Bên dòng thác đổ ầm ầm như dải lụa trắng tinh, một thiếu niên thân thể cứng rắn, tiếng múa đao " vù... vù" kèm theo những tiếng" xoạt... xoạt" của sỏi đá, bước chân cùng cánh tay uyển chuyển mà uy lực.
Hồ Phong đã nhớ hết tuyệt kỹ " Cửu phách đao tuyệt", đao mạnh mẽ uy mãnh tuyệt sát, từng chiêu từng chiêu trí mạng, dứt khoát không một động tác thừa.
-" Vù... vù" ... " keng...keng" tảng đá bị chém làm hai nửa.
-" Cũng không quá tệ, tiếc là lực còn chưa khống chế tốt" hắn cắm đao xuống đất, xuống dòng thác rửa mặt.
-" Ca ca, muội ở đây" tiểu Điệp tay nhỏ đứng đằng xa vẫy gọi Hồ Phong.
Y Nhiên mỉm cười xách làn cơm đi theo sau.
Bên dòng nước chảy róc rách, ba người ngồi chung ăn cơm ngon, còn đang nóng hổi.
-" Ca ca, huynh ăn từ thôi, ăn hết phần của muội rồi" tiểu Điệp kháng nghị, chu miệng nhỏ nói.
Hồ Phong cười ha ha, tay nhéo mũi tiểu Điệp nói:
-" Muội không phải nói muốn giữ eo đẹp như Nhiên tỷ hay sao?".
Y Nhiên che miệng cười nói:
-" Phong đệ, ngươi đó, lại khi dễ tiểu Điệp nữa rồi" nàng gắp thức ăn cho tiểu Điệp.
Tiểu Điệp vui mừng khi Y Nhiên đứng về phía nàng, đắc ý nói:
-" Ca ca xấu, chỉ có tỷ tỷ quan tâm ta thôi" nàng hưng phấn giơ chén cơm có miếng thịt to Y Nhiên gắp cho.
Hồ Phong giơ đũa nhanh tay gắp miếng thịt, bỏ vào chén của mình rồi trêu nói:
-" Ha ha, muội thua rồi nhé" hắn cầm bát cơm chạy mất tiêu.
Tiểu Điệp mắt đẹp hồng hồng, cầm chén rượt theo Hồ Phong.
-" Oa...Ca ca bại hoại, trả lại cho muội, đó là Y Nhiên cho muội".
Hồ Phong ở đằng xa, ngồi trên tảng đá, đũa gắp miếng thịt quơ quơ trước mặt, rồi bỏ miệng miếng thịt, nói:
-" Ha ha, ta thắng rồi, cái gì của Nhiên tỷ ta đều cảm thấy ngon hết"
Y Nhiên nghe hắn nói mặt đỏ bừng, nghĩ lại cảnh hắn ăn ngon lành dâm thủy của mình, thật xấu hổ mà.
Tiểu Điệp ủy khuất nhìn Y Nhiên:
-" Tỷ tỷ, ca ca xấu lắm, khi dễ tỷ tỷ, giờ lại khi dễ cả muội nữa".
Y Nhiên nhìn tên kia đang đắc ý cười to, lại nhìn tiểu Điệp, cảm thấy nhớ ca ca của mình, nhớ nhà.
Tiểu Điệp nổi giận nói:
-" Ca ca, huynh xem này, tỷ tỷ bị ngươi khi dễ khóc rồi đó"
Hồ Phong nhảy lại gần hồ nghi nói:
-" Tiểu Điệp, nãy giờ ta chỉ khi dễ muội thôi mà"
Tiểu Điệp ngứa răng nói:
-" Ca ca, huynh còn nói nữa, tỷ tỷ nước mắt sắp chảy ướt hết y phục rồi"
Hồ Phong cười hắc hắc, đi đến bên Y Nhiên, tay nắm y phục của nàng, như muốn cởi đồ.
Y Nhiên hốt hoảng, gạt nước mắt, mặt đỏ bừng nói:
-" Ngươi... đệ làm gì vậy" tay nàng nắm y phục giữ lại.
Tiểu Điệp trừng mắt, mặt đỏ bừng, có chút hưng phấn nghĩ trong lòng:
-" Ca ca muốn làm gì vậy, chẳng nhẽ lại.... chuẩn bị khi dễ tỷ tỷ ở đây hay sao?".
Hồ Phong cười nói:
-" Chẳng phải tiểu Điệp lo lắng cho tỷ bị ướt hết y phục sao? ta cũng chỉ giúp tỷ kiểm tra thân thể thôi mà" mắt hắn dò xét cơ thể nàng.
-" Háo sắc, bại hoại" Y Nhiên thốt lên, mắt lườm hắn, phong tình vạn chủng.
Tiểu Điệp nói:
-" Ca ca xấu, muội sẽ mách Ngọc Liên tỷ và Ngọc Diệp tỷ về ca ca bại hoại, đánh huynh thành đầu heo"
Hồ Phong cười to, tỏ ra không quan trọng nói:
-" Nếu các nàng dám đến, ta sẽ đánh mông các nàng nở hoa".
Tiểu Điệp và Y Nhiên che miệng, trừng mắt nhìn hắn nói:
-" Oa... ca ca bại hoại, huynh thật sự dám nói, hai vị tỷ tỷ võ công rất lợi hại đó nha".
-" Phong đệ, ngươi được không vậy?"
Hồ Phong không nói nhiều, rút đao đi ra xa chỗ hai nàng, " xoạt" tảng đá chia làm hai nửa trong ánh mắt sùng bái của hai nàng.
Hồ Phong đắc ý, khoanh tay to trước ngực nói:
-" Thế nào, Hồ Phong ta lợi hại chứ".
Tiểu Điệp mắt đẹp như ánh sao, hai nắm tay nhỏ của nàng đung đưa trước ngực nói:
-" Ca ca, huynh thật lợi hại, nhìn uy vũ đẹp trai nữa" nàng nói có hơi quá hay không.
Y Nhiên chỉ mỉm cười, tim như đập rộn ràng, nàng yêu thích Hồ Phong nên khi nhìn thấy hắn lộ thêm điểm ưu tú như vậy thì càng vui mừng, cảm giác như thế giới này thật đối tốt với nàng vậy.
-" Ta yêu đệ rất nhiều" nàng thì thào nói nhỏ, chỉ nàng nghe được, mắt đẹp của nàng đã ươn ướt vì hạnh phúc, ai mà không muốn người mình yêu mạnh mẽ đâu chứ.
Hồ Phong lau nước mắt, ôm nàng và tiểu Điệp vào lòng nói:
-" Ta sẽ không để các nàng chịu ủy khuất" hắn cũng thề trong lòng như vậy.
-" Khụ... khụ" tiếng ho khan của Vân Long đánh vỡ bầu không khí ám muội này.
Hồ Phong buông hai nàng ra, nói:
-" Sư phụ, người đến kiểm tra đồ nhi sao?"
Y Nhiên cùng tiểu Điệp hành lễ với Vân Long, Y Nhiên nói:
-" Vân đại nhân, tiểu nữ xin đi trước" nàng cùng tiểu Điệp liếc Hồ Phong một chút, rồi thu dọn làn cơm, cáo từ Vân Long.
Vân Long gật đầu, vỗ vai Hồ Phong nhìn hai nàng đi xa nói:
-" Đồ nhi ngoan, diễm phúc không cạn nha"
Hồ Phong cười hắc hắc không nói gì.
Vân Long nói:
-" Ta sẽ kiểm tra tiến bộ của ngươi trong một tuần qua"
Thế là Hồ Phong đã nếm trải cảm giác giấc mộng vỡ tan, liên tục bị Vân Long đánh bay rớt đao, rất chật vật, không còn xuân phong đắc ý như một vài phút trước.
Do mải chơi đùa nên Y Nhiên cũng quên luôn việc nói với Hồ Phong về việc Trịnh Khanh công tử.
-" Thôi để lần sau vậy" nàng thì thầm.
Trên luyện võ trường trong tiêu cục, rất là sôi nổi.
Tiểu Mạnh đỡ kiếm của tiểu Hứa, nói:
-" Tiểu Hứa, ngươi nói lão đại bây giờ làm gì"
Tiểu Hứa nhảy lên cao chém xuống, tiểu Mạnh đỡ đao:
-" Ta cũng không biết, có lẽ cũng đang tập đao như chúng ta"
Hai người dừng động tác, đi đến bên cạnh ghế ngồi nghỉ ngơi.
Tiểu Mạnh nói:
-" Lão đại còn mạnh hơn cả những người đang tập lâu năm ở đây nữa"
-" Ài... không biết làm sao lão đại có sức mạnh kinh khủng như vậy chứ" Tiểu Hứa cảm thán.
-" Ta không quan trọng, chỉ cần là lão đại của chúng ta là được rồi" Tiểu Mạnh sùng bái nói.
Tiểu Hứa cười khẽ:
-" Ngươi nói đúng, quan tâm nhiều làm gì, chỉ cần đi theo lão đại lo gì không có cơm ăn".
Hai người cười to:
-" Mỹ nữ nữa chứ".
-" Ta có thể không bằng lão đại, nhưng ta sẽ không thua ai" tiểu Mạnh nói.
-" Để rồi xem" tiểu Hứa cười to.
Hai người lại lao vào đối kháng mãnh liệt hơn.
-" Đại ca, ngươi lại đi tiêu cục Vân Kiêu nữa sao?" tiểu muội Trịnh Khanh mỉm cười nói.
Trịnh Khanh nhíu mày nói:
-" Nghe nói nhị đệ trở về rồi?" hắn đang nói đến Trịnh Khang 18 tuổi, con trai thứ của Trịnh Sảnh và tiểu thiếp.
Tiểu muội của Trịnh Khanh tên Trịnh Hương Sam, 16 tuổi , ngũ quan tinh xảo, đặc biệt thích những vật dụng hình bươm bướm.
-" Muội không quan tâm, muội chỉ quan tâm đến trang sức đẹp thôi" Trịnh Hương Sam ngồi trên ghế, vén ngón tay nhỏ nghịch những lọn tóc dài thơm tho, chân dài thon trắng gác lên bàn.
Trịnh Khanh thầm nuốt nước bọt, nhưng cũng chỉ nghĩ mà thôi, cũng không để ý nữa.
-" Ta đi chỗ mấy tên bằng hữu chơi mới được, ta đi trước" Trịnh Khanh đi thẳng đến thanh lâu, bình thường bằng hữu của hắn toàn ở chỗ này chơi bời lêu lổng.
Có cả con quan nhân, thương hội, đủ các loại.
Trịnh Hương Sam cũng khá đáng thương, mẫu thân sinh nàng ra thì mất, phụ thân bận rộn cả ngày, chỉ có nàng và đại ca Trịnh Khanh, Trịnh Khanh thì lêu lổng cùng đám bằng hữu ăn chơi, tính cách vô cảm mọi thứ của nàng cũng bắt đầu từ đó.
Bên trong thanh lâu là nơi mà những kẻ có tiền sẽ được cưng chiều như thượng đế.
Trong một căn phòng xa hoa mà mỹ lệ, có những thân hình trần như nhộng, đang nhấp nhô những vũ điệu mê người, cùng những tiếng hít thở đầy mỹ cảm, tạo nên một bức tranh sống động, chân thực.
Phương Cảnh đang dùng dương vật dài to gân xù xì của mình ra vào tiểu huyệt của một thiếu nữ chừng 15 tuổi. Hắn nắc những cú mạnh bạo " phạch phạch phạch phạch " từ phía sau thiếu nữ.
Thiếu nữ rên rỉ kêu la.
a a a a a a ư ư ư ư ư
Hắn cười khà khà nắm eo thon của nàng, dùng dương vật to cứng đâm sâu vào tận trong tiểu huyệt của thiếu nữ. Hắn còn dùng tay to đánh mông nàng hiện lên những dấu tay màu đỏ.
Thiếu nữ uốn éo mông căng tròn của mình, giật lùi theo từng cú nhấp nắc của cái dương vật cứng như thiết kia.
a a a a a a ư ư ư ư ư ư
Những tiếng thở dốc, tiếng rên la đầy gợi cảm.
sướng quá... mạnh nữa lên.... cắm mạnh vào....v v
Bên cạnh là Đại Hải, hắn nằm úp chặt cơ thể to khỏe của mình lên một thiếu nữ tóc dài đen, mắt to đen láy chừng 16 tuổi. Dương vật to đùng của hắn đã nằm gọn trong tiểu huyệt nhỏ bé co dãn kinh người của thiếu nữ.
hự ự hự hự ư a a a hự hự a a a a a
Tay to của hắn bóp cổ nàng, bên dưới thì ra vào mãnh liệt
Phạch phạch phạch phạch phạch
Dương vật và âm đạo của nàng ta đã bết bát không chịu nổi, lông mu của hai vật đang tiếp xúc đã ướt đẫm nhễ nhãi, nước nhờn đặc quánh như keo lỏng bị kéo theo dương vật to, ra vào trong tiểu huyệt nhỏ của nàng như muốn phá hỏng nơi này.
Dương vật to dài của hắn nhấp rất đều đặn, hai hòn bi to lủng lẳng cũng đập
dát dát dát dát dát dát..... dính đầy chất nhờn trơn trượt.
Trịnh Khanh đến nơi thì...
Hai bằng hữu của hắn đang lên cao trào.
Tên Phương Cảnh, kéo nàng áp sát vào tường gỗ, cúi đầu hôn lên bộ ngực tròn vo, núm vú đỏ hồng.
Một tay nhấc chân nàng lên, đặt dương vật vào tiểu huyệt.
Hự ư ư ư ư ....phạch phạch phạch
Hăn nhấc cả hai chân thon của nàng lên, tay to cầm hai chân, ép nàng vào tường phía sau, mông đẩy mạnh dương vật sâu lút áp chặt âm đạo ẩm ướt đang run rẩy, tê tê vì sướng.
ưu ư ưu hự ự ư a a ư ư
Hắn ra sức nhanh hơn nữa, dương vật to dài đang cọ sát vào thành âm hộ.
-" Âm hộ của nàng sướng quá... chật hẹp... ấm áp quá" hắn đang bị tiểu huyệt của nàng co hút dương vật.
Nước nhờn lai láng, dư thừa của hai bộ phận đang dập mạnh vào nhau, bị chảy xuống dưới nền.
Đại Hải thì hai tay nâng eo của nàng lên cao, nàng ưỡn mu âm đạo cao hơn, hắn quỳ gối phía dưới ra sức đẩy dương vật sâu vào trong âm hộ của nàng.
ự ư ư a a ư a ư ự a a ư a a ư...
Phách phách phách phách...
Hai tên bằng hữu của Trịnh Khanh đã phóng ầm ầm vào tiểu huyệt của các nàng, nước chảy tràn cả ra ngoài.
Hai nàng nằm trong lòng bọn hắn vui sướng, thỏa mãn.
Phương Cảnh nằm ngửa, dương vật bóng lưỡng nước nhờn, mềm oặt, hắn nói:
-" Trịnh Khanh, ngươi mấy ngày nay đang theo đuổi tiểu thư Vân Nguyệt Phượng của tiêu cục Vân Kiêu sao?"
Đỗ Hải nắm bầu vú thiếu nữ bóp bóp nói:
-" Ngươi đừng sát muối vào tim hắn nữa, chúng ta bị ả nữ nhân Nguyệt Phượng cầm kiếm truy sát suýt mất mạng, nếu ả nằm trong tay của ta thì hắc hắc, huynh đệ chúng ta sẽ rất khoái hoạt nha"
Thiếu nữ nằm trong lòng hắn, bị ngón tay của hắn chui vào trong tiểu huyệt ẩm ướt...
hự ư ư ự a a ư ư.
nàng nói:
-" Được thiếu gia chơi là phúc phận của nàng ta, còn không biết điều dâng hiến cbo thiếu gia"
a a a ư ư ư ư
Khà khà nàng nói đúng rồi, ngón tay hắn ra vào càng nhanh hơn nữa. Nàng ta rên la ưu ự ư ư a a ư ư a
Phương Cảnh vuốt vuốt chùm lông mu bết bát của thiếu nữ 15 tuổi, cười khà khà nói:
-" Ta có một loại thuốc giúp cho nàng ta sẽ chủ động dâng hiến tất cả cho ngươi, nhưng ta có một điều kiện" hắn ta cúi xuống hôn lên bầu vú tròn vo, đánh lưỡi liếm liếm.
Trịnh Khanh vội vàng nói:
-" Điều kiện gì, nói mau"
Phương Cảnh liếm liếm môi nói:
-" Vội cái gì... sau khi ngươi thoải mái xong có phải là đến huynh đệ của ngươi hay sao, hah haha ha" hắn cười dâm đãng vùi đầu vào âm đạo của thiếu nữ mút chùn chụt, lưỡi liếm sạch chất nhờn " ừng.. ực".
Đại Hải cũng cảm thấy hứng thú, cười khà khà, mắt sáng lên nhìn Trịnh Khanh.
Trịnh Khanh xoắn suýt nói:
-" Không được, nàng ta không phải Nguyệt Phượng"
Phương Cảnh vẫn bú liếm âm đạo, lưỡi đẩy vào trong âm hộ. Thiếu nữ 15 tuổi, tay nhỏ nhấn đầu hắn rên rỉ ưu ư ự ư hử hừ ừ ư .
Đại Hải nói:
-" Vậy thì là ai"
Trịnh Khanh lắc đầu nói:
-" Các ngươi không biết đâu, ngươi muốn làm sao mới đưa cho ta thuốc đó"
Phương Cảnh hơi bất ngờ, tên này chẳng lẽ thích cô nương người ta.
-" Thuốc ta sẽ đưa nhưng ngươi phải cho bọn ta nhìn ngươi chơi nàng ta" hắn cười khà khà.
Thiếu nữ 15 tuổi nói:
-" Thiếu gia thật hư đó nha"
Phương Cảnh đặt dương vật căng cứng trở lại của hắn vào tiểu huyệt tràn đầy dâm thủy. Hắn nằm bên cạnh sau lưng nàng, nhấc một chân lên, hở ra vùng ẩm ướt, dương vật đi vào tiểu huyệt.
Hự ọt...
Dương vật nằm trong tiểu huyệt ẩm ướt, chỉ còn lại hai hòn bi to phía ngoài.
Trịnh Khanh xoắn suýt, hắn nghĩ chỉ là nhìn thôi mà, cũng không mất miếng thịt nào.
-" Được rồi, nhìn thì nhìn, ta chấp nhận".
Phương Cảnh ném cho hắn lọ thuốc, hắn cười khặc khặc thầm nghĩ, đến lúc đó rồi ta đá ngươi ra bọn ta sẽ chơi nàng ta cho thoải mái, hahaha.
Đại Hải cảm thấy mình sắp được xem một màn trình diễn mê người.
Phương Cảnh đảo mắt cười nói:
-" Trịnh huynh, ngươi có thể giới thiệu Hương Sam cho bọn ta mà, hắc hắc"
Trịnh Khanh sắc mặt lạnh nói:
-" Các ngươi đừng nghĩ đến tiểu muội ta nữa, nếu không đừng trách ta vô tình".
Phương Cảnh xua xua tay nói:
-" Trịnh huynh hiểu lầm, chỉ là đùa mà thôi" hắn muốn nâng thương với Hương Sam lâu rồi mà chưa có cơ hội, hắn đành nghĩ cách khác vậy.
Đại Hải cũng thèm nhỏ dãi Hương Sam, đành nói giúp Phương Cảnh:
-" Đừng nói chuyện này nữa, nói chuyện của ngươi đi Trịnh huynh"
Trịnh Khanh trong đầu bây giờ chỉ toàn những hình ảnh của hắn và Y Nhiên trên giường. Hắn cũng rất mong đợi vào lọ thuốc Phương Cảnh đưa cho.
Khà khà, ba người nhìn nhau cười, nhưng trong lòng suy nghĩ ra sao chẳng ai hiểu nổi.
Hồ Phong bây giờ có thể tự do đi trong tiêu cục Vân Kiêu, sau lần kiểm tra của Vân Long hắn càng tích cực luyện tập.
Tiểu Điệp và Y Nhiên thăm hắn thường xuyên nên hắn cảm thấy thời gian trôi qua không quá nhàm chán.
Nguyệt Phượng thì chỉ đi thăm hắn, trong vai trò là một tiểu thư, thăm đồ đệ của phụ thân. Cũng không ai phát hiện ra điều gì bất thường.
Nhưng hắn thì bất thường nha, dương vật của hắn không chỗ phát tiết kể từ khi làm với Nguyệt Phượng.
Làm sao bây giờ?
Từ lúc luyện đao, phong thái của hắn không còn như những tên du côn nữa, mà như một đao khách nguy hiểm hơn trước. Dĩ nhiên sức mạnh của hắn cũng được khống chế tinh chuẩn hơn.
Đã là tuần thứ hai kể từ khi luyện đao, hắn không còn phải ở ngoài nữa, hắn được trở về ở trong tiêu cục, sáng sớm phải ra thác nước luyện đao, xế chiều mới trở về.
Ngày đầu tiên hắn đi tìm thì Nguyệt Phượng thì gặp Lam Uyên phu nhân nên đành đánh trống lui quân.
Ngày thứ hai, khi mà những ánh đèn đã tắt, chỉ còn lại những gia đinh gật gù gác đêm.
Và thế là...
Hắn dễ dàng tiến vào phòng Nguyệt Phượng bằng cửa sổ khép hờ.
Với kinh nghiệm đi rừng của hắn thì, tìm Nguyệt Phượng trong khu phòng rộng lớn này dễ hơn tìm con mồi trong đêm.
Hắn khép lại cửa sổ, hắn nhẹ nhàng men theo vách tường, vượt qua những tấm rèm lụa.
Hắn xuất hiện tại phòng ngủ của Nguyệt Phượng, hắn quan sát xung quanh. Tĩnh lặng, tối om, nhưng hắn có thể xác định phương hướng nhờ ánh trăng hắt vào, khá mờ ảo nhưng hắn biết giường nằm ở đâu là được rồi.
Đầu ngón chân nhẹ nhàng tiến lại.
-" Ồ... có mùi thơm, tiếng hít thở đều đều" khà khà, đây rồi.
Còn đợi gì nữa, hắn nhanh chóng cởi bỏ tất cả y phục, đặt xuống đất. Bây giờ hắn trần như nhộng, dương vật đã cương cứng tuy nhiệt độ đã giảm xuống vài độ.
Hắn đưa tay vuốt vuốt nhẹ dương vật, như muốn an ủi tiểu đệ của hắn rằng sẽ cho nó ăn no bây giờ.
Hồ Phong sợ nàng giật mình hét lớn, làm hỏng kế hoạch của hắn.
Hắn nhẹ nhàng nâng vải mùng lên, một tay luồn vào trong, sau đó cả người trần như nhộng của hắn đã nằm bên cạnh Nguyệt Phượng. Lần sau hắn phải nâng cao tính cảnh giác của nàng mới được.
Hắn hít nhẹ mùi thơm và hơi ấm từ cơ thể nằm trong chăn truyền ra.
Tay hắn can đảm nhấc mép chăn lên, mùi cơ thể thơm ngát, ấm áp sộc ra.
Nàng hơi cựa quậy, chân đặt lên người hắn, ngon lành. Hắn vươn đầu lên, áp mặt vào bộ ngực của nàng, chỉ mang một cái yếm mỏng tanh.
Nàng giật mình cựa quậy, tay chân đập loạn, định hô to, hắn nhanh tay bịt miệng nàng lại:
-" Ta đây, tướng công của nàng đây, nàng đừng sợ".
Nàng bị hắn bịt miệng nhỏ bằng tay to, chỉ kêu được " ư ư ư", cả người hắn đè lên người nàng, đè ép lên cả hai bầu vú căng tròn.
Nghe tiếng quen thuộc của Hồ Phong, nàng không kêu không rên nữa, chỉ dùng hai tay nhỏ đánh thùm thụp lên ngực hắn như phát tiết nỗi lòng.
Hắn chỉ có thể chịu đựng, nàng đánh như không có sức, nàng khóc thút thít.
-" Ngươi lại khi dễ ta, đồ dâm tặc, đồ bại hoại" có lẽ chỉ có nước mắt mới làm nàng giải tỏa nỗi bứt rứt trong lòng.
Hồ Phong nói:
-" Ta yêu nàng", nói rồi miệng của hắn đặt lên trán của nàng hôn một lúc, để cảm nhận tâm tình của nàng.
Nhưng dương vật của hắn thì đã cương cứng, chọc vào vùng âm đạo của nàng.
Mặc dù trong đêm tối, nhưng thính giác và xúc giác được thăng hoa. Nàng chỉ mặc cái yếm mỏng manh, tay hắn dễ dàng luồn qua, nắm bóp bầu vú mềm mại. Hắn có thể cảm nhận nàng đang thở dốc, hắn vứt cái chăn sang một bên.
Miệng rộng ngoạm lấy miệng nhỏ của nàng, nàng cũng phối hợp với hắn, nàng đưa đầu lưỡi thơm tho ra ngoài, hắn ngoạm hai môi mút lấy, tay nàng vòng ôm cổ của hắn, hai người hôn mút say đắm. Có thể nghe được tiếng mút liếm chùn chụt đầy dã tính.
Tay hắn cởi cái yếm vướng víu, ném sang một bên. Tay to nắn bóp bầu vú đủ loại hình dạng. Cơ thể nàng rất nóng, hai chân thon của nàng đã quặp chặt lấy eo hắn, dương vật cương cứng tỳ mạnh vào âm đạo, nàng run lên.
Hắn rời môi nàng, chuyển xuống dưới ngậm bầu vú của nàng.
Ưm... ư... ư... ư...
Được một lúc, hắn chuyển xuống vùng bụng phẳng, miệng hôn lên khắp nơi, lưỡi liếm cái rốn sâu.
Nàng ưỡn bụng lên đón nhận cái lưỡi tác quái, tay của nàng bóp hai bầu vú, nàng thực sự đã động tình.
Miệng hắn hôn lên vùng tam giác, bị che chắn bởi tiết khố của nàng, hắn ngẩng đầu cười nói:
-" Nương tử, nàng ướt hết rồi đây" hắn cười khà khà.
Nguyệt Phượng xấu hổ nói:
-" Bại hoại xấu xa".
Hồ Phong cởi tiết khố của nàng ra vứt sang một bên, miệng của hắn hôn lên âm đạo đã ẩm ướt, hắn vươn đầu lưỡi liếm lên hột le cưng cứng.
Nàng uốn éo mông, miệng thở dốc rên a ư ư ư a a ư....
Âm đạo của nàng nước càng nhiều hơn, Hồ Phong mút càng mạnh hơn.
.... dâm tặc... a a ư ư ư..... thiếp muốn.... thiếp muốn..... a a a ư ư ư ư a a.
Hồ Phong chồm người lên, hôn lên miệng nhỏ của nàng, tay cầm dương vật đặt ơ miệng cửa tiểu huyệt.
... yêu thiếp đi.... làm nhanh đi..... yêu tướng công..... ư ư ư
Hồ Phong ưỡn mông một cái " ọt" , dương vật của hắn đi được một nửa.
Nguyệt Phượng a a a a a ư ư ư ư uốn éo mông, Hồ Phong ưỡn mạnh dương vật cắm sâu vào trong tiểu huyệt ẩm ướt, ấm áp, chật hẹp của nàng.
Hự ư ư
Hắn nói:
-" Nương tử, nàng hãy tin tưởng ta, ta yêu nàng"
Nguyệt Phượng nói:
-" Thiếp tin chàng, hãy chơi chết thiếp luôn đi tướng công"
Hồ Phong nâng thương ra trận, tấn công mạnh bạo, lúc nhanh lúc chậm.
Phạch ...... phạch....... phạch........ phạch........ phạch......
Nguyệt Phượng rên rỉ, hơi thở dồn dập.
hừ hừ ư ư hừ hừ ư ư ......
Hồ Phong nằm áp người xuống hôn môi mềm mại của nàng, nàng ôm cổ hắn hôn lại nhiệt tình.
Chân thon của nàng quắp chặt eo của Hồ Phong, như muốn ép chặt dương vật của hắn vào sâu trong tiểu huyệt tràn đầy nước của nàng.
a a a a sướng quá a a a a sướng quá a a a a a thiếp ra a a a a
Nàng giật giật mông tiết dâm thủy ấm nóng tưới lên đầu khấc to của hắn, nàng thở hổn hển nằm xoài người ra.
Hắn khếch miệng cười nói:
-" Ta sẽ cho nàng biết sự lợi hại như thế nào"
Hắn nhấp mạnh vào tiểu huyệt của nàng thêm 30 cái.
Hắn xoay người nàng nằm úp xuống, tách hai chân dài của nàng ra, hắn nằm úp trên lưng, đưa dương vật vào từ phía sau.
Phạch... phạch ....phach... phạch....
Miệng hắn hôn lên gáy, liếm vành tay.
Nàng càng động tình rên lên ư ư ư
ưu ự ư.... tướng công.... chàng mạnh mẽ quá.... a a a a thiếp ra a a a a
Nàng tiết khí dâm thủy lần thứ hai.... nàng nằm thở hổn hển
Hắn vẫn tiếp tục vào được thêm mười cái....
-" Âm hộ của nàng bóp chặt ta quá, ẩm ướt quá"
Hắn phóng tất cả vào trong âm hộ của nàng, tràn ra cả bên ngoài.
Nàng cảm giác bên trong như bị thiêu đốt, khoái cảm tràn đầy, nằm rên hư hư hư hư hư
-" Nương tử của ta, Phượng nhi của ta"
-" Tướng công, chàng muốn nói gì" Nguyệt Phượng đê mê hỏi.
Hồ Phong cũng không trả lời, lật người nàng nằm ngửa, hôn hít say đắm.
Mồ hôi hai người nhễ nhại, hòa cùng với nhau.
Hắn ngồi thẳng dậy, dang thẳng hai chân, hắn nâng nàng ngồi xổm, ôm chặt hắn, dương vật cương cứng chống lên trời, tiểu huyệt của nàng nuốt trọn dương vật của hắn.
Hự ư ư...
Hai tay hắn nâng mông của nàng lên xuống, dương vật và tiểu huyệt tiếp xúc mạnh mẽ. Nàng ôm cổ hắn, hai chân đặt hai bên đùi, mông căng tròn lên xuống dồn dập.
Phạch... phạch...phạch...
ư... ư ... ư... ư....
Được vài trăm cái nàng ôm chặt hắn, mông giật giật tiết khí, dâm thủy chảy lai láng xuống lông mu của hắn bết bát.
Hắn thấy nàng như vậy, đẩy nàng nằm ngửa xuống, nâng eo mông cao lên, ra vào ngàn cái.
ư ư ư ư hự hự hự hự......
phạch... phạch....phạch....
Hắn bắn tinh lần nữa, tràn đầy âm hộ của nàng, hắn cúi đầu hôn bầu vú của nàng ngon lành.
Nguyệt Phượng bị hắn dày vò sướng đê mê không còn sức la hét, chỉ rên rỉ hừ hừ.... Nếu là ban ngày chắc có thể nhìn ra, âm đạo của nàng đã xưng húp đỏ lên rồi.
Hồ Phong nằm bên cạnh, bàn tay to vuốt ve làn da mịn màng trên cơ thể nàng, miệng thỉnh thoảng hôn liếm vành tai của nàng. Nàng mê mẩn với cách làm tình tuyệt vời của hắn.
-" Tướng công, chàng tha cho thiếp đi, thiếp thật sự không chịu nổi nữa rồi"
Nguyệt Phượng đầu hàng chịu thua.
Hồ Phong cười trêu nói:
-" Nương tử à, ta còn muốn nữa nha"
Nguyệt Phượng hốt hoảng nói:
-" Chàng muốn giết chết thiếp sao?"
Hồ Phong vuốt ve mái tóc ướt mồ hôi của nàng, hắn nói:
-" Sao ta có thể nỡ giết nàng được chứ, ta sẽ dùng cả đời này để yêu thương nàng".
Nguyệt Phượng cảm động nói:
-" Thiếp cũng yêu chàng suốt đời, chàng mà khi dễ thiếp sẽ nói phụ thân cắt cái đó của chàng đi, hi hi"
-" Không phải chứ, nó mà bị cắt nàng sẽ buồn lắm đó" Hồ Phong cười nói
Nguyệt Phượng cười mắng hắn:
-" Bại hoại xấu xa, chỉ biết khi dễ người ta" nàng rúc đầu vào ngực Hồ Phong.
Hồ Phong ôm gọn nàng trong lòng, hắn chẳng muốn trở về phòng của mình nữa.
Hai người chàng chàng thiếp thiếp một lúc, cảm thấy mệt mỏi ôm nhau hạnh phúc ngủ say....