(Ghi sai tên hai chị em nhà kia , éo ai nhắc luôn ạ .... Thuaaa)
Tối đó , 5 người không hẹn mà đến nhà Hàng Tuyết Nguyệt làm một bữa no nê. Trong bữa ăn bốn người mỹ nữ không khỏi bàn tán về tiểu Vũ , đặc biệt là hai người chị em sinh đôi Uyển Linh Uyển Phương, nói gì thì nói em trai mình có năng khiếu phá án thì chung quy ân ẩn là sau này hai cô nàng muốn cho hắn đi làm cảnh sát theo mình rồi .
-Không được , a di không cho tiểu Vũ đi làm cảnh sát đâu , quá mức nguy hiểm rồi !!!
Cũng vừa mới đề cập , hai người đã bị mẹ thằng bé xua tay phản đối mãnh liệt . Riêng về phần tiểu Vũ với Tố Mi , hai con thuồng luồng này dường như ăn mãi không biết chán , lúc này có đập chết chúng nó cũng chả ngừng nhai ...
Thấy thế hai chị em Uyển cũng không có ép buộc , bữa ăn cười cười nói nói cứ thế trôi qua rất vui vẻ ...
-Tiểu Vũ , hay hôm nay em qua bên chỗ chị chơi nhé !
Uyển Phương mở miệng mời nhưng cũng lại bị Tuyết Nguyệt chặn lại ...
-Cũng không được , dù sao hôm nay cũng là tiểu Vũ nhận gia đấy , hắn cũng còn chưa gặp 2 đứa em gái của mình đâu này !
Mặc dù mới gặp được đứa em trai này có một buổi thôi nhưng thế méo nào 2 cô chị em song sinh này như là không muốn xa rời hắn vậy .
Tuy nhiên lời Tuyết Nguyệt nói cũng có phần hợp lý nên họ cũng đành chốt lại một câu .
-Vậy được rồi , cuối tuần này nhất định phải qua bên nhà hai chị chơi đó nha ,...
-Dạ , cục ... Phương tỷ
Cái chữ "cục" vừa mới thốt ra làm tiểu Vũ tý thì bị nghẹn , hai khuôn mặt như chuẩn bị ăn tươi nuốt sống hắn nếu cậu nói nốt từ còn lại .
-Hi hi , ngoan quá !
-Cho Mi tỷ ôm cái nào !!!
Thế là ba người tranh nhau ôm lấy thằng cu em bé bỏng , tràng diện này làm cho Tuyết Nguyệt có chút cười không chịu được nhưng cũng ẩn ẩn theo đó một cỗ ấm áp gia đình .
Cũng lâu lắm rồi họ mới được có dịp tề tụ như vậy , nhớ lại mấy tỷ của mình ngày xưa cùng nhau chơi đùa , hiện tại cũng đã thành gia lập thất hết cả , Tuyết Nguyệt mang theo một cỗ mất mác nhưng nó đã được thay thế thậm chí lấp đầy với duy chỉ một câu của người con trai trước mặt .
-Mụ ..mụ mụ, mấy tỷ về hết rồi , chúng ta cũng về nhà thôi !
- Ha hả , coi cái đầu mụ mụ kìa , nghĩ gì đâu không à .... Ok về thôi nào !!!
Giờ hiện tại mới có 10 giờ tối , nhà Hàng của Tuyết Nguyêt tơi tận 12h đêm mới đóng cửa cho nên cô đã nhờ người trông hộ rồi . Tự nhiên hôm nay Tuyết Nguyệt lại muốn dẫn tiểu Vũ nhận thức hai đứa em gái của mình .
Lại nói về Tuyết Nguyệt , cô và chồng vừa mới li dị cách đây cũng khá lâu . Thời điểm đó khúc mắc giữa hai người xảy ra quá lớn , Đường Gia 10 năm trước cũng là một thế lực lớn không kém cạnh Vương-Hàn , tuy nhiên trong một lần sự cố đáng tiếc xảy ra mọi nam tộc nhân của Đường Gia bị truy lùng gắt gao .
Đường gia chủ không hiểu vì lý do gì phát bệnh mà chết , tuy nhiên sau cái quá trình điều tra . Hắn là bị hạ độc trong đồ ăn đấy , mà chuyện này dấy lên sự nghi ngờ về những phần tử trong gia tộc vì tranh quyền tranh chức mà giết đi gia chủ .
Tại sao lại không có nói là người ngoài nhúng tay , cái này cũng là không thể nào , vì Đường gia nổi danh về ám kĩ bậc nhất tại thành phố lúc bấy giờ , sợ rằng Vương-Hàn hai cái đại Vương cũng còn phải nể 3 phần .
Không như Vương-Hàn , Đường môn "dương thịnh âm suy " rất cổ hủ , nam nhân sinh ra nhiều nhưng không có an phận mà toàn đi tranh đấu nhau , giành cái gì mà bí kíp ám kĩ độc môn Đường Gia - Phật Nộ Hỏa Liên ấy .
Nên việc giết nhau trong gia tộc này đã không phải là chuyện hiếm có nữa rồi , chỉ là lần này xảy ra có chút đặc thù mà thôi ...
Và chồng Tuyết Nguyệt cũng dính dáng trong vụ này , không biết hắn có phải kẻ chủ mưu hay không nhưng đến bây giờ Tuyết Nguyệt cũng chẳng hiểu sao mà chồng mình phải lẩn trốn như vậy , nhưng điều này cũng chả quan trọng . Cô cũng đã sống 10 năm với 2 đứa con gái yêu dấu mà không có hắn rồi .
Hiện tại niềm vui này còn càng thêm viên mãn khi cô vừa có được cho mình được đứa con trai vừa dễ thương vừa hiểu chuyện !!!
-Vậy giờ này chắc hai đứa nó ngủ rồi mẹ nhỉ ???
Đem xe cất vào trong gara Tuyết Nguyệt mỉm cười dắt tay tiểu Vũ vào trong nhà ...
-Không thể nào , bình thường hai đứa nó toàn đợi mụ mụ về rồi mới ngủ đâu !
Lạch cạch một hồi , tiếng nói cùng âm thanh phát ra cũng làm cho mấy người làm ở đây chú ý , họ là những người bảo mẫu thay thế Tuyết Nguyệt chăm chút 2 đứa con gái hộ mình .
-Sương muội , em về rồi a !
Tiếng vọng ra , một người mặc bộ đồ thường nhật , bên trên còn đeo cái tạp dề hẳn là đang nấu nướng cái gì đó .
Người này gọi là Trương Di , bảo mẫu tại gia của Tuyết Nguyệt . Xuất thân cũng không có gì đặc biệt lắm , chỉ là một lần gặp gỡ Tuyết Nguyệt mới chiêu hắn về trong nhà .
Hai người mặc dù là chủ tớ nhưng Tuyết Nguyệt không bao giờ lấy thân phận ra để nói chuyện với người phụ nữ kia cả . Hai người cứ như là chị em khuê mật trong nhà vậy đặc biệt là họ có chung sở thích nấu ăn với nhau nên đôi khi họ nói khá nhiều .
-Cái gì mà giờ này vẫn còn nấu ăn vậy Trương tỷ ?
Thấy dáng vẻ hỏi chấm của Tuyết Nguyệt , Trương Di chỉ cười trừ ...
-À hai đứa nhỏ tự dưng muốn ăn vặt thôi ...hai người lên lầu đi , ta làm thoáng cái sẽ lên liền .
-Haiz... thiệt là , được rồi em lên trước .
Sự hiện diện của tiểu Vũ cũng không quá làm cho Trương Di bất ngờ , cơ bản hôm hắn ngủ lết tại nhà hàng , lúc đưa hắn lên lầu chính Trương Di mới là người dìu hắn lên còn Tuyết Nguyệt chỉ là người chở hắn từ nhà hàng về mà thôi @@.
Chiều nay lúc ở trong nhà hai người cũng có nói qua vài câu , tính cách của tiểu Vũ thể hiện tới cũng làm cho một người từng lãnh đạm với mọi thứ trừ nấu nướng và dọn dẹp nhà cửa như Trương Di cũng có vẻ thích thú cùng hắn nói chuyện. Nói gì thì nói cậu nhóc này trong mắt của Trương Di càng ngày là càng ưa nhìn rồi .
Tiểu Vũ cười cười chào hỏi qua với Trương Di vài câu rồi lẽo đẽo bước theo Tuyết Nguyệt .
Không thể không nói kiều đồn của Tuyết Nguyệt đúng là to đấy ! Ở đằng sau bước lên , tiêu Vũ nhìn hai quả cầu to đùng uyển chuyển lắc qua lắc lại , may mà hôm nay Tuyết Nguyệt không mặc bộ đầm bó như hôm khai trương mà chỉ đơn thuần một chiếc quần jeans mà thôi , tý nữa thì cậu được chứng kiến cảnh đẹp xuất sắc rồi .
Suýt xoa suýt xoa !!!
"Cạch "
-Vân Nhu- Lâm Linh , mụ về rồi đây !!!
-A , mụ mụ dạo này về muộn quá , hư hư !
Vừa mở cái cửa , một tiểu cô bé nhỏ nhắn lao thẳng vào ngực Tuyết Nguyệt , khuôn mặt mũm mĩm búng ra sữa cũng cái giọng điêu nhõng nhẽo làm tiểu Vũ đưng cạnh còn muốn nhũn cả ra .
Lâm Linh nay cũng đã 12 tuổi tuy nhiên lại sỡ hữu loại gen có một không hai của mẫu thân mình - ngực to vcl .
Lúc hai người rời nhau ra , Lâm Linh cùng Tiểu Vũ cùng nhìn chằm chằm đánh giá nhau , ...
Tiểu Vũ cũng phải thừa nhận , hai cái quả kia sơ rằng nó cũng bằng Ngọc Hân rồi cũng không vừa ...Gia đình này cũng thật sự bá đạo .
-A , đây là tiểu Vũ đệ đệ sao....Aaa
Tiếng vọng lại lần này là của một cô bé tầm 14 tuổi , thoạt nhìn với tiểu Vũ bằng tuổi nhau , à thì tiểu Vũ cũng 14 tuổi ... thế méo nào !!!
Vừa mới tắm xong Vân Nhu chỉ khoác tạm cho mình cái khăn tắm, đang cái tuổi phát duc , thân hình của Vân Nhu ẩn ẩn hiện hiện cũng làm cho tiểu Vũ không thể rời đi ánh mắt .
Bắt gặp tiểu Vũ nhìn mình như thế , một cô bé chưa trải sự đời như Vân Nhu cũng bị làm cho đỏ mặt thế là chưa kịp nhận câu trả lời của hắn cô đã lao ra khỏi phòng rồi .
Thấy vậy Tuyết Nguyệt cười hì hì rồi bế cô bé hay nhõng nhẽo của mình nhất Lâm Linh lên đùi hỏi han hắn vài câu là dạo này học hành thế nào ? Ở trường có đánh ai không ? Có ny chưa ...
Sau một hồi nói chuyện , thì bên cửa vào thấy Trương Di bê một khay đồ ăn còn bên cạnh Vân Nhu cũng phụ giúp nàng , à ... Vân Nhu thay đổi một bộ đồ ngủ hellokitty màu hồng phấn trông cũng rất đáng yêu ,tuy nhiên ban nãy gặp cái ánh mắt của tiểu Vũ cứ nhìn chằm chằm vào cái bộ vị mẫn cảm của mình Vân Nhu cũng có chút ngại ngùng nên mới đi cùng Trương Di một lúc đi vào .
Cùng nhau trò chuyện khá vui vẻ , tuy nhiên trong suốt quá trinh tiểu Vũ chỉ có ờ à cho qua chứ ngồi với 4 mỹ nữ nói trên trời dưới đất hắn lại bắt đầu có cảm giác giống bên trên chỗ kia với vài bà chị thực thể của mình .
Nhức cái đầu !!!
-A , Vũ ca cũng 14 tuổi , vậy sẽ học cùng Nhu tỷrồi ...
Lâm Linh hoạt bát đứng lên , con nhỏ này nói chuyện cứ không ngừng múa may tay chân nhưng điều này cũng không thể làm giảm bớt mà cứ làm tăng cái độ kutte của nó lên .
Nhắc đến học mới nhớ , thế là mất một chút bàn luận Tuyết Nguyệt cũng quyết định cho tiểu Vũ đi học ...và Vân Nhu sẽ là gia sư mọi thời điểm cho hắn .
Vân Nhu nghe mẹ nói vậy thì như mở cờ trong lòng , thật sự thì từ bé Vân Nhu cũng đã thích có một cậu em trai rồi , mặc dù hai chị em nàng với Lâm Linh cực kì thân thiết nhưng Vân Nhu vẫn muốn có em trai hơi .
Giờ ước mơ được thực hiên , hắn nơi nào không vui vẻ , thế là cô nàng gọi Vũ đệ rất tự nhiên rồi lấy tay xoa xoa cái đầu hắn ....
Main cũng chả biết nói gì !!!
Phòng ốc tiểu Vũ đã được Trương Di hôm nay cho người sắp xếp gọn gẽ , cơ mà nói thế nào chứ tự nhiên ban nãy Vân Nhu với Lâm Linh cứ nhất quyết bảo cho 3 người ngủ chung một phòng .
Thấy mấy tiểu hài tử yêu thương nhau như vậy , Tuyết Nguyệt hạnh phúc cực kì , Trương Di thấy nàng như vậy cũng đành chấp nhận , tuy nhiên giờ cũng là đêm nàng cũng phải khuyên mãi hai nữ mới chịu .
Tối nay một mình tiểu Vũ ngủ trong căn phòng rộng thênh thang , hắn đang mải mê suy nghĩ cái điều vừa nãy Vân Nhu vừa nói ra .
" Em không biết võ công ??? Vậy không sao , Đường Vân Nhu chị đây sẽ làm bảo tiêu sát thủ cho tiểu Vũ em ,ehehe "
-Võ công á , wtf ....
Xong hắn nhìn lại vào cái đồng hồ trên tay quen thuộc , từ lúc đó đến giờ hắn vẫn chưa nhận được 1 tín hiệu nào khác thường từ nó .
"Chíu "
Vừa nói xong , một ánh sáng màu lam nhạt hiện lên , cái đồng hồ cơ giới thô sơ ấy vậy mà hiện ngay ra một cái bảng điện tử với vài dòng chữ đi kèm .
[Muốn trăn trối không ?]
Nó hỏi chả nhẽ tiểu Vũ bảo không ?
Thế là sau vài nút xác nhận cu cậu đã nhận được một cái hạt phong to bằng nửa nắm tay cùng với một thanh kata màu trằng được khắc họa đầy đẹp mắt , không phải dân chuyện Yasuo thì đừng nói chuyện -Chúng ta không cùng đẳng cấp .
Ngoài ra còn một vài bộ công pháp tuy nhiên hiện tại tất cả mọi thứ Tiểu Vũ không có cái nào sử dụng được trừ một bộ có tên là " Đạo của Lãng Khách "
Cái này cũng chẳng có gì to tát , nó bảo hắn hoàn thành nhiệm vụ bằng cách chạy bộ tập thể dục buổi sáng thiệt nhiều để có thể rèn luyện cho mình một cơ thể rắn chắc .
Tông cộng bộ này có 5 năm tầng , tầng 1,2 là rèn luyện thể lực , tầng 3 là chỉ hắn các thế kiếm cơ bản còn tầng 4 coi như là một chút kĩ xảo nâng cao nhưng cũng thuộc dạng trung bình . Còn tầng cuối cùng mới chính là đặc sắc , khi luyện xong 4 tầng kia thì tầng thứ 5 cũng chỉ là đơn giản mà thôi nó chỉ là nâng cao thân pháp cũng như cho hắn một chút tốc độ đặc biệt chính là khi ở ngoài trạng thái chiến đấu , cụ thể là 15s hắn sẽ có một lớp giáp bằng phong xoay quanh cơ thể giúp chặn đi một ít sát thương .
Thấy cơ hội luyện tập đã đến tiểu Vũ hồi hộp muốn thử ngay , cơ mà vừa định ngồi dậy thì bên ngoài tiếng cửa phòng đã mở ra rồi .
Ai da , cứ tưởng hôm nay được ngủ một mình @@
-Hi hi Tiểu Vũ , con chưa ngủ a , ưm hôm nay mụ mụ ôm con một chỗ ngủ nhé ...
Một thân đồ ngủ mỏng như cái màn bước đến trước mặt tiểu Vũ , bình thường nhìn mấy chị của hắn ở "trển" ngủ toàn khỏa thân quen rồi , ở dưới nhân giới nay có mấy cái bộ đồ càng thêm cuốn hút này làm cho tiểu Vũ cũng không nhịn được mà nhìn chằm chằm vào cái cơ thể ác quỷ trước mặt mình .
Tuyết Nguyệt dù sao cũng tới từ lòng quan tâm nên cũng chẳng có để ý lấy cái ánh mắt tiểu Vũ nhìn mình , dù sao cô cũng chỉ cho hắn là tiểu hài tử mà đối đãi mất chút tiện nghi cũng là chẳng sao đấy .
-Sao rồi , quen nơi này sao ?
-Ưm , mụ mụ có cách nào không phải qua khảo nghiệm mà vẫn được đi học không ?
Thấy con trai hỏi vấn đề này , Tuyết Nguyệt cũng nghĩ hắn lo lắng vậy nên ôm cậu bé vào hai quả ở ngực mình mà an ủi hắn .
-Cũng không có cách nào đây , nhưng mà cũng không nên lo lắng , dù sao ở trường cũng có Nhu tỷ rồi .
Hít lấy hương thơm từ người Tuyết Nguyệt , nàng chắc vừa tắm xong , tiểu Vũ cũng yên bình nằm tại trọng ngực của Tuyết Nguyệt mà nhắm mắt .
Hai tay không thành thật mà luồn vào trong áo ngắt lấy hai đại bạch thỏ mà chơi đùa ...
-Ân... hứ tiểu bại hoại , không được véo núm mụ mụ ....hừ hừ .
- Mụ mụ , cái áo của ngài thực mỏng , ngực ngài cũng thiệt to ...
33 năm sống tới giờ Tuyết Nguyệt cũng còn chưa dám đối với cơ thể mình nặng tay mà toàn là ôn nhu vuốt ve , kể cả chồng mình nàng cũng không cho phép như vậy , thế mà trước mặt đứa nó này Tuyết Nguyệt cũng phải chịu thua .
Hai bầu ngực lúc này cũng mặc hắn đùa bỡn , thích vân vê ngắt nhéo , rồi kéo dãn , tựu muốn như nào thì muốn như thế . Nhưng mà Tuyết Nguyêt cũng không có nửa điểm ngăn cản mà còn ưỡn cơ thể lên cho hắn dễ bề hành sự .
-Ngực mụ mụ có thích không ?
-Thích lắm ...
Không cần suy nghĩ , tiểu Vũ phán ngay luôn làm cho Tuyết Nguyệt cười lên khanh khách...
-Được rồi , nghịch một chút nữa thôi nhé. Cũng phải ngủ cho sớm , mai mụ mụ còn dẫn đi làm thủ tục nhập học đâu này !
-Dạ...
Nói xong Tuyết Nguyệt cũng cảm thấy có chút buồn ngủ rồi , nàng xoa đầu hắn một chút rồi cũng nhẹ nhàng nhắm đôi mi ...