Thâm Lam, nhà ga.
Trong khu vực bảo trì, có một số chuyến tàu đang đậu nơi đó.
Áo giáp ở bên ngoài dính chất lỏng đã bị khô cạn và đông đặc, chỗ nối giữa của các toa tàu, khe hở của lớp giáp ngoài, v...v, còn dính lấy một số ít thịt vụn, ở trong không khí tràn ngập mùi kinh tởm, khiến người ta có cảm giác buồn nôn.
Đây là đã được làm sạch rồi đấy.
Mỗi ngày, đoàn tàu trở lại Thâm Lam, nhân viên bảo trì đoàn tàu phải bắt đầu sửa chữa các chỗ bị hư hỏng ở trên tàu.
Đồng thời, áo giáp ở phần ngoài đã được làm sạch, một số con Ma Thú vẫn còn kẹt ở trong đoàn tàu vẫn chưa có chết, những thành viên bảo vệ đoàn tàu tiện tay làm thịt.
Năm ngày đã trôi qua, kể từ khi sự cố ở Thánh vực, số lượng người đổ vào Thâm Lam từ không gian Thánh vực bắt đầu giảm dần và chuyến tàu Lục - Hoành, lần thứ hai khôi phục mỗi ngày hai ca.
Dù là như thế, mỗi một chuyến như vậy, đoàn tàu đều khó mà tránh khỏi sẽ hư hỏng, nếu không thường xuyên bảo trì, thì những hư hỏng nhỏ sẽ tích dần thành những chỗ hư hỏng lớn hơn, dần dần sẽ ảnh hưởng đến hiệu suất của đoàn tàu. Ở thời khắc quan trọng, rất có thể tàu sẽ bị lật hoặc hư hỏng nặng khiến cho nhiều người mất mạng.
Không ai dám xem nhẹ chuyện này, có khi việc sửa chữa kéo dài liên tục từ tối cho đên1 sáng hôm sau.
Bốn năm giờ, sắc trời vẫn còn tờ mờ sáng, phía xa xa là bóng tối mênh mông hoang vu khiến cho người ta hoảng sợ.
Đèn Nguyên Lực ở phía nhà ga, ánh sáng rực rỡ.
Triệu Minh chào hỏi các đồng chí đang làm nhiệm vụ ở nhà ga xe lửa, dẫn theo năm thành viên con lại, đi ra khỏi nhà ga, dọc theo đường thẳng xe lửa đi thẳng về phía trước, lướt qua khu vực bên ngoài thành phố, thân ảnh rất nhanh bao phủ trong màn đêm, chỉ có mấy chút điểm sáng có chút lắc lư.
Cơn gió lạnh thấu xương thổi qua, mang theo cái lạnh thấu xương tủy.
Thực lực kém nhất, chỉ có người thức tỉnh cấp 3, run rẩy, gắt gao chùm cái áo khoác trên người bọc thật chặt, miệng thở ra một làn khí lạnh trắng xóa.
Khuôn mặt của Triệu Minh vẫn không có thay đổi, bên trong mặc quần áo chiến đấu bó sát và chi có một áo khoác ngoài. Nhìn có vẻ đơn bạc, nhưng đối với năm người khác, như vậy đã đủ rồi.
Bọn họ chính là đội bảo trì đoàn tàu.
Triệu Minh và những người khác đều là binh lính của quân đoàn phòng thủ, đều thuộc hàng cao thủ của một tuyến. Thực lực từ cấp 7 đến cấp 9, đi dọc theo tuyến đường sắt khoảng 100 đến 200 cây số. Trên đường đi sẽ có 1 số khu vực nguy hiểm cấp ba và cấp 4. Do đó lực lượng của đội bảo trì tương đối cao cho nên tính an toàn được bảo đảm cao, sẽ không có gì bất ngờ xảy ra.
Một số người khác là những người thức tỉnh thuộc bộ phận đường sắt, thuộc về đội ngũ " nhân viên bảo trì chuyên nghiệp".
Trong vòng 10 cây số của nơi trú ẩn, cơ bản tương đương với khu vực an toàn. Ma thú sắp bị liệt thành động vật quý hiếm ở khu vực này.
Đợi cho đến khi khoảng cách dần dần xa, đi sâu vào khu vực mà những người thức tỉnh ít hoạt động hơn, số lượng Ma Thú dần dần nhiều hơn.
Phốc phốc ——
Triệu Minh 1 kiếm đem đầu của Ma Thú chém rơi, khoét đầu lâu lấy Nguyên Tinh ra và dùng chân đá cái xác văng ra khỏi đường ray.
Hắn mang theo một cáo mũ chiến đấu, giống như mũ của thợ mỏ, ở trên có khảm đèn Nguyên Lực có thể điều chỉnh được công suất, vừa bảo đảm tầm nhìn của đám người Triệu Mình, lại không quá sáng để gây chú ý đến Ma Thú.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên bọn họ nhận nhiệm vụ bảo trì đường sắt, Triệu Minh đi đầu, hai thành viên đứng ở hai bên cánh, hai người còn lại ở phía sau, bọn họ di chuyển với tốc độ không nhanh không chậm.
Các nhân viên bảo trì chuyên nghiệp cưỡi một con rối giống sói thì ở giữa trung tâm đội ngũ, chùm đèn pin chiếu ở phía trên đường ray và những mảnh thịt vụn bị đoàn tàu chạy qua có thể nhìn thấy rõ ràng.
Thời gian trôi qua, những tia sáng bình minh dần dần xuất hiện ở đường chân trời.
Phía trước truyền đến tiếng rầm rầm, một bức tường đất xuất hiện ở trong tầm mắt của mấy người.
Đây là một tiền đồn đang được xây dựng, gần tuyến đường sắt. Sau khi hoàn thành, nó có thể trở thành một nơi dừng chân cho người thức tỉnh để tiếp tế và dọn dẹp các Ma Thú ở xung quanh. Trong tương lai có thể xây dựng " vòng tròn phòng thủ Thâm Lam", trạm tiền đồn này có thể về sau sẽ thay đổi thành trạm trung chuyển, tiếp tục phát huy tác dụng.
Vượt qua tiền đồn này, một nửa chặng đường đã trôi qua.
Triệu Minh và những người khác tiến lên phía trước và tính toán thời gian.
Ma Thú bình thường nói chung sẽ không làm gì trên đường ray, nhưng thỉnh thoảng sẽ khó tránh khỏi một số con thú nóng nảy phá hư. Lúc này, cần phải dừng lại và sữa chữa, cũng may với kinh nghiệm thành thạo trước khi tận thế và phối hợp với một số phép thuật được phát triển bởi viện nghiên cứu phép thuật và các đạo cụ tương ứng, hâu hết các vấn đề nhỏ đều có thể dàng giải quyết.
" Đội trưởng Triệu, đường ray phía trước có vấn đề."
Nhân viên bảo trì, người đang nhìn chằm chằm ở phía trước, ngay lập tức phát hiện ra vấn đề.
Mấy người đi về phía trước mười mét, đến khu vực xảy ra vấn đề, thấy đường ray này đã bị đứt gãy, chỗ bị đứt không có trơn tru, vành đai đứt gãy trước sau dài khoảng 1 mét.
Đây là một vấn đề khá nghiêm trọng.
Các chuyến tàu hôm nay trên tuyến đường này cần phải hoãn lại.
Triệu Minh có chút nhíu mày, dùng viên thủy tinh liên lạc (con), sử dụng lực lượng tinh thần báo cáo tình huống về nơi trú ẩn, trong lòng than thở, kì nghỉ buổi sáng hôm nay coi như là đi toong, cần phải tập trung quan sát đường ray bị đứt gãy.
" Đoạn đứt gãy này trông không giống bị Ma Thú cắn đứt, cũng không phải dấu vết bị giẫm nát hay dùng móng vuốt phá hư. Thay vào đó, nó giống như bị một lực lượng to lớn kéo đứt."
Hắn vữa nghĩ đến, cảnh giác xung quanh 1 cách cẩn thận.
Đường ray đoàn tàu được làm bằng kim loại đặc biệt, độ cứng và tính chất dẻo dai đã đạt tới hợp kim cấp D. Việc phá hủy không khó, nhưng nếu kéo đứt gãy....Triệu Minh cũng không biết rõ, mình có đủ thực lực để làm như thế hay không.
Nhưng sau đó suy nghĩ lại, cảm giác có chút không đúng.
Nếu dùng sức lực to lớn kéo đứt, đường ray ở hai bên sẽ đứt gãy và sẽ tạo thành hình ngoằn ngoèo. Thực tế, đường ray ở cả hai bên vẫn còn nguyên vẹn, mà chỗ đoạn đứt gãy này, đất và cát ở chỗ đứt gãy có chút tán loạn.
Khiến cho Triệu Minh có chút bối rối.
......
Vấn đề này, đầu tiên báo cáo bên Bộ đường sắt.
Sau khi điều tra, sẽ được báo cáo lên cho Bộ Nội vụ thành phố, sau khi Trần Hải Bình biết được chuyện đó sẽ báo cáo lên cho Đường Vũ.
Tuyến Thâm Lam - Hối Dương phát hiện ra chỗ đường ray bị gãy, tổng cộng có ba chỗ.
Hình dáng có chút tương tự nhau.
Tuy nhiên, không chỉ có tuyến đường này, mà mấy tuyến đường khác cũng xuất hiện các tình huống tương tự như thế, ngay cả tuyến Lục Lâm có đẳng cấp an toàn cao nhất, theo lý thuyết, Ma Thú hoạt động ở tuyến đường này, hầu như không có bao nhiêu. Xung quanh các khe nứt vực sâu đều đã bị trấn áp hết rồi.
Vậy mà vẫn xuất hiện một số chỗ đứt gãy.
Khiến cho anh không thể không chú ý mấy chuyện này.
Trong đó, có một chỗ đứt gãy nằm ở trong phạm vi của lãnh địa.
Đường Vũ cẩn thận nghiên cứu, rất nhanh liền có phỏng đoán: " Đất ở dưới chân chúng ta không ngừng mở rộng, cho nên....Đường ray mới vì thế mà kéo đứt gãy hay sao?"
Nói cách khác, trái đất không ngừng mở rộng?"
Thời kì hoàng kim, Khởi Nguyên Tinh vô cùng to lớn, Đường Vũ đã nghiên cứu và tin rằng 1 phần không gian đã được gấp lại và im lặng mà thu nhỏ lại. Hôm nay, Nguyên Khí dần dần khôi phục, Khởi Nguyên Tinh dần dần trở lại trạng thái huy hoàng như lúc trước.
Đây được xem như là chuyện tốt.
Với việc Thánh Thành mở ra ngầy hôm đó, nồng độ Nguyên Khí ở trên trái đất lại lần nữa tăng lên.
Nếu nồng độ Nguyên Lực của một hành tinh bình thường là 1, như vậy khi ngày tận thế xảy ra, nồng độ Nguyên Khí sẽ khoảng 2,5 và sau đó sẽ tiếp tục tăng lên kể từ đó, ước chừng khoảng 7,8. Trong khoảng những ngày gần đây có lẽ đã đạt tới 11, 12.
Những Tinh Linh đang ngủ say sẽ dần dần mà thức tỉnh.
Đường Vũ đã xác định chính xác một số nơi mà Tinh Linh có thể xuất hiện, thỉnh thoảng để quân đoàn điều tra đi dạo một chút, chờ mong lừa gạt một hai con Tinh Linh tiến vào lãnh địa.
Một số tài liệu quý hiếm có thể sẽ dần xuất hiện ở trên trái đất trong tương lai.
Chỉ là trái đất đang dần mở rộng và các việc kiểm tra đường ray xe lửa, tường thành, phải tăng cường lực lượng kiểm tra mới được.
......
Chuyến tàu bị hoãn đến 11 giờ và cuối cùng mới được khởi hành.
Ảnh hưởng không lớn.
Không giống như những ngày trước, trên tàu không còn đông đúc như những con cá mòi đóng hộp. Hầu hết những người đi tàu đến nơi khác đều là những nhà thám hiểm cấp cao nhận được ủy thác. Ngược lại, những người thức tỉnh vừa mới tiến đến Thâm Lam không có bao lâu, vẫn còn ở bên trong nơi trú ẩn, không có đi ra ngoài.
Trong túi bọn họ mang theo không ít Nguyên Tinh, mua một bộ trang bị rune, đến võ quan nghe một số bài học được công khai, đi đến trại huấn luyện để luyện tập và chiến đấu....Vui vẻ và không có cảm giác mệt mỏi, cảm thấy mỗi ngày dần dần trở nên mạnh mẽ hơn.
Có lẽ sau khi bọn họ cạn kiệt hết Nguyên Tinh trong túi, đó cũng chính là lúc thực lực của họ được cải thiện và rơi vào bình cảnh, mới giật mình, tiến vào chế độ kiếm tiền...
Sau đó lại thu hoạch một lần nữa.
Nhưng bọn họ cũng rất vui lòng.