Chương 84: Ngọc Thanh nguy hiểm

Ngọc Thanh ngồi trên mép giường, hai tay nhỏ chụm lại đặt trên đùi thon, cúi đầu nói:

-" Mẫu thân, người đừng giễu cợt nữ nhi nữa mà!"

Mẫu thân Ngọc Thanh vuốt ve khuôn mặt của nàng, không nhịn được nước mắt chảy xuống.

-" Thanh nhi, năm nay ngươi cũng đã 25 tuổi rồi, thanh xuân của nữ nhân trôi qua rất nhanh, ta rất lo lắng cho ngươi a"

Ngọc Thanh tựa đầu vào vai mẫu thân, cánh mũi phập phồng, sụt sịt nói:

-" Mẫu thân, người đừng tự trách bản thân nữa, nữ nhi chỉ cần ở bên cạnh mẫu thân là hạnh phúc lắm rồi"

Mẫu thân Ngọc Thanh im lặng một chút, cười mỉm nói:

-" Thanh nhi, ngươi đừng giấu mẫu thân nữa, ngươi đã có người trong lòng phải không?"

-" Ngươi thường hay thẫn thờ một mình lắm!"

Ngọc Thanh lắc lắc cánh tay mẫu thân, nũng nịu nói:

-" Mẫu thân, người lại như vậy nữa rồi, nữ nhi không để ý người nữa, hừ hừ"

Mẫu thân của nàng đang muốn nói tiếp, bên ngoài đã có tiếng quát ồn ào.

-" Ngọc Thanh nương tử, nàng đừng trốn ta nữa, nàng ra ngoài gặp ta đi mà"

Hai mẫu nữ Ngọc Thanh nhíu mày liễu, Ngọc Thanh mở cửa đi ra ngoài, khuôn mặt xinh tức giận, ngón tay thon chỉ ra ngoài cổng:

-" Kim lão già, ngươi có tin ta báo quan phủ, bắt ngươi không?"

Lão béo mập đứng ngoài cổng, mắt híp dò xét trên cơ thể của Ngọc Thanh, miệng trề ra chảy nước miếng. Hắn ra lệnh cho hai tên hộ vệ:

-" Hai ngươi phá cổng cho ta? quan phủ có đến, thì sẽ tin ta hay tin kẻ nghèo kiết xác như nàng"

Hai tên hộ vệ cười khà khà:

-" Vâng, lão gia nói quá đúng" hai bọn chúng nhanh chóng phá cổng mà vào.

Ngọc Thanh tức giận, hoảng hốt tay chỉ lão béo mập:

-" Kim lão già, ngươi không được làm bậy, ta sẽ la lên đó"

Lão béo mập cười khinh thường:

-" Ngọc Thanh, nàng có hô rát cổ họng, cũng không ai thèm để ý nàng đâu!"

Mẫu thân Ngọc Thanh đi ra ngoài, tay chống vào cánh cửa, ho khụ khụ:

-" Thanh nhi, ngươi mau chạy đi, lão không dám làm gì mẫu thân đâu, khụ khụ"

Ngọc Thanh lệ nóng chảy xuống, đỡ mẫu thân nói:

-" Mẫu thân, cùng lắm thì chết chung, nữ nhi sao có thể bỏ người mà đi được chứ?"

Lão béo mập theo sau hai tên hộ vệ bước vào, hắn chắp tay sau lưng, bụng phệ ưỡn lên, cười tươi nói:

-" Ngọc Thanh à, nàng tại sao phải khổ như vậy chứ? làm thiếp của ta có gì không tốt? bao nhiêu cô nương muốn còn chưa được kìa"

Hai mẫu nữ Ngọc Thanh ôm thành một đoàn, khóc lóc sụt sịt.

Tên hộ vệ khuyên nhủ:

-" Cô nương, ngươi đừng ngoan cố nữa, đi theo lão gia ..."

Ngọc Thanh quát lên giận dữ:

-" Cút mau ... các ngươi cút hết mau ..."

Nàng vuốt lưng mẫu thân, lo lắng nói:

-" Mẫu thân, người cố lên, đừng làm nữ nhi sợ mà, hu hu" mẫu thân nàng sắc mặt tái nhợt, hơi thở thều thào.

Lão béo mập cười nhếch mép, không quan trọng nói:

-" Lão bà này mà chết, Ngọc Thanh nàng có thể toàn tâm toàn ý đi theo ta, khà khà"

Ngọc Thanh tức giận cầm được cây gậy, đập lão béo mập:

-" Lão già chết tiệt, câm miệng chó của ngươi lại" nàng đánh trúng đầu của lão.

Lão béo mập đưa tay sờ đầu, máu chảy đầy tay, hoảng sợ nói:

-" Ngọc Thanh, nàng dám đánh ta"

-" Hai tên phế vật các ngươi, còn không mau trói nàng ta lại"

-" A ... chảy máu chết ta rồi"

Hai tên hộ vệ giằng co, khống chế được Ngọc Thanh vào bức tường, vật vã nói:

-" Lão gia, tiện nhân này trông vậy mà khỏe lắm ạ"

" Bốp" lão béo mập tát cho tên hộ vệ một bạt tai đau điếng người, đạp thêm một đạp, tức giận nói:

-" Mịa kiếp, nàng ta là thiếp của ta, mà ngươi dám bảo là tiện nhân hả?"

-" Ngươi muốn chết phải không?"

Tên hộ vệ, một tay ôm mặt cầu xin nói:

-" Lão gia tha mạng, tiểu nhân biết tội, lần sau không dám nữa ạ"

Ngọc Thanh cười lạnh nói:

-" Một lũ khốn nạn, đốn mạt, cút ra khỏi đây"

Một đám quan binh khoảng 5 người, dẫn đầu là một tổ trưởng, đi vào trong sân nhà Ngọc Thanh.

-" Ở đây có chuyện gì? muốn làm loạn sao?"

Ngọc Thanh hô lên:

-" Tốt quá, quan gia cứu mạng a"

Lão béo mập ôm quyền nói:

-" Quan gia, ngài đừng nghe nàng ta ăn nói bậy bạ, chúng ta có lòng tốt cứu giúp, mà nàng ta còn đánh người, ăn nói chua ngoa đổ tội cho người tốt"

Tổ trưởng híp mắt nhìn lão béo mập:

-" Phải không? ta nghi ngờ lòng tốt của ngươi lắm nha"

Ngọc Thanh thoát khỏi tên hộ vệ, nâng mẫu thân ốm yếu đứng dậy, nói:

-" Quan gia, lão già này vào nhà dân nữ làm xoằng bậy, mong quan gia trừng trị kẻ ác"

Lão béo mập kéo tổ trưởng sang một bên, từ trong người lấy ra nén bạc 20 lượng, lén lút đưa cho tổ trưởng.

-" Quan gia, mong người giúp cho ạ"

Tổ trưởng nhìn trong tay nén bạc, cười lạnh nói:

-" Chuyện này ... vẫn còn ... khó giải quyết"

Lão béo mập thầm cắn răng, lấy ra thêm nén bạc 20 lượng đưa cho tổ trưởng.

Tổ trưởng hài lòng, mắt nhìn Ngọc Thanh thầm than tiếc, ra lệnh:

-" Không còn chuyện gì nữa, rút binh thôi"

Ngọc Thanh kinh hô, chạy lại bám tay tổ trưởng nói:

-" Quan gia .. quan gia, người không thể đi được ..."

Tổ trưởng hất tay, thản nhiên bỏ đi:

-" Hừ ..."

Ngọc Thanh tuyệt vọng, khụy đầu gối ngồi bệt xuống đất, nước mắt chảy dài, cắn răng nói:

-" Tại sao? ... tại sao? ... a a a"

Lão béo mập quan tâm nàng, chạy tới kéo tay Ngọc Thanh đỡ dậy:

-" Ngọc Thanh, nàng chấp nhận số phận đi, ta sẽ yêu thương nàng nhất mà, ta ..."

Ngọc Thanh hất tay, cười thảm:

-" Lão chó chết ... cái thứ bẩn thỉu như ngươi ... ta phi" nàng nhổ nước miếng xuống đất.

Lão béo mập híp mắt lại, da mặt béo rung rung đỏ trắng, lão đã thật sự giận dữ, không còn kiên nhẫn nữa.

-" Hai người các ngươi, trói nàng lại, mang vào nhà cho ta, hừ"

Hai tên hộ vệ nhặt ở đâu được sợi dây thừng, nhanh chóng trói được Ngọc Thanh nằm dưới đất.

Mẫu thân Ngọc Thanh chống tay đứng dậy, miệng thì thào:

-" T.h.a.n.h n.h.i ..."

-" Các ngươi ... mau ... buông"

-" Dừng ... dừng ... lại ..."

Lão béo mập nhìn mẫu thân Ngọc Thanh lom khom đi tới, miệng còn lẩm bẩm gì đó, lão cười nói:

-" Nhạc mẫu, người muốn rể hiền này làm gì hả, ha ha"

Mẫu thân Ngọc Thanh bám áo lão béo mập, bất ngờ ra tay.

" Bốp" một bạt tai vào mặt lão béo mập, dường như đã lấy đi rất nhiều sức của mẫu thân Ngọc Thanh.

Lão béo mập nghiến răng, chân đạp mẫu thân Ngọc Thanh một cái, miệng chửi mắng:

-" Xú lão bà ... mịa kiếp ... dám đánh ta ... ta cho xú bà nương này chết ..." hắn liên tục đạp 3 cái, thở hồng hộc.

Ngọc Thanh gào lên:

-" Mẫu thân ..."

-" Không được ... đám súc sinh này" nàng vùng vẫy nhưng vẫn không thoát được, nàng thực sự đang rất tuyệt vọng bất lực.

Hai tên hộ vệ nhếch mép cười khà khà, bọn chúng trong quá trình bắt Ngọc Thanh, bàn tay động chạm nàng khá nhiều chỗ nhạy cảm.

Mẫu thân Ngọc Thanh nằm co ro dưới đất, hai tay nắm lại trước người, miệng thì thào:

-" Thanh nhi ..."

-" Mẫu thân có lỗi ..."

-" Mẫu thân đáng chết ..."

Lão béo mập khinh thường nhìn mẫu thân Ngọc Thanh, quay đầu nhìn hai tên hộ vệ, không vui nói:

-" Hai tên các ngươi, còn ngồi đó làm gì?"

-" Mau đưa nàng ta vào trong nhà"

Hai tên hộ vệ mặc dù không muốn, đồng thanh nói:

-" Vâng, lão gia"

Ngọc Thanh cố gắng vùng vẫy, nhưng vẫn bị hai tên hộ vệ đưa vào trong nhà.

Lão béo mập quăng ánh mắt khinh thường nhìn mẫu thân Ngọc Thanh, nhanh chóng đi vào trong.

Mẫu thân Ngọc Thanh có thể nghe tiếng la hét của nữ nhi, miệng thì thào:

-" T.h.a.n.h n.h.i"

Lão béo mập, ánh mắt chăm chăm nhìn Ngọc Thanh nằm trên giường, miệng nuốt nước bọt " ực".

Hai tên hộ vệ cũng vậy, nhưng rất nhanh bị tiếng quát làm bừng tỉnh:

-" Mịa kiếp ... hai tên các ngươi ... còn không mau ra ngoài ... canh chừng xú lão nương kia cho ta"

Hai tên hộ vệ không dám chậm trễ, nhanh chóng ra ngoài, đóng cửa lại.

Một tên hộ vệ nói nhỏ:

-" Lão gia sướng thật, ở nhà có hơn năm thiếp rồi, vẫn còn muốn ăn nàng ta nữa"

Tên hộ vệ còn lại, đang ghé tai vào cánh cửa, cười cười:

-" Ngươi không biết rồi, lão gia bỏ ra nhiều bạc và công sức như vậy, làm sao có thể bỏ qua được chứ?"

Tên hộ vệ kia gật đầu:

-" Nàng ta còn xinh đẹp như vậy ..."

-" Lão gia sao có thể bỏ qua được ..."

Hai tên hộ vệ muốn nhòm ngó bên trong, nhưng vẫn sợ lão gia nổi giận, nghiêm chỉnh canh chừng ở ngoài cửa.

Bên trong phòng!

Sau khi cài cửa chặt chẽ, lão béo mập đưa tay vuốt vuốt đầu vẫn còn đau, nỗi căm tức của lão dâng cao chuyển thành dục vọng.

Lão ngồi ở mép giường, bàn tay sờ chân dài thon của Ngọc Thanh:

-" Ngọc Thanh, nàng nhanh chóng sẽ thành nương tử của ta thôi, khà khà" hắn cười khoái trá vui vẻ.

Ngọc Thanh không la hét nữa, nàng lăn người vào sát mép tường, tránh bàn tay của lão béo mập.

-" Lão chó chết ... ngươi mơ tưởng ... ta có chết ... cũng không để ngươi vừa ý"

Lão béo mập đã quen với câu chửi mắng của nàng, cũng không thèm để ý. Ngọc Thanh đã là cá nằm trên thớt, hắn muốn từ từ thưởng thức hết mùi vị đặc biệt này.

-" Ngọc Thanh, đừng quên nàng còn có mẫu thân, ta không dám đảm bảo mẫu thân nàng còn khỏe mạnh đâu"

-" Chỉ cần nàng làm thiếp của ta, mẫu thân của nàng sẽ được ta chữa hết bệnh, ăn ngon mặc sướng tùy hai người, khà khà"

Ngọc Thanh im lặng không nói, chỉ nhìn lão với ánh mắt khinh thường như rẻ rách. Chỉ cần nhìn ánh mắt của nàng, đã đủ để hiểu được sự coi khinh của nàng đối với sự ghê tởm của lão.

Lão béo mập khóe môi vểnh lên, râu cá trê dựng lên, cười đểu nói:

-" Ngọc Thanh, ta sẽ cho nàng biết sự sung sướng khi bị ta chinh phục"

Lão móc từ trong người ra một lọ thuốc nhỏ màu trắng, lão mở nắp ra, đổ ra một viên thuốc tròn màu đỏ lên lòng bàn tay.

Mỉm cười với nàng một cái, bỏ thuốc vào miệng, đi ra bàn lấy nước uống trôi viên thuốc xuống bụng, cười tự tin:

-" Ngọc Thanh, tiểu tình nhân của nàng có vẻ còn chưa biết, nàng sắp bị ta chơi như thế nào nhỉ? ha ha"

Ngọc Thanh như nhớ lại điều gì, nước mắt bỗng nhiên chảy ra, miệng thì thào:

-" Lão chó chết câm miệng lại ... thật kinh tởm ... ngươi không đủ tư cách nói tới hắn"

Lão béo mập liên tục bị sỉ nhục, nghiến răng nói:

-" Ngọc Thanh, ta mà không bằng tên vũ phu đó sao? thật nực cười mà"

-" Ta đến với nàng đây, ta sẽ cho nàng thấy, bản lãnh của nam nhân chân chính là như thế nào?"

Lão đi đến gần giường, đưa tay nắm chân của Ngọc Thanh kéo lại gần. Ngọc Thanh co hai chân đạp tay của lão, không cho lão tiếp cận.

Lão cởi giầy leo lên giường, cười dâm:

-" Ngọc Thanh à, đến đây với ta nào" thuốc đã bắt đầu có tác dụng, hai mắt lão có tia máu xuất hiện.

Ngọc Thanh không biết lão uống thuốc gì? nhưng nàng có thể đoán được công dụng của thuốc. Nàng cố gắng lùi sát vào vách tường, dùng hai chân đạp đạp lão béo mập. Nhưng hình như chẳng có tác dụng gì nhiều ...

-" Ngươi không được qua đây ... a ...!"

Lão béo mập nhìn nàng co ro trong góc, ngoan cố chống cự, lão cởi bớt áo ngoài của mình.

-" Đừng ngoan cố nữa, chỉ vô ích mà thôi, khà khà"

Ngọc Thanh dù sao cũng là nữ nhân, còn đang bị trói nữa, nàng cố gắng giằng co với lão.

Ở ngoài, một tên hộ vệ nói:

-" Ngươi có nghe thấy tiếng động gì không?"

Tên bên cạnh nói:

-" Có chứ, hình như là tiếng đập giường"

Mẫu thân Ngọc Thanh bò lăn gần đến cửa, tay bám vào vách tường, miệng thì thào:

-" Thanh nhi ..."

-" Cầu ... cầu ... xin ..."

-" Mau thả ... nữ nhi của ... ta ..."

" Bịch" một tên hộ vệ đạp mẫu thân của Ngọc Thanh nằm lăn ra đất, miệng chửi bới:

-" Xúi quẩy thật, xú lão bà này vẫn còn đi được cơ à?"

-" Mịa kiếp, nằm một chỗ cho ta" hắn đạp thêm hai đạp, làm cho mẫu thân Ngọc Thanh bất động tại chỗ.

Ngọc Thanh kinh hô:

-" Mẫu thân ..." nàng nghe được tiếng mẫu thân gọi mình.

" Xoẹt" lão béo mập vươn tay kéo xé rách một mảng quần của Ngọc Thanh, miệng cười to.

Ngọc Thanh nằm lật người, che mảng lớn da thịt trắng ngần, miệng mắng chửi:

-" Lão chó chết ..."

Dây thừng cột nàng có dấu hiệu nới lỏng, chỉ cần thêm một chút là có thể thoát ra.

Lão béo mập không biết điều đó, lão nở nụ cười dâm đãng, nhào người lên ôm lấy Ngọc Thanh.

Ngọc Thanh bị lão đè lên người, cảm giác như nằm dưới hàng trăm cân thịt mỡ.

Lão đưa tay bóp mông to của nàng, vỗ một cái:

-" Ngọc Thanh, thật đã tay của ta"

Bàn tay của lão rờ lên trên bóp bộ ngực phập phồng của nàng, sung sướng cười to.

Ngọc Thanh oằn người, kéo mạnh tay một cái, cuối cùng cũng thoát được bị trói tay. Nàng dùng hai tay đẩy mạnh lão béo mập nằm lăn sang một bên, muốn vùng dậy chạy thoát.

Lão béo mập không ngờ Ngọc Thanh tay tuột dây thừng, lão nhanh chóng vươn tay nắm được áo của nàng kéo một cái.

" Xoẹt" một mảng lớn y phục ở vùng lưng bị xé rách, tiếp tục lộ da thịt trắng ngần của nàng.

Ngọc Thanh bị lão kéo nằm lăn trở lại, lão chồm người lên ôm chặt lấy nàng, không cho chạy thoát.

Ngọc Thanh vươn tay đẩy người lão, nhưng lần này không có tác dụng gì.

Hai mắt lão đỏ bừng vì thuốc đã có tác dụng mạnh, chiếc quần của lão đã thành túp lều, dương vật cương cứng đâm đâm vào bụng của Ngọc Thanh.

Ngọc Thanh cắn răng ngà, ra sức vùng vẫy trong tuyệt vọng, nàng dần dần đuối sức.

" Xoẹt" lão xé áo phía trước ngực của Ngọc Thanh, hai bầu vú vun cao sau chiếc áo yếm màu hồng, trông thật bắt mắt.

-" A a a không được ...!!!"

Ngọc Thanh đưa tay nhỏ che ngực, lão bất chấp tất cả, cúi đầu úp mặt lên bộ ngực của nàng để hôn hít.

-" Thơm quá ... mềm quá ... to quá ...!!!"

Lão béo mập như sói đói, tham lam vùi đầu lên bộ ngực của nàng, đồng thời hai tay to của lão, ép chặt hai cánh tay của nàng xuống giường.

Ngọc Thanh bị hành động của lão làm cho nhạy cảm rên rỉ:

-" Ưm ... ư ... ư ... không được"

Lão kéo tuột áo yếm của nàng ra, hai bầu vú trắng tròn hiện ra:

-" Oa ... của nàng đẹp quá ...!!!"

-" Ưm ... ư ... ư" nàng bị lão ngậm núm vú đỏ hồng.

Lão béo mập, đẩy đẩy mông cho dương vật cạ cạ lên bụng Ngọc Thanh, dương vật của lão đang rất khó nhịn.

Bàn tay lão cố gắng kéo quần của Ngọc Thanh xuống, nàng đưa tay ngăn cản. Lão gạt tay của nàng ra, tiếp tục kéo xuống, cuối cùng cũng thành công.

Ngọc Thanh phía dưới chỉ còn lại tiết y màu hồng, lão béo mập mắt sáng lên, úp mặt hôn lên tiết y hít hà.

-" Ngọc Thanh, mùi vị này ...!!!"

Ngọc Thanh đưa tay che lại, đồng thời kẹp chặt hai chân thon lại, miệng rên la:

-" Ư ... không muốn"

Hai tên hộ vệ ở ngoài nghe tiếng hét của Ngọc Thanh, thầm hâm mộ lão gia số hưởng.

Nhìn mẫu thân Ngọc Thanh đầy khinh thường, cười nói:

-" Xú lão bà này, không biết nữ nhi của mình, đang sung sướng ở bên trong a"

-" Đáng tiếc thật"

Bọn chúng hận không thể xông vào, thay thế lão gia làm chuyện đó.

Lão béo mập vùi đầu vào chiếc tiết y mỏng manh, tự đắc nói:

-" Ngọc Thanh, nàng đã ướt đẫm rồi, ha ha"

Ngọc Thanh không thể nào kiềm chế được tiết nước nhờn, huống chi lão còn bú liếm mạnh như vậy!

-" Không phải ta, ngươi mau ... dừng lại"

Lão béo mập gỡ dây thắt tiết y, kéo tiết y hẳn ra ngoài.

Hiện ra vùng tam giác, đám lông đen mượt trên mu âm đạo, lão vùi đầu vào liếm mu âm đạo nhô cao.

Ngọc Thanh ưỡn mông rên rỉ:

-" Ưm ... không được ...!!!"

Lão tách hai chân ngọc của nàng sang hai bên, tham lam nhìn vào âm đạo ẩm ướt.

Hai mép nhỏ hồng hồng căng mọng, âm hộ ẩn hiện, phía dưới lỗ hậu nhỏ nhíu nhíu.

Ngọc Thanh hai chân co lại, đạp mạnh bàn chân trúng khuôn mặt của lão.

Nàng lùi vào trong góc giường, cầm dây thừng trừng lão:

-" Lão chó chết ... ngươi đừng qua đây ... ta liều mạng với ngươi"

Lão béo mập xoa xoa khuôn mặt đau đớn, cười gằn. Bắt đầu cởi bỏ toàn bộ y phục, hiện ra cơ thể to béo của lão, phía dưới là dương vật cương cứng chĩa thẳng lên trời.

Ngọc Thanh nhân cơ hội mặc quần vào, nhưng bị lão tóm được cái quần kéo trở lại.

-" Không được ... trả lại đây"

Lão béo mập mắt nhìn hau háu vào cơ thể của Ngọc Thanh, tay nắm vuốt dương vật cười dâm đãng:

-" Ngọc Thanh à, ta sẽ cho nàng biết niềm vui sướng xác thịt ra sao nhé!"

-" Ái chà ... còn dùng chân nữa sao? ... ta sẽ không mắc sai lầm nữa đâu"

Lão nắm chân của Ngọc Thanh, chồm người lên ôm lấy cơ thể nõn nà của nàng, miệng hôn khuôn mặt xinh.

Ngọc Thanh hai bàn tay đẩy mặt của lão, giãy dụa liên tục:

-" Không được ..."

Miệng lão chuyển xuống hôn cổ thon, bú mút bầu vú, bàn tay to nắn bóp thành nhiều hình dạng khác nhau.

Ngọc Thanh không nhịn được rên rỉ " ưm ưm", nhưng nàng vẫn không quên chống cự lại lão.

Lão cười khà khà, tách hai chân của nàng ra, đẩy đùi của nàng lên cao, tay cầm dương vật cạ cạ đầu khấc vào hai mép thịt âm đạo, đang tìm cửa âm hộ chuẩn bị đâm vào.

-" A khụ khụ ... nàng mau buông tay" lão bất ngờ bị Ngọc Thanh, cầm dây thừng quấn hai vòng vào cổ siết lại.

Ngọc Thanh cố gắng dùng lực siết chặt cổ của lão, nàng thật sự hết cách đối phó với lão.

Lão béo mập đôi mắt đỏ lên, hai tay lão nắm hai tay nhỏ của Ngọc Thanh giằng co, mỗi người đều quyết tâm cho ý định của mình.

Bên ngoài cửa, hai tên hộ vệ nói chuyện giết thời gian:

-" Ê ... ngươi nói xem ..."

-" Nói gì?"

-" Ta đoán ... lão gia ít nhất cũng phải 10 phút"

-" Không tới đâu ... chỉ 5 phút thôi"

-" Ngươi không tin ... dám cá cược với ta"

-" Chơi thì chơi ... sợ gì ngươi"

Mẫu thân của Ngọc Lan bám gấu quần tên hộ vệ:

-" Thanh ...?"

" Bịch" " bịch" tên hộ vệ đạp hai cái.

-" Chết đi xú lão bà ... bám dai như đỉa vậy!"

-" Thật là bực bội mà ..."

Hắn đang muốn đạp tiếp, bị tên bên cạnh cản lại.

-" Ngươi ngăn ta làm gì? ta phải cho xú bà lão này trật tự mới được"

Tên bên cạnh nói:

-" Ngươi đừng vội nóng, tương lai bà ta là nhạc mẫu của lão gia đó"

-" Ngươi quên rồi sao?"

Tên hộ vệ kia cứng lưỡi:

-" Chuyện này ... làm sao bây giờ ... nếu bà ta trả thù chúng ta thì sao?"

Tên hộ vệ đứng bên cạnh cười tàn nhẫn:

-" Ngươi nói đúng ... vậy thì cho bà ta an nghỉ luôn ... đỡ một phiền phức"

-" Cứ nói bà ta ... tuổi già sức yếu ... bệnh tật quấn thân ... không chịu được nên chết rồi"

Tên hộ vệ kia nghe vậy, hai tên nhìn nhau cười gật đầu, nở nụ cười nham hiểm:

-" Còn chờ gì nữa ... động thủ"

" Bịch" " bịch" " hự" "hự" ... " ầm" " ầm" ...

Hai tên hộ vệ bị đánh bay vào cánh cửa.

" Phụt" " phụt" miệng phun máu tươi, sắc mặt tái nhợt uể oải.

Mẫu thân Ngọc Thanh, đôi mắt mờ mờ ngẩng đầu, miệng thì thào:

-" Thanh ... nhi" sau đó gục xuống bất động.

Bên trong lão béo mập đã giằng co lại dây thừng, bàn tay tát " bốp" khuôn mặt của Ngọc Thanh.

-" Mịa kiếp, không cho nàng ăn ít đau đớn, nàng còn chưa chịu ngừng phải không?"

Ngọc Thanh tóc tay bù xù, khóe miệng rỉ máu tươi, đôi mắt căm thù nhìn lão béo mập:

-" Ta liều mạng với ngươi" nàng xông lên bóp cổ lão.

Lão béo mập gạt tay nàng sang một bên, đè người lên trên Ngọc Thanh, cố gắng tách đôi chân ngọc của nàng sang hai bên, dương vật của lão đã không thể chịu được nữa, cần đi vào trong âm hộ của Ngọc Thanh.

Ngọc Thanh biết ý đồ của lão, hai tay nhỏ cầm dương vật của lão bóp kéo mạnh, không cho lão thực hiện ý đồ.

-" A a a tiện nữ này ... muốn hại chết mệnh căn của ta sao?" lão béo mập tiếp tục tát " bốp" gương mặt của Ngọc Thanh, hắn đánh còn đau hơn lần trước.

Lão thực sự đang rất giận dữ, bàn tay vuốt vuốt dương vật xoa dịu nỗi đau, nghiến răng nhìn Ngọc Thanh.

Ngọc Thanh cười lạnh:

-" Đáng đời lão chó chết ..."

Lão căm tức chồm lên đè người nàng xuống, vật vã khống chế hai tay của Ngọc Thanh, tách hai chân của nàng ra, lần này lão quyết tâm, đâm vào trong âm hộ cho bằng được.

" Ầm" " rầm" cánh cửa bị đạp gãy chốt trong, một thiếu niên đứng ở trong phòng, nhìn thấy ...

Lão béo mập đang nằm trên người Ngọc Thanh.

Ngọc Thanh khóe mắt đẫm lệ, thì thào:

-" ... ".