Chương 5: Thám tử lừng danh !!!

Không mất bao nhiêu thời gian , hai người đã đem xe dừng trong cục rồi chạy thằng một mạch vào trong , ở đây bảo an thấy tiểu Vũ đi với người phụ nữ quen thuộc kia bước đến cũng không dám ra ngăn cản .

Họ biết Tuyết Nguyệt là ai mà :(((

-Ủa tiểu Linh , tiểu Phương hai đứa cùng ở đây ư !!!

-A ... Nguyệt A di , sao lâu lắm mới tới thăm tụi con , hôm qua bận bịu không tới khai trương nhà hàng của a di được , mong ngài đừng trách con nhé , hehe.

Bên trong phòng còn 3 người 2 đôi tỷ muổi giống nhau như đúc còn có một tên đàn ông mặt mày nhăn nhó ngồi ở trên ghế sô pha , ban nãy thấy thái độ của hai người mà hắn cho là Song Thần trước mặt người này cứ như là tiểu cô nương đồng dạng thì cũng suy đoán được đây cũng là một nhân vật không tầm thường cho nên cũng tiến đến chào hỏi .

-A di tốt , ta là Trương Vĩ thủ hạ dưới xuất sắc nhất của Song Cục (tứ là phó cục với tổng cục , đm gia đình bá đạo ).

Cái ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống mình ban nay xuất phát từ phía tên Trương Vĩ càng làm cho Tuyêt Nguyệt thêm chán ghét . Nàng cười nhẹ đáp lễ rồi nhanh chóng chuyển qua hai đứa cháu gái yêu dấu của mình .

Thật sự Uyển Phương , Uyển Linh hai cái cũng ghét cay ghét đắng cái tên Trương Vĩ này , nhưng vì đánh mặt vợ hắn ngày xưa là tỷ muội chỗ quen biết 3 người cho nên nàng cũng không nói gì . Mà bình thường tên này cũng không có gì dám lỗ mãng với hai nàng , tuy nhiên với cái ánh mắt như con sói già đê tiện mà lúc nãy hắn nhìn a di của các nàng thì điều đó cũng làm hắn chết đủ 1000 lần .

-Trương luật sư , nếu không còn chuyện gì nữa , ngài có thể ra ngoài được rồi .

-Ta đã biết ...

Khó chịu với cái bản mặt đểu cáng của Trương Vĩ , Uyển Linh trực tiếp đuổi hắn ra khỏi phòng điều tra . Bị đạp vào mặt trực tiếp ,tuy nhiên Trương Vĩ cảm thấy khó chịu cực kì nhưng hắn vẫn gượng nở một nụ cười hòa ái .

Hừ ! Để xem ngươi còn trang được bao lâu , đến lúc kế hoạch của ta thành công hai người các ngươi ... không cả nhà ngươi chỉ có thể nằm ở dưới thân ta mà rên rỉ cầu xin tha thứ ! Hahaha.

Quay đi với ánh mắt đầy sắc bén , điều này cũng không thể nào qua được con mắt của tiểu Vũ . Hắn là ghét ai chạm vào đồ của mình đấy , thế là cho nên cái tên Trương Vĩ gì đó đã được xác định một vé trên KDA.

Thấy cái tên óc chó bước đi khỏi , ba người rất vui vẻ được hàn huyên .

Nãy không để ý cậu bé đằng sau , lúc này hai chị em Uyển cũng không khỏi sững sờ . Qúa đẹp rồi , không thể không nói tiểu Vũ mặc âu phục cũng quá là hợp đi , Tuyết Nguyệt thấy hai đứa cháu nhìn chăm chăm đữa con trai nuôi thì không chịu được nổi lên khanh khách tiếng cười như chuông bạc.

-Á haha , xem ra hai đứa cháu của ta cũng phát choáng rồi , nhìn con ta đã đủ chưa ...

Thấy một tràng như vậy Uyển Phương lẫn Uyển Linh không khỏi thất thố đỏ cả mặt , lúc sau họ mới há hốc mồm :" WTF , Con trai ???"

-A di , đừng đùa như vậy chứ ...

Thấy dáng vẻ nhăn nhó của 2 đôi song phượng , Tuyết Nguyệt không khỏi tâm ý viên mã , vội ngừng cười nói :

-Ta không đùa , hôm nay a di đến là để làm thủ tục nhận hắn làm con nuôi .

-Cái gì , con nuôi !!!

Lần này miệng hai người còn phải to gấp rưỡi lúc trước , Tuyết Nguyết thấy thế cũng cảm thấy thường nói ra

-Sao , việc này còn làm khó được hai người đâu này ! Qua loa một chút có thể .

-Hừm được rồi , ta để tiểu Phương đi đưa nhóc đi làm .

Nói rồi Uyển Phương cũng dẫn tiểu Vũ đi đâu đó còn trong phòng lúc này chỉ còn hai người Uyển Linh cùng Tuyết Nguyệt , cũng đã lâu không có gặp nhau , hai người cứ thế hàn huyên một hồi cho đến khi tiểu Vũ trở lại .

Mọi chuyên Tuyết Nguyệt cũng không giấu nữa lời nói cho Uyển Linh biết , dù sao cái này cũng chả có quan hệ gì ...

Nghe câu chuyện của Tiểu Vũ hai chị em nhà Uyển càng thêm xót thương cho nên cũng tận tình chỉ bảo em nó trong suốt quá trình ở trong phân cục .

Nãy giờ mới quên đánh giá , hai người Uyển Linh-Uyển Phương cũng đã 25 tuổi nhưng nhìn thoạt qua cũng chỉ có khoảng 20 tuổi tầm đó , khuôn mặt tuy giống nhau nhưng tính cách cũng có chút khác biệt , một người thiên về nghiêm túc lãnh đạm còn người kia lanh lợi giảo hoạt , đôi bên cộng lại càng làm cho người ta cảm giác tràn đầy sư mỹ diệu cùng tinh tế .

Vận một đôi phục lam cảnh sát cộng với cái váy ngắn bao bọc chiếc đùi thon gọn , Uyển Linh cùng Uyển Phương càng ra sức tỏa ra hào quang thiên thần sáng chói .Là một ngưỡng không thể nào với tới được.

Trước ngực là hai bộ đại hung khí có quy mô gần ngang ngửa với Tuyết Nguyệt đang được gói gọn tràn đầy sau lớp cảnh phục , chắc hẳn chúng cũng bị gò bó khổ cực lắm đây !!!

Một thanh huy hiệu vàng chóe được đính ngay khu vực "tym" của hai chị em đó chính là một dàn nhãn tên " Cục Trưởng ", "Cục Phó" càng làm cho mấy tên có ý đồ bất chính thêm phần kinh sợ .

Thân cao 1m68 như nhau tuy nhiên , để phân biệt hai người chỉ còn cách đó là một là ở chung lâu thì biết , thế thôi !!!

Tuy nhiên đâu phải ai cũng có cơ hội như vậy eheheh! Trừ main...

- Cục Trưởng , chuyện này thực sự có chút đau đầu ....

Một bóng hồng không biết từ đâu mở môn bước vào , thân mặc y phục công sở lại khoác thêm một cái áo khoác màu xanh cảnh quan bên ngoài càng tô thêm vẻ yêu mị .

Người này Bạch Tố Mi , trợ lý đắc lực của Uyển Linh , xinh đẹp động lòng người cùng với thân hình như ma quỷ càng làm cho Tố Mi càng thêm hại nước ương dân .

Không biết trong năm nay cô đã phải từ chối bao nhiêu cái thư tỏ tình của mấy tên đực rựa từ các ban cục khác rồi . Nếu không phải đem so sánh thì Tố Mi còn có chút động lòng người hơn cả hai chị em song bào thai Uyển Linh-Uyển Phương .

Tuy nhiên đó cũng chỉ là do Tố Mi ngoài công việc còn biết chăm chút vẻ đẹp của mình , còn 2 cô chị em kia thì .... chán khỏi phải nói , lúc éo nào cũng việc việc ..

Tố Mi ra trường cũng được 2 năm , trước cũng không hiểu vì sao được nhận vào cục làm cùng với thần tượng Song Thần của mình , để đáp lại sự hạnh phúc trời ban Tố Mi đã ra sức làm việc cũng như hoàn thiện bản thân để có thể trở nên hữu ích trong việc của 2 idol .

- haizzz , cũng không còn cách , đến dì út Băng Tâm của chị còn chưa có phản ứng lại đâu này .

Chán nản khi nghe được câu thở dài của Uyển Linh , Tố Mi ném tập tài liệu xuống mặt bàn rồi nằm luôn tại cái ghế sô pha , lúc này cô mới để ý đến tiểu Vũ đang ngồi một mình nơi đó .

-Ế , nhóc chưa đi à , eo ôi trai gì mà xinh như gái vậy !!! Ghen tị quá đi .

Ban nãy tiểu Vũ cũng đã gặp qua Tố Mi rồi , thực ra từ chiều đến giờ mặc dù đi làm thủ tục hồ sơ lý lịch cho tiểu Vũ tuy nhiên Uyển Linh với Tố Mi hai người vẫn không lúc nào rời đầu óc ra khỏi cái vụ án nhức đầu mà họ nhận được trong tuần qua.

Thế là cứ 30 phút Tố Mi lại qua phòng cục trưởng gặp Uyển Linh , cứ thế cho đên giờ hết sức nằm ăn vạ đây luôn .

Dù sao hai người cũng là chị em tốt , mấy cái điều này cũng không quá quan ngại , bình thường họ vẫn hay vậy .

Giờ cũng đến 5 giờ chiều rồi , ban nãy Uyển Phương với Tuyết Nguyệt ra ngoài làm thứ gì đó mà cũng không có dặn tiểu Vũ , chỉ bảo hắn ở lại đây thôi .

Còn nửa tiếng nữa tan ca , Tố Mi nóng không chịu được rồi , cô cởi luôn cái khoác lẫn áo lót vứt lên cái ghế sô pha mặc tiểu Vũ có hay không ngồi ở đó .

Bình thường hai chị em Tố Mi và Uyển Linh làm việc toàn như này , huống chi phòng cục trưởng không phải ai cũng vào được đấy .

(À ban nãy thằng óc chó Trương Vĩ ở phòng điều tra nha , éo phải phòng cục trưởng @@ )

Thấy thế tiểu Vũ cũng chả thèm để ý , hắn đang đăm chiêu nhìn tập hồ sơ vụ án trên bàn cùng với mấy cái ảnh chụp lại , trên đó có rõ ràng những vết thương cũng như những tài liệu cần thiết .

Nhưng với cái bộ dang đăm chiêu nhìn chằm chằm vào cái điện thoại của Uyển Linh với cái thân thể như con đười ươi đầy mệt mỏi của Tố Mi thì tiểu Vũ không phải mất chất xám cũng nghĩ ra được họ là đang đau đầu cái vụ này ....

Cầm lên tờ giấy ghi chép cùng một vài tấm ảnh , tiểu Vũ tư dựng nghĩ ra cái gì đó rồi mỉm cười .

-Hứ , tiểu hài tử biết cái gì mà xem ... coi chừng mất tài liệu Linh tỷ đấm ngươi sấp mặt .

Hồi chiều cũng nghe qua chuyện của Tuyết Nguyệt , Tố Mi hiện tại cũng cho rằng tiểu Vũ là em trai mình mà đối đãi .

Gọi hắn là tiểu hài tử cũng là vì bất mãn , vì cái gì mình xinh đẹp động lòng người này đâu mà hắn không thèm để ý chút xuân quang nào phát ra ,còn lại đi xem cái tài liệu vụ án nữa chứ ... trong lòng Tố Mi cứ vậy có chút bất mãn vểnh cái miệng lên định nói gì đó thì bị tiểu Vũ chặn lại .

-Ở chỗ này dường như có chút không đúng !!!

Nói rồi hắn chỉ chỉ vào cái ảnh chụp thi thể nạn nhân .

Câu chuyện nó là như này ...

Cách đây 7 hôm Quảng Châu có một vụ trọng án , đó là một người bị bắn chết ngay tại con hẻm tối trong khu thành phố .Ba người là bạn thân của nhau tự nhiên lâu không gặp dở chứng đi nhậu thế là rượu vào lời ra , trong lúc mất kiểm soát một tên đã nã đạn vào thằng gáy to nhất . Không may trong 3 người có một người là con trai của chi cục trưởng chi cục thuế , hắn vừa mới ở nước ngoài về thì gặp gỡ 2 người bạn của mình , ấy rủ nhau nhậu nhẹt xong thế nào đến lúc tỉnh dậy đã thấy mình và thằng bạn còn lại trong phòng thẩm vấn rồi .

Vì quan hệ rộng , cho nên thằng con trai chi cục thuế hung hăng đòi tìm công đạo , được thằng cha ngu như thằng con cứ thế manh động . Sắp đến kì hạn hết tạm giam mà Uyển Linh vẫn chưa tìm ra được chân tướng sự việc .

Trong này nhất định có 1 người oan ! Tuy nhiên với tính cách công chính liêm minh , Uyển Linh cũng đã cố gắng hết thảy , đã nhờ cả bà dì luật sư bá đạo rồi nhưng mà vẫn éo ăn thua .

Ngày mai là hạn chót , cũng có nghĩa là nếu thả 1 trong 2 người ra thì lần sau kết án cũng cực kì khó khắn , chẳng nhẽ mình lại phải bỏ cuộc sao ??

Đang đau đầu suy nghĩ , Uyển Linh thấy tiểu Vũ lần đầu tiên nói nhiều đến như vậy cũng có chút hứng thù mà chăm chú ngồi gần lại để nghe ngóng .

-Lý Minh (Con trai chi cục thuế ) thấp hơn nạn nhân một cái đầu vì vậy hắn sẽ là đối tượng khả nghi thứ nhất chỗ bị bắn chính là bên hông trái nạn nhân , đây âu cũng là tính theo tầm cao trung bình . Tuy là chủ nhân của cây súng nhưng Dương Việt không hẳn là người đã ra tay hạ sát ... Chỗ này ...chỗ này ... Mấu chốt ở chỗ vết hằn nơi cổ tay của Dương Việt có chút khác , Mồm Lý Minh nói rằng hắn cố gắng dữ tay Dương Việt để ngăn cản hắn bắn chết nạn nhân , tuy nhiên lại là ngược lại . Vết hằn này thoạt nhìn qua thì thấy nó như kiểu bị một bàn tay nào đó áp vào nhưng khi để ý kỹ thì nó lại là kết quả của cái gọng súng và những đót tay hai người dằng co với nhau ... Nói cách khác Dương Việt chính là đang ngăn cản Lý Minh lấy đi khẩu súng của mình ...

-Còn vết bắn tại sao lại ở hông thì quá là đơn giản , đây là do giằng co khiến động tĩnh hai người trong lúc phát ra làm cho nạn nhân ngoảnh đầu nhìn lại , còn vết thương trên đầu Lý Minh chính là lúc hắn mượn lực nơi cổ tay cùng giằng co với Dương Việt bắn thẳng vào nạn nhân . Tóm lại cái vết rách ở đầu vô tình trở thành lý do biện hộ chính đáng cho hắn thoát khỏi tội danh ....

Sau đó là một loạt những dẫn chứng được tiểu Vũ đưa ra ,Uyển Linh cùng Tố Mi dùng hai con mắt không thể tin nổi nhìn tiểu Vũ , Uyển Linh không hiểu là Cục Trưởng bao năm nay lúc này dường như cảm thấy mình có chút vô dụng rồi , bây giờ mấy vấn đề phân tích ra rõ ràng đến nước này thì cô chỉ việc bê mâm lên ăn sẵn thôi .

Tố Mi thì khỏi nói , cô kích động đến mức , bê luôn cái mặt tiểu Vũ vào hai quả trước ngực mình mà rung lắc .

-Oaaa , em chị thật quá giỏi rồi , không ngờ mất 1 tuần không đem kết quả gì , tưởng phải phán oan một trong hai ai ngờ đâu tự nhiên phá được án ...hú nhẹ nhõm hẳn , ối tiểu Vũ đáng yêu quá @@

Uyển Linh mới không thể tin vào mắt mình, tuy nhiên hiện tại cô cũng chưa dám chắc chắn mọi việc có xảy ra đúng như lời tiểu Vũ nói , tiểu Vũ lúc này trong mắt Vân Nhu đã trở thành một người em trai ruột đích thực rồi .

"Reng ---reng --reng "

-Álo , con nghe nà Tâm Di , ....

Bên điện thoại truyền đến thanh âm làm Tố Mi đang nô đùa cũng bỗng chốc im bặt .

-Hừm...Uyển Linh , dì thấy mặc dù vân tay trên khẩu súng mặc dù là của Dương Việt nhưng mà ... nhưng mà có vài điểm có chút không đúng, mà a di vẫn chưa định hình được , thoạt nhìn ...

Thấy cô dì út nói đến đây , Uyển Linh vội vàng cướp lời ...

-Nhìn như kiểu vết hằn do súng để lại chứ không phải bị bàn tay nắm chặt mà thành phải không nào !!!

-Ừ đúng rồi , sao.. sao cháu biết được , à cháu cũng nghĩ ra rồi à ....

Cô tường thuật lại vài điểm đáng nghi từ chỗ tiểu Vũ vừa tìm ra cho Băng Tâm nghe và nhận lại được giữa hai người chính là sự tương đồng đáp án suy luận đến 90%. Đến bây giờ Vân Nhu mới nhìn Tiểu Vũ bằng đôi mắt khiếp sợ .

Hắn mới bao nhiêu tuổi chứ ? Vậy mà trực tiếp nhìn mấy cái tài liệu sơ sài này có 10 phút mà đã triệt để phá đi cái gông xích một tuần nay của phân cục rồi .

Lúc này hình tượng người em trai này trong mặt Uyển Linh càng lớn hơn rồi , giờ cô chỉ muốn bỏ luôn cái vụ án này mà ngồi xuống tán ngẫu với hắn cả ngày cũng được ...

-Ay da , Uyển Linh ... sao không trả lời adi a , mất sóng rồi a....

-A , không có gì , con đã biết chân tướng , ngày mai liền cùng a di làm rõ ...

-Hả , con biết hết rồi , hiện nói ta luôn cũng được ...

Với tính cách tò mò của Băng Tâm , mọi việc bình thường ngoài mấy vụ án thì cô cũng chăng thèm quan tâm ấy nhưng đối với đặc thù công việc thì chưa bao giờ hết hưng phấn .

-Ui giờ không tiện , để mai con chạy qua nhà dì cho ngài 1vài kinh hỷ ...

Thế rồi hai người nói vài câu gi đó rồi cúp máy , vừa mới có được đứa em trai chưa gì Uyển Linh đã muốn đi khoe khoang rồi .

Em tôi đây này ! Em tôi thông minh chưa ! Ahihi

Mang theo tâm trạng hồ hởi , hai người ra khỏi phân cục cũng là lúc thiên đã đen , tối nay hai chị em Uyển cùng mấy người trong cục rốt cuộc cũng có được một đêm ngon giắc rồi !!!