Chương 45: Bồi dưỡng người mới

Trịnh gia, bên trong phòng nghị sự.

Trịnh Sảng phẫn nộ quát:

-" Cái gì... hai chết... một mất tích" hắn không nghĩ ra ba tên sát thủ mình phái ra lại thất bại.

Trịnh Toàn nói:

-" Đại ca, tên sát thủ kia không biết tung tích, có lẽ hắn trốn đi rồi".

Trịnh Sảng khuôn mặt trầm ngâm, nói:

-" Trốn đi cũng tốt, không quan trọng, ta chỉ không ngờ, một mao đầu tiểu tử lại lợi hại như vậy"

Trịnh Toàn thở dài nói:

-" Không bắt được gà, còn mất nắm gạo, đại ca, chúng ta còn tiếp tục chứ"

Trịnh Sảng cười lạnh, nói như ra lệnh:

-" Đệ đệ, tối ngày mai, ngươi dẫn thêm người đột nhập Vân Kiêu, ta muốn thấy cái đầu của hắn".

Trịnh Toàn:

-" Đại ca yên tâm, ta đi trước"

Trịnh Sảng vỗ vai Trịnh Toàn:

-" Đệ đệ, ngươi làm việc ta yên tâm, cẩn thận tên Vân Long"

Nhìn Trịnh Toàn rời đi, Trịnh Sảng gật gật đầu hài lòng, hắn cũng không tin lần này thất bại nữa.

Hương Sam cơ thể mệt mỏi, lười biếng ngâm mình trong bồn nước ấm, đôi chân thon dài gác lên thành gỗ, bàn tay nhỏ trêu đùa những cánh hoa trôi nổi trên mặt nước, ánh mắt như mê mang nhìn lên trần nhà.

Trong phòng đèn sáng mờ, càng làm hấp dẫn thêm nước da trắng mịn, môi đỏ anh đào, phía dưới ẩn hiện hai bầu vú to tròn, núm vú vểnh lên đầy khiêu gợi.

Phía đằng sau cửa rèm, có một đôi mắt tham lam, đang chứng kiến toàn bộ cảnh tượng hương diễm đó, " ực" hắn nuốt nước miếng, như chứng tỏ ham muốn của hắn thèm khát.

Hương Sam hồn nhiên không biết, nàng như đang gợi tình hắn vậy.

Bàn tay nhỏ bưng hai bầu vú mềm mại, các ngón tay thon nhỏ bấu nắm bầu vú thành nhiều hình dạng khác nhau, núm vú nhỏ bị nàng vân vê vui thích.

Khuôn mặt xinh đẹp, răng ngà cắn nhẹ môi dưới, mắt đẹp run run lông my dài cong.

Phía sau rèm cửa, tên kia đã thèm nhỏ dãi, đôi mắt chăm chú quan sát, như sợ bỏ lỡ từng chi tiết nhỏ trên người nàng.

Bàn tay hắn luồn vào trong quần, nắm cái cục thịt gân đã tỉnh dậy, hắn vuốt ve như đang xoa dịu thằng nhỏ vậy.

Hương Sam thích thú chơi đùa da thịt trơn mịn của mình, bàn tay nhỏ đặt lên hột le miết nhẹ. Nàng hơi run run khoái cảm, miệng phát ra những tiếng rên rỉ ưm ư ư ... khe khẽ.

Các mép thịt non mềm, đỏ hồng đều được nàng kiểm tra nhiều lần, ngay cả đám lông đen xoăn tít đều được nàng rà xoát một lượt.

Bên ngoài, tên kia đã kéo quần rớt xuống chân, bàn tay nắm vuốt dương vật mạnh mẽ hơn, miệng há hốc tưởng tượng, như hắn đang hành sự cùng nàng trong kia.

-" Ahhh" dòng nước trắng đục, co giật mạnh mẽ bắn lên tường khá nhiều.

-" Hửm... ai?... " Hương Sam đang đê mê, khẽ giật mình hỏi vọng ra phía có tiếng động.

Tên kia hoảng hốt đôi chút, kéo quần lên, nhẹ nhàng thoát đi.

Hương Sam đứng dậy, kéo khăn mềm che cơ thể dụ nhân lại, đi hướng rèm cửa, nơi tên kia vừa đứng, nàng nghi ngờ nhìn xung quanh một lúc, nàng phát hiện ra thứ nước trắng đục chảy dài trên tường.

Đôi mày liễu nhíu lại, nàng không biết đây là thứ gì, nàng cảm thấy thật kinh tởm, kêu gọi nha hoàn lau chùi sạch sẽ, nàng tiếp tục công việc tắm rửa của mình.

Hương Sam không còn hứng thú trêu đùa da thịt nữa, nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ.

Nàng vân vê ly trà thơm, miệng nhỏ thổi thổi hơi nóng.

-" Phụ thân không biết xử lý tên Hồ Phong kia như thế nào?" nàng hơi lo lắng, phụ thân nàng làm sao có thể bỏ qua được chuyện này.

Hương Sam lắc đầu nhỏ, nàng làm sao lại nghĩ đến tên tiểu tử dâm tặc đó được chứ. Có lẽ nàng chỉ lo lắng cho đám tỷ muội mới quen thôi.

Hồ Phong trở về tiêu cục Vân Kiêu, trong bữa cơm, hắn chỉ nói có việc bận cần làm nên về muộn. Hắn sợ các nàng lo lắng, sinh bệnh thì khổ.

Tiểu Điệp gắp cho hắn miếng thịt nói:

-" Ca ca à, muội thấy huynh hôm nay sắc mặt không tốt nha" nàng cảm thấy Hồ Phong có gì đó không giống lúc buổi sáng.

Y Nhiên mắt đẹp hơi đảo, nàng mỉm cười nói:

-" Tiểu muội, ca ca muội có thể là hấp dẫn hơn nha, đúng không Phong đệ"

Tiểu Điệp mắt đẹp chăm chăm, mày liễu hơi nhíu, lắc đầu nhỏ nói:

-" Thật như vậy sao? muội thấy không giống nha"

Hồ Phong mặt đen lại, tức giận mắng:

-" Các ngươi không biết sao? ta là đẹp cả thể xác lẫn tâm hồn đó a"

Hai nàng cho hắn một ánh mắt khinh bỉ, thể xác có thể nói được, tâm hồn không tin được nha.

Hồ Phong híp mắt nhìn Y Nhiên, thầm nghĩ:

-" Nguyệt Phượng đã hiểu rõ tâm hồn trong sáng của ta, Y Nhiên cần phải bồi dưỡng thêm a".

Cơm nước xong xuôi, hắn cùng hai nàng đi tìm tiểu Châu, Nguyệt Phượng thì không muốn mẫu thân phát hiện nên cũng không dám đi.

Hắn phát hiện ra tiểu Châu càng xinh đẹp, hấp dẫn a.

Năm người đi dạo trong khuôn viên, có thêm cả tiểu Mạn.

Hồ Phong nắm tay Y Nhiên và Niệm Châu cùng đi, Y Nhiên cảm thấy hơi ngại ngùng, tiểu Châu mặt đỏ như táo chín, nhưng do buổi tối nên cũng không có vấn đề gì lớn.

Hồ Phong chỉ sợ hai nàng không quen, cần tiếp xúc với nhau nhiều hơn.

Tiểu Điệp và tiểu Mạn như hai bóng đèn theo sau, tiểu Mạn như người thừa ở đây vậy. Tiểu Châu cũng xấu hổ, nàng rủ tiểu Mạn đi theo, lại bị Hồ Phong nắm tay dắt đi, để tiểu Mạn một mình.

Tiểu Điệp chặn trước ba người, chống nạnh nói:

-" Ca ca, sao huynh không nói chuyện với muội chứ, hừ hừ" trong mắt ca ca của nàng bây giờ chỉ tình yêu.

Cuộc đi dạo khuôn viên kết thúc nhanh chóng, hắn chẳng bồi dưỡng thêm được chút gì về tình cảm.

Hồ Phong bực mình, vào phòng Y Nhiên đóng cửa lại, hắn ôm nàng nói:

-" Nương tử à, nàng cảm thấy tiểu Châu thế nào?" hắn sợ Y Nhiên không vui.

Y Nhiên ngẩng đầu nhỏ, mỉm cười xinh đẹp nói:

-" Tướng công, thiếp cảm thấy tiểu Châu không tốt nha" nàng thầm cười vui vẻ.

Hồ Phong gấp rồi, lắp bắp nói:

-" Sao ... sao có thể như vậy chứ, nàng ấy cũng rất tốt a" điều hắn lo sợ đã đến.

Y Nhiên tựa đầu vào ngực của hắn, dụi dụi lấy hơi ấm không nói gì cả.

Hồ Phong cũng chỉ im lặng, ôm thân thể mềm mại của nàng vào lòng mà thôi.

Ở bên ngoài cửa, tiểu Điệp áp tai sát vào cửa nghe lén, làu bàu nói:

-" Đang nói chuyện, tại sao yên lặng rồi" nàng nhón chân đứng lên, nhìn qua khe hở:

-" Tại sao không thấy người nữa rồi" nàng cố gắng nhìn lần nữa.

-" Vẫn không có nha" nàng lắc lắc đầu nhỏ khó hiểu.

-" Ai... u... kẻ nào đánh lén ta... ra đây mau " bàn tay nhỏ của nàng che mông, cảnh giác nói.

Hồ Phong cùng Y Nhiên chọc lét tiểu Điệp.

-" ahh hihi a a a hihi hi hi chết cười mất thôi a hihi " tiểu Điệp cầu xin tha thứ.

Hồ Phong cười mắng:

-" Tiểu nha đầu chết tiệt, không đi ngủ sớm, còn rình mò gì chứ".

Tiểu Điệp cúi gằm đầu nhỏ, ủ rũ không nói gì.

Y Nhiên cũng thương cảm tiểu Điệp nói:

-" Tướng công, chàng thôi đi, tiểu Điệp đêm nay ngủ cùng thiếp" Y Nhiên nghiêm túc.

-" Hoan hô tỷ tỷ xinh đẹp, yêu thương tỷ nhất" tiểu Điệp nhảy lên vui mừng, rúc đầu vào bộ ngực của Y Nhiên.

Hồ Phong méo miệng nói:

-" Nương tử, chuyện của chúng ta.... làm sao bây giờ".

Y Nhiên kiên quyết nói:

-" Tướng công, để sau đi, chàng không thấy tiểu Điệp đáng thương sao?"

Tiểu Điệp khuôn mặt nhỏ, đã nằm ở giữa hai bầu vú, gật đầu xác nhận đáng thương.

Hồ Phong nhìn hai nàng kéo nhau đi vào phòng, không để ý hắn nữa.

-" Tiểu Điệp đáng thương, tiểu đệ của ta càng đáng thương hơn a" kế hoạch chơi bời với Y Nhiên đêm nay, bị phá sản.

Hồ Phong sẽ không mặt dày tới trình độ, ngủ với Y Nhiên mà bên cạnh có tiểu Điệp, hắn nhìn trời đêm thở dài nói:

-" Chỉ có Phượng nương tử, mới hiểu được lòng của ta đêm nay!".

Hồ Phong cảm giác thèm Nguyệt Phượng, cần phải ăn thịt nàng ta, mới giải quyết được cơn khát tình mà Y Nhiên đốt lên.

Như mọi lần quen thuộc, hắn đã thành công đột nhập căn phòng quen thuộc của Nguyệt Phượng, hắn muốn cho nàng bất ngờ nên rất nhẹ nhàng tiến đến, nhưng...

-" Tại sao lại có tiếng nói chuyện trên giường, lẽ nào nàng ta có người tình khác, tức giận a, đau lòng a" tâm trạng của hắn như rơi xuống đáy vực.

-" Khoan đã, là hai tiếng nữ nhân, lẽ nào ... nàng ta thích nữ nhân" hắn vò đầu bứt tai, tâm trạng càng hỏng bét.

Tâm trạng của hắn bị dày vò một lúc.

-" Ồ ... nghe quen lắm a ... hình như là sư nương ... mẫu thân của nàng a" tâm trạng của hắn từ đáy vực, đã bay lên đến đỉnh núi, hắn ôm ngực thở dốc.

-" Đang yên lành, sư nương ngủ ở đây làm gì chứ? hừ hừ" hắn lặng lẽ rời khỏi phòng Nguyệt Phượng.

-" Mẫu thân của nàng ở đây, tiểu đệ đáng thương, đêm nay ngươi nhịn đói rồi a" tâm trạng của hắn đã rơi trên mặt đất, không ngóc đầu lên được.

Hắn tựa lưng vào cột nhà, trong bóng tối, ánh mắt lập lòe, đầu óc xoay chuyển như càn khôn, bí pháp thứ 9 trong bộ " Cửu phách đao tuyệt" được hắn triển khai " Bí quá hóa liều" ngay lập tức.

Hồ Phong triển khai thân pháp tuyệt diệu, leo nóc nhà, núp vách tường, ẩn bụi hoa, hắn đã xuất hiện ở trước một căn phòng.

-" Đèn vẫn còn sáng, có hi vọng a" hắn mạnh dạn gõ cửa " cốc ... cốc ... cốc".

-" Ai đó, ra ngay đây" có tiếng nữ hài từ trong phòng vọng ra, nghe giọng như chim yến.

Hồ Phong nghiêm nghị đứng thẳng tắp, mặt mỉm cười như hoa nở mùa xuân.

-" Cạch" mở cửa ra là một thiếu nữ chừng hơn 14 tuổi, 1m58, mặc bộ đồ ngủ mỏng manh, bộ ngực nhô cao, hai núm vú ẩn hiện, có thể dùng mắt thường quan sát.

Hồ Phong lễ phép ôm quyền:

-" Xin chào vị tỷ tỷ này, tiểu đệ có thể mạn phép vào phòng được không ạ"

Niệm Châu bàn tay nhỏ che miệng cười khúc khích:

-" Phong công tử, tiểu nữ xin mời công tử vào" nàng thích thú với màn trình diễn khác người của hắn.

Hồ Phong chắp tay ôm quyền:

-" Đạ tạ vị tỷ tỷ xinh đẹp này ưu đãi" hắn nhanh chóng bước vào bên trong.

Căn phòng của nàng cũng chỉ đơn giản như phòng khác, nhưng lại có hương vị khác biệt, gọn gàng ngăn nắp sạch sẽ.

Hồ Phong tự nhiên ngồi rót trà uống, hắn coi đây là phòng của mình.

Niệm Châu cười hihi đi đến, ngồi đối diện hắn mỉm cười nói:

-" Phong công tử à, công tử lại muốn làm gì tiểu nữ đây?".

Hồ Phong nhấp ngụm trà thơm, thở dài nói:

-" Tỷ tỷ đây không biết, tiểu đệ mắc một căn bệnh rất lạ" hắn tỏ vẻ ưu sầu khổ não.

Niệm Châu hơi lo lắng nói:

-" Phong công tử, công tử bị bệnh lạ gì chứ, tiểu nữ có thể giúp đỡ sao?"

Hồ Phong nắm hai tay nhỏ của nàng nói:

-" Tỷ tỷ à, tiểu đệ cũng không biết, chỉ là... " hắn đặt bàn tay nhỏ của nàng lên ngực hắn nói tiếp:

-" Khi nhớ đến tỷ tỷ, nơi này của ta, nó lại đau nhức khó chịu a" hắn chăm chú nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Niệm Châu.

Niệm Châu khuôn mặt đỏ bừng, hờn dỗi nói:

-" Tướng công, ngươi chỉ biết nói ngon ngọt với thiếp thôi sao?"

Hồ Phong mắt sáng lên, nâng bàn tay nhỏ mịn màng của nàng lên hôn, hít hà nói:

-" Nương tử à, tay của nàng thơm quá a" hắn tham lam hôn hít, khen ngợi nàng.

Niệm Châu rụt tay lại lí nhí nói:

-" Đâu có thơm bằng Nhiên tỷ của chàng được chứ"

Hồ Phong đứng dậy, vòng qua cái bàn, bước đến ngồi sát bên cạnh nàng.

Niệm Châu tim đập mạnh như trống dồn, cơ thể hơi căng thẳng, đầu nhỏ hơi cúi gằm, không dám nhìn Hồ Phong.

Hồ Phong sẽ không ngốc mà đi trả lời, vấn đề về nữ nhân khác ở đây lúc này.

Tay của hắn đặt lên eo nhỏ của nàng, khẽ vuốt ve, cơ thể hắn cố gắng không quá áp sát, làm cho nàng hoảng sợ sẽ khó đối phó hơn.

Hắn nhẹ nhàng nói:

-" Nương tử, nàng còn nhớ lần đầu hai ta gặp nhau không? ta lúc đó thật vô lại phải không?" tay hắn không quên vuốt ve lưng mông của nàng.

Niệm Châu hơi thất thần nhớ lại:

-" Tướng công, lúc đó chàng bị tiểu thư truy sát, trông thật ngốc a, hihi" nàng che miệng nhỏ cười khúc khích, thân thể mềm mại hơi run rẩy.

Hồ Phong cảm thán:

-" Những lời ta nói đều là thật tâm, nàng tin tưởng rồi chứ" Hồ Phong cũng đang rất hứng tình, mùi thơm từ cơ thể trinh trắng của nàng, đang hấp dẫn hắn. Chưa vội được a.

Niệm Châu cũng không ngốc, chỉ là nàng muốn biết Hồ Phong, sẽ làm gì với nàng đêm nay. Kết quả giống nhau, nhưng quá trình sẽ khác nhau.

Nàng hơi ngưng lại nói:

-" Tướng công, thiếp hiểu mà, chỉ là có hơi vội vàng hay không?" nàng nghiêng đầu nhỏ nhìn khuôn mặt của hắn.

Hồ Phong hiểu ý của nàng, ngón tay khẽ chọc lét của nàng.

Niệm Châu nhột nhạt, cười hihi nói:

-" Hihi nhột thiếp quá a, tướng công, chàng xấu tính nha"

Hồ Phong kéo eo của nàng hơi siết lại, miệng rộng của hắn tìm tòi đôi môi đỏ mọng của nàng.

Hai tay nhỏ của nàng hơi đẩy ngực của hắn, miệng nhỏ đã bị khóa chặt, bởi miệng rộng tham lam của hắn.

ư ư tướng công ư ư... nàng chỉ nói ú ớ.

Hồ Phong thuận thế, vươn tay to dài, bế nàng lên đi vào bên trong giường.

Đứng ở trước giường mà hắn vẫn không rời môi của nàng, lúc này nàng đã nhắm mắt nghêng đón nụ hôn dài của hắn.

ư ư hừ hừ...

Hồ Phong triển khai hôn mút, vươn đầu lưỡi tách răng ngà, Niệm Châu cũng chủ động hé miệng, vươn lưỡi thơm ẩm ướt, đối chiến với hắn.

Miệng rộng của hắn chuyển xuống phía cổ tròn của nàng, niệm châu người như run lên, tiếp nhận đôi môi và cái lưỡi tham lam, đang rà xoát từng tấc thịt mịn màng.

Nàng chỉ lớn hơn tiểu Điệp một chút, nên hắn hết sức chiều chuộng nàng mới được. Hắn sẽ cho nàng cảm giác được sự yêu thương, tâm hồn lẫn thể xác.

-" Nương tử, thân thể nàng thơm quá, tướng công rất thích" Hồ Phong khen ngợi Niệm Châu.

Niệm Châu mắt đẹp nhìn khuôn mặt thanh tú, trong khoảng cách gần như vậy:

-" Tướng công, chàng chỉ trêu đùa thiếp, hihi"

Hồ Phong hôn trán của nàng nói:

-" Nương tử, lời ta nói ra thiên chân vạn xác, ngàn mã nan truy, hì hì"

Niệm Châu mắt đẹp lườm hắn nói:

-" Chàng định để thiếp như vậy sao?"

Hồ Phong cười nói:

-" Ta nguyện ý bế nương tử của ta ả đời này, không dám mệt mỏi"

Niệm Châu hừ nói:

-" Chàng không mệt mỏi, thiếp mệt mỏi, muốn đi ngủ a"

Hồ Phong hôn " chụt" đôi môi của nàng, cười hắc hắc, đặt nhẹ nàng xuống giường, tiếp tục thưởng thức đôi môi mềm mại của Niệm Châu. " Đêm còn dài mà, chỉ sợ nàng không chịu nổi mà thôi".

Lần đầu tiên tiếp xúc thân mật với người khác giới, khuôn mặt của nàng đỏ bừng, nàng thật sự yêu hắn nên can đảm tiếp nhận sự thân mật của Hồ Phong.

Hồ Phong cùng nằm trên giường với nàng, hắn hôn vành tai, nơi da thịt của nàng rất nhạy cảm. Niệm Châu rụt rụt đầu nhột nhạt cười hihi nói:

-" Nhột quá à, ư ư" nàng như né tránh cái lưỡi tinh quái của hắn.

Bàn tay to của hắn đặt lên bộ ngực cao vút của nàng, hắn nắn bóp hai bầu vú nhẹ nhàng, như đang mát xa vậy.

ưm ưm ưm ư ưm ư...

Bàn tay nhỏ của nàng, vô thức nắm tay của hắn để cản trở bàn tay tham lam của hắn. Hồ Phong kéo áo dây thắt lưng của nàng, luồn bàn tay to vào trong da thịt mịn màng, mát mẻ, hắn nắm được bầu vú xoa bóp.

Ư ư ư...

Thân thể mềm mại hơi run lên, khuôn mặt đã đỏ bừng đến mang tai, mắt đẹp nhắm nghiền không dám mở ra, môi đỏ mím chặt, mũi phun nhiệt khí nhè nhẹ.

Nàng đang theo tiết tấu của Hồ Phong, chỉ cản trở cho có lệ, nàng e thẹn tiếp nhận.

Hồ Phong nhanh chóng gỡ bỏ áo ngủ của nàng, hai bầu vú trắng tròn đang phát triển hiện ra, không to bằng Y Nhiên và Nguyệt Phượng, nhưng cũng đã rất khá to, mềm mịn. Hai núm vú nhỏ hồng hồng mời gọi.

Niệm Châu xấu hổ lấy tay nhỏ che đi không cho hắn nhìn.

-" Nương tử, bánh bao của nàng nhìn ngon quá" hắn nuốt ngụm nước miếng " ực ực", miệng khô khốc.

Niệm Châu mở mắt đẹp lườm hắn:

-" Chàng thật hư hỏng, của thiếp không phải bánh bao, hừ hừ"

Hồ Phong không nói nhiều, gỡ tay nhỏ của nàng sang một bên, cúi đầu, miệng rộng ngoạm lên núm vú hồng hồng của nàng.

ưm ư ư... khó chịu quá a... ư ư ư....

Đầu lưỡi của hắn đang đánh liên tục vào núm vú, miệng mở rộng ngoạm cả xuống bầu vú nõn nà mà bú mút thèm thuồng.

Nàng hai tay nhỏ ôm cổ của hắn, miệng nhỏ hé mở thở dốc, gấp rút. Dương vật của hắn đã cương cứng ép vào người nàng, nàng vẫn chưa phát hiện ra điều này.

Bàn tay của hắn luồn vào trong quần, tiếp xúc phần hạ thân trơn mịn của nàng,

các ngón tay chạm đến vùng mu âm đạo, mu thịt nhô cao với đám lông thưa thớt.

Niệm Châu đầu gối co lên, hai chân nhỏ chụm lại " ư ư ưm", tay nhỏ của nàng nắm tay hắn nói:

-" Không nên a, thiếp ư ư" nàng cảm thấy hơi sợ hãi.

Hồ Phong cũng không dám làm mạnh tay bây giờ, chỉ vuốt ve vùng mu âm đạo, tiện thể kéo quần ngủ của nàng thấp xuống một chút, lộ ra mu âm đạo trắng mịn hơi nhô dưới đám lông ít ỏi, bàn tay nhỏ của nàng cố gắng che vùng âm đạo đã lộ ra. Hồ Phong trườn người xuống vùng rốn của nàng, hôn liếm cái rốn sâu nhỏ nhắn.

ahhh .... ưhhh ... nhột chết thiếp mất... hi hi....

Hai bàn tay nhỏ của nàng, vò đầu nắm tóc hắn như tổ chim. Ngón tay của hắn đi vào khe rãnh âm đạo của nàng.

Ựhhh... nàng uốn người, run lên như thoát lực.

Ngón tay hắn miết nhẹ, day day chơi đùa hột le của nàng. Miệng của hắn đi xuống phần mu âm đạo, hôn liếm đám lông thưa thớt. Hai tay nhỏ của nàng nắm chặt, hai chân thon đã khép chặt khó chịu.

Hồ Phong kéo quần ngủ của nàng xuống tận đầu gối, miệng hôn mu thịt âm đạo, kích thích nước nhờn của nàng.

ư ư ưm ư ưm...

Hắn kéo tuột cả quần ngủ của nàng ra, vứt sang bên, cười khà khà nói:

-" Nương tử, nàng đừng ngại ngùng nhé, ta sẽ nhẹ nhàng mà"

Hắn tách hai chân ngọc của nàng ra, nhìn nơi ẩm ướt của nàng.

Mu âm đạo hơi nhô, hai mép thịt béo múp, bên trong là mép nhỏ đỏ hồng mọng nước, với hột le nhỏ xíu như hạt đậu.

Hắn đẩy hai chân của nàng lên cao, hiện ra tiểu huyệt chưa khai phát, lỗ hậu chụm nhỏ lại hồng hồng.

-" Tướng công, đừng nhìn chằm chằm như vậy nha" bàn tay nàng che lại.

Hồ Phong khen:

-" Nương tử, của nàng đẹp lắm" nói rồi úp mặt vào nơi ẩm ướt, các mép thịt non co giãn.

Ưm... ưhhh... ưhhh xấu hổ chết mất ưhhh ưhhh

Miệng rộng của hắn hôn " chụt chụt" mép thịt béo múp, hắn nuốt trọn nước nhờn của nàng rỉ ra, vươn lưỡi dài liếm từ dưới lên trên đến mu thịt âm đạo.

Đầu lưỡi đánh lên hột le cưng cứng " rọc rọc", Niệm Châu rên rỉ ưm ưm, hai chân ngọc kẹp đặt lên vai rộng, kẹp đầu hắn lại.

ưhhh.... ưhh.... phì phì ....

Nàng thở dốc, hơi thở phì phò gấp rút, hai tay nhỏ nắm ga trải giường, vò nhăn nhúm, đôi mày liễu nhíu nhíu lợi hại.

Hồ Phong liếm mút, nuốt hết nước nhờn của nàng chảy ra, hai bàn tay xoa bóp bầu vú mềm mại của nàng. Hắn liếm ngon lành cả lỗ hậu của Niệm Châu.

ưhh... ưhh... không được.... nơi đó.... ưhh ... ưhhh.....

Hắn biết nàng đã sẵn sàng cho thử thách mới.

Hồ Phong lột mảnh vải cuối cùng của nàng ra, nàng đã trần như nhộng, cơ thể của nàng nhỏ hơn Y Nhiên một chút, nhưng rất hấp dẫn, hắn nói:

-" Nương tử, nàng xinh đẹp quá".

Niệm Châu "ưm" cơ thể co ro, che các bộ phận nhạy cảm.

Hồ Phong gỡ bỏ y phục vứt vào góc, cơ thể rắn chắc, các múi cơ đều đặn, đặc biệt là dương vật đã chĩa thẳng lên trời, đầu khấc đỏ tím to phình, rỉ chút nước nhờn ở khe mắt.

Hắn tách hai chân ngọc của nàng ra, âm đạo ẩm ướt, tiểu huyệt ẩn hiện mời gọi. Niệm Châu nhắm nghiền mắt đẹp, run run nói:

-" Tướng công, thiếp sợ" sắc mặt nàng từ đỏ chuyển sang trắng xám.

Hồ Phong vươn người lên hôn khuôn mặt xinh đẹp của nàng, nói nhỏ:

-" Nương tử à, ta muốn nàng sinh hài tử béo mập a, khà khà"

Niệm Châu gấp gáp nói:

-" Tướng công hư hỏng, ai muốn sinh hài tử cho chàng chứ" nàng mạnh miệng.

Hồ Phong cầm dương vật, đầu khấc miết rà lên xuống hai mép thịt ướt nhẹp.

Niệm Châu rên rỉ, uốn éo mông eo, nước nhờn rỉ ra ướt thêm đầu khấc của hắn.

Hắn đặt đầu khấc ngay cửa tiểu huyệt nho nhỏ của nàng.

Ưm .. ưhh tướng công...

-" Tướng công, nhẹ thôi nha, thiếp nghe nói đau lắm" nàng nắm hai tay hắn hồi hộp.

Hồ Phong an ủi:

-" Đau một chút, nhưng sẽ sướng lắm đó nương tử, nàng yên tâm" hắn luôn kiên nhẫn với lần đầu của các nàng.

Niệm Châu đôi môi mím chặt:

-" Tướng công, thiếp sẽ cố gắng"

Hồ Phong được nương tử đồng ý, đẩy nhẹ dương vật đi vào trong, đầu khấc chạm đến màng thịt mỏng cản trở. Niệm Châu ưỡn mông tiếp nhận dương vật đi vào tiểu huyệt, vui mừng nói:

-" Tướng công, thiếp không đau a" nàng ngây thơ cho rằng sự việc đã xong.

Hồ Phong cười khổ nói:

-" Nương tử, ta chưa đi vào a" dương vật mới đi được một chút xíu.

Niệm Châu không tin tà, mở mắt đẹp nhìn xuống phía hạ thân, âm đạo của mình. Hai tay nàng che miệng, khiếp sợ nhìn con quái vật gân guốc, to đùng còn dài phía bên ngoài.

Nàng run run nói:

-" Tướng công, thiếp sẽ chết a" nàng nghĩ nó sẽ đâm thủng người nàng.

Hồ Phong cười nói:

-" Nương tử yên tâm, chỉ đau một chút" nói rồi hắn hôn môi nàng, tay xoa bóp bầu vú của nàng tạo thêm kích thích.

Ưhh... ưhhh... ưhh

Hắn căn thời cơ, đẩy mạnh dương vật qua màng thịt.

Niệm Châu như hét lên, nước mắt lăn chảy ra khóe mắt

a a a a a đau quá a a a hu hu a chết thiếp hu hu...

Hồ Phong không nghĩ nàng sẽ phản ứng lớn như vậy, hắn vội vàng hôn môi nàng, hôn nước mắt, khắp khuôn mặt, tay xoa bóp hai bầu vú, vân vê núm vú giúp nàng bình tĩnh hơn, giảm bớt cơn đau như xé đó.

-" Nương tử, nàng cảm thấy sao rồi? còn đau không?" hắn muốn biết cảm giác của nàng hiện tại.

Niệm Châu thút thít một lúc, mếu miệng nói:

-" Tướng công, thiếp rất đau a, thiếp như muốn chết ngất đi" lúc đó nàng như muốn bất tỉnh.

Hồ Phong thương cảm nói:

-" Nương tử, nỗi đau này chỉ xuất hiện một lần, về sau sẽ sung sướng hơn nhiều".

Niệm Châu " ừm" gật đầu nhỏ, nói:

-" Tướng công, chàng làm cho thiếp sướng đi, thiếp không sợ nữa"

Hồ Phong gật đầu, khẽ đẩy dương vật đi sâu vào âm hộ hơn một chút. Niệm Châu nhíu mày liễu, nói:

-" Tướng công, thiếp còn chịu được" nàng bây giờ bấu víu vào cơ thể Hồ Phong rất chặt, như muốn giảm bớt nỗi đau hạ thân.

Dương vật của Hồ Phong hơi to, so với mức chịu đựng của âm hộ Niệm Châu bây giờ.

Đầu khấc to phình dẫn đầu đi vào thế giới mới, đi đến đâu hắn đều cảm nhận được co bóp mạnh liệt của âm hộ, dương vật mới đi được một nửa.

Hắn không vào sâu bên trong nữa, mà chỉ nhấp nhè nhẹ ở phía ngoài, dương vật đang nới rộng âm hộ chật hẹp, nước nhờn cũng nhiều hơn, vài giọt máu tươi theo thân dương vật chảy ra ngoài.

Niệm Châu cũng có khoái cảm đầu tiên sau cơn đau, bị hắn nhấp nhiều lần, không vào tận trong nhưng cũng giúp nàng có khoái cảm mới lạ.

ưhh........ ưhhhhh ....... ưhhh..........

-" Tướng công, ư ư, thiếp sướng ư a ư ư"

Niệm Châu giật giật mông, tiết khí dâm thủy tưới lên đầu khấc tràn ra ngoài, nàng cảm giác như bị rút hết sức lực, xụi lơ nằm đê mê.

Hồ Phong mỉm cười, hôn đôi môi mềm mại " chụt chụt", bàn tay xoa nắn cơ thể da thịt khắp nơi, hôn lên vành tai của nàng, hắn nói nhỏ:

-" Nương tử, nàng sướng nhanh vậy sao? tướng công sẽ muốn nàng sướng nhiều hơn nữa".

Dương vật của hắn vẫn tiếp tục ra vào tiểu huyệt, nhưng đi được sâu hơn, nới rộng thành âm hộ, nước nhờn ướt át hơn, dương vật của hắn đã vào được khá sâu bên trong âm hộ.

a a a a ư ư a a ư ư ư a a a a a a a

Ngón tay của nàng bám chặt vào lưng, hai chân ngọc kẹp chặt eo của hắn, miệng rên la bị đôi môi của Hồ Phong lấp kín, hai bên vươn đầu lưỡi giao chiến, dịch thể đã lênh láng, Hồ Phong nuốt ngon lành, bên dưới dương vật cố gắng vào sâu hơn nữa.

-" Hự ư ư sướng quá đi a a ư ư ư của chàng thật to a ư ư a a a..." âm hộ của nàng bị dương vật banh ra, nước nhờn càng nhiều, co bóp lên dương vật, sức hút càng mạnh mẽ.

Hồ Phong nhấp mạnh hơn, nàng đã làm quen được dương vật này rồi.

phạch ... phạch... phạch phạch phạch...

ư ư ư a ư ư a a a ư ư ....

a a a a thiếp ra nữa ư a a ra rồi a a a

Nàng tiết dâm thủy ấm nóng, tưới lên đầu khấc, cơ thể nàng đã lấm tấm mồ hôi chảy giọt, nằm đê mê chịu sự trùng kích của hắn.

phạch.... phạch.... phạch phạch phạch...

Hồ Phong cũng có khoái cảm, hắn nhấp thêm hai chục cái mạnh mẽ, đâm sâu nới rộng âm hộ chật hẹp của nàng, nước bắn tung tóe.

-" Nương tử, hừ hừ, ahh... ta cũng ra đây" dương vật của hắn giật giật, dòng tinh ấm nóng phóng thẳng vào sâu bên trong âm hộ.

-" Tướng công, ư ưm ư, bên trong thiếp nóng quá, sướng quá" âm hộ của nàng tiếp nhận rất nhiều, liên tục thứ chất ấm nóng đó.

Hồ Phong rút dương vật ra ỉu xìu ra khỏi âm hộ, dòng tinh trắng đục và dâm thủy tràn ra ngoài, rỉ xuống lỗ hậu và tấm ga trải giường.

Niệm Châu liên tục nhận hai sự trùng kích khoái cảm, nàng ôm chặt cơ thể Hồ Phong vui sướng, hạnh phúc.

-" Tướng công".

Hồ Phong hôn đôi môi mềm mại, đồng thời bàn tay bóp bầu vú, vân vê núm vú, cười nói:

-" Nương tử, nàng vui phải không?"

Niệm Châu rúc thân thể mềm mại vào lòng hắn ỷ ôi:

-" Tướng công, thiếp muốn có hài tử với chàng, hihi"

Hồ Phong đặt lên trán nàng nụ hôn thật lâu, nói thì thầm:

-" Khà khà, nương tử, tướng công ta muốn nàng sinh mười hài tử a"

Niệm Châu tay nhỏ đánh lên ngực trần của hắn, giận dỗi mắng:

-" Chàng đó, người xem thiếp là heo sao? hừ hừ"

Hai người đang nằm nghiêng đối diện ôm nhau, Hồ Phong cười hắc hắc, nâng chân của nàng lên, dương vật cương cứng tìm tòi tiểu huyệt " ọt" một tiếng đi vào trong.

-" Ưhh... sướng quá... thương yêu thiếp đi tướng công" Niệm Châu khích lệ hắn.

Hồ Phong nhấp nhẹ nhàng, có khi chậm, có khi nhanh, làm cho nàng sướng đê mê.

nhẹp nhẹp nhep nhẹp....

-" Ư ư... ư... thiếp sướng quá... chết thiếp rồi" Niệm Châu rên la.

Nhấp thêm chục cái, Hồ Phong xoay người nàng lại, hắn nằm ôm nàng, dương vật nâng thương, tiến nhập từ phía sau.

phạch ... phạch... phạch.... phạch....

Hắn hôn liếm lưng trần thon trắng mịn, mồ hôi hai người chảy ròng, ướt thấm ga trải giường khá nhiều.

Niệm Châu nằm rên hừ hừ, chịu sự trùng kích càng ngày càng mạnh của hắn. Được một lúc nàng cũng tiết khí dâm thủy, tràn theo thân dương vật ra ngoài tiểu huyệt.

-" Hừ hừ, ư ư, thiếp ra nữa rồi" nàng không ngờ mình lại chảy nước lần nữa.

Hồ Phong nhấp thêm mười cái, đẩy nàng nằm úp xuống, nâng mông eo của nàng lên, hai mép thịt béo múp hơi khép hiện ra trước mắt, dương vật nâng thương, tách hai mép thịt đỏ hồng ra, mạnh mẽ tiến vào.

-" Hự ư ư" nàng rên rỉ

Bàn tay vừa xoa nắn mông, dương vật ra vào liên tục.

phạch phạch phạch phạch.....

Hắn đứng dậy, thấp hai chân, đâm thương vào, hai bàn tay nắm bầu vú đùa nghịch.

ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư .....

phạch .... phạch.... phạch.....

Hắn giữ nguyên tư thế này, ra vào một lúc sau, trong phòng chỉ có tiếng rên rỉ và tiếng va chạm xác thịt.

-" a a a a thiếp ra a a chết mất thôi a a " nàng tiết dâm thủy, cơ thể như muốn rã rời.

phạch phạch phạch phạch....

Hồ Phong nắm chặt eo của nàng, nhấp mạnh đâm vào thêm hai chục cái, cuối cùng dương vật căng lên, phóng mạnh dòng tinh ấm nóng vào sâu bên trong.

ư ư ư ư ư...

Niệm Châu cũng cảm nhận được nó, sung sướng tê người, nằm bệt xuống giường, mí mắt mệt mỏi thiếp đi.

Hồ Phong rút dương vật bóng lưỡng nước nhờn ra ngoài, nhìn thân thể trắng mịn nằm ngủ say kia, hắn nằm xuống bên cạnh, ôm thân thể mềm mại vào lòng, vuốt ve nói nhỏ:

-" Nương tử, đa tạ nàng đã yêu ta" một cô nương xinh đẹp, trao cho hắn tất cả, hắn đã đa tạ trời đất rồi.

Niệm châu rúc đầu trong lòng hắn, mắt đẹp nhắm nghiền, miệng nhỏ " ưm ưm" vui thích ngủ ngon. Hắn yêu thương hôn tóc thơm của nàng, đôi mắt nhìn lên trần nhà suy nghĩ đủ thứ.

Hắn thở dài, đứng dậy căng lại ga trải giường, nhìn những vệt máu thấm trên ga giường kia, hắn lắc đầu yêu thương, rồi dọn dẹp đôi chút, thổi tắt đèn, chui vào chăn ấm ôm nàng ngủ say.

Sáng sớm hôm sau, ánh sáng của ngày mới trong lành, bàn tay của hắn vỗ vỗ bờ mông căng căng tròn của nàng.

-" Nương tử à, mông của nàng tròn, còn to nữa"

Niệm Châu uể oải duỗi thân mình, nàng lười biếng gác chân ngọc lên người hắn, cảm giác đau đớn vùng hạ thân, nàng khép hai chân lại, trừng mắt đẹp tức giận mắng Hồ Phong:

-" Tại chàng đó, công việc của thiếp bị bỏ lỡ, tiểu thư sẽ phạt thiếp đó, hic hic"

Hồ Phong thở dài nói:

-" Để ta kiểm tra cho nàng a".

Hắn gạt chăn đắp sang một bên, tách hai chân ngọc của nàng, nhìn chăm chú nơi âm đạo của nàng.

Niệm Châu xấu hổ, tức giận mắng:

-" Chàng... chàng không được nhìn, bây giờ là ban ngày nha" hai bàn tay nàng che đi vùng âm đạo đó.

Hồ Phong không trả lời, gỡ tay nàng ra, hai ngón tay tách nhẹ hai mép đỏ hồng ra, âm đạo bây giờ còn vương lại nhiều vết tích của cuộc chiến đêm qua. bàn tay hắn miết day nhẹ nhàng, mát xa vùng thịt nhạy cảm của nàng.

Hắn chỉ chơi đùa âm đạo của nàng một lúc, bế nàng lên khỏi giường, an ủi nàng nói:

-" Nương tử yên tâm, nếu tiểu thư biết nàng bị thương chảy máu, không trách phạt, mà còn trọng thưởng nữa đó, ha ha" hắn ám chỉ vết máu thấm trên ga trải giường.

Niệm Châu tức giận gần chết, giãy dụa, đánh ngực hắn " bụp bụp" nói:

-" Chàng quá hư hỏng, thiếp không để ý chàng nữa, hừ hừ".

Hồ Phong đành câm nín bế nàng đi phòng tắm...