Chương 8: Khai sáng

Hai tháng sau, kể từ ngày hắn và tiểu Điệp nói về chuyện bí mật đó.

Hắn cũng sắp 13 tuổi rồi, dáng người cao khỏe 1m63, tóc ngắn gọn gàng, khuôn mặt tuy còn non nớt nhưng ánh mắt hữu thần, trên môi luôn treo nụ cười ấm áp tà tà.

Hắn dáng người đi hoạt bát, vững trãi, mặc chiếc quần đùi màu kẻ xanh đang ra sức chẻ củi.

Hồ Phong:" trời nóng khủng khiếp" mồ hôi hắn nhễ nhại, tấm lưng trần hơi rám nắng khỏe mạnh, cơ bắp khá rắn chắc. Hắn cầm chiếc rìu ra sức bổ xuống " tạch" khúc củi chia làm đôi, vận động thêm một lúc hắn quăng rìu ngồi thở hồng hộc, làm việc với cường độ cao như vậy Hồ Phong vẫn khó chịu nổi, từ sáng đến giờ cũng được một núi nhỏ củi rồi.

Hồ Phong ngồi nghỉ uống nước, cơn gió nhẹ thổi qua cũng đủ làm hắn mát rười rượi.

Cơ thể hắn từ sau khi dung hợp chất lỏng màu bạc đó thì càng ngày càng khỏe khoắn, tính cách cũng trầm hào sảng hơn, cả nhà ai cũng vui vẻ, cơ thể hắn đang biến đổi một cách tích cực và có chiều hướng tốt hơn.

Tiểu Điệp:" Đại ca, huynh giỏi thật đấy" nàng từ xa vẫy gọi.

Hồ Phong:" tiểu Điệp à, phụ mẫu vẫn còn trên nương rẫy sao" hắn ngó nhìn xung quanh hỏi.

Tiểu Điệp hôm nay bận y phục màu xám nâu, váy xòe sát chân, da dẻ trắng xinh, núm đồng tiền chúm chím khi nàng cười.

Nàng dạo bước váy xòe tung tăng, tuy còn nhỏ tuổi nhưng vóc dáng khá mê người, đi bên cạnh Hồ Phong nói nhỏ:" vẫn chưa về đại ca, muội về trước nấu cơm" nàng thành thật

Hôm nay phải lên nương rẫy chăm sóc hoa màu, hắn ở nhà chẻ củi một mình, với số lượng như núi nhỏ thế này thì nhóm lửa được một tuần.

Hắn xoa xoa tay vào quần cho sạch, nhéo mũi tiểu muội, tiểu Điệp nhũi nhũi mũi nhỏ trừng hắn.

Hồ Phong cười cười, chuyển số củi chẻ được vào bếp, rửa mặt rồi vào phòng khách ngồi uống trà, liên tục khen trà tiểu Điệp pha ngon. Trà này là loại lá cây trên rừng qua phơi xào, ướp thêm thảo mộc mới được như vậy.

Tiểu Điệp đã nổi lửa nấu cơm, nghe hắn khen lòng thầm vui sướng, nụ cười chúm chím, miệng thì liên tục nói:" huynh trêu Điệp nhi" hai người nói cười khá vui vẻ ấm áp, hắn cũng phụ giúp tiểu muội ngắt rau giết cá.

Tối nay hắn như mọi khi, ăn cơm xong đi sang nhà mấy đứa bạn trong làng, đêm xuống thì phụ nữ sẽ không đi một mình sang nhà người khác mà chỉ ở nhà khâu vá, thêu thùa...vv.

Tiểu Điệp cũng sắp 12, nàng ta cũng học khâu vá; trước kia là mẫu thân giúp hắn, bây giờ tiểu Điệp phụ trách khâu vá y phục bị rách của hắn, hắn là đàn ông con trai nên cũng không quan trọng nhiều về ăn mặc của bản thân.

Hôm sau, khi hắn ra khỏi nhà thì có Y Nhiên đến chơi, nàng bận váy trắng có hoa văn hình con bướm nhỏ màu cam sống động, áo tay dài cổ thấp, eo nhỏ bó sát, bộ ngực nhô cao như muốn phá áo nhỏ mà ra. Nàng bước vào nhà, tiểu Điệp đã pha trà thơm kéo tay nàng, hai tỷ muội hàn huyên rất vui vẻ.

Vài ngày trước Y Nhiên cũng có ghé qua đây tìm tiểu Điệp tâm sự nhưng gặp Hồ Phong, hai người ấp úng chẳng nói được nhiều điều gì bổ ích, hắn bối rối khi gặp người mình thích nhưng chả biết nói gì cho phải, quên cả mời nàng vào nhà uống trà, bình thường hắn thông minh lắm mà, gặp Y Nhiên hắn như bị mất hồn, thầm nuốt nước bọt với thân hình ngon lành của nàng.

Hồ Phong hắn nghĩ:" không biết cởi ra sẽ thế nào, to nhỏ ra sao"

Và thế là nàng nói đôi ba câu rồi tạm biệt ra về khi biết tiểu Điệp không ở nhà.

Tối nay hắn không đi đâu cả, chỉ ở nhà nói chuyện với tiểu Điệp, nàng ta ngồi may vá quần áo giết thời gian, Hồ Phong củng chỉ ngồi bên cạnh làm khán giả xem nàng, hắn cũng thao thao bất tuyệt chuyện trên trời dưới đất. Hắn ăn nói trình độ cũng khá lưu loát có duyên. Hai huynh muội bên ngoài hihi haha thì trong phòng phụ mẫu cũng không nhàn rỗi.

Hai người nằm trên giường không mảnh vải che thân.

Hi Đình:" chàng càng ngày càng khỏe ra nha" nàng nghiêng người tay nhỏ khẽ vuốt ve ngực phu quân.

Hồ Viễn:" dạo này cũng không có gì nặng nhọc, Phong nhi hắn giành hết phần của ta rồi" tay to vừa vuốt mông vừa bóp bóp, miệng hôn trán nàng.

Hi Đình:" Phong nhi bây giờ cũng ra dáng đàn ông, chăm chỉ hơn trước" nàng vui mừng xúc động tựa đầu vào ngực rộng của phu quân nghe nhịp đập trái tim, tay chống trước ngực nép vào lòng hắn.

Hắn sải tay vuốt ve lưng tấm trơn nhẵn, thon thả của nàng. Hồ Viễn:" con người cuối cùng cũng phải phải trưởng thành chư" hắn cười hắc hắc xoay tay bóp hai bầu vú trơn mềm căng nẩy thành trăm kiểu hình dạng, hắn vân vê núm vú to hồng.

Hi Đình rên khẽ trong miệng, đôi chân nhỏ thon dài kẹp lại uốn éo bờ mông to tròn co dãn trắng múp. Hồ Viễn để nàng nằm ngửa, cúi đầu nút núm vú, đánh lưỡi liên tục, tay thì xoa nắn tay thì vuốt ve khắp cơ thể nàng.

Hi Đình há mồm thở dốc, vòng tay ôm chặt lưng rộng của hắn, d++ng căn đã cương cứng vươn đầu, đầu khấc màu tím, quanh thân là những sợi gân con giun.

Hồ Viễn tách nhẹ chân nàng ra để lộ am đạo lún phún lông đen, mu cao, hai mép hồng khép lại, hột đậu sưng húp, hang động sâu hoắm ẩn hiện đầy mê người.

Hi Đình thấy hắn ngẩn người, tay nhỏ nắm d++ng vật yêu kiều thúc dục :" đến đây đi, hãy làm thiếp rên rỉ, lấp đầy trong mình thiếp đi chàng" .

Hồ Viễn nghe vậy bèn hạ thấp thân người áp sát bụng nàng, miệng rộng hôn nhẹ Hi Đình, d++ng vật rà nhẹ lướt mép ngoài cửa mình.

Đình nhi run nhẹ người, thò tay nhỏ cầm d++ng vật vừa nóng hổi vừa thô ráp đặt chính xác vào tiểu huyệt.

Hồ Viễn như được kích thích bèn ưỡn lên, d++ng vật đã nằm gọn trong hang động chật khít ẩm ướt này, hắn chưa nhấp mà trao cho nàng nụ hôn mãnh liệt, nuốt mạnh cái lưỡi thơm ngon của nàng. Hắn rời đôi môi bắt đầu nhấp nhẹ nhàng, cảm nhận được yêu thương của hắn giành cho nàng, Hi Đình vui sướng ưỡn người, lắc mông qua lại, hắn cúi đầu hôn nút núm vú chùn chụt như đứa trẻ khát sữa vậy.

Mồ hôi cả hai bắt đầu rịn như sương mù, hô hấp trở nên gấp rút, hắn áp sát trên nàng, nhào người, khụy hai tay xuống giường, ngực hắn nằm áp lên bộ ngực co dãn của nàng, nàng ôm eo hổ của hắn. Hạ thân Hồ Viễn càng thêm ra sức, đẩy mạnh lút cán d++ng vật vào sâu tiểu huyệt vang những tiếng vang" phành phạch" được hơn trăm cái hắn lại rút ra rồi đột ngột đút vào hơn hai mươi cái.

Hắn đã thấm mệt, kéo nàng ngồi dậy tiếp tục chiến đấu theo kiểu cưỡi ngựa, được một lúc nàng thở dốc ngửa mặt lên trời, ưỡn người ra sau, nàng nắm tay hắn giữ thăng bằng nhấp nhổm trên bụng phu quân.

D++ng vật nóng hổi thẳng đứng chịu sự trùng kích của vách tiểu huyệt.

Sau vài chục cái nàng rên to, giật giật eo nhỏ, tiết ra dòng nước ấm tràn qua cửa mình chảy xuống đám lông rậm rạp ướt nhẹp gốc d++ng vật, nàng đổ sập xuống người hắn hết sức, xụi lơ nghỉ ngơi trên người hắn.

Hắn gạt những lọn tóc rối bù của nàng, vuốt ve gò má đỏ bừng của nàng, nói những lời an ủi tâm tình tiện tay xoa bóp mông căng tròn nảy nở của nàng.

Hắn chồm người dậy, lật ngược người nàng theo tư thế nửa quỳ, đồn bộ nâng cao, mông to với am đạo hiện ra trước mặt hắn, lỗ hậu chúm lại nhỏ nhắn, phía dưới hai mép hồng khép chặt rỉ nướcHồ Viễn quỳ phía sau vươn đầu lưỡi quét mép nhỏ, nước chảy càng nhiều, miệng rộng hắn nuốt hết, nút lưỡi chụt chụt vươn đưa vào tiểu huyệt.

Nàng uốn éo mông động tình rên hư hử, hắn tiến lên kề sát tiểu huyệt, tay nâng đồn bộ ưỡn lưng đưa d++ng vật " ọp" lút cán trong hang động trơn trượt này, được hai trăm cái hắn dồn sức nhanh hơn đi nước rút, Hi Đình cũng uốn éo đồn bộ mạnh liêt hưởng ứng, nơi giao thoa d++ng vật ra vào tiểu huyệt như con khúc côn thịt, hắn gầm nhẹ xạ tinh hết vào trong tiểu huyệt, nước tràn tung tóe. D++ng vật đã ỉu xìu nằm gọn một góc.

Hồ Viễn luôn vuốt ve phu nhân sau khi ân ái, nàng rất thích điều đó, đôi phu thê vuốt ve nhau nói lời tâm tình, vui sướng ôm nhau chìm vào giấc ngủ ngon.

Nhưng chỉ có Hồ Phong là chưa ngủ được khi chứng kiến cảnh sống động của hai người, hắn nằm trên giường vuốt thằng nhỏ kêu thầm đáng tiếc cho nó vẫn còn cô đơn. Từ khi dung nhập chất lỏng màu bạc hắn đã trở nên khỏe mạnh, ít bệnh tật như trước và nhu cầu sinh lý càng nguy cấp hơn, vài đêm hắn lại ướt quần một lần.

Hồ Phong vừa sục thằng nhỏ vừa nghĩ:" thật khó chịu nha" hắn nghĩ sẽ có cách giải quyết.

Sáng sớm hắn lại lén lút dấu cả nhà thay quần đùi một lần ( tương lai không xa sẽ khác đó.... chờ đi :]]).