Chương 747: Đệ tử Tiên Môn xuống núi

Tiên Môn.

Bởi vì, nồng độ Nguyên Khí tăng lên, hầu hết các thiết bị điện tử ở gần Tiên Môn đều sẽ rơi vào hư hỏng. Giống như nó bị rơi vào từ trường hỗn loạn và không có bất kì tín hiệu nào để liên lạc.

Tuy nhiên, Kevin đã sản xuất ra một đồng hồ chiến đấu và bọn họ có thể liên lạc ở trong một phạm vi nhất định. Thông qua trạm phát tín hiệu cách Tiên Môn mười cây số, anh vẫn có thể liên lạc được với bên ngoài.

Lúc này, ở bên trong phòng tu luyện.

Đường Vũ ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm lại. Ở trong đầu, anh vẫn đang tìm hiểu về Pháp Tắc của ngọn lửa Lưu Ly.

Đôi mắt anh chợt mở ra, đồng hồ chiến đấu rung lên. Những thôn tin từ thế giới bên ngoài trực tiếp tràn vào ở trong đầu anh giống như cơn thủy triều.

" Hố đen đã ổn định, quả nhiên là một thế giới khác."

Anh lập tức triệu hồi 28 tên đệ tử....Bao gồm cả Thượng Cung Linh. Tổng cộng có 29 tên đệ tử ở trong Tiên Môn, nhìn xung quanh, thản nhiên nói:

" Các ngươi đã tu luyện ở Tiên Môn hơn một tháng rồi. Lúc trước, các bạn chỉ là một người bình thường cho tới bây giờ cũng được xem là một người có thực lực. Tuy vẫn còn rất yếu, hiện tại chính là thời điểm kiểm tra những gì mà các ngươi đã học được. Lấy phương thức thực chiến để kiểm tra các ngươi."

" Trong năm phút nữa, tất cả mọi người mang theo đầy đủ trang bị. Hôm nay, tất cả đệ tử Tiên Môn sẽ xuống núi."

" Rõ!"

Hai mươi chín người, bao gồm cả Thượng Cung Linh đều nhanh chóng đáp lại.

....

Lạc Thành.

Ở An Hạ cũng được xem là một thành phố cấp một với dân số mấy triệu người. Chi nhánh đơn vị 13 ở Lạc Thành cũng có thực lực không hề kém. Trước kia cũng phát sinh vài cái hố đen, bọn họ đều giải quyết trước khi nó lan rộng.

Người dân vẫn được sống ở trong một môi trường yên bình.

Tuy nhiên, ngày hôm nay, sự yên bình của thành phố đã bị phá vỡ.

Từ công viên ngoại ô nằm ở phía Tây Lạc Thành, vô số côn trùng khổng lồ lao ra, tiếng hét sợ hãi của người dân vang vọng khắp thành phố Lạc Thành.

Phía Tây công viên ngoại ô, trên con đường lát đá phiến. Một không gian trống trãi bỗng nhanh chóng biến thành một mảnh cây xanh. Ngay cả những chiếc ghế gỗ và cây cối ở hai bên đường cũng biến mất. Nếu nhìn kĩ sẽ phát hiện, điểm giao nhau giữa con đường đá phiến màu xám trắng, giống như đang vặn vẹo.

Lúc này, ở trong không gian xanh với diện tích không nhỏ, lần lượt xuất hiện những con bọ cánh cứng to bằng cái bắp chân.

Bộ giáp màu vàng, những cái càng to lớn và mạnh mẽ, cứng như sắt làm cho khách du lịch ở trong công viên ớn lạnh.

" Đó là quái vật gì?"

" Cứu mạng ——"

Du khách chạy tán loạn, nhưng bọn họ làm sao có thể so sánh với tốc độ của những con bọ cánh cứng kia? Trong cơn hoảng loạn, không ít người đã ngã xuống, một cái càng giống như dao nhọn đã xuyên qua phần lưng của du khách và nâng hắn lên cao.

Máu tươi không ngừng chảy ra ngoài, dọc theo cái càng chảy xuống.

Chỉ trong thời gian ngắn, vô số khách du lịch đã chết ở khu vực xung quanh.

" Chết đi!"

Một cặp đôi bị con bọ cánh cứng khổng lồ ép vào góc tường. Người thanh niên kia hét lớn một tiếng, cầm tấm gỗ ở bên cạnh lên và đập mạnh vào người con bọ cánh cứng.

Ầm!

Tấm ván gỗ bị vỡ thành hai mảnh do cú va chạm với con bọ. Nhưng con bọ cánh cứng không hề lay chuyển, nó tiến về phía trước và đem người thanh niên kia nghiền nát thành thịt vụn cùng với bức tường ơ sau lưng.

Công viên ngoại ô ở phía Tây cũng không lớn lắm, phía trước công viên là một hồ nước và một cây cầu đá rộng xe hơi có thể đi qua. Xa hơn nữa, đó chính là lối vào của công viên.

Lúc này, không ít du khách hoảng sợ chạy qua cây cầu đá, thỉnh thoảng quay đầu nhìn lại, sắc mặt sợ hãi không thôi.

Xa xa, tiếng cảnh báo chói tai truyền đến càng lúc càng lớn. Khi tất cả du khách hoảng sợ nghe được âm thanh này, vẻ mặt của bọn họ hơi dịu lại.

" Phong tỏa phía Tây công viên ngoại ô và bắt đầu công tác cứu hộ ngay lập tức!"

Một người đàn ông trung niên trang nghiêm bước ra khỏi xe với sắc mặt ngưng trọng.

Các cảnh sát ở xung quanh nhanh chóng di chuyển.

Ngày càng có ít du khách chạy trốn khỏi cây cầu đá và khuôn mặt của người trung niên kia càng lúc càng ngưng trọng.

Không lâu sau, một bóng dáng màu vàng đã xuất hiện phía đối diện cây cầu đá. Phía trước nó chính là ba người sống sót đang hoảng sợ chạy tới. Một trong số họ đang bị chảy máu và đi khập khiễng đang bị con bọ cánh cứng to lớn kia đuổi theo.

" Nổ súng!"

Người cảnh sát trung niên kia mang theo mấy người tiến lên cây cầu đá hỗ trợ, đợi những người kia vừa đủ khoảng cách. Hai tay của họ giơ súng lục lên và nhắm thẳng phía trước.

Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!

Khói thuốc súng tràn ngập và tiếng súng cũng không hề dứt.

Người sống sót bị thương lộ ra vẻ vui mừng. Hắn theo bản năng quay đầu nhìn lại, muốn nhìn con bọ cánh cứng kia chết đi, nhưng hắn lại sợ hãi phát hiện. Những viên đạn cảnh sát bắn ra đang bị mắc kẹt ở trên giáp xác của nó, chỉ làm cho cái vỏ giáp xác nó xuất hiện vết nứt, còn lâu mới dứt điểm được mục tiêu.

Bang!

Con bọ cánh cứng xông về phía trước, cái càng sắc bén đã cắt đứt những người sống sót, máu vang lên vỏ giáp xác trông giống như một con quỷ.

" Nổ súng! Không được ngừng lại!"

Viên cảnh sát trung niên cũng hoảng sợ. Thân phận của hắn cũng chưa có tiếp xúc được với thú biến dị, bọn họ cũng đâu có biết, ngay cả những viên đạn cũng không thể nào giết chết đám này.

Cảnh sát trẻ tuổi ở bên cạnh, thậm chí ngón tay càng run rẩy, mấy viên đạn bắn ra cũng trống hết một nửa rồi!

Bành!