Việc tuyển chọn người có tư cách đi vào Thánh vực chỉ kéo dài chỉ có mấy phút, nhưng việc thăm dò bên trong Thánh Thành phải mất hơn mấy tiếng đồng hồ. Đợi đến khi Đường Vũ sử dụng cuốn trục hồi thành thì sắc trời cũng đã bắt đầu tối dần.
Mấy người đều bị thương ở các mức độ nặng nhẹ khác nhau.
Giống như Nancy và Y Liên, vết thương cũng không có nghiêm trọng, với sức sống của Siêu Phàm, bọn họ không cần làm gì hết và chỉ cần chờ đợi khoảng 1 ngày liền có thể hồi phục lại trạng thái bình thường.
Người bị thương nặng nhất là Hôi Nhận.
Anh ta mới vừa đột phá còn chưa có quen thuộc năng lực của Siêu Phàm, sức chiến đấu yếu nhất ở trong nhóm người. Lúc này, khí tức của anh ta hơi yếu ớt, toàn thân người đều là máu, không thể nhìn ra hình dáng và cánh tay trái của anh ta thậm chí còn bị cắt bỏ.
Đối với vết thương như vậy, cho dù khả năng hồi phục của Siêu Phàm mạnh mẽ đến cỡ nào cũng không thể nào chết được, nhưng hồi phục cũng phải mất ít nhất vài tháng.
Đặc biệt là năng lượng kì lạ ăn mòn ở bên trong cơ thể, cần phải mất rất nhiều thời gian mới trừ bỏ, mà cánh tay trái còn bị chặt đứt, không có nhặt về, nếu bình thường chắc chắn sẽ bị tàn phế, trừ khi phải đạt tới Siêu Phàm cấp hai, ngưng tụ cơ thể bất diệt, mới có thể khôi phục các chi đã bị đứt lìa.
Nhưng Thâm Lam từ lâu đã có phương pháp điều trị thuần thục.
Winnie vẫn chưa có đột phá Siêu Phàm, nhưng với sự giúp đỡ của trận pháp chữa thương, số lượng những nữ y tá đã tăng lên hàng chục lần và có rất nhiều người đã được cô dạy phép thuật chữa trị. Đội ngũ trị liệu của Thâm Lam đã bắt đầu thành hình, với sự giúp đỡ của viện nghiên cứu phép thuật với y học hiện đại, lại càng cho ra một số phép thuật mới như " khâu khéo léo", " giảm đau" và " làm sạch" đã được phát triển phổ biến hơn. Ngay cả khi không có thiên phú về hệ trị liệu, cũng có thể thông qua học tập để nắm giữ phép thuật.
Phối hợp với thuốc men có thể đủ để tái sinh một chi đã bị đứt lìa.
Hôi Nhận cũng không lo lắng, lúc được đưa lên cáng, nghiêng đầu, trầm ngâm nhìn Đường Vũ, ngập ngừng nó, " Lần này tôi bị thương, có thể phải mất....Hai tháng để nghỉ ngơi, trong thời gian này tôi không thể nào đảm đương công tác bên bộ tình báo, công việc này tôi sẽ giao lại cho Lạc Lâm phụ trách, giao cho cô ấy sẽ không có bất kì vấn đề gì xảy ra!"
Chỉ thấy Lãnh chúa có chút ngẩng đầu lên, ánh mắt vô thần và sắc mặt không chút thay đổi nào nhìn lấy anh.
Giống như đang nói cho anh biết, thương thế này của anh có thể hồi phục trong bao lâu, trong lòng không phán đoán được hay sao?
Hôi Nhận có chút gian xảo một tí.
Với sự giúp đỡ của bên bộ phận y tế, chỉ cần mất khoảng 10 ngày, không, 8 ngày.....Không ít nhất thì khoảng năm sáu ngày liền có thể khôi phục trở lại.
Nhưng, Hôi Nhận chỉ muốn nghỉ ngơi....Không đúng, là tu luyện!
Nhớ lại lúc trước, thực lực của anh không thua kém gì Y Liên, nhưng hiện tại anh đã thua tới một bậc, ngay cả lãnh chúa cũng không thể nào đánh lại!
Anh không muốn làm gánh nặng cho lãnh chúa.
Anh muốn xông xáo, muốn mạnh mẽ.
Mấy chuyện kia từ từ làm cũng được, chờ anh xài hết Nguyên Tinh rồi nói sau.
Ánh mắt dừng lại khoảng hai giây, thân thể Hôi Nhận từng trận co giật dữ dội, " A, ta....Bị thương....quá nặng."
Đầu hắn nghiêng qua một bên, giống như đã hôn mê.
Đường Vũ: "..."
Y Liên: "..."
Hồng Nguyệt: "......". Thật muốn trộm chút máu về làm thí nghiệm.
Người thức tỉnh nâng cáng: "..." . Rốt cục muốn khiêng đi hay không khiêng đây.
......
Ánh sáng mờ nhạt, dần dần biến mất ở cuối bầu trời.
Đường Vũ có chút xoa xoa cái đầu, giống như có từng tiếng chuông vang lên boong boong ở trong đầu.
Anh thật sự muốn ngủ một giấc, nhưng anh biết lúc này lực lượng tinh thần còn ít, nhưng rất là hoạt bát, giống như có vô số hạt va chạm hỗn loạn ở trong đầu.
Với 1 tiếng thở dài, anh bước ra khỏi lâu đài.
ĐI ở trên con đường lát sỏi, hương hoa, cỏ cây thơm nức mũi.
Nơi này rất yên tĩnh, hai bên biệt thự không còn cho thuê, đã bán ra bên ngoài. Chỉ có một ngọn đèn đường Nguyên Lực, có chút sáng mờ nhạt.
Bên trong khu vực tường thành cao khoảng 20 mét. Hiên giờ, nó chỉ mang ý nghĩa là tượng trưng, ngay cả tường thành ở khu vực bên ngoài, dưới sự phát triển mạnh mẽ của Thâm Lam, cũng không có tác dụng phòng thủ chủ yếu....Cũng không thể ngồi chờ làn sóng Ma Thú tấn công rồi mới thanh lý Ma Thú..
Bước ra khỏi tường thành, thế giới bỗng trở nên ồn ào.
Dưới chân núi có rất nhiều nhà cao tầng san sát, đèn đuốc sáng trưng, người đi bộ qua lại trên đường phố không ngừng nghỉ.
Đây chính là Thâm Lam, là thế giới mà anh đã tự xây dựng từ đống đổ nát.
Không cần phải lo lắng về sự uy hiếp của Ma Thú, không có khu ổ chuột. Chỉ cần chăm chỉ làm việc, bạn đều có thể sống một cuộc sống tử tế....Người già và trẻ em, trong mùa đông lạnh giá này cũng có nở ra những nụ cười thực sự.
Một cảm giác thành tựu to lớn, tràn ngập trong trái tim của mình.
Trước khi nhận ra, không ngờ mình đã vĩ đại đến vậy sao.
Đường Vũ vô cùng xúc động.
Suy nghĩ trong lòng càng vững vàng hơn.
......
Đứng lưng chừng giữa sườn núi, thả người nhảy lên, những nơi đi qua, không khí ở dưới chân ngưng thực, giống như đang đi ở trên gạch đá, chân giẫm lên không trung giống như giẫm trên mặt đất.
Thâm Lam có qui định là cấm bay, nhưng đối với anh, tự nhiên không có ràng buộc.
Lợi dụng bầu trời âm u và không dễ thấy, Đường Vũ đi đường tắt, chẳng mấy chốc đã đi đến khu vực an trí " Thác Nguyệt Hoa". Một trung đoàn phòng thủ gần 100 người đã đóng quân ở nơi này, đồng thời đã kéo lên dây tuyến cảnh báo những người có ý định vào trong.
Đường Vũ đi tới chỗ đội trưởng phòng thủ khẽ gật đầu rồi đi thẳng đến chân Thác Nguyệt Hoa.
Bộ dáng thật khác khi anh nhìn thấy ở Thánh Thành.
Thách nước to lớn, rộng khoảng 100 mét, nước đổ xuống với độ tạo 1000 mét, bọt nước bắn tung tóe, sương mù mờ mịt và che khuất tầm mắt, giống như đang ở trong chốn thần tiên, làm cho người ta có một loại cảm giác chấn động không thể nào diễn tả thành lời.
Sau khi chữa trị " Thác Nguyệt Hoa" đã khôi phục một số chức năng ban đầu, rèn luyện Nguyên Lực...Không còn dựa vào độ rộng của thác nước, mà dưới toàn bộ thác nước, hiệu quả rèn luyện tăng dần và độ khó lần lượt tăng lên, để cho người rèn luyện có thể lựa chọn vị trí thích hợp cho bản thân.
Đường Vũ giẫm lên phiến đá đi vào, bọt nước tạt vào mặt, cảm giác có chút ngứa ngáy.
Chẳng mấy chốc, đi tới dưới thác nước, lực trùng kích từ đỉnh đầu chảy xuống, hồ Nguyên Khí ở bên trong cơ thể có chút gợn sóng nổi lên.
Vẻ mặt của anh không hề thay đổi, giẫm lên phiến đá ở trên mặt nước bước lên phía trước. Mỗi lần bước lên, phiến đá ở dưới chân anh sáng lên với 1 chữ rune và sau khi chân anh rời đi, chữ rune đó sẽ mất đi vẻ rực rỡ của nó.
Dần dần, áp lực càng lúc càng lớn, hồ Nguyên Khí ở bên trong cơ thể giống như những cơn sóng biển dữ dội, lăn lộn không ngừng.
Ở Thánh Thành, trước khi " Thác Nguyệt Hoa" được chữa trị, hiệu quả rèn luyện Nguyên Lực đối với anh mà nói chả có bao nhiêu. Nhưng lúc này anh chỉ mới đi được có một phần ba quãng đường, áp lực khổng lồ đã khiến cho anh không cách nào thở nỗi. Không cách nào tiến thêm một bước, mà Nguyên lực đã tự chủ vận chuyển với tốc độ cao, hiệu quả rèn luyện cực tốt...Phải biết, bản thân của anh, chất lượng Nguyên Lực đã vượt xa những người cùng cấp.
Không uổng công mình hao phí lượng lớn tài nguyên để dịch chuyển " thác Nguyệt Hoa" về nơi này.
Đường Vũ thoát khỏi trạng thái rèn luyện, trong lòng lẩm bẩm nói: " Phần lớn của Thác Nguyệt Hoa vẫn còn bị hư hại, một số tài liệu có thể trao đổi với Bắc Đình và Cổ Linh Hoàng Triều, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể sữa chữa 1 chút.
Trao đổi vật liệu cũng không khó, lúc trước bán đi cái mác người tốt, làm cho phần lớn người Siêu Phàm chạy trốn, bạn bè giao dịch cũng không có phải nghiêng về 1 phía, những thế lực lớn này chắc cũng không đến nỗi từ chối.
Điều anh lo lắng nhất chính là những thế lực hàng đầu trên trái đất không có tài liệu để anh có thể chữa trị " thác Nguyệt Hoa".
Và khả năng này rất cao.
Hiện tại, Khởi Nguyên Tinh vừa mới khôi phục lại khoáng sản, thực vật, nguyên liệu kì lạ...Đều không có cách nào so sánh thời kì huy hoàng lúc đó. Theo như anh được biết, Khởi Nguyên Tinh năm đó cũng không phải tài liệu nào cũng có thể tìm được, một trong số đó tìm được từ bên ngoài Khởi Nguyên Tinh.
" Tuyến đường của tinh cầu đã bị nghiền nát, có thể tìm thấy một số tài liệu kì lạ và có lẽ đi đến một hành tinh khác nữa?"
Đường Vũ nhớ tới cổng dịch chuyển được tìm thấy ở " trạm dịch vụ số 2269" vẫn còn đang ở trong quá trình giải mã. Vẫn còn 1 số chỗ ở bên trong cổng dịch chuyển của lãnh địa mà anh còn chưa hiểu hết.
" Quên đi, việc ưu tiên hàng đầu chính là tìm kiếm những nguyên liệu còn đang thiếu, để cho lão Trần liên hệ với Bắc Đình để giao dịch...Chỉ là Siêu Phàm của Bắc Đình vẫn còn đang ở châu Úc, chả biết khi nào mới trở lại lãnh địa của mình.
Nghĩ tới đây, Đường Vũ luôn cảm thấy mình đã quên cái gì đó.
Dường như không quan trọng, anh lắc đầu và không nghĩ nhiều về nó nữa.
......
Châu Úc
Ban đêm tối đen.
Một sao băng vụt qua bầu trời và không lâu sau đó có hai chùm ánh sáng rực rỡ đuổi theo. Nguyên Lực từ bên ngoài đánh tới giống như tia laze rơi xuống mặt đất, đỉnh núi hay nổ tung ở trên không trung.
Tiếng nổ có chút vang dội.
Ngôn Đỉnh Thiên dồn hết tinh thần ở trên trường lực Siêu Phàm và bay hết tốc độ.
Trên người mang theo cuốn trục hồi thành, có thể sử dụng bất cứ lúc nào, nhưng ông vẫn có chút do dự.
" Nếu chạy về quá sớm, có thể nói thực lực của mình không đủ, chỉ cần kéo dài thời gian 1 chút, đến lúc đó quay trở về thành, cũng có thể tự biên lại câu chuyện, lấy sức mình đối đầu với hai ba kẻ địch, chiến đấu hồi lâu mới không thể nào địch lại mới rút lui."
Ngôn Đỉnh Thiên đang soạn một câu truyện ở trong đầu, " Cứ như vậy, có thể được xem là một thành tích không kém đi, đúng không?"
Chỉ là ông có chút bối rối, nên kéo dài thời gian bao lâu mới được.
Trận chiến Siêu Phàm, chiến đấu kéo dài ba ngày ba đem cũng chả có gì ngạc nhiên.
Lúc này mới chỉ trôi qua có một hai tiếng đồng hồ.
" Phải kiên trì tới cùng!"
Lão Ngôn tự động viên bản thân mình, quay đầu nhìn lại thấy hai tên Siêu Phàm đang truy đuổi, trường lực bao trùm cả cơ thể ông, vèo một cái đã hướng phương xa không biết mà bay đi.
......
......
Ngày hôm sau, Đường Vũ đi tới điểm hồi thành số hai, kiểm tra những bảo vật tu luyện đã đóng gói lại và dịch chuyển về.
Có " Nguyên Lực trì", " Vùng đất truyền thừa", " vùng đất thí luyện", v...v. Những cái nhỏ không bằng kích thước của 1 căn phòng, trong khi những cái lớn hơn thì giống như những ngọn đồi nhỏ, rất dễ thấy, tất cả đều chất đống xung quanh ở điểm hồi thành, chưa kịp sắp xếp lại..
Hoặc nói theo cách khác là anh thiếu Nguyên Tinh để sắp xếp.
Chi phí sắp xếp và sữa chữa của " Thác Nguyệt Hoa" trước sau gì đã tiêu của anh hết 10 triệu Nguyên Tinh, cấp 6 lãnh địa có thể được thăng cấp nhiều lần.
Kho chứa trong đó đã bị trống không hết 1 nửa, Đường Vũ không thể không chậm rãi kiếm lại.
Tạm chờ 1 vài ngày.
Lãnh địa hiện nay có lợi nhuận cao, việc bán trang bị, đạo cụ, thuốc men, khóa học phí của võ quán, các cơ sở tính phí của trại huấn luyện, cho thuê nhà cửa hay bán nhà, tiền thu được từ hành khách đi tàu, Thuyền Bay, thuế thương mại của nơi trú ẩn, ủy thác của Công hội mạo hiểm, v...v
Mỗi một hạng mục đều là thị trường hàng đầu của lãnh địa. Rốt cục, tổng số thu nhập Nguyên Tinh thuần túy ở trong lãnh địa, mỗi ngày cũng mấy triệu. Tất nhiên, việc chi tiêu cũng rất nhiều, các công trình phòng thủ, các quân đoàn, các bộ phận chính và các dự án cần phải bảo trì...Cuối cùng, thu nhập ròng cũng chỉ có 600.000 Nguyên Tinh.
Một ngày của Thâm Lam có thể ở một nơi trú ẩn lớn bình thường có thể trang trải hơn nửa tháng.
Đường Vũ đang suy nghĩ có nên làm chút mua bán với Bắc Đình hay mở thêm một số chỗ trồng rau hẹ?
" Khu vực truyền thừa" giống với tửu quán, hạch tâm hẳn là truyền thừa một loại nào đó. Chỉ là tình huống ở Thánh Thành có chút vội vã, không có thời gian phá bỏ, đem dịch chuyển cả " khu vực truyền thừa" về nơi này.
" Cái này chắc không cần chữa trị, khi có thời gian thử những truyền thừa này. Nói không chừng còn có thể giống như Y Liên, có thể kế thừa một bộ trang bị truyền thừa chuyên nghiệp như Y Liên. Đồ chơi kia so với thần binh Siêu Phàm dễ sử dụng hơn, có thể thu vào trong linh hồn còn có tiềm năng phát triển."
" Bảo địa đầu tiền đã bị bỏ qua (PASS), nhìn thấy chỉ còn có chục triệu Nguyên Tinh ở trên bảng hệ thống, ánh mắt của Đường Vũ rơi vào bảo địa tu luyện quan trọng, đó chính là " Nguyên Lực Trì".
Chính xác mà nói, có một số chỗ....Đã bị tháo dỡ một cách bạo lực ở trong Thánh Thành.
" Nguyên Lực Trì" vốn dĩ có chút lỗi nhỏ, trực tiếp bị va đập mạnh.
Cũng may, lúc tháo dỡ, đã hỏi ý kiến của Kevin mới tránh một số bộ phận quan trọng...Sau khi tháo dỡ, có thể lắp ráp trở lại, còn có thể sử dụng lần nữa cũng không kém bao nhiêu.
Tác dụng của Nguyên Lực Trì, anh biết rất rõ, tiêu hao rất nhiều năng lượng. Trong tương lại, " thác Nguyệt Hoa" có thể công bố ra bên ngoài để kiếm thêm tiền nhưng " Nguyên Lực Trì" khẳng định không được.
Diện tích của nó không lớn, Đường Vũ liền đêm địa điểm an bài, lựa chọn vị trí gần với chỗ tu luyện số 1 Thánh Địa ở Hậu Sơn.
Đỡ phải sau này chạy qua chạy lại hai bên.
Tiếp theo là phép lạ hàng ngày.
Trong khi những người sống sót ở nơi này lâu rồi chỉ biết thán phục, không có gì ngạc nhiên khi người ta gọi nơi trú ẩn Thâm Lam là kì tích.
Một số người thức tỉnh vừa mới đến nơi trú ẩn, sau khi nhìn thấy đều cảm thấy mình có vốn để khoe khoang sau này.
" Nguyên Lực trì" so " thác Nguyệt Hoa", mực độ hao phí cũng nhẹ hơn một chút khoảng 6 triệu 600 nghìn Nguyên Tinh.
Sau khi hoàn thành xong xuôi công việc, Đường Vũ mở bảng điều khiển của hệ thống, quả nhiên phát hiện giá trị niệm năng ở hàng bên dưới tăng lên không ít, đã lên tới 1,2 triệu.
Dân số thường trú ở trong lãnh địa đã tăng lên rất nhiều cũng làm gia tăng tốc độ của giá trị niệm năng tăng lên không ít.
Anh đã sớm có suy đoán.
Lãnh địa cấp bảy, chắc hẳn giống như cấp 4, đó là một nấc thang. Chắc chắn sẽ có 1 sự thay đổi lớn so với bây giờ.
Tên Siêu Phàm bộ tộc Ma Quỷ chết đi, chắc chắn sẽ để cho những tên Siêu Phàm của bộ tộc khác sẽ trở nên năm bè bảy mảng, nhưng lòng Đường Vũ vẫn như tấm gương. Thực lực của đám Dị tộc vẫn vượt xa hơn nhân loại, bọn chúng không có khả năng đoàn kết, nhưng nếu hai ba bộ tộc liên thủ cùng một chỗ với nhau cũng có thể đe dọa bất kì thế lực hàng đầu nào trên trái đất này.
Lần này, gây ra chuyện lớn, Thâm Lam chắc chắn sẽ lọt vào tầm ngắm của kẻ địch, không biết khi nào đám Dị tộc đó sẽ tập kích.
Anh muốn biến lãnh địa thành một nơi trú ẩn thật sự và bất kì nguy hiểm nào, anh cũng không muốn mất một ngọn cỏ, một cái cây, một bông hoa hay một hòn đá.
Càng không muốn sau khi đánh đuổi được đám Dị Tộc, dưới chân chỉ còn lại một cảnh tượng đổ nát hoang tàn.
Thậm chí hi vọng có một ngày, chạy trốn bỏ lại một nơi được xem là nhà.
Có 1 nhu cầu mạnh mẽ muốn tăng lên nhanh chóng.
Trong khoảng thời gian ngắn, Winnie, La Triết bao gồm cả anh chắc chắn sẽ sớm đột phá Siêu Phàm.
Mà lãnh địa thăng cấp, tác chiến ở lãnh địa càng có ưu thế lớn hơn.
Giá trị niệm năng đã vượt qua, chỉ là độ phù hợp của lãnh địa vẫn còn bị kẹt, cho nên việc nâng cấp vẫn còn bị kẹt lại.
" Ý...Chờ đã, độ phù hợp của lãnh địa đã tăng lên 2,33%?"
Đường Vũ nhớ rất rõ, mình dường như không có làm gì cả.
Độ phù hợp của lãnh địa vẫn còn là một điều bí ẩn và anh không có cách nào rõ ràng để tăng lên. Từ lúc lãnh địa tăng lên cấp năm, anh đã kẹt ở trong 1 thời gian dài.
Anh nhớ lại, những việc sáng nay anh đã làm, những công việc nổi bật anh đã làm chỉ có an bài " Nguyên Lực Trì".
An bài?
Chờ đã!
Khi " Nguyên Lực Trì" di chuyển, góc nhìn của anh nhìn từ trên cao, giống như anh có thể nhìn thấy toàn bộ lãnh địa từ góc nhìn của thượng đế.
Nó tương tự cảm giác bí ẩn mà anh ấy nhận được khi mới thăng cấp.
Đối với phạm vi quen thuộc trong lãnh địa, ở trạng thái này anh có thể dễ dàng xây dựng bất kì công trình tùy chọn nào ở bất cứ nơi nào. So với trạng thái bình thường, khả năng kiểm soát lãnh địa của anh được cải thiện hơn rất nhiều.
" Nói cách khác..." Đường Vũ nhìn về phía mấy " kiến trúc đặc thù mới" gần ở điểm hồi thành, ánh mắt khác hẳn. Sau khi tiến vào trạng thái " an bài kiến trúc" vài lần, rất có thể sẽ tăng độ phù hợp của yếu cầu nâng cấp."
Chỉ là, yêu cầu Nguyên Tinh quá lớn.
Làm thế nào để nâng cấp? Chỉ dùng sự giàu có mà thôi!