Chương 41: Xem trộm

Ba người Hồ Phong cùng ăn cơm trong phòng.

Tiểu Điệp gắp vào chén của Hồ Phong một miếng thịt, quan tâm nói:

-" Ca ca, huynh ăn nhiều vào nha, còn nhiều lắm đó"

Y Nhiên mỉm cười nói:

-" Đệ đệ, ngươi xem tiểu Điệp thật là đáng yêu? biết chăm lo sức khỏe cho ca ca, hi hi"

Tiểu Điệp hưng phấn, ánh mắt cảm kích nhìn Y Nhiên, kích động nói:

-" Đúng vậy, tỷ tỷ nói đúng ý của muội, ta thực sự rất muốn ngày đêm chăm sóc sức khỏe cho ca ca, không thể chậm trễ nha"

Hồ Phong hừ lạnh trong lòng:

-" Cái gì mà ngày đêm chăm sóc sức khỏe chứ, nghe có vẻ ám muội cảm động, nàng chỉ muốn theo ta ra ngoài mà thôi, hừ hừ, ta sẽ không để nàng thực hiện được ý đồ"

Hắn cười gượng nói:

-" Tiểu muội, muội hiểu lầm thì phải, ca ca của muội rất khỏe mạnh, làm sao có thể phiền tiểu muội đáng yêu được chứ" hắn nhanh chóng quét sạch chén cơm đầy ắp thức ăn, mắt liếc nhìn phản ứng của các nàng.

Tiểu Điệp mắt đẹp đỏ lên, bình tĩnh nói chuyện với Y Nhiên:

-" Ài... tỷ tỷ à, đợi ca ca đi rồi, muội cùng tỷ ra ngoài một phen nha" nàng nháy mắt đẹp với đồng minh tin cậy của mình.

Y Nhiên gắp miếng thịt cho tiểu Điệp, thở dài nói:

-" Ài... tiểu Điệp à, muội nói đúng, đợi ca ca muội đi rồi, chúng ta không phải muốn đi đâu cũng được sao!!!"

Hồ Phong gấp rồi, hai nàng sẽ không lừa ta đấy chứ, phải cảnh giác mới được.

-" Hai nàng nói đùa, ra ngoài kia có gì vui chứ, ở nhà ăn ngon mặc đẹp không sướng sao? ha ha"

Tiểu Điệp hơi ủ rũ, giả vờ hưng phấn nói:

-" Ca ca yên tâm, lần này muội cùng tỷ tỷ cũng sẽ ra ngoài,hi hi"

Y Nhiên lời ít ý nhiều nói:

-" Đệ đệ yên tâm ra ngoài, tỷ muội chúng ta sẽ tự chăm sóc lẫn nhau"

Hồ Phong biết các nàng chỉ hù dọa, nhưng lỡ đâu các nàng làm thật thì sao a, hối hận cũng không kịp nha.

Hắn thầm nghĩ:

-" Ở cùng tiểu Điệp và Y Nhiên thật khó đối phó, đi tìm Nguyệt Phượng mới được"

Ba người kết thúc bữa cơm, Hồ Phong không dám ở lại cùng các nàng.

Tiểu Điệp, Y Nhiên hai người pha trà uống nước thì thầm to nhỏ, có lẽ đêm nay tiểu Điệp sẽ ngủ lại phòng Y Nhiên.

-" Không có cơ hội bồi dưỡng tình cảm với Y Nhiên rồi" hắn tiếc nuối thầm nghĩ.

Hồ Phong cảm thấy hơi nhớ đám người tiểu Mạnh.

-" Không biết tên tiểu Mạnh này đang khoái hoạt ra sao nữa? haizz" hắn đi lang thang trong khuôn viên, hướng phòng Nguyệt Phượng mà đi.

Ở một nơi xa, bên cạnh những chiếc xe ngựa chở hàng.

-" Hắt xì... mịa kiếp, không biết cô nương xinh đẹp nào đang nhắc đến ta nữa, khà khà" tiểu Mạnh chửi ầm lên.

-" Thôi đi ngươi, ở vùng khỉ ho cò gáy này, có ma mới nhớ tới ngươi" tiểu Hứa hung hăng đả kích tâm tình của tiểu Mạnh.

Tiếng gió thổi " viu viu", đêm tối khuya khoắt đã trở lạnh, tiếng cú vọ đi săn đêm " cú cú".

-" Ta sợ ma a".....

Hồ Phong không biết chuyện của đám tiểu Mạnh, hắn đã nhanh chóng đi đường quen thuộc, vào phòng ngủ của Nguyệt Phượng vẫn còn sáng đèn.

-" Tướng công, chàng đến rồi sao?" Nguyệt Phượng trên người chỉ có một tấm lụa mỏng, che một phần cơ thể trần như nhộng trắng mịn của nàng.

Hồ Phong thầm nghĩ:

-" Nương tử, càng ngày càng mê người rồi, đúng là yêu nữ của ta, khà khà"

Hắn núp phía sau rèm vải che, không lên tiếng trả lời.

Nguyệt Phượng không thấy ai hồi đáp, nhíu nhíu mày liễu, nàng không chắc là có phải Hồ Phong hay không, nếu mà không phải thì...

Nàng biến sắc mặt, lấy khăn lụa che kín người, tay cầm dao nhỏ để đầu giường, đi hướng rèm cửa, nàng không xác định, cảnh giác nói:

-" Tướng công, chàng ra đi, đừng đùa thiếp nữa" nàng vẫn tin tưởng cảm giác của mình không sai.

Hồ Phong cười trộm:

-" Yêu nữ này cũng khá cảnh giác đó nha".

Nguyệt Phượng cảnh giác đi tới gần, hương thơm trên người đã tỏa ra, Hồ Phong không nhịn nữa.

Hắn nhanh như chớp, cầm cố cổ tay nhỏ của nàng, ôm thân thể mềm mại vào lòng.

-" A... dâm tặc.... tướng công" nàng hốt hoảng chuyển vui mừng, rồi chuyển tức giận.

Hồ Phong bàn tay che miệng nhỏ của nàng nói:

-" Nương tử, ta đến thăm nàng đây"

-" Tướng công xấu xa, thiếp tức giận rồi" nàng nghiêng mặt sang một bên hờn dỗi nói.

Hồ Phong gỡ nhẹ con dao trên tay của nàng ra, đặt xuống bàn, an ủi nói:

-" Nương tử xinh đẹp của ta, đừng tức giận mà, ta có quà cho nàng đây".

Nguyệt Phượng xoay thân thể mềm mại, ôm cổ hắn, hơi thở như lan nói:

-" Tướng công, chàng có quà gì vậy, ta vẫn tức giận nha"

Hồ Phong hôn nhẹ vài lần trên đôi môi mềm mại của nàng cho đỡ thèm, hắn kéo quần xuống, lộ ra cây dương vật cương cứng chĩa thẳng lên trời, cười khà khà nói:

-" Nàng hết tức giận chưa" hắn kéo tay nhỏ của nàng, để nàng nắm dương vật to dài, nóng hổi của mình.

Nguyệt Phượng mắt đẹp lườm hắn:

-" Phì... chàng thật hư hỏng quá mà" miệng nhỏ nói không muốn, nhưng tay nhanh chóng nắm dương vật vuốt ve thích thú.

Hồ Phong cảm nhận được bàn tay nhỏ xinh đáng yêu của nàng, hắn rất thích điều này. Hắn nuốt nước miếng " ực" một tiếng, rồi ôm chặt cơ thể mềm mại của nàng từ phía sau, hít hà cổ trắng ngần nói:

-" Nương tử, nàng thơm quá" đôi môi của hắn tham lam hôn cả mái tóc thơm của nàng.

Nguyệt Phượng cũng rất thích, cách hắn ve vãn đầy tình tứ của tướng công.

-" Tướng công, người ta vẫn còn giận ngươi đó nha" mắt đẹp của nàng khẽ đảo, nũng nịu nói.

Hồ Phong như nghe được tiếng chuông nhạc hấp hồn, hắn gỡ tấm khăn lụa trên người nàng, để xuống ghế.

Cơ thể trắng mịn đầy co giãn đã không mảnh vải che thân, hắn hôn tấm lưng trần thon thả của nàng.

-" Nương tử, nàng thật gợi cảm nha" hắn nói nhẹ nhàng khen ngợi nàng.

Nguyệt Phượng "ừm" một tiếng, để mặc hắn muốn làm gì cũng được.

Từ phía sau, hai bàn tay to nắm bóp bầu vú to mềm của nàng, dương vật cương cứng với đầu khấc to phình, đi vào cạ cạ giữa hai khe mông của nàng, thân dương vật đầy gân xanh cọ sát hai mép thịt âm đạo ẩm ướt.

Nguyệt Phượng cảm nhận được sự trùng kích nhột nhạt, hấp dẫn nước nhờn ra càng nhiều, mông nàng uốn éo thích thú sự tiếp xúc phía ngoài.

-" Nương tử, nàng chống tay lên ghế đi" hắn nói.

Nguyệt Phượng nghe lời, hai tay nhỏ chống lên ghế, bờ mông chổng cao lên. Hồ Phong ngồi thấp phía sau, hai bàn tay xoa nắn bờ mông căng tròn của nàng, tặng cho nàng vài lần hôn " chụt chụt" trên mông.

Nguyệt Phượng uốn eo mông cong lên, hai mép khe rãnh vun cao, khép hờ mời gọi. Hồ Phong nuốt " ực", úp mặt vào nơi ẩm ướt hôn cái hôn yêu thích.

Nguyệt Phượng "ưm" run lên rên rỉ

ư ư ư ư....

Hai ngón tay tách ra hai mép thịt no căng, bên trong là vùng hang động đỏ hồng mềm mại. Hắn úp mặt vươn đầu lưỡi đi vào quét nước nhờn rỉ ra, miệng không quên bú mút hai mép thịt căng mọng, đầu lưỡi đánh lên hột le cưng cứng.

Nguyệt Phượng tay nhỏ bám chặt cái ghế, miệng thở dốc đứt quãng, hai chân dài thon run run chịu trận.

a a a a sướng quá tướng công a a a mạnh nữa lên chàng ơi a a a a

Mông của nàng uốn éo lợi hại, Hồ Phong vươn dài cái lưỡi, ý đồ liếm gọn các mép thịt mềm mại một lần.

Nguyệt Phượng thở hừ hừ....

Hồ Phong răng khẽ cạp lên hột le, kéo mút, Nguyệt Phượng khẽ run cả người, suýt tiết khí.

ư ư ư ư chết thiếp mất a a a a khó chịu quá ư a a a

Hắn cười tươi, hai tay nắm mờ mông cố định, vươn đầu lưỡi đã ướt nhẹp, liếm lên nhúm lỗ hậu nhỏ hồng.

Nguyệt Phượng thích thú ưỡn mông lên, đầu lưỡi hắn liếm quanh một lượt rồi đi vào trung tâm, lỗ hậu như bị kích thích lợi hại, nhập phồng trông rất đẹp mắt, ngón tay cái thì day miết liên tục hột le, nước nhờn rỉ ra càng nhiều.

Nàng run run cả người, mông eo giật giật lên xuống lợi hại hét lên.

a a a thiếp ra a a a sướng sướng ư ư ư.... Nàng rỉ dâm thủy phun lên tay của hắn, hai tay nhỏ chống ghế miệng thở dốc không ra hơi, hai đầu gối khụy chụm lại.

Hồ Phong cười nói:

-" Nương tử xinh đẹp của ta, ta sẽ cho nàng hạnh phúc, khà khà" hắn đưa tay lên miệng mút chất nhờn ngon lành, liếm liếm môi thèm thuồng, tham lam tiếp tục công việc dọn dẹp vệ sinh nơi ẩm ướt.

Tử Mạn nằm ngửa trên giường, trên người chỉ còn lại cái yếm và tiết y màu trắng mỏng manh, chèo chống hai bầu vú như muốn căng ra. Miệng nhỏ hé mở thở dốc, tay nhỏ luồn vào trong bóp bầu ngực thành đủ hình dạng, tay kia cũng không kém, xoa miết các mép thịt nhạy cảm dưới hạ thân.

Tử Mạn đang tưởng tượng ra những chiêu trò của Tôn Hiên, áp dụng lên cơ thể nhỏ bé của mình.

ư ư ư ư...

Nàng hai chân dạng rộng ra thì thầm " tướng công, mút hết nước của thiếp đi, hừ hừ"

Nếu Tôn Hiên ở đây, có lẽ hắn sẽ vứt bỏ tiết y của nàng, hung hăng bú mút một phen.

-" Ưm... là tiếng của tiểu thư" nàng dừng lại động tác, mê ly thì thào.

Nàng ngồi dậy, nhìn ngón tay đã ướt đẫm, đưa lên mũi nhỏ ngửi thử.

-" Không có gì thơm ngon a, tướng công lại thích thú như vậy" nàng làm sao có thể hiểu được cái vui thú của nam nhân.

Nàng đảo mắt đẹp giảo hoạt, ý định xem trộm tiểu thư quan hệ, tính tò mò của thiếu nữ nổi lên.

-" Ta chỉ xem thôi, chứ không quấy rầy tiểu thư a" nàng mặc tạm y phục che kín cơ thể, thổi tắt đèn, khép cửa, nhẹ nhàng đi hướng phòng tiểu thư, trong lòng hồi hộp như đi ăn trộm lần đầu.

Tôn Hiên nhìn đám huynh đệ của mình vui cười, hắn cười cười lắc đầu:

-" Không biết nương tử ở nhà, có nhớ đến ta không? thôi vậy, đi lần này về phải làm nàng một lượt mới được, khà khà"

Đám người nhìn Tôn Hiên tự nói chuyện một mình, lắc lắc đầu, đi ngủ sớm.

Hồ Phong đã đặt Nguyệt Phượng ngồi lên ghế, hai chân tách ra hai bên, hắn liếm mút đã đời âm đạo ẩm ướt, bóng loáng nước nhờn.

ư ư ư tướng công thật giỏi a a a a hết nước của thiếp rồi ư ư ư

Hai tay nàng vò nắm tóc của hắn như tổ chim, hai chân thon đặt lên vai rộng của hắn, miệng rên rỉ những câu vô nghĩa.

a a a đừng dừng lại nha a a a tướng công a a a a a a

Hồ Phong quỳ dưới thân của nàng bú liếm ngon lành, đúng ý của Nguyệt Phượng.

Tử Mạn nghe tiếng rên la của tiểu thư, tâm hồn như run lên, nàng dùng nước miếng khoét một lỗ nhỏ, mắt đẹp nhìn vào.

-" Tiểu thư của ta đây sao? nàng nhìn khuôn mặt đỏ hồng, đôi mắt đẹp lim dim hưởng thụ, răng ngà cắn nhẹ môi dưới, trong miệng phát tiếng rên ư ư. Nàng không tin được tiểu thư lại khác với ban ngày hiệp nghĩa như vậy.

Tử Mạn nheo mắt đẹp, nhìn nam nhân trần như nhộng, đang bị bàn tay nhỏ của tiểu thư vò đầu, chân kẹp cổ, chính là Hồ Phong.

Nàng không nhịn được đưa tay xuống hạ thân, vuốt ve nơi ẩm ướt, mắt đẹp chăm chăm nhìn đầu của Hồ Phong đang úp vào nơi đó của tiểu thư.

Trong phòng....

Hồ Phong nhịn đã lâu, thỏa mãn cơn thèm khát bú liếm, hắn hôn nhẹ nhàng từ phía dưới lên cái rốn, chuyển dần lên trên hai bầu vú tròn to, có núm vú nhỏ như đang sưng lên vì động tình.

Hắn không nhịn được, miệng rộng mở, tham lam ngoạm lấy đầu vú hồng nhỏ.

ưm ư ư ư ưm...

Nàng dựa chặt lưng thon, hai khuỷu tay nhỏ chống lên bàn, khuôn mặt xinh đẹp ngửa lên trần thở dốc, mắt đẹp mê ly.

Tử Mạn đưa tay nắn bóp ngực, tưởng tượng mình thay thế tiểu thư, đang bị Hồ Phong bú mút như vậy, nàng cũng thấy dương vật của Hồ Phong đã cương cứng chĩa thẳng lên trên, với cái đầu khấc to phình.

Hồ Phong hôn lên cổ trắng ngần, chuyển lên đôi môi mềm mại mê người của nàng.

Nguyệt Phượng mồ hôi lấm tấm râm ran, chảy nhẹ từ mái tóc xuống dưới gò má trắng hồng. Hồ Phong thì thào nói:

-" Nguyệt Phượng nương tử, ta đến đây" hắn ép thấp người, tay cầm dương vật vuốt vuốt, đặt đầu khấc to phình ngay cửa âm hộ.

Nguyệt Phượng hai tay nhỏ vòng lên ôm cổ hắn, như chuẩn bị điều gì sẽ diễn ra. Hồ Phong ép người, ưỡn mông một cái, dương vật đã đi vào nơi hang động chật hẹp ẩm ướt.

... Hự ư ư ... nàng ưỡn người tiếp nhận cú trùng kích mạnh mẽ như vậy

-" A... to quá, thật thoải mái" nàng kinh hô vui sướng.

ư... ư..... ư ........ ư......... ư .......

Tử Mạn giật bắn người, âm đạo tiết nước nhờn lợi hại, chăm chú nhìn biểu cảm thỏa mãn của tiểu thư. Nàng biết cảm giác đó, nhưng nhìn người khác thể hiện cảm giác đê mê đó thì lại khác. Nàng hưng phấn đưa ngón tay, ra vào trong âm hộ càng nhanh hơn nữa.

phạch.... phạch.... phạch........... phạch .. phạch......

Hồ Phong nhấp mạnh lút cán dương vật khoảng chục lần... hắn chuyển động tác khác.

Hai chân làm trụ, hai tay ôm lưng của nàng bế lên cao, hai chân nàng quắp chặt eo của hắn. Hai tay to của hắn nâng hai bờ mông của nàng cố định, hắn dùng sức di chuyển dương vật đâm vào tiểu huyệt ẩm ướt, nước văng tung tóe.

Phạch phạch phạch phạch...

ư ư ư ư.....

Tiểu Mạn dâm thủy ướt cả bàn tay, chảy ướt hết tiết y, nàng đê mê dựa vào vách tường, ngồi bệt xuống nền sân lạnh lẽo. Nàng không nghĩ nhìn tiểu thư làm tình lại kích thích như vậy.

Bên trong phòng, Hồ Phong nhấp mạnh làm Nguyệt Phượng uốn éo lưng mông, tiếp nhận trùng kích như vũ bão.

ư ư ư ư ư....

phạch phạch phạch phạch.....

Miệng của Hồ Phong không bỏ sót hai bầu vú rung rinh trước mặt, hắn ngậm mút núm vú hồng, điên cuồng liếm láp.

a a a a ư ư thiếp ra a a a sướng sướng a a a a a a a

Nàng giật giật mông eo, bầu ngực áp sát người hắn tiết khí dâm thủy ấm nóng, tưới lên đầu khấc to phình của hắn.

Hồ Phong còn chưa ra được, tiếp tục nâng thương tiến vào, nước dâm thủy và nước nhờn theo thân dương vật tràn ra ngoài, ướt nhẹp đám lông mu đen của hai người.

phach phach phach phach....

ư ư ư ư ư..... " chàng ư khỏe ư ư quá ư ư ư" ... ư ư ư.....

Tiểu Mạn nghe những tiếng rên rỉ, tiếng va chạm mê hồn như vậy, cảm thấy ngứa ngứa trong tiểu huyệt.

Ngồi dựa lưng vào vách tường, hai chân dạng rộng ra, tay luồn vào trong tiết y, hai ngón tay tiến vào hang động, móc lợi hại. Lắng nghe tiếng rên rỉ, va chạm xác thịt trong phòng.

ư ư ư ư thiếp sướng chết mất ư ư ư....

phạch phạch phạch phạch...... khà khà....

Hồ Phong làm không biết mệt, mồ hôi của Nguyệt Phượng chảy đầm đìa, tóc tung bay như bão giật. Âm hộ của nàng co bóp mãnh liệt, muốn bóp mút dương vật của hắn mạnh hơn.

a a a a thiếp ra a a ư ư......

Mông của nàng giật mạnh tiết khí dâm thủy, ôm hắn xụi lơ đê mê.

-" Thiếp chắc chết với chàng mất, ư ư"

Hồ Phong dừng lại, hắn giữ nguyên dương vật bên trong tiểu huyệt ẩm ướt, ôm nàng đi vào phía bên trong.

Tiểu Mạn tiết khí dâm thủy, xui lơ mệt mỏi, nàng không còn khí lực làm gì nữa, chỉ nghe tiếng rên rỉ bên trong.

ư ư ư ư....

phạch phạch phạch phạch.....

Hắn đặt nàng nằm ngửa, hai tay ép hai chân ngược lên trời, lộ ra âm đạo đỏ hồng bóng loáng nước nhờn. Hắn đứng dưới giường đưa dương vật đâm thẳng tiến hang động chật hẹp.

Hự ư ư...

Dương vật đã vào trong lút cán...

-" Tướng công, chàng thật mạnh mẽ, ư ư, chết thiếp mất" nàng đê mê nói.

Hồ Phong cúi xuống liếm mút âm đạo của nàng một phen " xoạt xoạt" nước lênh láng.

Nguyệt Phượng hừ hừ trong mũi nhỏ xinh, cánh mũi tỏa ra nhiệt khí như lan nóng hổi.

ư ư ư ư ta sướng chết mất hự hự ư ư ư

Hồ Phong để nàng nằm thẳng úp người xuống giường, tách hai chân dài thon ra, hắn nằm úp lên người nàng, đầu khấc nằm ở cửa tiểu huyệt, nhẹ nhàng tách hai mép đỏ sưng mọng sang hai bên, nâng thương đi vào nơi chật hẹp này.

Nguyệt Phượng nằm im chịu trận, miệng rên rỉ thì thào:

-" Thật tuyệt vời, thật sướng quá đi"

Hồ Phong cũng cảm thấy kích thích, dương vật vừa nhẹ nhàng ra vào, miệng hắn hôn lưng trần, bờ vai thon gầy trắng mịn của nàng.

Tiểu Mạn ở bên ngoài đã thấm mệt trong người, nàng không thể ở lại đây được nữa, nàng cần rời khỏi đây!!! thầm nghĩ:

-" Tên Hồ Phong không ngờ mạnh mẽ như vậy, còn chưa xuất ra nữa, tiểu thư có chịu nổi không?ghê gớm thật" nàng âm thầm so sánh với Tôn Hiên. [ muốn biết thật giả, chỉ có thử mới biết được, khặc khặc]

Hồ Phong nằm ôm âu yếm Nguyệt Phượng, dương vật tiến nhập đều đặn nhẹ nhàng.

phạch ............... phạch.................. phạch...........

ư ư ư........

-" Tướng công" nàng thì thào

-" Nương tử, sao vậy?" hắn nhẹ nhàng nói

-" Thiếp muốn" nàng nói

Hồ Phong rút dương vật ra, lật nàng nằm ngửa, tách hai chân dài của nàng ra, miệng hôn đôi môi của nàng, dương vật tiến nhập hang động. Nàng ôm lưng eo của hắn, uốn eo mông phối hợp, để cho dương vật cắm vào sâu nhất bên trong nàng.

phạch phạch phạch phạch...

ư .. ư ư ư ư ư ư....

-" Nương tử, nàng thật tuyệt vời"

-" Tướng công, chết thiếp mất"

Hồ Phong quỳ gối, cầm cánh tay nhỏ của nàng, kéo nàng ngồi dậy, ôm lưng lưng trần mịn màng, miệng hôn mút hai bầu vú, dương vật tiếp tục tiến nhập mạnh mẽ.

ư ư ư sướng quá chàng ơi ư ư thiếp tê dại mất thôi ư ư...

phach... phạch... phạch.... phạch....

Được một lúc khá lâu...

ư ư ư ư ư.... thiếp ra hư ư ư ư

Nàng giật giật lưng mông, vòng tay ôm chặt lưng rộng của hắn, đầu tựa vai rộng, nàng tiết khí dâm thủy ấm nóng tưới lên đầu khấc.

Hồ Phong nhấp thêm chục cái

-" A... hừ hừ" hắn phóng rất nhiều dòng tinh nóng hổi vào trong âm đạo.

Nguyệt Phượng thì thào:

-" Tướng công, bên trong thiếp thật nóng a, sướng quá" nàng đê mê thiếp đi ngủ mê mệt. Một mình nàng sao có thể là đối thủ của hắn chứ!

Hồ Phong rút dương vật đã ủ rũ ra ngoài, kéo theo dòng tinh trắng đục, tràn xuống lỗ hậu, rơi xuống cả ga trải giường, ướt đậm một mảnh.

Hắn lấy khăn khô mềm, lau chùi sạch sẽ vùng âm đạo đã sưng tê đỏ hồng và mồ hôi trên người nàng. Căng lại ga trải giường, hắn nằm bên cạnh, bàn tay vuốt ve cơ thể trắng mịn, co giãn không buông tay.

Nhìn bầu ngực hít thở lên xuống đều đều, thân hình đầy đặn, hắn tự hào đôi chút về bản thân, hắn muốn chiếm giữ những cơ thể tuyệt vời như vậy.

-" Nếu có thêm Y Nhiên nữa thì tốt quá" hắn tin sẽ có cơ hội như vậy. hắc hắc.

Hồ Phong nhìn nàng ngủ say thầm tự trách bản thân:

-" Lần sau phải nói chuyện tâm sự với nàng mới được, không thể làm một lần như vậy được, haizz" có lẽ hắn đã đang trưởng thành về tâm hồn.

-" Nàng ngủ say thật đáng yêu nhỉ" hắn hôn lên gò má của nàng một cái thật kêu, đắp chăn cho nàng, hắn ôm nàng ngủ say.

Việc Hồ Phong mất tích trong phòng, bình thường có lẽ chẳng ai hỏi đến, nhưng tiểu Châu sáng sớm đã đi tìm hắn rồi.

Y Nhiên mỉm cười nói:

-" tiểu Châu, muội muốn tìm hắn làm gì vậy?"

Tiểu Châu bối rối nói:

-" Nhiên tỷ, muội chỉ muốn... muốn hỏi hắn một chút việc nhỏ... mà thôi"

Y Nhiên kéo tay nàng nói:

-" Tiểu Châu, có phải hắn ăn hiếp muội phải không? làm sao mặt lại đỏ bừng như thế chứ"

Tiểu Châu đang ấp úng không biết nói ra sao!!!

Tiểu Điệp từ sau đi đến phàn nàn:

-" Châu tỷ, tỷ có phải thích ca ca của muội phải không? hi hi, tỷ chỉ đến sau Nhiên tỷ mà thôi"

Y Nhiên đỏ mặt trừng tiểu Điệp nói:

-" tiểu Điệp, muội nói nhăng cuội gì đó, ta không có a"

Tiểu Điệp chống nạnh, bĩu môi:

-" Tỷ tỷ, tỷ nói ca ca làm cho tỷ chết ngất còn gì, hừ hừ, ca ca xấu xa"

Tiểu Châu mặt đỏ bừng, trợn mắt đẹp nhìn Y Nhiên, nói:

-" Nhiên tỷ, tỷ và hắn đã...."

Y Nhiên mặt đỏ gật đầu xác nhận.

Tiểu Điệp hừ hừ nói:

-" Ca ca, hắn còn muốn làm chuyện xấu xa với muội nữa đây"

-" Cái gì, hắn... hắn làm gì, hắn là ca ca của muội đó" tiểu Châu không thể tin vào lỗ tai của mình.

Y Nhiên che miệng nhỏ của tiểu Điệp, nhìn tiểu Châu mỉm cười nói:

-" Châu muội, không có chuyện đó đâu, muội đừng nghe nàng nói bậy" Y Nhiên cho tiểu Châu một ánh mắt xin lỗi, lôi kéo tiểu Điệp vào phòng, đóng chặt cửa lại, bên trong vẫn còn tiếng của tiểu Điệp " muội không nói dối", trong phòng trở lên yên tĩnh, chỉ còn có những tiếng thủ thỉ.

Tiểu Châu hồ nghi thì thầm:

-" Phong công tử, ngươi muốn giấu ta chuyện gì nữa đây"

-" Nương tử, ta không có giấu giếm nàng chuyện gì nha" Hồ Phong từ phía sau, gần nàng nói.

Tiểu Châu tay nhỏ kéo hắn sang một bên, thì thầm:

-" Công tử, ngươi đã làm gì tiểu Điệp phải không?" mắt đẹp của nàng chăm chú nhìn khuôn mặt thanh tú của hắn.

Hồ Phong cứng đơ người một lúc " sao nàng lại biết được nhỉ?", hắn ôm thân thể mềm mại của tiểu Châu vào lòng, nói:

-" Nương tử à, nàng có phải nhớ ta phải không?" bàn tay to vuốt ve bờ mông nảy nở của tiểu Châu.

Tiểu Châu mặt đỏ bừng, rúc vào lòng hắn nói:

-" Công tử... ngươi lúc nào cũng bắt nạt ta hết, ta có phải ngốc lắm không?"

Hồ Phong cười thầm " ngươi ngốc đáng yêu nha", hắn chính khí nói:

-" Nương tử, nàng nói gì vậy, nàng rất đáng yêu, xinh đẹp, ta rất may mắn khi có được tình yêu của nàng".

Tiểu Châu ôm chặt eo hắn nói:

-" Công tử, về sau không được chê cười ta nữa đó, hi hi"

Hồ Phong nắm tay nhỏ của nàng đi trong khuôn viên, nhớ lại nơi này từng gây sự với hai sư tỷ muội Ngọc Diệp, Ngọc Liên.

-" Công tử, ngươi nghĩ gì đó?" nàng nhìn hắn thất thần hỏi.

Hồ Phong bừng tỉnh, lắc đầu nói:

-" Nương tử, ta nghĩ về lúc đầu hai ta gặp nhau"

Tiểu Châu cúi đầu không nói, nàng cũng nghĩ đến những gì hắn đã làm trước kia cùng mình, nàng mặt đỏ bừng đi theo hắn.

Hồ Phong dẫn nàng đi dạo, hai người tâm sự rất nhiều điều thú vị, thỉnh thoảng nghe tiếng cười khúc khích của Niệm Châu, thời gian này coi như bồi dưỡng thêm cảm tình đôi bên.

Trong phòng, Vân Long đại nhân nằm ngủ say, tinh thần uể oải như làm việc quá độ. Lam Uyên phu nhân phủ trên người tấm lụa mỏng, nhưng không che khuất được cơ thể nóng bỏng của nàng. Nàng như mèo lười, nép vào lòng của Vân Long, thủ thỉ nói:

-" Phu quân, chàng dậy đi mà, thiếp muốn nữa nha" tay nhỏ của nàng vuốt ve ngực trần của Vân Long đại nhân.

Vân Long ậm ừ nói:

-" Phu nhân, nàng để ta ngủ xíu nữa đi mà" hắn không biết mấy ngày nay nàng uống thuốc gì, đòi yêu hắn liên tục, bị giày vò đến khổ.

Lam Uyên phu nhân nói:

-" Hừ, có phải chàng đi với con yêu tinh nào phải không, trả lời thiếp?" nàng bóp cổ Vân Long.

Vân Long gạt tay nàng sang một bên nói:

-" Phu nhân, nàng định giết ta sao? không thấy ta mệt mỏi à"

Lam Uyên khóc rống lên:

-" Ta giết cái đồ vô lương tâm nhà ngươi, mới có làm một xíu mà ngươi đã kêu mệt, có phải ngươi chán chê ta rồi phải không?"

Vân Long cười khổ nói:

-" Ta cũng không muốn a, nó không lên, ta biết làm sao giờ"

Lam Uyên phu nhân không tin tà, nắm tiểu đệ của hắn vuốt ve...

Trong phòng, chỉ có tiếng khóc thút thít của oán phụ.....

Hương Sam trần như nhộng, nằm trong thùng gỗ đầy nước ấm, rải những cánh hoa thơm ngát, tay nhỏ nhẹ nhàng vuốt ve mu âm đạo, cơ thể của thiếu nữ 16 tuổi đã nảy nở tuyệt vời. Làn da trắng mịn, mắt đẹp khép hờ, lông my cong run run, răng ngà khẽ cắn môi dưới, thưởng thức khoái cảm đê mê, từ những vuốt ve của ngón tay nàng.

Nàng nghĩ đến bàn tay tham lam của Hồ Phong, chạm vào khu vực nhạy cảm của nàng.

-" Dâm tặc vô sỉ, ngươi dám khi dễ bổn tiểu thư như vậy, tức chết ta rồi!" bàn tay trắng mịn nắm chặt thành thùng gỗ.

Phía sau rèm cửa màu hồng, một đôi mắt hèn mọn, tham lam rà soát từng tấc thịt xinh đẹp của nàng. Lưỡi liếm bờ môi khô khốc, ánh mắt chăm chăm nhìn bầu vú to tròn, núm vú nhỏ hồng phơi phới. Hắn thèm khát nhìn theo động tác vuốt ve cơ thể của nàng.

-" Tiểu thư, tiểu thư, nô tỳ thêm nước cho người" một nha hoàn phụ trách sinh hoạt hằng ngày của Hương Sam.

Hắn giật mình trốn nhanh ra cửa sổ.

-" Ai đó" Hương Sam quát lên.

-" Tiểu thư, là nô tỳ" nha hoàn kia bưng thêm nước ấm tới.

Hương Sam nhíu mày liễu nói:

-" Ngươi có nghe thấy tiếng động từ bên kia không?" nàng chỉ phía bên cửa sổ.

Nha hoàn nhẹ nhàng dùng gáo, múc nước đổ vào trong thùng, cười nói:

-" Tiểu thư, người có nhầm không, chắc chỉ là con chuột, con mèo mà thôi, hi hi".

Sau khi nàng đổ nước ấm xong, đi ra ngoài khép cửa lại.

Hương Sam thầm nghĩ:

-" Nếu là động vật thì sao lại nghe như tiếng bước chân nhỉ" nàng lắc đầu không nghĩ nữa, tiếp tục vô tư tắm rửa.

Ở một góc của khuôn viên, hắn đã nhanh chóng tẩu thoát, nhìn hướng phòng của Hương Sam lộ ra nụ cười đầy dâm đãng.

Trong đại sảnh của Trịnh gia.

Trịnh Khanh đứng dậy ôm quyền nói:

-" Các vị hữu lễ, Trịnh mỗ không từ xa tiếp đón, thất lễ rồi"

Công Tôn bá tước, 24 tuổi, mặc cẩm bào, khuôn mặt anh tuấn nói:

-" Trịnh công tử khách khí, chúng ta cũng coi như là quen biết đã lâu, không cần câu lệ tiểu tiết"

Lạc Lâm công tử, 22 tuổi, mặc thanh y sang trọng, mỉm cười nói:

-" Công Tôn bá tước nói đúng đó Trịnh công tử, không cần khách khí quá"

Trịnh Khanh cười tươi như hoa:

-" Trịnh Khanh ta, cung kính không bằng tuân lệnh"

Công Tôn cười cười nói:

-" Trịnh công tử, xin hỏi Hương Sam tiểu thư có nhà không?"

Trịnh Khanh híp mắt tỏ ra đã hiểu:

-" Công Tôn huynh, tiểu muội ta có ở nhà, nàng đang ở trong phòng riêng"

Hắn phân công nha hoàn đi gọi tiểu thư Hương Sam.