mở ra, một người tiến vào hét lên đầy lo lắng.
Một mỹ nhân khác người lồi lõm đầy cám dỗ, người mặc một bộ đồ công sở màu đỏ. Phần ngực để hở một cái nút áo, bộ ngực ép vào nhau tạo thành một cái kẽ sâu đầy kì bí. Nước da ngăm đầy cá tính, mái tóc bồng bềnh được nhuộm màu vàng bạch kim. Nàng đẩy cặp kính râm nhìn đắt tiền lên mắt đẹp lo lắng đảo quanh khi nhìn thấy Hải đang ngồi đó nhìn nàng cười thì nàng lao thẳng vào ôm trầm lấy cậu. Dùng bộ ngực chết người kia ép vào mặt hắn còn tay thì không ngừng xoa đầu.
-Em trai của chị không sao rồi!!!
Nói xong nàng liền ngay lập tức sờ xoạng khắp người Hải, nàng cứ như Thúy thứ 2 mà phiên bản có chút nhiệt tình hơn.
-Chị..chị hai không sao mà..
Hải bị đè vào thung lũng thần bí kia có chút khó thở nói.
-Haiz… may mà em không sao, chị nghe Hân gọi điện nói em có chuyện làm chị lo chết đi được.
Hải có chút bó tay với người chị này..
-Chị hai à chả phải chị đang đi công tác à sao lại ở đây rồi.
-Còn công tác gì nữa! Chị hủy rồi chị muốn tìm xem kẻ nào dám làm em trai đáng yêu của chị phải nhập viện… hừ hừ..
Cô gái có chút điên cuồng đây là người con gái lớn của Thúy, Lạc Ngọc Ánh. Nàng là một danh nhân thành đạt tự mở công ty dược liệu riêng và tự lập kinh tế, nàng từng đi du học có 2 bằng tiến sĩ và 3 bằng thạc sĩ. Nàng thậm chí được huấn luyện bởi một tay võ sĩ chuyên nghiệp hàng năm trời. Nói chung đây là một con người văn võ song toàn, chỉ là đường tình duyên hơi có chút….
-Hừ có phải do con nhỏ Diệu đó không! Hừ !! chỉ cần em muốn chị sẽ giúp nó sống không bằng chết!!
Nhắc đến Diệu thì Hải có chút buồn nhưng không có như trước, cậu ta chỉ mỉm cười lắc đầu.
-Ba đầu rồi hả mẹ? Ông ấy không đến thăm anh hai ạ?
Hà thấy không khí có chút kỳ quái khi nhắc đến người kia nên nàng liền đổi chủ đề..
Thúy nghe con gái mình nhắc đến chồng nàng Lạc Dũng, nàng có chút giận dữ và chán ghét liền nói.
-Ba con bận nhiều công việc mà nãy mẹ có gọi rồi ông ấy bảo ông ấy sẽ đến sau…
-Hừ…
Hà cũng biết tính của ba mình nên chán ghét hắc giọng một cái sau đó liền nhanh nhảu gắp táo trên bàn mà đút cho Hải ăn…