Chương 4: Đại Nhật Tiên Tung
Thời gian dần ngả về đêm, Cổ Phong đứng trên một nhánh cây nhỏ, hai mắt hắn nhìn vào một đoàn tinh quang. Càng lúc đoàn tinh quang đó càng đến gần. Khi chỉ còn cách hắn năm mươi trượng liền hóa thành một lão ma đầu. Một đoàn tinh quang khác cũng xuất hiện bay đến bên cạnh lão ma đầu đó. Sau hóa thành một tiểu ma nữ.
Ma đầu là từ mà tu sĩ dùng để chỉ những người tu hệ Linh Hồn. Hay chính xác hơn là chỉ những người chuyên thu phục linh hồn của người đã chết để luyện chế trở thành công cụ cho mình tu luyện.
Bọn họ còn có tên gọi khác là Vu Sư Hắc Ám.
Vu Sư Hắc Ám gắn liền với bóng đêm vì cô hồn chỉ có thể nương nhờ bóng đêm để bám víu nơi trần gian này. Nếu gặp ánh mặt trời chúng sẽ bị thiêu đốt thành hư vô ngay tức khắc.
Cũng vì vậy mà Vu Sư Hắc Ám chỉ có thể phát huy sức mạnh trong bóng đêm.
Đoàn tinh quang vừa rồi là một loại thuật hấp dẫn cô hồn. Hai ma đầu một lớn một nhỏ tụ lại một chỗ xì xầm gì đó, sau lại tách ra trốn ở hai phương khác nhau. Bọn họ bắt đầu giăng bẫy.
Ban đầu lão ma đầu kết đủ loại ấn thuật, những ấn thuật này chồng lên nhau lại kết thành một cái kết giới. Dần dần kết giới cũng thành hình, nó như một cái lồng chụp vào chỗ vừa nãy bọn họ tiếp đất. Ở đó vẫn còn một chút tinh quang lấp lánh bay lượn.
Nhưng rồi cái kết giới này không thể trụ vững, nó sụp đổ sau vài tức hơi thở. Dường như việc này đã quá sức với lão, lão đành lấy từ trong túi ra những viên ngọc lấp lánh lam quang. Sau đó bày những viên ngọc đó thành một đồ án Lục đạo.
Lục đạo được phát triển từ bốn loại lực lượng khởi nguyên kết hợp cùng âm dương chi lực, tạo thành thế đạo cơ bản mà bất kỳ tu sĩ nào cũng phải nằm lòng. Bao gồm sinh mệnh chi lực, tinh thần chi lực, pháp tắc chi lực, nguyên tố chi lực và quang, ám chi lực.
Người chủ tu hệ sinh mệnh chi lực thành tựu Chiến Binh.
Người chủ tu hệ tinh thần chi lực thành tựu Vu Sư.
Người chủ tu hệ pháp tắc chi lực thành tựu Pháp Sư.
Người chủ tu hệ nguyên tố chi lực thành tựu Giả Kim Sư.
Người chủ tu hệ dương nguyên chi lực thành tựu Thánh Quang Sư.
Người chủ tu hệ âm nguyên chi lực thành tựu Ám Ma Sư.
Nhưng dù tu hệ nào, khi chết thân xác rã thành tứ đại. Sinh mệnh tiêu tán, pháp tắc trở thành hư vô, chỉ còn lại Thần Hồn phiêu bạt trong cõi Âm Ti.
Những người muốn đi con đường tắt, lấy thủ đoạn thu phục đám cô hồn này xem chúng như một loại dưỡng chất nuôi dưỡng tu vi của bản thân mình.
Cổ Phong thu lại tầm mắt không để ý đến hai người này nữa. Hắn quay lại nhìn tên Họ Nhạc. Tên này cũng có chút bản lãnh. Vừa cảm nhận được tên ma đầu kia liền hô biến chiếc xe ngựa khiến nó biến hóa lẫn vào trong đám cây. Mấy con ngựa cũng nín thin không dám vọng động.
Ở thế gian này, để giết được một mạng người nói dễ thì dễ mà nói khó thì cũng khó.
Số đã tận thì nằm ngủ cũng chết. Ngược lại có băm hắn vạn đao hắn vẫn có thể đội mồ sống dậy. Trải qua hàng vạn năm, nhân loại đã tạo ra cho mình bản năng ẩn chứa biến số vô cùng đa dạng. Nhìn là vậy nhưng chưa chắc sự thật đã vậy.
Cổ Phong cũng không vọng động. Theo hắn suy tính, khả năng Nhạc Gia xuất hiện ở nơi này có thể sẽ liên quan đến Thất Tiên Sơn. Một trong những điều là hắn thắc mắc chính là nơi này giáp Vành đai hắc ám. Là thánh địa tu luyện của đám tà tu. Nhất là Vu Sư Hắc Ám. Hoàng Hạc Môn là một nhánh của Thiên Không Đạo, chuyên đi thu phục đám người này.
Nói mới nhớ, lần trước hắn bị Thiên Không Đạo hố một vố thê thảm.
- Thiên Không Đạo có âm mưu gì chăng?
Thế gian có ba lực lượng chính, kẻ đại diện cho số đông xưng phe chính nghĩa. Kẻ đi ngược lợi ích của số đông này tất nhiên là bị xếp vào hạng tà ác. Và phần còn lại là những người chỉ cần có đủ lợi ích đều có thể sẽ ngả về bất kỳ phe nào.
- Chiến lược! Cần phải có một chiến lược để phá cái âm mưu này! Hừ hừ! Nhạc Lão Đầu, ngươi dám hố ta sao? Ta cho ngươi trắng mắt ra!
Nói rồi Cổ Phong điểm tay lên ngực, một luồng lực lượng thần bí bao lấy hắn Hắn xoay người kích phát sức mạnh, trong chớp mắt đã biến mất sau phiến rừng này. Hắn điểm nhẹ chân trên những nhánh cây, vượt qua hơn ngàn dặm, cuối cùng đáp xuống gần khách điếm ẩn sâu trong núi.
Cổ Phong bây giờ chỉ có là kỹ năng. Nhưng kỹ năng cũng chỉ là đồ chơi của hài tử. Mọi thứ quyết định đều đến từ tu vi. Hắn cần phải nghiêm túc tu luyện. Trước mắt cần phải tìm Linh Khí Bản Mệnh.
Mỗi cá thể sinh ra đều có một mối liên kết cùng đại tự nhiên. Thứ ấy là nguồn gốc của mọi sức mạnh, gọi là Căn.
Mà mọi sức mạnh đều quy về Lục đạo, để lựa chọn một con đường đúng đắn mà phát triển thì quả thật gian nan. Nhưng Cổ Phong không thích đi theo một lối mòn. Hắn muốn đi con đường riêng. Chuyện này có lẽ bị ảnh hưởng bởi gia gia hắn.
Tuổi đang dậy thì mà, ai mà không muốn nổi loạn chứ! Hắn muốn thoát ra khỏi sự ảnh hưởng của gia gia.
Nhưng mà nhìn cái khách điếm này khuôn mặt Cổ Phong có chút sầu muộn. Một gã trung niên cảm nhận được hắn đến liền xuất hiện ngay bên cạnh hắn. Gã khom mình thi lễ:
- Thiếu chủ! Ngài đã tới, Lão gia phân phó lão nô đến hầu hạ ngài! Truyền tống trận đã sẵn sàng. Xin mời thiếu chủ!
Cổ Phong nhìn gã hỏi:
- Tô lão! Chúng ta trực tiếp đến Thiên Ấn Học viện hay sao?
- Vâng! Lão nô có thể đưa Thiếu Chủ trực tiếp đến đó!
Cổ Phong chợt thở dài.
- Cũng không còn cách nào khác! Gia gia như đi guốc trong bụng ta! Đến đâu hay đến đó vậy! Còn Tô Ân ngươi cũng giỏi thật đấy, lại cùng gia gia ta hố ta trận này...
Tô Ân cười to:
- Ha ha! Nào có! Lão nô nhìn thiếu gia trưởng thành mà!
- Thôi! Dù gì ở Cổ Gia ta cũng chỉ như đứa con ghẻ. Ở lại Đại Thế Giới cũng chẳng vui vẻ gì.
Tô Ân xấu hổ cười một cách gượng gạo. Lại dẫn Cổ Phong đi về phía khách điếm.
Khách điếm này nằm khuất sau một dãy cây Lam Tinh Thụ. Loại cây này thuộc hệ thủy, có vỏ sần sùi màu lam, u lên như những viên Tinh thạch.
Cổ Phong vừa đến đã khiến những cây Lam Tinh Thụ này rung lên tỏa ra một vầng quang mang yếu ớt phủ xuống nền đất. Nhìn qua liền phát hiện những quang mang này vậy mà lại vẽ thành một lối đi. Theo những lối đi này sẽ thuận lợi đến cửa chính của khách điếm.
Chợt Cổ Phong hỏi:
- Tô Ân lão! Ta vẫn thắc mắc về những món thần khí của Tiên Sơn.
Tô Ân nói:
- Tiên Sơn Thất Bảo! Mỗi một ngàn năm sẽ xuất thế một lần. Thực chất chúng không phải là Thần Khí thực sự. Mỗi một ngàn năm xuất thế chỉ là Ngụy thần khí. Thần khí thật sự chỉ là có một món mà thôi. Nó được gọi với tên Đại Nhật Tiên Tung. Không ai biết về lai lịch của nó. Chỉ biết kẻ có thể tập hợp đủ bảy phần để tập hợp lại thành một món hoàn chỉnh thì tương lai sẽ chạm vào được bí ẩn chung cực của Tiên Lộ.
- Ta không hiểu?
- Cũng sắp tới rồi! Vài ngày nữa là lúc Tiên Sơn Thất Bảo xuất thế. Các cao thủ gần như sẽ tụ lại ở Thiên Sơn chúng ta, bởi trên thế giới này chỉ có Thiên Sơn là có vị trí hiển thị trên bản đồ.
- Nói như vậy…
- Đúng vậy Thiếu Chủ! Mặc dù Thiên Sơn chúng ta cũng có tham vọng chiếm lấy Tiên Sơn Thất Bảo nhưng bản thân chúng ta vô lực chiếm được nó. Nó dù xuất thế từ Tiên Sơn nhưng chúng ta không thể biết được nó sẽ rơi vào tay ai. Đó đã là thiên ý! Nhưng có một điều chúng ta biết, Thần Khí thật sự sẽ rơi vào tay Thiếu Chủ.
- Tại sao?
- Ha ha! Cái này phải kể đến một tích xưa! Trên thiên không tồn tại Thất Đại Thiên Tòa. Mỗi Thiên Tòa ứng với một Đạo. Thiên Tòa này là cội nguồn của Tiên Sơn Thất Bảo.
- Nhưng thế gian chỉ có Lục Đạo?
- Ha ha! Đạo! Đó là thứ bí ẩn! Thiếu chủ! Ngài biết Đạo là gì?
- Đạo là gì? Ta không biết!
- Thiếu Chủ! Người không biết đạo là gì sao lại nói nó chỉ có sáu?
- Đạo là gì sao? Đạo là gì… Đạo là gì…
- Đạo viên mãn! Vạn sự tự thông!
- Nhưng Thiên Tòa đó thì liên quan gì đến ta?
- Thiếu Chủ ngài chính là người chiếu ứng với một trong những Thiên Tòa đó! Từ khi sinh ra tạo hóa đã định sắn như thế! Cho nên khi Thất Sơn Tiên Bảo xuất thế lần thứ chín, bản thể của Thần Khí Thiên Sơn sẽ quy nguyên vị, trở về với Thiếu Chủ. Nhiệm vụ của ngài chính là thu thập lại chín món Tiên Bảo đã từng xuất thế.
Hai mí mắt Cổ Phong giật giật.
- Đây là cái lý gì? Tự nhiên nó xuất thế rồi lại bắt ta đi thu thập lại? Còn Thiên Tòa gì đó! Nó thì liên quan cái đinh gì tới ta chứ?
- Từ khi ngài sinh ra, trong sâu thẳm định mệnh đã đem ngài trở thành người kế vị Thiên Tòa. Không ai thay đổi được. Cùng với ngài còn có sáu người khác. Bọn hắn cũng như ngài, đều phải thu thập lại chín món Tiên Bảo. Đây là một hồi khảo nghiệm.
- Này lão đừng nói…
- Đúng rồi! Tất nhiên là có liên quan đến Lão Gia Chủ. Lão Gia Chủ đã cùng sáu người khác tranh đoạt được một trong bảy Thiên Tòa, đã trở thành Ngụy Thần.
Lần đầu tiên Cổ Phong kinh ngạc đến há hốc miệng.
- Hèn chi gia gia lại tu ra được phân thân! Vậy…
- Bảy đại gia tộc chiếm được Thiên Tòa vô cùng thần bí. Không ai biết đến chúng ta nhưng chúng ta cũng không nắm được thông tin về bọn họ. Về Tiên Bảo của bọn họ thì càng thêm thần bí. Lão nô sống từng ấy năm, đã không dưới trăm lần nhìn thấy uy lực của Tiên Bảo hoành hành trên giang hồ. Uy lực không thể tả!
- Khảo nghiệm ta để làm gì chứ?
- không biết! Không ai biết! Nhưng nếu ngài không hoàn thành khảo nghiệm, Thiếu Chủ ngài biết đấy, thế gian có rất nhiều điều thú vị! Chuyện này ta cũng không biết kết cục như thế nào!
- Lão nói thế là ý gì?
- Là lão nô chỉ muốn nói! Vạn sự tùy tâm! Ngài muốn làm gì thì làm. Lão nô và lão gia chủ không can thiệp vào. Ngài không hoàn thành khảo nghiệm cũng chẳng làm sao.
- Ý lão là… Uầy! Đừng nói sáu tên kia sẽ dùng mọi thủ đoạn để đạt được chín món Tiên Bảo đó chứ? Thậm chí là đoạt món Tiên Bảo của kẻ khác.
- Ha ha ha!
Tô Ân cười một tràng dài. Nhưng lão lại không nói gì về chuyện này hết. Lão ngẩng đầu mà đi. Lão cười rồi lại nói:
- Thiên sơn vạn thủy, tùy ý ngài vân du!
Cổ Phong chẳng nói nữa. Hai người cũng đã đến một gian phòng. Nơi này không lớn nhưng tiện nghi đầy đủ. Tô Ân dẫn hắn đến rồi dặn dò một câu.
- Thiếu chủ nghỉ ngơi! Dự tính ba ngày nữa Tiên Bảo xuất thế! Chúng ta ở lại xem trò vui, sau đó sẽ quay về Học Viện.
Nói rồi lão đi mất. Chỉ còn Cổ Phong ngã ra giường, hai tay gối đầu trằn trọc nhìn trần nhà. Hắn miên man suy nghĩ về lời của Tô Ân.
- Đại Nhật Tiên Tung!
Qua hai ngày, Cổ Phong chỉ ở trong phòng tĩnh tu. Trải qua thời gian rất dài hắn đã cố gắng nhưng vẫn không thể khai mở được Tứ Hải. Đây là nền tảng cơ bản của tu sĩ. Không khai mở được Tứ Hải thì hắn cũng vô lực tu luyện công pháp.
Tứ Hải bao gồm Linh Hải, Nguyên Hải, Hồn Hải và Pháp Hải.
Linh Hải nằm dưới rốn ba thốn. Hội tụ Linh Lực.
Nguyên Hải nằm giữa ngực. Hội tụ Nguyên Lực.
Hồn Hải nằm giữa mi tâm. Hội tụ Tinh Thần Lực
Pháp Hải nằm ở sau gáy. Hội tụ Pháp Lực.
Người tu luyện mở ra được Tứ Hải, sau khi dung hợp được linh khí bản mệnh sẽ mở ra bản mệnh chi hải. Bản mệnh chi hải sẽ quy định chức nghiệp của bản thân tu sĩ. Hồn hải làm chủ là Vu sư. Linh hải là Chiến binh. Nguyên hải là Giả kim sư. Pháp hải là Pháp sư. Tam Hải còn lại sẽ nuôi dưỡng bản mệnh linh khí.
Trải qua hai ngày Cổ Phong vô lực ngã ra giường ngủ thiếp đi. Hắn chẳng buồn tu luyện nữa.
Rạng sáng ngày thứ ba thì hắn tỉnh lại. Hắn từng đem thắc mắc tại sao mình không mở ra được Tứ Hải nói với Tô Ân nhưng chỉ nhận được một nụ cười đầy thâm ý. Từ đó hắn quy Tô Ân vào cái loại dở người. Hắn không hỏi nữa.
Tại sao không thể cảm nhận được Tứ Hải? Mày mò lâu như vậy nhưng hắn vẫn chưa thể giải đáp được câu hỏi này.
Hôm nay hắn bỏ thắc mắc này đi, lại mang theo cái vẻ mặt như thường đi tìm Tô Ân.
Khách điếm này không lớn, chỉ có một vài gian phòng, tuy vô cũng tĩnh lặng nhưng ẩn sau đó là sự đáng sợ khôn cùng.
Trong này đều là cao thủ từ khắp nơi hội tụ về với tham vọng chiếm được Tiên Bảo. So với bọn hắn, Cổ Phong yếu đến đáng thương.
- Khả năng cuối cùng chỉ có một! Cái món Thần Khí kia chắc chắn có liên quan. Có thể là nó sẽ thành bản mệnh Linh khí của ta. Chỉ không biết nó thuộc về hệ nào?
Hắn tìm được Tô Ân đang lúi húi lục lọi cái ngăn tủ dưới bếp. Lão già này rất mạnh mẽ, mạnh đến không thể tả. Nhưng tất cả mọi hành động của lão đều rất tự nhiên, không có chút gì mang phong phạm của bậc cao thủ.
Lão nhìn Cổ Phong, lại huơ huơ cái thìa trong tay.
- Thiếu chủ! Ngài muốn cùng ta đi bắt Dị thú không?
- Dị thú?
Lần đầu tiên hắn nghe tới cái khái niệm này. Không cần hắn hỏi, Tô Ân lão cũng giải thích.
- Sinh mệnh trên thế giới đều tuân theo lục đạo. Các loại Thú cũng vậy, cho nên chúng mới có những cái tên khác nhau. Như Quang Minh Thánh Thú, Âm Ma Thú, Linh Thú, Yêu Thú, Hồn Thú và Minh Thú. Nhưng mà có những loại thú không nằm trong vòng lục đạo đó. Người ta gọi là Dị Thú. Tất cả Dị Thú trong Thiên Sơn lão nô đều nắm rõ trong lòng bàn tay. Tuy vậy biến số sẽ xảy ra khi Tiên Bảo xuất thế. Cho nên ngoài những người đến đây vì Tiên Bảo, cũng sẽ có người đến vì Dị Thú. Sắp tới Thiên Sơn sẽ rất loạn, Thiếu Chủ muốn tham gia không?
Cổ Phong nhìn lão sau thì chán trường nói.
- Tô lão nuôi ta từ bé! Ta nghĩ gì lão phỏng không biết sao?
Tô Ân cười ha hả. Sau lại tiếp tục lục lọi đồ đạc bắt đầu chế biến thứ gì đó. Cổ Phong chịu không được nên hỏi.
- Rốt cuộc là vì cái gì mà khiến cho người có tu vi cao thâm như lão phải dùng đến mấy cái thủ đoạn này chứ?
Tô Ân nhìn hắn cười, ý vị thâm trường nói.
- Tu vi cũng chỉ là một con số, còn có thứ đáng sợ hơn, nó là biến số.
- Biến số?
- Thiếu chủ là một biến số lớn đấy! Ha ha! Nói Thiếu chủ ngài có thể một tay chụp chết Đại năng! Ai tin?
Cổ Phong nhìn lão, lại không nói gì. Tô Ân chế biến là một loại chất lỏng sền sệt. Lão chỉ tiện tay phối chế một cách đơn giản.
Lão nói:
- Những biến số như Thiếu chủ thế gian tuy hiếm nhưng không phải là không thể gặp được. Lão nô chắc là Thiếu chủ ngài cũng không muốn chạm mặt. Thiên ngoại hữu thiên! Thế gian muôn vàn bí ẩn ta làm sao biết hết được.
- Ta… có liên quan tới Vành đai hắc ám này?
- Ha ha! Tất nhiên! Thiếu chủ hơi chậm tiêu rồi!
- Nói vậy ta là một đầu mối quan trọng trong một cái âm mưu nào đó?
- Ha ha ha! Nếu nói trắng ra sao chúng qua không qua một vấn đề khác một chút.
Tại sao ba ngàn thế giới lại sinh ra Thiếu chủ có biết không?
- Không biết!
- Đúng rồi! Không ai có thể biết! Cho nên luôn có những kẻ điên rồ đi kiếm cái gọi là cội nguồn của sự sống! Qua nhiều năm như vậy, cuối cùng mọi manh mối đều trực chỉ vào Vành đai hắc ám. Tất cả những kẻ có ý đều thống nhất một điều. Vành đai hắc ám chưa chắc đã là nơi tận cùng của Ba ngàn thế giới. Sau bao nhiêu năm tiếp theo bọn họ đã tìm ra, chìa khóa của vấn đề chính là ở nơi đây. Kết quả là có một liên minh đã được thành lập.
- Và bọn hắn có bảy người?
- Ha ha ha! Thiên cơ… bất khả lộ! Bất khả lộ!
Cổ Phong cũng không quan tâm lão nữa. Hắn thở dài móc từ trong ngực ra một sợi dây chuyền, bên trên đó có một mặt ngọc hình dáng như một cái tiểu hạp tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt. Thứ này từ khi còn nhỏ đã theo hắn. Bên trong đó là nguồn gốc của mọi sức mạnh mà hắn sở hữu.
Chiếc tiểu hạp này chỉ bằng cỡ hai lóng tay. Được khắc rất nhiều họa tiết tinh xảo. Nổi bật nhất là một ấn ký hình đôi mắt đen láy, nó tựa như vực đen sâu thẳm hút lấy tâm hồn kẻ nào dám mạo phạm nó. Cổ Phong vuốt nhẹ tiểu hạp rồi thở dài.
Tu vi của tu sĩ được xác định dựa vào cội nguồn của mọi sức mạnh, chính là Tứ đại lực lượng khởi nguyên. Dùng bốn loại lực lượng này xông phá ra Tứ Hải. Giai đoạn này gọi là Luyện Thể Kỳ. Yếu lĩnh trong đó là cường hóa thân thể. Giai đoạn thứ hai là luyện ra Bản Mệnh Chi Hải. Giai đoạn này lấy việc hấp thụ lực lượng thiên địa làm yếu lĩnh nên gọi là Luyện Khí Kỳ. Sau khi lập ra được Bản Mệnh Chi Hải thì chính là giai đoạn nuôi dưỡng Bản Mệnh Linh Khí. Lúc này chính thức phân ra chức nghiệp của tu sĩ đó, gọi là Luyện Linh Kỳ. Sau khi đã luyện ra Linh khí bản mệnh thì bắt đầu giai đoạn ôn dưỡng tu vi, lấy việc củng cố sức mạnh nội thể, khai phá nội tại, kết thành Linh Đan làm yếu lĩnh. Giai đoạn này gọi là Kết Đan Kỳ.
Đây là bốn giai đoạn đầu được xếp hàng Tu Sĩ Sơ Cấp.
Giai đoạn trung cấp bắt đầu từ việc kết nối hạch tâm của Tứ Hải cùng thiên địa. Đầu tiên là cảm ngộ, dẫn linh, tụ căn, kết nguyên và hợp nhất.
Giai đoạn cao cấp bắt đầu từ việc lợi dụng lực lượng khởi nguyên trong thiên địa để làm bàn đạp vươn lên đỉnh cao tu luyện. Bắt đầu từ làm chủ thiên địa, gọi là Thiên Nhân. Giai đoạn tiếp theo là hợp nhất thiên địa cùng nội thể tạo ra một tiểu thế giới, gọi là Hóa Thần. Cuối cùng là thoát khỏi trói buộc của Thiên Địa, Gọi là Phi Thăng.
Đại khái chỉ mười hai cấp bậc nhưng muốn chứng được Phi Thăng Giả, không mất vạn năm không thể nào làm được. Thế gian người đạt đến cấp độ đó có mấy người?
Để dễ phân biệt, người ta đánh số cho những cấp bậc trong hàng sơ cấp và trung cấp. Tạo thành Đê cấp, nhị cấp cho đến cửu cấp. Theo sau đó là tên chức nghiệp của tu sĩ. Cái lão Tô Ân kia chính là Cửu Cấp Giả Kim Sư. Gia gia hắn chí ít đã vượt qua Thiên Nhân Cảnh, đang tiến nhập vào Hóa Thần Cảnh. Cho nên mới gọi là Ngụy Thần. Sau khi vào Hóa Thần Cảnh, Bản mệnh linh khí biến hóa nâng cấp thành Thần Khí.
Riêng với người chủ tu Quang, Ám chi lực sẽ không luyện ra được Bản mệnh chi hải, thay vào đó là Thiên Linh Cái sẽ hóa thành Linh Cung. Tỉ lệ này cực hiếm cho nên Thánh Quang Sư và Ám Ma Sư vô cùng khó gặp. Bọn họ đều là những thiên tài.
Với Cổ Phong, sức mạnh của hắn ngang ngửa Tô Ân âu cũng là nhờ tiểu hạp này. Nó thuộc về dị lực, không hề tuân theo lục đạo.
Một khi kích phát, một lực lượng vô hình bao lấy hắn, cung cấp cho hắn nguồn sức mạnh vô tận. Dưới Thiên Nhân không ai chống lại được. Dẫu vậy lợi bất cập hại, đến nay hắn không thể cảm nhận được Tứ Hải nguyên nhân có lẽ là vì việc lạm dụng nguồn sức mạnh này quá lâu.
Cũng phải nói đến, lão đầu gia gia của hắn năm đó đi cắt tay hắn lấy máu hiến tế khiến cái tiểu hạp này nhận chủ, lại đem hắn huấn luyện thành tên Ẩn Sát lừng danh. Hại hắn đến bây giờ hoàn toàn phải phụ thuộc vào nguồn sức mạnh của tiểu hạp này.
Người ta mới mười tuổi đã có thể cảm ngộ được Tứ Hải, mười sáu tuổi mở ra Bản mệnh chi hải, mười bảy tuổi hoàn thành ôn dưỡng linh khí. Trước hai mươi tuổi hoàn thành kết đan. Quá đơn giản!
Hắn thì đã mười sáu mà chưa làm được cái trò trống gì cho đời!
- Bà mẹ nó!
Cổ Phong nhìn trời rủa một tiếng.