Chương 740: Phần thi ý chí

" Mức độ quan trọng của Tiên Môn nhất định phải tăng lên hai cấp!"

Thám tử của nước An Hạ không ngừng hò hét ở trong lòng.

Bọn họ nhìn về phía chân núi, trước mặt là một cánh cổng nguy nga đứng sừng sững trước đầm nước. Trên đó còn có hai chữ rồng bay phương múa được khắc ở trên đó " Tiên Môn" !

Thoạt nhìn, hai chữ to này giống như sống lại, sau đó hai mắt có chút đau đớn. Sau khi phục hồi tinh thần trở lại thì giống như ảo giác, nếu nhìn kĩ lại thì mới biết được hai chữ độc đáo kia mang sự quyến rũ của nghệ thuật.

Dưới cổng núi có hơn chục thanh niên mặc quần áo thùng thình, dáng vẻ nghiêm túc. Người dẫn đầu vẫy tay chào đón với bọn họ: " Lại đây, nhanh chóng đăng kí thông tin."

Chỉ là thanh âm nghe tới có vẻ hơi máy móc?

Bọn họ cũng không có nghĩ nhiều đến như thế. Tâm trí của bọn họ đều rơi vào phần thi khảo hạch ở phía sau, hoặc tò mò với tình hình cụ thể Tiên Môn ở trên núi kia.

Lần lượt, ngày càng có nhiều người đã đi đến cổng núi Tiên Môn, có nhóm tụ tập ba tới năm người, có người thì đứng một mình. Duy nhất giống nhau ở một chỗ, những người tham gia vừa mới đến chân núi, sau khi nhìn thấy Tiên Môn được mây mù bao phủ lượn lờ ở trong đó. Bọn họ đều lộ ra vẻ kinh ngạc và khiếp sợ.

Cổng núi, bên trong cung điện.

Đường Vũ và những người khác thông qua phép thuật của lăng kính quan sát tình hình ở bên dưới.

Ngoại trừ ông lão Ân Trạch ra, không ai trong số bọn họ có kinh nghiệm thu nhận đệ tử.

Tiểu Lật rất háo hức và muốn trải nghiệm cảm giác được làm sư phụ. Nhưng cô lại có chút chướng mắt với những quả táo yếu ớt ở phía dưới...Cô thật xấu khi phải từ chối, tư chất kém có thể ngày sau bù đắp trở lại, nhưng xấu xí từ trên xuống dưới....Đã xấu như thế còn tính học ảo thuật hay sao? Hừ hừ!

Đường Vũ liếc cô một cái, anh luôn cảm thấy Tiểu Lật này không hề đáng tin cho lắm, không bằng...

Anh nhìn về những người khác. Fanny thì đang xoa hai tay, chẳng lẽ sau khi thu đệ tử để cho bọn nó làm bao cát hay sao?

Gretel thì không hứng thú cho lắm. Lúc này, hắn chỉ phân ra một sợi tinh thần để quan sát lăng kính. Cả người tựa lưng vào tường, đang...Tu luyện?

Đường Vũ thật sự cảm thấy có chút xấu hổ.

Anh nhanh chóng lắc đầu và đem những ý nghĩ vớ vẩn loại bỏ ra khỏi đầu.

Anh bằng năng lực bật hack để khiến bản thân mình mới mạnh lên. Tại sao mình phải xấu hổ cơ chứ?!

Đường Vũ không chỉ quan sát qua lăng kính. Khi những người tham gia phần thi khảo hạch đến trước cửa Tiên Môn. Bọn họ cũng bước vào phạm vi lãnh địa, điểm sáng tượng trưng cho cá nhân hiện lên trên đầu mỗi người.

Có màu xanh lá cây, màu vàng, màu đỏ. Tất nhiên màu vàng chiếm ưu thế.

Không ít người vừa tới chân núi, vừa nhìn thấy Tiên Môn, trong lòng của họ đều chấn động. Màu sắc của những đốm sáng đã liên tục thay đổi, có người chuyển từ màu vàng sang màu xanh lá cây.

Từ trên bản đồ nhìn qua.

Tựa hồ giống như một màu xanh lá cây nhanh chóng khuếch tán ra ngoài.

Chỉ là, ở dưới chân núi có không ít đốm sáng từ màu vàng đột nhiên chuyển sang màu đỏ. Đường Vũ trầm ngâm suy nghĩ và nhớ kĩ gương mặt của những người kia.

....

Việc đánh giá phần thi của Tiên Môn so với trong tưởng tượng của mọi người đơn giản hơn rất nhiều.

Khi hơn 200 người tham gia phần thi đều tụ tập ở trước cổng Tiên Môn. Đại sư tỷ Thượng Cung Linh đã nhanh chóng công bố nội dung của ba phần thi còn lại.

Phẩm chất, ý chí và sự chân thành.

Không biết có khó hay không, nhưng quá trình xác thực đơn giản hơn rất nhiều. Phần thi đầu tiên mất vài tiếng đồng hồ vào buổi sáng sớm. Không ít người còn tưởng muốn gia nhập vào Tiên Môn, phần thi sẽ kéo dài khoảng hai ba ngày.

Hướng Cảnh Hồng và đội ngũ của anh ấy quả thực đã chuẩn bị không ít lều trại...Dưới điều kiện không biết tình huống cụ thể ra sao. Bản thân là một người chuyên nghiệp, cho nên chuẩn bị những thứ này đầy đủ là điều đương nhiên.

Chỉ là, Hướng Cảnh Hồng hiện tại có chút chán nản, ngoài việc tổ chức nhân viên giám định đi tới Tiên Môn, hình như đội ngũ của bọn họ cũng không cần làm gì nhiều lắm?

Thuê một đội ngũ bình thường là đủ.

Hướng Cảnh Hổng chỉ có thể nghĩ tới, suy nghĩ của những người có tiền, ông không thể nào hiểu được.

....

Vòng kiểm tra đầu tiên chính là ý chí, cách làm cũng đơn giản, chính là để cho một người thi tiến vào một căn nhỏ tối tăm và kín mít và chật chội.

Thời gian không dài, mỗi người chỉ cần ở trong đó năm phút là có thể vượt qua.

Nhiều người cho rằng nó cực kì đơn giản. Dù sao cũng chỉ có năm phút mà thôi, suy nghĩ vu vơ một hồi sẽ hết.

Tuy nhiên, trên thực tế.

" Không, không muốn, yamate!"

Người thanh niên đầu tóc rối bù chạy ra khỏi căn phòng nhỏ tối om, nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của hắn, không ít người thi ở phía sau còn đang chờ đợi, bọn họ ý thức được...

Căn phòng nhỏ màu đen kia không phải là căn phòng bị ám đúng không?

Không có gì ngạc nhiên khi chỉ cần ở trong đó năm phút.

Nhưng, thịnh vượng, văn minh, hòa bình...Ma quỷ gì đó cũng không hề tồn tại!

Khinh thường liếc mắt nhìn đám thanh niên bị loại một cách thê thảm, không ít người cảm thấy hơi áy náy.

Các thám tử nước An Hạ càng có lòng tin hơn, bọn họ chính là những chiến sĩ đã được huấn luyện để thu thập tin tình báo. Ý chí bọn họ kiên cường như thép, cho dù có bị kẻ địch bắt làm tù nhân, bị tra khảo. Bọn họ vẫn có thể giữ vững được ý chí và bảo vệ tin tình báo, chỉ là một vòng thi kiểm tra ý chí mà thôi....

Ha ha!

Đó chính là sở trường của chúng ta.