Chương 969: Lang Viêm và Lang Diệc

“ Này, thằng đó không phải là tộc trưởng của bộ lạc thứ bảy của bộ tộc sói hay sao? Nghe nói thằng em của hắn cắm sừng anh trai của mình?”

Việc chia rẽ bộ lạc thứ bảy của bộ tộc sói cũng là chủ đề nóng trong khoảng thời gian đó. Tuy nhiên, có lẽ do sự đoàn kết của liên minh người thú và lãnh thổ của các chủng tộc rộng lớn. Một số tin đồn truyền đi liền mất đi sự thật trước đó…

Khi nó đến tai các thành viên Ngưu tộc thì nó liền trở thành chuyện cắm sừng.

Dù sao, nếu không phải bị cắm sừng kích thích đến như thế. Làm sao hai anh em lại có thể trở thành kẻ thù của nhau như thế?

Một số tộc nhân của Ngưu tộc rất hưng phấn và bọn chúng đứng ở xa để quan sát.

Ngưu Đồ thì khác, anh là một con trâu đầy hoài bão về việc trở nên vĩ đại. Hắn luôn có thể nhìn thấy những cảnh tượng mà những con trâu bình thường không thể nhìn thấy.

“ Đừng ngồi đó chỉ tám chuyện không thôi, hãy theo dõi chặt chẽ chuyện này. Xem thử thành phố Đại Đạo sẽ xử lý chuyện này như thế nào.’

Hai tên Siêu Phàm cấp hai, vẫn là cao thủ ở trong giới Siêu Phàm cấp hai. Bọn họ liền giao chiến ở bên trong thành phố. Đây là một trong những cuộc chiến khốc liệt nhất kể từ khi thành phố Đại Đạo được thành lập.

Ngưu Đồ cũng không nghi ngờ rằng Đại Đạo Tông có thể dễ dàng trấn áp hai con sói Siêu Phàm cấp hai.

Những gì hắn nghĩ, những trưởng lão ngoại môn đóng quân ở thành phố Đại Đạo, thực lực mạnh nhất cũng chỉ có Siêu Phàm cấp hai đỉnh phong. Trong số những chấp sự mới được chiêu mộ, cũng có vài tên nhân loại Siêu Phàm cấp hai. Cho dù vài người vây công, việc giành chiến thắng trước hai con sói Siêu Phàm cấp hai trong khoảng thời gian ngắn cũng rất khó.

Bên trong thành phố bộc phát chiến đấu, cứ mỗi một giây liền tổn thất hàng triệu Nguyên Tinh.

Nó thậm chí còn tát thẳng vào mặt của Đại Đạo Tông.

Trừ phi các trưởng lão nội môn của Đại Đạo Tông tự mình ra tay. Tuy nhiên, chi vì một vài vấn đề nhỏ phải để cho các trưởng lão Siêu Phàm cấp ba tự mình ra tay, thật sự quá mất mặt.

Nó còn tùy thuộc vào sự lựa chọn của Đại Đạo Tông.

Ngưu Đồ thầm nghĩ.

“ Đại ca, đại ca nhìn qua kia kìa!”

Ngưu Đồ nhìn về phía đó.

“ Thủ lĩnh tộc sói đang chất vấn đứa em của hắn, từ khẩu hình miệng của anh ta, hẳn là vì sao ngươi muốn..”

Bùm!

Ngưu Đồ tát một cái khiến cho tên thành viên không đáng tin va trúng phải cây cột điện đang vận chuyển Nguyên Lực.

Hai mắt của hắn bỗng nhiên sáng lên, nhìn thấy một nhóm người mặc bồ đồ chiến đấu của quân đoàn chấp pháp, từ xa bay tới…Quân đoàn chấp pháp này có lợi thế ở việc bay trong thành phố.

Tuy nhiên.

“ Chỉ là một đám nhân viên chấp pháp, nhiều nhất cũng là Siêu Phàm cao cấp mà thôi. Ngay cả một tên Siêu Phàm cấp hai cũng không có sao?”

Ngưu Đồ cảm thấy mình đã đánh giá cao Đại Đạo Tông, liên bang Thất Diệu cũng thế.

Với hiệu quả thấp của thành phố Đại Đạo, bọn họ không cần phải lên kế hoạch gì cả, chỉ cần dựa vào lực lượng áp đảo của họ là được.

Quân đoàn chấp pháp đã bao vây hai tên cao thủ của bộ tộc sói, tổng cộng khoảng 12 người.

Sáu tên là Siêu Phàm cấp cao, sáu tên là Siêu Phàm bình thường. Tất cả đều là những người tinh anh được chọn từ quân đoàn phòng thủ của Thâm Lam.

Lang Diệc nhìn qua với vẻ mặt khinh thường.

Lang Viêm hơi do dự, nhưng vẫn quyết tâm bằng mọi giá phải mang tên Lang Diệc trở về.

Đồng dạng như thế, bọn họ thậm chí không hề quan tấm đến quân đoàn chấp pháp của thành phố Đại Đạo.

Họ chưa bao giờ nghe nói đến việc Siêu Phàm có thể đánh bại Siêu Phàm cấp hai, ngay cả đối đầu với số lượng lớn thì cũng y như thế.

Các thành viên của quân đoàn chấp pháp không hề nói gì, bọn họ trực tiếp ra tay.

Sáu tên Siêu Phàm bình thường của quân đoàn chấp pháp phân tán ra. Bọn họ duy trì khoảng cách hình lục giác đều nhau. Hai tay nắm chặt lại và tạo thành một ấn kí giống nhau.

Nguyên Lực hóa thành sợi tơ liên kết giữa sáu tên chiến sĩ lại với nhau. Trước người họ liền dâng lên một màn sáng trong suốt màu tím nhạt. Nó giống như một bức tường cao đem hai tên cao thủ tộc sói và sáu tên chiến sĩ của quân đoàn chấp pháp còn lại đều bao vây ở trong đó.

Kết giới sáu cạnh.

Trong mắt của những tên cao thủ tộc sói chỉ có nhau. Hai tàn ảnh đan xen và sóng xung kích khuếch tán ra ngoài có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Khi nó chạm vào bức tường ánh sáng trong suốt màu tím, những đợt sóng xung kích đột ngột biến mất.

Phạm vi của kết giới không hề lớn, đối với những cao thủ Siêu Phàm cấp hai càng bị hạn chế. Khi Lang Diệc duỗi chân ra, hắn cảm thấy mình bị đẩy vào một góc. Không, nó so với bức tường còn cứng rắn hơn nhiều. Hắn không còn cách nào khác phải xoay người né tránh, Lăng Diệc đã đấm vào vùng kết giới.

Ầm ầm!

Tiếng nổ vang lên không lớn, trên màn sáng hơi có gợn sóng khuếch tán ra và trong nháy mắt liền biến mất.

Lăng Diệc ngạc nhiên khi nhìn thấy điều này. Sau đó, hắn nhìn vào thân thể nứt ra của Lang Viêm đang khôi phục trở lại. Hắn đấm liên tục vào màn sáng kết giới nhiều lần.

Năng lượng ngưng tụ ở trên nắm tay chói mắt và luồng năng lượng hỗn loạn bùng nổ gần như che khuất tầm nhìn ở trong kết giới.

Kết giới vẫn còn nguyên vẹn như lúc ban đầu.

Sắc mặt của Lang Diệc và Lang Viêm đều thay đổi.