Chương 2: Nữ nhân quỷ hút máu

Chương 2:

Bầu trời thành phố Hải Trang mưa vẫn cứ nặng hạt, nhưng tiếng lộp bộp liên tiếp khi từng hạt mưa rơi xuống nền đường. Từng dòng người, những chiếc xe vẫn chạy trên đường phố. Ánh đèn từ những khung cửa sổ và những biển hiệu đèn neon không vì mưa mà lu mờ đi. Khung cảnh thật đượm buồn nhưng vẫn đầy sức sống của một thành phố bận rộn.

Hải chậm rãi bước đi, cậu ta như một xác chết từng bước từng bước nặng nề bước đi mặc cho trời cứ mưa. Từng người qua đường cứ đi và né tránh cậu ta cứ như là tránh phải bãi phế thải nào đó.

Hải chả quan tâm trong lòng cậu ta giờ đây chỉ còn mớ hỗn độn đủ mọi cảm xúc. Giận giữ đau khổ bất lực mọi thứ cứ dồn lên đôi vai gầy gò ấy.

Không biết đã đi bao lâu Hải dừng trước một ngôi nhà. Ngôi nhà khá là to và đẹp, người sống ở đây chắc chắn cũng thuộc dạng giàu có thượng lưu mới có thể xây và mua được ngôi nhà như này ở Hải Trang.

Hải từ từ bước vào nhà, mở cửa ra đầy chậm rãi….

-A! Hải! Con làm sao thế!!

Vừa vào đến nhà Hải vốn định âm thầm mà lên phòng của mình để tắm rửa thì có người thấy hắn.

Quay về phía người vừa nói Hải lắc đầu bảo..

-Mẹ à.. không sao đâu con chỉ bị té thôi…

-Không! Làm gì có việc té mà bầm dập như thế này? Con có sao không? Để mẹ xem nào! Để mẹ gọi bác sĩ nhá?

Hải nhìn người phụ nữ này trái tim đau buồn của cậu như được rưới lên dàn nước ấm, hắn vẫn còn còn người yêu thương cậu ta mà.

Khuôn mặt xinh đẹp đầy lo lắng, đôi mi dài rũ xuống,cặp mắt đẹp đang đảo liên tục xem xét cơ thể của Hải. Cặp ngực to lớn kia bị hai cánh đè ép lên tạo thành khe rãnh sâu. Mái tóc dài đen như suối được cột lại và vác đặt ở vai bên phải. Mỹ phụ này tên là Trần Lệ Thúy là mẹ của Hải. Dù đã 40 tuổi và đã có 3 con nhưng nàng vẫn giữ góc dáng đẫy đà và làn da đầy sinh sức sống.

-Mẹ à con không sao con co chút chuyện nên cần đi nghỉ trước, mọi người cứ việc ăn tối đừng chờ con.

-Nhưng..nhưng…

Thúy vẫn lo âu nhìn về hắn, nàng muốn an ủi Hải nhưng cũng không muốn gợi lại hắn nỗi buồn. Nàng vốn lờ mờ đoán được chuyện gì từ vài tuần trước rồi. Nhưng vì đầy là chuyện tình cảm riêng tư nên không dám động tay chân vào. Sợ làm ảnh hưởng đến lòng tự tôn của hắn.

-Không sao đâu mà.. à đừng nói chuyện này cho Hà nhé kẻo con bé lại làm ầm ầm lên nữa đấy.

Hải gượng cười để an lòng Thúy sau đó lại tiếp tục đi lên lầu mặc cho mỹ phụ vẫn buồn rầu nhìn về phía hắn.

Hải đi thẳng về phía nhà tắm sau đó bật lấy vòi sen, từng dòng nước ấm chảy ra từ vòi sen đổ thẳng xuống người của Hải. Hải quên mất mình chưa cởi đồ nên ra ngoài lột xuống bộ đồng phục rách rưới đầy vết máu và vết bẩn này. Nhìn từ phía sau lưng cả người Hải đầy những vết xẹo to lớn có đủ, từ những vết bầm vết cắt lúc nãy do bị Vương đánh thì cả người hắn có những vết xẹo mà chính cậu chả nhớ mình đã có từ khi nào.

Từ khi còn nhỏ Hải vốn đã yếu ớt đến lạ, dù rằng hệ miễn dịch của cậu rất tốt nhưng sức mạnh vật lý thì lại yếu đến không tưởng.

Câu đã thử rất nhiều cách để tăng cường sức mạnh, từ võ thuật, gym, thuốc tăng cường hay thậm chí là những thứ cực đoan kì lạ quỷ quái như ma thuật hay hiến tế.

Tuy nhiên chả có cái gì có tác dụng, cơ bắp vẫn yếu đuối đến lạ thường, chỉ cần chạy bộ chưa đến 2 3p là đã kiệt sức nằm vã người ra đấy.

Thậm chí đi gặp bác sĩ hay những nhà nghiên cứu nổi tiếng trong ngành y học vẫn không ai hiểu được tình trạng của Hải. Cậu từ nổi tiếng với cái thể trạng này 1 thời gian ngắn khi nhiều báo đài đến phỏng vấn cậu.

Họ còn đặt cho vấn đề của cậu thành một hội chứng mới tên là “hội chứng cơ bắp không thể phát triển”.

Hải vốn đã từ bỏ việc tăng cường khả năng chữa được loại “bệnh” này. Tuy thế Hải từ khi nhỏ được ban cho bộ óc rất tốt, trí nhớ của cậu cực kì tốt. Có thể nhớ được những điều lặt vặt mà không ai để ý.

Ầm!!

Hải giận dữ đấm mạnh vào tường, không hiểu tại sao những năm qua cái bộ óc linh hoạt của cậu lại ngày càng chậm đi, giờ ngay cả những bài toán cơ bản Hải cũng rất khó để tiếp thu.

Hải cứ như càng ngày càng yếu đi từ thể chất tinh thần lẫn tài năng. Nếu trước cậu chỉ là một cậu nhóc yếu ớt nhưng lại là được bù đắp bởi sự thông minh, nhanh nhạy thì giờ đây cậu chả có gì cả, chỉ là một kẻ vô dụng phế vật… thứ cậu duy nhất tự hào đang ngày càng biến mất kèm theo đó là nhưng mơ ước và trí hướng, Hải dần biến thành kẻ lần lì, tự ti.

Và giờ đây ngay cả người mà cậu cho rằng là tia sáng hi vọng thì cũng đã rời bỏ cậu…

Một lúc sau Hải quay về phòng nằm trên chiếc giường mềm mại, đôi mắt nhìn lên trần nhà, sau đó lại nhìn ra phía cửa sổ. Trời bây giờ đã tạnh mưa, mây đen đã bay đi mất để lộ ra ánh trăng rực rỡ đẹp đẽ trong đêm.

Hải lại đưa mắt nhìn vào căn phòng của mình, nhìn về phía góc phòng nơi hắn để những dụng cụ vẽ của hắn. Hải có một sở thích là vẽ, vì đơn giản là đó là thứ duy nhất hắn có thể làm với cái thể chất yếu đuối này.

Từ từ đến gần cái giá vẽ trên đó vẫn còn một bức tranh đang dang dở… một người con gái tóc vàng, nụ cười ngây thơ..

Đưa tay rờ lấy bức tranh ấy, Hải lập tức gỡ nó xuống một cách mạnh bạo vo lại và bỏ vào thùng rác.

-Nếu đã kết thúc thì hãy để mọi thứ biến mất.

Hải lấy que diêm và đốt nó lên sau đó đem toàn bộ những bức ảnh và bức tranh, những thứ kỷ niệm Hải đem toàn bộ đốt sau đó bỏ vào bồn cầu và rồi xả.

Hải là một người trọng tình nghĩa, chỉ cần còn yêu cậu sẽ làm mọi cách để kéo giữ họ. Nhưng khi họ đã quyết từ bỏ thì cậu cũng không cần níu kéo nữa, đau buồn nhưng hãy để mọi thứ đi ra khỏi cuộc đời cậu.

Cốc! Cốc!

Một tiếng gõ cửa vang lên, cánh cửa mở ra Thúy bước vào. Trên tay cô là một hộp chuyên đựng những đồ dụng cụ y tế.

-Để mẹ xem vết thương của con nào.

Thúy không đợi Hải nói gì kéo tay cậu về phía giường sau đó cởi áo Hải ra. Nhìn nhưng vết thương và vết sẹo trên người Hải.

Mắt đẹp như muốn rơi lệ, nàng biết tình trạng của Hải cũng như những cố gắn mà hắn đã làm.

Thúy ôn tồn lau những vết bầm trên người hắn sau đó băng bó lại một cách gọn gàn.

Sau khi đã làm xong, nàng nhẹ nhàng vươn tay lên xoa lấy khuôn mặt Hải đầy ôn nhu.

-Dù có chuyện gì đi nữa thì hãy nhớ đây vẫn là nhà của con mọi người sẽ bảo vệ con dù cho thế nào đi nữa.

Nói xong Thúy nhẹ nhàng hôn lên trán của Hải và đi khỏi phòng, để lại Hải đằng sau tâm trạng đầy phức tạp.

Hải thấy hạnh phúc khi cảm nhận được tình yêu thương của Thúy, Hải còn 3 người chị em nữa. Tuy mỗi người tính cách khác nhau nhưng ai cũng yêu thương cậu. Tuy chỉ có người bố là hơi lạnh nhạt với cậu.

Nhưng Hải cũng cảm thấy mình thật quá vô dụng, không lẽ hắn sẽ chỉ mãi yếu đuối và làm tên nhóc mãi được gia đình bảo vệ?

Tuy là thế hắn thật sự rất yêu thương gia đình này, tuy rằng chả hề có máu mủ gì đối với Hải.

Phải Hải không hề có quan hệ ruột thịt với gia đình này, cậu ta là trẻ mồ côi. Vào năm 4 tuổi cậu được gia đình Thúy nhận làm con nuôi. Tuy không biết tại sao nhưng Hải cũng chả quan tâm.

Không như người khác Hải nhớ rõ mọi ký ức từ năm 3 tuổi cho đến giờ.

Có một số người có khả năng có thể nhớ được những ký ức từ lúc sinh ra cho đến lớn Hải cũng là một người như vậy sau nhiều bài kiểm tra tổng quát cơ thể để tìm ra lý do cho “bệnh” của cậu.

Chỉ là Hải không thể nào nhớ được những ký ức trước năm 3 tuổi, chỉ cần cậu cố gắng nhớ thì lại cực kỳ đau đầu.

Nằm trên giường một lúc Hải dần chợp mắt đi không biết từ lúc nào, hôm nay thật là quá sức đối với cậu từ thể chất đến tinh thần……

Ọt ọt … ọt..ọt

Hải bừng tỉnh bởi tiếng bụng kêu vì đói, cậu ta ngồi dậy xoa lấy bụng mình.

-Ha… hình như cả ngày nay vẫn chưa ăn gì thì phải.

Hải mặc đồ vào sau đó lẳn lặn mò xuống bếp xem thử còn gì ăn không, với tính cách của Thúy thì hẳn cô ấy sẽ để lại đồ ăn cho Hải.

Chỉ là lần này xuống bếp thì chả gì, ngay cả tủ lạnh cũng chả còn gì ăn.

-Trăm phần trăm lại do bà chị suốt ngày trốn trong phòng kia rồi.. Haiz…

Hải thở dài sau đó đành phải mở cửa ra khỏi nhà đến tiệm tạp hóa 24h gần đấy để mua đồ ăn. Hải vốn định dùng xe máy để đi nhưng ngước nhìn bầu trời đêm đầy sao và không khí se se lạnh của đêm khuya thì cậu ta quyết định đi bộ.

Sau khi mua đồ xong, Hải thẫn thờ nhìn trời… hít một hơi thật sâu cậu ta quay người đi.

Bỗng nhiên không hiểu sao lý do gì mà cậu quyết định đi con đường xa hơn bình thường. Khu vực khá vắng vẻ vì toàn những ngôi biệt thự chủ yếu để cho khách du lịch thuê.

Hải chọn đi đường này có lẽ vì muốn tận hưởng khí trời khuya thêm một chút nữa chăng.. có lẽ là vậy..

Đi tầm 20p thì bỗng nhiên Hải nghe thấy gì đó…

-Mình nghe tiếng rên hả ta?

Hải nghi ngờ về âm thanh kì lạ phát lên từ phía ngôi biệt thự vẫn đang xây dang dở kia.

Tò mò Hải tiếng dần về phía âm thanh phát ra…. ánh đèn đường cứ chập chờ vì những con côn trùng bay ra bay vào. Từng cơn gió lạnh không biết từ đâu xuất hiện.

Đi vào sâu bên trong thì Hải ngạc nhiên trước những gì mình thấy…..

-Cái đầu?? một cái đầu đang bay????

Ngay khi vừa vào thì một cái đầu của một người đàn ông bay 1 vòng trên không trung, máu bắn ra khắp nơi thậm chí làm ướt cả áo của Hải.

-Uwaaaaaaa!!!!!

Hải sợ hãi hét lên, cả người bất giác trượt té xuống nền đất..

Bẹt!!!

Chỉ là thay vì âm thanh của xương chậu của Hải đập lên nền đất cứng thì là âm thanh như ngã vào một vũng nước.

Hải run rẫy cảm giác ướt nhẹp ở dưới, cậu ta nhìn xuống….

Một vũng máu… máu đỏ khắp nơi, cánh tay bị cắt đứt lìa, nội tạng văng tứ tung cùng một mớ thịt hỗn độn..

-AAAAAA!!!!!

Cảnh tượng quá kinh khủng, Hải hét lên đầy sợ hãi. Đối với một người bình thường như Hải thì việc này là quá sức với cậu ta. Nhịn được cảm giác nôn mửa là tốt lắm rồi.

Gừ!!!!!

Bỗng nhiên một cánh tay thon dài nhấc bổng Hải lên

Một người phụ nữ xinh đẹp, cả người mặc một bộ đồ bó sát màu đen làm lộ ra những đường cong chết người. Cái áo kẻ sâu để lộ bộ ngực to lớn và cái kẻ sâu chết người kia.

Chỉ là Hải không có tâm trạng mà ngắm nhìn mỹ cảnh kia.

Trước mặt Hải là một mái tóc đỏ rực như màu máu, không biết là do màu tóc tự nhiên hay là do dính máu thật.

Khuôn mặt như được tạc ra từ những bức tượng điêu khắc nữ thần, hoàng hảo đến không ngờ. Chỉ là đôi mắt của mỹ nhân này cực kì quỷ dị.

Con người đỏ như máu, khuôn mặt thì lại đỏ lên như khi những thiếu nữ vừa tỏ tình. Cả người nàng uống éo liên tục, đôi môi mọng nước không ngừng rên rĩ, nước bọt của nàng chảy ra trượt dài trên bầu ngực trắng ngần kia. Để ý kĩ sẽ thấy 2 hạt đậu nhỏ vươn lên như muốn đâm thủng lớp áo.

Nhìn cũng đoán ra được nữ nhân này đang động xuân rồi….

Bị bóp cổ Hải đau đơn vùng vẫy, nhưng không biết vì sao nữ nhân này cứ như đá tảng dù có thế nào cũng không duy chuyển một cm.

Chụt!!!!

Hải bỗng nhiên bị cưỡng hôn, nữ nhân này bỗng dưng hôn cậu ta làm đầu cậu ta cứ ong ong.

Nụ hôn rất vụng về nhưng cũng đầy nhiệt tình và dâm mỹ.

Ngay sau đó nữ nhân đó liền quăng Hải vào nền nhà làm cả người cậu đập mạnh vào sàn đầy đau đớn. Vừa hoàn hồn thì nữ nhân tóc đỏ nhảy đè lên người Hải bắt đầu sờ soạng liếm khắp nơi trên cơ thể của Hải.

Có một số chỗ bị chảy máu thì bị cô ta liếm sạch chỗ máu đó, vẻ mặt rất thoải mãn.

Quân có sợ hãi khi nhìn nư nhân tóc đó này, bởi vì vẻ ngoài kì lạ mà thêm là đôi tay của nữ nhân này đầy những móng vuốt màu huyết hồng. Đặc biệt là hàm răng của cô ta có 2 cái răng nanh dài lạ kì.

-Quỷ..quỷ hút máu…!!!

Hải trong đầu có chút tỉnh táo liền xác nhận ngay nữ nhân này là ma ca rồng trong truyền thuyết, một loài quỷ xinh đẹp chuyên uống máu người.

Như để xác nhận cho giả thuyết của hắn thì nữ nhân tóc đó này há miệng nhắm ngay cổ Hải và cạp.

Phập!!!

-Ư!!!!!!

Cảm nhận cơn đau bị 2 cái răng nanh cắm vào Hải muốn hét lên nhưng không hiểu sau cả người cậu ta không thể bị cử động, ngay cả ngón tay cũng không thể nhấc lên.

Nhưng cậu nhỏ của Hải lại dựng đứng lên , cứng như đá. Lần đầu tiên Hải gặp chuyện này, cảm giác như cơ thể không thuộc về cậu nữa.

Nữ nhân kia sau khi hút máu của Hải, nàng ta ngồi dậy cởi bỏ lớp áo kia ra để lộ ra cơ thể đầy chết người kia. Vùng hạ thân của nàng giờ là một mảnh lầy lội, từng đợi dâm thủy chảy dại xuống nền đất.

Hai tay không ngừng bóp lấy cặp ngực khổng lồ của mình, tay kia thì mò xuống âm hộ mà không ngừng chà sát.

Nàng ta đến gần cậu nhỏ của Hải canh cho cô bé của mình ở ngay trên đỉnh và sau đó ngồi xuống.

Ọt!!!!!

Một âm thanh dâm đãng phát ra, dương vật của Hải đâm thẳng vào âm hộ của nữ nhân tọc đỏ kia.

-Đây .. đây là mình bị cưỡng dâm ư????

Nhìn xuống chỗ đang bị nuốt gọn lấy của mình Hải thấy được một vệt máu đỏ chảy ra từ âm hộ của nữ nhân tóc đỏ.

-Đây là lần đầu của cô ta ư???

Hải có chút mịt mờ khi vừa bị một cô gái còn trinh hiếp dâm ngay lúc này.

Nữ nhân tóc đỏ này có vẻ như đã thanh tỉnh, đôi mắt đỏ của nàng không còn điên cuồng nữa mà thay vào đó là vẻ mịt mù và áy náy.

Nàng mấp máy môi cố gắng nói nhỏ…

-Chàng trai… ta thật có lỗi….

Không tin được gì mình vừa nghe thì bỗng nhiên cơ thể Hải bỗng dưng nóng bừng lên, cả người điên cuồng bật dậy đè xuống cơ thể nóng bỏng kia.

-Ha!! ha!!!ha!!

Từng tiếng thở dốc, Hải bắt đầu nhấp mạnh… cậu ta không hề quan tâm đến đây có là lần đầu của nàng hay không. Cả cơ thể của hải cứ tự động nhấp theo bản năng dù rằng trong đầu cậu ta không hề bảo nó làm vậy.

Phập! Phập!!

Từng cú đầy hổng của Hải là từng cơn điện chạy dọc khắp người hắn, cảm giác sướng không thể tả được.

Nữ nhân tóc đỏ theo từng cú đâm của hắn miệng bắt đầu rên rỉ từng tiếng nhỏ nhưng đôi mắt đẹp vẫn nhìn hắn đầy áy náy.

Sau một thời gian Hải gầm lên hắn bắn toàn bộ tinh hoa của mình thẳng sâu vào trong tử cung của nữ nhân tóc đỏ.

-Ha..ha…ha

Cơ thể mệt mỏi, rốt cuộc Hải mới tỉnh táo lại. Dơ tay lên cảm nhận được cơ thể đã nghe theo mình.

Nhìn xuống thân hình yểu điệu ở dưới vừa định mở miệng nói thì…

-A!!!!!!!

Cả người hắn đau đớn, lồng ngực như muốn nổ tung, máu huyết nóng bừng mọi thứ cứ như đang theo nơi kết nối giữa hắn và nàng mà rút ra hết.

Nữ nhân tóc đỏ cũng kêu lên nhưng thay vì đau đơn thì lại kêu lên vì khoái cảm, nàng nhẹ nhàng nâng khuôn mặt của Hải hôn vào bờ môi kia và nói

-Tuy không biết cậu là ai nhưng chính ta đã giết cậu….. ta sẽ không xin lỗi cậu có trách thì hãy trách số phận đã sặp đặt đến gặp ta ngay lúc này… và trách vì cậu chỉ là nhân loại yếu ớt.

Nói xong nàng cắn vào cổ Hải, cơn đau bỗng biến mất thay vào đó là những dòng nước ẩm chảy khắp người….

Tuy thế Hải vẫn cảm nhận được sinh mệnh của mình đang dần mất đi từ từ và rồi cả bầu trời tốt sầm, thứ cuối cùng hắn thấy là đôi mắt đỏ tuyệt đẹp như hai viên hồng ngọc kia.

-Thật… thật… đẹp…

Và rồi ý thức của Hải thật sự mất đi……