Chương 47: Ám sát lần 2

Sau bữa cơm tối vui vẻ cùng tiểu Điệp và Y Nhiên, hắn ra ngoài dạo chơi một chút.

Hồ Phong lang thang đi dạo một mình trong khuôn viên.

-" Đi tìm Niệm Châu, an ủi nàng thêm một chút mới được, hắc hắc".

Hắn tìm tới cửa phòng của tiểu Châu, đi đến sát cánh cửa muốn gõ cửa.

-" Tiểu Châu à, ngươi cả ngày hôm nay, tại sao không xuống bếp a" Tử Mạn bàn tay nhỏ, cầm xoay cốc trà nóng, nói với Niệm Châu:

Niệm Châu thẹn thùng nói:

-" Ta với ngươi quen biết đã lâu, ta cũng không giấu làm gì, ta và tướng công đã ngủ với nhau rồi, ta mệt mỏi quá không rời phòng được đó" nàng mặt đỏ bừng, dũng cảm nói cho nữ bằng hữu của mình.

Tử Mạn miệng nhỏ phun nước trà vào người tiểu Châu, lắp bắp nói:

-" Ngươi ... ngươi đã thất thân với Hồ Phong hả?"

Tiểu Châu buồn bực, lấy khăn lau nước trà trên người, hai bàn tay nhỏ che mặt nói:

-" Ừm... tướng công rất tốt với ta đó nha" nàng hạnh phúc khi được Hồ Phong chăm sóc, chiều chuộng.

Bên ngoài cửa, Hồ Phong nghe hết được đoạn đối thoại vừa qua, thầm nói:

-" Tiểu Mạn nha đầu chết tiệt này, nàng không ở phòng đi ngủ, sang đây làm gì chứ, hừ hừ, để xem nàng muốn làm gì" hắn tiếp tục bí mật nghe trộm.

Trong phòng, tiểu Mạn xoắn suýt, thương cảm nói:

-" Tiểu Châu à, ta cũng đã thất thân rồi".

Tiểu Châu giật mình, che miệng nhỏ, không tin nói:

-" Ngươi ... nói thật chứ, sao ta không nghe nói gì nhỉ"

Tử Mạn đỏ mặt, lắc đầu nói:

-" Ngươi không biết cũng đúng, ta và hắn có tình cảm, nhưng không công khai, cũng mới thất thân với hắn một đêm".

Hồ Phong bên ngoài, nghe trộm cũng tò mò:

-" Hắn là ai nhỉ"

Niệm Châu không hỏi hắn là ai, chỉ hỏi:

-" Ngươi yêu hắn nhiều lắm sao?" nàng quan tâm vấn đề này hơn.

Tử Mạn cười khổ nói:

-" Yêu một chút, thất thân với hắn rồi, cũng chấp nhận chứ sao"

Niệm Châu cũng không muốn bàn chuyện này nữa, nói:

-" Được rồi, hai ta lâu rồi không tâm sự, tối nay ngủ chung nhá" nàng đề nghị ý kiến khá hợp lý.

Tử Mạn gật đầu cười thần bí nói:

-" Ta cũng muốn xem, chỗ đó của ngươi lâu rồi, không biết như thế nào, hi hi"

Tiểu Châu mặt đỏ, ngại ngùng nói:

-" Xấu hổ chết mất".

Hồ Phong xem như triệt để thất bại, đành tạm hoãn sự việc an ủi tiểu Châu, hắn lang thang hít khí trời một lúc lâu, các phòng đã tắt đèn đi ngủ.

-" Không biết đám người tiểu Phát, tiểu Thành sao rồi nữa ( anh em họ với tiểu Hứa).

-" Đi đâu bây giờ?" một câu hỏi vớ vẩn, dĩ nhiên là về phòng ngủ một mình rồi, hic hic.

Hắn lang thang đi trong tiêu cục, không có mục đích chính xác, cứ đi cho vơi bớt nhàm chán, cuối cùng cũng về đến nơi.

-" Hửm ... tiếng động gì vậy" hắn vểnh tai lên nghe, mọi giác quan của hắn đều phát triển khá mạnh.

Hắn lặng lẽ triển khai thân pháp, muốn tìm tòi hư thực chuyện gì đang diễn ra.

-" Một tên bịp mặt, lén lút ở đây làm gì chứ, giống 3 tên lần trước" hắn âm thầm theo dõi tên bịp mặt này.

Trong bóng đêm, sau một vách tường lớn:

-" Trịnh đại nhân, tên đó ở chỗ nào" một tên bịp mặt kín đáo, hỏi Trịnh Toàn.

Trịnh Toàn nhìn 8 người bịp mặt, hắn nói:

-" Theo mô tả của gia đinh, tên Hồ Phong ở dãy nhà dành cho khách nghỉ tạm, chỗ đó ta biết" hắn từng đi vào tiêu cục Vân Kiêu vài lần, tìm một căn phòng là chuyện bình thường.

Hồ Phong núp trên mái nhà, cách đám người bịp mặt không xa:

-" Trịnh gia lại tới nữa sao? phải bảo vệ tiểu Điệp và Y Nhiên mới được, không thể để các nàng chịu tổn thương nữa".

Hắn nhanh chóng triển khai thân pháp, lóe lên đã trở về dãy nhà của hắn, chui vào cửa sổ phòng Y Nhiên.

-" A ... dâm tặc ... ưm ưm" tiểu Điệp la lên, nhưng đã bị tay to che miệng nhỏ. Y Nhiên cũng bị một bàn tay che miệng.

Hồ Phong nói khẽ:

-" Tiểu muội, nương tử, là ta đây, đừng hét lên" hắn dặn dò.

Y Nhiên tức giận mắng:

-" Tướng công, tiểu Điệp còn ở đây, ngươi muốn làm gì?" nàng nghĩ tên này đến với mục đích không thuần khiết.

Tiểu Điệp cũng nghĩ ca ca của mình, rất tồi tệ, khóc hu hu nói:

-" Ca ca, huynh muốn làm gì muội chứ, hu hu"

Hắn cũng muốn làm gì đó với Y Nhiên, nhưng bây giờ không phải lúc.

Nếu hắn không cho ra lời giải thích thỏa đáng, hai nàng chắc liều mạng với hắn quá.

Hồ Phong chắc phát điên lên mất, hắn bình tĩnh nói:

-" Không có thời gian nữa rồi, hai ngươi mặc y phục, đi theo ta, chút nữa ta sẽ giải thích"

Hai nàng nghe Hồ Phong, không giống như nói đùa, tiểu Điệp nín khóc, cùng Y Nhiên tìm kiếm y phục mặc vào, bí mật đi theo hắn ra ngoài.

Bên ngoài, một chỗ ẩn nấp kín đáo, cách xa dãy phòng ba người ở, Hồ Phong dặn dò hai nàng:

-" Hai ngươi ở đây, cho dù có xảy ra chuyện gì, cũng không được rời khỏi đây nghe chưa?".

Tiểu Điệp nắm cánh tay hắn nói:

-" Ca ca, đêm hôm thế này, huynh mang ta và tỷ tỷ ra đây làm gì nha"

Y Nhiên lo lắng nói:

-" Tướng công, có phải xảy ra chuyện gì, nguy hiểm phải không?"

Hồ Phong không giải thích nhiều nữa, hắn cần trở về lấy đao trong phòng, hắn nói:

-" Hai nàng yên tâm, ta sẽ không có việc gì" hắn an ủi đôi chút.

Hắn nhanh chóng rời đi nơi ẩn nấp, trở về phòng lấy đao, triển khai thân pháp nấp ở trên mái nhà, ở trên này có thể quan sát nhiều thứ, ánh mắt lóe lên sắc lạnh lẽo.

Bên ngoài vách tường, Trịnh Toàn đã phân công xong xuôi công việc, thám tử bịp mặt nói với hắn những điều thấy được.

Trịnh Toàn nói:

-" Tốt lắm, lần này ám sát, chỉ được phép thành công, không được phép thất bại, chỉ cần thành công, tiền thưởng sẽ không thiếu, đi thôi" hắn dẫn đầu đám người bịp mặt nhanh chóng tiến nhập bên trong tiêu cục.

Tuần tra canh gác trong tiêu cục, chia làm nhiều khu khác nhau, mỗi khu vực đều có người phụ trách vấn đề an toàn, khu vực chỗ Hồ Phong cũng chỉ có hai gia đinh thỉnh thoảng trông coi, bình thường chẳng có đại sự gì, họ đều đi làm việc khác.

Hôm nay cũng vậy, có lẽ đi ngủ hết rồi.

Việc đó không liên quan đến Hồ Phong, hắn nằm chờ đợi kẻ địch đến, thầm nghĩ:

-" Trịnh gia lần này tham gia, nhân số khá đông, giết càng nhiều càng tốt"

Trịnh Toàn rất ít khi tham gia chính sự của Trịnh gia, hắn chỉ nghe theo đại ca làm việc, Trịnh Sảng rất tin tưởng hắn.

Đám người bịp mặt âm thầm vượt qua những người canh gác dễ dàng, tiến nhập khu vực Hồ Phong đang ẩn núp.

Tiểu Điệp sốt ruột nói:

-" Tỷ tỷ, ca ca muốn làm gì chứ, muội phải đi tìm hỏi huynh ấy mới được".

Y Nhiên kéo tay tiểu Điệp nói:

-" Tiểu Điệp, muội làm gì đó, ra ngoài rất nguy hiểm"

Tiểu Điệp nóng nảy nói:

-" Tỷ tỷ, ca ca huynh ấy... "

Y Nhiên an ủi nói:

-" Được rồi, đừng để ca ca muội phân tâm nữa, muội hiểu không?"

Trịnh Toàn cũng là tay cáo già, nên việc dò xét có thuộc hạ đi làm.

-" Căn phòng kia" một tên bịp mặt chỉ căn phòng của Hồ Phong.

Bình thường, việc ám sát kiểu này, thành công rất cao nhưng hôm nay Trịnh Toàn có cảm giác không yên tâm.

-" Ta không tin ngươi sẽ thoát được kiếp này, đêm dài lắm mộng, hành động" hắn ra lệnh cho thuộc hạ phong tỏa đường lui của Hồ Phong.

Hồ Phong nằm trên mái nhà, tay cầm chắc đao lớn, nhìn phía dưới:

-" Khoảng 10 tên bịp mặt, ta đến đây" hắn xác định được mục tiêu của mình, không thể trực diện, đánh lén tiêu hao nhân số kẻ địch.

Bên dưới phòng Hồ Phong, Trịnh Toàn chặn ở cửa chính với ba tên thuộc hạ phía sau, ba tên theo đường cửa sổ đi vào, ba tên khác canh ở ngoài cửa sổ. Nhiệm vụ phân công được giao rõ ràng, địch nhân chắp cánh khó thoát.

Ba tên bịp mặt lặng lẽ tiến nhập căn phòng tối om, nhưng không cản trở được bọn chúng tìm ra giường ngủ của Hồ Phong. Ba tên này ra hiệu cho nhau, cùng xông lên đâm kiếm thẳng trên giường ngủ.

-" Không tốt, không có người"

Bên ngoài, Hồ Phong đã thi triển thân pháp, từ trên cao nhảy xuống phía sau ba tên canh ở cửa sổ, đồng thời cầm đao " vù... " " hự hự hự " " a a a" ba tên này nhẹ nhàng bị Hồ Phong, chém làm hai nửa.

Trịnh Toàn nghe tiếng động:

-" Không tốt, bị phát hiện" hắn đạp văng cửa chính xông vào. Ba tên bên trong thì đã chạy theo đường cửa sổ, ra ngoài đối chiến Hồ Phong.

" keng" " keng" " keng" ba tên đồng thời tiến công Hồ Phong, ý đồ áp đảo về nhân số. Không nhìn rõ mặt, nhưng cũng biết đó là địch nhân cần loại bỏ.

Hồ Phong bình tĩnh không sợ, hắn âm thầm đề phòng ám khí của bọn chúng.

Chém giết không hiệu quả, bọn chúng phóng phi tiêu bất ngờ, muốn trọng thương Hồ Phong.

" vút" " vút" " vút" phi tiêu phóng vào chỗ yếu hại của Hồ Phong

" keng" " keng" hắn vừa tránh né vừa đỡ phi tiêu

" phập" " hự" một phi tiêu cắm chúng bả vai trái của Hồ Phong, hắn kêu khẽ đau đớn.

Ba tên kia thấy địch nhân bị trúng chiêu thì vui mừng, hăng hái vung đao ý đồ chém giết nhanh chóng.

Tuần tra canh gác, nghe tiếng " keng " " keng" " keng" ... từ phía khu tiếp khách tạm thời.

-" Có địch nhân xâm nhập, nhanh thông báo lão gia, đi" đội tuần tra nhanh chóng tiến về phía tiếng động đánh nhau.

Tiểu Điệp và Y Nhiên lo lắng không thôi, tiếng động phát ra từ phía căn phòng của Hồ Phong.

-" Tỷ tỷ, ca ca gặp nguy hiểm a, muội phải đi giúp huynh ấy"

Y Nhiên tức giận mắng:

-" Tiểu Điệp, muội muốn ca ca lo lắng cho ngươi sao? chúng ta đến đó cũng không giúp được gì, còn ảnh hưởng đến ca ca muội nữa"

Hồ Phong bị chúng một phi tiêu, máu tươi chảy ra ướt một vùng, hắn hơi nhíu mày. Tay phải cầm đao rung lên " keng" " keng" " keng" đỡ thế công của ba tên kia, hắn lùi về phía sau một khoảng cách.

Hắn thuận tay thi triển chiêu thức chém ngang người " keng " " keng " " keng" " hự " " a " " hự" ba tên đỡ nhát chém của Hồ Phong, hai tên trực tiếp bị thương rơi kiếm, một tên bị kiếm của mình đập vào người bay một đoạn.

-" Chết đi cho ta"

Hồ Phong tiến lên muốn chém chết ba tên này, " keng " " keng" hắn bị cản bởi hai tên khác.

Trịnh Toàn cùng ba tên khác nhanh chóng tiếp ứng, ba tên kia càng thêm vui mừng, hình thành thế bao vây.

Tình hình của Hồ Phong khá bết bát.

Trong phòng Vân Long...

-" Phu quân à, làm thêm một lần nữa đi mà" phu nhân Lam Uyên, bàn tay nhỏ của nàng đã nắm vuốt con giun đã ỉu xìu của Vân Long, cổ vũ nó cố lên.

Vân Long thầm chảy mồ hôi lạnh, phu nhân của hắn quả nhiên là đòi hỏi mạnh mẽ, hắn đành nói:

-" Phu nhân, nàng yên tâm, ngày mai ta sẽ không để nàng thất vọng" hắn quyết tâm đi tìm Hồ Viễn, thỉnh giáo thêm về thuốc tăng sức mạnh nam nhân.

Phu nhân Lam Uyên đâu có dễ từ bỏ ý đồ như vậy, miệng nhỏ của nàng, ngậm thằng nhỏ mút ngon lành, hai tay vuốt ve nó.

Vân Long cũng có chút khoái cảm, hai tay nắm bầu vú của nàng đùa nghịch, dương vật của hắn cố gắng đã cương lên, đẩy phu nhân nằm ngửa, tách hai chân ngọc ra, muốn đút vào...

-" Ầm ầm" tiếng đập cửa bên ngoài

-" Lão gia, lão gia, xảy ra chuyện rồi" một tên tuần tra thông báo.

Phu nhân nhíu mày liễu, chán ghét nói:

-" Chuyện gì nói mau" dám phá hỏng chuyện tốt của nàng.

Vân Long đã rời khỏi giường, mặc y phục vào.

Tên tuần tra nói:

-" Thưa phu nhân, có địch xâm nhập, đang chém giết bên trong"

Vân Long tức giận, mở cửa nói:

-" Dám tiến vào tiêu cục của ta, không biết là thần thánh phương nào? đi mau dẫn đường"

Tên tuần tra vội vàng dẫn đường cho lão gia, đi đến nơi dãy phòng khách ở tạm thời.

Phu nhân nằm tức giận, mắng thành tiếng:

-" Tên vương bát đản nào, dám phá hỏng chuyện tốt của lão nương, hừ hừ"

" keng" " keng" .... " keng" Hồ Phong tay phải cầm đao lớn, tay trái ôm vai bị thương.

-" Kéo dài như vậy không được a, tên cầm đầu này mạnh thật" hắn phải đối phó một tên mạnh mẽ, cùng 6 tên giáp công, thỉnh thoảng còn phóng ám khí phi tiêu.

Lực tập trung vào một chân, chuẩn bị đạp mạnh xuống đất, thân đao rung lên " leng keng" đao khí bức người, cố gắng nhịn đau, hai tay to cầm chuôi đao, vận dụng bí pháp " Cửu liên tâm tỏa" đao xoay quanh người ba vòng liên tục, chân đạp mạnh xuống đất phóng đến đối phương.

Trịnh Toàn hốt hoảng cảnh báo:

-" Cẩn thận bí pháp" hắn nhanh chóng chắn đao trước người, không đỡ không được .

" keng leng keng" " keng" " keng" Trịnh Toàn và ba tên bên cạnh cố gắng chống cự chiêu thức có bí pháp. Ba tên khác cũng né tránh phạm vi công kích của Hồ Phong.

-" Hự hự hự" ba tên kia bị đánh bay lui, lăn lộn vài vòng, quỳ một gối chống kiếm xuống mặt đất, thành rãnh dài, miệng phun máu tươi.

Trịnh Toàn đỡ hơn một chút, liên tục lùi 5 - 6 bước dài " keng" hai tay run rẩy, mắt trợn to, khóe miệng bức rỉ ra máu tươi.

-" Thần lực" trong đầu hắn lóe lên lãnh mang " không thể để hắn trưởng thành".

Hồ Phong dùng chiêu này để thoát vây, nhưng khá tốn sức, vết thương vai trái rỉ máu ra nhiều hơn, thấm đẫm cả một bên ngực, hơi thở có chút gấp rút.

Nhìn đám bịp mặt bị đẩy lui, thầm nghĩ:

-" Không thể ở lại đây nữa, tìm chỗ băng bó vết thương mới được" tình thế này rất bất lợi cho hắn, sơ sẩy là phải trả giá đắt.

Trịnh Toàn sao có thể để cho hắn đi được, cố gắng áp chế hai tay run rẩy, hắn quát to:

-" Đêm dài lắm mộng, lên hết cho ta" hắn cũng gấp lắm rồi, kinh động Vân Long thì hắn chỉ có chết.

Hồ Phong không ham chiến, hắn nhịn đau, triển khai thân pháp bỏ chạy hướng gian phòng.

-" Nhanh phi tiêu, truy..." Trịnh Toàn phóng lên trước, hai tay cầm đao chém Hồ Phong.

Phía sau đám bịp mặt không dám kháng lệnh, đồng loạt phi tiêu " vút vút" " leng keng keng keng ..." . Hồ Phong nghiêng người tránh đường kiếm của Trịnh Toàn, đồng thời xoay đao đỡ phi tiêu " phập" một phi tiêu cắm trúng chân của hắn.

" Hự" Hồ Phong rên khẽ, nhíu mày nghĩ:

-" Chó chết, lần sau phải luyện thêm thân pháp".

Nói thì chậm, nhưng hắn đã núp nhanh được sau một cây cột nhà.

Trịnh Toàn khóe mắt lóe lãnh mang kinh người, ý đồ tiếp cận chém Hồ Phong lúc bị thương.

-" Cút mau" Hồ Phong tay to cầm chuôi đao, vận dụng sức toàn thân, tay trái nhịn đau bám vào cột làm trụ, cả người đu xoay theo, vung đao chém Trịnh Toàn.

Trịnh Toàn hơi sửng sốt " tên này vẫn còn phản kháng được", hắn vung kiếm chuyển từ chém sang đối kháng, Hồ Phong nhân cơ hội bỏ chạy vào trong phòng.

" keng" Trịnh Toàn hai tay run rẩy đỡ đao của Hồ Phong, hai tay đã rướm máu.

-" Người đâu, không để hắn thoát" trẻ tuổi như vậy, tương lai không thể đo lường, Trịnh gia nguy hiểm a.

Trong tiêu cục bây giờ, đã loạn thành một bầy, giới nghiêm được nâng lên cao nhất. Đội tuần tra, chấp sự được huy động tất cả.

Trong phòng đã sáng đèn, Tiểu Châu vẫn còn mặc cái yếm nằm trên giường, nắm tay tiểu Mạn nói:

-" Bên ngoài có chuyện gì nha, ta thấy rất bất an" hai tay nàng đã đổ mồ hôi lấm tấm. Nàng đột nhiên nghĩ đến Hồ Phong, không biết tại sao.

Tiểu Mạn thì chẳng mặc gì, trần như nhộng, nàng đầu óc cũng mơ màng, nàng nói:

-" Tiểu Châu, ngươi bị sao vậy, sắc mặt không được tốt nha"

Tiểu Châu nói:

-" Chúng ta ra ngoài xem thế nào, ta không yên tâm a"

Tiểu Mạn vô tư cười nói:

-" Nữ tử như chúng ta, ra ngoài có ích lợi gì chứ, haizz"

Tiểu Châu không cho là như vậy, nàng mặc kệ tiểu Mạn, mặc y phục đi ra ngoài.

-" Chút nữa nàng lại quay lại ấy mà, ngủ tiếp vậy" tiểu Mạn cũng chẳng thèm tắt đèn, ngủ ngon lành.

Vân Long gặp tiểu Điệp và Y Nhiên trên đường, hắn nói:

-" Hai ngươi nói là sự thật, đồ nhi ngoan của ta đang rất nguy hiểm rồi"

Không đợi hai người trả lời, hắn cầm đao phóng đi cứu Hồ Phong, thâm tâm buồn bực nghĩ:

-" Ông trời, đồ đệ ngoan của ta mới thu, ông đừng nhẫn tâm bắt đi a" hắn như cầu xin ông trời vậy.

Phu nhân Lam Uyên cũng không theo sau Vân Long, nắm tay hai nàng nói ( tay mới bóp cu Vân Long, chắc chưa kịp rửa đâu!!!)

-" Hai ngươi chắc kinh sợ lắm phải không?"

Y Nhiên rụt rụt tay hơi sợ hãi hành động của phu nhân, nàng nói:

-" Tiểu nữ, đa tạ phu nhân quan tâm, tiểu nữ và tiểu muội rất lo lắng a"

Tiểu Điệp cũng nói:

-" tiểu Điệp, đa tạ phu nhân, người thật thơm a"

Phu nhân che miệng, nhìn hai nàng nói:

-" Hai ngươi cũng rất thơm đó, ta già rồi nha" không thơm sao át được mùi kia, khà khà.

Ba người nói chuyện về rất nhiều vấn đề...

Hồ Phong nấp trong phòng, tình thế của hắn không tốt cho lắm, thấm thía nói:

-" Thần lực cũng không đủ hiến máu a".

Trịnh Toàn sắc mặt âm trầm nói:

-" Lục soát cho ta, không còn nhiều thời gian nữa" hắn phải nghĩ cách ra khỏi đây nữa, mắt hắn đỏ lên đầy tơ máu.

-" A ... cứu mạng" một tên bị Hồ Phong đâm một đao xuyên người, Hồ Phong chuyển sang chỗ khác.

-" Bên kia" đám người nhanh chóng truy tới, phát hiện cái xác, lập tức đuổi theo.

Hồ Phong cắt vải quần, băng bó sơ bộ vết thương ở chân.

Bên ngoài, Vân Long gầm lên giận dữ:

-" Đồ nhi ngoan, ngươi ở đâu?"

Trịnh Toàn cùng đám bịp mặt, sắc mặt đã chìm xuống.

-" Mau chóng chém giết Hồ Phong, thoát khỏi nơi này" Trịnh Toàn không nghĩ ra nhiệm vụ lại khó khăn đến vậy.

Đám thuộc hạ vâng dạ, tiếp tục truy lùng Hồ Phong.

Hồ Phong vui mừng, thầm nghĩ:

-" Phải nhanh thoát khỏi chỗ này, hội họp với sư phụ mới được" hắn không dám kêu to, sợ bị phát hiện hành tung.

Trịnh Toàn ngửi mùi máu tươi, lần mò được hướng đi của Hồ Phong, nói:

-" Bên kia, theo ta, nhanh chóng chém giết"

Hồ Phong cũng biết mình bị phát hiện nơi ẩn nấp, chém ngang cửa sổ, lao ra ngoài.

-" Sư phụ, đồ nhi ở đây" hắn rống to.

Vân Long vui mừng, cầm đao nhanh chóng phi tới chỗ Hồ Phong.

Trịnh Toàn giật thót tim nói:

-" Mau giết hắn, đi"

" keng " " keng" " keng" .... " keng"

-" Chết đi cho ta" Trịnh Toàn vận dụng kiếm " chém liên tục" muốn kết thúc nhanh chóng.

Hồ Phong vung đao lớn, đỡ những thế công nguy hiểm, lăn lộn về phía sau tránh vây công.

-" Giờ mà vây công nữa, chắc sang năm là ngày giỗ của ta, không vui đâu a"

" vút vút vút" phi tiêu ở đâu ra mà lắm vậy, Hồ Phong sắp phát điên, hắn chật vật quăng đao ném về phía trước, ngăn cản được một đợt thế công.

Trịnh Toàn lòng nóng như lửa đốt, bất an càng mạnh.

Bất an đến thật....

-" Đồ nhi ngoan, sư phụ tới đây" Vân Long cầm đao " xoẹt xoẹt" chém chết hai tên bịp mặt " ahh hự" , đứng chắn trước người Hồ Phong.

Hồ Phong cảm động rơi nước mắt, bám quần hắn nói:

-" Sư phụ... đồ nhi bất hiếu... suýt nữa không gặp được người rồi... khụ khụ".

Vân Long lo lắng, quan tâm nói:

-" Đồ nhi ngoan của ta, ngươi yên tâm, những kẻ này đều phải chết, ha ha" hắn cầm đao, đao khí " vù vù" " leng keng" bức người.

Hồ Phong an tâm nói:

-" Đồ nhi tin tưởng người" hắn tiện thể băng bó lại vết thương, chỉnh đốn lại y phục.

Trịnh Toàn sắc mặt rất khó coi, đôi mắt lóe lên khác thường, trầm giọng nói:

-" Chia ra trốn, thoát được phải xem tạo hóa"

Cả bốn kẻ bịp mặt quăng kiếm chạy trốn ra các phía khác nhau.

Vân Long hừ lạnh:

-" Trốn sao, thật thú vị" hắn vung đao lên " xoẹt xoẹt" " hự hự" hai tên bị đao khí đánh trúng, ngã lăn ra đất chết tại chỗ.

Hồ Phong mắt sáng lên:

-" Đao khí hóa hình" lấy mạng người khoảng cách xa, giống như nén sức mạnh bộc phát một lần.

-" Tùy tâm sở dục như sư phụ, hắn còn lâu mới được a" hắn lắc đầu nghĩ.

Vân Long vỗ vai Hồ Phong, truy sát kẻ cầm đầu Trịnh Toàn.

Hồ Phong méo miệng rên rỉ, oán thầm:

-" Sự phụ đáng kính của ta, đừng vỗ lung tung vậy chứ, chết đau đó a"

-" Sư phụ, còn một tên nữa a, làm sao bây giờ" hắn nhìn bóng lưng tên kia chạy trốn, hắn đành áp chế thương thế, cắn răng truy đuổi vậy.

-" Đao vứt ở đây đi, chút nữa quay lại lấy".

Tiểu Châu đi cùng đội tuần tra, bọn họ sợ địch nhân dùng mưu kế giương đông kích tây, luôn giữ vững đội hình, bảo vệ những nơi quan trọng.

-" Tiểu Châu cô nương, ngươi trở về phòng đi, nơi này rất nguy hiểm" một tuần tra viên nói:

Tiểu Châu lo lắng nói:

-" Ta muốn đi tìm Hồ Phong" nàng không ngại ngùng nói ra.

Tuần tra viên nhìn đội trưởng của hắn, đội trưởng gật đầu nói:

-" Được rồi, ngươi giúp đỡ tiểu Châu cô nương đi, ở đây có ta rồi"

Tuần tra viên và tiểu Châu đi tìm Hồ Phong...