Chương 748: Chỉ là một tên đệ tử Tiên Môn đi ngang qua

Con bọ cánh cứng kia giống như một chiếc xe hơi lao tới. Viên cảnh sát trung niên và một vài cảnh sát trẻ tuổi lăn qua một bên tránh đi. Nhưng, vẫn có một người né không kịp và đã bị con bọ cánh cứng kia đâm thủng bụng.

Tốc độ của con bọ cánh cưng kia cũng không hề giảm, nó đã đâm gãy cây cầu đá và rơi xuống nước. Máu đỏ tươi từ từ lan ra khỏi mặt hồ.

Viên cảnh sát trung niên thở phào nhẹ nhõm.

Dù sao, nó cũng đã rơi xuống nước, tạm thời....Cũng không có nguy hiểm nào.

" Đội, đội, đội trưởng, chú nhìn xem ở bên kia kìa."

Theo tầm mắt nhìn qua, ba con bọ cánh cứng với hình dáng cũng không hề thua kém gì con lúc trước đã xuất hiện trước mắt bọn họ. Trong miệng bọn chúng còn đang nhai nuốt nửa bộ thân thể của con người, những chỗ bọn nó bò qua còn lưu lại vết máu.

Viên cảnh sát trung niên hít một hơi thật sâu.

Một con bọ cánh cứng, nếu như nó không rơi xuống nước, bọn họ chưa chắc có thể đối phó được. Hiện tại là 3 con...

Trước khi đi làm nhiệm vụ, tại sao mình lại không viết di thư trước!

" Không! Chúng ta không thể nào rút lui, phía sau của chúng ta chính là dân chúng. Chúng ta phải tin tưởng, quân hỗ trợ sẽ tới giúp chúng ta nhanh thôi."

Ba con bọ cánh cứng với khí thế dữ tợn lao tới, viên cảnh sát trung niên cũng không thể nào rút lui, ông không nhịn được nhắm mắt lại.

“ Uống!”

Một tiếng nổ vang lên ở bên tai, một người đàn ông cầm một chiếc khiên mạnh mẽ lao tới trước người bọn họ và dựng tấm khiên lên. Ầm! Con bọ cánh cứng to lớn va chạm vào tấm khiên, khiến cho người đàn ông rắn chắc lui về phía sau ba bước.

" Chúng tôi là người ở chi nhánh Lạc Thành đơn vị thứ 13. Chuyện tiếp theo, hãy giao cho chúng tôi xử lý, các bạn hãy duy trì trật tự và đối phó với những con cá lọt lưới."

Vụ việc ở công viên ngoại ô phía Tây là một thảm họa.

Lúc trước, những vết nứt không gian không ổn định chỉ có thể tồn tại trong giây lát hay vài phút mà thôi.

Thời gian ngắn, thường không có con thú biến dị nào đi qua và không có người nào phát hiện. Những vết nứt màu đe mà những con thú biến dị đi qua bình thường cũng không có nhiều lắm.

Giống như con Vua bọ cạp lần trước, nó thuộc mức nguy hiểm cao nhất.

Tuy nhiên, các vết nứt không gian ổn định có thể tồn tại trong một thời gian dài, thậm chí là vĩnh viễn. Từ trong hố đen số lượng bọ cánh cứng, dựa vào đó làm phán đoán. Chi nhánh Lạc Thành trước tiên đã đem mức độ nguy hiểm tăng lên tới đỉnh điểm. Không chỉ có toàn bộ người thức tỉnh ở trong đơn vị đều phái ra. Bọn họ còn liên hệ với cấp trên để được hỗ trợ sớm nhất.

Người thức tỉnh tới hỗ trợ ở cửa chính công viên ngoại ô phía Tây đã tới 18 người. Dẫn đội lần này là một cao thủ có thực lực cấp bốn.

Vương Liệt.

Anh cầm trong tay một thanh đao lưỡi rộng và chém xuống một lực rất mạnh.

Phốc phốc ——

Bộ giáp cứng rắn đã bị phá vỡ, chất lỏng màu xanh đỏ phụt ra, bắn lên người của anh ta.

Chỉ với một đòn, con bọ cánh cứng to lớn đã bị giải quyết.

Tinh thần của các sĩ quan cảnh sát xung quanh đã bị chấn động.

Bảy, tám con bọ cánh cứng lao ra, chúng nó lần lượt đã bị giết bởi sự hợp tác thành thạo của hơn mười người thức tỉnh.

Vương Liệt chậm lại, anh lưu lại một tiểu đội 4 người canh gác ở cổng chính. Sau đó vung tay lên, " Đi thôi, chúng ta vào trong công viên này xem thử có người nào còn sống hay không..."

Anh còn chưa dứt lời.

Ong ong ——

Tiếng vỗ cánh rung chuyển ở tốc độ cao truyền đến, kèm theo một cỗ khí tức khiến cho người ta hít thở không thông.

Vương Liệt dừng lại và nghiêm nghị nhìn về nó.

Trông số hàng chục con bọ cánh cứng lao ra khỏi công viên, xuất hiện một con khác biệt.

Cơ thể màu xanh lục, các chi của nó giống như những cái lưỡi hái và đôi cảnh mỏng trong suốt ở trên lưng rung động, giống như lướt về phía bọn họ.

" Các anh đối phó với những con bọ cánh cứng, con bọ ngựa này giao cho tôi."

Con bọ ngựa nhanh chóng tăng tốc độ, nó lóe lên giống như một tia sáng xanh.

Uy hiếp chết người bao phủ lấy Vương Liệt, anh dựa vào bản năng của mình nghiêng người sang một bên.

Trên mặt xuất hiện một vết máu, máu tươi chảy xuống.

Lực lượng của Vương Liệt không hề yếu, nhưng tốc độ của anh còn kém xa. Con bọ ngừa vờn quanh người anh. Không bao lâu, bộ trang phục chiến đấu ở trên người Vương Liệt bị chém ra thành từng mảnh.

Tình hình của những người thức tỉnh khác cũng không hề lạc quan, ánh kiếm lóe lên, tiếng súng không ngớt, những con bọ cánh cứng lần lượt bò ra từ chỗ sâu ở trong công viên.

Những người thức tỉnh ở đơn vị thứ 13 cũng không ngăn nổi nữa, có những con bọ cánh cứng bị kẹt ở trong hồ cũng nhanh chóng nhảy ra bên ngoài công viên.

Các nhân viên cảnh sát lập chốt phong tỏa đã bắn hết đạn, ánh mắt đầy tuyệt vọng.

Sưu!

Một ánh kiếm xoẹt qua.

Máu bắn tung tóe.

....

Vương Tiểu Minh là một người dẫn chương trình ngoài trời và anh ấy tình cờ ở gần đó khi vụ tai nạn xảy ra ở công viên ngoại ô phía Tây.

Đám đông hỗn loạn, tiếng la hét hoảng loạn có thể nghe thấy ở cách xa hàng trăm mét.

Sau đó chính là sự phong tỏa của cảnh sát.

Hắn cũng không có rời đi, mà tiến về phía trước. Đứng ở bên kia hồ, nhìn thấy một cảnh tượng khiến cho hắn khiếp sợ không thôi.

Lúc đầu, Vương Tiểu Minh hoảng sợ không thôi, nhưng khi nhìn thấy những cảnh sát xung quanh bắn đạn thật, anh liền cảm thấy nhẹ nhõm.

Chỉ là một con quái vật, trong tầm súng của những viên cảnh sát, tại sao phải sợ hãi?!

Nếu bây giờ không tranh thủ phát sóng trực tiếp, anh quả thực có lỗi với danh tiếng của người dẫn chương trinh hạng ba Vương Tiểu Minh!

Vì thế, anh quyết định nhắm máy ảnh vào những con bọ cánh cứng khổng lồ ở phía xa.

Dùng cả tính mạng của mình quay phim lại, quả nhiên khiến cho sức nóng ở trong phòng livestream của anh tăng lên.

Anh ta cũng không phải là người duy nhất làm điều đó. Mặc dù có rất nhiều du khách bỏ chạy, nhưng vẫn có không ít người cầm điện thoại di động lên chụp ảnh và quay video lại.

Vụ việc xảy ra quá mức đột ngột, lực lượng cảnh sát phong tỏa công viên ngoại ô phía Tây cũng không kịp, cho nên cũng không có người nào đuổi bọn họ đi.

Vương Tiểu Minh và những người này cũng không có đến quá gần.

Bọn họ đứng ở bên kia hồ, những con bọ cánh cứng kia muốn tới gần cần phải băng qua cây cầu đá kia. Chỉ cần thấy tình hình không ổn liền chạy trốn vẫn còn kịp.

Một phút trước, Vương Tiểu Minh đã nghĩ ở trong đầu như thế.

Một phút sau, nhìn con bọ cánh cứng từ trong hồ nhảy lên, sắc mặt của Vương Tiểu Minh tái mét, chân tay cứng đờ không thể nào cử động được.

Sưu!

Một ánh kiếm lóe lên, đầu của con bọ cánh cứng khổng lồ và cái càng cứng như sắt đã bị chém rơi xuống.

Bên cạnh hắn, không biết từ khi nào đã xuất hiện một thanh niên không nhìn rõ mặt mũi, trường kiếm ở trong tay hắn tỏa sáng. Trên người anh ta mặc quần áo chiến đấu màu xanh khác với đơn vị 13.

" Anh? Anh là ai?"

" Ta sao? Chỉ là một tên đệ tử Tiên Môn đi ngang qua mà thôi."