Căn hộ quen thuộc của mình đây rồi. Nó thật thân quen. Anh tắm rửa ngủ một giấc thật sâu đến tận trưa. Sau ba tháng huấn luyện khắc nghiệt tại trại vệ sĩ đặc nhiệm và việc đầu tiên là anh nhấc máy lên gọi cho Linh Giang. Lê Minh thông báo với cô là đã hoàn thành xong chương trình huấn luyện, anh phải trở về Sài Gòn gấp để nhận công việc mới không kịp chia tay với cô. Linh Giang hẹn sang tháng sẽ lên Sài Gòn gặp anh, tiện thể thăm đưa em gái đang học đại học trên thành phố luôn.
Lê Minh tắt máy rồi tiếp tục lướt tay trên phím gọi cho người thứ hai. Tiếng bắt máy vang lên một giọng phụ nữ xuất hiện.
“Alô!”
“Anh đây. Em có còn nhận ra anh không vậy?” Lê Minh cười nói.
“A! Anh Minh.” Ngân Hà giọng ngạc nhiên hỏi. “Ba tháng qua anh mất tích ở đâu vậy? Em gọi cho anh toàn thấy máy bận.”
“Anh có chút công việc phải đi xa. Công việc quan trọng nên anh không được phép liên lạc. Tối nay em sang bên anh nhé? Chúng ta sẽ trò chuyện tâm sự với nhau nhiều hơn.” Lê Minh phân trần.
“Biến mất không tăm hơi, về nhà một cái đã đòi sang ngủ cùng. Anh không quan tâm tới cảm giác của em hả?” Ngân Hà hừ một tiếng rồi nói giọng giận dỗi hờn trách.
“Anh xin lỗi! Em sang phòng anh đi. Anh có mua quà cho em mà.” Lê Minh giở giọng nịnh nọt.
Ngân Hà giọng vui vẻ hẳn, cô thấy mình trở nên dễ dãi với anh, cô không cưỡng lại được cảm giác muốn chiều chuộng anh.
“Thật á! Được rồi để tối em sang. Quà mà không to là em không chơi với anh nữa đâu?”
Dụ được nàng rồi. Cơ thể anh như muốn nổ tung khi nghĩ đến thân thể nóng bỏng của Hà. Chiều nay anh đi mua sắm một số đồ dùng cá nhân. Tạt vào hiệu trang mua cho Hà một chiếc vòng đeo cổ vàng Ý có mặt hình giọt nước bằng đá saphia mầu xanh nước biển. Không biết cô ấy có thích không?
Cuối cùng thì cô ấy cũng đến. Anh chồm dậy mở cửa. Ngân Hà xuất hiện trước mặt anh với bộ đồ ngủ mầu xanh nhạt. Chắc cô về tắm rửa thay đồ rồi mới đi bộ sang phòng anh.
Tròn mắt ngạc nhiên, ngắm nhìn thân thể Lê Minh đang mặc mỗi chiếc quần lót, để lộ những cơ bắp chắc nịch.
“Trời ơi! Sao anh đen xì vậy.” Ngân Hà thảng thốt.
“Em vào trong đi đã.” Lê Minh cười nhẹ nói.
Bước vào phòng, ngồi xuống giường. Ngân Hà hất mái tóc sang một bên rồi hỏi.
“Anh đi đâu mấy tháng nay vậy?”
Lê Minh đóng cửa phòng lại, không quên chốt khóa rồi từ tốn trả lời.
“Anh tham gia chương trình của công ty về các thiết bị công nghệ mới. Do yêu cầu bí mật kinh doanh nên ở đó cấm sử dụng điện thoại nên anh không liên lạc được với em.”
Anh nói dối. Nhưng thực ra cô ấy cũng chẳng cần biết làm gì.
Lê Minh đi ra tủ lấy một cái hộp mầu đỏ. Ngân Hà nhìn theo, cô tỏ ra phấn khích.“Quà của em đấy hả?”
“Anh tự chọn không biết em có thích không? Để anh đeo cho em.” Anh mở hộp trang sức ra trong ánh mắt háo hức của cô.
“Nó đẹp quá. Chắc đắt tiền lắm hả?” Ngân Hà trầm trồ.
Lê Minh không trả lời, anh đeo vào cổ cho cô. Ngân Hà chạy ngay đến gương ngắm nghía chiếc vòng như một đứa trẻ.
“Anh có mua cho em vài bộ váy ngủ. Em mặc thử xem có vừa không?” Lê Minh lấy túi đồ đưa cho cô.
Ngân Hà gật đầu, cô đi nhanh vào nhà tắm thay đồ.
Anh giơ ngón cái khen ngợi khi cô bước ra với bộ đồ ngủ mầu đỏ có viền ren. Anh cố tình mua những mẫu gợi cảm nhất. Cô không mặc đồ lót, lấp láy da thịt căng phồng dưới lớp vải ren mỏng manh.
Ngân Hà tiến đến, nhảy vào lòng anh, ngồi lên bắp đùi săn chắc. Cọ đôi vú to tròn của mình vào bộ ngực săn chắc, cúi xuống hôn anh thật say đắm. Cô muốn thể hiện lời cảm ơn bằng hành động.
Ngọn nến thơm hình trái tim bập bùng và bình hoa hồng bên đầu giường được chuẩn bị sẵn.
Thật lãng mạn. Anh ấy ga lăng thật. Cô muốn anh đến phát điên. Nó ướt đầm rồi.
Họ nhanh chóng lăn ra giường. Anh bắt đầu hôn ngấu nghiến hai cặp vú trắng hồng của cô.
Cứng nhắc. Không thể chịu được nữa. Anh nhổm dậy.
“Không cần thiết. Hôm nay em đang thời kỳ an toàn.” Ngân Hà kéo tay anh lại cười nói.
Thật tuyệt! Anh ghét việc phải dùng bao cao su. Da thịt nàng mịn màng, thơm dịu mùi sữa tắm. Ba tháng cấm trại khiến anh muốn nổ tung trước cơ thể của Ngân Hà. Đêm nay nàng sẽ mệt lả với anh.
Á á á! Nàng hét lên khoái cảm. Nàng la to quá.
Đầu nàng nằm nghiêng sang một bên, ngực hạ thấp, hông đưa lên cao, đôi lông mày nhíu chặt, mắt nhắm nghiền. Nàng nấc lên từng tiếng khi hang thỏ bị xâm nhập liên hồi. Trông đáng yêu quá.
Cái kiểu từ phía sau này anh thích nhất vì vừa đung đưa, vừa được ngắm nhìn đôi mông cong tròn hình trái tim của nàng, cùng thằng nhỏ của anh đang xông pha vào hang thỏ ướt nhẹp sâu đến sát đáy.
Ưhm…á á. Ngân Hà oằn người sau những cú va chạm cơ thể. Nàng không chịu nổi rên rỉ không ngớt. Nhưng dường như những cơn kích thích lan tỏa lên não không ngừng, nàng như tê dại.
Lật người nàng nằm ngửa theo tư thế truyền thống. Anh cúi xuống hôn nàng. Lưỡi nàng xoắn lấy anh như con rắn nhỏ ướt át. Mút chặt. Hai tay nàng vòng qua cổ anh, chân quắp chặt hông.
Mặt nàng đỏ hồng như uống cả chục ly rượu vang, miệng rên rỉ không ngừng. Nàng bắt đầu lên đỉnh. Yêu nàng quá!
Ra cùng nhau nào. Anh đè chặt, banh rộng háng nàng ra thúc mạnh liên hồi vào hang thỏ như một chàng cao bồi đang chinh phục con chiến mã.
Á á á. Nàng gào lên.
Kệ cha ông bà hàng xóm khó tính như ma. Sau ba tháng yên ắng ông bà phải để tôi giải phóng cơ thể chứ. Tôi cho ông bà mất ngủ đêm nay, để tha hồ mà tưởng tượng lại tuổi xuân đã qua.
Cuối cùng thì Lê Minh cũng buông xả hết vào cơ thể nàng. Anh nằm gục lên người nàng cảm nhận từng cơn co thắt liên hồi nơi bụng dưới. Dòng nước trắng đục chạy theo kẽ mông, lặng lẽ rơi rớt xuống tấm ga giường mới thay.
Mới chỉ bắt đầu thôi. Đêm nay còn rất dài.