Chương 53: Xử Thằng Út

CHƯƠNG 53: Xử thằng Út

Trong một đêm trăng sáng, một con thuyền từ từ di chuyển trên mặt biển. Bình Xà cùng hai thằng đàn em đứng trước thằng Út, hắn bị treo ngược tay lên chiếc xà ngang của con thuyền. Thằng Út bị đánh mặt mũi thâm tím, miệng rỉ máu nhuốm đỏ một bên vai.

“Em không phải là zích, đại ca tha cho em đi.” Thằng Út rên rỉ.

“Tao chỉ nói cho mày biết vụ giao dịch đó, tại sao bọn cớm lại biết được. Hai thằng bị bắt tại sao có mỗi mày lại chạy thoát được. Mày không là zích thì là thằng nào?” Bình Xà nói .

“Em không biết thằng nào zích có thể là thằng Phèo thì sao?”

“Thằng Phèo tao đã cho người xử lý xong rồi, giờ chỉ còn mỗi một mình mày, dù bây giờ mày có là zích hay không thì đối với tao cũng không quan trọng nữa. Tao thà giết nhầm còn hơn bỏ xót.” Bình Xà lạnh lùng nói.

Thằng Út nghe vậy thì lập tức hiểu hoàn cảnh bi đát của mình, biết số hắn dù là zích hay không thì cũng không thoát khỏi cửa tử hôm nay. Vậy thì hắn thà chết một cách bản lĩnh còn hơn là chết một cách đớn hèn.

Hạ quyết tâm, Thằng Út nhìn Bình Xà với ánh mắt căm hận nói.

“Cuối cùng thì tao cũng sẽ phải chết. Đúng vậy chính tao là zích đấy.”

“Tại sao mày lại làm zích để phản bội anh em?” Bình Xà hơi trùng xuống hỏi.

Thằng Út mắt vằn gân đỏ hét lên.

“Vì tao chán cuộc sống chui lủi này rồi, tao muốn làm lại cuộc đời.”

“Mày thật ngây thơ Út ạ! Khi đã nhúng chàm rồi mày sẽ không bao giờ có thể quay đầu lại được. Chỉ có cái chết mày mới bắt đầu lại cuộc đời mà thôi.” Bình Xà cười khẩy.

Thằng Út nhỏ toẹt một bãi nước bọt căm hận.

“Vậy thì mày giúp tao hoàn thành sớm đi… Thằng chó đẻ!”

Bình Xà vẫy tay cho hai thằng đàn em. Chúng nhét giẻ vào mồm thằng Út, trói tay chân lại rồi khiêng hắn bỏ vào một cái thùng phi đậy kín nắp, đục nhiều lỗ ở hai bên. Phía dưới đáy thùng phi đeo một cục sắt to, khi thả xuống biển thùng phi sẽ chìm xuống đáy.

Bình Xà gõ tay nhịp nhịp như đang chơi đàn piano vào thùng phi. Hắn thực sự cảm thấy dễ chịu khi tiễn đưa thằng ma cô này xuống địa phủ. Vì thằng zích này mà tý nữa thì hắn đi đời nhà ma với lũ cớm.

Hừm! Nghĩ lại quả bị cớm bắt hụt vụ buôn ma túy trong rừng làm hắn són đái, nửa đêm tỉnh dậy sợ run đến mức chẳng dám ngủ tiếp. Máu, mùi thuốc súng, tiếng la hét cứ vẳng đâu đây quanh lỗ tai hắn như đang xem phim chiếu rạp trực tiếp vậy.

Úi giời! Lại nhớ đến cái thằng cảnh sát đặc nhiệm mặt lạnh như thần chết, là hắn lại ngớ ngẩn như bị bệnh ám ảnh thần kinh thâm niên. Nhất là cái nụ cười cô hồn chết tiệt của thằng đó.

Hắn hít sâu một hơi vị mặn pha lẫn mùi tanh của gió biển, từng làn sóng bạc dập dình mép thuyền dưới ánh trăng sáng tuyệt đẹp nhưng hắn chẳng thấy có chút lãng mạn nào. Tay hắn vô thức đưa lên xoa vò mặt, vặn cổ vài cái lấy lại tinh thần. Hắn bị stress nặng.

Hai thằng đàn em hì hụi đóng cột cái nắp thùng phi xong, kiểm tra lại thật hoàn hảo một lần cuối rồi gật đầu ra hiệu.

“Mày lên đường vui vẻ nhé, trên đường xuống dưới đó có gặp thằng cớm nào thì cho tao gửi lời chào.” Bình Xà vỗ tay bộp bộp vào nắp thùng phi nói.

Bình Xà vẫy tay ra hiệu, hai tên đàn em liền lăn cái thùng phi xuống biển. Thùng phi chìm dần xuống đáy mang theo thằng Út bên trong. Thuyền nổ máy từ từ chuyển hướng lái quay đầu chạy vào bờ.

-------------

Bình Xà đội mũ lưỡi trai sùm sụp che nửa khuôn mặt. Hắn đi nhanh từ ngoài vào một nhà hàng sang trọng của thành phố. Kiên Báo vẫn dáng người bệ vệ to béo ngồi ăn sáng, chỗ khu vực bàn ngoài trời.

Bình Xà kéo ghế ngồi đối diện với Kiên Báo nói.

“Em chào đại ca.”

Kiên Báo vừa cho miếng bít tết vào mồm, nhai nhồm nhoàm vừa nói.

“Việc xử thằng zích thế nào rồi?”

“Thằng đó nằm ngủ sâu dưới biển rồi. Đến khi có người phát hiện ra, hắn cũng bị cá ăn mục rữa không còn nhận ra dấu vết gì đâu.” Bình Xà đảo mắt một vòng quan sát rồi thì thầm.

Kiên Báo không ngừng ăn uống, nuốt ực một miếng vào dạ dày xong, hắn lấy khăn lau mồm, uống một ngụm nước lớn rồi nói.

“Tốt lắm, chúng ta xử lý xong được bọn zích là yên tâm rồi. Vụ giao dịch đêm nay vào lúc một giờ sáng, địa điểm ở tại nhà kho bỏ hoang của công ty khai thác đá Hùng Vương. Làm vụ này xong tao sẽ bố trí cho mày sang Ma Cao một thời gian nghỉ ngơi, để tránh bị bọn cớm bám đuôi.”

“Vâng em nghe theo sự sắp xếp của đại ca.”

Kiên Báo cầm cốc nước coke lên uống rồi gật đầu nói.

“Bây giờ mày đi chuẩn bị đi. Nhớ hành động thật kín đáo đến khi vụ giao dịch hoàn tất.”

Lúc Bình Xà đứng dậy phía trong góc nhà hàng khuất sau chậu cây cảnh, có một người mặc một bộ quần áo thể thao nói nhỏ vào chiếc micro bé tý cài trên ngực áo.

“Bình Xà đã đi ra ngoài, bám sát hắn.” Hoàng Nam lập tức ra lệnh.

Chiếc xe hơi của Bình Xà lăn bánh, ngay phía bên đường một chiếc xe máy do Chấn Phong điều khiển bám theo luôn. Hoạt động của Kiên Báo và Bình Xà đã bị đội đặc nhiệm theo dõi sát sao.

----------------

Trong phòng tác chiến Hoàng Nam đứng trước mặt tất cả các thành viên trong đội. Hoàng Nam nghiêm nghị nói.

“Đêm nay sẽ có vụ giao dịch mua bán của Bình Xà tại nhà kho của công ty khai thác đá Hùng Vương. Nhà kho bỏ hoang này có hai cổng, một đằng trước và một đằng sau. Tôi sẽ cùng Phong, Yến và Mai đột kích ở phía trước. Dũng và Thắng sẽ phục kích ở phía bên sườn đằng sau để chặn hậu chúng trốn thoát. Lâm sẽ chọn cao điểm để quan sát, hỗ trợ đội khi tấn công. Tất cả chúng ta cần hết sức cẩn trọng, vì bọn chúng có vũ khí sẵn sàng chống trả. Bây giờ toàn đội chuẩn vị vũ khí để khởi hành ngay.”

“Rõ, thưa đội trưởng.” Tất cả đồng thanh hô.

Hoàng Nam gọi Bảo Yến ra một chỗ rồi nói riêng. “Lần trước bắt hụt Bình Xà nên hắn rất thận trọng, lần truy bắt này em kèm sát Mai cho anh. Anh cho cô ấy tham gia cuộc đột kích này nhưng không yên tâm lắm dù sao cô ấy cũng chưa có kinh nghiệm thực chiến.”

“Anh yên tâm em sẽ theo sát hỗ trợ Mai. Cô ấy sẽ được an toàn.” Bảo Yến ra hiệu tỏ ý cam kết.

Bảo Yến gặp Ngọc Mai ở ngoài hành lang. Ngọc Mai hào hứng vui mừng reo lên như một đứa trẻ.

“Chị Yến ơi, thế là em được tham gia chiến đấu cùng mọi người rồi. Mong mãi đến bây giờ mới được ra thực địa cùng mọi người đi bắt tội phạm.”

Bảo Yến không dừng bước nói giọng nhàn nhạt. “Đêm nay sẽ khó khăn đấy, em chuẩn bị đi rồi còn xuất phát, lúc quan trọng đừng run tay bắn trượt là được.”

Ngọc Mai là một thành viên mới, được điều động tăng cường đến đội của Hoàng Nam. Cô tốt nghiệp loại xuất sắc trong trường huấn luyện cảnh sát đặc nhiệm. Thời gian đầu vào đội, cô được Hoàng Nam xếp cho làm các công việc giấy tờ, đến bây giờ cô mới lần đầu được giao nhiệm vụ đột kích, chiến đấu ngoài thực địa.