Chương 38: Men say

Bên trong tửu lâu khách ra người vào, ăn uống tụ tập nói chuyện náo nhiệt, làm ăn rất khấm khá.

Cao Hùng ngồi cùng bàn với đám người Hồ Phong, hắn nốc ngụm rượu lớn, cười sang sảng nói:

-" Uống đi, hôm nay chúng ta không say không về"

Cả đám thanh niên nâng chén rượu uống cạn.

Cao Hùng cười nói:

-" Các ngươi lần này ra ngoài, cũng coi như một lần tham quan mở rộng tầm mắt"

Tôn Hiên kính rượu nói:

-" Cao thúc, tất cả đều nhờ người"

Cao Hùng cười cười gật đầu nói:

-" Các ngươi bây giờ còn trẻ, chỉ cần có bản lĩnh, tương lai một phen thành tựu" thực ra hắn kỳ vọng rất cao ở Hồ Phong.

Đám người gật đầu:

-" Cao thúc dạy phải"

Hồ Phong nhìn đám người Tôn Hiên nói:

-" Các huynh đệ, ta mời các ngươi một chén" hắn uống cạn chén rượu.

-" Không say không về"

Mọi người ăn uống cười nói vui vẻ mà không biết, bọn họ đang bị người theo dõi hành tung.

Tiểu Mạnh mặt mũi đã có chút ngà ngà say, hắn nói:

-" Lão đại, tửu lượng của ngươi khá quá đó"

Phùng Ảnh rót rượu cho tiểu Mạnh nói:

-" Ngươi đừng có trốn, mau uống, đừng đánh trống lảng với ta"

Tiểu Mạnh nốc cạn chén rượu nói:

-" Đệ nói thật đó, huynh xem lão đại của ta, cùng uống chung với chúng ta mà không say a"

Tiểu Hứa mặt đã hồng hồng nói:

-" Lão đại chính là lão đại, bọn ta sao có thể so sánh được chứ, phải không tiểu Mạnh"

Tiểu Mạnh đứng dậy đắc ý nói:

-" Lão đại là ai chứ, chính là thiên hạ vô địch thủ, ta chính là tiểu đệ của thiên hạ vô địch thủ, khụ khụ"

Mấy bàn ngồi bên cạnh cười phá lên, cho tiểu Manh một cái ánh mắt khinh bỉ, mọi người nghĩ rằng tên này thần kinh có vấn đề " thiên hạ vô địch thủ, soi mặt vào nước tiểu mà xem ngươi là ai, a phi"

Tôn Hiên có vẻ khá hơn tiểu Mạnh nhiều, mỉm cười nói:

-" Nói như vậy, chẳng phải ta là đại ca của thiên hạ vô địch thủ, khà khà"

Đám người cười to, nâng chén chúc mừng, cứ như ngày mai tỉnh rượu,điều đó sẽ thành sự thật vậy.

Hồ Phong cười cười, thiên hạ vô địch thủ thì hắn chưa biết, hắn đang đau đầu chưa biết đối phó tiểu Điệp ra sao đây!

Hồ Phong luôn cảm nhận được ánh mắt dò xét của một ai đó, nhưng rất khó biết chính xác là ai.

Chiều nay uống rượu chia tay đám huynh đệ, hắn cũng không suy nghĩ vẩn vơ nữa, huynh đệ ăn uống thả cửa.

Cao Hùng lắc đầu cười nói:

-" Tuổi trẻ thật tốt a" hắn thời tuổi trẻ cũng có giao lưu huynh đệ bằng hữu đông đảo, về sau thành thân cưới nương tử, chăm sóc con cái hết cả thời gian.

Trời cũng đã tối, nhìn đám huynh đệ say sướt mướt, kéo nhau ra về, Hồ Phong cảm thấy ấm áp.

Bên trong một căn phòng sang trọng, chỉ có hai người.

-" Bẩm đại thiếu gia, bọn chúng hình như sắp đi đâu xa, nên mới mở tiệc chia tay nhau"

Người kia nhấp ngụm trà, ngón tay gõ bàn, trầm ngâm nói:

-" Vậy bọn chúng có nói đi đâu không?"

Gia đinh nói:

-" Bẩm đại thiếu gia, hình như là đi hộ tống cùng Cao Hùng, tên Hồ Phong kia không đi theo bọn chúng"

Người kia nói:

-" Vậy hai vị tiểu thư kia làm sao? ngươi có chú ý nhất cử nhất động của các nàng không?"

Gia đinh nói:

-" Bẩm đại thiếu gia, hai vị tiểu thư chỉ nấu cơm, đi dạo trong khuôn viên, ra ngoài mang cơm cho tên Hồ Phong"

Người kia vứt cho hắn 20 lượng bạc nói:

-" Được rồi, tiếp tục theo dõi cho ta, có gì mới báo ngay cho ta, đi đi"

Gia đình vui mừng nói lời cảm tạ, nhanh chóng rời đi.

Người kia vuốt ve lọ thuốc trong ngực mới lấy ra, cười rú lên khặc khặc.

"Đã hai ngày rồi, tên Hồ Phong chết tiệt kia không đi tìm ta" Nguyệt Phượng nằm trên giường xụ mặt phàn nàn.

Nàng nằm trên giường, mà trên người không mảnh vải che thân, thân hình trắng nõn nà của nàng đã lấm tấm mồ hôi, nàng mới tự sướng một mình, nàng nhớ đến dương vật dài to nóng hổi của Hồ Phong.

Phòng tiểu Mạn chưa tắt đèn, sang tâm sự một chút cũng tốt, nàng thầm nghĩ.

Nguyệt Phượng đang định mặc y phục tìm tiểu Mạn.

Chờ chút, hình như có người trước cửa phòng của tiểu Mạn. Nàng khoác tạm chiếc khăn vải rộng thùng thình lên người, thổi đèn, đi ra khỏi phòng.

Nguyệt Phượng núp ở sau cột nhà tối tăm, mắt đẹp nhìn về phía phòng của tiểu Mạn:

-" Người kia hình như là Tôn Hiên, tiểu Mạn hay nhắc đến".

Nàng hứng thú thầm nghĩ:

-" Hai người nói chuyện gì nhỉ?" nàng rón rén đi trong tối, không để hai người biết được, muốn biết bọn họ nói gì.

Rượu quả nhiên là thứ tốt, nó giúp con người can đảm hơn mọi khi.

Tử Mạn mở cửa phòng, ngó đầu nhỏ ra ngoài, nàng nhìn Tôn Hiên nói:

-" Hiên công tử, công tử muộn như vậy tìm tiểu Mạn có chuyện gì quan trọng sao?" nàng chỉ mặc một bộ áo ngủ màu tím nhạt.

Tôn Hiên cười nói:

-" Tiểu Mạn, nàng có thể cho ta vào phòng nói chuyện được không?" mắt hắn sáng rực nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng.

Tiểu Mạn do dự nói:

-" Hiên công tử, đêm đã khuya rồi, sợ là không tiện, để ngày mai nói cũng được"

Tôn Hiên nóng nảy, không biết có lý do gì để vào phòng của nàng:

-" Tiểu Mạn, ta thật sự có chuyện gấp nói với nàng, nàng cho ta vào phòng nói chuyện đi"

Tử Mạn lắc đầu nói:

-" Hiên công tử, có thể nói chuyện ở đây được mà"

Mịa kiếp, làm sao bây giờ, hắn sốt ruột nghĩ.

Tiểu Mạn thấy hắn trầm ngâm không nói, chuẩn bị khép cửa đi ngủ.

-" Hiên công tử, ta đi ngủ trước".

Nguyệt Phượng núp gần đó, mắt đẹp nhìn hai người, nàng nghĩ:

-" Tiểu Mạn cũng thật sự cứng rắn nha".

Do có men say, can đảm bao thiên, trùm lên tâm trí hắn.

Tôn Hiên mạnh mẽ kéo cửa mở ra, chui tọt vào phòng, khép cửa lại nói:

-" Nàng yên tâm, ta sẽ không để nàng ngủ một mình đêm nay"

Tử Mạn bị hành động vô lại của hắn choáng váng, nàng tức giận quát lên:

-" Hiên công tử, ngươi... ngươi muốn làm gì"

Nếu là trước khi gặp Hồ Phong, Nguyệt Phượng sẽ xông vào giáo huấn Tôn Hiên dâm tặc giúp tiểu Mạn, nhưng bây giờ Nguyệt Phượng lại cảm thấy hứng thú, muốn biết tiểu Mạn sẽ ứng phó ra sao?

Nguyệt Phượng tiếp cận phía ngoài cửa, đục nhẹ một lỗ nhỏ mắt đẹp nhìn vào trong phòng.

Bên trong phòng, Tôn Hiên chẳng thèm nói nhiều, có lẽ là do hắn ít nói nên vậy.

Hắn tiến lên khóa chặt đôi môi mềm mại của nàng, tay cũng nhanh chóng xoa bóp bầu ngực tròn căng nằm sau lớp vải mỏng manh.

Tiểu Mạn bị hắn tập kích bất ngờ, mắt trừng tức giận, thoát khỏi người hắn.

-" Bốp" bàn tay nhỏ của nàng in dấu lên khuôn mặt thanh tú của hắn, nàng căm tức hành động vô lại của hắn.

Nguyệt Phượng cảm thấy kích thích, vui mừng nhìn Tôn Hiên bị đánh, có trò vui để xem rồi.

Tôn Hiên như tỉnh rượu vì bị giáng mạnh một cú tát thật đau, hắn trầm mặc đôi chút, nhưng men rượu át đi nỗi đau đó, can đảm của hắn được thăng hoa.

Hắn nhào lên hôn đôi môi của nàng ngấu nghiến, không quan tâm nhiều đến việc cảm thụ của nàng bây giờ.

Tay to của hắn luồn vào trong áo ngủ, tiếp xúc với da thịt trơn mềm ấm áp của nàng, bàn tay to nhanh chóng nắm được vật to mềm mại, co dãn.

Tử Mạn bị hắn khóa miệng, cũng chỉ ngậm chặt răng ngà không cho lưỡi của hắn tiến vào. Nàng bị hắn nắn bóp ngực, cũng cảm thấy khó nhịn được rên rỉ

ư ư ư ư ư trong cổ họng.

Hắn thì dục hỏa cao trào, dương vật đã đội quần lên cao, chống vào bụng của tiểu Mạn.

Tiểu Mạn bị hắn khi dễ như vậy, khóe mắt lệ nhòa rơi trên gò má hồng hồng.

Tôn Hiên cũng phát hiện ra, dừng hành động lỗ khi dễ nàng, hắn hôn hút nước mắt của nàng, hắn không đành lòng nói:

-" Tiểu Mạn, ta yêu nàng thật lòng mà, nàng có thể hiểu cho ta không?!" Tôn Hiên phải dùng biện pháp mềm mỏng với nàng.

Tiểu Mạn hu hu khóc mếu, nói:

-" Ngươi khi dễ ta, ngươi chỉ coi ta là đồ chơi của ngươi phải không, chơi chán rồi, ngươi sẽ vứt bỏ ta mà đi phải không? hu hu"

Tôn Hiên đau đớn trong lòng, ôm chặt nàng nói:

-" Tiểu Mạn, ta yêu nàng thật lòng, tuyệt không có ý chơi đùa cho qua chuyện"

Tiểu Mạn vùng vằng muốn thoát ra, nhưng không thoát ra được, hu hu nói:

-" Ngươi dối gạt ta, ngươi chỉ muốn thân thể của ta mà thôi, hu hu"

Tôn Hiên chua xót, quỳ hai đầu gối xuống dưới nền nhà lạnh lẽo, một tay giơ lên trời thề:

-" Ta Tôn Hiên, xin thề sẽ yêu thương chăm sóc tiểu Mạn suốt đời, nếu trái lời thề, chết không chỗ chôn" hắn đành ra tuyệt chiêu, may mắn là trời hôm nay không có sấm sét.

Nguyệt Phượng không ngờ tên này còn can đảm hơn cả Hồ Phong.

-" Không biết tướng công quỳ trước mặt ta, xin thề thì sao nhỉ?" ác thú trong người nàng nổi lên.

Tử Man khóc thút thít, ngực phập phồng khó chịu, nàng nhìn tên nam nhân từ bỏ tôn nghiêm quỳ trước mặt nàng, thề thốt những lời như vậy.

Tay nhỏ của nàng lau khóe mắt đẫm lệ, xoắn suýt nói:

-" Ngươi... làm gì"

Ngươi không thấy ta thề sao, là thề đó, hắn thầm gào thét trong lòng.

Hắn đứng dậy nắm tay nhỏ của nàng, đặt môi của hắn lên tay nàng hôn một lúc, nói nhỏ nhẹ:

-" Tiểu Mạn, nàng cũng thấy đó, tình yêu của ta đối với nàng cao rộng như bầu trời"

Tiểu Mạn thút thít nói:

-" Ngươi yêu ta, tại sao lại khi dễ ta chứ, hic hic"

Tôn Hiên ôm nàng vào lòng, vuốt ve tấm lưng thon của nàng, hắn nói:

-" Ta chỉ là xúc động nhất thời không kiềm chế được, nàng hãy cảm nhận tình yêu của ta đây"

Hắn nói rồi, cầm tay nhỏ của nàng đặt vào bộ ngực rộng, nơi trái tim của hắn đang đập.

Tiểu Mạn mắt đẹp phức tạp nhìn hắn, nàng rụt tay lại nói:

-" Ai cần xem tim của ngươi chứ, đồ xấu xa"

Tôn Hiên biết nàng đã nguôi giận, hắn chân thành nói:

-" Tiểu Mạn à, ta yêu nàng có trời đất chứng dám, nàng có thể nghe được con tim ta đang nói gì không?"

Tiểu Mạn cảnh giác nhìn hắn:

-" Nghe gì chứ?"

Tôn Hiên cười khà khà, ôm nàng vào lòng, để đầu nhỏ của nàng áp vào ngực rộng của hắn, tự tin nói:

-" Tiểu Mạn, nàng có phải nghe thấy tim ta nói yêu nàng không?"

Tiểu Mạn ngẩng đầu, mắt đẹp trừng hắn nói:

-" Tim ngươi thì ta không biết, nhưng ta biết ngươi nên bỏ cái tay đáng ghét ra khỏi mông của ta" tên đáng ghét này lại bắt đầu khi dễ nàng.

Tôn Hiên không nói nhiều, cúi đầu, miệng hôn lên đôi môi mềm mại của nàng, bàn tay to xoa nắn bộ ngực của nàng.

Tay nhỏ của nàng cản hắn lại nói:

-" Ta không phải người tùy tiện, ngươi dừng lại đi"

Tôn Hiên cay đắng nói:

-" Tôn Hiên ta, phải làm sao để nàng chấp nhận đây?"

Tiểu Mạn mặt đỏ nói:

-" Phải có thành thân ta mới cho phép"

Tôn Hiên đau khổ nói:

-" Tiểu Mạn à, chúng ta không thể thực hành giao lưu trước sao?"

Tiểu Mạn mặt đỏ bừng, tức giận nói:

-" Không được"

Tôn Hiên không nói nữa, miệng rộng hôn đôi môi của nàng, cánh tay di chuyển xuống hạ thân của nàng, bàn tay to chạm vào vùng tam giác của nàng.

-" ưm... ư... ư ... ngươi muốn làm gì" nàng không ngờ hắn vô lại như vậy, động chạm vào vùng kín của nàng.

Nguyệt Phượng ở bên ngoài, tay nhỏ vô ý thức luồn xuống hạ thân, vuốt ve âm đạo ẩm ướt.

Tôn Hiên biết việc này cần phải có một kết quả mỹ mãn, hắn không ngừng lại. Bên ngoài lớp vải mỏng, bàn tay tiếp tục vuốt khe hẹp của nàng, ngón tay khẽ miết rãnh nước lên xuống, day day ngón tay vào hột le của nàng.

Tử Mạn vô ý thức khép chặt hai chân dài thon. Miệng thở dốc rên rỉ ư ư ư hư hừ hừ ư ư ư hư ư. Nàng đang đấu tranh tư tưởng cho chính kiến của mình và nhục dục bản thân.

Tôn Hiên thầm sảng khoái, nơi đó của nàng thật nhô cao, nhiều thịt và sướng tay của hắn, dương vật đã nhẫn nhịn từ lâu, cộng thêm chút men say làm hắn dục vọng xâm chiếm phần lớn tâm trí hắn.

Hắn như chưa được thỏa mãn, tay dài luồn vào trong tiết y của nàng.

-" Thật ẩm ướt, còn có nhiều lông nữa" hắn thì thào

Tử Mạn sao có thể không nghe được lời hắn nói chứ, xấu hổ muốn đẩy hắn ra, hung hăng phế bỏ bàn tay đáng ghét kia.

Hắn như bị chơi nghiện rồi, ngồi xuống kéo tụt quần ngủ của nàng xuống, chỉ còn lại cái tiết y lẻ loi một mình.

a a a a...

Tử Mạn kinh hô, mặt đỏ như táo chín, muốn ngồi xuống kéo quần lên.

Tôn Hiên thì không nghĩ vậy, hắn nhanh chóng tháo dây tiết y rời ra, nhưng chưa kịp tuột xuống lộ ra vùng tam giác kia, nàng hai tay nhỏ nắm lại.

Hắn cố kéo tiết y khỏi tay nàng, nàng sức yếu hơn, đành xoay mông cản trở.

Tôn Hiên mắt sáng lên, hai tay to nắm tiết y phía sau kéo xuống, lộ ra lỗ hậu và hai mép thịt sưng sưng khép lại. Trong đêm chỉ có ánh đèn nên không nhìn rõ cho lắm.

Hắn liếm môi khô khốc, nuốt nước miếng " ực", hai tay nắm bờ mông, mắt nhìn chăm chăm vào nơi mê người đó.

Nàng xấu hổ vô cùng, tiết y đã rơi xuống nền nhà từ bao giờ, cơ thể nàng như hơi khựng lại.

Hắn đã úp khuôn mặt thanh tú của mình vào nơi đó, đôi môi tham lam hôn hít " chụt chụt" từ lỗ hậu hồng hồng đến mép thịt đã rỉ nước kia.

a a a không được a a a a bẩn lắm a a a

Nàng rên rỉ chống cự, mông của nàng như muốn thoát khỏi đôi bàn tay to khỏe kia, nàng uốn éo mông qua lại.

a a a không được a a a không được như vậy nữa a a a a a

Tôn Hiên còn tưởng nàng đang kích thích hắn, miệng lưỡi hắn hoạt động không ngừng, trêu đùa mép thịt và cái hang động chưa biết kia, nước nhờn của nàng ra đến đâu hắn chăm chỉ mút sạch sẽ, đám lông xoăn tít của nàng cũng vậy.

a a a đồ xấu xa a a a dừng lại ngay a a a hừ hừ a a a.

Có lẽ hắn là chuyên gia trong lĩnh vực bú liếm này....

Tôn Hiên xoay người nàng, để vùng tam giác của nàng hiện ra trước mặt, hai chân dài thon của nàng khép lại đứng đối diện, bàn tay to nắm hai bờ mông co giãn của nàng cố định lại hạ thân của nàng và khuôn mặt thanh tú của hắn lại phấn khởi úp mặt vào nơi đó.

Nàng bị hắn trêu đùa hạ thân mà không có biện pháp nào, hai chân khép chặt lại, hai tay nhỏ yếu ớt của nàng như muốn che đi nơi kín đáo 14 năm của nàng.

Đầu lưỡi dài vươn ra, tham lam quét cái khe rãnh vun cao dưới mu âm đạo đầy lông đen xoăn tít. Lưỡi của hắn lè ra dài hết cỡ, liếm nhẹ nhàng cái khe từ dưới lên trên đến đám lông đen thì dừng lại, liếm động tác này hơn hai mươi lần mới thỏa mãn.

Nàng bị hắn liếm thì run run cả người, mông không tự chủ ưỡn lên phía đầu lưỡi của hắn, miệng rên hự hự.

a a a không được đâu a a a ta khó chịu quá a a a

Bàn tay nhỏ của nàng nắm đầu của hắn, không biết để làm gì, có lẽ là trừng trị hắn chăng?

Xe nhẹ đường quen, tay hắn tách hai chân của Tử Mạn ra, bên trong là hai mép nhỏ màu hồng, lưỡi hắn tiếp dò xét, đôi môi thì khỏi bàn cãi, hôn mút tất cả những gì có thể.

ư ư ư ư khó chịu quá ư ư ư tha cho ta đi ư ư ư

Nước nhờn của nàng chảy ra hắn mút không hết, chảy xuống nền nhà.

Hắn nhân cơ hội nàng để mê, đứng dậy ngoạm chặt đôi môi mềm của nàng, tay to nắm bầu ngực nhô cao sau lớp vải mỏng manh. Miệng vẫn hôn môi nàng say đắm, tay to kéo sợi dây, lột sạch áo ngủ và cái yếm vứt xuống một bên.

a a a a a xấu xa a a a không muốn a a a a

Nàng kịp nhận ra thì đã trần như nhộng, không mảnh vải che thân, xấu hổ mặt đỏ bừng, hai bàn tay nhỏ che hai bầu vú to tròn. Hành động của nàng càng làm hắn dục tính đại phát.

Tôn Hiên ôm ngang người và hai chân của nàng bế sốc lên, đi hướng cái giường bên trong, khà khà.

Nguyệt Phượng đã bị màn trình diễn của hai người rung động.

"Làm sao bây giờ, tiểu Mạn cũng rất đồng ý đó nha" Nguyệt Phượng không quan tâm tiểu Mạn nữa, đi tìm Hồ Phong giải quyết âm hộ đang ngứa ngáy của mình mới là quan trọng nhất hiện nay.

Bên trong phòng, trên giường...

Nàng bị hắn đặt nhẹ nhàng lên giường, thân thể trắng nõn nà, khuôn mặt xinh đẹp đã đỏ như say, đôi mắt đẹp tràn đầy mê ly. Hai chân của nàng bắt chéo, một tay che ngực một tay che đồng cỏ ẩm ướt, nàng như muốn làm một cái gì đó cuối cùng của thời khắc mất tờ rinh.

Hắn cởi bỏ y phục trên người, bằng tốc độ bình thường, nhưng kèm theo tiếng cười khà khà, con mồi đã nắm gọn trong bẫy, làm thịt nó thôi, Tôn Hiên nhào lên.

Việc Tôn Hiên mất tích trong đêm, cũng chẳng kinh động ai cả, thực ra tên Hồ Phong cũng mất tích khỏi phòng của hắn.

Tôn Hiên đúng là Tôn Hiên, hắn nhào lên giường của Tử Mạn, việc đầu tiên của hắn là tách hai chân dài thon của nàng sang hai bên, trong sự vô lực chống cự của Tử Mạn, hắn đã úp khuôn mặt vào nơi thơm tho đó, ít ra là không khá khó ngửi.

Nàng nằm nghiêng đầu sang một bên, nhắm mắt đẹp chịu trận, hai chân dài thon đã đặt lên đôi vai to khỏe của hắn từ bao giờ.

Hắn tham lam, cố gắng mở miệng rộng ngoạm lấy từng tấc thịt sưng sưng của cái âm đạo tuyệt vời.

Đầu lưỡi đánh liên tục lên hột le cưng cứng, hàm răng thì cắn nhẹ nhàng yêu thích.

-" Nương tử, hừ hừ, ngon lắm" hắn yêu thích không buông lưỡi.

Nàng ưỡn mông, phải chịu sự trùng kích điên cuồng dưới hạ thân, bàn tay đã giày vò đầu tóc hắn như tổ chim.

a a a ư ư ư chết ta mất thôi tên xấu xa này a a a a

Nàng bị hắn làm cho động tình, nước nhờn rỉ ra ngoài từ huyệt động liên tục, hai chân dài thon của nàng đã quắp chặt cổ của hắn.

ư ư ư khó chịu quá ư ư ư ta chết mất ư ư a a a a

Tôn Hiên càng bú mút mạnh mẽ hơn " chụt... chụt" đầy điên cuồng.

a a a a ta ra a a a a ta ra rồi a a a a sướng quá a a a a a

Khuôn mặt thanh tú của Tôn Hiên đã tràn đầy dâm thủy của nàng, không biết hắn vui hay buồn nữa.

Cơ thể nàng nằm xụi lơ, mệt mỏi sau khoái cảm đê mê, nhưng đa phần là xấu hổ, hai tay nhỏ che mặt không dám nhìn người.

-" Người xấu xa, ta không cố ý như vậy a"

Tôn Hiên cười khà khà, nàng như vậy ta mới có cảm giác chứ.

-" Nương tử, nàng yên tâm không phải ngại, ta thích thứ này mà, khà khà"

Tử Mạn xấu hổ mặt đỏ bừng, tên xấu xa này lại thích như vậy chứ.

Tôn Hiên chơi đùa bằng miệng thỏa mãn sở thích của hắn, hắn sẽ để thằng nhỏ khai đao nàng.

Trước kia còn ở trong thôn, hắn cũng từng nhìn trộm người khác làm tình, hắn cũng ham muốn lắm chứ, nhưng do hắn ít nói nên việc tìm bạn đời của hắn khá khó khăn.

Bây giờ đã khác, hắn muốn trở thành người đàn ông đúng nghĩa.

Dương vật của hắn đã cương cứng, to dài tầm 18 cm, đầu khấc đỏ sẫm to phình, khe mắt rỉ nước nhờn. Hắn quỳ phía dưới, tách hai chân của nàng ra, âm đạo ẩm ướt đỏ hồng ngay trước mắt.

-" Không được đâu, chúng ta chưa thành thân" nàng hốt hoảng nhìn cục thịt dài của hắn.

Tôn Hiên cạ cạ đầu khấc, đặt vào cửa tiểu huyệt của nàng, hắn cười nói:

-" Nương tử, nàng yên tâm, chuyện thành thân chỉ là sớm hay muộn mà thôi, ta sẽ yêu nàng hết mình"

Tử Mạn khóc hu hu nói:

-" Ngươi mà phụ ta, ta chết cho ngươi coi, hu hu"

Tôn Hiên không đành lòng, chồm người lên lau nước mắt, hôn môi nàng một lúc, hắn nói:

-" Tin tưởng ở ta".

Hắn ưỡn mông vượt qua màng thịt mỏng manh, máu tươi rỉ ra.

a a a a a a a a ta đau quá a a đau chết mất a a a

Nước mắt của nàng lại chảy ra nhiều hơn...

Dương vật của hắn không tiến thêm nữa, hắn hôn hút nước mắt của nàng an ủi.

-" Người xấu xa, ta sẽ chết phải không, ta đau quá" nàng khóc thút thít nói.

Tôn Hiên bật cười nói:

-" Nương tử, nàng ngốc a, chỉ là đau nhất thời, về sau sẽ rất sung sướng"

Tử Mạn " ừm" nhắm mắt, nghiêng đầu chờ đợi sự sung sướng mà hắn nói.

Tôn Hiên nhìn xuống nơi hai người giao nhau, dương vật của hắn đang nằm trong âm hộ của tiểu Mạn, hai mép nhỏ bị tách sang hai bên. Hắn đã trở thành đàn ông chân chính, cảm giác này thật tuyệt.

Nàng mở mắt đẹp, thấy hắn nhìn chằm chằm nơi đó, mặt đỏ bừng tức giận nói:

-" Người xấu xa, ngươi nhìn đủ chưa, ta đi ngủ à"

Tôn Hiên cười hắc hắc:

-" Nương tử, ta làm nàng sướng đây, khà khà" dương vật ra vào nhẹ nhàng, dần dần chuyển nhanh hơn.

Nàng cảm giác được vật to dài đó đang trùng kích lên thành âm hộ trơn trượt ẩm ướt, nó như đang lấp kín khoảng trống trong nàng. Tử Mạn mê ly nhìn khuôn mặt thanh tú của hắn, hắn rất biết yêu thương nàng, ra vào nhẹ nhàng giúp nàng quen dần với khúc thịt to dài.

ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư...

Dương vật trùng kích vào tiểu huyệt, nước nhờn và một chút máu quấn theo thân dương vật tràn ra ngoài, rỉ xuống lỗ hậu của nàng, rơi xuống ga trải giường đã nhăn nhó thành từng nếp.

Hắn vừa hôn tiểu Mạn vừa đưa dương vật ra vào nhanh mạnh hơn, nàng cũng động tình phối hợp với Tôn Hiên. Mông eo của nàng uốn éo, ôm cổ của hắn.

Phạch.... phạch.... phạch.... phạch....

-" Bên trong nàng thật ấm, thật chật hẹp" hắn cười to sảng khoái. Hắn ra sức đẩy mạnh vào sâu trong nàng. Hai hòn bi đập vào mông căng tròn của nàng " dát dát dát ....."

phạch phạch phạch....

ư ư ư ư ư....

Mồ hôi chảy thấm ướt ga trải giường, lẫn với nước nhờn. Tử Mạn đã hiểu được mấy ngày trước phát ra tiếng rên rỉ từ phòng tiểu thư là chuyện gì xảy ra, đêm nay nó xảy ra đối với nàng.

a a a a thiếp sướng a a a thiếp ra a a a

Hai bàn tay của nàng bấu chặt vào sau lưng Tôn Hiên, hơi thở của nàng gấp rút đứt quãng.

Mông eo của nàng giật giật, dòng dâm thủy ấm nóng tưới lên đầu khấc to phình của Tôn Hiên.

Tôn Hiên bị kích thích, nhấp thêm mười mấy cái cũng không chịu nổi nữa.

-" Hừ hừ a a a ta cũng ra đây a a a"

Dương vật của hắn phóng dòng tinh trắng đục ấm nóng vào tận trong âm hộ ẩm ướt của nàng.

Một lúc sau, hắn rút dương vật đã mềm nhũn, bóng lưỡng chất nhờn ra ngoài tiểu huyệt. Dòng tinh trắng đục, hòa cùng dâm thủy tràn ra, Tôn Hiên hắn phóng rất nhiều dâm thủy. Hắn nằm sang bên cạnh nàng thở hổn hển, sau cơn cực khoái của hắn.

Lúc này hắn đã tỉnh bớt rượu, từng giọt mồ hôi lấm tấm lã chã rơi, như mới đi chiến đấu với một con hổ vậy.

Hắn quay người sang ôm tiểu Mạn nói:

-" Nương tử, nàng tin ta chưa, làm việc này thật sự rất sướng"

Tiểu Mạn cũng rất đê mê với cảm giác tiêu hồn vừa nãy, nàng cựa quậy hai chân, nhưng cảm giác đau buốt làm tiểu Mạn nhíu mày liễu.

-" A... thiếp đau"

Tôn Hiên cười nói:

-" Nương tử, nàng đau ở đâu?"

Tiểu Mạn xấu hổ không dám nói, hai tay che mặt, quay người vào trong vách tường.

Tôn Hiên nhìn mông nàng vểnh lên, nuốt ngụm nước miếng " ực", hắn lại hôn hít mông căng, co giãn, mịn màng của tiểu Mạn một phen.

-" Người xấu xa, thiếp lại muốn"

Hai người động tình, hắn lại vật nàng ra, đâm nàng từ phía sau, tuy mới bị phá thân nhưng tiểu Mạn khá xung sức.

ư ư ư ư ư ư ư ...

phạch... phạch... phạch... phạch...

Cả hai cao trào ra cùng nhau lần nữa... hai thân thể trần truồng ôm nhau ngủ say.

Về phần Hồ Phong thì hắn đi tìm Y Nhiên, Nguyệt Phượng đáng thương không biết có tìm được hắn không?.