Con rối ác mộng đứng ở trên boong tàu đợi một lúc, cho đến khi tiếng la hét giết chóc bên dưới dần biến mất, trong lúc này có không ít khẩu pháo bắn về phía Thuyền Bay, nghe nói còn có pháo tụ năng ở trên tường thành mà sao vẫn chưa thấy xuất hiện.
" Không phải Sùng Thành hiện giờ, không có ai biết sử dụng pháo tụ năng sao?"
Lắc đầu, trước sự thúc giục của Ngôn Đỉnh Thiên, cả ha người bay về phía trung tâm của Sùng Thành, một dinh thự sang trọng đã được sửa sang thành dinh thự của lãnh chúa.
Một đội gồm 100 người tạo thành thế công sắc bén đã lao đến dinh thự của lãnh chúa.
Người thức tỉnh Sùng Thành đã đầu nhập với đám phần tử bất lương của Kỷ Nguyên thứ tư, vội vàng tập hợp lại không ít người, trên con đường dẫn tới dinh thự lãnh chúa, có hàng nghìn đội hộ vệ mặc đồng phục, nhưng đối mặt với đội ngũ tấn côn sắc bén của Bắc Đình và Thâm Lam, bọn chúng không thể nào phòng thủ, một đường bị giết tới dinh thự lãnh chúa.
Ầm ầm!
Một người đàn ông lực lưỡng từ trong dinh thự đi ra. Một quyền đấm ra, vô số áp lực từ cơn gió, chuẩn bị lao về phía tấn công sắc bén của đội ngũ thức tỉnh đang lao về phía dinh thự, nét mặt thay đổi liên tục lui về phía sau.
" Ai dám gây rối trước dinh thự của lãnh chúa....."
Ánh mắt của tên đàn ông lực lưỡng đi ra và khí tức Đại Viên Mãn bộc phát ra bên ngoài.
Người thức tỉnh Sùng Thành và đội phòng thủ dần dần hội tụ lại, nét mặt vừa mới vui mừng liền nhìn thấy trên ngực người đàn ông lực lưỡng đã che ngực, mạch máu ở trên da giống như những con rắn đang di chuyển.
Phốc,
Phốc ——
Vài giây sau, người đàn ông to lớn đã quỳ trên mặt đất, máu nhuộm đỏ trước mặt tiền dinh thự lãnh chúa.
Hồng Nguyệt ẩn nấp ở trong đám người liếm môi, rất là thỏa mãn.
......
Đội trưởng cầm dao sắc bén lao thẳng vào, những người thức tinh nào tu luyện hay những người kỷ nguyên thứ tư ở trong dinh thự, bọn họ đều ra tay chém giết.
Những người này đều ở cấp 13, kĩ thuật chiến đấu đã được rèn luyện mấy chục năm, cũng là những người nổi bật nhất ở cấp 13.
Tuy nhiên, Hồng Nguyệt và những người khác, vốn là những người giỏi nhất trong cùng cấp, lại có vũ khí và kĩ thuật chiến đấu tối tân nhất cũng đủ nghiền ép bọn họ....Trong vòng vài phút chiến đấu, mấy tên thức tỉnh Kỷ Nguyên thứ tư lần lượt bị đánh bẹp nằm ở trên đường.
Cuối cùng, một luồng khí tức đáng sợ bùng nổ từ dưới lòng đất của dinh thự lãnh chúa.
Mặt đất kịch liệt rung chuyển, có một tiếng nổ lớn. Các tòa nhà nổ tung, một người đàn ông trung niên với khuôn mặt dữ tợn từ dưới lòng đất bay lên.
Không khí phiêu tán, mây đen bao trùm, giống như một tôn ma thần.
Ngay khi hắn đưa tay ra, những khối đá vụn ở xung quanh bay lên và mặt đất nứt ra. Nền nhà vỡ vụn bị lực lượng tinh thần kéo lên giữa không trung và vô số đá vụn tập trung lại, tạo thành một quả bóng khổng lồ, giơ lên cao và chuẩn bị nện xuống.
Ầm ầm!
Hòn đá nổ tung, Ngôn Đỉnh Thiên lách mình đến giữa không trung, vừa nhìn thấy đối phương, hai mắt sáng lên như nhìn thấy Nguyên Tinh, điểm công huân, " Ha ha, người là của ta!"
Ông nóng lòng xông lên cùng với tên Siêu Phàm trung niên có khuôn mặt dữ tợn đối chiến.
Năng lượng cuồng bạo ở xung quanh bạo phát, những ngôi nhà ở bên trong phạm vi vài trăm mét đã sụp đổ, mặt đất phía dưới bị chia cắt thành những khe rãnh sâu to lớn.
Đội ngũ hỗn hợp Thâm Lam và Bắc Đình không thể chịu được sự ảnh hưởng từ cuộc chiến của Siêu Phàm, vội vàng chạy ra ngoài.
Những người thức tỉnh đội hộ vệ Sùng Thành dần hội tụ chạy tới nơi này, tính thể hiện sự trung tâm, nhưng bị dọa cho hoảng sợ đều chạy tán loạn.
Chỉ trong vòng chưa đầy nửa phút.
Dinh thự lãnh chúa có diện tích hàng chục mét vuông đã bị phá hủy hoàn toàn.
Đường Vũ tinh thần vẫn ở bên trong con rối ác mộng, kinh ngạc phát hiện, ông già Ngôn này vậy mà chiếm thế thượng phong?
Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy ông ta thế mà đàn áp một Siêu Phàm khác.
Không dễ dàng gì!
Đường Vũ nhìn thấy trận chiến đang dần chuyển ra ngoài và có vẻ như...Tên Siêu Phàm Sùng Thành kia đang có ý định chạy trốn.
Anh cũng không có ý định xem kịch, người bên trong dinh thự lãnh chúa cũng không có nhiều lắm, hủy thì hủy, diệt thì diệt, cũng chả sao cả. Nhưng bên ngoài còn có vô số người sống sót.
Con rối ác mộng bay về phía trước, một thanh liêm đao hư ảo ngưng tụ thành chân thật.
Kèm theo năng lực của tộc Tà Long, một lưỡi liềm chém xuống.
Hưu ——
Trực tiếp chém xuống trường lực của Siêu Phàm và rơi vào trên lương của tên trung niên lạnh lùng kia.
Hoa văn chữ rune ở trên áo giáp nhấp nháy, nhưng nó không thể nào chống lại sức mạnh của lưỡi liềm, vèo một phát đã mang theo một bộ máu tươi.
Có năng lượng màu xám đen bám vào trên miệng vết thương và sinh mệnh của Siêu Phàm không thể làm cho vết thương khép lại, ngược lại dần biến thành màu xám chết chóc.
Tên Siêu Phàm thức tỉnh từ Kỷ Nguyên thứ tư, rốt cục lộ ra vẻ hoảng sợ.
Làm thế nào có hai tên Siêu Phàm tấn côn hắn?
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Hắn không bao giờ tưởng tượng được, thảm họa máu ngày đó lại xuất phát từ những người bị hắn xem là thần dược để giúp hắn đột phá.
" Hạ thủ lưu tình, có chuyện gì chúng ta hãy nói......"
Ngôn Đỉnh Thiên chả thèm quan tâm, công huân tới tay, bỏ qua thế nào được.
Những nắm đấm liên tục đấm ra, đánh cho đối phương hộc máu.
Con rối ác mộng núp sang một bên, thỉnh thoảng hiện thân lưu lại trên người của tên Siêu Phàm trung niên kia một vết thương thật sâu.
Những lời van xin lòng thương xót càng thêm điếc tai.
Đường Vũ có thể ép buộc đối phương kí kết khế ước, nhưng lại vô cùng coi thường xem nhân loại như là vật hi sinh.
Tên Siêu Phàm có thể chưa bao giờ huyết tế, nhưng đám thủ hạ của hắn, Đường Vũ có thể nhận thấy một số hào quang mờ mịt lẫn khí tức oán giận lưu lại khi sử dụng huyết tế.
Khế ước có thể ràng buộc thân thể nhưng không thể ràng buộc tâm trí.
Đường Vũ không thể nào để một mối nguy hiểm tiềm ẩn ở trong lãnh địa của mình, cùng so đấu với Ngôn Đỉnh Thiên còn không thể thắng được, nhưng anh cũng không nhất thiết phải buông tha.
Vẫn là nên giết đi.
......
Hai người liên thủ, tên Siêu Phàm trung niên không có cách nào chạy thoát, đã bị áp chế hoàn toàn, vết thương trên người ngày càng nhiều, khí tức cũng ngày càng yếu.
Tên Siêu Phàm trung niên gào thét một tiếng, thiêu đốt Nguyên Lực ở bên trong cơ thể, cùng nhau chết chung, lập tức làm cho Ngôn Đỉnh Thiên và con rối ác mộng lui lại.
Khí tức cũng theo đó mà trượt xuống.
Tuy nhiên, ngay sau đó, tên trung niên Siêu Phàm lấy ra một cuốn trục kì lạ ở trên tay, cuốn trục đã hóa thành tro tàn, hắn ta được bao bọc bởi một cỗ lực lượng bí ẩn và biến mất trong nháy mắt.
......
Dinh thự lãnh chúa đã bị san bằng, nếu không phải Đường Vũ và Ngôn Đỉnh Thiên cố ý thu lại lực lượng, đem hơn phân nửa nơi trú ẩn phá hủy, đó cũng không phải nằm ngoài ý muốn gì.
Sự kinh khủng của Siêu Phàm bộc phát ra vào lúc này.
Bên này động tĩnh biến mất, ngay sao đó có người chạy vào dò xét, thấy chỉ còn lại có Ngôn Đỉnh Thiên và con rối ác mộng, rốt cục phá vỡ bầu không khí yên tĩnh. " Chết rồi?"
" Đã chạy thoát."
Khuôn mặt của Ngôn Đỉnh Thiên đầy cay đắng, Nguyên Tinh sáng lấp lánh trước mặt, công huân...Một cuộc sống tốt đẹp đang dần rời xa ông ta.
Ông nhìn sang một bên, " Người anh em, đôi khi cuộc sống cung không như ý, tám chín lần thành công , một lần thất bại không tính là gì..."
Lời còn chưa dứt, thân hình con rối ác mộng trở nên mờ ảo và biến mất trước mặt mọi người.
“???”
......
Cách đó hơn mười cây số.
Một bóng người từ giữa không trung rơi xuống, cả người bê bết máu, bộ dáng trông rất thê thảm.
" Cuốn trục dịch chuyển của mình! Mẹ nó chứ!"
' Hai người kia rốt cục từ nơi nào tới, rõ ràng mình chưa bao giờ nghe nói qua có Siêu Phàm ở nơi này!"
Vẻ mặt đầy oán độc.
Làm cho hắn bị thương nặng và sử dụng cuốn trục dịch chuyển cuối cùng của mình:
" Thù này, ta sẽ trả lại gấp trăm lần!"
Một giọng nói có phần quen thuộc từ bên cạnh truyền đến, " Tìm được ngươi, cũng không có dễ dàng nhỉ!"
Cách đó không xa, một bóng người mặc áo choàng bỗng nhiên xuất hiện.
Con rối ác mộng cầm chiếc liềm, khả năng di chuyển giữa hư ảo và chân thực giống như thuộc hệ không gian. Nếu đối phương trốn thoát bằng những cách khác, Đường Vũ chắc chắn không thể nào đuổi theo được.
Nhưng lúc đó, sau khi cuốn trục đó bị xé rách, anh lại phát hiện mình có thể cảm nhận sự dao động của không gian, cho nên đã lần theo manh mối để tìm tới.
Không thể nào tưởng tượng được ở trong cơ thể con rối ác mộng, còn có thể lĩnh ngộ được lực lượng không gian!
Trong đáy lòng hưng phấn, một cỗ xe với con chiến ngựa xương hiện ra, con rối ác mộng cưỡi ngựa chiến đối với tên Siêu Phàm trung niên vẻ mặt xám xịt, một lưỡi liềm xẹt qua.