Trên cây cầu quen thuộc!
-" Tướng công đáng ghét, tướng công chết bầm" Hương Sam đạp chân ngọc vào những thanh gỗ trên cầu, như để phát tiết tức giận trong lòng.
Người đi đường nhìn nàng khóc cười một mình, ánh mắt đều tỏ ra thương cảm, đồng tình.
Một nữ phụ trung niên nói với những người xung quanh:
-" Cô nương xinh đẹp nhà ai? sẽ không phải đòi nhảy cầu chứ?"
Trung niên bên cạnh nói:
-" Có ai đi khuyên tiểu cô nương đi chứ? đừng để gây án mạng a"
Mọi người xì xào bàn tán, chỉ trỏ Hương Sam như động vật quý hiếm.
Hương Sam tức giận mắng:
-" Các ngươi nhìn gì chứ, chưa từng thấy cô nương xinh đẹp nào sao?"
Hương Sam bực bội đạp đạp mạnh cây cầu, miệng lầm bầm:
-" Tướng công xấu xa, tướng công vô lương tâm".
Mọi người chỉ có thể lắc đầu cười khổ, tản đi xa, để mặc nàng ở lại đây.
Bỗng nhiên có một vòng tay lớn, từ phía sau ôm chặt nàng vào lòng.
-" A a a dâm tặc to gan, mau buông ra" Hương Sam giãy dụa kêu lên.
Nhưng sức nữ nhân yếu đuối của nàng, làm sao có thể thoát được cơ chứ, nàng đạp hai chân ngọc lên thành cầu, ý đồ mượn sức đẩy tên ôm nàng ra.
-" A a a không được sờ nơi đó" bờ mông to căng của nàng bị sờ nắn.
Hương Sam đưa tay nắm bàn tay kia, bừng tỉnh:
-" A a a không đúng ... tướng công... là chàng sao?" nàng xoay người, nhìn người đang ôm mình.
Người đi đường thầm nghi ngờ, chẳng hiểu hai người ôm nhau trên cầu, định làm gì nữa đây?
Hương Sam mắt đẹp nhìn nam nhân gần ngay trước mắt, nàng có rất nhiều thứ rất muốn nói, nhưng chỉ dụi đầu nhỏ vào ngực hắn khóc òa lên.
-" Tướng công, chàng có trách thiếp hay không? hu hu"
Hồ Phong bình tĩnh nói:
-" Hương Sam, ta không trách nàng, phụ thân của nàng, ta giết hắn rồi"
Hương Sam khóc òa lên, hai tay đập ngực Hồ Phong, mếu mếu nói:
-" Tướng công, hu hu, ta hận chàng, ta hận chàng, hu hu"
Hồ Phong cười nói:
-" Hương Sam, ta chưa giết được phụ thân nàng"
Hương Sam nín khóc, mặt đẹp nghi ngờ, hồi hộp nói:
-" Tướng công, chàng nói thật sao?"
Hồ Phong lau nước mắt cho nàng, nghiêm túc nói:
-" Hương Sam, ta sẽ đến thẳng Trịnh gia, để lấy mạng của hắn ngay bây giờ"
Hương Sam giật thót tim, hai cánh tay nhỏ ôm chặt không cho hắn đi, hốt hoảng nói:
-" Tướng công, không được, thiếp không cho chàng đi"
Hồ Phong ôm bế nàng lên nói:
-" Hương Sam, bây giờ nàng cản ta được sao? ta đi bây giờ luôn a"
Hương Sam gấp rồi, nàng nói như cầu xin:
-" Tướng công, chàng thật vô lương tâm, chàng muốn thiếp làm gì cũng được, chỉ cần chàng tha cho phụ thân thiếp"
Hồ Phong chỉ có chờ có thế, nói nhỏ vào tai nàng một lúc.
Hương Sam mặt đỏ bừng như táo chín, nàng lắc lắc đầu nhỏ như không chấp nhận.
Hồ Phong thở dài nói:
-" Hương Sam, Trịnh gia rất gần đây nha"
Hương Sam chu miệng nói:
-" Tướng công xấu xa, thiếp đồng ý rồi đó, chàng không được đi Trịnh gia nữa đâu".
Hồ Phong lắc đầu cười thần bí, bế nàng đi xa.
Trước cửa lớn của Trịnh gia!
Hai tên canh cổng nhìn thấy Hương Sam, vội vàng nói:
-" Tiểu thư, người đã về"
Hương Sam không bình tĩnh nhìn Hồ Phong, tức giận nói:
-" Tướng công, chàng nói không giữ lời, hừ hừ"
Hai tên canh cổng, bị cách xưng hô của tiểu thư nhà mình gây choáng váng " tiểu thư thành thân khi nào mà có tướng công rồi?"
Hồ Phong hai tay nắm má của nàng xoa xoa, như muốn giãn sự căng thẳng trên khuôn mặt đang lo lắng, hắn cười nói:
-" Nương tử ngốc ạ, ta muốn bất lợi cho phụ thân nàng, có cần lòng vòng như vậy không?"
Hương Sam bị hắn trêu đùa hai má xinh, không tức giận, mà còn hưng phấn nói:
-" Tướng công, chàng không được gạt thiếp đâu đó, nếu không, chàng sẽ bị biến thành mèo lười đó"
Hồ Phong lắc đầu cười nói:
-" Nương tử, ta thích mèo lười"
Hương Sam hờn dỗi, không thèm quan tâm hắn nữa, nàng đi vào trong Trịnh gia, Hồ Phong đi sát phía sau mông to của nàng.
Trịnh Sảng ngồi trong phòng, sắc mặt của hắn không được tốt lành gì.
Gia đinh bẩm báo:
-" Bẩm đại lão gia, tiểu thư về rồi ạ"
Trịnh Sảng giật bắn người, cố gắng trấn tĩnh nói:
-" Tiểu thư về một mình phải không? nói mau"
Gia đinh không dám chậm trễ, nói luôn:
-" Thưa đại lão gia, tiểu thư về cùng một thiếu niên trẻ tuổi ạ"
Trịnh Sảng tay bóp " rắc" cốc trà vỡ tan, hoảng sợ nói:
-" Ngươi đi đi, đừng cho ai biết ta đang ở đây, nhớ chưa?"
Gia đinh nói:
-" Vâng, đại lão gia, nô tài xin cáo lui ạ"
Hồ Phong đi vào gian phòng, có không gian rộng rãi, đồ vật trang trí tinh xảo, giường ngủ sắp xếp gọn gàng, tản ra hương thơm nhàn nhạt dễ chịu.
Hắn ngồi xuống mép giường gật đầu nói:
-" Hương Sam, nàng ngủ một mình ở nơi này sao? rất thoải mái đó nha" bàn tay hắn sờ mó chăn đệm trên giường.
Hương Sam khép cửa lại, đi đến bên cạnh bàn, rót đầy hai cốc trà nóng nói:
-" Tướng công, thiếp ở đây một mình lâu rồi, không có nam nhân nào dám vào đây, chàng là người đầu tiên đó, hi hi"
Hồ Phong hít thở nhẹ mùi thơm trên giường, khen nói:
-" Hương Sam, giường của nàng thật thơm nha, mùi thơm thật thoải mái" đồng thời hắn cởi giầy khoanh chân ngồi trên giường, hít thở mùi thơm.
Hương Sam thấy hắn thích thú như vậy, trong lòng vui mừng:
-" Tướng công của một mình ta thì tốt quá" nàng muốn độc chiếm Hồ Phong, nhưng điều đó là không thể, nàng chỉ suy nghĩ một chút thôi.
Nàng đi đến ngồi xuống mép giường, thương cảm nói:
-" Tướng công, thiếp ở đây một mình rất buồn nha"
Hồ Phong vươn tay kéo Hương Sam, tựa đầu nàng vào ngực của hắn, nói:
-" Nương tử, bây giờ còn có ta nữa mà, nàng có vui không?" bàn tay to vuốt ve đùi ngọc của nàng.
Hương Sam ngẩng đầu nhỏ, nhìn khuôn mặt thanh tú của hắn, nói:
-" Tướng công, chàng sẽ luôn ở bên cạnh thiếp sao?" nói rồi nàng vòng hai tay nhỏ ôm eo của hắn, dụi đầu nhỏ vào ngực ấm của Hồ Phong.
Hồ Phong tay nâng cằm nàng lên, nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp gần ngay trước mắt, cúi đầu hôn lên đôi môi của nàng.
Hương Sam nhắm mắt đẹp, cùng hắn hôn nhau say đắm, Hồ Phong cũng nhắm mắt lại, miệng rộng mút lưỡi thơm ẩm ướt của nàng, hút dịch thể " chụt chụt" ngon lành.
Được một lúc, hai người tách đôi môi, dịch thể vẫn còn vương trên khóe môi.
Hồ Phong nhìn thẳng đôi mắt đẹp của nàng nói:
-" Hương Sam, không ai có thể tách rời được tình yêu của đôi ta, ta yêu nàng rất nhiều"
Hương Sam ôm chặt, dụi đầu vào ngực hắn, hạnh phúc nói:
-" Tướng công, thiếp cũng yêu chàng rất nhiều, hì hì"
Hồ Phong hôn tóc thơm của Hương Sam, ôm chặt nàng như sợ rời xa.
Hương Sam cảm nhận được sự ấm áp của hắn, trái tim nhộn nhạo như nhảy loạn, thích thú nghe trái tim hắn đập.
Hồ Phong gỡ tay nàng ra, đẩy nhẹ nàng nằm xuống giường, tháo đôi hài màu hồng rơi xuống nền. Chồm lên hôn đôi môi mềm mại, hôn xuống cổ thon, vành tai của nàng.
Hương Sam rụt rụt đầu vì nhột ngứa ngứa:
-" Tướng công, chàng muốn làm gì nữa nha? hi hi" nàng cười khúc khích vui sướng.
Hồ Phong hai tay vạch y phục của nàng ra, lộ ra bộ ngực trắng to tròn, núm vú đỏ hồng xinh xinh:
-" Hương Sam, của nàng thật hấp dẫn ta đó, khà khà" hắn cúi đầu, miệng rộng tham lam ngoạm bầu vú mềm mại co giãn này.
Hương Sam ưỡn người lên, rên rỉ:
-" Ưm ưm chàng lại khi dễ thiếp rồi" đôi mắt nàng nhắm lại cảm nhận miệng lưỡi của hắn.
Hồ Phong vươn đầu lưỡi liếm núm vú săn mềm, miệng mút " chụt chụt" rất ngon lành.
Hương Sam rên rỉ trong miệng, đồng thời ưỡn ngực nâng cao thêm bầu vú, miệng thở dồn dập hơn nhiều.
Hồ Phong hôn lui dần xuống phía dưới hạ thân, bàn tay kéo váy của nàng lên trên, đôi chân thon dài trắng như sữa hiện ra.
Miệng hắn hôn khắp đôi chân của nàng, hôn lên cả tiết y đã thấm chút nước.
Tay hắn kéo tiết y xuống một đoạn, miệng nhanh chóng hôn lên mu âm đạo và đám lông mượt mà, đầu lưỡi quét nhẹ khe rãnh đang khép lại kia.
Hương Sam hai tay nhỏ nắm lại, nói:
-" Tướng công, thiếp khó chịu quá"
Hồ Phong nâng mông nàng lên, kéo tuột tiết y ra ngoài, tách hai chân ngọc sang hai bên, hiện ra vùng ẩm ướt đầy mê người.
Hắn cúi đầu úp mặt vào nơi đó, đôi môi tham lam hôn, mở miệng vươn lưỡi dài liếm từ dưới âm hộ lên đến mu âm đạo.
Hương Sam ưỡn mông lên theo nhịp lưỡi liếm của hắn, âm hộ rỉ ra nước nhờn càng nhiều.
" xoạt xoạt xoạt ... " hắn mút nuốt nước nhờn chảy ra càng nhiều của nàng.
Hương Sam hô hấp dồn dập, hơi thở đứt quãng khó chịu, người có chút nóng bừng cả lên.
-" Tướng công, chàng mút thiếp sướng quá, như hút hết nước của thiếp vậy" hai chân ngọc của nàng kẹp chặt cổ hắn.
Hồ Phong không nói gì, chồm người lên trên, hôn đôi môi mềm mại của nàng đầy say đắm.
Hương Sam ngại ngùng nói:
-" Tướng công, thiếp muốn cái đó của chàng" nàng đã động tình khó nhịn.
Hồ Phong khóe miệng vểnh lên cười, hắn nhanh chóng gỡ bỏ y phục của nàng và hắn. Hai thân thể trần như nhộng xuất hiện trên giường, Hồ Phong nằm đè trên Hương Sam, tách hai chân ngọc của nàng ra, đầu khấc dương vật tách hai mép âm hộ đi vào bên trong.
Hương Sam ôm cổ hắn, hai chân kẹp eo Hồ Phong rên rỉ:
-" Hự ưm ưm thật to dài, sướng quá" nàng ưỡn mông lên tiếp nhận dương vật của hắn đi vào.
Hồ Phong cảm nhận được hai bên thành âm hộ, đang co bóp lấy dương vật của hắn, bên trong như muốn mút dương vật của hắn vào sâu bên trong.
Nhẹp nhẹp nhẹp ...
-" Thật ẩm ướt, ấm áp nữa" hắn bắt đầu tăng tốc độ nhấp dương vật.
Hắn đẩy một chân nàng lên cao, dương vật đâm vào mạnh mẽ hơn.
phạch phạch phạch ...
ư ư ư ...
Hương Sam bị hắn trùng kích nơi hạ thân, càng cảm giác hứng tình hơn nữa, nàng hai tay bóp bộ ngực thành nhiều hình dạng.
Hồ Phong ôm chân của nàng, thúc đâm dương vật ra vào tiểu huyệt ẩm ướt.
phạch ... phạch ... phạch ...
ư ư ư ...
Được một lúc sau!
-" A a a thiếp ra thiếp ra" Hương Sam giật giật mông eo tiết dâm thủy, người đê mê nằm một chỗ.
Dương vật của hắn vẫn còn cương cứng, nằm trong âm hộ của nàng, hắn đẩy thêm vài lần mới dừng lại.
Hồ Phong rút dương vật ra, lật người Hương Sam nằm úp xuống giường, hắn chống tay hai bên nàng, tách hai chân nàng ra, ưỡn mông đâm dương vật từ phía sau của nàng.
-" Ưm tướng công, của chàng thật to dài"
Hương Sam đã lấm tấm mồ hôi trên làn da mịn màng, nàng lười biếng nằm rên rỉ hư hư, mặc kệ Hồ Phong muốn làm gì thì làm.
Phạch phạch phạch ...
Bờ mông căng tròn của nàng rung lên theo nhịp đâm của hắn.
ư ư ư ...
phạch phạch phạch ...
Được một lúc, hắn nằm đè lên lưng của nàng, cánh tay vòng qua cổ thon của nàng, dương vật thúc mạnh hơn một chút.
phạch ... phạch ... phạch ...
Hương Sam chống hai khuỷ tay xuống giường, gánh chịu những lần dương vật đâm mạnh mẽ liên hoàn.
-" Ưm ư ư tướng công, chàng thật mạnh mẽ, thiếp chết với chàng mất, hư hư"
ư ư ư ...
phạch phạch phạch ...
Hồ Phong cười thầm:
-" Trịnh Sảng nha, ta đang chơi nữ nhi của ngươi đây, mau đến đây mà xem, khà khà". Hơi biến thái :))
-" Tướng công ... tướng công ..."
-" Thiếp ... thiếp ... ra ..."
Phạch ... phạch ... phạch ...
Hồ Phong dập mạnh hơn nữa vào trong nàng ...
-" Ư ... ư ... ư ..." Hương Sam không chịu nổi nữa, giật mạnh mông lên xuống tiết dâm thủy.
Phạch phạch phạch ...
Hồ Phong đâm thêm hai chục lần, nước văng tung tóe ...
-" Hương Sam, ta cũng ra đây .... " dương vật của hắn giật giật, bắn mạnh dòng tinh nguyên nóng hổi, tràn đầy trong tử cung của nàng.
-" Ư ... ư ... nóng quá ... còn nhiều nữa" Hương Sam mồ hôi thấm ướt ga trải giường, hai mắt đẹp nhắm nghiền đê mê, nàng đã thực sự không còn sức nói chuyện thêm nữa.
Hồ Phong rút dương vật ra, dòng tinh trắng đục tràn từ trong âm hộ đi ra.
Hắn lật người nàng nằm ngửa, đẩy tách hai chân nàng ra, ngón tay tách hai mép hồng đã sưng lên, bàn tay hắn nghịch âm đạo của nàng.
Âm đạo của nàng bị bàn tay của hắn miết các mép thịt sưng sưng, xoa mu âm đạo, trêu đùa hột le một cách vui thích.
-" Ư ... ư ... tướng công ..."
-" Chàng ..."
-" Ư ... ư ... đừng nghịch nữa ..."
Hương Sam mí mắt đẹp rũ xuống, nàng như mèo lười muốn ngủ, mà Hồ Phong lại kích thích chơi đùa như vậy, sao mà ngủ được.
Hồ Phong không đùa nàng nữa, còn có chuyện phải làm, hắn mặc y phục, đắp chăn mỏng cho nàng.
Hôn nhẹ trán của Hương Sam, hắn đi ra ngoài một chuyến.
Tiêu cục Vân Kiêu!
Sau khi Hồ Phong rời đi, Lam Uyên phu nhân cho người tu sửa lại một phần vết tích chiến đấu.
Vân Long đã giao việc lại cho Lam Uyên, hắn được gia đinh thông báo, đi gặp hai vị khách không mời mà tới.
Người của Trịnh gia bị bắt vài tên, trong đó có Trịnh Toàn và hai cao thủ bịp mặt, chúng bị xích nhốt vào mật thất chờ xử lý.
Hai tên thấp bé và cao lớn cũng nhanh chóng ôm thương thế rời đi, sợ kẻ thù biết được hành tung vây giết.
Ông lão và bà lão đi uống trà ở đại sảnh tiêu cục Vân Kiêu, để làm gì chưa ai biết rõ.
Trịnh Sảng dù sao cũng là gia chủ của Trịnh gia, công việc lớn nhỏ trong gia tộc không thể thiếu hắn.
Một gia đinh vội vã bẩm báo:
-" Bẩm đại lão gia, có một thiếu niên muốn tìm lão gia ạ, hiện đang ở đại sảnh chờ đợi"
Trịnh Sảng hai tay run lên, bám chặt thành ghế " rắc", thầm nghĩ:
-" Hắn thật sự đến rồi, làm sao bây giờ" trong đầu hắn đang nghĩ đến từ " trốn".
Gia đinh thấy hắn lâu không trả lời, cũng không dám thúc dục, trừ khi hắn chán sống.
Trịnh Sảng nhíu chặt lông mày, hắn như già nua thêm vài tuổi, cả đời của hắn quát tháo người khác quen rồi, làm sao có thể nghĩ đến tình cảnh bây giờ chứ.
Hồ Phong ngồi ở đại sảnh, có trà thơm hầu hạ, hắn khá hài lòng tựa lưng vào thành ghế thưởng thức trà thơm, nhìn ngắm nội thất xung quanh.
-" Trà không tệ, vừa chiến đấu với Hương Sam xong, nhấm nháp ly trà cũng xem như thú vui tao nhã, khà khà"
Gia đinh đứng bên cạnh không dám nhiều lời, hắn đứng cạnh vị khách lạ mặt này, cảm giác rất áp lực. Hắn làm gia đinh lâu năm ở đây, biết được mạng nhỏ của mình quyết định bởi cái miệng của chính hắn.
Hồ Phong thấy tên gia đinh như chim sợ cành cong, buồn cười nói:
-" Ngươi làm gì vậy? ta cũng không ăn thịt ngươi a"
Gia đinh thấy Hồ Phong dễ nói chuyện, nên cũng cởi mở hơn một chút, hai người bắt đầu giao lưu một chút.
Bất ngờ có hai vị khách khác xuất hiện, tên gia đinh vội vã bưng trà rót nước cho bọn họ.
Hồ Phong cũng chú ý đến hai thanh niên kia:
-" Hai người này chắc chắn có thân phận địa vị không thấp" hắn chỉ liếc sơ qua, không nhìn nhiều.
Công Tôn ngồi thưởng thức trà, mắt híp lại nhìn Hồ Phong, thầm nghĩ:
-" Thiếu niên này có vẻ rất tự nhiên, không bị gò bó, rất khó tả" hắn không tìm được lý do cho cảm xúc hiện tại.
Lạc Lâm tỏ ra mệt mỏi nói với gia đinh:
-" Ngươi đi thông báo cho đại thiếu gia các ngươi, hai bọn ta trở lại rồi"
Gia đinh ấp úng nói:
-" Thưa công tử, đại thiếu gia bị thương nặng vẫn chưa khỏi, đang nằm trong phòng đó ạ"
Lạc Lâm giật mình nói:
-" Cái gì ... bị thương nặng ... khi nào? ... kẻ nào làm?"
Công Tôn bá tước có vẻ trầm tĩnh hơn nhiều, hắn đứng dậy nói:
-" Đi thôi, xem Trịnh Khanh trước rồi nói"
Lạc Lâm gật đầu, cùng Công Tôn rời đi, bỏ lại Hồ Phong một mình ở đại sảnh.
Trịnh Sảng sau nhiều lần cân nhắc thiệt hơn, hắn quyết định đi gặp Hồ Phong.
Bây giờ cũng đã gần buổi trưa, Trịnh Sảng nặn nụ cười như mếu của mình đi vào đại sảnh.
Hồ Phong không xem hắn là nhạc phụ đại nhân, nhưng nể Hương Sam, hắn cười nói:
-" Trịnh gia chủ vất vả nha, phong thái càng hơn trước nữa" hắn ngồi uống trà, không đứng dậy hành lễ hay gì cả.
Trịnh Sảng cũng rất bi ai, kẻ nào trước đây dám như vậy với hắn, kết cục không được tốt lành gì.
-" Hồ Phong, ngươi muốn thế nào?" hắn yếu ớt nói, trốn được hòa thượng, không trốn được chùa, hắn phải đối mặt với sự thật.
Hắn không dám ngồi ở chủ vị, mà ngồi đối diện với Hồ Phong, cho thấy hắn đã tự hạ thấp bản thân mình.
Hồ Phong nghiêm mặt nói:
-" Trịnh gia chủ, việc ta giết nhi tử của ngươi chính là sự thật và việc ta muốn giết ngươi cũng không sai"
Trịnh Sảng tim đập mạnh dồn dập, lưng toát mồ hôi lạnh:
-" Nhi tử của ta chết là đúng tội, ta không truy cứu nữa, chúng ta có thể bắt tay giảng hòa" mạng của hắn quan trọng hơn a.
Hồ Phong híp mắt nhìn Trịnh Sảng, Trịnh Sảng như lâm đại địch muốn chạy trốn.
-" Không cần căng thẳng, con người của ta xưa nay rất trọng tình nghĩa, vì Hương Sam, ta có thể sẽ không diệt cỏ tận gốc Trịnh gia"
Trịnh Sảng thầm lau mồ hôi lạnh, hắn không muốn từ bỏ những thứ bao năm qua gây dựng a.
-" Hồ Phong, vậy ngươi muốn thế nào?" hắn không biết trong hồ lô của Hồ Phong bán thuốc gì.
Hồ Phong cười to nói:
-" Trịnh gia chủ, bây giờ cũng trễ rồi, ăn cơm rồi nói sau, ngươi thấy sao?"
Trịnh gia chủ thầm nghĩ:
-" Tên này muốn chơi tim của ta đến bao giờ?"
Hắn cười gượng nói:
-" Được được, ăn cơm thì ăn cơm, ta đi chuẩn bị" hắn rời đi trước, trong lòng rất nặng nề.
Hồ Phong trở lại phòng Hương Sam.
-" Bép" Hồ Phong kéo chăn lên, vỗ mông tròn căng của Hương Sam, hắn nói:
-" Nương tử, dậy đi, có chính sự cần làm bây giờ"
Hương Sam tay nhỏ xoa xoa mông, giận dỗi nói:
-" Tướng công, chàng muốn làm gì nữa nha, thiếp không chơi được với chàng nữa đâu"
Hồ Phong lột hẳn chăn ra, bế nàng đi phòng tắm bên cạnh, Hương Sam được hắn chăm sóc cơ thể, nàng tựa đầu vào thùng gỗ như ngủ say.
-" Ư ư chàng đang làm gì?" nàng đành mở mắt khi bị hắn nghịch âm đạo.
Hồ Phong đang đưa tay vào âm hộ, thích thú móc...
Hương Sam kẹp hai chân ngọc, ngăn cản hắn làm hành động mạnh hơn. Nàng cố gắng không cho hắn đụng chạm cơ thể nữa, nàng sợ phải tiết dâm thủy bây giờ, mặc dù sướng nhưng rất mệt mỏi.
Hồ Phong đứng bên cạnh nhìn nàng tắm rửa, có xúc động làm thêm vài ngàn cái vào lỗ của nàng.
Hai người rời khỏi phòng, như đôi uyên ương du ngoạn khắp nơi trong khuôn viên. Ánh nắng đã bắt đầu gay gắt, Hồ Phong nắm tay nàng đi nhà ăn, trong ánh mắt hâm mộ của gia đinh. Hương Sam mặt cười xinh như hoa, nàng trước kia bất cần đời, nhưng giờ đây sẽ khác xưa.
Trịnh gia làm ăn buôn bán, nên việc ăn cơm chung rất ít khi xảy ra, chỉ những ngày đặc biệt mới thấy thêm nhiều người.
Hồ Phong không quan tâm nhiều như vậy, hắn chỉ có Hương Sam của hắn mà thôi.
Nhiều người cảm thấy quái lạ về sự xuất hiện của Hồ Phong, nhưng đều bị Trịnh gia chủ lấp liếm cho qua.
Sau bữa ăn cơm, hai người trở về phòng ngồi uống trà.
Hương Sam thấy Hồ Phong không đòi phế, đòi giết phụ thân nữa, thì cảm động muốn khóc.
Hồ Phong ngồi bên cạnh, ôm nàng vào lòng nói:
-" Nương tử, nàng cảm thấy ta là người tốt đúng không?"
Hương Sam lắc đầu nhỏ nói:
-" Tướng công, thiếp không thấy chàng tốt, chỉ thấy xấu xa, làm thiếp thương tâm mà thôi"
Hồ Phong thở dài:
-" Ài ... ta phải đi tìm Trịnh gia chủ lý sự mới được"
Hương Sam ôm chặt hắn nói:
-" Tướng công, thiếp không cho chàng đi, tướng công là tốt nhất trên đời này"
Hồ Phong cười nói:
-" Nương tử, cái này còn phải xem biểu hiện của nàng nữa a, nàng biểu hiện không tốt, Trịnh gia chủ nguy hiểm a"
Hương Sam ngẩng đầu nhỏ, đứng dậy chủ động hôn môi Hồ Phong, hai người liếm mút nhau say đắm một lúc mới rời ra. Nàng mặt đỏ bừng, ngồi xuống ghế, miệng nhỏ lí nhí nói:
-" Tướng công, như vậy được chưa nha"
Hồ Phong hài lòng gật đầu:
-" Nương tử, biểu hiện không tệ, cần ta thưởng thêm nữa không?" hắn đã đưa tay xoa bờ mông của nàng rồi.
Hương Sam rời xa hắn, chạy về phía giường ngủ, chùm chăn, thò đầu nhỏ ra nói:
-" Tướng công, thiếp không cho phép chàng khi dễ thiếp nữa, hi hi"
Hồ Phong mỉm cười, hô to:
-" Trịnh gia chủ, ta khi dễ nữ nhi của ngươi đây, khà khà" may mắn là ngươi có nữ nhi đó.
Hương Sam chùm kín chăn:
-" Không muốn a".