Tạ Khẩn làm quan cũng được hơn 20 năm, mối quan hệ trong triều đình rất rộng, hắn cũng muốn nữ nhi kết thân với người làm quan trong triều, tương lai sẽ phú quý sung sướng. Hiện nay nữ nhi xinh đẹp của hắn đã 17 tuổi, đến tuổi gả phu quân cho nàng.
Tạ Khẩn ngồi uống trà thơm, đối diện hắn là phó đô đốc tỉnh Giang Nam Khắc Cường.
-" Khắc huynh, mấy ngày nay ở đây, huynh cảm thấy không tệ chứ?"
Khắc Cường uống ngụm trà, phà phà hương thơm, cười nói:
-" Haizz... đa tạ khoản đãi của Tạ huynh, ta cảm thấy rất tốt, ha ha"
Tạ Khẩn thấy hắn vui vẻ như vậy, trầm ngâm nói:
-" Khắc huynh, huynh cảm thấy chuyện của hai hài tử chúng ta, sẽ như thế nào?"
Khắc Cường gật đầu nói:
-" Tạ huynh, Thanh Tuyền thông minh xinh đẹp, làm dâu nhà chúng ta, sẽ không ủy khuất nàng"
Tạ Khẩn cười nói:
-" Khắc huynh, chúng ta hãy định ra ngày đính hôn, sau đó sẽ đến ngày thành thân, huynh thấy thế nào?"
Khắc Cường gật đầu:
-" Tạ huynh nói có lý, cứ định như vậy đi, ha ha" hắn cũng muốn nhi tử thành thân, yên tâm lo cho sự nghiệp, không chơi bời lêu lổng theo đám bằng hữu xấu xa.
Thực ra, trong chốn quan trường, tồn tại không dễ dàng như vậy, hai người đều cần có đồng minh tin cậy. Kết thân chính là sự lựa chọn tốt nhất.
Hai người nhìn nhau cười to ...
Hồ Phong nằm giữa hai nương tử, trong đầu vẫn suy nghĩ về hình ảnh xinh đẹp của nữ nhân khác.
Hắn đưa tay luồn vào chăn bóp vú Nguyệt Phượng, nàng chép miệng
-" Ưm ngon ngon... hư ư"
Hồ Phong không biết nàng ăn gì trong mơ nữa, thấy nàng ngủ ngon như vậy, hắn chỉ trêu đùa đôi chút.
-" Có phải ta đã quá tham rồi không?" hắn thật sự không muốn có lỗi với các nàng, đặt tay lên trán thầm thở dài.
-" Không suy nghĩ được nhiều như vậy, đến đâu hay đến đó đi" tình cảm đâu phải thứ dễ khắc chế như vậy, hắn nhắm mắt lim dim như muốn ngủ.
-" Hửm... có người?"
-" Ưm ưm ư" bóng đen đã bị Hồ Phong chế ngự.
Hồ Phong nói nhỏ:
-" Tiểu Mạn cô nương, đêm hôm thế này, rình mò phòng người khác là không tốt đó nha"
Tiểu Mạn bị hắn ôm chặt từ phía sau, lại còn trần truồng nữa, dương vật cương cứng đâm vào sau lưng của nàng.
Mặt đẹp nóng bừng, tim đập mạnh dồn dập, yếu ớt nói:
-" Phong công tử, tha cho ta đi mà, ta chỉ là vô tình đi ngang qua" lý do mà nàng cũng không tin.
Hồ Phong hai bàn tay đã bóp ngực của nàng, hắn xoa xoa nắn bóp nói:
-" Tiểu Mạn cô nương, nàng không nói sự thật, ta sẽ còn làm nhiều hơn thế nữa đó, khà khà"
Tiểu Mạn thầm rên rỉ ư ư, nhưng nhanh chóng tỉnh táo, cầu xin nói:
-" Phong công tử, ngươi không thể như vậy được"
Hồ Phong thấy nàng còn cố chấp, bàn tay to đã đi xuống phía dưới hạ thân, chạm vào vùng tam giác của nàng.
Tiểu Mạn đưa tay nhỏ chặn bàn tay của hắn, khó thở nói:
-" Không được đâu, xin công tử dừng lại đi"
Hồ Phong đưa tay vào trong tiết y của nàng, khó tin nói:
-" Tiểu Mạn cô nương, tại sao nó lại ướt sũng như thế này rồi?" ít nhất nàng phải tiết dâm thủy một lần mới như vậy.
Tiểu Mạn như muốn khóc, cánh mũi nhỏ phập phồng, sụt sịt nói:
-" Không phải như vậy, ta... ta ... ư ư"
Hồ Phong mở miệng rộng ngoạm chặt miệng rộng của nàng rồi, bắt đầu hôn liếm.
Tiểu Mạn mắt đẹp trợn to, nàng bị hắn hôn rồi:
-" Ưm ưm ư ư" nàng không thể phản kháng được sức mạnh của hắn. Bàn tay hắn đang rà khắp cơ thể của nàng.
Hồ Phong đã hứng tình trở lại, miệng vừa hôn vừa gỡ quần áo của tiểu Mạn rớt xuống nền.
Tiểu Mạn trong đầu thầm kêu to:
-" Không được"
-" Ưm ưm ưm ư ư ư" nàng vẫn bị hắn hôn mút say đắm. Nàng như bị hắn hút hồn, ngực phập phồng, cơ thể phản ứng theo sự tiếp xúc cơ thể của hắn.
Rất nhanh chóng, nàng đã không còn mảnh vải che thân, Hồ Phong ôm trọn nàng vào lòng, hôn liếm nắn bóp kích thích cơ thể của nàng.
Tiểu Mạn không nhịn được nữa, miệng hé mở rên rỉ:
-" Ư ... ư ... ư ... "
Trong thâm tâm nàng thầm nghĩ đến Tôn Hiên, nàng như đang giao chiến giữa lý trí và thể xác.
Hồ Phong đẩy nàng dựa vào vách tường, hôn hít bú liếm thêm một lúc, hắn nhấc một chân nàng lên, cạ cạ đầu khấc to phình lên âm đạo ẩm ướt.
Tiểu Mạn như muốn kháng cự, nhưng cơn khát tình lâu nay đã đốt cháy ý trí của nàng, nàng cần giải tỏa.
Hồ Phong không dài dòng, đẩy mông đâm dương vật đi vào.
-" Hự ... ư ... ư ... " tiểu Mạn ưỡn mông tiếp nhận dương vật của hắn, nàng ôm chặt cổ hắn.
Hồ Phong cảm nhận được, âm đạo của nàng đã rất ướt, từng đợt co bóp lên thân dương vật của hắn càng nhiều. Hắn bắt đầu đẩy nhẹ nhàng ra vào bên trong.
Tiểu Mạn cảm giác được khoái cảm sung sướng:
-" Nó đã vào rồi, thật to dài"
Hồ Phong hôn đôi môi mềm mại của nàng, lúc đầu còn hơi cứng ngắc, nhưng lúc này nàng đã vươn lưỡi nhỏ, chủ động cùng hắn hôn mút " chùn chụt"
Nhẹp ... nhẹp ... nhẹp ....
Ư ... ư ... ư ...
Nàng đã rên rỉ thành tiếng khá rõ ràng, nàng không quan tâm được nhiều nữa, chỉ muốn thỏa mãn cơn khát tình bây giờ.
Hồ Phong đẩy thêm được hai chục cái, tiểu Mạn giật giật mông tiết dâm thủy.
-" Ư ư ư ta ra ư ư sướng quá" khác hẳn với nàng tự sướng một mình.
Hồ Phong để nàng xoay người chống tay vào vách tường, chổng mông về phía hắn, hắn ngồi xuống bú liếm âm đạo ẩm ướt.
-" Xoạt ... xoạt ... xoạt ... "
Tiểu Mạn uốn mông thở dốc, nàng thật sự đã động tình...
Hồ Phong đứng dậy, nâng thương đâm vào, đẩy mông mạnh mẽ dần.
Phạch ... phạch ... phạch ...
Ư ... ư ... ư ...
Nàng cố chống tay vào vách tường, chịu sự trùng kích điên cuồng của hắn từ phía sau, thầm nghĩ:
-" Công tử mạnh mẽ hơn Tôn Hiên nhiều a" Tôn Hiên nghe được sẽ khóc thét cho xem.
Ư ... ư ... ư ...
Phạch ... phạch ... phạch ...
Thật sự nàng đang bị hắn chơi mạnh bạo, nhưng sung sướng đê mê.
Hồ Phong nắm cả hai bầu vú của nàng xoa bóp, ngón tay vân vê núm vú kích thích nàng.
Phạch ... phạch ... phạch ...
Ư ... ư ... ư ...
Hai người giao chiến khá lâu, tiểu Mạn hít thở hồn dập, hai bầu vú rung rinh lắc lư.
-" A a a sướng quá a a ra ta ra a a a " nàng giật giật mông, hai tay cố bám vào tường thở dốc, hai chân như muốn ngã khụy xuống nền.
Hồ Phong dừng lại, ôm lấy nàng bế đi đến ngồi trên ghế, cho nàng nghỉ ngơi một chút.
-" Tiểu Mạn, nàng thực sự rất tuyệt"
Tiểu Mạn không nói gì, chỉ hừ lạnh ...
Hồ Phong cười cười, hôn hít bầu vú của nàng, được một lúc hai người lại tiếp tục.
Hắn ngồi trên ghế, lưng tựa vào bàn, tiểu Mạn ôm hắn, ngồi xuống dương vật vẫn đang cương cứng.
Dương vật đâm lút vào trong âm hộ chặt hẹp, nàng di chuyển mông nhẹ nhàng lên xuống, hai tay ôm cổ hắn.
Hồ Phong hai tay vuốt lưng thon đã đầm đìa mồ hôi, nhưng rất trơn mịn, phía dưới liên tục đẩy mông theo nhịp của nàng.
Ở tư thế này, nàng chủ động hơn hắn một chút, làm chủ được cuộc chơi xác thịt. Nàng đang rất điên cuồng, có lẽ để che dấu điều gì đó.
Thời gian trôi thêm một lúc, Hồ Phong đứng dậy, hai tay nâng bờ mông của nàng, dương vật chủ động đâm vào cực kỳ mạnh mẽ.
Phạch ... phạch ... phạch ...
Ư ... ư ... ư ...
Nàng chỉ biết ôm chặt cổ của hắn, phía dưới âm hộ của nàng co bóp dữ dội, nước chảy lênh láng, ướt nhẹp cả hai bộ phận đang giao chiến.
Phạch ... phạch ... phạch ...
-" Ư ư ư mạnh quá ư ư sắp ra nữa ư ư mạnh quá ư ư"
Nàng bị hắn chơi nhanh mạnh như vũ bão, hắn cố gắng đâm dương vật thật sâu trong nàng. Dương vật của hắn đâm vào như đinh đóng cột, trùng kích liên hoàn nơi ngứa ngứa này.
-" A a a ta ra ta ra a a a " nàng ôm chặt cổ hắn, mông eo giật giật, cả người như muốn co rút lại, miệng thở phì phì.
Lúc này hai người mồ hôi như mưa hòa lẫn nhau, Hồ Phong còn chưa phát tiết được sức mạnh, hắn đành dừng lại cho nàng nghỉ ngơi.
Một lúc sau hắn nói:
-" Tiểu Mạn, đi phòng của nàng, đêm nay nàng thuộc về ta, khà khà".
Tiểu Mạn muốn nói gì đó, nhưng lại thôi, nàng chỉ khẽ " ừm".
Hồ Phong vẫn để dương vật trong nàng như vậy, đóng cửa phòng tiểu Châu, hai thân thể trần truồng ôm nhau đi sang phòng tiểu Mạn.
Đằng xa trong góc khuất, Thường Quyên căm tức nhìn hai người:
-" Mấy người này quá đáng a, không cho người ta ngủ sao?" nàng thực sự bị tiếng rên của ba nàng làm điên lên.
Hồ Phong đại chiến làm nhiều người khó ngủ, ai thì chưa nói được.
Hắn đã đặt tiểu Mạn lên giường, chuẩn bị đâm dương vật vào, tiểu Mạn ngăn lại nói:
-" Hồ Phong, đêm hôm đó người cứu ta là ngươi đúng không?"
Hồ Phong gỡ tay nàng ra, đâm dương vật vào tận sâu bên trong, hắn dừng lại cười nói:
-" Tiểu Mạn, điều đó còn quan trọng nữa không?" hắn tiếp tục nhấp dương vật đều đặn.
Phạch ... phạch ... phạch ...
Tiểu Mạn rên rỉ ư ư, cố gắng nói:
-" Không được, ta muốn biết đáp án"
Hồ Phong thấy nàng kiên quyết như vậy, hơi ngừng lại một chút, hắn đành nói:
-" Chính là ta, xin lỗi vì lúc đó ta đã che mặt nàng"
Tiểu Mạn thở phào nói:
-" Hồ Phong, lúc đó thật sự đa tạ ngươi, ta rất sợ hãi" nàng như hồi tưởng lại.
Hồ Phong nhấp nhẹ nhàng
Nhẹp ... nhẹp ... nhẹp ...
ư ... ư ... ư ...
Hắn cười tà nói:
-" Tiểu Mạn, ta là ân nhân của nàng đó, khà khà" nói rồi hắn cúi đầu ngoạm mút bầu vú của nàng.
Tiểu Mạn hừ lạnh:
-" Có ân nhân nằm trên người ta như vậy sao?" hắn còn mặt dày nói ân huệ ở đây nữa.
Hồ Phong cảm giác càng kích thích, hôn đôi môi mềm mại của nàng, nằm đè lên ôm chặt nàng, dương vật đâm mạnh hơn nữa.
Phạch ... phạch ... phạch ...
Tiểu Mạn bị hắn áp đảo phía trên, chỉ có thể rên rỉ:
-" Ưm ... ư ... ư ... mạnh mẽ quá ... ư ... ư ... "
Phạch ... phạch ... phạch ...
Hắn trùng kích vào âm hộ của nàng như chạy nước rút.
-" Tiểu Mạn, ta sắp ra, nàng ra cùng ta nhé?"
Phạch ... phạch ... phạch ...
Tiểu Mạn gật đầu ừm ừm, nàng cũng cố gắng ưỡn mông hòa hợp cùng hắn.
Ư ư ư ư ư ư ư mạnh mạnh nữa ...
Phạch phạch phạch phạch ...
Tiểu Mạn thở phì phì, gấp rút liên tục
-" Ta ra ra a a a "
Hồ Phong nhấp thêm hai cái, bắn mạnh tinh nguyên vào trong nàng.
Tiểu Mạn giật giật co ro, cảm nhận được dòng nóng hổi tràn đầy trong nàng, nàng đê mê bất động.
Hồ Phong khoái cảm phun trào đi qua, hôn nàng nói:
-" Tiểu Mạn, người đầu tiên của nàng là ai vậy?"
Tiểu Mạn chỉ muốn tát cho tên này một bạt tai, chơi người ta xong rồi, giờ mới hỏi chuyện đó sao? nàng bơ phờ hừ lạnh:
-" Ngươi không cần biết, về sau sẽ rõ" nàng cũng chưa muốn nói vấn đề này ở đây. Nàng thực sự là nữ nhân dâm đãng hay sao? không biết nữa, nhưng chắc chắn nàng sẽ không dám đối mặt Tôn Hiên.
Hồ Phong thấy nàng có vẻ không vui, hôn đôi môi của nàng, ôn tồn nói:
-" Được rồi, nghỉ ngơi một chút nhé, sau đó là thời điểm chúng ta tiếp tục, khà khà"
Tiểu Mạn đã có cảm giác mệt mỏi, nàng lắp bắp nói:
-" Ngươi vẫn còn được sao? đêm đã khuya rồi nha"
Hồ Phong hôn vành tai của nàng nói:
-" Đêm nay nàng là của ta, không trốn được đâu, nàng không thích sao?"
Tiểu Mạn cứng lưỡi, nàng không nghĩ Hồ Phong trâu bò như vậy, hừ lạnh nói:
-" Đừng có mạnh miệng, ngươi được không vậy?"
Hồ Phong vuốt ve cơ thể của nàng nói:
-" Sẽ không để nàng thất vọng đâu, khà khà"
Thường Quyên ở bên ngoài, thầm thở phào nói:
-" May mắn là đã dừng lại, đi ngủ được rồi"
Ư ... ư ... ư ... ư ...
Phạch ... phạch ... phạch ...
-" Không phải chứ? lại nữa sao?" trời đã rất lạnh, nàng đành trở về chùm chăn cố gắng ngủ.
Trong phòng, Hồ Phong đang đâm nàng từ phía sau, hắn đè lên sau lưng nàng, dương vật nâng thương tiếp tục chiến đấu.
Tiểu Mạn vừa sướng vừa mệt, nhưng nàng không phản đối hắn mạnh bạo với nàng.
Một đêm vui sướng qua đi...
Một ngày mới, tiếng chim hót ríu rít trên những tán cây, ánh mặt trời đã lên cao chiếu xuyên qua cửa sổ.
Hồ Phong bàn tay xoa nắn cặp mông căng tròn của tiểu Mạn, hắn đã kéo chăn của nàng ra, thưởng thức thân thể nõn nà của nàng. Đêm qua trời tối không rõ ràng, bây giờ hắn mới nhìn cho kỹ càng.
Mu âm đạo nhô lên, nhúm lông đen mượt mà, hai mép khe rãnh béo múp còn đang khép lại. Hắn tách hai chân của nàng ra, nhìn thấy hai mép hồng của nàng đã sưng đỏ mọng, ngón tay hắn quẹt nước nhờn vẫn đang rỉ ra.
Nhìn tổng thể thì nàng cũng còn đang phát triển như tiểu Châu, nhưng đã rất dâm đãng.
Tiểu Mạn nghiêng người, nhíu mày liễu nói:
-" Hồ Phong, ngươi không để ta ngủ yên được sao?" nàng không biết tên này làm từ gì, mà vẫn còn sức để chơi đùa nàng.
Hồ Phong liếm môi nói:
-" Tiểu Mạn, chúng ta làm tiếp nhé" dương vật của hắn đã cương cứng trở lại.
Tiểu Mạn kéo chùm chăn, lười biếng nói:
-" Không được, ngươi đi tìm nương tử của ngươi đi, ta phải ngủ đây"
Hồ Phong cảm thấy tụt hứng, tâm trạng ỉu xìu muốn đi về phòng:
-" Thôi chết, y phục vẫn còn ở phòng tiểu Châu" hắn mở cửa, ngó đầu ra ngoài không thấy ai, thầm thở phào nhẹ nhõm.
Hắn nhanh chóng trần truồng chạy về phòng, nào ngờ ...
-" A a a biến thái dâm tặc a a a " tiếng hét chói toi của nữ nhân vang lên.
Hồ Phong trần như nhộng, dương vật cương cứng ngạo nhân chĩa thẳng lên trời, hắn đứng hình trước mặt nhiều người.
Y Nhiên và Hương Sam mặt phiếm hồng, xấu hổ thay tướng công.
Tiểu Điệp mắt đẹp mở lớn, như nhìn thứ trang sức mới lạ hấp dẫn.
Thường Quyên như chết đứng, nhìn cơ thể rắn chắc cuốn hút như thất thần.
Ngọc Diệp khẽ gắt mặt đỏ bừng quay đi.
Ngọc Liên sau khi hét lớn, cũng mặt đỏ như táo chín, hai tay nhỏ che mặt.
Hồ Phong phản ứng nhanh, chạy đi mặc y phục, ho nhẹ nói:
-" Các vị, các ngươi sáng sớm vào phòng ta là sao chứ? còn nhìn trộm ta nữa, ta tổn thất nghiêm trọng a"
Các nàng mắt đẹp đều lườm hắn, cho hắn một ánh mắt khinh bỉ.
Tiểu Điệp đầu nhỏ rụt lại, chủ ý đợi chờ ở phòng Hồ Phong là ý của nàng, nàng đã biết thảm cảnh của mình khi chọc giận các vị tỷ tỷ rồi, rất thê thảm a.
Y Nhiên nhìn Hồ Phong nói:
-" Tướng công, hôm qua chàng đi đâu?" tiểu Châu và Nguyệt Phượng nằm ngủ mà không có Hồ Phong bên cạnh, tiếng rên la hôm qua là của ai? đã đoán ra nhưng muốn hắn nói thật.
Hồ Phong không muốn nói:
-" A nương tử, ta có việc đi trước" hắn chuồn khỏi đây mới là thượng sách.
Hương Sam hừ hừ nhìn hắn đi xa, nói:
-" Đừng tưởng không nói gì, bọn ta không biết đó là ai"
Hồ Phong đi ra ngoài, thở nhẹ nhõm:
-" Bây giờ các nàng còn giận dữ, không thể trêu vào a" bài học sương máu rút ra từ đây.
Hắn đi đến đấu võ trường, nơi này khá đông người luyện tập đối kháng quyền cước.
-" Ồ ... tên này chăm chỉ đấy nhỉ?" hắn nhìn Thường Xuyên đang luyện tập chảo cước cùng một cọc gỗ to, có nhiều khúc gỗ xuyên qua.
Tên này bị đả kích nhân sinh, càng thêm chăm chỉ luyện tập, hi vọng có ngày lấy lại phong độ.
Hồ Phong chẳng có hứng thú gì với thứ vô vị đó, hắn thi triển khinh công, bay nhảy qua các ngọn cây, dừng lại trên một mái nhà cao nhất trong khu vực này.
Trên này gió mát, lại còn có thể nhìn được bao quát một khu vực rộng lớn, trên không trung từng đàn chim bay lượn thoải mái, hắn cảm khái:
-" Trên đời này không gì bằng được tự do bay lượn a".
Bỗng nhiên, có tiếng động " xoạt xoạt" phía sau.
-" Tiểu thí chủ quả nhiên tuệ căn hơn người, lão nạp bội phục, a di đà phật" một lão hòa thượng chắp tay trước ngực lên tiếng.
Bên cạnh hắn còn có một lão giả râu dài, tay cầm phất trượng, vuốt râu mỉm cười nói:
-" Thiếu hiệp căn cốt tuy nhỏ, nhưng nội công thâm hậu nội liễm, hiếm có a" lão đánh giá cao Hồ Phong.
Hồ Phong không dám chậm trễ, ôm quyền nói:
-" Vãn bối Hồ Phong, xin ra mắt hai vị tiền bối"
Lão hòa thượng hiền từ, khép tay trái trước ngực nói:
-" A di đà phật, tiểu thí chủ, tâm chưa thanh tịnh, lòng còn rối bời a"
Hồ Phong ngạc nhiên nói:
-" Lão tiền bối, ngươi có thể nhìn ra?"
Lão hòa thượng mỉm cười nói:
-" A di đà phật, tiểu thí chủ không biết, phàm là con người đều có thất tình lục dục, tiểu thí chủ ấn đường nhíu lại rồi lại giãn, chứng tỏ lòng có âu lo hiện trên khuôn mặt, a di đà phật"
Lão giả bên cạnh nói:
-" Tiểu thiếu hiệp, lão hòa thượng nói không sai, không biết hai lão già chúng ta có thể giúp được gì chăng?"
Hồ Phon nhíu mày suy tư, nói:
-" Đa tạ hai vị tiền bối có ý giúp đỡ, nhưng chuyện của vãn bối, không phải dễ dàng giải quyết a"
Lão giả nói:
-" Tiểu thiếu hiệp, như vậy đi, ngươi chỉ cần gia nhập môn phái của lão, lão sẽ nhận ngươi làm chân truyền đệ tử, truyền bá võ công tuyệt học của bổn môn"
Lão hòa thượng lắc đầu trọc nói:
-" Tiểu thí chủ, ngươi nên theo lão nạp gia nhập bổn tự, võ lâm chí tôn nằm trong tầm tay, a di đà phật"
Hồ Phong khóc cười không xong, các ngươi nói nãy giờ, chỉ muốn ta gia nhập môn phái chứ gì?
Hắn chán nản không muốn nhìn hai người nữa, chắp tay ôm quyền nói:
-" Đa tạ hai vị tiền bối ưu ái, vãn bối chỉ là tự do quen rồi, không có thói quen gia nhập môn phái, xin cáo từ" hắn như muốn rời đi.
Lão giả chặn đường cười nói:
-" Tiểu thiếu hiệp, khoan đã khoan đã, đừng vội từ chối như vậy chứ! chúng ta có thể từ từ tâm sự mà"
Lão hòa thượng cũng không kém, chắp tay nói:
-" Tiểu thí chủ, ngươi không cân nhắc đến lời đề nghị của chúng ta sao? a di đà phật"
Hồ Phong bực bội, không kiên nhẫn nói:
-" Hai vị tiền bối, các ngươi còn gì để nói nữa chứ?" lần sau hắn không dám tự tiện leo nóc nhà người ta nữa, lần trước gặp lão ăn mày dở hơi, bây giờ gặp hai lão này nữa, số khổ a!
Nếu để võ lâm biết được suy nghĩ của Hồ Phong, chắc chắn tát bay hắn rơi nóc nhà!
Lão hòa thượng chắp tay trước ngực nói:
-" Tiểu thí chủ, chỉ cần ngươi gia nhập Kinh Lâm Tự, võ công tùy ngươi chọn, lão nạp đích thân mời sư huynh dạy ngươi công pháp " Vô địch kim cương quyền" của bổn tự, tiền đồ sáng lạng a, a di đà phật"
Hồ Phong động tâm rồi " như vậy chẳng phải là vô địch thiên hạ". Nằm mơ đi!
Lão giả vội nói:
-" Tiểu thiếu hiệp, vào chùa có gì vui chứ, đi theo ta làm sự nghiệp to lớn, đích thân trưởng lão sẽ truyền thụ cho ngươi " Thiên cương vô tận quyền", thế nào?"
Hồ Phong nghe có vẻ rất lợi hại, hắn rất xoắn suýt nói:
-" Hai vị tiền bối, vậy gia nhập xong có phải làm gì không?"
Lão hòa thượng chắp tay trước ngực nói:
-" A di đà phật, tiểu thí chủ, gia nhập Kinh Lâm Tự sẽ phải nghiêm khắc thực hiện giới quy của bổn tự, ..." lão nói ra những giới quy của Kinh Lâm Tự.
Hồ Phong nhìn cái đầu trọc có dấu chấm tròn kia, trong lòng thầm chửi lão hòa thượng:
-" Mịa nó, mới vào đã phải cạo đầu, cái gì cũng không được ăn, chỉ được ăn chay, không được gần nữ sắc nữa, ... tiểu đệ chỉ dùng để đái, chi bằng giết ta cho rồi, anh minh thần võ của ta ở đâu nữa!" Hồ Phong vô cùng căm tức lão hòa thượng, tiền đồ sáng lạng mà như vậy sao?
Lão hòa thượng mỉm cười gật đầu với Hồ Phong, Hồ Phong cười mếu.
Hồ Phong không hi vọng gì lão này rồi, đành chuyển hi vọng vào lão giả bên cạnh vậy.
Lão giả vuốt vuốt râu dài:
-" Tiểu thiếu hiệp, gia nhập Thiên Quyền phái, chỉ cần ..." lão nói ra những môn quy cần thực hiện, đỡ hơn một chút so với Kinh Lâm Tự, nhưng cũng chẳng khá hơn bao nhiêu.
Hồ Phong nhìn mặt lão giả, chỉ muốn đánh lão một trận, thầm oán:
-" Lão này có ý gì chứ? tu luyện nghiêm khắc thì cũng thôi đi, cấm rượu cũng có thể chấp nhận, cấm tiếp xúc nữ nhân trước 30 tuổi, sợ cái gì xuất tinh khí hư, ảnh hưởng đến việc luyện công" Hồ Phong méo mặt với môn quy của lão.
Đi theo lão hòa thượng thì độc thân cẩu đến già, đi theo lão giả thì nữ nhân của hắn chắc sắp có tiểu điệt. Trắng trợn chặn đường sống a.
Hồ Phong không thể chấp nhận được, hắn nặn ra nụ cười nói:
-" Hai vị tiền bối, đằng kia có cái gì kìa" hắn chỉ tay về một phương hướng.
Hai lão nhìn theo, nhưng chẳng có cái gì, nghi hoặc quay đầu thì đã không thấy bóng dáng Hồ Phong đâu!!!
Hai lão nhìn nhau:
-" Truy!"