Tiêu cục Vân Kiêu, trong phòng Y Nhiên!
Nguyệt Phượng tay nhỏ cầm cốc trà, đặt mạnh xuống bàn, tức giận nói:
-" Hồ ly tinh đáng ghét, dám câu dẫn tướng công của ta, hừ hừ"
Tiểu Điệp ngồi bên cạnh Y Nhiên, hai tay nhỏ bưng cốc trà nóng hổi, tò mò hỏi:
-" Phượng tỷ tỷ làm sao nổi giận? muội không phải hồ ly tinh nha?" tiểu Điệp hơi sợ Nguyệt Phượng.
Y Nhiên tự rót trà vào cốc, lặng im lắng nghe Nguyệt Phượng sẽ nói gì?
Nguyệt Phượng dở khóc dở cười với tiểu Điệp, âm trầm nghiến răng ngà, nói:
-" Hồ ly tinh ta nói không phải muội, mà là Trịnh Hương Sam, tướng công chắc chắn bị nàng ta câu dẫn đi mất rồi".
Y Nhiên không tin nói:
-" Phượng tỷ, tỷ nói quá lời phải không? muội ấy rất đáng thương nha"
Tiểu Điệp cũng gật gật đầu nhỏ, đồng ý với ý kiến của Y Nhiên.
Nguyệt Phượng nhìn hai người, kể lại chuyện xưa...
Y Nhiên mỉm cười nói:
-" Phượng tỷ, chuyện qua lâu rồi, cũng không phải lỗi do muội ấy gây ra, bây giờ trách móc không được gì nha"
Tiểu Điệp đi sang ngồi cạnh Nguyệt Phượng, lắc lắc tay của nàng, mặt nhỏ đáng thương nói:
-" Phượng tỷ tỷ, tỷ đừng giận Sam tỷ nữa mà"
Nguyệt Phượng mặt đẹp không cam lòng nói:
-" Nể mặt hai muội, ta mới không truy cứu nữa đó, hừ hừ"
Tiểu Điệp hưng phấn nói:
-" Phượng tỷ tỷ, đa tạ tỷ, Sam tỷ nghe được sẽ rất vui mừng đó, hi hi"
Nguyệt Phượng nhéo mũi nhỏ của tiểu Điệp, cưng chiều nói:
-" Tiểu nha đầu ngốc, ta sẽ không tha cho ca ca của muội dễ dàng như vậy đâu, hừ hừ"
Trong quán trọ, trên lầu!
Hương Sam tay nhỏ nắm tay Hồ Phong, nghẹn ngào nói:
-" Hồ Phong, ngươi có thể ở lại đây được không?" cảm giác cô đơn trong căn phòng này.
Hồ Phong người ngưng lại, vẫn để nàng nắm tay, hắn nói:
-" Hương Sam cô nương, chuyện này... " hắn không chắc là mình sẽ kiềm chế được bản thân.
Không khí trong phòng trở lên tĩnh lặng, ai cũng trầm mặc không nói.
Hương Sam thấy hắn không muốn ở lại, nàng buông tay hắn ra, nằm quay người vào bên trong, mắt đẹp ngân ngấn nước, khóc lóc nói:
-" Hồ Phong, có phải ngươi khinh thường ta phải không? đừng quan tâm ta nữa"
Hồ Phong thở nhẹ, ngồi bên mép giường nói:
-" Hương Sam cô nương hiểu lầm, ta thực sự rất coi trọng cô nương, không có ý khinh thường chút nào".
Hương Sam vẫn khóc nói:
-" Hồ Phong, ngươi gạt ta, ngươi vẫn luôn khinh thường con người ta, hu hu"
Lúc này trong phòng chỉ có tiếng khóc nức nở của Hương Sam.
Hồ Phong nhìn nàng nằm khóc rưng rưng, không đành lòng, bàn tay đặt lên bờ vai thon gầy của nàng, an ủi:
-" Hương Sam cô nương, cô nương bình tĩnh lại đi, lời ta nói đều là sự thật"
Hương Sam tay nhỏ gỡ tay hắn ra, ngang ngạnh nói:
-" Không cần ngươi chạm vào người ta, ngươi muốn khinh thường ta đúng không?"
Hồ Phong cũng cảm giác tức giận trong người, hắn không muốn giải thích nữa, nói:
-" Hương Sam cô nương, ta nói đều là sự thật, ngươi không tin thì thôi, ta đi về" hắn thực sự không thể chịu nổi tính vô lý của nàng nữa.
Hương Sam quay người ra, nước mắt chảy càng nhiều hơn, quát:
-" Ngươi đứng lại đó cho ta"
Hồ Phong cố gắng không nổi giận, hít một hơi nhẹ, bình tĩnh nói:
-" Chuyện gì"
Hương Sam ngồi dậy, tay nhỏ gạt nước mắt nói:
-" Ngươi khi dễ ta ở trên cầu thì tính sao đây, hu hu"
Hồ Phong bó tay rồi, nàng thù dai như vậy sao? hắn đắng chát nói:
-" Chuyện này... khi đó chỉ là hiểu lầm nhỏ mà thôi"
Hương Sam cười lạnh nói:
-" Ôm ta, sờ ta, mà chỉ là hiểu lầm nhỏ sao?"
Hồ Phong không nghĩ nàng lại khó xử hắn như vậy, hơi ngập ngừng nói:
-" Sam cô nương, lúc đó ta chỉ là... giận chó đánh mèo... mà thôi"
Hương Sam tức giận nói:
-" Ngươi dám coi ta là động vật sao?"
Hồ Phong sửa chữa nói:
-" Ừ... thì... lúc đó... ta chỉ là... giận cá chém thớt... thôi a"
Hương Sam không vui nói:
-" Ngươi coi ta là thực vật sao?"
Hồ Phong khóc không ra nước mắt, đành kết luận:
-" Ta giận người đánh người a" hắn xem như triệt để thất bại.
" Phì" Hương Sam cười như muốn phun ra, nói:
-" Ngươi thật ngốc a ngươi" thay đổi như thời tiết đó.
Hồ Phong thấy nàng vui vẻ đôi chút, nói:
-" Hương Sam cô nương, tại hạ cáo từ trước" hắn nhìn sắc trời không còn sớm nữa.
Hương Sam quát:
-" Ngươi muốn đi đâu?"
Hồ Phong bình tĩnh nói:
-" Ta muốn đi về"
Hương Sam mặt đỏ lên, tay nhỏ vuốt bụng nói:
-" Ta đói bụng a"
Hồ Phong nói:
-" Thức ăn ở trên bàn, cô nương tùy tiện ăn, tại hạ về đây"
Hương Sam quát:
-" Đứng lại đã"
Hồ Phong bực bội:
-" Còn có chuyện gì nữa đây?"
Hương Sam thấy hắn tức giận, nước mắt chảy ra, hu hu nói:
-" Ta cô đơn a, ngươi có thể ở lại ăn cơm cùng ta không?" ánh mắt của nàng hi vọng nhìn Hồ Phong.
Hồ Phong rất muốn tức giận, nhưng nhìn ánh mắt kia của nàng, hắn bị đánh bại rồi:
-" Chuyện này... " hắn muốn từ chối, nhưng không thể để nàng thất vọng chứ.
-" Được rồi... ta sẽ ở lại thêm một chút" hi vọng ở nhà mọi người, sẽ không quá lo lắng cho hắn.
Hương Sam nín khóc mỉm cười, đi chân trần xuống giường nói:
-" Ngươi xuống dưới lấy thêm thức ăn lên đây đi"
Hồ Phong không hiểu nói:
-" Một mình cô nương, thức ăn như vậy là đủ rồi a"
Hương Sam tức giận, nói:
-" Ngươi muốn ta ăn cơm một mình sao?"
Hồ Phong hiểu ra, thì ra nàng muốn ăn cơm hai mình, hắn chán nản đi xuống dưới lầu.
Hương Sam nhìn bóng lưng Hồ Phong, cảm thấy ấm áp khó tả.
-" Khi dễ hắn cũng vui lắm nha"
Hồ Phong bưng thức ăn lên, xách thêm vò rượu lớn đi vào phòng, hắn nhìn nàng đã ngồi ngay ngắn ở trên ghế, thức ăn được sắp xếp gọn gàng.
Hương Sam nhìn hắn xách vò rượu lớn, nhíu mày liễu nói:
-" Ngươi xách rượu lên đây là có ý gì"
Hồ Phong đặt vò rượu lên bàn, bất đắc dĩ nói:
-" Chỉ ăn một mình thức ăn, cảm thấy chán"
Hương Sam nói:
-" Có ta ăn cùng ngươi, mà ngươi vẫn chán hay sao?"
Hồ Phong bó tay, không nói lại nàng:
-" Xem như nàng lợi hại" đành câm lặng mở vò rượu, tự rót cho mình một chén.
Hương Sam thấy hắn chịu thua, mặt đẹp vui mừng thắng lợi.
-" Ực khà" Hồ Phong uống cạn chén rượu cay.
Được một lúc, Hồ Phong uống khoảng nửa vò rượu.
Hương Sam quan tâm nói:
-" Ngươi uống nhiều rượu như vậy, không sợ say sao?" nàng mới uống một xíu của Hồ Phong đã mê man rồi, nàng thấy Hồ Phong xế chiều đã uống một vò lớn nữa rồi.
-" Ngươi sẽ say không biết trời đất cho mà xem" Hương Sam nói thầm.
Hồ Phong cảm giác khi uống rượu vào người, các giác quan như được mát xa một lượt, lâng lâng vui vẻ.
Hương Sam miệng nhỏ ăn thức ăn, thỉnh thoảng nhìn trộm Hồ Phong, vui thích cười khúc khích.
Hồ Phong nâng chén rượu muốn uống, vô tình nhìn thấy nàng cười xinh đẹp, hơi thất thần.
Hương Sam cũng nhận ra ánh mắt của hắn, ngại ngùng, giả vờ tức giận nói:
-" Ngươi... ngươi nhìn gì chứ, ta sẽ giận ngươi a"
Hồ Phong nốc " ực" cạn chén rượu, lắc đầu cười nói:
-" Hương Sam cô nương, không nghĩ ra được, cô nương cười lại xinh đẹp như vậy".
Hương Sam mừng thầm trong lòng, đau buồn nói:
-" Xinh đẹp thì có lợi ích gì chứ, chỉ là đồ chơi trong tay người khác mà thôi" mắt nàng hơi đỏ lên rồi.
Hồ Phong hơi quá lời, xúc động nói:
-" Cô nương yên tâm, có ta ở đây, không kẻ nào dám động đến nàng"
Hương Sam xúc động muốn khóc, nhưng kiềm chế lại, lạnh nhạt nói:
-" Phải vậy không? trước kia ngươi không quan tâm đến ta cơ mà"
Hồ Phong nốc cạn chén rượu cay, mắt nhìn thẳng khuôn mặt xinh đẹp của nàng, hơi trầm ngâm nói:
-" Trước kia vì đại ca của nàng, ta nghĩ nàng cũng xấu xa như vậy, sau đó vì chuyện của Y Nhiên, ta cảm giác nàng không đến nỗi tệ, nhưng cũng không tốt hơn bao nhiêu" hắn hơi ngừng một chút, rồi nói tiếp.
-" Ta và nàng có một số khúc mắc trong lòng, ta thấy nàng nói cười cùng một nam nhân khác, ta lúc đó thật sự rất khó chịu trong lòng, nhưng ta nghĩ bản thân mình chẳng là của nàng cả, đâu có quyền gì mà can thiệp chứ, ta đã bỏ đi"
Hắn không nói nữa, ăn chút thức ăn, tiếp tục nốc rượu " ừng ực".
Hương Sam cảm giác tim đập nhanh, nói:
-" Vậy ngươi tại sao lại quay lại cứu ta chứ?" nàng chờ mong câu trả lời của hắn.
Hồ Phong lắc đầu nói:
-" Lúc đó ta đã đi được đoạn đường khá xa, không hiểu sao nữa, ta rất không an tâm về nàng, nên đã quay lại" hắn cảm giác như trút được gánh nặng trong lòng.
Hương Sam nước mắt lăn xuống gò má nói:
-" Hồ Phong, ta đã bị làm nhục mất rồi, không còn xứng đáng được yêu nữa, hu hu"
Hai tay nàng ôm mặt khóc, nàng cảm giác bản thân không còn ý muốn sống tiếp.
Hồ Phong đi sang ngồi bên cạnh, ôm vai gầy của nàng, hắn nói:
-" Hương Sam, nàng đừng khóc nữa mà, ta cảm thấy đau lòng lắm" hắn thật sự sợ nữ nhân khóc.
Hương Sam nín khóc, mặt đỏ lên, mông to ngồi lui xa hắn một chút:
-" Ngươi gạt ta, ngươi thương hại ta phải không?"
Hồ Phong gật đầu nói:
-" Ban đầu gặp nàng, ta có chút thương hại, nhưng bây giờ thì khác rồi"
Hương Sam hỏi dồn:
-" Khác gì chứ"
Hồ Phong mạnh bạo nắm hai tay nhỏ, nhìn thẳng vào mắt đẹp của nàng, cười nói:
-" Hương Sam, ta thương yêu nàng".
Nói rồi kéo nàng ôm vào lòng, miệng rộng hôn đôi môi mềm mại của nàng. Được một lúc, hai người mới tách rời môi.
Hương Sam khuôn mặt đỏ bừng tới mang tai, nàng ấp úng nói:
-" Ngươi ... ngươi hôn ta"
Hồ Phong không trả lời, tay nâng cằm của nàng lên, tiếp tục hôn lên đôi môi của nàng.
Hương Sam mắt đẹp nhắm nghiền, hưởng ứng miệng rộng của hắn.
Hai người như say mê hôn nhau đắm đuối, Hương Sam khó thở rời môi nói:
-" Hồ Phong, ngươi muốn ta chết ngạt sao?"
Hồ Phong khá thỏa mãn với hiện tại, hắn cười hắc hắc, rót đầy chén rượu, nốc " ực khà " cạn sạch, sảng khoái nói:
-" Hương Sam, ta bây giờ cảm giác rất vui vẻ a"
Hương Sam thấy hắn vui vẻ như vậy, trong lòng cảm thấy ấm áp, nàng gắp thức ăn rót rượu cho hắn, nói:
-" Hồ Phong, ngươi thật sự vui vẻ như vậy sao?"
Hồ Phong nắm tay nàng, đặt lên một nụ hôn, nói:
-" Hương Sam, nàng không muốn ta sao?"
Nàng bị hắn đặt lại câu hỏi, bối rối nói:
-" Hồ Phong, ta muốn... nhưng ... ta ..." nàng muốn nói nàng cảm thấy hổ thẹn, khi để hắn chứng kiến cảnh mình yếu đuối nhất.
Hồ Phong hai tay nâng niu đầu nhỏ của nàng, miệng đặt lên trán đẹp của nàng một nụ hôn, hắn chân thành nói:
-" Hương Sam, nàng có thể tin tưởng ở ta được không?"
Hương Sam hiểu ý, hạnh phúc ôm chặt vào lòng Hồ Phong, nước mắt chảy ra:
-" Ta tin tưởng ngươi, ta ... yêu... ngươi, hu hu" nàng ôm chặt hắn khóc dài một trận, như chảy đi hết nỗi uất ức trong lòng.
Hồ Phong ôm chặt nàng, bàn tay vuốt ve lưng thon, để nàng phát tiết những gì nàng muốn.
Sau một lúc, Hương Sam không khóc, chỉ rúc vào lòng của hắn tìm sự an ủi, nàng nói:
-" Hồ Phong, ta muốn uống rượu"
Hồ Phong không hiểu nói:
-" Hương Sam, nàng tại sao lại có ý tưởng khác người như vậy?"
Hương Sam rời vòng tay của hắn, mắt đẹp lườm hắn:
-" Hồ Phong, bây giờ bổn tiểu thư đang vui, muốn uống rượu, ngươi dám có ý kiến sao?" nàng đang trở lại bản tính tiểu thư.
Hồ Phong cũng không kém, ôm quyền nói:
-" Tiểu thư có lệnh, tiểu nhân xin nghe"
Hương Sam tay nhỏ che miệng, cười khúc khích:
-" Hồ Phong, còn không mau rót rượu cho bổn tiểu thư"
Hồ Phong cười khà khà, rót rượu vào hai chén, mỗi người một chén nâng lên.
Hương Sam đang muốn uống, bị Hồ Phong vòng tay vào tay nàng, muốn uống rượu giao bôi ( động phòng).
Hương Sam mặt đỏ lên nói:
-" Hồ Phong đáng ghét, làm gì có nô tài nào động phòng với tiểu thư chứ, hư"
Hồ Phong nghiêm trang nói:
-" Như vậy mới là tình yêu đích thực, chân ái sâu đậm chứ, ha ha"
-" Phì" Hương Sam phì cười, cũng không từ chối, hai người uống rượu giao bôi, như chứng minh cho thời khắc quan trọng sắp đến.
Hồ phong nắm tay Hương Sam, chân thành tỏ tình:
-" Hương Sam, nàng đồng ý làm nương tử của Hồ Phong ta chứ?" hắn không muốn một bông hoa xinh đẹp bị bỏ rơi. Tình yêu sẽ tới khi dục vọng lên ngôi.
Hương Sam nước mắt chảy dài, cảm động nói:
-" Hồ Phong, ta đồng ý, hu hu"
Hồ Phong hai tay gạt nước mắt cho nàng, an ủi nói:
-" Hương Sam, ngày vui của chúng ta, nàng phải cười lên chứ"
Hương Sam nín khóc mỉm cười, hạnh phúc nói:
-" Hồ Phong, ngươi phải đối xử tốt với ta đó, không cho phép khi dễ người ta nha"
Hồ Phong sao có thể làm nàng thất vọng được, hắn hôn trán nàng một cái, hài hước nói:
-" Tuân lệnh Hương Sam tiểu thư xinh đẹp"
Hương Sam mắt đẹp lườm hắn, hai tay nhỏ bưng chén rượu lên miệng, uống từng ngụm từng ngụm, cạn chén rượu. Nàng cảm giác rượu ngọt lịm chứ không cay nữa.
Hồ Phong cũng không yếu thế, hai tay đưa vò rượu nâng lên miệng rộng, nốc " ực ực" từng ngụm lớn rượu, vò rượu lớn đã không còn một giọt. Hắn cảm thấy đây mới là uống rượu đích thực, cơ thể lâng lâng thoải mái.
Hương Sam cơ thể cũng đang nóng bừng lên, mặt đẹp hồng phơi phới.
-" Hồ Phong, ta rất vui nha"
Hồ Phong mạnh dạn ôm bế Hương Sam lên, đi hướng giường ngủ.
Hương Sam thẹn thùng không dám nhìn hắn, lí nhí trong miệng:
-" Hồ Phong, hãy yêu thương ta đi"
Hồ Phong đặt Hương Sam xuống giường, nhẹ nhàng hôn vành tai của nàng, thâm tình nói:
-" Hương Sam, ta sẽ yêu thương nàng cả đời này"
Hương Sam " ừm" trong miệng, đôi mắt đẹp nhắm nghiền, hai bàn tay nắm lại thành nắm đấm nhỏ đặt trước ngực, nàng đang rất khẩn trương.
Hồ Phong yêu thương gỡ từng mảnh vải trên người nàng, không nhanh không chậm, nàng đã không mảnh vải che thân trước mặt hắn.
-" Hương Sam, nàng thật đẹp".
Hương Sam dùng bàn tay nhỏ bé của nàng, cố gắng che hai bầu vú to tròn, vùng tam giác phía dưới có một nhúm lông đen.
Nàng yếu ớt nói:
-" Không được nhìn a"
Hồ Phong lên trên giường, nằm lên người Hương Sam, hắn nhẹ nhàng hôn lên trán, khắp cả những vết đỏ trên người nàng.
Hương Sam bị miệng rộng của Hồ Phong rà khắp cơ thể trắng nõn nà, nàng cảm giác nhột nhạt, kích thích, rên rỉ:
-" Hồ Phong, đừng hôn nữa nha, nhột chết ta nha".
Hồ Phong sao có thể nghe nàng chứ, miệng rộng ngoạm lên bầu vú to tròn, nút núm vú đỏ hồng.
Hương Sam tay nhỏ nắm chặt, yếu ớt nói:
-" Ưm ư ư nhột quá đi, đừng mút mạnh như vậy, ư ư"
Hồ Phong đưa tay cùng bóp hai bầu vú:
-" Hương Sam, vú của nàng mềm quá, ta rất thích a"
Hắn vươn đầu lưỡi, liếm quanh núm vú vài vòng, sau đó liếm lên núm vú đỏ hồng nhạy cảm.
Hương Sam ưỡn người, mông eo uốn éo, miệng rên rỉ:
-" A a a khó chịu quá, nhột quá" nàng bị cái lưỡi của hắn làm cho mất bình tĩnh.
Hồ Phong đưa một tay xuống, vuốt ve bờ mông to căng của nàng, hắn cảm nhận được sự co giãn mềm mại.
Hương Sam rên rỉ:
-" Ư ư thoải mái ư ư" vuốt mông rất thoải mái đó.
Hồ Phong chuyển xuống hôn liếm rốn nhỏ của nàng, Hương Sam uốn éo mông eo theo cái lưỡi tinh nghịch của hắn.
Được một lúc, miệng hắn hôn chuyển dần xuống vùng tam giác thần bí, hôn lên mu thịt âm đạo nhô cao, có nhúm lông đen mượt mà, đầu lưỡi vươn liếm nhẹ lên khe rãnh thần bí.
Hai tay Hương Sam nắm đầu hắn, hai chân ngọc thon dài khép chặt, rên rỉ:
-" Ư ư cái lưỡi đáng ghét mà"
Hồ Phong nói:
-" Nàng sẽ thích ngay thôi"
Bàn tay to của hắn, tách đôi chân ngọc của nàng ra, nhìn thẳng vào âm đạo đã hé mở.
Mu âm đạo nhô cao và rộng, hai mép thịt béo múp hồng hồng, giữa khe là hột le bằng hạt đậu, trong hai mép nhỏ đỏ hồng, ẩn hiện tiểu huyệt thần bí.
Hương Sam hai tay nhỏ che mặt đẹp, xấu hổ nói:
-" Không được nhìn, nơi đó xấu lắm"
Hồ Phong đưa ngón tay quẹt nơi tiểu huyệt, cười trêu nói:
-" Hương Sam, có cái gì lạ lắm đây này" hắn đưa lên miệng mút ngon lành chất nhờn, chờ đợi phản ứng của nàng, nhưng rất tiếc, nàng che mặt mất rồi.
Hắn liếm liếm bờ môi khô khốc, cúi đầu úp mặt vào âm đạo ẩm ướt của nàng.
Hương Sam thốt lên:
-" Á... không nên a" hơi thở của nàng gấp rút đứt quãng, khuôn mặt như dại ra.
Miệng của hắn tham lam hôn lên các mép thịt ẩm ướt, hút nước nhờn " xoạt xoạt", bú mút " chùn chụt" như đang thưởng thức bữa tiệc ngon lành.
Hương Sam kẹp hai đầu gối, hai bàn tay nắm chặt ga trải giường, miệng hé mở thở dốc:
-" A a a đừng mút mạnh như vậy, khó chịu quá a a a"
Hồ Phong vươn tay lên nắn bóp hai bầu vú rung rinh, ngón tay vân vê núm vú đỏ hồng.
Hương Sam rên la:
-" A a a ư ư ư ngứa quá a a a ư ư ư chết thiếp mất thôi"
Nghe nàng rên rỉ, hắn càng sảng khoái hơn nữa, lưỡi dài liên tục liếm hết lượt từ dưới tiểu huyệt lên đến đám lông đen.
Hương Sam bị hắn làm cho bứt rứt trong người, miệng thở dốc gấp rút.
Hồ Phong dùng răng và đôi môi lôi kéo hột le của Hương Sam, nàng giật bắn người, hai chân ngọc kẹp chặt cổ của hắn.
-" Ư ư không được chơi đùa như thế a a a thiếp ra a a a"
Hồ Phong càng bú liếm mạnh hơn nữa, nước nhờn đã khá nhiều.
Hương Sam hai tay nắm chặt đầu của hắn, giật giật mông, tiết khí dâm thủy.
Nàng sướng đê mê, mồ hôi đã lấm tấm trên da thịt trơn mịn của nàng, Hương Sam mắt đẹp nhắm nghiền, hàng lông my dài cong run run.
-" Hư hư, mệt chết thiếp"
Hồ Phong bú hút hết nước nhờn từ trong rỉ ra, đầu lưỡi của hắn tách hai mép thịt, vươn vào trong quét sạch nơi cửa hang.
Hắn cảm giác thời cơ đã chín mồi, nhanh chóng gỡ bỏ y phục, vứt xuống cuối giường. Dương vật đói khát đã cương cứng chĩa thẳng lên trời, trên đầu khấc to phình, đã có chút nước nhờn.
Hắn vuốt vuốt dương vật gân guốc, cười nói:
-" Hương Sam, nàng hãy xem dương vật của ta đây"
Hương Sam mơ màng mở mắt đẹp, nhìn cục thịt gân to dài trước mắt, khuôn mặt đỏ bừng lên, gắt nói:
-" Xấu chết đi được" nàng hai tay nhỏ che mặt, nghiêng đầu sang một bên.
Hồ Phong sắc mặt nghiêm nghị, nằm ép lên trên người Hương Sam, hắn nói:
-" Hương Sam, sẽ đau một chút, nàng cố gắng nha" hắn hôn lên trán nàng trấn an.
Hương Sam khuôn mặt đỏ bừng, yếu ớt nói:
-" Thiếp sẽ không khóc đâu, thiếp chịu được"
Hồ Phong không dài dòng nữa, tách rộng hai đùi ngọc của nàng ra, âm đạo ẩm ướt mời gọi. Tay hắn cầm dương vật đặt trước cửa âm hộ, hai mép thịt đỏ hồng bị tách sang hai bên, đầu khấc to phình đi vào bên trong một chút.
Hương Sam hồi hộp hơi ưỡn mông, rên rỉ:
-" Ưm ư ư"
Hồ Phong hôn đôi môi của nàng, tay nắm bầu vú tạo thêm kích thích, hắn đẩy mạnh mông một cái.
Hương Sam khóc hét lên:
-" Á a a a a đau quá hu hu chết mất hu hu" hai tay nàng bấu chặt lưng của Hồ Phong, nàng đau như bị xé rách cơ thể vậy. Có lẽ giống như bị dao cứa đứt tay.
Hồ Phong ngưng lại phía dưới, hôn hút nước mắt của nàng, trêu chọc nói:
-" Hương Sam, nàng nói không giữ lời a, ta phải phạt nàng nha"
Hương Sam bị câu nói của hắn làm nín khóc, mặt đẹp tức giận:
-" Đồ vô lương tâm, ta cứ khóc đấy, ngươi xấu xa, đi chết đi" hai tay nhỏ của nàng đánh "bụp bụp" vào lưng của hắn, như muốn phát tiết tức giận. Gãi ngứa a.
Hồ Phong giả vờ đau đớn, cầu xin nói:
-" A a a đau quá... đau chết mất luôn... nàng muốn mưu sát tướng công sao?"
Hương Sam mắt đẹp lườm hắn:
-" Chàng mà đau cái khỉ khô, chỉ biết khi dễ thiếp thôi"
Hồ Phong khuôn mặt ủ rũ nói:
-" Nương tử, ta sai rồi mà, ta sẽ làm nàng sướng cho mà coi" hắn hơi chuyển động dương vật phía dưới.
Hương Sam hơi nhíu mày liễu một chút rồi giãn ra, Hồ Phong yên tâm di chuyển nhẹ nhàng đi vào sâu hơn.
Hương Sam hạnh phúc nhìn khuôn mặt có chút trưởng thành của Hồ Phong, người đang nằm trên người nàng, di chuyển thứ đó đi vào bên dưới của nàng. Hương Sam ôm cổ hắn nói:
-" Tướng công, đêm nay thiếp muốn chàng làm thật nhiều nha"
Hồ Phong vui mừng nói:
-" Nương tử xinh đẹp của ta, ta sẽ không để nàng cô đơn đâu"
Hương Sam hạnh phúc ôm chặt cổ hắn, mặc cho hắn làm gì cũng được.
Hồ Phong biết nàng động chân tình, cảm xúc của hắn như được nâng cao thêm một bậc " quyết tâm để nàng sáng nhất đêm nay".
-" Âm hộ của nàng thật chật hẹp, ẩm ướt lắm rồi"
Dương vật của hắn ra vào nhẹ nhàng, nhịp đều đặn, nước nhờn và một chút máu tươi theo thân dương vật tràn ra ngoài.
A a a ư ư ư a a a ư ư ư ...
Nhẹp nhẹp nhẹp nhẹp ...
Hai hòn bi bằng quả trứng gà của hắn, đập vào lỗ hậu của nàng:
Dát nhẹp dát nhẹp dát nhẹp dát dát ...
Tiếng động nhẹ nhàng nhưng Hương Sam rên rỉ hừ hừ:
-" A a a ư ư ư to quá ư ư sâu tận bên trong ư ư" nàng cảm nhận được dương vật to dài của Hồ Phong, đang nới rộng âm hộ chật hẹp của nàng ra.
Hồ Phong di chuyển dương vật thật nhịp nhàng, dương vật của hắn được âm hộ của nàng co bóp, như muốn mút dương vật vào bên trong. Hắn muốn nàng cùng hắn, quan hệ lâu dài nhất có thể.
Ư ư ư a a a ư ư a a a ư ...
Nhẹp nhẹp nhẹp nhẹp ...
Hương Sam phía dưới được được dương vật của hắn nhịp nhẹ nhàng, bên trên được hắn hôn hít, vuốt ve đầy yêu thương. Hương Sam cảm nhận được tình yêu của hắn, nàng hạnh phúc vuốt ve khuôn mặt thanh tú, cuồng nhiệt hôn đáp trả nụ hôn của hắn.
Hồ Phong nâng một chân của nàng lên, dương vật đẩy vào mạnh thêm một chút.
phạch ... nhẹp ... phạch ... nhẹp ...
ư ư ư a a ư ư a a ...
Hương Sam mông eo ưỡn lên theo nhịp đẩy của Hồ Phong, nàng thì thào:
-" Tướng công, mạnh thêm một chút nữa đi, thiếp chịu đựng được"
Hồ Phong được nàng đồng ý, đẩy mông nhanh mạnh hơn, đâm dương vật cật lực hơn vào trong âm hộ chật hẹp, mới phá thân của nàng.
-" Ư ư ư đúng rồi ư ư thiếp sướng ư ư đâm mạnh quá ư ư"
phạch phạch phạch phạch ...
Trong phòng vang vọng tiếng va chạm xác thịt, tiếng rên rỉ đầy kích thích tâm hồn đen tối.
-" Tướng công, a a a thiếp ra a a a thiếp ra"
Nàng cong người giật giật mông eo, dâm thủy tưới lên đầu khấc dương vật, hai bàn tay bấu chặt tấm ga trải giường.
phạch phạch phạch phạch ...
-" A a a nương tử, ta cũng ra đây" hắn muốn sướng cùng nàng.
Hồ Phong nhấp thêm hai chục cái, phun mạnh tinh nguyên nóng hổi, tràn đầy vào tử cung của nàng.
Hương Sam rên rỉ:
-" Tướng công, chàng ra nhiều và nóng quá, thiếp muốn ra nữa a a a" nàng tiết dâm thủy thêm lần nữa, miệng nhỏ thở dốc, mắt đẹp mê ly sung sướng.
Hồ Phong rút dương vật ỉu xìu ra ngoài, tinh nguyên trắng đục cùng máu tươi, tràn ra từ âm hộ chật hẹp chảy xuống cả ga trải giường, ướt đẫm một mảng. Hắn nằm bên cạnh Hương Sam, bàn tay vuốt ve cơ thể trơn nhẵn đầy mồ hôi nhễ nhại.
Hương Sam xụi lơ nằm bên cạnh Hồ Phong, rên hừ hừ:
-" Tướng công, thiếp sẽ có hài tử sao?" nàng đột nhiên hỏi ra vấn đề này.
Hồ Phong không chắc vấn đề này, đám người Nguyệt Phượng vẫn chưa thấy gì, hắn nói:
-" Nương tử, chúng ta cố gắng thêm một chút, sẽ có hài tử thôi"
Hương Sam:
-" Ừm" nàng cố gắng ngồi dậy, đưa ngón tay vào âm hộ, quét vết máu tươi và tinh nguyên.
Nàng nghi ngờ nói:
-" Tướng công, cái này là của chàng sao?" nàng đưa ngón tay dính tinh nguyên trắng đục trước mặt Hồ Phong.
Hồ Phong bàn tay nắn bóp bờ mông của nàng, cười nói:
-" Nương tử, đúng vậy, nàng làm sao lại có hứng thú với nó vậy"
Hương Sam lắc đầu nhỏ nói:
-" Tướng công, không có gì, chỉ là hơi tò mò một chút mà thôi" nàng nghi ngờ một chuyện, khi nàng tắm thường xuyên có chất lỏng này trên vách tường.
Hồ Phong nằm đưa ngón tay vào giữa hai khe mông to của nàng.
Hương Sam đang suy nghĩ vu vơ, bị ngón tay của hắn kích thích, mặt đẹp đỏ bừng, tay nhỏ gạt bàn tay tinh quái của hắn ra, hờn giận nói:
-" Tướng công, chàng hư hỏng quá, để thiếp nghỉ ngơi chút nha"
Hồ Phong vòng tay ôm chầm lấy Hương Sam, đè nàng xuống giường, thần bí nói:
-" Nương tử, nàng sinh cho ta một hài tử béo mập nhé"
Hắn cầm dương vật, cạ cạ đầu khấc to phình lên hai mép thịt ẩm ướt của nàng.
Hương Sam tức giận mắng:
-" Tướng công, chàng hư lắm, chỉ muốn khi dễ thiếp thôi, hừ hừ"
-" Ọt... hự ư ư" Hồ Phong đâm dương vật mạnh vào trong âm hộ của nàng, Hương Sam rên rỉ, há miệng nhỏ sung sướng.
-" Thiếp muốn có thai ... ư ư ư"
Sáng hôm sau!
Trên giường lộn xộn như ổ rơm...
" Bép" Hồ Phong tát mông căng trắng mịn của Hương Sam.
-" Ai da... đau quá nha" Hương Sam đưa tay nhỏ xoa xoa mông, miệng nhỏ phàn nàn.
Hồ Phong nhéo mũi của nàng nói:
-" Nương tử lười biếng này, nàng có dậy hay không? tướng công đánh mông của nàng đó"
Hương Sam nằm nghiêng người, lười biếng mở mắt đẹp, chu miệng nhỏ nói:
-" Tướng công xấu xa, thiếp bị chàng dằn vặt cả đêm, mệt mỏi muốn chết a"
Hồ Phong không nói gì, cười khà khà, đưa ngón tay nắm chùm lông đen của nàng giật giật trêu đùa.
Hương Sam tức giận thật rồi:
-" Tướng công, chàng làm gì đó, thiếp liều với chàng..."
Hai người vật lộn với nhau thêm một lúc!
Hồ Phong bế nàng rời đi quán trọ...
-" A a a thiếp sợ độ cao a a a" nàng ôm cổ hắn la hét, nhưng vui sướng.
Bà lão nhìn Hồ Phong bế Hương Sam rời đi, lắc đầu nói:
-" Thanh niên thiếu nữ bây giờ, hết thuốc chữa rồi a"
Ông lão ngồi bên cạnh cười khà khà:
-" Bà biết cái gì, đó gọi là biết mình bị bệnh, nhưng không muốn chữa"
Bà lão khinh thường nói:
-" Bị bệnh thì phải chữa chứ"
Ông lão đảo mắt nói:
-" Ta vì bà mà mắc bệnh nặng, đến nay vẫn chưa muốn chữa a"
Bà lão kinh ngạc:
-" Bệnh gì liên quan đến ta chứ"
Ông lão nắm tay bà lão, nhìn trời thở dài:
-" Bệnh tương tư, rất nặng a"
Bà lão rụt tay lại nói:
-" Đừng nằm mơ, đi chết đi a ngươi lão xấu xa"
[ Những nhân vật có vai diễn khá nhiều, sẽ không phải thuộc dân chúng thông thường, sẽ nằm trong mắt xích của main chính].