Chương 729: Su phụ cho con mấy cái BUFF

" Đây là trận chiến đầu tiên của ngươi, sư phụ sẽ cho ngươi thêm một cái BUFF."

" BUFF?"

Thượng Cung Linh lại ngu ngơ.

Cô chỉ thấy Đường Vũ vươn một ngón tay ra dưới áo choàng đen. Đầu ngón tay hơi sáng, phác họa ở trong hư không.

" Chữ Vạn."

Một chữ rune màu vàng ở trong hư không đã thành hình và ngay lập tực chui vào cơ thể của Thượng Cung Linh.

Ngay lập tức, cô nhận thấy cơ thể của mình đã có một số thay đổi. Hai mắt và tai của cô đã nhận biết nhiều hơn. Cô có thể nhìn thấy sự chuyển động của con ếch to lớn kia một cách rõ ràng hơn.

Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, Đường Vũ lại vẽ thêm một vài chữ rune ở trong hư không.

Lực lượng gia trì!

Tốc độ!

Thể lực!

Một loạt các chữ rune với nhiều màu sắc khác nhau nhanh chóng chui vào bên trong cơ thể của Thượng Cung Linh.

Thời gian mới trôi qua chưa đầy 10 giây.

Đối với Đường Vũ, anh hiện tại đã là một bậc thầy rune cao cấp, anh ấy có thể vẽ những chữ rune ở trong hư không dễ như trở bàn tay. Anh có thể tự thay đổi nó thành phiên bản Buff dành cho cơ thể của con người...Với bản thể Siêu Phàm cấp hai, nếu anh chuyên học về rune, bước vào cấp độ đại sư cũng là chuyện bình thường.

Nhìn qua hai bàn tay trống rỗng của Thượng Cung Linh, anh cảm giác hình như còn thiếu cái gì đó. Anh vung tay ra, một thanh sắt bay tới, ở giữa không trung nó liền bị Nguyên Lực gọt thành một đầu gai nhọn. Ở bên ngoài, anh còn khắc thêm chữ rune ở trên thanh sắt.

" Chà, vũ khí cũng có luôn rồi. Lên đi nào cô gái."

Đường Vũ vỗ nhẹ vào lưng cô, Thượng Cung Linh vẫn còn hơi bối rối và ngã từ trên nóc nhà rơi xuống.

Cô thiếu chút nữa la lên thành tiếng, nhưng cô nhận thấy, tốc độ rơi xuống của mình cũng không có nhanh, nhẹ nhàng bay phấp phới, giống như một cơn lốc đang bao bọc ở xung quanh.

Sau đó, cô trực tiếp rơi thẳng xuống trung tâm của chiến trường, giữa những người thức tỉnh thuộc đơn vị 13 và con ếch khổng lồ.

Năm người và một con thú đều ngây ngốc.

...

Vương Đức ôm chặt cánh tay nhuốm máu của mình nhìn hai tên thành viên trong đội của mình ngã ở trên mặt đất. Anh vô cùng tuyệt vọng.

Ngay cả thành viên phụ trách hỗ trợ từ xa cũng bị những mũi tên nước của con ếch bắn trúng. Súng ống cũng bị hư hại.

Đội ngũ của bọn họ, ngay cả lực lượng chạy trốn cũng đã biến mất.

" Tiêu rồi..."

Đột nhiên, hai mắt của Vương Đức mở to. Trước mặt anh, không biết từ lúc nào đã xuất hiện một cô gái mặc áo choàng đen.

Sắc mặt của cô gái hơi bối rối, trong tay cầm một thanh sắt run rẩy chỉ vào con ếch khổng lồ.

Hả...Người thức tỉnh?

Cấp hai.

Đơn độc sao?

Vương Đức biết đơn vị 13 của bọn họ không thể nào nắm giữ được thông tin của tất cả những người thức tỉnh. Một số người sau khi thức tỉnh lại không có gây rối trật tự xã hội, chỉ muốn sống một cuộc sống yên bình. Sau khi bọn họ đăng kí thường lệ, đơn vị 13 của bọn họ cũng sẽ không hề ép buộc những người thức tỉnh này gia nhập...Cùng lắm là dụ dỗ thôi.

Nhưng, một người thức tỉnh cấp hai ở trong tình huống này, có thể hỗ trợ được gì đây?

Bốn người bọn họ đều không phải là đối thủ của con ếch khổng lồ này!

Những cao thủ thức tỉnh cấp 4, mới có thể đấu lại được con ếch khổng lồ.

Nếu muốn mọi việc nhẹ nhàng, cần phải có cường giả cấp năm ra tay mới được.

" Chạy mau! Mau chạy khỏi nơi đó!"

Nhưng mọi chuyện đã quá muộn rồi.

Con ếch khổng lồ nhìn thấy một tên khác xuất hiện, một đạo sóng nước xông ra. Cùng lúc đó, thân ảnh to lớn nhảy lên trên cao, hướng về phía Thượng Cung Linh đánh tới.

Tốc độ này!

Sức mạnh này!

Còn có những đợt sóng nước nguy hiểm và kì lạ kia. Cho dù thời kì hoàng kim, anh vẫn cần có sự hỗ trợ của đồng đội, mới có thể so tài 50 - 50 với nó.

Cô gái đó tiêu rồi.

Huh?!

Thượng Cung Linh tuy có hơi hoảng hốt, nhưng sau khi tiếp xúc gần, cô phát hiện khí tức của con ếch khổng lồ kia cũng không hề đáng sợ đến như thế.

Cô di chuyển theo bản năng.

Thân hình cô trong nháy mắt đã tránh được đợt sóng nước. Đối mặt với lòng bàn chân của con ếch khổng lồ kia quét tới. Cây gậy sắt trên tay Thượng Cung Linh đâm thẳng ra ngoài.

Với vẻ mặt kinh ngạc của Vương Đức, thanh sắt nhọn kia trực tiếp đâm xuyên qua lòng bàn chân của con ếch khổng lồ.

Đâm thủng sao?

Với sức mạnh cấp ba của mình, cộng thêm cây trường thương sắc bén, đâm vào trên người của con ếch kia. Anh cảm nhận được một lực cản ở trên người con ếch kia.

Nhưng...

Vương Đức còn không thể nào hiểu được, anh thấy Thượng Cung Linh và con ếch kia đã đánh nhau mấy hiệp và cô gái đó cũng không rơi vào thế bất lợi!

Không!

Cô ấy đang dần chiếm ưu thế về phía mình!

Lúc đầu, cô hoảng sợ và thiếu kinh nghiệm chiến đấu. Thượng Cung Linh còn luống cuống tay chân. Nhưng, sau khi cô nhận thấy con ếch đó cũng không mạnh bao nhiêu, cô bắt đầu liều lĩnh.

Một cây gậy sắt vung lên một cách mạnh mẽ, trên người của con ếch lưu lại từng vết máu.

Ầm ầm!

Sóng nước biến thành những múi tên nước bắn ra mọi hướng. Chiếc lưỡi dài giống như tia điện lao về phía Thượng Cung Linh.

Đây là đòn liều mạng của con ếch khổng lồ.

Trong lúc nhất thời gặp sự nguy hiểm bao phủ, Thượng Cung Linh ngược lại cũng không hề bối rối.

Với vũ khí ở trong tay và cơ thể tràn ngập lực lượng vô hạn. Cô không thể không cảm thấy kích động.

Ông ——

Tốc độ của mũi tên nước và chiếc lưỡi dài đột nhiên chậm lại. Nó giống như rơi vào vũng bùn.

Nhưng nó không chỉ là hình ảnh.

Xung quanh cơ thể của Thượng Cung Linh, tất cả mọi thứ đều chậm lại.

Bao gồm cả tư duy của con ếch khổng lồ.

Phập!

Thanh sắt nhọn đã đâm xuyên qua cằm của con ếch khổng lồ.

Máu bắn tung tóe.

Thân hình to lớn của con ếch ngã xuống.

Thượng Cung Linh ngây ngốc một hồi. Sau đó phun ra một tiếng, thậm chí lay động y phục ở trên người rồi mới lui về phía sau.

Vương Đức và những người khác đều nhìn ngây người.

Ngoài niềm vui thoát chết, tâm trạng của bọn họ vô cùng phức tạp.

Chẳng lẽ mấy năm nay bọn họ tiếp nhận huấn luyện người thức tỉnh đều là giả hay sao?

Ầm ầm ~!

Đột nhiên, một tiếng nổ lớn ở xa vang lên. Trong vẻ mặt kinh ngạc của mấy người, từng tòa nhà đang xây dựng dang dở đã sụp đổ.