Hắn không hề biết, hầu hết các thần binh ở trong khu vực rút thăm trúng thưởng đều không phải do Tụ Bảo Các chế tạo. Chỉ có những loại có dòng chữ ‘ hi hữu’ là của bọn họ, còn lại những thứ khác đều là thành quả sau cuộc chiến ở trên vùng biển U Hải. Sau khi bọn họ tiêu diệt vô số đoàn hải tặc và thế lực hay gia tộc của Đế Quốc..
Thần binh Siêu Phàm cấp một và hai nhiều đến nỗi không thể đếm hết. Ngay cả thần binh của Siêu Phàm cấp ba cũng có không ít.
Đường Vũ giữ lại hai món thần binh Siêu Phàm cấp ba tương đối vừa mắt, các món khác đều được ném đến Tụ Bảo Các. À! Một số thần binh bị hỏng được đưa đến nhà máy sửa chữa, về cơ bản có thể xem chúng như là những vật phẩm đã được tân trang lại và không còn được xem là hàng cũ. Tuy nhiên, một số vũ khí bị hư hỏng nghiêm trọng, anh cũng không hề muốn lãng phí những vật liệu quý hiếm để sữa chữa cho chúng. Vì thế, chúng liền trở thành rác thải ở trong khu vực rút thăm trúng thưởng.
Không ai biết rằng việc rút thăm trúng thưởng được thần binh, bởi vì trong kho hàng chất quá nhiều đồ. Một số thần binh không thể nào bán được, nên chúng được dùng để làm rút thăm trúng thưởng để quản cáo cho hoạt động này.
Sau khi anh rút ra được thần bình thuộc loại thương dài đã qua sử dụng. Ma Ảnh cũng không còn sự bảo đảm trong việc rút thăm trúng thưởng. Tuy nhiên, hắn cảm thấy mình đã nắm giữ được bí mật của việc rút thăm trúng thưởng. Anh cũng không hề nói xạo, mỗi lần rút thăm đều theo ý muốn, chỉ sau mười lần rút thì đã có tám thanh thần binh Siêu Phàm cấp một và một kiện Siêu Phàm cấp hai cũng không có gì khó.
Còn có món thần binh dành cho Siêu Phàm cấp ba duy nhất kia.
Ma Ảnh nhấn nút rút thưởng lần nữa, hắn cảm nhận không gian kia giống như một bầu trời sao lấp lánh.
Lực lượng không gian giống như một bàn tay to chộp lấy một quả cầu ánh sáng mờ ảo, ý niệm của Ma Ảnh điều khiển không gian và bàn tay to ấy hơi lệch sang một bện để chộp lấy một quả cầu ánh sáng có độ sáng trung bình.
Vù.
Sức mạnh không gian lướt qua những quả cầu ánh sáng có độ sáng trung bình và bắt trúng lấy một quả cầu có ánh sáng đặc biệt. Ma Ảnh ngay từ đầu cũng không hề chú ý tới quả cầu này.
Chộp nó thôi.
Đúng thế, nó là một vũ khí rune cấp C. Xét về xác suất thì nó cũng tương tự như rút trúng thần binh Siêu Phàm, về mặt ý nghĩa nào đó thì nó cũng trân quý như thế.
Ma Ảnh: "..."
“ Sai lầm, sai lầm, làm lại nào!”
Anh đưa Nguyên Tinh vào và nhấn vào nút rút thưởng.
Có thể do căng thẳng, lực lượng không gian lại bỏ qua một quả cầu có độ sáng trung bình.
Có thể do không thành thạo trong việc áp dụng Pháp Tắc không gian, lực lượng không gian lại không thể bắt trúng mục tiêu mà Ma Ảnh mong muốn.
Có thể do run tay, lực lượng không gian lại chộp trúng một món vũ khí rune cấp B.
Có thể vì có quá nhiều người xung quanh đứng xem. Ma Ảnh cũng không quen trở thành trung tâm của sự chú ý, khiến nội tâm hơi bị giằng xé…
Bùm!
Bùm!
Bùm bùm bùm!
Ma Ảnh đã đổ thêm Nguyên Tinh có độ tinh khiết cao và rút thêm nhiều lần nữa. Khuôn mặt bình thường và vô cảm của anh ta giờ đây đã trần đầy mạch máu, gân ở trên trán nổi lên, đôi môi thì trắng bệch.
“ Trúng rồi.”
Hắn cảm thấy mình đã chộp trúng một quả cầu ánh sáng rực rỡ.
Đó chính là một thần binh Siêu Phàm cấp hai.
Bản thân anh không thể rút trung thần binh Siêu Phàm cấp một thì như thế nào? Một thanh thần binh cấp hai cũng có thể sánh ngang với hàng chục thanh thần binh cấp một.
“ Ha ha ha…Hả?”
Hắn nhìn thấy thanh kiếm dài xuất hiện ở bên trong quả cầu pha lê, sau khi ánh sáng biến mất, đó chính là một món vũ khí rune cấp A. À, nó được xem là một món vũ khí tốt nhất ở trong những món vũ khí rune. Một thanh này có thể sánh ngang với hai ba món cấp A bình thường.
Vấn đề nằm ở đâu!
Mình rõ ràng đã chộp trúng một quả cầu với ánh sáng rực rỡ, không bỏ lỡ và cũng không hề bắt sai!
Tuy nhiên, quả cầu ánh sáng rực rỡ kia, chẳng lẽ không phải đại biểu cho thần binh cấp hai hay sao?
Đó là cú lừa, Tụ Bảo Các chính là một đám lừa đảo.
Ma Ảnh quỳ xuống đất, ánh mắt mông lung, giống như một con búp bê bị chơi hỏng.
Những người xem ngoảnh mặt đi.
Có người tiến đến và vỗ vai vào Ma Ảnh.
Ma Ảnh ngơ ngác quay đầu lại.
Người đó nói: “ Dù cho diện mạo của bạn trông rất giống như một kẻ thất bại, nhưng hình ảnh của bạn khi nạp tiền vào chơi thật sự rất đẹp trai. Hãy cố gắng lên, đừng nản lòng, ngày mai tươi sáng đang chờ bạn.”
…
Sau khi sờ chiếc nhẫn không gian trống rỗng, Ngưu Đồ bước ra khỏi Tụ Bảo Các, hai tay vẫn còn run rẩy.
Một người thuộc Ngưu tộc quay đầu lại nhìn khu vực rút thăm trúng thưởng, vội vàng an ủi: “ Đại ca, nếu so với thành viên Ngưu tộc lúc trước ngất đi, có vẻ như đại ca vẫn là người mạnh mẽ hơn. Theo lời cua đám nhân loại kia hay nói thì đó gọi là…Tinh thần kiên cường ở trong thân xác yếu đuối?”
“ Im đi!”
Một hơi thở đầy hằn học thoát ra khỏi lỗ mũi to của Ngưu Đồ, hắn liếc nhìn một cái.
Bỗng nhiên, bước chân của hắn dừng lại.
Mục đích của anh ta đến Tụ Bảo Các có vẻ như là để tìm hiểu sức mạnh phòng thủ của thành phố Đại Đạo, nhưng, nhưng….Hãy quên đi những chuyện quá khứ vừa mới xảy ra, nhiều thế lực hàng đầu và những cao thủ đơn độc sẽ tấn công cùng một lúc. Nghe nói, liên bang Thất Diệu còn chuẩn bị một loại vũ khí bí mật nào đó và không có khả năng thất bại.
Sức mạnh phòng thủ? Không cần tìm hiểu cũng được.
Dù sao, Đại Đạo tông ngoại trừ tông chủ và một số trưởng lão nội môn. Trưởng lão ngoại môn cũng chỉ là một tên Siêu Phàm cấp hai bình thường, căn bản không có cao thủ nào khác. Ngay cả khi bọn họ có ám sát thất bại, chỉ cần ngăn cản được tông chủ và những vị trưởng lão nội mon kia. Dựa vào đám thuộc hạ của bọn họ cũng đủ tàn sát cả thành phố Đại Đạo.
Bùm!
Một vụ nổ phát ra từ cách đó hàng chục dãy nhà, khói bụi mù mịt bốc lên.
Ngưu Đồ cảm giác lập tức lan rộng, sự chán nản khi chiếc nhẫn không gian chả còn gì nhất thời bị thổi bay: “ Đi thôi, chúng ta qua bên đó xem tiết mục.”
Hắn nhìn thấy hai bóng người lao lên đỉnh tòa nhà cao tầng. Khi nhìn thấy những chiếc tai nhọn, bộ lông dày màu xám, đó chính là Lang tộc, lần này nhất định sẽ không hề nhìn nhầm.