Lang Viêm là thủ lĩnh của một chi tộc sói và bộ tộc của anh ta hiện đang xếp thứ bảy trong số 13 bộ tộc sói. Trong khi đó bộ tộc chi tộc sói này là lực lượng trụ cột của liên minh ‘ người thú đoàn kết và không bao giờ làm nô lệ.’
Nói đến Sơn Hải đại thế giới, ngay từ thời điểm còn hoang sơ. Thế giới này đã được cai trị bởi những loài thú biến dị to như những ngọn núi. Những bộ tộc bao gồm người thú, nhân loại và nhiều chủng tộc khác chỉ là nô lệ. Khi đó, văn minh còn chưa có nảy mầm, chủng tộc người thú đã dẫn đầu cuộc kháng chiến chống lại việc làm nô lệ.
Hiện tại, liên minh ‘ người thú đoàn kết và không bao giờ làm nô lệ’, gọi tắt là ‘ liên minh người thú’ đã không còn đoàn kết như lúc trước, nhưng 13 bộ tộc sói vẫn đoàn kết chặt chẽ như trước.
Khi đó, các chủng tộc lớn như Ngưu Tộc, Á Long, v..v. cũng đã suy tàn. Trong khi đó, bộ tộc sói vốn luôn tầm thường, giờ đã trở thành một bộ tộc lớn.
Bản thân Lang Viêm là thủ lĩnh của bộ tộc, vẫn luôn đạt được những vinh quang cho đến ngày đó xảy ra…
Lang Viêm tức giận nhìn bóng người ở trước mặt, “ Lang Diệc, tại sao ngươi lại phản bội cả bộ tộc! Vì sao, ngươi lại tàn nhẫn sát hại những người yếu đuối ở trong tộc!”
Thân hình Lang Diệc gầy yếu, bóng dáng của hắn dưới ánh mặt trời kéo thật dài, khuôn mặt không thể nào nhìn rõ, chỉ có thể nhìn thấy đối mắt đỏ tươi quỷ dị kia, “ Anh hai ngu xuẩn của ta…”
…
Khung cảnh xác chết chất đống như núi và cả biển máu hiện ra ở trong ánh mắt của Lang Viêm, hắn chỉ kẽ thở dài.
Kể từ khi Lang Diệc giết chết những người già và kẻ yếu ở trong bộ tộc. hắn lại mang đi một số cao thu Siêu Phàm cấp một và hai đi. Bộ tộc thứ bảy của bọn họ đã rơi vào hoàn cảnh khó khăn. Hiện tại, bộ tộc của bọn họ chỉ có thể được xếp ở vị trí thứ 11 trong số 13 bộ tộc sói.
Anh cũng không quan tâm đến thứ hạng, hắn chỉ không hiểu tại sao, người em trái thứ tư luôn bám theo anh khi còn nhỏ, lại trở thành một tên như thế này?
Lang Viêm đi tới bộ tộc sói thứ nhất, bộ tộc Thiên Lang…Nói là bộ tộc vậy thôi, thật chất nó chính là một thành phố hùng vĩ không thua kém gì Bạch Thành. Bên trong thành phố này còn có một cổng dịch chuyển duy nhất ở trên thảo nguyên của bọn họ.
Không phân biết 13 bộ tộc sói hay là những chủng tộc phụ thuộc khác. Bọn họ muốn đi đến những vùng đất xa xôi khác ở trên đại lục khác, cần phải sử dụng cổng dịch chuyển này.
Lang Viêm dự định đi tới dãy núi Thiên Thanh.
Hắn muốn tìm một loại thảo dược quý giá, sau khi tham khảo rất nhiều tài liệu ở trong bộ tộc, chỉ có dãy núi Thiên Thanh mới có dấu vết của loại thảo dược kia.
“ Cổng dịch chuyển gần nhất đến vùng núi Thiên Thanh, có lẽ nó nằm ở trong thành phố Thất Diệu của liên bang Thất Diệu kia?”
Ngoại trừ một số thế lực thù địch của bộ tộc sói, cổng dịch chuyển của bộ tộc sói được kết nối với nhiều điểm dịch chuyển ở trên đại lục.
Tổng cộng có hơn cả trăm điểm để dịch chuyển.
Lang Viêm thu hẹp phạm vi tìm kiếm ở khu vực trung tâm đại lục, gần dãy núi Thiên Thanh và chỉ còn lại bốn điểm dịch chuyển.
“ Hả? Chỉ còn có bốn điểm thôi sao?”
Hắn tới dãy núi Thiên Thanh cũng không phải là lần đầu tiên. Khoảng 500 năm trước, chỉ có ba điểm dịch chuyển mới đúng chứ.
Hai trong số đó nằm ở trong lãnh thổ của liên bang Thất Diệu và điểm còn lại thì nằm ở khoảng cách xa hơn.
“ Thành phố Đại Đạo? Nằm trong dãy núi Thiên Thanh? Thế lực này cũng chưa từng nghe nói qua.”
Không quan trọng có nghe nói hay không, Lang Viêm chỉ muốn mượn con đường mà thôi. Nếu từ thành phố Thất Diệu bay đến dãy núi Thiên Thanh cũng phải mất vài ngày. Anh tất nhiên lựa chọn điểm dịch chuyển là thành phố Đại Đạo rồi.
Ngay khi đặt chân đến thành phố Đại Đạo, Lang Viêm liền nhìn thấy xung quanh còn có mấy điểm dịch chuyển khác, thỉnh thoang3 xuất hiện một vài bóng người, khiến anh vô cùng kinh ngạc không thôi.
Kiến trúc đặc trưng và qui mô không hề thua kém gì thành phố Thiên Lang. Những thứ này đều khiến anh muốn dừng chân lại và tham quan một chút.
Một hình bóng quen thuộc, khiến anh vô cùng hối hận và căm hận trong suốt thời gian qua lại xuất hiện ở trong tầm mắt.
Anh nhắm hai mắt lại, hít một hơi thật sâu và mở mắt ra lần nữa.
Hình bóng đó ở phía xa.
“ Lang Diệc..”
Nguyên Lực dâng trào bùng nổ, lông tơ dày đặc giống như những kim thép bằng kim loại dựng thẳng đứng lên.
Bùng nổ!!!
…
Bên trong thành phố Đại Đạo, ngoại trừ trận pháp cấm bay ra, còn có những trận pháp khác như áp chế Nguyên Lực và loại bỏ sóng xung kích, những trận pháp bảo vệ cho nhiều công trình đang ở trong quá trình xây dựng.
Nó được khắc rune phòng thủ.
Tuy nhiên, nó không hề chịu được sự bùng phát của Siêu Phàm cấp hai.
Nhiều tòa nhà đã bị phá hủy dưới tác động của sóng xung kích, chỉ còn lại hai tòa cung điện nằm ở bên trong vùng chiến đấu. Bên ngoài liền có một lớp ánh sáng liên tục nhấp nháy.
May mà khu vực dịch chuyển rộng lớn, xung quanh không phải là Siêu Phàm cấp hai thì cũng là Siêu Phàm cấp một. Bọn họ đã kịp thời sự ảnh hưởng của sóng xung kích hoặc đang bảo vệ người khác. Ngoại trừ một số người thức tỉnh bị thương, cũng không hề có bất kì thương vong nào.
Trên những phiến đá to bị vỡ ra thành từng miếng, hai tên bộ tộc sói Siêu Phàm cấp hai đang đối đầu với nhau.
Một con sói có bộ lông dày, thân hình khỏe mạnh, có thể cảm nhận được khí tức Siêu Phàm cấp hai hậu kỳ của nó.
Con sói còn lại mảnh khảnh hơn, khí tức chỉ ở Siêu Phàm cấp hai trung kỳ, nhưng đôi mắt đỏ chót và khí tức có phần cổ quái kia lại khiến cho những cao thủ Siêu Phàm cấp hai ở xung quanh đều có cảm giác bị đe dọa.
Lang Viêm cảm thấy khó giải quyết.
Ban đầu, anh ta lên kế hoạch đánh lén và muốn hạ gục Lang Diệc ngay lập tức. Sau một phen giao thủ ngắn ngủi, anh đã ở trong tình thế bất lợi.
Những giọt máu đỏ tươi chảy ở trên móng vuốt sói và vết thương dần lành lại.
“ Thấy gì chưa tên anh hai ngu ngốc của ta. Chính vì ngươi không đủ tàn nhẫn, hiện tại ta đã vượt xa anh rồi. Nhưng, anh vẫn còn có một cơ hội, hãy đến đây cùng với đứa em trai này và tận tụy phục vụ vị chúa tể vĩ đại. Chỉ cần được chúa tể vĩ đại ban phúc thì Siêu Phàm cấp ba cũng không hề xa vời với anh đâu!”
Lang Viêm trầm mặt không hề nói gì, móng vuốt dần trở nên dài ra, một lớp hoa văn thần binh xuất hiện.
Khói bụi bay đầy trời.
…