Chương 11: Đêm Mộng Yên Hoa

Tiệm may của Tô Phu Nhân vậy mà không ngờ lại có cả dịch vụ chăm sóc sắc đẹp.

Hai thiếu nữ kia ban nãy có lẽ đã chú ý hắn từ bên trong. Chỉ cần nghe lệnh của Tô Phu Nhân liền kéo Đại Cẩu đi trong khi bản thân hắn còn ngơ ngác. Rất nhanh ba người đã đến một gian phòng khác phía sau.

Nơi này trang trí nhẹ nhàng, tinh tế. Bên trong chỉ có một cái bể tắm bốc hơi nghi ngút.

Hai thiếu nữ không có vẻ gì ngại ngùng, chỉ là lúc đưa hắn đến đây thì hơi chút lúng túng. Chắc có lẽ vì hắn là vị khách nam đầu tiên nàng phục vụ. Nhưng thấy vẻ ngại ngùng cùng khuôn mặt gượng gạo của Đại Cẩu, hai nàng cười khanh khách chọc.

- Công tử! Công tử để yên cho tỷ muội chúng ta hầu hạ nào! Không Tô tỷ tỷ lại mắng chúng ta chết!

- Hi hi! Đúng đó Công tử! Tỷ muội chúng ta hầu hạ, Công tử chỉ cần nằm hưởng thụ mà thôi!

Giọng nói oanh oanh yến yến, hai nàng cười khanh khách giòn tan. Chút lúng túng ban đầu rất nhanh bị hứng thú thay thế. Hai nàng nháy mắt với nhau, một người mạnh bạo đưa tay xuống thắt lưng của hắn kéo ra. Đại Cẩu giật mình chụp lại, nàng ấy lại chọc ghẹo tiếp.

- Công tử sao vậy? Hai tỷ muội chúng ta không tốt sao?

Đai Cẩu lắc lắc đầu nói:

- Thôi! Chỉ là tắm thôi mà phải không? Cái này ta tự làm được! Hai nàng…

Thiếu nữ kia mạnh bạo đưa ngón tay khẽ đặt lên môi Đại Cẩu. Hương thơm nhàn nhạt bay đến làm Đại Cẩu sững người. Nàng ấy lại chọc:

- Công tử đúng là người chưa trải sự đời! Hai tỷ muội chúng ta không đẹp sao? Được chúng ta hầu hạ ngài lại từ chối, nào có giống phong thái của Thiếu gia chứ! Nào Công tử! Cứ đứng yên là được! Còn lại cứ để hai tỷ muội chúng ta!

Nàng khanh khách cười, nhân lúc Đại Cẩu còn chưa kịp hoàn hồn đã kéo dây lưng ra rồi kéo phăng luôn cả áo ngoài xuống. Áo trong không còn dây lưng cũng đã bung ra, lộ ra bộ ngực rắn chắc. Hai nàng nhìn thoáng hơi đỏ mặt. Một nàng từ phía sau đã kéo áo trong này ra. Đại Cẩu giờ này chỉ còn mặc mỗi cái quần. Tới đây thì hai nàng thật sự không biết làm sao. Đại Cẩu cười một cách gượng gạo nói:

- Hai vị đại tỷ à! Thôi để ta tự làm! Hai vị ra ngoài đi!

Nghe hắn nói thế một nàng nói:

- Công tử đừng gọi thế! Tô Tỷ nghe thấy sẽ phạt ta chết! Gọi ta là Ngọc Nhi! Kia là Huân Nhi, muội muội tốt của ta! Cái này… Để ta cởi ra cho công tử nha! Hi hi!

Ngọc Nhi ngồi xuống, tư thế này mờ ám kinh khủng. Lại không hiểu sao nàng mạnh bạo chồm lên ôm eo hắn, hai chân nhón lên ghé vào tai Đại Cẩu nói nhỏ:

- Công Tử! Chúng ta… Chúng ta chưa từng thấy nó bao giờ! Giờ này mà cởi quần Công Tử ra, ta nghe mấy tỷ tỷ nói nó thấy nữ nhi sẽ… sẽ… sẽ ngóc đầu lên. Công tử không được hư đâu đấy!

Hơi ấm phà vào tai, nàng không nói thì thôi, vừa nhắc đến đã làm Đại Cẩu sửng sốt. Thế rồi trên bảo dưới không nghe, Ngọc Nhi chưa cởi quần hắn ra mà tên đệ đệ kia đã ngóc đầu rồi. Hắn giật mình ngượng ngùng hai tay che đũng quần, định bụng quay đi. Hành động này làm Ngọc Nhi giật mình, tưởng hắn cả giận lại rối rít kéo tay hắn. Nàng chỉ biết cười trừ. Mấy tỷ tỷ hay bảo muốn trị nam nhi phải trị tên đệ đệ trước. Nàng liền nháy mắt cho Huân Nhi. Huân Nhi cười khanh khách, Tay Đại Cẩu đã bị Ngọc Nhi ôm lấy, còn dí sát cánh tay hắn vào bầu ngực của nàng. Huân Nhi đã ngồi xuống tụt quần hắn, cái tên tiểu đệ đệ kia bật lên hùng dũng trước mắt hai thiếu nữ. Cả hai trừng mắt nhìn sau đó hét một tiếng, hai tay bịt mắt lại.

Sau pha xử lí cồng kềnh của hai thiếu nữ với một tên xử nam. Không khí hoàn toàn chết lặng.

Mà Ngọc Nhi hai tay bịt mắt nhưng vần kẹp chặt cánh tay Đại Cẩu vào người làm hắn không nhúc nhích được, làm sao kéo cái quần lên đây. Đã thế bầu ngực đầy đặn của nàng lại càng kích thích tiểu đệ kia cương cứng hơn nữa. Hắn bị chôn chết chân một chỗ.

Hai thiếu nữ kia coi bộ tu vi cao hơn hắn rất nhiều, riêng khí lực đã áp đảo Đại Cẩu làm hắn không thể phản kháng. Chỉ đành để mặc Ngọc Nhi cùng Huân Nhi muốn làm gì thì làm.

Huân Nhi bịt mắt lại chỉ theo bản năng, nàng lại hé ngón tay ra một cái khe để nhìn tên đệ đệ kia cho rõ, sau mới ngước mắt lên nhìn Đại Cẩu. Tên này chẳng biết giấu mặt đi đâu, chỉ đành ngước nhìn trần nhà.

Trong đầu Huân Nhi hiện lên lời kể của các tỷ tỷ.

Nam nhi là sinh vật kỳ là. Cái bộ phận đó qua lời kể của các nàng nhìn bên ngoài làm sao lại vừa dài vừa to thế này. Huân Nhi vô thức đưa hai ngón tay lên so, ý bảo tỷ tỷ chỉ kể nó bằng hai ngón tay thôi. Này làm sao lại lớn như vậy, chí ít phải ba ngón tay nàng mới vừa. Nàng lại nắm lấy tiểu đệ đệ hắn mà bóp.

- Lớn thật!

Ngọc Nhi thấy hành động của Huân Nhi liên nạt khẽ:

- Muội muội! Không được vô lễ với Công Tử!

Huân Nhi giờ này mới lúng lúng đứng dậy nói:

- Tỷ! Muội… Muội đi chuẩn bị trước…

Nàng cười yêu kiều chạy đi ra ngoài.

Ngọc Nhi giờ này cũng phải nhìn tiểu đệ đệ kia. Miệng nàng tròn xoe, không bết đang tưởng tượng đến chuyện gì, lại nhìn xuống giữa hai đùi mình. Nàng rụt rè hỏi nhỏ Đại Cẩu:

- Công tủ! Thiếp… Thiếp… Ưm… Thiếp sờ thử một chút có được không?

Đại Cẩu thở dài gật đầu, Ngọc Nhi hi hi cười, tay đã đưa xuống nắm lấy đệ đệ của Đại Cẩu. Nàng bắt đầu sục!

- Mấy tỷ tỷ nói nếu làm như vậy… nam nhi sẽ rất sướng… Công tử thấy… thấy có sướng không? Đây là lần đầu tiên của ta… hi hi!

Đại Cẩu chịu không nổi, vội gạt tay nàng ra sau đó nhảy vào hồ tắm. Hành động này chọc cho Ngọc Nhi cười. Nàng đến bên hồ nhìn Đại Cẩu ngâm mình trong nước. Hai tay nàng đặt bên dây thắt lưng. Chỉ khẽ kéo một cái, toàn bộ y phục trút xuống, để lại thân hình trần truồng mỹ miều. Nàng khiêu gợi bước từ từ xuống hồ. Tay nàng vòng qua ôm lấy cổ Đại Cẩu, thân mình ngồi lên bụng hắn. Bờ mông thon để lộ một cái khe đã kẹp lấy tiểu đệ đệ. Nàng trần trụi khiêu khích hắn.

- Cái này…

Đại Cẩu hoàn toàn không lường trước được sự việc đến mức này. Dù sao hắn có mang chút danh tiếng là dâm tặc thì cũng chỉ là vô tình. Hắn định đẩy Ngọc Nhi ra thì nàng ôm chặt hắn hơn, chỉ khẽ nói:

- Công tử! Đừng như vậy! Xin cứ hưởng thụ thiếp đi! Từ khi sinh ra số mệnh của thiếp đã chú định là vật hy sinh cho việc này. Không sớm thì muộn thiếp cũng phải làm. Nếu Công tử không muốn thiếp thì cũng sẽ có người khác… người ta sẽ… sẽ…

Ngọc Nhi nghẹn lại, lời nói lại không ra thành lời. Chỉ có tiếng nấc!

- Nhưng mà thiếp thích Công tử mất rồi! Cho thiếp thử… Thiếp thử… thử hôn Công tử nha!

Đến nước này lại còn phải hỏi ư! Cũng không chờ Đại Cẩu phản ứng, hai tay nàng đã áp vào má của hắn. Rồi nàng hôn lên môi hắn. Cứ như vậy Đại Cẩu chìm đắm trong nụ hôn đầu đời. Sau đó Ngọc Nhi cười khúc khích đưa tay xuống vuốt lấy dương vật Đại Cẩu. Miệng nàng khẽ trêu:

- Công tử thật là vô vị! Thiếp đã trần truồng như này rồi, công tử xem, ngực của thiếp này, còn… còn cái này nữa. Vậy mà Công tử không thèm nựng nó một cái.

Nàng nắm lấy tay Đại Cẩu đưa lên ngực nàng. Bầu ngực căng tròn, vừa vặn lòng bàn tay. Cảm giác mềm mại thật không thể tả.

- Lần đầu của thiếp! Công tử nhẹ nhàng thôi! Mà dưới này thiếp thật sự không biết làm sao để vô! Các tỷ tỷ có dạy nhưng mà giờ… giờ thiếp lại không thấy gì!

- Nàng thật đúng là yêu tinh!

Đai Cẩu chỉ biết nói vậy, Ngọc Nhi lại yêu kiều nguýt hắn một cái.

- Thế Công tử có thích thiếp không?

Đai Cẩu vỗ vào cái mông của nàng:

- Nàng đang câu dẫn ta đấy sao!

Ngọc Nhi hôn hắn một cái:

- Thiếp câu dẫn nãy giờ mà chàng như pho tượng ấy! Không thú vị gì hết!

Đại Cẩu cười nói:

- Thế nàng sẽ phải trả giá cho hành động này đấy!

Ngọc Nhi nói:

- Thiếp nguyện trả mọi cái giá… hi hi!

Đại Cẩu không nói hai lời, bế nàng lên bên bờ. Sau mới nhìn lại thân thể khiêu gợi của nàng.

Ngọc Nhi không nóng bỏng như Hoa Ma Ma, nàng lại toát lên một vẻ tinh khiết. Bộ ngực tròn khoe lên hai núm hồng và khe âm hộ trắng mịn. Đại Cẩu đưa tay xuống dưới vuốt ve, Ngọc Nhi liền chụp lấy bàn tay đó, lừa lấy ngón trỏ đút vào khe. Cảm giác ướt át nóng hổi làm Đại Cẩu ngẩn người. Ngọc Nhi lí nhí nói:

- Công tử! Cái kia… Lấy cái kia đút vào đó. Nhanh lên!

Đại Cẩu ngơ ngác, vô tội hỏi:

- Cái nào!

Ngọc Nhi trừng mắt liền bật dậy đẩy ngửa hắn ra. Nàng vuốt nhẹ dương vật của hắn rồi nhắm mắt từ từ ngồi lên. Dương vật quá khổ của hắn chạm đến âm hộ non nớt làm Ngọc Nhi như cố sức. Dâm thủy tràn ra đón lấy đầu dương vật đi vào. Thế rối nàng rên lên một tiếng, đầu gục vào ngực Đại Cẩu. Đau đớn lan toàn thân, một dòng máu đào chảy xuống. Dương vật của hắn đã tiến vào bên trong âm hộ nàng. Dù đau nhưng Ngọc Nhi vẫn nhớ đến. nàng cố sức nhún nhún cặp mông để dương vật vào sâu hơn. Dâm thủy nóng hổi, âm đạo se khít làm Đại Cẩu sướng rên. Hắn không chịu được đẩy mạnh hông một cái. Dương vật của hắn đã đút sâu vào âm hộ Ngọc Nhi. Chợt Ngọc Nhi run run nói:

- Công tử! Xin chàng… Xin chàng đừng động đậy! Thiếp đau quá! Từ từ!

Nàng đau đớn kêu một tiếng lại gục xuống. Hàm răng ngọc cắn mạnh vào vai Đại Cẩu.

Chợt có một luồng lưu khí ấm áp không biết từ đâu kéo đến truyền khắp kinh mạch của Đại Cẩu. Luồng lưu khí bừng bừng khiến cơ thể hắn thư thái. Dương vật đang nằm trong âm hộ Ngọc Nhi như sợi dây kết nối khiến luồng lưu khí này vận chuyển qua lại. Ngọc Nhi trong ngực hắn như thiếp đi. Miệng nàng khẽ rên lên, hai tay thư thái. Khuôn mặt đầy vẻ đau đớn giờ đã giãn ra, khóe môi hiện lên nét thỏa mãn.

Đại Cẩu cảm thấy thân mình càng lúc càng nóng bừng bừng. Dương vật càng kích thích thít chặt hơn trong âm đạo Ngọc Nhi.

Luồng lưu khí kia phá vỡ toàn bộ bích chướng, nó lưu chuyển qua từng ngóc ngách của kinh mạch. Lại thấm sâu vào các huyệt vị sau đó cuốn lấy tinh hoa chi khí theo về lại cơ thể Ngọc Nhi. Quá trình này diễn ra liên tục, trải qua tám mươi mốt chu thiên mới dần chậm lại. Sau đó theo tiếng rên của Ngọc Nhi thì dòng lưu khí đó mới hoàn toàn rút về cơ thể nàng.

Ngọc Nhi “ưm” một tiếng rồi tỉnh lại, khuôn mặt nàng đỏ bừng xấu hổ không dám nhìn thẳng Đại Cẩu. Ngón tay bất giác vẽ lung tung trên ngực hắn.

Khí lực như đã bị rút hết, Đại Cẩu thì thầm hỏi không ra hoi:

- Chuyện này là sao?

Ngọc Nhi lí nhí giải thích:

- Cái này gọi là Huyền Âm Chi Khí! Thiếp là Huyền Âm Thể. Từ nhỏ đã tu luyện Huyền Âm Quyết luyện hóa Huyền Âm Chi khí trong cơ thể. Lần đầu giao hợp, Huyền Âm Quyết sẽ thôi động lưu khí giúp bạn tình của thiếp đả thông kinh mạch. Giải phóng tinh hoa chi khí ứa đọng, giúp Huyền Âm Thể của thiếp thành thục. Như vậy cả thiếp và chàng đều có lợi.

Đại Cẩu ngẩn người ra. Quả nhiên giờ này hắn thấy khí lực mình phục hồi rất nhanh.

Ngón tay của Ngọc Nhi vẫn vẽ loạn lên người Đại Cẩu. Nàng nói:

- Vốn dĩ Tô Ân tỷ sắp xếp cho thiếp và Huân Nhi phục vụ Mạc Danh ở Mạc Môn nhưng mà tên đó ngang tàng độc ác. Chọc giận Tô Ân tỷ nên tỷ ấy đã… thiến hắn mất. May sao hôm nay thiếp gặp chàng!

Chợt nhớ lại khuôn mặt của Mã Phỉ La cùng Tô phu nhân lúc hai người nói chuyện, Đại Cẩu chợt hiểu ra. Lão già kia đem hắn mang đi bán thật!

- Công tử không giận thiếp chứ?

Ngọc Nhi hỏi làm Đại Cẩu không biết nói sao, chính mình được lợi chén người đẹp, lại đả thông hết kinh mạch. Chẳng lẽ được lợi còn tỏ vẻ. Hắn giả vờ ho khụ khụ đường đường chính chính nói.

- Không! Ta nào có giận nàng!

Ngọc Nhi cười vui vè:

- Vậy chàng… Chàng thấy Huân nhi như thế nào?

Đại Cẩu nghi hoặc hỏi:

- Huân Nhi làm sao? Không lẽ cũng là thể chất như nàng?

Ngọc Nhi nói:

- Muội ấy là Linh Lung Thể. Cần tinh dịch đầu đời của chàng để kích phát Linh Lung Uẩn Thể. Khác với thiếp phải giữ trinh tiết cho lần đầu. Huân Nhi thì được các tỷ tỷ chỉ dạy rất nhiều. Thiếp còn tự tay tự sướng cho muội ấy! Nên muội ấy quen với chuyện này rồi! Muội ấy sẽ chuyên nghiệp hơn thiếp. Chàng yên tâm, muội ấy chưa từng làm với nam nhi nào cả. Đều là muội lấy dưa leo làm cho muội ấy.

Ngọc Nhi hi hi cười. Đại Cẩu nhéo má nàng một cái.

- Nàng nói xem! Ta lần đầu gặp đã bị nàng ăn sạch. Giờ nàng lại bán ta cho muội muội tốt của nàng. Ta phải phạt nàng thế nào đây.

Ngọc Nhi nói:

- Thiếp sẽ tự phạt mình ngày nào cũng để chàng làm thiếp ba lần!

Đại Cẩu phì cười. Dương vật hắn còn cương cứng, nãy giờ chọc gheo Ngọc Nhi làm nàng uốn éo. Thật khó chịu! Ngọc Nhi nhổm người rút âm đạo ra. Chỉ thấy dương vật ướt sũng dâm thủy đang căng cứng đó còn to hơn lúc trước. Ngọc Nhi vội gọi Huân Nhi.

Huân Nhi nãy giờ đứng bên ngoài nhìn hai người đã lâu. Lúc này chẳng hiểu sao nghe những lời của hai người, bên dưới cũng đã ướt sũng dâm thủy từ khi nào. Nàng đến bên cạnh Đại Cẩu, tay kéo dây áo trút hết y phục xuống.

Thân hình Huân Nhi đầy đặn, âm hộ cũng trơn nhẵn, hai bầu ngực sung mãn. Tiểu phúc của nàng nhô cao hơn Ngọc Nhi, khi nàng khép chân lại nơi đó hiện lên một cái khe sâu rõ rệt.

Huân Nhi thành thục ngồi xuống, bàn tay mềm mại nắm lấy dương vật Đại Cẩu cho vào khe âm hộ của mình. Nàng lí nhí hỏi:

- Công tử! Huân Nhi làm nha!

Đại Cẩu khẽ gật đầu. Huân Nhi đẩy mạnh mông mình xuống. Dương vật Đại Cẩu lút sâu vào trong, cả hai rên lên một tiếng, thân hình hòa vào làm một.

Sau đó Huân Nhi nhịp nhịp bờ mông một cách điêu luyện, dâm thủy tràn lan, hương xuân son sắc. Tiếng lạch bạch vang khắp phòng, Ngọc Nhi ở bên cạnh hâm mộ không thôi. Chợt nàng nhớ đến lời của các tỷ tỷ nên đánh bạo chen vào. Mông nàng chổng lên trước mặt Đại Cẩu khiêu khích hắn. Sau đó áp mông lại gần như là ngồi lên mặt hắn. Bây giờ Đại Cẩu mới có dịp nhìn chỗ khe âm hộ của Ngọc Nhi. Dòng máu hồng trinh trắng kia đã bị nàng lau sạch đi. Chỉ còn lại hai mép hồng hào xinh xắn. Không nhịn được hắn đưa lưỡi liếm nàng một cái. Toàn thân Ngọc Nhi như điện giật tê dại rên rỉ. Đại Cẩu kéo nàng xuống, miệng mút lấy nơi ngọt ngào dâm thủy đó. Cả ba người trong thoáng chốc như hòa làm một.

Sắc xuân hoan lạc, ba người chìm đắm trong sự ngọt ngào của dục vọng. Tiếng rên rỉ cùng điên cuồng, xuân quang tràn ngập. Cho đến khi toàn thân Đại Cẩu căng cứng, dương vật thắt chặt đường âm đạo của Huân Nhi rồi bắn ra dòng tinh hoa nóng hổi. Huân Nhi cũng bị kích thích toàn thân căng lên. Âm đạo lại thít chặt hơn ép hết toàn bộ tinh hoa của tên xử nam. Nàng thỏa mãn nằm gục vào ngực hắn.

Có một sự biến chuyển kỳ diệu nào đó trong thân thể Huân Nhi nhưng chắc hắn không thể biết. Mà trong thân thể hắn cũng có một sự biến chuyển kỳ diệu nhưng hắn lại càng không thể nhận ra.

Thời gian chầm chậm trôi, cả ba người ôm nhau chìm vào trong đêm mộng yên hoa!