Chương 502: Đường Vũ chưa bao giờ chơi gian lận (2)

Tất Điêu Nam đến từ nước Cổ Diễm bị choáng bởi vì một cái Siêu Phàm vừa mới đột phá

Đất nước Cổ Diễm đã từng là một nước lớn, nhưng nó được cho là đã suy tàn bởi cuối Kỷ Nguyên thứ ba. Trong Kỷ Nguyên thứ tư, chỉ có thể xếp hạng một trong nhiều nước nhỏ và thậm chí không có một tên Siêu Phàm nào.

Bị ba nước lớn đàn áp, Tất Điêu Nam vô cùng đau khổ. Tuy nhiên, sau khi tỉnh dậy, ông phát hiện ra rằng người của Kỷ Nguyên thứ năm vô cùng yếu ớt và những truyền thừa để lại gần như là bị cắt đứt....Bọn hắn là người của Kỷ Nguyên thứ tư, khi đi đến thời đại này, có thể nắm bắt lấy cơ hội.

Giông như hiện tại, ông đã thành công bước vào cảnh giới mà biết bao nhiêu người tha thiết, cũng không hề kém người của ba nước lớn.

Trong bốn vòng đấu trước, ngoại trừ động tác nhẹ của bàn tay ở vòng đấu đầu. Trong ba vòng đấu tiếp theo, ông chẳng thèm nhúc nhích đến một đầu ngón tay, khí thế bộc phát ra ngoài, có thể khiến đám người yếu ớt đó sợ hãi, dọa đến tè ra quần.

Nhưng bây giờ, kịch bản có gì đó không đúng?

Tất Điêu Nam xác định 100% người thanh niên ở trước mặt cũng không phải là Siêu Phàm.... Nếu không chú ý tới thì thôi đi, hai người đứng đối diện nhau, cho dù có thu liễm khí tức như thế nào cũng không thể nào gạt được năng lực dò xét nhạy bén của Siêu Phàm.

Mà một tên ở giai đoạn thức tỉnh nho nhỏ, cho dù là Đại Viên Mãn, ở trước mặt ông là Siêu Phàm, chỉ là một con chuột nhỏ mạnh hơn một chút.

Dám thờ ơ, thậm chí còn khiêu khích? Người thức tỉnh ở phía đối tượng có phải là một tác phẩm được điêu khắc trên cát sao?

Tất Điêu Nam cảm thấy mình không cần tức giận với một bức tượng điều khắc. Ông giơ tay lên, năm ngón tay vồ lấy, bàng bạc Nguyên Lực hình thành một quả cầu, trong nháy mắt bay ra bên ngoài.

Chỉ một đòn tấn công này có thể hủy diệt một nửa ngôi làng.

Bùm!

Không khí nổi lên gợn sóng, không có khói bụi, luồng năng lượng mạnh mẽ khiến cho không gian có chút vặn vẹo, bao phủ lấy thân thể nhỏ bé của Đường Vũ.

Sau hai giây, dịch chuyển vẫn không đến đúng như đã hẹn, Tất Điêu Nam có chút nhíu mày, cảm thấy mặt mũi có chút không nhịn được.

Ông lại một lần nữa ném ra một quả cầu ánh sáng ra ngoài

Bùm!

Bùm!

Bùm!

Không gian trận đấu không ngừng chấn động, mười giây sau, năng lượng tán đi. Thanh niên mặc bộ áo giáp không chút tổn hao gì, xuất hiện ở trong mắt ông.

......

Đường Vũ cầm trong tay hai thanh kiếm dài có chữ rune, bắt chéo nhau.

Ánh sáng mờ nhạt của chiếc khiên từ từ tan biến.

Anh đặt hai thanh kiếm xuống, di chuyển cổ tay và cảm thấy....Cũng được, Siêu Phàm ở phía đối diện, so với tưởng tượng của anh có chút yếu hơn một chút, một chiêu " Ngự Thủ" của anh đã dễ dàng ngăn cản nó.

Đường Vũ cũng thấy tim mình đập nhanh hơn.

Trong không gian tinh thần có quá ít Siêu Phàm. Ngày thường đánh nhau, nhiều nhất chính là giao thủ cùng với Ngôn Đỉnh Thiên, ngoài ra còn có Y Liên và những tên Siêu Phàm của Dị tộc lúc trước tấn công lãnh địa....Tổng số lượng hàng mẫu cũng chưa tới hai mươi cái, mà anh ấy đã giao chiến không biết bao nhiêu lần, có chút chán.

Thật vất vả lắm mới gặp được Siêu Phàm, so với lão Ngôn còn yếu hơn. Đường Vũ bỏ đi suy nghĩ sử dụng tiền để giao đấu.

Không sử dụng đến Nguyên Lực để so chiêu, anh nghiêng về phía trước, đạp chân xuống đất, cả người bay ra ngoài như một ngọn đèn điện. Di chuyển với tốc độ cao, không khí loãng như nước nhớt, Nguyên Lực của Đường Vũ phun ra tạo thành áo khoác, sắc bén như dao, đem không khí chém ra hai bên, tốc độ càng lúc càng nhanh, cọ sát tới nỗi bắn ra tia lửa.

Bang!

Tất Điêu Nam đã triển khai tư thế, năm ngón tay uốn thành móng vuốt.

Đường Vũ trong nháy mắt vọt qua khoảng cách mấy nghìn mét. Khi đến gần, bước chân nhẹ nhàng nhấc lên " Thuấn Bộ", ngay sau đó đã xuất hiện phía sau lưng Tất Điêu Nam, một kiếm đâm ra.

Tất Điêu Nam không có xoay người lại, nhưng ông lại nắm chính xác lưỡi kiếm đó, ngón tay của ông có chút sáng bóng, liền ngay cả hợp kim cấp A cũng sẽ bị bắn ra mấy cái lỗ thủng.

Tay kia của Đường Vũ, trường kiếm phát ra ngọn lửa đỏ rực, vẽ ra một vòng tròn ở trên không trung, va chạm với móng vuốt của Siêu Phàm, phát ra âm thanh của kim loại.

Ngay lập tức, miệng có chút tê rần và Siêu Phàm chỉ cần nhấc chân bao bọc lấy ngọn lửa. rồi hướng mặt của hắn đá tới.

Không khí bị xuyên thủng giống như một vụ nổ kinh thiên động địa

Giống như đang ở trong tâm bão, chưa kịp chạm chân, gió như dao cắt thổi tới trước mặt.

Xét về tốc độ và khả năng phản ứng, Đường Vũ dù sao cũng không phải là Siêu Phàm, còn kém hơn rất nhiều!

Nhưng anh đã sớm có dự đoán từ trước, vì thế anh chỉ cần nhắm mắt lại, cảm giác giống như sóng nước khuếch tán ra làm cho hàng lông mày của anh có chút nhíu lại.

Dưới sự gia trì của kĩ năng cảm giác Siêu Phàm ( chiêu bị động), Đường Vũ đã có thể có thể nắm bắt từng động tác của lão Ngôn từ cấp 11, bây giờ càng rõ ràng hơn!

Tất Điêu Nam một chân đã ra, không khí vặn vẹo, tàn ảnh vỡ tan.

Bóng dáng Đường Vũ đã xuất hiện ở bên kia, tay phải cầm kiếm vẫn ở tư thể đâm về phía trước.

Tất Điêu Nam một chưởng đánh ra, Nguyên Lực tạo thành một cái hình ảnh bàn tay bay ra bên ngoài khoảng mấy trăm mét, gây ra tiếng nổ ầm ầm trước khi mờ đi và biến mất.

“Thuấn Bộ”

“Thuấn Thân Liên Thứ”

Con gió vô tận thổi bay mái tóc rồi bù và Nguyên Lực trong khí hải phát ra dọc theo kinh mạc, xuyên qua cánh tay, rót vào bên trong thân kiếm.

Tâm Đường Vũ như dòng nước tĩnh lặng, vẫn chưa thực sự ra tay.

Lòng bàn tay trái...

Nhấc chân phải...

Tất Điêu Nam giống như mặt trời toàn thân tỏa ra ánh sáng và năng lượng vô tận, nhưng trong cảm giác không ngừng của hắn, ánh sáng mặt trời dần dần thu lại, trở nên rõ ràng hơn.

Giống như một bức tranh mực trải ra.

Phía trên vẽ một bóng người phóng đãng không thể kiềm chế được.

Tay, chân, đều có đường cong hình thành hư ảnh.

Mọi chiêu thức chỉ là nhân vật do họa sĩ vẽ ra, mà Đường Vũ chính là người vẽ ra bức tranh đó.

Lực khống chế của anh đã đạt tới cấp độ Ý Cảnh.

Đường Vũ đang lần lượt thăm dò và hướng dẫn đối thủ theo hướng mà anh muốn rơi xuống!

Hai mắt, bỗng nhiên mở ra, bóng người lại xuất hiện, quang mang của trường kiếm đã được khống chế, giây phút này đã nở rộ!

......

Tất Điêu Nam mấy lần công kích không có kết quả, rõ ràng ông di chuyển nhanh hơn, nhưng đối thủ làm như biết nó ở vị trí đó mà tránh đi.

Tất cả sự di chuyển đều như nước chảy mây trôi, thuận theo tự nhiên.

Ông càng tập trung hơn, nhưng vẫn không có kết quả.

Đột nhiên, Tất Điêu Nam cảm giác được sự uy hiếp, một luồng sáng lạnh lẽo từ phía sau đâm ra, ông vặn vẹo cái eo, cánh tay để ra phía sau. Người nọ lại xuất hiện ở bên trái, từ một góc độ vô cùng xảo quyệt đâm ra một kiếm mang theo ngọn lửa.

Ngọn lửa màu tím đỏ làm cho không khí vặn vẹo thành vòng tròn, cảm giác nóng bóng làm cho Tất Điêu Nam cảm giác như bản thân đang ở trong dung nham của núi lửa từ khoảng cách nửa mét.

" Làm thế nào mà tên đó mạnh mẽ đến như thế?"

Ông không dám để thanh kiếm đó đâm trúng, thân thể không có chút quy luật nghiêng ra một mét, nhưng vẫn bị đâm trúng. Lực trường của Siêu Phàm lập tức vỡ tan như bọ nước, để lại ở trên cánh tay trái của ông một lỗ nhỏ và nghe được tiếng xèo xeo của nhiệt độ cao đang đốt cháy.

Đáy mắt của Tất Điêu Nam rốt cục cũng lộ ra vẻ sở hãi, ông cũng không để ý làm thế nào để phản kích, chân đạp lên đất, lực trường của Siêu Phàm cũng thúc đẩy bản thân, nhanh chóng hướng về phía sau bay đi.

Mà lúc này, sau gáy có cảm giác đau nhói như kim châm, trong nhận thức của Tất Điêu Nam, người thanh niên kia lại ung dung từ phía sau đâm tới. Ông nhanh chóng lui về phía sau, giống như mình đưa tới cửa cho người ta.

Không thể nào tránh khỏi!

......

Một kiếm xuyên thấu, bóng dáng của Tất Điêu Nam biến mất, trên mũi kiếm chảy ra vài giọt máu.

Ngay lập tức, lực lượng thần bí bao phủ trên người anh và Đường Vũ bị dịch chuyển trở về doanh trại của Thâm Lam.

Ngay khi đầu óc căng thẳng đã được giải phóng, cả người anh mềm nhũn nằm xuống, cánh tay không còn chút nào sức lực.

Trận chiến kéo dài không lâu, nhìn như từ đầu tới cuối anh đang đàn áp đối thủ và chơi ra cái cục diện 10-0. Nhưng thực tế, chỉ có Đường Vũ biết rõ ràng, anh đã làm tất cả những gì có thể, ngoại trừ không có sử dụng chức năng tiêu tiền ra. Tất cả những chiêu bài tẩy anh có, tất cả đều đã sử dụng.

Cuối cùng, anh mới có thể đánh bại một tên Siêu Phàm mới đột phá, buộc đối phương phải nhận thua.

Nghĩ tới đây, khóe miệng của anh không khỏi dâng lên 1 nụ cười.

Không cần tiêu tiền, không cần chơi gian lận, anh cũng có thể tự bản thân mình, đường đường chính chính vượt cấp đánh bại một tên Siêu Phàm.

Đối với các kĩ năng " Thuấn Bộ", “Thuấn Thân Liên Thứ”, " Cảm giác Siêu Phàm (bị động)", “Nguyên Lực thăng hoa (bị động),v...v. Hay chế độ độc quyền của lãnh chúa, làm tăng cường sức mạnh của anh ấy lên rất nhiều. Những kĩ năng này tăng trên phạm vi lớn, mà do Đường Vũ chọn lọc mà không có để ý.

Đừng quan tâm đến những chi tiết nhỏ này.