Chương 835: Giải tân sinh viên

Trương Canh Sinh xấu hổ mà không hề mất đi sự lễ phép, liền ho một tiếng.

“ Các ngươi đang làm gì?”

“ Chúng tôi đang thảo luận về các ứng cử viên cho cúp sinh viên năm nhất đầu tiên.”

Cúp sinh viên năm nhất?

Vì sao mình hoàn toàn không có nghe nói qua…Đường Vũ không khỏi tự hỏi có phải hay không mình chú ý quá ít tới lãnh địa?

“ Cúp sinh viên năm nhất chính là một sự kiện quốc tế, thực ra nó đã được bên phía Cổ Linh hoàng tộc đề xuất cách đây không lâu. Thời gian tổ chức vẫn chưa xác định, thể thức thi đấu chính là cuộc thi đồng đội. Nó chỉ dành cho thế hệ mới, những người từ 12 đến 14 tuổi hoặc có thể kéo dài tới 15 tuổi. Khi tân sinh thức tỉnh, bọn họ đã bỏ qua việc luyện hóa Linh Hồn Lực để tăng nhanh tu vi của mình lên. Giờ đây, bọn chúng chỉ có thể dựa vào việc tu luyện và chú ý nhiều đến việc truyền thừa và bồi dưỡng.

Trương Canh Sinh nói: “ Ngoại trừ Thâm Lam của chúng ta, Cổ Linh và Bắc Đình là những Thánh Địa coi trọng việc bồi dưỡng những thế hệ trẻ. Chẳng qua, Cổ Linh chỉ chú trọng việc bồi dưỡng người thức tỉnh, chúng ta và Bắc Đình thì toàn diện hơn.

Đường Vũ gật đầu, nhưng anh cũng không quá quan tâm. Dù thắng hay thu, Thâm Lam đã qua thời kì dựa vào tranh tài để tăng lên sức ảnh hưởng.

Về phần những đứa trẻ 12, 13 tuổi đi chiến đấu và thấy cảnh máu me thì không ai quan tâm tới điều này. Trương Canh Sinh hi vọng thế hệ trẻ có thể được đào tạo tốt hơn, nhưng ông cũng không hề cổ vũ. Thời điểm tận thế xảy ra khoảng hai năm trước thì những đứa trẻ mới vài tuổi đã cầm vũ khí và đối mặt với những con thú biến dị cũng không phải là chuyện lạ.

Đường Vũ suy nghĩ một chút và sau đó nói: “ Nếu các ngươi có thể đạt được thành tích tốt tại giải tân sinh, mỗi người sẽ được thưởng một vật phẩm cấp A. Nếu có thể đạt hạng nhất, mỗi người sẽ được thưởng một kiện vật phẩm cấp S. Hơn nữa, ở bên trong học viện cây thế giới sẽ xây dựng một vườn thú biến dị…Không sai, các ngươi có thể thoải mai tham quan, nếu như đạt được thỏa thuận với thú biến dị, có thể mang nó đi.”

Nghe thấy những lời nói đó, không ít thiếu niên và thiếu nữ hai mắt tỏa sáng.

Hiệu trưởng Trương cũng như thế, vườn thú biến dị, chẳng lẽ…Ông nhớ tới những tin đồn mình đã nghe qua, bộ phận nghiên cứu khoa học đang phát triển những chữ rune có thể kí kết khế ước với thú biến dị. Hiện tại, xem ra nó cũng không phải là tin đồn nữa rồi.

Ông nhìn về phía Đường Vũ, Đường Vũ khẽ gật đầu.

Đương nhiên, vị trí đầu tiên hơi khó khăn…Không phải phương pháp giảng dạy của học viên cây thế giới không tốt, cũng không phải là tài nguyên không đủ, chỉ là những vật phẩm cấp cao hay thuốc có thể tăng nhanh tu vi, học viện rất ít cho học viên dùng. Tài nguyên tu luyện thì để cho các học viên tự mình dựa vào bản lĩnh của mình mà lấy…Cổ Linh hoàng tộc, nội bộ hoàng tộc khẳng định có nơi trọng điểm đào tạo…

Trương Canh Sinh hiểu rõ phương diện này, nhưng quan điểm của ông cũng giống như Đường Vũ. Giải tân sinh giúp để rèn luyện học sinh tốt hơn, chứ không phải là để tranh giành thứ hạng..

Dưới sự lãnh đạo của hiệu trưởng Trương, Đường Vũ đã thị sát trường đại học cây thế giới và được các sinh viên ở lại chào đón nồng nhiệt và anh đã thành công lộ diện và gạt bỏ cảm giác tồn tại của mình.

Đương nhiên, Đường Vũ đã đầu tư rất nhiều nguồn tài nguyên vào trường đại học dưới sự kể khổ của phó hiệu trưởng Trương.

….

Trong thành phố cổ, nơi ẩn náu của nhóm người trung niên hói đầu đã được thay đổi từ một khách sạn hạng sao sang một cái homestay.

Bốn phòng hai sảnh.

Thanh niên Phổ Sửu phụ trách phần liên lạc, một lần nữa mang đến tin tức, “ Đại ca, có tin tức từ cấp trên. Chúng ta nhất định phải hoàn thành hành động trong vòng một tuần. Nếu không thì tổ chức sẽ coi chúng ta là những kẻ phản bội.”

Trung niên đầu hói nhíu mày, không hề nói gì, đi tới đi lui ở trong phòng, “ Các ngươi đã hỏi thăm rõ ràng địa điểm giam giữ người kia hay chưa?”

“ Không được” Thành niên Phổ Sửu nói, “ Chúng ta đã mua chuộc vị giám ngục với địa vị không đủ, chỉ biết vị đại nhân kia đang bị giam giữ sâu ở trong ngục giam, không thể nào mua chuộc. Cho dù phạm nhân bị giam giữ ở những tầng nông, họ cần phải có sự đồng ý của ba vị giám sát viên, mới có thể được mang ra bên ngoài.”

Người đàn ông trung niên đầu hói nhíu mày càng sâu hơn.

Ông nghĩ đến việc sử dụng tên cai ngục kia như một mối liên kết để mua chuộc những người có cấp bậc cao hơn, nhưng rõ ràng không có đủ thời gian.

Ông không chắc chắn về lần hành động này của mình.

“ Nhưng…” Thanh niên Phổ Sửu lại nói, “ Nếu chỉ là thăm tù, vị quản giáo kia có thể dẫn chúng ta đi vào…Ý tôi là đi thăm tù tên Vương Nhị, hắn chỉ bị giam giữ ở tầng nông mà thôi.”

Người trung niên hói đầu trầm mặc một hồi, ông ra hiệu cho thanh niên Phổ Sửu rời đi. Ông lấy ra một bản sơ đồ các cơ quan của nhà tù do mình vẽ ra, chăm chú nhìn hồi lâu.