Chương 501: Đường Vũ chưa bao giờ chơi gian lận (1)

Khu vực thi đấu cao cấp, vị trí tuyển chọn rất nhiều, khoảng 2000 người. Nhưng người có tư cách tham gia lại rất ít.

Hoàn toàn trái ngược với tình huống trước đó, mấy chục triệu, mấy trăm nghìn người thức tỉnh đang cố gắng tranh đoạt mấy trăm vị trí đó.

Đường Vũ suy nghĩ, nếu như trong khu vực Bát Đông của Thánh vực, người thức tỉnh trên cấp 10 không gom đủ 2000 người, vậy chẳng phải xấu hổ lắm hay sao.

Đến lúc đó, ngay cả một đối thủ cũng không có!

......

Thời gian đếm ngược dần dần kết thúc.

Một sức mạnh vô hình giáng xuống bao phủ lấy anh. Đường Vũ nheo mắt lại, thử giãy giụa, lại không thể nhúc nhích... Ngay sau đó, anh đã xuất hiện ở độ cao mấy nghìn mét ở trên trời, dưới chân là một màn sáng màu cam trong suốt. Xuyên thấu qua màn hình, anh nhìn thấy trên mặt đất vô số người thức tỉnh đang ngẩng đầu lên, nhìn lên phía trên.

Màn sáng đang xây dựng không gian chiến đấu theo hình vuông, giống y chang như hoạt hình vậy.

Không có không gian khép kín nào được hình thành và không có tín hiệu trận chiến được bắt đầu.

Không phải là...?

Lúc này, Đường Vũ lại nhận được tin tức mới, " Căn cứ vào số lượng người tham gia khu vực thi đấu cao cấp, tiến hành điều chỉnh một số qui tắc nhất định, hủy bỏ tư cách phục sinh. Mỗi người sẽ tiến hành tham gia năm lần khiêu chiến, xếp hạng dựa theo số lần chiến thắng. 2000 người đầu tiên sẽ được tuyển chọn, nếu số trận thắng giống nhau, sẽ xét theo thời gian của người thắng để lựa chọn người ưu tú hơn."

Ánh mắt anh lướt qua những bóng dáng thưa thớt ở trên màn sáng.

Hẳn là chỉ có mấy nghìn người, tối đa cũng không tới 10.000 người ( bao gồm Siêu Phàm, cấp bậc của Siêu Phàm cũng không có chia thành những khu vực riêng), tượng trưng cho thực lực cao cấp nhất trên Trái Đất hiện nay.

So với dự đoán, à, nhiều hơn những gì mà anh mong đợi.

" Khu vực thi đấu cao cấp, Thâm Lam cũng không có khả năng chiếm hết các vị trí tuyển chọn. Dù sao thì cũng có nhiều người như vậy tham gia."

Hơn một tháng trước, người thức tỉnh của Thâm Lam chính thức, ngoài trừ những người tùy tùng ra, còn chưa có ai đột phá đến cấp 10.

Nhà thám hiểm thì ngược lại là có. Ban đầu, tất cả bọn họ vốn là cao thủ thống lĩnh một phương, sau khi đi đến Thâm Lam, liền tiến thêm một bước.... Nhưng số lượng cũng không cao quá hai bàn tay.

Bây giờ, trong số những người thức tỉnh chính thức gồm có: Lộ Tiểu Bằng, Bành Ba, Mã Gia Phong, Lam Thanh Nhã, Quý Minh, Hạ Uyển Như, Thái Giai Giai, Tôn Ngọc và một số người khác đã đột phá bình cảnh.

Khoảng chừng 30 người.

Vẫn không nhiều....Một bên là người thức tỉnh chính thức, rất nhiều người đều là người thức tỉnh cấp thấp được bồi dưỡng cho đến nay. Cấp độ trung bình vẫn là không thể so với những tổ chức hàng đầu trên thế giới. Chẳng hạn như Bắc Đình.

Mặt khác, đột phá là một vấn đề của siêu hình học.

Bắc Đình có rất nhiều người thức tỉnh đều mắc kẹt ở bình cảnh cấp 9. Có không ít người có tư chất tốt, am hiểu sâu sắc về võ học thì càng dễ dàng đột phá, nhưng đó cũng không phải là tuyệt đối.

Có người đã bị kẹt ở giai đoạn này quá lâu, vẫn không có cách nào đột phá, có người chỉ cần thả bom hóa học liền có thể đột phá bình cảnh.

Đường Vũ nhìn thấy người thức tỉnh ở Bắc Đình.

Hầu hết bọn họ đều mặc quần áo chiến đấu có hình vẽ Thanh Long, Chúc Long, Ứng Long, ngoài ra còn có một số bộ phận khác, cũng như những người thức tỉnh độc hành. Đường Vũ nhìn thấy những người thức tỉnh độc hành mặc quần áo chiến đấu do Thâm Lam sản xuất, đứng trong đám cao thủ ở Bắc Đình, phong các khác lạ và đặc biệt dễ thấy.

Quân đoàn Tổ Long ở Bắc Đình có lẽ là nhóm lớn nhất trong khu vực thi đấu cao cấp lần này.

Mà người thức tỉnh mặc quần áo chiến đấu Thâm Lam, rải rác cộng lạu cũng không ít.

Ngoài ra, Đường Vũ cũng nhìn thấy một số người ăn mặc trang phục kì lạ, có người để tóc dài thắt bím, mặc quần ao1 như áo khoác, cũng có một số người đội mũ dài nhọn và để râu thật dài...

Một số người đeo đồ trang trí trước trán, mặt nạ, còn có khí tức không hề giữa lại mà bộc phát ra ngoài giống như mặt trời đỏ, ép tới gần những người thức tỉnh, sắc mặt hoảng sợ, liên tục lui ra phía sau.

Đó hẳn là người thức tỉnh của Kỷ Nguyên thứ tư.

Chỉ riêng những gì mà anh nhìn thấy đã có tới 200, 300 người. Đường Vũ tin số lượng còn nhiều như vậy, mặc trang phục tương tự như bọn họ, nhưng đã ẩn thân rồi.

Có lẽ, còn có một số người đã là Siêu Phàm!

……

Sau một lúc, từng bức tường sáng nhô lên ở phía xa, không gian chiến đấu cuối cùng cũng đã thành hình.

Đường Vũ nhìn về phía đối diện, là một người thức tỉnh không quen biết. Người đàn ông có dáng người cường tráng, cơ bắp hai tay to lớn, đang cầm hai chiếc rìu lớn dài khoảng một mét.

Rõ ràng đã tiến vào trạng thái chiến đấu, khí tức không hề giữ lại phóng thích ra ngoài.

Thức tỉnh cấp 10.

Đường Vũ nhìn về phía đối diện, liền thấy hai chân của đối phương phát lực, giống như sư tử đực nhào tới về phía mình. Anh cũng giơ tay lên, không có lấy vũ khí ra, nhanh chóng lướt qua những chiêu thức đã học được ở trong đầu.

" Chà, thử một lần kĩ năng sấm sét được truyền thừa bởi Ma kiếm sĩ xem sao."

Lốp bốp, trên bàn tay quấn quanh sấm sét, lòng bàn tay của Đường Vũ nhắm vào người đàn ông cường tráng ở phía xa, một tiếng nổ vang lên, tia chớp màu tím phun ra.

Oanh——

“Lôi Đình Nhất Kích” đánh trúng đối thủ với độ chính xác cao. Người đàn ông vạm vỡ, cứng đờ tại chỗ, cả người cháy đen, tóc tai dựng thẳng đứng như gai.

Trong giây tiếp theo, người đàn ông biến mất khỏi tầm mắt của anh và đó là một trận thua.

Đường Vũ khẽ gật đầu, “Lôi Đình Nhất Kích” chính là kĩ năng cận chiến, trải qua sự cải tạo của anh, bây giờ nó đã thành một kĩ năng chiến đấu tầm xa, đây cũng được xem là phép thuật....Thời kì cấp thấp, kỹ thuật chiến đấu khác biệt tương đối rõ ràng, mà đến thức tỉnh cao cấp, thậm chí Siêu Phàm, đủ loại thủ đoạn. Tất cả đều trăm sông đổ về một biển.

Điều này chứng tỏ việc sử dụng Nguyên Lực của anh đã nâng lên một tầm cam mới.

Trong hư không một cỗ lực lượng giáng xuống trên người anh. Sau khi anh phục hồi tinh thần lại, Đường Vũ đã xuất hiện ở doanh trại Thâm Lam trên mặt đất, đồng thời cỗ lực lượng kia đã hóa thành dòng nước nhỏ tẩm bổ toàn thân, bổ sung Nguyên Lực cùng thế lực anh vừa mới tiêu hao.

Y Liên, Nancy và những người khác đã trở lại chỗ cũ và một số người thức tỉnh vừa đột phá đã đạt tới cấp 10, ngược lại còn đang chiến đấu.

Sau một thời gian ngắn chờ đợi, ván thứ hai bắt đầu.

Đường Vũ lại một lần nữa được dịch chuyển đến không gian chiến đấu ở độ cao mấy nghìn mét. Lần này, đối thủ của anh là một người thức tỉnh đến từ Kỷ Nguyên thứ tư có cấp độ 12 mạnh hơn người đàn ông vạm vỡ kia rất nhiều. Đường Vũ thử kĩ năng truyền thừa hệ băng “Cực Địa Băng Nhận” của Ma Kiếm Sĩ, trong vòng 10 giây đã giải quyết xong đối thủ.

Ván thứ ba, người xuất hiện ở phía xa là một người thức tỉnh mặc quần áo chiến đấu của Thâm Lam, Đường Vũ cũng không biết anh ta là ai, nhưng người bên kia lại lộ ra vẻ ngạc nhiên, ngưỡng mộ, sùng bái và bất đắc dĩ thở dài....Sắc mặt của anh ta không ngừng thay đổi, cuối cùng bóng dáng cũng biến mất.

Chỉ mất một giây, anh đã giành được chiến thắng.

Ván thứ tư, đối thủ lại là người một nhà, khi nhìn thấy Y Liên mặc áo choàng băng giá và trên tây cầm pháp trượng, Đường Vũ chỉ biết thở dài.

Ở khu vực thi đấu cao cấp, Thâm Lam cũng không có bao nhiêu người, tại sao lại luôn là người nhà đánh với người nhà, còn có để hay không cho người ta vui vẻ chơi đùa!

Y Liên cũng nhận thua, bóng người biến mất rồi cả hai đã trở lại chỗ cũ.

Lúc này còn lại ván cuối cùng.

Trong số những tùy tùng, chiến tích cở bản đều là toàn thắng, chưa có gặp được Siêu Phàm của Bắc Đình hay Kỷ Nguyên thứ tư, Hôi Nhận thì ngược lại, đã gặp qua đối thủ ở giai đoạn thức tỉnh của Đại Viên Mãn, cùng cấp độ với anh ấy, nhưng đối thủ bị giải quyết chỉ trong vòng một phút.

Chỉ có Y Liên thua hắn, là thất bại duy nhất ở trong đám người.

Đường Vũ cũng không có lo lắng, năm ván ba thắng, khả năng cao sẽ tiến vào danh sách tuyển chọn. Cho dù Y Liên ở vòng cuối xui xẻo gặp phải đối thủ Siêu Phàm, lấy thực lực của cô vẫn nắm chắc thắng lợi rất lớn.

Đường Vũ nhìn về phía xa xa, đám người Lộ Tiểu Bằng chiến đấu vô cùng khó khăn, thừa dịp thời gian nghỉ ngơi, đội chữa trị nhanh chóng giúp cho bọn họ hội phục thương tổn.

Không lâu sau, lực lượng dịch chuyển lại một lần nữa bao phủ lấy anh. Đường Vũ vừa mới đứng vững thì ở phía xa truyền đến thanh âm to lớn.

"Tiểu tử, nhận thua đi, ta lười động thủ."

Anh nhìn lại chỉ thấy một người đàn ông để tóc dài hoang dại và áo choàng màu xám. Hai tay khoanh trước ngực, lơ lửng cách màn sáng khoảng một mét, ngẩng cao đầu và ánh mắt bễ nghễ.

Khí thế khủng bố đánh tới, giống như biển cả ở trong tâm bão, sấm sét cuồn cuộn, sóng to gió lơn.

Đó là Siêu Phàm!

Đường Vũ không ngờ, mình vậy mà trúng số độc đắc.

Tuy nhiên, không có khả năng nhận thua, đường đường là lãnh chúa của Thâm Lam, còn có biết bao nhiêu là người hâm mộ đang theo dõi...Anh cũng cần có mặt mũi nữa chứ!"

Vì vậy, Đường Vũ hơi nâng cầm lên, đưa ngón tay giữa ra hướng lên, lạnh lùng nhìn lại.