CHƯƠNG 30: Cô thư ký tuyệt vời
Hôm nay Lê Minh được nghỉ, anh lái xe đi bảo dưỡng thay dầu, tiện đường ghé vào công ty cũ để mời vài anh chị em nhân viên đi ăn tối. Đánh chiếc Mercedes S65 vào sân nhà hàng, Lê Minh tiến tới chỗ mọi người đã đến từ trước đang ngồi đợi anh.
Khôi- nhân viên nam trầm trồ. “Anh Minh dạo này làm ăn lớn thế, có gì cho em đi theo với?”
Nga- nhân viên nữ cười nói chen vào giọng trách móc. “Anh Minh mua xe đẹp thế mà bây giờ mới khao tụi em.”
Thúy Thư Ký “chuyên gia bận rộn” với bộ ngực khủng, đôi môi căng mọng, nở nụ cười dâm đãng liếc mắt nhìn Lê Minh nói giọng ngọng líu ngọt xớt.
“Anh Minh bây giờ nàm gì? Từ ngày anh nghỉ việc mọi người nhắc anh suốt đó.”
“Anh bây giờ làm bên bất động sản, cũng kiếm tiền vừa đủ, để mời mọi người ăn một bữa đàng hoàng thôi.” Lê Minh cười nói.
Khôi” nhân viên nam hỏi.
“Anh Minh còn ở chỗ nhà cũ không hay chuyển đi đâu rồi?”
“Anh chuyển sang chỗ khác rồi để tiện cho công việc đi lại hàng ngày thôi.” Lê Minh thờ ơ trả lời.
Thúy Thư Ký liếc mắt đưa tình nói.
“Anh Minh dạo này trông đẹp trai phong độ hơn hồi trước nhiều.”
Lê Minh cười thầm nghĩ bụng. “Chuyên gia bận rộn lúc nào cũng thích mấy ông nhà giầu, bệnh hám của cô này đúng là hết thuốc chữa”.
“Tình hình ở công ty từ lúc anh nghỉ thế nào?” Lê Minh hỏi.
“Từ ngày anh nghỉ việc ông Hữu lên làm trưởng phòng kinh doanh kiêm marketing luôn. Bọn em mệt mỏi lắm anh ạ.” Vẻ mặt Khôi không dấu được vẻ chán nản liền trả lời.
Lê Minh nhìn sang Thúy rồi cười thầm. Chắc có thư ký của giám đốc nên hắn không tiện than thở hay nói xấu về sếp. Nếu không chẳng đời nào nó nói ngay là muốn theo anh bỏ việc sang làm chỗ mới.
“Bên công ty anh đang tuyển nhân viên kinh doanh bất động sản nếu cậu muốn thử sức thì anh có thể sắp xếp cho cậu một vị trí.” Lê Minh cười cười rồi gợi ý.
“Thật không anh?” Mắt Khôi sáng lên mừng rỡ. “Tháng tới em có thể chuyển sang đó làm được không?”
“Được, cứ gửi hồ sơ sang bên anh. Đảm bảo cậu sẽ không thất vọng.” Lê Minh gật đầu chắc chắn.
“Nhân viên kinh doanh giỏi nhất của công ty về làm với anh Minh, thế thì Hoa Nam lấy đâu ra nhân viên để đi kiếm tiền nữa.” Thúy Thư Ký chu mỏ lên lườm nguýt.
Tất nhiên là việc ‘đào góc tường’ của công ty cũ cũng chẳng hay ho gì. Những nhân viên kinh doanh như Khôi thì khi đã bất mãn với quản lý thì sớm muộn cũng đi tìm chỗ mới thôi.
“Thời buổi bây giờ chỗ nào tốt thì người ta lựa chọn thôi em. ‘Đất lành chim đậu’ mỗi người đều tự có sự lựa chọn có lợi cho bản thân mình mà. Nếu em muốn, anh cũng có thể nhận em về công ty làm.” Lê Minh nhún vai nói.
Thúy Thư Ký mặt mày sáng rực rõ, cười nhe hàm răng trắng bóc lên nói. “Anh nhớ nhé, không lúc em sang bên anh làm lại không có vị trí tốt.”
Cô ta thật là mặt dầy, chưa gì đã rào trước cho bản thân một con đường lui. Tuy Lê Minh chỉ là tiện mồm nói chơi nhưng Thúy Thư Ký thì chộp ngay lấy cơ hội này không dễ buông tay.
"Ở đời thì phù thịnh không ai phù suy" nên khi thấy Hoa Nam khó kiếm ăn trong khi chỗ của Lê Minh kiếm tiền tốt như vậy thì làm sao mà Thúy Thư Ký không động lòng cho được.
“Yên tâm tổng công ty bên anh còn có ba công ty thành viên trong các lĩnh vực tài chính, bất động sản và giải trí nên mọi người không lo không có vị trí tốt. Chỉ là cần thể hiện năng lực làm được đến đâu thôi.” Lê Minh nghiêm túc nói.
Mọi người đều ồ lên một tiếng kinh ngạc, không ngờ là vị trưởng phòng công ty nhỏ bé bây giờ lại là ông chủ lớn như vậy.
Đương nhiên là Lê Minh không có nói dối, công ty Vân Long có đến ba công ty thành viên lại đang trong thời kỳ phát triển mạnh, lúc nào mà chẳng tuyển nhân sự liên tục. Anh hiện là vệ sĩ kiêm trợ lý cho ông chủ đứng ra sắp xếp vài vị trí nhân viên cấp thấp đó là chuyện trong lòng bàn tay. Chỉ là lúc này mọi người nhầm lẫn anh đang là ông chủ công ty nhưng anh cũng không có ý kiến từ chối. Được nhận nhầm cũng thấy oai ra phết.
Trò chuyện một lúc thì đồ ăn chuyển lên. Mọi người vừa ăn uống, vừa ôn lại những kỷ niệm cũ. Kết thúc bữa tối Lê Minh chủ động mời mọi người đi hát karaoke. Cả buổi Thúy Thư Ký cứ lân la ngồi cạnh anh, ngọt ngào đong đưa. Đã uống khá nhiều bia rượu, lại có một em ngực khủng ngồi cạnh ve vãn, khiến Lê Minh cảm thấy có chút hưng phấn hứng tình.
Thúy Thư Ký khá xinh lại có nét duyên, da trắng, kết hợp với bộ ngực khủng, cực kỳ lẳng lơ. Có lẽ nhược điểm trên cơ thể của cô ta chỉ là đôi chân khá to mà thôi. Nhưng đối với một số đàn ông họ lại thích cặp đùi to biểu thị cho sự sung mãn tình dục và mắn đẻ.
Thúy Thư Ký sau vài ly bia, mặt đỏ hồng, ngả người dựa sát cố tình đụng chạm cơ thể anh, cười nói một cách thân mật. Chả bù cho hồi còn đang làm ở công ty, cô ta cóc coi anh ra gì khi mà trông anh vẫn chỉ là thằng nhân viên quèn.
Còn bây giờ thì đã khác nhiều khi Lê Minh rất ra dáng một ông chủ lớn, lại đẹp trai phong độ hơn hẳn lão sếp bụng bia mà cô ta phục vụ thì đương nhiên là thái độ phải thay đổi rồi. Hơn nữa phục vụ mãi cho một lão sếp già thì cũng chán, vốn dĩ cần sự đổi mới để tạo hương vị cuộc sống. Không thể chịu đựng được cặp vú to khủng của Thúy thư ký đang ức hiếp cơ thể của mình. Hứng tình quá. Phải lôi ngay ‘chuyên gia bận rộn’ làm cái mới được. Nghĩ vậy Lê Minh liền ghé tai nói nhỏ.
“Em đi ra ngoài với anh một lúc!”
“Ra ngoài nàm gì?” Thúy Thư Ký đảo mắt nhìn mọi người xung quanh một vòng, mắt nai ngơ ngác thắc mắc hỏi.
“Cứ đi theo anh.” Lê Minh cười bí hiểm mang theo ánh mắt gian tà.
Rồi anh bước đi ra ngoài cửa, Thúy chỉnh lại cái váy quây ngắn rồi bước ra ngoài theo anh. Lê Minh đứng đợi trước cửa nhà vệ sinh, thấy Thúy Thư Ký bước đến thì bất ngờ cầm tay kéo cô ta vào trong rồi đóng cửa lại.
Thúy Thư Ký giật mình hốt hoảng. “Anh nàm gì vậy?”
Lê Minh không trả lời, anh ôm chầm lấy Thúy rồi hôn ngấu nghiến lên môi cô ta. Thúy giật mình xấu hổ, giẫy giụa một chút phản ứng rồi thư giãn cơ thể nhanh chóng.
Thúy muốn anh. Cô ta phát rồ từ lúc trong phòng rồi. Chỉ là vẫn còn một chút phản ứng của việc xâm phạm thân thể quá đột ngột của anh.
Lê Minh cởi phăng nút khuy áo sơ mi của Thúy ra rồi kéo cái áo lót xuống, để lộ bầu vú to ‘khủng’ như quả bưởi với hai nhũ hoa mầu hồng, đầu ti nhỏ xíu. Anh mút chặt bầu vú của cô một cách tham lam, một tay luồn xuống dưới kéo vạt váy lên, ngón tay xoa từng vòng nhỏ xung quanh hang thỏ lún phún đang ướt đầm của Thúy.
Thích quá. Thúy bắt đầu thấy khoái cảm, tiếng rên rỉ buộc ra khỏi cổ họng từng cơn.
Lê Minh bất chợt buông cô ta ra thì thầm vào tai gió thoảng. “Em hôn nó cho anh”.
Uy quyền của anh lúc này như là “thánh chỉ” đối với Thúy lúc này.
Thúy ngoan ngoãn ngồi xổm xuống, kéo quần cầm lấy nó ngắm nghía vuốt ve, ngước mắt nhìn anh cười dâm đãng.
Thúy liếm mút như ăn một que kem. Quả thật cô ta đúng là một chuyên gia. Dễ chịu quá.
Anh đã cố kìm nén, nhưng không thể chịu được nữa. Khuôn mặt Thúy cực phong tình, đôi môi mọng đỏ, ánh mắt ướt át lại có nốt ruồi mỹ nhân nữa chứ. Một cú mút sâu đến cuống họng Thúy làm anh rùn cong cả người. Cô em này muốn hạ đo ván anh ngay trong cái miệng dâm dục đây.
Lê Minh vội giật nó ra khỏi cái miệng ma thuật của cô ta, kéo Thúy đứng quay lưng lại. Anh vén váy Thúy lên, kéo tụt cái quần lót xuống đến tận mắt cá chân. Mông cô ta ưỡn cong, lấp ló hang thỏ kỳ bí sâu hút như đường rãnh vực Mariana.
Mùi nước hoa đắt tiền trên cơ thể Thúy phảng phất, làm tăng độ hưng phấn của anh lên đỉnh điểm. Thúy oằn cong người khi cơ thể bị xâm nhập đột ngột, sự quá tải bên trong khiến cô ta cảm thấy tê tái.
Ơ..hơ..A. Thúy rên rỉ một cách điên cuồng.
Hết đành hanh chưa? Anh tự hứa là sẽ bắt Thúy phải phục vụ ‘thằng nhỏ’ mà.
Hai tay vần vò bầu vú to khủng của Thúy không ngừng. Cô ta cong người ưỡn mông ra sau. Rất thích hợp cho những cú vào sâu chạm đáy.
Thúy liên tục hất mạnh đôi mông hưởng ứng. Co bóp, miết, giật, lắc nó sang hai bên khiêu khích, hòa theo nhịp kéo đẩy của anh.
Thúy hổn hển ngắt quãng trong hơi thở. “Mạnh vào anh….em thích…ưm…”
Ơ..ưm…aaa. Thúy miệng há hốc rên rỉ. Mắt nhắm nghiền, hàng lông mày dính chặt vào nhau.
Phấn khích quá. Thúy cuồng nhiệt thật.
Xong rồi. Anh buông xả. Lê Minh thở mạnh một hơi kéo quần lên. Kết thúc cuộc giao hoan khá chóng vánh. Phê thật.
“Đêm nay em về nhà anh ngủ nhé, anh sẽ làm em chết mệt đến sáng” Lê Minh đưa mắt liếc nhìn cặp vú cong vểnh của Thúy, hai tay sờ bóp một cách tham lam như chưa đã cơn thèm.
“Hì hì chưa biết ai làm ai chết mệt đâu. Có lẽ anh mới là người không ra khỏi giường được đó.” Thúy Thư Ký mặt đỏ hồng, ánh mắt tràn đầy vẻ phong tình, cười khanh khách.
Sau đó cả hai vội vàng chỉnh sửa lại đầu tóc quần áo quay trở lại vào phòng hát karaoke