Chương 742: Nắm chắc phần thắng

Việc đánh giả ở trong căn phòng nhỏ màu đen vẫn đang diễn ra và Thượng Cung Linh thì dành thời gian để giới thiệu lịch sử của Tiên Môn cho mọi người.

Nào là truyền thừa đã được lưu lại cả nghìn năm, nào là những người âm thầm bảo vệ trong bóng tối. Trải qua vô số vinh quang và thăng trầm, tới bây giờ cũng được 9102 năm, lại một lần nữa mở cửa thu nhận đệ tử.

Những người vượt qua bài thi ở vòng đầu tiên dưới chân núi đã lắng nghe một cách say sưa. Với bối cảnh này, cộng thêm một số nhân vật chính, là quá đủ để viết nên một cuốn tiểu thuyết dài mấy triệu từ....Dù sao thì nó cũng đã có lịch sử gần 10.000 năm rồi.

Một số người thì không hề tin tưởng.

Con người ở trong xã hội cũng không đơn giản như thế, chỉ cần một hạt giống được gieo vào trong lòng. Cuối cùng, nó cũng sẽ nảy mầm ở trong tương lai thôi.

Hết người này đến người khác lần lượt thất bại phần thi, nhưng không có người nào chửi bới. Suy cho cùng là do năng lực của mình không đủ. Đặc biệt là những người vẻ mặt sợ hãi, khuôn mặt xấu xí, không còn mặt mũi nào tiếp tục ở lại, chỉ có thể giận dữ rời đi.

Trong mắt người bình thường, dù sao đó cũng là một môn phái bình thường. Bọn họ cũng không có quá mức cưỡng cầu, cũng không biết mình vừa bỏ qua cái gì.

Ai đó đã chụp một tấm hình làm kỉ niệm, chuẩn bị đăng nó lên trên trang web, liền phát hiện không có bất kì tín hiệu ở xung quanh.

Tiễn đi một nhóm người đã bị loại, ngẫu nhiên còn có người tham gia phần thi thở hồng hộc từ trong núi rừng đi ra...Hướng Cảnh Hồng đem từng cảnh tượng nhìn ở trong mắt, ông hít một hơi thật sâu, không khí trong lành xâm nhập vào tim gan, khiến cho cả người ông hoàn toàn thả lỏng không ít.

" Tiên Môn thật sự là một bảo địa phong thủy."

Vừa mới tới chân núi, Hướng Cảnh Hồng liền phát hiện, không khí ở chỗ này càng trong lành hơn. Cây lá xanh biếc, những giọt sương vẫn còn đọng lại trên lá, một lúc sau không hề cảm thấy thắt lưng đau hay hô hấp khó khăn.

Đây mới chỉ là chân núi, khó mà tưởng tượng được ở trên đỉnh núi phủ đầy sương kia, sẽ có cảnh tượng như thế nào?

Thật đáng tiếc khi ông không thể nào lên được, chỉ khi nào trở thành một thành viên của Tiên Môn thì ông mới có tư cách tiến vào môn phái.

Hướng Cảnh Hồng có phần hâm mộ với những người thông qua phần thi.

Chờ một chút!

Giống như Tiên Môn thu đệ tử cũng không có hạn chế về tuổi tác?

Bây giờ, mình đã lớn tuổi, sớm dự định lui ra khỏi hàng ngũ. Nếu như có thể sống ở một nơi có phong cảnh xinh đẹp như Tiên Môn, chăm sóc sức khỏe, chơi cờ, xem ra...Cũng rất tốt phải không?

Hướng Cảnh Hồng có chút ngo ngoe muốn động.

Điều duy nhất mà ông không thể nào buông xuống được đó chính là đội ngũ của mình...Ông không biết Tiên Môn đối với các đệ tử ở trong môn phái có ước thúc gì hay không...Mình có thể thông qua phần thi này hay không cũng là một vấn đề.

Ông đi tới trước cổng Tiên Môn, trước người phụ trách thông tin đăng kí, người quản lý bên ngoài chính là Đường Thập Nhất, hắn bí mật hỏi.

Con rối cao cấp Đường Thập Nhất không hề thay đổi sắc mặt nhìn qua.

Hướng Cảnh Hồng luôn cảm thấy.

Đằng sau ánh mắt đó, ẩn chứa một cỗ lực lượng không thể nào nói rõ được?

Nhất định là ảo giác.

" Tiên Môn của chúng ta không hạn chế tự do của đệ tử. Chỉ cần các ngươi tuân theo quy củ của môn phái, tâm luôn hướng về môn phái...Đương nhiên, lợi ích khi ở lại trong môn phái càng lớn hơn."

Hướng Cảnh Hồng hiểu rõ.

Sau khi ông phân phó cho các trợ lý của mình, ông bước vào một trong những căn phòng nhỏ tối tăm dưới ánh mặt ngạc nhiên của các thành viên ở trong đội ngũ của bọn họ.

Cánh cửa căn phòng đóng sầm lại.

Một người ở trong đội ngũ của Hướng Cảnh Hồng ở một bên cầm lấy đồng hồ bắt đầu tính giờ, họ có chút lo lắng...Bác Hướng cũng không còn trẻ nữa, lỡ như bị dọa cho sợ hãi, thật sự hỏng bét thì sao.

Năm phút đồng hồ trôi qua, thần sắc của Hướng Cảnh Hồng vô cùng sảng khoái sau khi đi ra khỏi căn phòng nhỏ tối tăm. Ông cảm giác tinh thần sảng khoái, giống như tất cả đều được thăng hoa vậy.

Giống như bao nhiêu người khác đã thông qua phần thi, đều được trải qua huấn luyện, ý chí và lực lượng tinh thần sẽ càng ngày tốt hơn....Ngược lại, những gián điệp nước An Hạ sẽ trải qua tôi luyện nhiều hơn và cũng không hề có tác dụng gì.

Hướng Cảnh Hồng lộ ra mỉm cười, hướng những người ở trong đội ngũ của anh làm động tác OK. Ông cảm thấy cũng không có gì khó khăn lắm, ông cũng thật sự không thể nào hiểu được, vì sao nhiều người lại bị loại đến như thế?

Nhất định do cuộc sống quá thoải mái đã làm ăn mòn ý chí của con người rồi.

Anh nhìn qua một đám người bị loại, phần lớn đều là gián điệp nước An Hạ. Nhưng, nhìn qua cũng bình thường thôi, làm sao bị căn phòng tối tăm kia hành hạ cho chật vật thế...

Các ngươi đều là người trẻ tuổi, không được cho lắm!

Còn không biết những đồng nghiệp của mình âm thầm xem thường, Thạch Lương Tài rốt cục chờ đợi phần thi đánh giá thứ ba mà anh đã chờ không biết đã lâu.

Kiểm tra tư chất.

Hơn 100 người đã vượt qua bài thi kiểm tra ý chí, xếp thành sáu hàng tiến lên.

Những thanh niên đứng trước cổng Tây Môn sắc mặt nghiêm túc, tiến lên phía trước và đặt tay lên vai bọn họ. Một lát sau...

" Thông qua."

" Loại."

" Loại."

Cho đến khi gióng nói lạnh lùng vang lên, nhiều người vẫn không khỏi sững sờ.

So sánh với phần thi thứ nhất và phần thi thứ hai thì phần thi tư chất này cũng quá...Đơn giản lắm đúng không?

Trước sau cũng chỉ mất có 10 giây mà thôi.

Nhất là những người bị loại, trong lòng thì không hề can tâm, không biết mình kém ở chỗ nào!

" Tôi..."

Có người muốn mở miệng, liền nhìn thấy thanh niên kiểm tra tư chất, lạnh lùng nhìn qua.

Lời nói nhất thời nghẹn lại, ấp úng đi sang một bên, không dám hó hé lời nào nữa.

Phần thi này chỉ mất vài phút đã chấm dứt. Là một thành viên thông qua phần thì, trong lòng Thạch Lương Tài cũng cười lạnh không thôi.

Quả nhiên!

Đúng như những gì anh đoán được.

Lúc trước, tỉ lệ thông qua của bọn họ rất thấp. Bây giờ, phong thủy xoay chuyển, người bình thường bị loại hơn 4/5, còn những người có thân phận đặc thù cũng chỉ vẻn vẹn bị loại có 3 người.

Bây giờ, chỉ còn lại phần thi cuối cùng, phần thi về sự chân thành.

Thạch Lương Tài tỏ vẻ mình ổn định nhất ở trong nhóm.

Sau khi những người không có liên quan đã bị loại đi, phân thi đánh giá cuối cùng về sự chân thành cũng chính thức bắt đầu.

Thạch Lương Tài đã chuẩn bị tốt.

Nín thở, tập trung cao độ, cho dù các ngươi có dùng thủ đoạn như thế nào thì ánh mắt của ta sẽ không hề dao động.

Tới đi!

Người quản sự ở bên ngoài Đường Thập Nhất tiến lên vài bước, ánh mắt nhìn qua hơn ba mươi mấy người đảo một lần. Thanh âm lạnh lùng cất lên:

" Người, ngươi, ngươi....Và người, không đủ điều kiện."

Ngón tay cuối cùng chỉ vào thân hình cứng cỏi, đó chính là Thạch Lương Tài.

Sắc mặt kia, hắn đã nắm chắc phần thắng trong tay, nhưng nhanh chóng đổi thành "WTF".