Chương 728: Những con gà đang đùa giỡn sao

Ở trong bóng tối, Đường Vũ mang theo Thượng Cung Linh, nhảy nhót ở những hành lang trên mái sân thượng, gió hú thổi qua, áo choàng bay phấp phới.

Cả hai người đều mặc áo choàng màu đen, hoàn toàn hòa vào màn đêm.

Tuy nhiên, những chiếc áo choàng này không phải là của anh, mà từ ở trong nhà kho của Thượng Cung Linh.

Nào là trang phục khỉ rượu trắng, trang phục thánh chiến, dạ hành y, trang phục chiến đấu, v...v. Ở trong kho của Thượng Cung Linh đều có thể nhìn thấy.

Theo cách nói của cô, cô đã có ý nghĩ hành hiệp trượng nghĩa và sớm đã chuẩn bị những bộ quần áo này để phòng ngừa cho mai sau.

Chỉ hào nhoáng ở bên ngoài mà thôi.

Đường Vũ hơi lo lắng cho chỉ số thông minh của tên đệ tử đầu tiên của mình. Cuối cùng, anh mới lựa chọn một cái áo choàng màu đen bình thường nhất.

Lạch cạch!

Hai người rơi xuống một tòa nhà đang xây dựng và nhìn về phía xa.

Thượng Cung Linh vỗ ngực, bộ ngực lắc lư lên xuống. Vừa rồi cô nhảy nhót ở trên những tòa nhà kia, khiến hai chân cô hơi run lên một chút, nhưng...Nó thật sự quá thú vị.

Cô chăm chú nhìn qua và rất tò mò đối với những người tu luyện khác ngoại trừ sư phụ của mình.

Đối với cô mà nói, bọn họ là những bậc tiền bối đi trước. Tuy thực lực không bằng sư phụ của mình, nhưng bọn họ...Hẳn phải rất mạnh, đúng không?

Đường Vũ đã sớm cảm nhận được tình huống ở bên phía công trường, chỉ là anh không biết nói cái gì cho phải.

Anh đang nhìn thấy cái gì đây?

Những con gà đang cố gắng chơi đùa sao!

Chỉ là một con thú biến dị cấp ba, đã lâu như thế rồi không thể nào đánh bại sao.

Các quan chức ở An Hạ Quốc đều ăn cứt hết rồi đúng không?

Hay là nói...

Anh đã quen thuộc với những người thức tỉnh ở trong Thâm Lam vượt cấp chiến đấu. Sau đó, anh nhìn về phía đội ngũ 4 người ở phía dưới, đang bị một con ếch khổng lồ dồn vào chỗ nguy hiểm. Đường Vũ nghĩ, các ngươi chính là đám người thức tỉnh kém cỏi nhất mà anh từng thấy qua.

Đội ngũ 4 người thuộc đơn vị 13 đang gặp nguy hiểm và bảy tám nhân viên cảnh sát vốn đang ở bên ngoài từ xa quan sát. Bọn họ lại một lần nữa gia nhập chiến đấu.

Tuy nhiên, với sự trợ giúp của bọn họ cũng không có tác dụng gì nhiều. Đạn của súng lục bình thường bắn trung vào con ếch khổng lồ chỉ gây ra những vết xước...Điều quan trọng là phải trúng mục tiêu. Thay vào đó, những viên đạn lạc khiến cho 4 tên thức tỉnh ở đơn vị thứ 13 gặp phải nguy hiểm không hề nhỏ.

Ngay sau đó, bọn họ cũng đã phải trả giá, hai viên cảnh sát cộng thêm một người thức tỉnh ở đơn vị 13 cũng bị thương. Những viên cảnh sát còn lại không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc rút lui.

Lúc này, Vương Đức phát ra tín hiệu cầu cứu chỉ mới được có năm phút.

Thượng Cung Linh thấy tình hình không ổn, kéo áo choàng nói: " Sư phụ sư phụ, bọn họ không thể nào chịu đựng được nữa rồi."

Cô gái tốt bụng không đành lòng nhưng cô cũng không hề lo lắng. Bởi vì, sư phụ của cô đang ở chỗ này, cho nên việc cứu những người ở phía dưới cũng không có gì khó khăn cả.

Vì thế, Thượng Cung Linh liền nghe thấy Đường Vũ nói: " Trẻ tuổi nha, cứu vớt thế giới...Khụ, nhiệm vụ cứu vớt đội ngũ yếu ớt liền giao cho ngươi đi."

" Hở????"

Hai mắt của Thượng Cung Linh ngây ngô nhìn qua.

" Ngươi cảm thấy cái con ếch xanh kia, so với con sói khổng lồ sáng nay như thế nào?"

Thượng Cung Linh hồi tưởng lại, hơi suy nghĩ, " Con sói khổng lồ kia lợi hại hơn chứ?" Cô còn chưa có nhiều kinh nghiệm để đưa ra phán đoán, cho nên chỉ có thể dựa vào bản năng mà đưa ra câu trả lời.

" Không sai, con sói khổng lồ kia đã có thực lực cấp 5 đỉnh phong. Mà con ếch này chỉ có cấp ba mà thôi."

Chênh lệch tới hai cấp.

Thượng Cung Linh chỉ ngơ ngác gật đầu.

" Vậy ngươi nghĩ như thế nào về những người thức tỉnh ở bên dưới?" Đường Vũ nhanh chóng chuyển đổi đề tài.

" Hẳn là....Rất mạnh!"

Thượng Cung Linh cũng không hề chắc chắn cho lắm.

Kì thật, cô thật sự có thể nhìn thấy rõ những động tác của những người đó, bao gồm cả con ếch khổng lồ kia. Mặc dù, sự nguy hiểm trong lúc chiến đấu khiến cô cảm thấy sợ hãi. Cô cũng biết thực lực của mình không bằng những tiền bối kia, cho nên cũng không phải là đối thủ của con ếch kia, chỉ là...Cô cảm thấy rằng khoảng cách cũng không lớn như thế?

Không đúng!

Thượng Cung Linh trong lòng lắc đầu liên tục, nhất định mình nhìn không hiểu những động tác của các bậc tiền bối. Cô chỉ là một tên tân binh mới bước vào con đường tu luyện. Làm sao có thể so sánh với những người khác.

" Thật sự rất mạnh?"

“ Còn... Tạm được.”

" Mặc kệ có mạnh hay không, con ếch khổng lồ kia liền giao cho ngươi đi giải quyết nó."

" Hở? Sư phụ, chờ một chút, con không được đâu. Con mới chỉ có cấp hai thôi mà con ếch kia đã cấp ba rồi..."

Nếu nghĩ kĩ lại, hình như không phải chênh lệch hơi lớn sao?

Chỉ mới một cấp?

Không, không!

Không thấy những tiền bối tu luyện kia còn không phải là đối thủ của nó hay sao.

Mình chỉ là một tên tân binh mà thôi.

Thượng Cung Linh sắp khóc tới nơi rồi.

" Là một tên đệ tử của sư phụ, ngươi không thể chiến đấu vượt ba, bốn, năm cấp. Vậy mặt mũi sư phụ để ở đâu?!"

Áo choàng của Đường Vũ bay phấp phới ở trong gió.

Nhưng anh cũng biết rõ, Thượng Cung Linh không hề có bất kì kinh nghiệm và kĩ thuật chiến đấu nào cả, đánh cùng cấp đều quá sức với cô ấy. Đối mặt với con ếch khổng lồ có năng lực điều khiển nước, sợ chưa tới một phút, cô ấy bị hành cho ra bã.

Đệ tử đầu tiên của anh không thể nào yếu như thế được.