Tiểu Điệp mặc bộ áo ngủ mỏng manh màu xanh nhạt, nằm trên giường ôm chiếc gối to mềm, khuôn mặt hơi khác thường, nhíu mày liễu nói:
-" Tỷ tỷ, tỷ có nghe thấy tiếng gì không? hình như là ..." khuôn mặt nàng đã đỏ bừng lên rồi.
Y Nhiên mặc quần áo ngủ màu cam, nàng nằm ngửa trên giường, hai bầu vú đã đẩy cao phập phồng, nàng không biết nói gì với tiểu Điệp bây giờ.
-" Tiểu Điệp ... muội không nên nghe ..."
Tiểu Điệp nhỏ tuổi nhất trong đám nữ nhân, nhưng dù sao, nàng cũng là thiếu nữ đang tuổi lớn, không thể coi như không biết gì được.
Ư ... ư ... ư ... ư ...
Ư ư ư ... ư ... ư ư ... ư ... ư ...
Từng tiếng rên rỉ vang vọng từ căn phòng bên cạnh vang lên, trùng kích giác quan của nàng.
Tiếng động lạ còn ảnh hưởng đến nhiều người khác nữa.
Ngọc Diệp và Ngọc Liên mặc bộ áo ngủ màu tím tía, hai nàng ngồi trong phòng, vui vẻ nhấp ngụm trà thơm nóng hổi, bỗng dưng mặt đỏ hồng lên.
Tiếng rên rỉ vẫn vang vọng, nhưng lần này mãnh liệt hơn.
A ... a ... a ... ư ... ư ... ư ...
A a a ... a ư ư ư ... a a a ... ư ư ư ...
Hai nàng nuốt ngụm nước trà, mắt đẹp không dám nhìn đối phương, tiếp tục cắm đầu uống trà.
Như Huyên đã chùm chăn kín đầu, miệng nhỏ lẩm bẩm:
-" Hừ hừ ... các ngươi ... thật quá đáng ... nữ nhân càng hư hỏng ..." hi vọng nàng còn nói được như vậy trong tương lai.
Ở trong Tạ phủ, màn đêm buông xuống, phủ lên thêm chút sương lạnh buốt, một thân ảnh thiếu nữ khoác áo ngoài rộng dài, nàng đi lững thững một mình nhìn trời đêm, thở dài:
-" Thanh Tuyền a ... ngươi tại sao lại như vậy chứ? ... phải vui vẻ lên chứ?" nàng như đang tự hỏi bản thân.
Khắc Kim Luận vui mừng, nhanh chóng bước đi đến bên cạnh của nàng, nghi ngờ nói:
-" Thanh Tuyền muội, muội làm sao một mình ra đây? bên ngoài lạnh lắm đó" hắn nói với giọng rất quan tâm.
Thanh Tuyền khuôn mặt trong đêm hơi tái nhợt, hai tay nhỏ kéo áo khoác rộng kín lại, miệng nhỏ nói:
-" Kim Luận huynh, huynh chưa nghỉ ngơi sao?"
Kim Luận mặc bộ thanh sam, hai tay to khoanh tay trước ngực, trầm ngâm nói:
-" Thanh Tuyền, ta có đi tìm muội, nha hoàn nói muội đã ra ngoài, ta đoán muội sẽ ra đây, không ngờ đúng thật"
Thanh Tuyền bước chân chậm lại, mắt đẹp nhìn chiếc đèn lồng sáng, lắc đầu nhỏ nói:
-" Kim Luận huynh, muội chỉ là đi dạo một chút rồi trở lại, làm phiền huynh đi tìm rồi, phù" nàng phồng hai má đẹp, thở ra hơi lạnh.
Kim Luận đứng bên cạnh, nhìn thân hình nhỏ bé mong manh kia, không nhịn được giang tay ôm vào lòng.
Thanh Tuyền hơi hốt hoảng, ngập ngừng nói:
-" Kim Luận, huynh ..." nàng hơi giãy dụa rồi ngưng.
Kim Luận siết chặt nàng thêm một chút, hít hơi khí lạnh, thâm tình nói:
-" Thanh Tuyền, ta với muội sắp thành thân rồi, còn có điều gì không thể nói nữa sao?"
Thanh Tuyền hai tay nhỏ chống ngực của hắn, không nỡ làm hắn buồn, nói:
-" Kim Luận huynh, muội chỉ là ..." nàng hơi ngập ngừng một chút.
-" Muội không nỡ rời xa phụ mẫu ..."
Kim Luận nở nụ cười tươi, thở phào nói:
-" Thanh Tuyền, huynh tưởng chuyện gì ... nếu muội nhớ nhà ... ta sẽ thường xuyên dẫn muội trở lại thăm phụ mẫu được mà"
Thanh Tuyền tựa đầu vào ngực hắn, nước mắt thầm chảy dài xuống gò má ...
Tiêu cục Vân Kiêu!
Lam Uyên phu nhân khoác tấm lụa mỏng lên thân thể trần truồng của nàng, hai chân thon dài bắt chéo ngồi trên mép giường.
Vân Long mặc bộ áo ngủ màu nâu sẫm, tay nắm dương vật ỉu xìu vuốt vuốt kích thích, khuôn mặt khổ sở nói:
-" Phu nhân à ... nàng có thể giúp ta được không?" hắn xấu hổ khi nói ra điều này.
Lam Uyên hai tay nhỏ nâng bầu vú, ngón tay đùa nghịch núm vú, khuôn mặt đẹp hờn dỗi nói:
-" Phu quân, ngày xưa ta xem ngươi anh tuấn bất phàm, không nghĩ ngươi lại kém như vậy, hừ"
Vân Long hơi chán nản, ngồi dậy, hai tay dài ôm thân thể mềm mại của nàng từ phía sau, an ủi nói:
-" Phu nhân xinh đẹp của ta, nàng cũng biết ta rồi mà, ta đã rất cố gắng rồi đó"
Lam Uyên xoay người, rớt tấm lụa mỏng xuống giường, hai bầu vú rung rinh vểnh cao trước mặt Vân Long. Tay nàng nhẹ vuốt ve khuôn mặt góc cạnh của Vân Long, nhíu mày liễu, miệng nhỏ không vui nói:
-" Phu quân, chàng đừng trách thiếp nói nhiều, cả tuần nay chàng không gần gũi thiếp rồi, lần nào chàng cũng chỉ được một lúc ngắn ngủi"
Vân Long cũng tự trách bản thân, hắn không ngờ bản thân sau lần trọng thương kia, bản lĩnh ham muốn của mình giảm mạnh. Đại phu nói vết thương đã chạm đến căn cơ, nên ...
Hắn hít sâu một hơi, bình tĩnh nói:
-" Phu nhân, lần này ta sẽ đi một chuyến Âm Dương cốc, xin bà bà bốc thuốc điều trị tận gốc ám thương trong người"
Lam Uyên lười biếng kéo tấm lụa mỏng sang một bên, hai tay nhỏ nắm dương vật đang cố gắng ngóc đầu lên của hắn. Vân Long thấy vậy, chủ động nằm ngửa ưỡn mông đẩy dương vật.
Nàng nhìn khuôn mặt của hắn, lo lắng nói:
-" Phu quân, chàng nhớ cẩn thận đó, trên đường đi rất nguy hiểm, thiếp và Phượng nhi không thể thiếu chàng được a"
Vân Long nằm nhìn khuôn mặt xinh đẹp có chút u sầu kia, tự tin nói:
-" Phu nhân, nàng yên tâm đi, lần này ta rất có nắm chắc thành công"
Lam Uyên tay nhỏ vẫn hoạt động kích thích dương vật của hắn, nàng như nhớ ra điều gì, chợt hỏi:
-" Phu quân, thiếp không yên tâm về Phượng nhi a"
Vân Long cười khổ nói:
-" Phu nhân, chuyện của bọn hài tử, chúng ta không nên can thiệp, ta tin tưởng Phong nhi sẽ chăm sóc tốt cho nữ nhi"
Lam Uyên mỉm cười:
-" Hi vọng như vậy đi" nói rồi nàng cúi đầu, miệng nhỏ ngậm dương vật đã cương lên, nàng liếm liếm đầu khấc. Vân Long khẽ rên hừ hừ sung sướng.
Trở lại với Hồ Phong, trên giường lúc này ga trải giường đã nhăn nhúm không chịu nổi.
Ư ... ư ... ư ... ư ...
Phạch ... phạch ... phạch ...
Dương vật cương cứng của hắn, đang đâm lút sâu vào âm hộ đầy nước của tiểu Châu.
Thân thể to lớn của hắn nằm đè trên người nàng, miệng rộng đang ngoạm đôi môi mềm mại của nàng. Mồ hôi chảy trơn ướt, hai cơ thể tiếp xúc chặt chẽ với nhau, hắn nắm hai vai của nàng cười nói:
-" Tiểu Châu, nàng sắp ra chưa? chúng ta cùng ra nhé?"
Ư ... ư ... ư ...
Phạch ... phạch ... phạch ...
Đáp lại câu hỏi của hắn, tiểu Châu mắt đẹp đê mê mở ra, miệng nhỏ rên rỉ gấp rút:
-" Tướng ... công ... thiếp ... thiếp ... ư ư .. ư ... sướng quá ... ư ư ..."
Hai bàn tay của nàng nắm ga trải giường như bấu víu, hai chân thon cố gắng kẹp eo hắn, thân thể như muốn co quắp lại.
Phạch ... phạch ... phạch ... phạch ...
Ư ... ư ... ư ... ư ...
Hồ Phong không hỏi nhiều nữa, dương vật đâm hết cỡ vào trong, hắn vẫn nhẫn nhịn cùng nàng ra một lần.
Tiểu Châu chịu đựng khá giỏi, nàng ôm chặt cổ hắn, hai người tiếp tục hôn nhau tới tấp, nàng như bị Hồ Phong hút lưỡi nhỏ ra ngoài, hắn tham lam như muốn mút sạch dịch thủy của nàng.
Hương Sam trần như nhộng nằm nghiêng bên cạnh, hai mắt đẹp nhắm nghiền, nàng đã tiết dâm thủy hai lần, gò má xinh hồng hồng đẹp mắt.
Ư ... ư ... ư ... ư ... ư ...
Phạch ... phạch ... phạch ... phạch ...
Tiểu Châu bàn tay nhỏ bám chặt Hồ Phong, cơ thể như muốn gắn liền cùng hắn.
-" Tướng ... tướng ... công ... thiếp ra ..."
Hồ Phong cũng nhấp mạnh thêm vài cái.
Ư ư ư ư
Phạch phạch phạch
-" A a a thiếp ra a a a"
Tiểu Châu tiết dâm thủy tưới lên đầu khấc to phình của hắn, mông của nàng giật giật mạnh mẽ, đôi môi hồng mím chặt.
-" Ư ... ta cũng ra đây ..." Dương vật giật giật, đâm thẳng phóng mạnh tinh nguyên nóng hổi, tràn đầy trong tử cung của nàng.
-" Nóng ... nóng ấm quá ... thiếp thật sướng ... hư hư"
Tiểu Châu miệng nhỏ rên rỉ, hai cánh tay nhỏ đã buông thõng xuống giường, nàng nghiêng đầu nhỏ, mắt nhắm nghiền mi cong run run.
Hồ Phong dùng miệng lưỡi mơn trớn da thịt của tiểu Châu, hắn hôn khắp mặt rồi xuống cổ và ngực của nàng. Được một lúc hắn mới dừng lại, rút dương vật ỉu xìu ra ngoài, kéo theo dòng nước trắng đục ấm nóng, chảy xuống cả gia trải giường.
Hồ Phong hôn nhẹ trán của nàng một cái đầy yêu thương, di chuyển sang bên người Hương Sam.
Hương Sam đang nằm ngửa duỗi hai chân ngọc thon, Hồ Phong nhìn hai bầu vú to đang phập phồng, nàng có nước da trắng sữa mịn màng, hắn chăm chú nhìn xuống âm đạo của nàng.
Mu âm đạo nhô cao và rộng, đám lông đen mượt mà, hắn không nhịn được đưa tay vuốt ve vùng thịt màu mỡ này. Ngón tay đùa nghịch đám lông đen mượt một chút, sau đó hắn tách hai chân ngọc của nàng ra, âm đạo ẩm ướt với các mép thịt hồng hồng đều đặn, hột le nhỏ xinh xắn cưng cứng, ngón tay hắn đưa vào cửa âm đạo.
Vẫn còn vương lại chút tinh nguyên trắng đục tràn ra, ngón tay hắn nhẹ nhàng đi vào trong nơi ẩm ướt này.
Hương Sam hơi nhíu nhíu mày liễu, lười biếng từ từ mở mắt đẹp, nàng thấy Hồ Phong đang bú liếm phía dưới của nàng.
-" Xoạt ... xoạt ... xoạt ..."
Nàng hơi giãy giãy chân ngọc, miệng bắt đầu rên rỉ:
-" Ư ... ưm ... ư ... tướng công ... chàng lại muốn nữa ... hả? ... ư ... ư"
Hồ Phong bú liếm chán rồi, chuyển lên phía ngực, miệng rộng mút đầu vú " chụt chụt" vươn lưỡi đánh liên hồi, tay kia thì nắn bóp bầu vú bên cạnh.
Hương Sam rên rỉ hư hư, bàn tay vuốt ve da đầu của Hồ Phong, nàng bị hắn chăm sóc cơ thể làm cho phát điên vì sướng.
Hồ Phong nâng hai đùi nàng lên, đâm dương vật đã cương cứng trở lại, đi sâu vào trong âm hộ ẩm ướt của nàng.
-" Ưm ... thiếp yêu chàng" nàng ưỡn mông tiếp nhận hết dương vật của hắn.
-" Ta cũng yêu nàng"
Hắn bắt đầu nhấp mạnh và nhanh hơn.
Ư ... ư ... ư ... ư ...
Phạch ... phạch ... phạch ...
Hắn liên tục trùng kích tiểu huyệt của nàng, hắn đẩy hai đùi thon lên phía trước cao hơn.
Dương vật đâm vào được sâu hơn, nàng rên rỉ thở gấp.
Ư ư ư ... ư ư ư ... ư ... ư ư ...
Nhẹp ... nhẹp ... nhẹp ...
Nước nhờn chảy ra rất nhiều, hắn rút dương vật bóng lưỡng ra một chút, rồi lại đâm tách hai mép nhỏ sưng sưng đỏ mọng sang hai bên, nước nhờn bên trong âm hộ, rỉ ra theo thân dương vật chảy xuống dưới lỗ hậu.
Ư ư ư ư ư
Nhẹp nhẹp nhẹp nhẹp
Trong khi tiếng va chạm xác thịt vẫn vang lên ...
ư ... ư ... ư ... ư ...
Phạch ... phạch ... phạch ...
Nguyệt Phượng đã thoát sạch bộ đồ ngủ, thân thể đầy đặn ngạo nhân phô bày, nhưng Hồ Phong vẫn đang còn nhấp nhô trên người Hương Sam, hắn đang chinh phục nương tử của mình.
Ư ... ư ... ư ...
Phạch ... phạch ... phạch ...
-" Tướng công ... chàng mạnh mẽ quá ... thiếp sướng chết mất ... "
-" Ư ... ư ... chàng muốn ... đâm chết thiếp rồi ... a ư"
Hai tay nàng cầm hai chân thon, banh rộng âm đạo hơn nữa.
Phạch ... phạch ... phạch ...
Hồ Phong tiếp tục công việc của mình, dương vật cương cứng không ngừng nghỉ trùng kích.
-" Thiếp ... thiếp ... ra" Hương Sam rên la theo bản năng. Nàng giật giật mông tiết dâm thủy ấm nóng. Hai tay nhỏ vẫn cố gắng dạng rộng hai chân cho hắn trùng kích.
Hồ Phong hai tay giữ đùi của nàng nhấp càng mạnh, hắn mới ra vừa nãy nên sẽ không xuất tinh nữa, sức đâm của hắn thì khỏi bàn.
Hắn nhấp thêm hai chục cái, nhìn Hương Sam đã xụi lơ nằm ngủ, đành rút dương vật ra khỏi âm hộ. Hắn hôn nhẹ trán của Hương Sam, rồi đi xuống giường với cái dương vật vẫn cương cứng.
Ngọc Diệp và Ngọc Liên phòng gần đó, hai nàng đã lên giường từ lâu trùm chăn, bịp tai.
Ngọc Liên nói:
-" Sư tỷ, hết ... hết tiếng đó rồi"
Ngọc Diệp mắt đẹp nhìn Ngọc Liên, ánh mắt vui mừng, hơi ngập ngừng.
-" Phù ... thật sự hết tiếng khó chịu đó rồi ... phù" miệng nhỏ của nàng thở ra dài mệt mỏi.
Thực ra tiết y của nàng cũng đã rươm rướm nước, có sư muội ở đây nên không tiện kiểm tra.
Ngọc Liên cũng chẳng khác gì, nàng chùm chăn, không nhịn được luồn tay nhỏ vào tiết y có đám lông lưa thưa. Làm gì chưa biết!
Tiểu Điệp nằm phòng kế bên đã ướt một mảnh, xấu hổ trốn tránh Y Nhiên đi thay tiết y mới.
Y Nhiên cũng khá quen với tiếng rên rỉ như vậy, năng lực tự chủ của nàng rất cao, mới rỉ ra chút ít nước mà thôi.
Tiểu Mạn mặc bộ áo ngủ màu vàng lúa, nàng đã đi thay cả quần và tiết y, ngủ say mất tiêu vì tự sướng mệt.
-" Nương tử, nàng không thể câu dẫn ta như vậy chứ?" Hồ Phong ngồi trên ghế, uống ngụm nước trà nhìn Nguyệt Phượng.
Nguyệt Phượng lưng thon dựa vào cánh cửa chính, tay nâng bóp hai bầu vú, tay kia vuốt ve vùng tam giác, mắt đẹp lông mi cong chớp chớp, khóe miệng vểnh lên, răng ngà cắn môi dưới.
Hồ Phong cười nhe hai hàm răng trắng, tay cầm cốc trà nhìn nàng khiêu khích hắn.
Nguyệt Phượng câu dẫn mãi không thấy tướng công đi đến, hờn dỗi nói:
-" Tướng công mau lại đây, thiếp ... đang rất ngứa nha ... tướng công"
Hồ Phong không chần chờ nữa, uống cạn cốc trà, đứng dậy đi đến gần Nguyệt Phượng. Bàn tay nâng cằm của nàng lên, miệng hôn đôi môi mềm mại của nàng một chút, rời môi nói:
-" Nương tử, nàng thật sự dâm đãng ... nhưng ta thích ... khà khà"
Nguyệt Phượng mắt đẹp u oán nhìn hắn, nàng cầm tay hắn đặt lên bầu vú của mình, câu dẫn nói:
-" Tướng công ... thiếp ngứa lắm nha ... hi hi"
Hồ Phong không làm nàng ngay thì không phải người, hắn nhẹ nhàng hôn cắn môi nàng.
Nguyệt Phượng mắt đẹp nhắm lại, mũi nhỏ thở ra nhiệt khí như lan, nàng vươn đầu lưỡi nhỏ quấn lấy lưỡi của hắn.
Hồ Phong vươn lưỡi đồng thời mút lưỡi của nàng, bàn tay đã nắm bầu vú nắn bóp đủ hình dạng.
Tay nhỏ của Nguyệt Phượng đưa xuống, nắm dương vật đang cương cứng của Hồ Phong, nàng vuốt ve cây côn thịt gân guốc dính chất nhờn, đầu khấc thì to phình.
Hồ Phong rời môi mềm mại, hôn nhẹ dần xuống cổ thon trắng ngần của nàng, sau đó miệng ngậm núm vú nhỏ đỏ hồng day day.
Nguyệt Phượng ưỡn người rên rỉ, hai tay nhỏ chuyển lên ôm cổ của hắn, nói:
-" Tướng công ... chàng có thích thiếp chủ động như vậy không?"
Hồ Phong hơi ngưng nói:
-" Nương tử, chỉ cần là nàng làm, cái gì ta cũng thích hết, bởi vì ta yêu nàng"
Miệng của hắn tham lam đi dần xuống lướt qua rốn nhỏ của nàng, hắn đánh lưỡi liên tục, sau đó chuyển xuống phía dưới.
Nguyệt Phượng hai tay nhỏ nắm đầu của hắn, miệng đã rên rỉ, cơ thể uốn éo.
Hai tay Hồ Phong nắm mông căng của nàng bóp bóp, cảm giác căng mềm đã tay. Miệng hôn lên mu thịt âm đạo hơi nhô, đám lông đen mượt dày.
Hắn đưa tay đẩy một chân nàng lên cao, miệng hôn lên hột le và các mép thịt non mềm ẩm ướt. Vươn đầu lưỡi trùng kích hột le.
-" Ư ư ... tướng công ... nơi đó của thiếp" nàng rên rỉ, miệng nhỏ hé mở thở dốc.
Hắn chuyển sang mút bú liếm hai mép nhỏ sưng sưng, được một lúc, hắn chuyển lên hôn môi nàng, bàn tay nắm dương vật chà sát lên mép thịt âm đạo, cuối cùng dừng lại ở âm hộ đang rỉ nước kia, hắn nâng một chân của nàng lên cao và hơi thấp người ưỡn mông.
-" Hự ... ư" nàng ưỡn mông rên rỉ, tiếp nhận dương vật cương cứng đầy gân xanh.
Ư ... ư ... ư ... ư ...
Hồ Phong đẩy nhẹ nhàng một chút làm quen với hang động ẩm ướt này, sau đó tăng dần nhanh và mạnh hơn.
Ư ... ư ... ư ... ư ...
Phạch ... phạch ... phạch ... phạch ....
Một lúc sau, hai tay nàng đã ôm cổ hắn, hai chân thon kẹp eo rộng của hắn, nàng ra sức nhún nhảy mông eo.
Hồ Phong hai tay đỡ mông to của nàng, dương vật đâm vào nhanh và mạnh mẽ.
Phạch ... phạch ... phạch ...
Ư ... ư ... ư ...
... ... ...
Hồ Phong ôm Nguyệt Phượng đã tiết dâm thủy đến gần chiếc bàn, dương vật cương cứng vẫn còn bên trong âm hộ.
-" Nương tử, vừa nãy nàng thật xinh đẹp và quyến rũ" hắn ngậm núm vú mút mút.
Nguyệt Phượng vui sướng nói:
-" Tướng công, chàng thật mạnh mẽ, thiếp rất thoải mái, hết ngứa rồi nha"
Hồ Phong để nàng đứng xuống cạnh bàn, xoay mông nàng lại, bàn tay vuốt ve hai bờ mông căng.
-" Nương tử, nơi này của nàng lại lớn thêm rồi này"
Nguyệt Phượng chống hai tay vào mép bàn, lưng thon cong xuống, mông to chổng lên uốn éo trước mặt hắn.
-" Tướng công, đâm vào thiếp đi ... thiếp lại ngứa nữa rồi ... hi hi"
Hồ Phong tay cầm dương vật, đặt đầu khấc ngay cửa tiểu huyệt, đâm mạnh một cái.
-" Hự ... ư ... đúng rồi ... thiếp muốn muốn" nàng uốn mông eo để nhịp với cú đâm của hắn.
Hồ Phong nắm eo của nàng, bắt đầu nhấp dương vật.
Phạch ... phạch ... phạch ...
Ư ... ư ... ư ... ư ...
Sáng hôm sau!
Tiểu Mạn vẫn còn ngủ say, tối hôm qua Hồ Phong bế Nguyệt Phượng về phòng của nàng hành sự, đương nhiên tiểu Mạn cũng không thoát được dâm uy của hắn. Lúc đầu nàng hơi ngại ngùng một chút vì Nguyệt Phượng, sau đó nàng hòa cùng một thể với Hồ Phong cho đến quá khuya.
Chỉ có Y Nhiên ngủ cùng tiểu Điệp là hắn không động vào.
Hồ Phong ngồi một mình phía dưới lầu ăn cơm, uống chút rượu đợi các nàng xuống.
Bản tính của nữ nhân đều thích chưng diện, đợi lâu một chút cũng không sao! một lúc sau, hắn thấy các nàng xuất hiện:
-" Xin chào mọi người" Hồ Phong cười tươi, vẫy tay với các nàng đang ở trên lầu đi xuống.
Y Nhiên khoan thai từng bước đi xuống, sắc mặt hơi mệt mỏi, mắt đẹp lườm hắn nói:
-" Tướng công, chàng còn cười được sao?"
Hồ Phong phát hiện các nàng, khuôn mặt ai cũng có vẻ mệt mỏi, hắn đứng dậy, đi đến ôm eo Y Nhiên, nhìn các nàng nói:
-" Các nàng làm sao vậy? có ai làm các nàng không vui sao?"
Mọi người đã đi đến bàn cơm, cùng ngồi xuống, Y Nhiên tay nhỏ nắm eo của hắn nói:
-" Tướng công xấu xa, đêm qua có vẻ khoái hoạt nha, hừ" nàng lo nghĩ cho cảm xúc của tiểu Điệp, dù sao nàng ấy vẫn còn nhỏ.
Hồ Phong cảm giác được các nàng đang oán giận hắn, hắn kêu oai oái:
-" Nương tử, nàng nhẹ tay một chút, ta sắp bị nàng nắm eo cho chết rồi a"
Y Nhiên hừ lạnh, khoanh hai tay trước ngực, ngồi quay người đi.
Hồ Phong hai tay ôm nàng từ phía sau, áy náy nhìn mọi người:
-" Mọi người yên tâm, lần này ta tính sẽ làm cho các nàng bất ngờ, ha ha" còn bất ngờ gì hắn sẽ không nói bây giờ.
Như Huyên mắt đẹp nhìn hai người thân mật, không biết đang nghĩ gì? mặt cũng đã đỏ bừng lên rồi!
Ngọc Diệp và Ngọc Liên quá quen cảnh tượng đó, nữ nhân của Hồ Phong luôn bị hắn ôm hôn bất cứ nơi nào hắn thích, ai quản nổi hắn!
Y Nhiên chỉ giận dỗi một chút, mọi người cùng ăn cơm sáng, về phần tiểu Mạn đã có tiểu Châu mang cơm lên.
Bữa cơm của họ diễn ra khá lâu, nói chuyện phiếm là nhiều. Các khách nhân đến ăn cơm tại đây, đều hâm mộ đố kỵ với Hồ Phong. Nam nhân có tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, nhưng để tập hợp những cô nương xinh đẹp như vậy, không phải chuyện dễ dàng.
Trên đường phố, bọn người Hồ Phong bắt gặp một đoàn biểu diễn, rất nhiều người đang tụ tập reo hò.
Tiểu Điệp mặc áo có dây màu xanh nhạt, váy xòe ngang đầu gối, eo nhỏ tinh tế, đôi hài màu hồng nhỏ xinh dễ thương.
Hai chân nhỏ của nàng tung tăng chạy nhảy, nhún nhún hai chân muốn nhìn vào phía trong, nhưng do chiều cao quá thấp không thể nhìn rõ được gì.
Hồ Phong thấy vậy, ôm cả váy và hai chân nhỏ của nàng, nhấc người nàng lên cao, tiểu Điệp mắt đẹp sáng lên nhìn vào bên trong.
-" Oa ... ca ca ... muội nhìn thấy rồi ... thật giỏi nha" nàng vỗ hai bàn tay nhỏ vui mừng.
Đám nữ nhân cũng tiến lên, nhưng không biết làm sao để xem, người vây xem đã chật kín.
Trong khi các nàng còn đang buồn bực, thì xuất hiện ba người đến chào hỏi.
Một trung niên chừng 38 tuổi, cao 1m83, mặc bộ thanh sam sạch sẽ, sau lưng đeo hộp kiếm dài, khuôn mặt hiền lành, đi đến trước mặt Ngọc Diệp và Ngọc Liên, ngạc nhiên mở miệng:
-" Tiểu Diệp, tiểu Liên ... hai ngươi cũng ở đây sao? ta và hai vị sư điệt đi tìm các ngươi đến khổ a" hắn đưa tay xoa xoa hai bên huyệt thái dương.
Ngọc Diệp và Ngọc Liên chắp tay ôm quyền:
-" Xin chào sư thúc, hai vị sư huynh"
Hồ Phong cùng đám nữ nhân, tò mò nhìn bọn họ nói chuyện.
Ngọc Diệp nói với đám người Hồ Phong, nàng giới thiệu nói:
-" Hồ Phong, đây là sư thúc của ta, hai vị sư huynh là Hoắc Kiệt và Tào Chấn"
Ba người cũng dõi mắt đánh giá đám người Hồ Phong, hai vị sư huynh của nàng khoanh tay trước ngực, mắt chỉ để ý đến đám nữ nhân, Hồ Phong thì bị bỏ qua.
Hồ Phong mắt híp lại nhìn hai thanh niên kia.
Hoắc Kiệt chừng 21 tuổi và Tào Chấn chừng 23 tuổi, đều cao trên 1m8 một chút, khuôn mặt anh tuấn dễ nhìn, mặc bộ y phục màu xanh đậm, có ký hiệu hình thanh kiếm to ngay bên ngực.
Hồ Phong chiều cao tính ra cũng không thấp, nhưng so với đám thanh niên thì kém một chút, hắn mới 14 tuổi, vẫn còn thời gian phát triển. Không biết có phát triển nổi không với đám nữ nhân càng đông này!
Sư thúc của Ngọc Điệp thầm đánh giá Hồ Phong khá cẩn thận, đôi mắt của hắn nhìn Hồ Phong đầy nghi hoặc, thầm nghĩ:
-" Thiếu niên này không tầm thường a, vấn đề ở đâu hắn chưa biết, có lẽ do ảo giác" hắn lắc đầu không nghĩ nữa.
Hắn nói:
-" Bốn vị sư điệt, chúng ta ra chỗ khác nói chuyện riêng" hắn gật đầu với Hồ Phong, rồi dẫn đầu đi đến một góc khuất bên đường.
Ngọc Diệp, Ngọc Liên tạm thời chia tay đám người Hồ Phong, các nàng có công việc riêng của môn phái.
Hồ Phong nói:
-" Hai nàng nếu muốn gặp chúng ta, cứ đến quán trọ là được"
Hai nàng gật đầu, đi theo sư thúc...