Chương 741: Lãnh chúa Đường không phải là ác ma

" Không, không muốn, tôi không thể nào chịu đựng được nữa..."

Một thanh niên khoảng 20 tuổi ôm đầu lao ra khỏi căn phòng nhỏ tối om, còn sợ hãi hơn so với người thất bại bài kiểm tra trước đó.

Người thanh niên này, tuy không có gì nổi trội. Nhưng, anh ta là một thành viên ở trong nhóm người của bọn họ.

Với ý chí sắt đá...Nhưng ý chí của ngươi là sao thế! Đến cùng bạn thuộc tổ nào? Chỉ sợ là gia tộc nào đó nhét vào ngành tình báo để phô trương cho gia tộc đi! Thật đáng xấu hổ.

May mắn là chúng ta đều che giấu thân phận của mình. Nếu không thì ở trước mặt Tiên Môn sẽ làm mất mặt nước An Hạ mất rồi.

Sau đó, chính là phần thể hiện thực lực thật sự của các chiến sĩ An Hạ chúng ta.

" Loại."

" Loại."

" Loại."

Các thám tử An Hạ ở trong đám đông, rơi vào trầm ngâm.

Tại sao, điều này lại có thể xảy ra?

Chẳng lẽ, ý chí của bọn họ thực sự kém cỏi đến vậy sao? Rõ ràng có người bình thường bước ra khỏi căn phòng nhỏ màu đen kia mà không có gì xảy ra.

So với tỉ lệ đậu của người bình thường tham gia phần thi ước chừng khoảng 70%, còn tỉ lệ đậu của các gián điệp nước An Hạ thì chưa đến 20%. Hầu hết bọn họ đều thuộc các tổ khác nhau, các bộ phận khác nhau. Có người thì lộ diện, có người thì che giấu cực sâu. Các điệp viên cũng không hề quen biết lẫn nhau, hoặc bọn họ chỉ biết một số người mà thôi. Cho dù Tiên Môn có lợi hại tới cỡ nào, cũng không có khả năng biết rõ thân phận của tất cả mọi người.

Thạch Lương Tài thì khác, anh thuộc về thám tử hàng đầu, quyền cao chức trọng, cho nên anh biết được thân phận của không ít người. Bởi vì lí do như thế, khiến anh khiếp sợ không thôi.

Chẳng lẽ...Thật sự bởi vì quá trình huấn luyện ngày thường quá mức khốc liệt, mới khiến cho nhiều chiến sĩ nhìn như ý chí rất mạnh mẽ nhưng lại đang đứng trên bờ vực sụp đổ?

Anh cảm thấy chuyến này trở về, anh phải trao đổi với những người đứng đầu về phương pháp huấn luyện của những chiến sĩ tình báo.

Đường Vũ cũng không có khả năng đọc được suy nghĩ của người khác, bằng không anh sẽ nhận được giải thưởng " người có bộ não tốt nhất". Tỉ lệ thám tử nước An Hạ thông qua chênh lệch, đương nhiên là có nguyên nhân.

Một vài căn phòng đều có khắc những chữ rune ảo ảnh, thoạt nhìn chỉ là một phương thức ngôi nhà ma uy hiếp bình thường. Thật ra, nó đánh thẳng vào trong tinh thần của người đó.

Đối mặt với những người tham gia thi bình thường. Độ khó phần thi của họ ở trong căn phòng rất thấp, chỉ cần ý chí vượt trên tiêu chuẩn, đều có thể thông qua. Ai biểu những người thi phần này yếu ớt như vậy đâu.

Cho tới khi những thám tử nước An Hạ tiến vào căn phòng nhỏ màu đen kia, công suất đầu ra của ảo thuật bỗng nhiên tăng lên.

Anh vẫn là một người luôn nói lí lẽ, dựa vào màu sắc của các điểm sáng trên bản đồ mà anh điều chỉnh độ khó, cho nên mới có 20% thám tử thông qua căn phòng đó...Dù sao, phía sau vẫn còn có hai vòng thi nữa, phải cho bọn họ một chút hi vọng. Dù gì, lãnh chúa Đường như anh cũng không phải là một tên ác ma gì hết.

Bước ra khỏi căn phòng nhỏ màu đen, trên trán của Thạch Lương Tài đã đổ hết mồ hôi, quần áo ở phía sau lưng anh hoàn toàn ướt hết cả rồi.

Hai mắt vẫn còn lưu lại chút sợ hãi.

" Căn phòng nhỏ màu đen này có chút tà môn."

Anh cũng không phải những người bình thường kia, anh mơ hồ có cảm giác, có một lực lượng thần bí ở trong căn phòng nhỏ màu đen kia. Có lẽ chính điều này đã làm tăng thêm nỗi sợ hãi ở trong lòng của họ, người bình thường ít tiếp xúc với mặt tối, cho nên sức đề kháng của bọn họ cũng mạnh hơn một chút.

" Thì ra là thế, đây chính là chỗ dựa Tiên Môn của các ngươi sao. Dựa vào lực lượng đặc thù này để chiếu cố người của chúng ta. Thật đáng tiếc, mọi thứ đã bị ta xem thấu hết rồi..."

Cho dù độ khó khá lớn, hắn dựa vào ý chí kiên cường và lực lượng tinh thần vượt trội hơn người bình thường, cho nên hắn vững vàng bước ra khỏi căn phòng nhỏ kia.

" Hơn nữa..." Thạch Lương Tài bình tĩnh nhìn xung quanh. Cho dù người bị loại rất nhiều, An Hạ bọn họ vẫn có hơn chục người có ý chí xuất chúng đã vượt qua phần thi lần này.

So với tỉ lệ người bình thường thì tỉ lệ thông qua ít hơn nhiều. Tuy nhiên, cấp trên đã phái nhiều người tới như thế. Ngoại trừ, các quan chức cấp cao ở trong nước đang đấu trí với nhau. Bọn họ muốn lấy được thông tin ở trong Tiên Môn. Bọn họ cũng muốn lực lượng của Tiên Môn bồi dưỡng người của mình.

Một chục người có lẽ là con số quá ít, nhưng...Đã đủ rồi!

Có lẽ, còn có một số người ngay cả hắn cũng không hề biết thân phận, đang ẩn núp ở trong đó.

Đối với hai phần thi đánh giá còn lại là tư chất và sự chân thành. Thạch Lương Tài cũng không hề lo lắng chút nào.

Tư chất của bọn họ thuộc về ưu tú, chắc chắn sẽ không thể nào kém được. Bình thường thì cao hơn nhiều so với những người dân bình thường xung quanh đang tham gia khảo hạch.

Chân thành?

Ha ha, Thạch Lương Tài mỉm cười. Muốn đánh giá một người có chân thành hay không, chỉ cần thông qua ánh mắt và thần thái liền có thể phán đoán được. Nhưng bọn họ đã được đào tạo chuyên nghiệp từ lâu rồi, làm sao có thể lộ ra chân tướng được.

Ổn định lại thôi!