Bánh xe thời gian như một cỗ máy vô tình, nó luôn hoạt động trên tuổi tác của con người. Trẻ em mau ăn chóng lớn, thiếu niên thiếu nữ dậy thì trưởng thành, người lớn thêm con thêm cháu và Hồ Phong cũng vậy, hắn năm nay đã gần 14 tuổi, cao 1m72, cơ thể 8 múi của hắn đã rất rõ ràng, khuôn mặt thanh tú, nước da rám nắng khỏe mạnh, đôi mắt đen láy sáng ngời, đặc biệt là trên môi luôn nở nụ cười tà tà kết hợp thân hình khá cao to cân xứng. Hắn cũng là một trong những đối tượng được nhiều thiếu nữ trong thôn để ý, muốn hứa gả cho hắn. Đám bọn tiểu Mạnh cũng tầm 1m68, khuôn mặt thanh tú, cơ thể rắn chắc khỏe mạnh. Tiểu Điệp cũng lên 13 tuổi, ít đi vài phần ngây thơ, cao 1m55, dáng người càng thêm có màu mỡ, khuôn mặt đã hiện chút ít phong thái mỹ nữ bậc nhất. Y Nhiên tỷ đã trải qua lễ thành nhân được hai tháng, nàng được rất nhiều người ái mộ, thôn chị dâu nàng cũng có vài thanh niên đánh tiếng. Từ Ninh đã lấy Mộc Xảo sau khi em gái thành nhân. Hồ Phong cũng hâm mộ đại ca Nhiên tỷ, lấy được người vợ xinh đẹp, còn hiểu tâm lý rất biết lấy lòng mọi người.
Hắn hâm mộ thì hâm mộ nhưng hắn có mục tiêu là Nhiên tỷ.
-" vấn đề là hắn chưa thành nhân a" hắn đau đầu nghĩ.
Ba năm nữa hắn mới 17 tuổi, lúc đó Nhiên tỷ chắc con đã biết đi rồi.
Nhiều nhà đã sang đánh tiếng, trì hoãn hai tháng qua, nàng chưa kết luận nên họ nghĩ sẽ có cơ hội. Phụ mẫu, đại ca và chị dâu nàng cũng có đối tượng họ ưng ý cho nàng. Còn về Hồ Phong, mọi người tự động bỏ qua.
Hắn tự mình sang nhà nàng hắn gọi: -" Nhiên tỷ có nhà không" .
-" vào nhà đi tiểu điệt" Lan bá mẫu mỉm cười đầy thâm ý.
-" vâng bá mẫu" hắn đẩy cửa vào phòng khách, quan sát xung quanh, cũng không có gì thay đổi.
Lan bá mẫu vẫn như trước kia, xinh đẹp mặn mà, cũng là mỹ nhân hiếm có.
Nàng mời hắn uống trà, hắn không dám thất lễ, nhận cốc trà nói" cảm ơn" rồi nhấp ngụm trà nóng hổi thưởng thức. Nàng biết hắn muốn tìm nữ nhi của mình nên cũng không trò chuyện lâu. Hồ Phong khách sáo nói chuyện, hắn luôn có cảm giác đang đối mặt với một tấm gương của hắn, những bí mật suy nghĩ của hắn không thể qua mắt được bá mẫu.
-" không thể khinh thường a" hắn hiểu được rằng, người sống lâu hơn hắn nhiều vô số kể.
Hắn cũng khá tò mò về Từ lão, từ khi Ninh đại ca thành nhân đến giờ, hắn chỉ gặp lại 2 lần, -" bình thường lão đi đâu" hắn cũng không dám hỏi trực tiếp chuyện nhà người khác một cách lung tung.
Lan bá mẫu đi đâu không rõ, chỉ cần không ảnh hưởng hắn xử lý nữ nhi của nàng là được rồi. Thực ra thì " xử sự một cách lý trí" nó vậy đó, hắn rất thuần khiết, mặt không đỏ tim không gấp.
Uống hết cốc trà mà không thấy Nhiên tỷ đâu.
-" có lẽ nào nàng bỏ trốn theo trai" hắn giật mình với lý luận lô gic một cách vô lý.
-" không đúng" hắn bác bỏ ý nghĩ vừa thiết lập chưa đầy 3s.
-" nếu theo trai đẹp, phải theo mình mới đúng nha" hắn củng cố thêm cái lý luận nghe rùng mình của hắn.
Hắn chống tay nâng cốc trà suy nghĩ miên man nhiều chuyện.
-" cạch" cửa phòng Nhiên tỷ mở ra, nàng mỉm cười nhìn hắn.
Nàng hôm nay mặc bộ y phục màu xanh xám, tuy tối màu nhưng làm nổi bật làn da trắng sáng mịn màng của nàng.
-" may mắn quá, không phải nàng bỏ nhà theo trai" hắn thầm vui mừng.
-" đệ tới lâu chưa" nàng nói với hắn.
-" đệ cũng mới tới được một lúc" hắn không giấu diếm, kể chuyện hắn và mẫu thân nàng đối thoại.
-" đệ theo ta" nàng đi vào phòng, liếc mắt nói với hắn.
Hắn không nhiều lời, nhanh chóng bước theo vào, không quên khép cửa lại. Bình thường nàng tiếp khách khứa đều mở cửa, không dám đóng cửa sợ người khác hiểu lầm, nhưng thấy hành động của hắn nàng cũng không phản đối.
Hắn thấy nàng hôm nay tâm trạng hơi u buồn, giống màu bộ y phục nàng đang mặc.
-" tỷ có chuyện gì không vui sao?" hắn quan tâm hỏi nàng.
-" biết làm sao được, nhiều người làm phiền chết ta" nàng bực bội than vãn.
-" tỷ xinh đẹp như vậy, ai làm phiền tỷ chứ" hắn thuận miệng khen nàng.
-" ta..ta xinh đẹp thật sao" nàng cười thầm trong lòng, ấp úng hỏi.
-" thật chứ, tỷ đẹp nhất trong lòng đệ" hắn nửa giả nửa thật nói.
-" ba hoa" nàng yêu kiều mắng hắn.
-" đệ nói thật đó, đệ chưa bao giờ dối gạt tỷ" hắn nghiêm túc gật đầu ra vẻ thành thật.
Nàng cũng tin tưởng lời nói của hắn, không biết sao khi đối diện với hắn tim nàng lại đập nhanh và hoàn toàn tin tưởng lời hắn nói. Hắn cho nàng cảm giác ấm áp, có thể trông cậy vào hắn.
Nàng năm nay 16 tuổi, đủ lý trí để nhận thức sự việc lớn trọng đại trong đời, việc thành thân sinh hài tử là bản năng, nhưng không có nghĩa nàng sẽ nhắm mắt buông tay theo lẽ thường. Nàng có tình cảm với Hồ Phong mất rồi.
-" Nhiên tỷ, nàng hôm nay thật đẹp" Hồ Phong say đắm thành khẩn nhìn nàng.
Hồ Phong cũng không cho nàng kịp suy nghĩ nhiều, hắn nắm tay Y Nhiên vuốt ve.
-" đệ làm gì vậy" Y Nhiên hốt hoảng với hành động lớn mật của hắn, nàng hơi rụt tay đỏ mặt.
Hắn cười tà đứng dậy bước sang ngồi bên cạnh, tay to lớn mật ôm eo nhỏ của nàng.
Nàng mặt đỏ bừng bừng muốn đẩy hắn ra, muốn tránh thoát bàn tay của hắn đã đặt lên người nàng.
-" ta yêu tỷ" hắn ôm eo, nắm tay nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của nàng.
Nàng như muốn giãy dụa phản bác hắn, nhưng nghe hắn nói yêu mình, tim nàng đập rung động.
Hắn không cần suy nghĩ nữa, hắn cắn nhẹ thở hơi nóng hổi vành tai nàng.
Y Nhiên hơi nhột nhạt run rẩy, cổ trắng đỏ bừng nóng bỏng.
Hắn mở miệng rộng ngậm lấy miệng nhỏ của nàng.
-" cảm giác thật mềm mại, ngon lành" cảm nhận đầu tiên của hắn như vậy.
-" u.. ư..u..u" nàng u u, mắt đẹp trừng hắn rung động, bị hắn ngậm chặt miệng, hắn đã cướp đi nụ hôn đầu của nàng, đầu óc nàng trống rỗng, có cảm giác hít thở không thông.
Hồ Phong nhắm mắt lại, thưởng thức miêng nhỏ của Y Nhiên.
Được một lúc, hắn hơi rời môi nàng, nàng muốn quay mặt đi.
Hồ Phong dùng tay nâng nhẹ cằm nàng, miệng rộng tiếp tục ngậm miệng nhỏ của nàng. Nàng bị hắn hôn, đầu lưỡi hắn cố tách răng ngà của nàng, nàng không biết gì, vẫn chỉ cắn chặt răng cam chịu.
-" thật to, thật mềm nha" Hắn đặt tay lên bộ ngực đầy đặn của nàng, hắn dùng sức nhẹ nhàng nắn bóp.
-" aa... aa.. ưm... " bị tập ngực bất ngờ, miệng nàng hơi mở, hắn nhanh chóng đưa đầu lưỡi băng qua răng ngà thâm nhập vào trong.
Tay hắn cũng không thua kém, nhào nặn bộ ngực một cách hăng say.
-" ư... ư..u ....u.... ư" nàng rên những tiến kêu vô nghĩa, cả người nóng hổi khó tả, tay nhỏ nắm chặt đầy mồ hôi.
Hồ Phong nhanh chóng luồn tay vào y phục của nàng, hắn chạm vào da thịt mềm mại mát mẻ của nàng, tay to nắm lấy hai gò bồng đảo nắn bóp nhiều hình dạng. Miệng hắn chuyển xuống hôn cổ đã đỏ gay gắt của nàng, hắn hít hà mùi thơm da thịt, lưỡi liếm.
Nàng uốn éo thân hình, nhắm mắt cam chịu.
Hắn thấy nàng không phản đối, hai tay kéo áo nàng xuống.
Như được giải thoát, bộ ngực nàng lộ liễu trước mặt hắn, trắng như tuyết lê, cao vút, núm vú nhỏ hồng, trông rất đã mắt.
Nàng ngại ngùng, mặt đỏ nghiêng đầu không dám nhìn hắn.
-" nàng đẹp quá, thật tuyệt" hắn không nhịn được miệng rộng ngậm núm vú mút nhẹ.
-" ư... ừm" nàng khẽ rên, trong mũi tỏa ra nhiệt khí bừng bừng.w
Hắn đứng dậy, khom người vừa nút núm hồng, vừa dùng tay nắn bóp, tuy hơi vụng về nhưng làm nàng rên rỉ thoát lực cam chịu.
-" Đệ thật hư hỏng nha" nàng trừng mắt, đỏ mặt, dùng tay nhỏ xinh vuốt khuôn mặt thanh tú của hắn.
Trong phòng, nàng đã dựa lưng vào cái bàn rên rỉ vô nghĩa nhưng ý nghĩa, hắn thì tiếp tục công việc vui thích của mình.