Chương 37: Căn nhà gỗ

Thác nước đổ " ầm ầm" xuống những tảng đá cứng đầu, xanh rêu. Nước và đá, tưởng chừng như vô tri vô giác, nhưng chúng đã âm thầm đối đầu với nhau không biết bao nhiêu năm.

Bên dòng thác đổ, Hồ Phong luyện kiếm như si như say, phương thức mới của hắn, tạm quên đi những thứ không vui vẻ kia.

Con người thường sợ những điều không biết, hắn cũng vậy, chuyến đi sắp đến của hắn không biết sẽ ra sao?

-" Ài... nghĩ nhiều làm gì chứ, nước tới thì đất chặn" hắn thì thào.

Cơ thể hắn đang trong thời kỳ phát triển mạnh mẽ, việc vận động với cường độ cao liên tục có thể gây hại cho người bình thường, nhưng hắn có chất lỏng màu bạc lóng lánh chạy khắp cơ thể, đó là chìa khóa thành công của hắn.

Đã hơn hai năm, kể từ ngày hắn chịu đựng nỗi đau cào xé, tuyệt vọng ở trong hang động.

Bây giờ chất lỏng màu bạc đã hòa làm một thể cùng hắn, nó chạy khắp các tế bào, Hồ Phong nghĩ đó là chuyện tốt.

Hắn đang đứng ở trung tâm dòng thác đổ xuống, cách rèn luyện đầy tiêu cực nhưng lợi ích mang lại to lớn, lúc đầu hắn chỉ đứng tại chỗ chống cự, bây giờ hắn đã di chuyển một cách tự nhiên. Dòng nước mạnh mẽ đổ lên người hắn, trượt qua những bắp thịt săn chắc, bên trong ẩn chứa lực bộc phát kinh người.

Dòng chất lỏng màu bạc mang đến cho hắn nguồn sức mạnh dẻo dai, tràn ngập khí tức áp bức, không đơn thuần chỉ là bắp thịt mà còn về khí lực bức nhân.

Việc luyện đao rất cần thiết, nhưng hắn cũng không hoang phế việc luyện khinh công, không thể bay như chim nhưng nhảy lên nóc nhà là chuyện đơn giản.

Hắn nhìn bầu trời mây đen đã kéo đến không ít, có lẽ trời sắp mưa to.

-" Phong đệ, ta đến rồi đây" Y Nhiên hai tay nhỏ xách làn cơm, mỉm cười đi đến.

Hắn đang thất thần nhìn trời, nhìn thấy nàng đến, hắn cười khen:

-" Nhiên tỷ, hôm nay tỷ thật xinh đẹp đó a" Hồ Phong cắm đao xuống đá sỏi " keng... soạt", giúp nàng cầm làn cơm, đi tới chỗ tảng đá sạch sẽ họ thường ăn cơm.

Y Nhiên hôm nay mang cơm cho hắn, mặc y phục màu xanh lam, váy rộng dài che khuất đầu gối, chỉ nhìn thấy đôi hài màu hồng xinh xắn nhỏ bé.

Ngũ quan xinh đẹp, đôi môi hồng hồng, khóe miệng nhỏ mỉm cười để lộ răng ngà đều đặn. Bộ ngực nảy nở căng ra như muốn phá rách áo của nàng, eo thon tinh tế, tóc đen dài thẳng xõa ngang bờ mông căng tròn của nàng. Hồ Phong suýt nữa không nhịn được đè nàng ra làm thịt.

Y Nhiên đứng đó mỉm cười nhìn hắn, đôi mắt đẹp u lan như dụ nhân, nàng nói:

-" Tiểu Điệp còn ở trong phòng không ra, ta chỉ đến đây một mình, ngươi thất vọng sao" mắt đẹp của nàng chớp động như biết nói chuyện.

Hồ Phong huyết khí phương cương tỏa ra, hắn mê đắm nhìn nàng không trả lời.

Y Nhiên mỉm cười, tay nhỏ vuốt ve khuôn mặt non nớt của Hồ Phong, nàng cũng si mê nhìn thiếu niên mang lại rung động trong tim.

Hồ Phong bừng tỉnh, khẽ cầm tay nhỏ của nàng, đôi môi của hắn hôn lên tay nàng, ngửi mùi thơm trên tay, hắn nói:

-" Nhiên tỷ, tỷ đừng nhắc đến muội ta nữa, ta chỉ quan tâm tỷ thôi" xin lỗi tiểu Điệp của ta, vì hạnh phúc của ca ca nàng, xin nàng ủy khuất lần này, hắn thầm xin lỗi tiểu Điệp 10 lần.

Y Nhiên tay nhỏ che miệng cười hi hi:

-" Thật sao, tiểu Điệp cũng luôn miệng kêu ca ca xấu xa, bại hoại"

Ái chà, dám mắng ca ca, Hồ Phong tức giận nói:

-" Nha đầu ngốc này, để xem ta trừng trị cái mông của nàng như thế nào, về sau nàng còn dám nữa hay không"

Y Nhiên đỏ mặt xấu hổ, tên này dám nói bậy bạ trước mặt nàng, ngón tay nhỏ của nàng dí vào trán hắn nói:

-" Ngươi đó, suốt ngày chỉ nghĩ những chuyện không đứng đắn"

Hồ Phong nhìn nữ nhân trước mặt mình, hắn cảm thấy ngứa ngáy khó chịu, hắn đành nói sang chuyện khác.

-" Nhiên tỷ, ăn cơm thôi" hắn không dám nhìn nàng nữa, sợ là...

Y Nhiên tay nhỏ mở làn cơm thơm phức, nóng hổi ra, nói:

-" Phong đệ, toàn những món ngươi thích đó"

Hồ Phong cũng không nói nhiều, hắn ăn ngấu nghiến như ma đói, nàng chỉ ăn được vài miếng nhỏ.

Cơm nước xong xuôi, hắn ra dòng nước rửa sạch mặt mũi, tinh thần sảng khoái. Y Nhiên thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra về.

Hắn nhìn nàng cúi người, bờ mông căng tròn hiện ra trước mắt, theo bản năng, hắn nhẹ nhàng đi tới sau nàng, tay dài ôm nàng vào lòng.

Y Nhiên không ngờ hắn lại như vậy, nàng nhỏ nhẹ nói:

-" Đệ... đệ muốn làm gì?" bây giờ còn đang là ban ngày.

Hồ Phong từ sau ôm cơ thể mềm nhũn như không xương của nàng, hít hà nhẹ nhàng mùi thơm trên tóc, cùng mùi thơm xử nữ của nàng, tâm hồn hắn như được thư sướng thoải mái.

Nàng bị hắn ôm thì xấu hổ, mắt đẹp liếc xung quanh, không có ai, nàng thở phào nhẹ nhõm. Đầu nhỏ của nàng tựa vào ngực rộng của Hồ Phong, mắt đẹp khép hờ.

Dương vật của hắn cương cứng đâm vào bờ mông căng của nàng, hắn khẽ đẩy mông mát xa đầu khấc, Y Nhiên cũng nhận ra được vật cứng rắn kia, nó đang đụng chạm vào mông của nàng.

Hồ Phong hôn nhẹ vành tai của nàng, hơi thở nóng hổi làm nàng nhột nhạt ngứa ngứa.

Hồ Phong thì thào:

-" Nhiên tỷ, đệ yêu tỷ, tỷ rất xinh đẹp" hắn nói câu này rất thật tâm, nàng là người đầu tiên hắn rung động con tim.

Y Nhiên đỏ mặt, khẽ nói:

-" ừm..."

Hắn đã nhịn nãy giờ.

Hồ Phong xoay người nàng lại, đôi mắt hắn nhìn khuôn mặt nàng đầy thâm tình. Tay hắn nâng cằm của nàng, cúi đầu, miệng rộng ngậm lấy đôi môi hồng hồng mềm mại của nàng.

Nàng mắt đẹp khép chặt, lông my dài cong vút run run, răng ngà khẽ mở, nàng vươn đầu lưỡi thơm tho đón nhận cái lưỡi tinh quái của hắn, hai người hôn nhau nồng nhiệt.

Tay của hắn xoa nắn bộ ngực ngoài y phục, nhưng cũng không thiếu cảm giác mềm mại. Nàng hít thở bằng mũi gấp gáp, tỏa nhiệt khí như lan.

ưm... ưm.... ưmm... ư.... ưm

Dương vật của Hồ Phong đã cạ cạ lên phía bụng phẳng của nàng, hắn rời môi mềm mại của nàng. Hắn bế nàng lên, mặc kệ tất cả, đi hướng ngôi nhà gỗ nho nhỏ.

Nàng bị hắn bế lên ôm đi, cũng không nói một lời, mắt đẹp chỉ nhìn khuôn mặt non nớt, nhưng tràn đầy nam tính phương cương.

Chân hắn đá văng cánh cửa sang một bên, bế nàng vào căn nhà gỗ. Bên trong không rộng, có một cửa sổ nhỏ, chỉ có một cái giường lớn đủ chỗ 3 người ngủ, chăn màn đầy đủ, đã được gấp xếp gọn gàng.

Y Nhiên như muốn nói gì, nàng khẽ nhỏ giọng:

-" Phong đệ, chúng ta chưa thành thân nha" nàng là kiểu phụ nữ truyền thống nên khá là coi trọng tập tục.

Hồ Phong miệng rộng khẽ nhếch, nói:

-" Nhiên tỷ, ta yêu nàng suốt đời, xin nàng hãy tin tưởng ta"

Y Nhiên ậm ừ đồng ý, sau gì nàng cũng sẽ trao cho hắn, tâm lý của nàng thoải mái hơn.

Nàng e thẹn nói:

-" Phong đệ, ngươi nhẹ thôi nha"

Hồ Phong mỉm cười gật đầu, cũng không nói gì.

Y Nhiên tay nhỏ đặt lên ngực, đôi mắt nhắm nghiền, tim đập rộn ràng chờ đợi điều gì sẽ đến.

Hồ Phong nhanh chóng thoát sạch y phục của mình, dương vật căng cứng to dài được giải thoát, nó chĩa thẳng ngạo nghễ xin chào Y Nhiên.

-" Nhiên tỷ, nàng hãy nhìn đồ vật to lớn của ta, khà khà"

Y Nhiên cũng nghe được hắn cởi đồ, nàng khẩn trương, tim đập càng mạnh, nàng chỉ nằm chờ đợi hắn đến xâm chiếm cơ thể yếu đuối này.

Hắn hưng phấn tiến lại gần, miệng rộng hôn nhẹ lên môi hồng của nàng, hắn hôn khắp khuôn mặt trắng xinh, mịn màng.

-" Nhiên tỷ, nàng thật đẹp, ta yêu nàng chết mất" hắn vui sướng nói như phát rồ.

Y Nhiên bị hắn hôn tối tăm mặt mũi, chỉ " ừm ừm" thở nhẹ.

Hồ Phong kéo nhẹ nhàng dây thắt lưng màu xanh lam để sang một bên, từng mảnh vải trên người nàng bị hắn thoát sạch sẽ, chỉ còn lại cái yếm và tiết y màu hồng của nàng.

Y Nhiên mặt và cổ đã đỏ mọng như táo chín, tay nhỏ đang níu giữ hai món đồ còn xót lại trên người.

Hắn tháo dây buộc của yếm đỏ và tiết y, cười khà khà, hung hăng lột sạch nàng trần như nhộng, không mảnh vải che thân, hiện ra trước mặt hắn.

Nước da trắng mịn màng như mỡ đông, hai bầu vú cao vút với núm vú nhỏ màu hồng xinh xinh, bụng eo thon phẳng với cái rốn sâu hút người. Phía dưới là đồng cỏ rậm rạp, mu âm đạo nhô cao đầy mời gọi, tay nhỏ của nàng cố gắng che đậy vùng tam giác mê người đó, nhưng càng kích thích trí tưởng tượng vô hạn của Hồ Phong.

Không chờ được nữa, tay hắn nắm dương vật khẽ vuốt ve, như an ủi tiểu đệ, hôm nay mày sẽ được ăn một bữa tiệc ngon lành.

Hắn cười dâm đãng nói:

-" Tỷ sẽ cảm nhận được niềm hạnh phúc nhanh thôi" hắn nhìn cơ thể căng tràn sức sống kia, nhào người lên.

Hồ Phong mở miệng rộng ngoạm lấy đôi môi mềm mại của nàng. Tay hắn nắn bóp bầu vú một cách nhẹ nhàng cẩn thận, ngón tay vân vê núm vú nhỏ hồng xinh xinh, hắn thích chơi đùa nó.

Nàng nhẹ nhàng thở từng hơi, bộ ngực chập trùng lên xuống, trong miệng nhỏ khẽ ư ư ư tiếp nhận hắn.

Hồ Phong không nhịn được, nuốt nước miếng " ực" ở cổ họng, miệng rộng ngậm đầu vú mềm mại.

ưm ư ư...

Nàng khẽ nhướng mày liễu, rên rỉ " ưm ư ư", ngực nàng ưỡn lên tiếp nhận cái hôn nhạy cảm của hắn.

Hắn thích thú mút " chùn chụt", lưỡi liếm quanh đầu vú đầy điêu luyện, tay kia thì vân vê xoa nắn thành nhiều hình dạng.

Nàng tự động vòng tay thon nhỏ ôm cổ hắn, mắt vẫn nhắm nghiền, không biết là đang xấu hổ hay là hưởng thụ nữa, có lẽ cả hai.

Hắn hôn hít liếm mút cả cổ trắng ngần của nàng nữa, nàng run run vì nhột nhạt. Tay hắn di chuyển xuống vùng đồng cỏ rậm rạp chưa có người khai phát.

Bàn tay hắn đặt lên mu âm đạo nhô cao đầy lông mu của nàng.

Y Nhiên hai chân dài thon đan chéo khép lại, cản trở bàn tay của hắn dò xét vùng ẩm ướt.

Hắn cũng không vội, các ngón tay chơi đùa với lông mu đen xoăn tít của nàng. Nàng bị hắn chơi đùa thì dùng tay nhỏ khẽ che lại, không cho hắn tác quái với đám lông tội nghiệp của nàng nữa.

Hắn cũng chiều theo nàng, đầu chuyển xuống dưới, hôn liếm từ trên hai bầu vú đi từ từ xuống cái rốn sâu hút của nàng. Đầu lưỡi vươn ra rà soát từng cơ bụng của nàng, sau đó dừng lại ở cái rốn sâu nhỏ. Hắn vươn đầu lưỡi liếm vào trong đó liên tục.

Nàng như bị kích thích, ưỡn bụng lên một cách vô thức, nhưng cũng đủ làm hắn cảm thấy hưng phấn. Miệng nàng khẽ rên hừ hừ, tay nhỏ không biết tại sao đã tự động nắm bầu vú xoa nắn, thật gợi cảm.

Không để nàng phải chờ lâu, miệng hắn di chuyển xuống vùng tam giác, đầy mùi xử nữ. Đôi môi ngoạm lấy đám lông mu mút liếm đầy kích thích.

Người nàng run lên, như bị điện giật khi hắn liếm nhẹ lên hột le của nàng khi nàng duỗi thẳng hai chân thon.

Hồ Phong ngồi dậy, tách hai chân thon dài của nàng ra.

Nàng lấy hai bàn tay nhỏ che lại, hắn tách rộng hai chân sang hai bên, đẩy hai chân dài thon co lại, hắn nhìn vào khu huyền bí của nàng một lúc.

Y Nhiên mở mắt đẹp, xấu hổ nói:

-" Đừng nhìn vào, xấu lắm" nàng tiện thể dùng tay nhỏ cố gắng che lại nơi đó.

Hồ Phong cười nói:

-" Tỷ đừng ngại nữa, nơi này rất đẹp"

Hắn gạt nhẹ tay nàng ra, hai mép thịt hồng khép lại thành một cái rãnh, chạy từ đầu mu âm đạo xuống tiểu huyệt, đã ướt át nhiều nước rỉ ra.

-" Nhiên tỷ, nàng thật ẩm ướt nha"

Nàng chỉ có thể xấu hổ chịu đựng hắn trêu đùa lời nói.

Miệng hắn khô khốc, lưỡi liếm môi đầy thèm khát, ánh mắt chăm chú quan sát.

Hắn không nhịn được cúi đầu, hôn lên vùng thịt hồng hồng kia. Nàng ưỡn mông rên rỉ ưm ưm ư ư.

-" Mùi vị thật không tệ nha, ta thích rồi đó"

Vươn đầu lưỡi, tách ra hai mép hồng ẩm ướt, tìm tòi nơi hang động của nàng. Hắn đánh lưỡi liên tục lên hột le cưng cứng, nằm khuất dưới mu âm đạo, giờ đã nhô cao.

Hai tay nàng nắm tóc hắn, hai đùi thon thì khép chặt đầu hắn lại, mông uốn éo qua lại, miệng nàng đã thở dốc những câu vô nghĩa.

ưm ..... ư ........ ưm.......... ư...... hừ........ hừ.........

Hắn say sưa ngon lành bú mút " chùn chụt" như đang thưởng thức một bữa tiệc thịnh soạn.

-" Phong đệ.... ta không chịu nổi nữa" nàng rên rỉ nói.

Hồ Phong cũng biết nàng đang mời gọi hắn, hắn muốn nàng làm nữ nhân hạnh phúc nhất bây giờ.

Hồ Phong dừng việc bú liếm, nằm lên người nàng nói:

-" Nương tử, ta đến đây"

Y Nhiên đã động tình nên việc nói chuyện chỉ là thừa thãi.

Tay cầm dương vật nóng hổi đặt ngay tại cửa tiểu huyệt, đầu khấc đỏ tím to phình, nới rộng hai mép ra, đi vào chạm tới màng chắn.

Ngoài trời, tiếng nước mưa rơi lộp độp trên mái căn nhà gỗ.

Trong phòng, hắn đang đến thời khắc quan trọng.

Y Nhiên nhíu mày liễu nói:

-" Phong đệ, chàng thương xót thiếp"

Hồ Phong hôn lên môi nàng mãnh liệt, nói:

-" Nương tử, hơi đau một chút, ta sẽ cố gắng nhẹ nhàng với nàng"

Được nàng gật đầu đồng ý, hắn khẽ ưỡn mông, đầu khấc xuyên qua màng thịt ngăn cách giữa hai thế giới bất đồng.

Hự a a a a a ư ư...

a a a a a a a a a a...

Cảm nhận được sự đau buốt phía dưới, khóe mắt nàng nước tràn ra nóng hổi.

Hắn không tiến thêm, giữ nguyên dương vật nằm trong nàng, hắn hôn hút nước mắt của nàng, hôn đôi môi cắn rỉ chút máu của nàng, tay hắn cũng không nhàn rỗi, liên tục xoa nắn kích thích khoái cảm của nàng.

Hắn cố gắng làm những động tác này, hắn muốn nàng quên đi phần nào đau đớn, hắn muốn nàng có ấn tượng đầu tiên tốt đẹp với hắn.

Trời mưa to ầm ầm vang dội như đồng cảm với nỗi đau xé da thịt của nàng.

Hắn an ủi:

-" Nương tử, ta xin lỗi đã làm nàng đau" nghe có vẻ như đạo đức giả, nhưng lời nói dối thiện cảm luôn được hoan nghênh, ít nhất trong trường hợp này.

Y Nhiên cũng bớt đau đớn, khóe môi khẽ nhếch lên đẹp vô cùng.

-" Cảm ơn chàng" nàng khác với những nữ nhân khác, sẽ không bắt hắn chịu trách nhiệm, nếu hắn bỏ nàng, chỉ là cái chết của nàng sẽ chứng minh. ( trường hợp này nguy hiểm nha các đồng dâm)

Hồ Phong gật đầu di chuyển dương vật, cố gắng đưa hết vào âm hộ chật hẹp, ẩm ướt, dính chút máu tờ rinh của nàng. Đầu khấc to phình của hắn cạ vào thành âm hộ, đi đến đâu nàng uốn người đến đó, hắn biết rằng sự ôn nhu của mình với nàng, sẽ giúp nàng vượt qua được tâm lý lần đầu.

Hai đầu gối của hắn quỳ phía dưới, dương vật nhẹ nhàng ra vào.

Y Nhiên ngồi dậy, hai tay nhỏ chống ngược sau lưng, nàng có thể quan sát dương vật to, dài, đầy gân xanh như con giun của hắn, đang ra vào nơi đi tiểu của nàng hàng ngày ( em này khá ngây thơ)

Nàng nghĩ:

-" Cái khúc thịt to dài xấu xí này, lại làm mình đau chảy nước mắt"

Hồ Phong như bị kích thích trước ánh mắt kinh ngạc của nàng, hắn dùng sức mạnh mẽ hơn nữa. Nàng cũng đê mê rên rỉ, một tay chống giường, một tay bóp bầu vú hằn lên những dấu đỏ của ngón tay, ánh mắt mê ly nhìn khuôn mặt cười tà tà dâm đãng của Hồ Phong.

Làm được một lúc, hắn kéo nàng ôm chặt lấy hắn, dương vật vẫn ra vào ầm ầm

phạch.... phạch..... phạch..... phạch.....

ựm .. ưm.... ưm... ư.. ư... ư....

Tóc đen dài xõa xuống giường, cơ thể xinh đẹp lấm tấm mồ hôi, hòa cùng với mồ hôi của hắn.

a a a thiếp sướng quá a a a a chết ta mất rồi a a a

Ngoài trời đang mưa to, tiếng kêu la của nàng cũng không ai nghe thấy, nàng bấu chặt móng tay vào lưng Hồ Phong, mông giật giật.

Dâm thủy ấm nóng tưới lên đầu khấc, theo thân dương vật tràn ra ngoài, chảy xuống lông mu của Hồ Phong ướt đẫm hai hòn bi to bằng quả trứng gà.

Nàng xụi lơ như thoát lực, ôm hắn thở hổn hển, mắt nhắm nghiền hưởng thụ.

Hồ Phong đẩy nàng nằm ngửa xuống giường, hai tay chống hai bên vai của nàng, phía dưới dương vật tiếp tục ra vào, hai chân thon dài của nàng quắp chặt eo của hắn.

phạch... phạch.... phạch.... phạch.....

Hồ Phong không phải kẻ vô tâm, hắn chú ý khuôn mặt của nàng, nàng vui vẻ đê mê hưởng thụ. Hắn cúi đầu hôn môi mềm của nàng, chăm sóc núm vú hồng hồng nhỏ xinh xắn.

ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư

Đối thủ của nàng là con quái vật không biết mệt, nàng giật giật mông, tay ôm chặt cổ hắn hừ hừ

a a a thiếp chết rồi a a a a a

Dâm thủy tràn ra, chảy qua cả lỗ hậu của nàng, rơi ướt giường.

Nàng lần này thật sự mệt mỏi, không còn khí lực phản ứng tên quái vật đang ở trên người nàng ra vào liên tục.

Phạch.... phạch..... phạch..... phạch......

Được một lúc...

Hồ Phong giật giật mông, từng dòng khí ấm nóng của hắn tràn đầy âm hộ của nàng, tràn ra ngoài hòa cùng dâm thủy.

Hồ Phong khóc không ra nước mắt...

Hắn còn chưa sướng đến độ bắn tinh, hắn cưỡng ép xuất tinh sớm. Dù sao cũng là lần đầu của Y Nhiên, nếu là Nguyệt Phượng thì hắn có thể làm thêm cả ngàn cái ra vào nữa. Tương lai còn dài, không phải tình một đêm mà tàn phá nương tử mình yêu.

Hắn làm chủ được cuộc chơi, các nàng ai có thể đấu lại sức mạnh kinh người này. Hắn có cảm giác thế gian vô địch thủ ( trên giường), có lẽ hắn sẽ gặp đối thủ, nhưng đó là chuyện của tương lai.

Hồ Phong không dừng lại hẳn, hắn hôn hít môi mềm, bầu vú săn chắc, dương vật vẫn cử động ra vào cực kỳ nhẹ nhàng như mát xa, không gây thương tổn.

Nàng đã ngủ say mệt mỏi, miệng nhỏ rên rỉ đứt quãng từng hơi.

ư ư ư ư ư ư ư

Bên ngoài trời mưa to tầm tã, như trút nước, hắn không biết làm gì nữa.

Đành dùng miệng nghiên cứu âm đạo của nàng, cửa sổ nhỏ nhỏ bên giường đủ ánh để hắn thực hiện điều đó.

Không khí lạnh tràn vào căn phòng, hắn đắp chăn phía trên cho nàng ngủ say, hắn tiếp tục công việc của mình.

Hai ngón tay tách âm hộ của nàng ra, những giọt tinh trắng đục như sữa tràn ra ngoài khá nhiều. Lúc hứng tình hắn có thể nuốt, chứ bây giờ hắn cảm thấy hơi nôn khan. Hắn chú ý đến âm vật ( hột le) của nàng nhỏ hơn của Nguyệt Phượng một chút, hắn ngậm hột le, lưỡi liếm liên hồi. Hắn ngậm miệng rộng lên mu âm đạo nhô cao, còn cà cà răng day day, liếm mút lông mu xoắn ướt nhẹp nước miếng, bó lại dựng thẳng lên.

Hắn không biết rằng, Y Nhiên đã sớm tỉnh giấc vì lạnh, nàng cảm động khi hắn đắp chăn cho nàng, nhưng nàng chứng kiến toàn bộ hành động tiếp theo của hắn, chuyển từ cảm động sang...

-" Biến thái, bại hoại" nàng hừ hừ trong lòng.

Hắn liếm mút sạch sẽ bóng loáng âm đạo của nàng xong, thỏa mãn gật gật đầu, kéo chăn đắp lại, chui vào ôm nàng ngủ, mà không biết rằng Y Nhiên đã sớm động tình lần nữa, xấu hổ không dám mời gọi hắn.

Hồ Phong mà biết hắn bỏ lỡ cơ hội như vậy, không biết sẽ làm gì nhỉ?

Có lẽ sẽ vùi đầu vào ngực nàng chết ngạt cũng nên!

Sau cơn mưa trời tất nhiên sẽ tạnh, nhìn trên giường loạn thành một đống, kết quả của ăn chơi ra sản phẩm là đây.

Hắn thật hạnh phúc, Y Nhiên ở lại dọn dẹp lau rửa sạch sẽ, như một nàng dâu hiền thục, khác hẳn vẻ phóng đãng của Nguyệt Phượng.

Hắn ôm nàng từ sau, thâm tình nói:

-" Nương tử, ông trời thật tốt với ta, khi đã ban tặng nàng cho ta"

Y Nhiên cũng động tình, quay người chui vào lồng ngực của hắn, nói:

-" Tướng công, thiếp thật hạnh phúc"

Hai người ôm nhau một lúc, hắn cũng chẳng động tay chân gì, nàng ở lại xem hắn luyện kiếm.

Anh hùng gì đó cút mịa đi thôi, ta chỉ cần có mỹ nhân như nàng là được, tâm tình lúc này của hắn khá phức tạp.

Hắn luyện kiếm rất nghiêm túc, say mê trong từng chiêu thức sát phạt quyết đoán.

Nàng nhìn chàng mê ly, yêu như tận xương tủy người đàn ông đã bước vào đời nàng.

-" Nương tử, ta yêu nàng" hắn hét to với dòng thác đang đổ nước ầm ầm.

Nếu dòng thác biết nói chuyện, nó sẽ nói:

-" Cút mịa mày đi thôi, éo liên quan" có lẽ éo liên quan thật.

Y Nhiên nhìn hắn hưng phấn như vậy, không đành lòng, tiến lại nhón hai chân nhỏ lên hôn má, nàng nói:

-" Chàng đó, như hài tử không lớn vậy" nàng như xụ mặt ra, trông rất đáng yêu.

Hồ Phong hít sâu một hơi, kiềm chế cảm xúc đè nàng ra làm thịt.

Đôi môi của hắn đặt lên trán của nàng một lúc, hắn cười nói:

-" Nàng không tin sao? của ta rất lớn đó nha"

Nàng quay mặt đi xấu hổ, khẽ gắt:

-" Biến thái, bại hoại" nàng xoay người nhặt làn cơm, đi nhanh về phía tiêu cục, dáng đi có chút khó coi, rất chật vật.

Hồ Phong rút đao, truy đuổi:

-" Yêu nữ, bỏ y phục lại"

Hồ Phong ngồi uống trà trong phòng ở đại sảnh tiêu cục, ngồi đối diện hắn là phu nhân Lam Uyên.

Lam Uyên phu nhân khoảng chừng 34 tuổi, ngũ quan tinh xảo, bầu ngực căng tròn, nhìn chỉ muốn bóp thử xem nó ra sao, Uyên phu nhân là người học võ, xông pha giang hồ nhiều năm, nàng thuần thục nhưng không kém phong tao, có lẽ hắn đã rút kinh nghiệm từ Nguyệt Phượng, chẳng nhẽ con nào mẹ nấy.

-" Sư phụ quả nhiên có phúc" hắn thầm gật đầu xác nhận giúp Vân Long.

Hắn không dám có lỗi với Nguyệt Phượng, hắn đành nhắm mắt thưởng thức trà vậy.

Khóe miệng hắn vểnh lên độ cong, nghĩ về sự dâm đãng của Nguyệt Phượng lúc trên giường.

-" Phong nhi ngươi nhìn đủ rồi sao? Uyên phu nhân mỉm cười nhẹ nhàng hỏi.

Hồ Phong giật mình nói:

-" A... chưa đủ...a.... đủ rồi" hắn lắp bắp trả lời.

Uyên phu nhân hừ hừ nói:

-" Rốt cuộc là chưa đủ hay đủ rồi"

Hồ Phong nói thầm " nàng chơi khó ta sao!"

-" Sư nương à, thật ra thì... sư phụ thường nói người nhìn sư nương chưa đủ, đồ nhi chỉ là giúp truyền lời mà thôi!"

Uyên phu nhân mặt đỏ thầm nghĩ " lão già chết tiệt, thường ngày chẳng thèm nhìn ngó gì đến ta, bây giờ lại làm cái quỷ gì truyền lời chứ"

-" Phong nhi, sư phụ ngươi thật sự nói vậy sao?" nàng nghi ngờ, lão già đó bình thường không như vậy a.

Hồ Phong đứng dậy, rót trà vào cốc của sư nương, hắn cười khó xử nói:

-" Thực ra thì... sư phụ chỉ nói với một mình đồ nhi, sư phụ nói rằng không được nói cho sư nương biết"

Nàng định hỏi, nhưng hắn ra hiệu để hắn nói tiếp.

Hắn nhấp ngụm trà nói tiếp:

-" Nhưng sư nương cũng biết đó, ta nổi tiếng là đồ nhi ngoan, rất thành thực thuần khiết nha, làm sao có thể biết mà giấu diếm sư nương được chứ"

Sư nương trầm mặc, thầm nghĩ " lão già này, chẳng lẽ yệu thầm ta mà không dám thể hiện, ngày thường mình có phải quá hung dữ làm hắn sợ, lâu lắm rồi hai người cũng không làm chuyện đó, chắc là vậy rồi"

-" Ài... cũng may mắn là có Phong nhi, không thì ta đã hiểu lầm sư phụ ngươi rồi, sư nương rất vui vẻ"

Hồ Phong thầm nghĩ " ngươi đừng bắt chẹt ta là may mắn vạn phần rồi"

-" cùng vui... cùng vui" hắn cười nói.

Vân Long cười ha ha vui vẻ đi tới nói:

-" Đồ nhi ngoan, lần này ra ngoài cũng không có gì quan trọng, chủ yếu là tôi luyện ngươi một phen, ngươi cảm thấy sao?"

Hồ Phong đứng dậy chắp tay ôm quyền nói:

-" Đồ nhi, cẩn tuân sư phụ giao phó"

Đôi mắt đẹp của sư nương nhìn sư phụ, như có ánh sáng lóe lên, khóe miệng nhỏ của nàng khẽ nhếch lên.

Vân Long như cảm nhận được cái gì, âm thầm rùng mình nổi da gà, hắn nói:

-" Vậy được rồi, ta đi trước"

Hồ Phong cười nói:

-" Đồ nhi, cung tiễn sư phụ"

Sư nương thì cho rằng, mình cần phải chủ động trong chuyện đó, nàng nói:

-" Phong nhi, ngươi về trước đi, khi nào đi ta sẽ cho người gọi" nàng nói xong rồi truy đuổi theo sư phụ.

Hồ Phong thầm cầu nguyện " sư phụ, xin người bảo trọng thân thể a".