Sắc trời dần tối.
Cho dù bọn họ mới rời khỏi không gian Thánh vực hay những người thức tỉnh vẫn còn đang săn bắt Ma Thú ở trong tự nhiên. Tất cả đều lần lượt trở về nơi trú ẩn.
Đối với những người ở quá xa, không có cách nào trở về đã sớm chọn xong địa điểm, dựng doanh trại tạm thời và bố trí những cạm bẫy ở xung quanh.
Đêm tối, ở ngoài nơi hoang dã nguy hiểm ở bốn phía, nếu ở ngoài này 80% chắc chắn sẽ chết đi.
Tầm nhìn của con người bị hạn chế, Ma Thú càng thêm hung dữ, phạm vi đánh hơi càng rộng hơn. Chỉ cần có chút động tĩnh hay ngửi thấy mùi của con người, liền có thể dẫn đến nguyên 1 bầy Ma Thú chen chúc nhau mà tới.
Loảng xoảng, loảng xoảng.
Con tàu được gia cố bằng lớp thép dày ở bên ngoài, lai vút nhanh qua.
Kèm theo đó là tiếng gầm thét của đám Ma Thú, tiếng súng và tiếng nổ cùng nhau vang lên.
Dưới bầu trời đêm tối, những ngọn lửa thỉnh thoảng bùng lên.
Thâm Lam hiện mở một sô tuyến đường sắt như: tuyến Thâm Lam - Lâm Đông, tuyến Thâm Lam - Nam Thanh, tuyến Thâm Lam - Hoành Thành, tuyến Thâm Lam - Hối Dương.
Khu vực xung quanh có một số nơi trú ẩn lớn, chỉ có nơi trú ẩn Sóc Hồ, không thể mở tuyên đường xe lửa ở nơi này, bởi vì khoảng cách và địa hình.
Trong đó tuyến xe lửa Lục Lâm là tuyến đầu tiên được mở ra, xung quanh tuyến đường cứ cách vài trăm mét liền sẽ có 1 tháp mũi tên đứng sừng sững ở nơi đó. Đây chính là tuyến đường an toàn nhất, mỗi ngày chạy nhiều nhất, tối khuya vẫn còn chạy.
Các tuyến đường còn lại thì dài hơn, muốn bố trí tháp mũi tên dọc theo tuyến đường thì chi phí phát sinh quá cao.
Nếu suy nghĩ kĩ càng, đám Ma Thú bình thường cũng sẽ không phá hư những cái vật thể chết như đường ray xe lửa, Đường Vũ vẫn chưa có xây dựng kiến trúc phòng thủ toàn tuyến, mà chỉ mới xây dựng ở 1 số khu vực ở giữa. Sử dụng tường thành cấp 1 + tháp mũi tên cấp 3 + tháp pháp sư cấp hai để mở ra một số cứ điểm an toàn.
Do đó, mỗi ngày đều có đội ngũ bảo trì đường sắt, dọc trên đường đi kiểm tra tình hình của đường sắt.
Thứ hai cũng có 1 số người thức tỉnh đi bộ qua khu vực này, họ thường dọc theo tuyến đường sắt , phần lớn tương đối an toàn. Nhưng nếu có 1 đoàn tàu tình cờ chạy ngay qua, phía sau thì có vô số Ma Thú gào thét đuổi theo đoàn tàu...Như thế tương đối khổ sở.
Lúc này, trốn vào cứ điểm an toàn là phương án tốt nhất.
Ba tuyến đường này, số lượng ma thú ở dọc đường tương đối nhiều. Chuyến tàu khứ hồi chỉ chạy lúc 9 giờ sáng và ba giờ chiều. Tuy nhiên, khoảng cách Hoành Thành ở mấy chục cây số có một cột sáng ở Thánh vực kiên trì đứng vững, cho nên tuyến đường Lục - Hoành đã mở thêm 1 tuyến để chạy thêm ca.
Ngay cả khi bầu trời đã tối dần, đoàn tàu vẫn lao nhanh vun vút.
Đột nhiên ——
Ầm ầm! Ầm ầm!
Bành!!
Trong khoang hạng hai, tất cả các cửa sổ của đoàn tàu ban đầu được bao bọc bởi lớp giáp dày. Tất cả các hành khách giống như được bọc trong 1 hộp sắt lớn bịt kín. Mỗi lần đoàn tàu có va chạm , bên trong toa tàu liền có tiếng hét và tiếng thở dốc vang lên.
Hành khách giống như những con sóng lắc lư từ bên này sang bên kia, lúc lên lúc xuống.
Làm cho Trương Vệ Long có chút khó chịu.
Anh không phải người bình thường.
Ban đầu tận thế, anh đã thức tỉnh 1 năng lực rất mạnh có liên quan đến ngũ hành, năng lực rất mạnh và anh có thể điều khiển những Nguyên Lực hệ Kim, Mộc, Thủy Hỏa Thổ.
Dựa vào năng lực mạnh mẽ này, Trương Vệ Long đã có thể giết chết ma thú cấp hai chỉ vừa mới thức tỉnh.
Về sau, một đường vượt cấp giết chế kẻ thù, cấp 4 giết cấp 5, cấp 7 giết cáp 8. Với việc sử dụng năng lực và am hiểu sâu sắc về năng lực, năng lực ngũ hành phối hợp với nhau, khi anh ở cấp 10 có thể giết chết Ma Thú cấp 12.
Hiện tại, Trương Vệ Long đã đạt tới cấp 13.
So với người mạnh nhất ở nơi trú ẩn trước đây mà anh sinh sống còn mạnh hơn.
Cho dù những nơi trú ẩn ở kế bên hay xa xa 1 chút...Anh cũng hoàn toàn xứng đáng là người mạnh nhất.
Được đối xử giống như là khách VIP ở một số nơi trú ẩn địa phương.
Mỗi khi có nhiệm vụ khó giải quyết, chính là lúc tiểu đội của bọn họ xuất hiện.
Bốn người khác ở trong đội lính đánh thuê, tuy kém một chút. Nhưng mỗi người đều có thực lực cấp 9 đỉnh phong. Cho dù ở nơi trú ẩn lớn nào cũng đều xếp hàng đầu.
Ngay cả ở trong tư cách tuyển chọn của Thánh vực, ngoại trừ hắn ra còn có hai thành viên lấy được tư cách chiến đấu và tiến vào Thánh Thành.
Trương Vệ Long cũng không mở rộng qui mô đội lính đánh thuê, chỉ vì anh chướng mắt những người khác.
Tuy nhiên, cho dù anh cũng đạt được những thành tích đáng kể và thực lực mạnh mẽ như thế nào, cũng không bằng....Tuyến Lục Hoành vé đã được bán hết!
Các vé ở phòng hạng nhất đã bán hết sạch.
Hắn sắc mặt đại biến...Hắn sống ở Hoành Thành một chỗ quen thuộc, nhưng chả có cái rắm gì dùng ở nơi này. Chỉ có thể bất đắc dĩ mua được năm vé hạng hai, giống như 1 đám cá mòi, lắc lư ở trong một toa xe đông đúc.
" Tất cả đều do ngươi, nói cái gì muốn thử đi xe lửa 1 lần, còn không bằng bộ qua nơi đó. Lấy thực lực của chúng ta nếu đi vào ban đêm cũng chả có gì nguy hiểm."
" Nhiều nhất chỉ mất khoảng 2, 3 tiếng đồng hồ, nhẫn nhịn 1 chút liền tới nơi. Nghe nói khách sạn Thâm Lam đầy đủ tiện nghi và cuộc sống ban đêm ở nơi đó cũng không kém gì trước ngày tận thế. Đến lúc đó, ha ha ha...."
" Dù sao chúng ta cũng khó có thể quay lại, về sau trực tiếp định cư ở Thâm Lam, cũng không có tệ cho lắm..."
......
Đoàn tàu đã đến nhà ga Thâm Lam.
" Nơi trú ẩn Thâm Lam, được chi làm khu vực ở ngoại thành và khu vực nội thành." Trương Vệ Long ngẩng đầu nhìn bức tường thành cao khoảng 30 mét, sau khi kìm nén sự bàng hoàng ở trong lòng. " Khu vực nội thành mới chính là nơi tinh hoa nhất, sau khi đăng kí thân phận xong, chúng ta đi khu vực nội thành trước đi."
Có 1 điểm đăng ký thân phận ở bên cạnh nhà ga.
Không có bắt buộc, nhưng mà không có thẻ căn cước tạm thời rất khó đi lại ở trong Thâm Lam.
Trong lúc đăng kí, năm người bao gồm Trương Vệ Long tản mát ra khí tức, lập tức dẫn tới khu vực VIP. Không lâu sau, trên tay mỗi người đều cầm trên tay một tấm thẻ xinh đẹp.
Dựa vào tấm thẻ này, bọn họ trực tiếp đi qua cổng thành và bọn họ có thể đi lại hầu hết các khu vực ở nơi trú ẩn mà không hề bị ngăn cản.
Rất là thuận tiện.
Dịch vụ cũng chu đáo! Trên các con đường chính và hai bên đường, bạn có thể nhìn thấy một số nhân viên phụ trách hướng dẫn.
Vừa mới có chút bực bội khi ngồi trên đoàn tàu liền bị cuốn trôi không còn bất kì cái gì.
Trong lòng cảm thấy có chút ấm áp.
Nguyên Tinh bọn họ không có thiếu, theo lời của người hướng dẫn, thuê chiếc xe do Dị thú chở, đi đến khách sạn xa hoa nhất ở Thâm Lam.
Ánh đèn sáng rực rỡ chiếu rọi.
Những loài thực vật kì lạ ở cả hai bên toát lên một không khí mê hoặc.
Những người phụ nữ mặc sườn xám, nở 1 nụ cười rất là ấm áp.
Đến đúng rồi!
Trương Vệ Long và những người khác cho rằng phong cách trang trí khiêm tốn và xa hoa, làm cho ấn tượng của họ về nơi này, cảm thấy hài lòng và yêu thích.
Vì vậy, đến quấy lễ tân và nói thẳng muốn dãy phòng cao cấp nhất.
Tuy nhiên.
Đã full phòng.
Nhân viên phụ trách ở quầy lễ tân thành thật trả lời.
Vì vậy, Trương Vệ Long từ bỏ và chọn một dãy phòng khác.
Nhưng mà vẫn full phòng.
" ???"
Nhân viên lễ tân trong giọng nói lộ ra một chút bất đắc dĩ, " Bởi vì hôm nay, Thâm Lam của chúng tôi, người thức tỉnh đến nơi này quá nhiều, cho nên...Cái này...Đã không còn căn phòng trống nào."
Trương Vệ Long đã hiểu.
Năm phút sau, bọn họ đi đến một khách sạn khác.
Năm phút sau bọn họ cúi đầu ra ngoài.
Từ khu nội thành ra khu ngoại thành.
Từ khách sạn đầu tiên được đặt tên theo Thâm Lam, cho đến những khu khách sạn bình thường nhất.
Từ phòng VIP tối cao cho đến những căn phòng chung được dọn dẹp để cho người thức tỉnh ở.
Tất cả đều hết phòng!
Ngay cả tiệm net, phòng ở trong các quán bar v..v, cũng đã sớm bị những người khác để mắt tới.
Nhà vệ sinh công cộng sẽ phải xếp hàng.
Sự phẫn uất dày đặc nổi lên từ đỉnh đầu họ.
Người ta nói, vào ban đêm lạnh lẽo, nguy hiểm lên đến 80%, chỉ có nơi trú ẩn Thâm Lam mới có thể mang lại 1 chút ấm áp, nhưng mà hiện tại....
Gió lạnh thổi qua, những chiếc lá rơi trên đường lại cuộn lên, bay phấp phới rồi lại rơi xuống. .
Cùng nhau rơi xuống và khát vọng của họ có một cuộc sống về đêm.
Thật sự quá bất công.