Chương 457: Lợi ích của việc sở hữu con rối ác mộng (1)

Tạ Y nói thêm, " Bắc Đình suy đoán, trong số những kẻ côn đồ của Kỷ Nguyên thứ 4 kia, có thể có người đã đột phá Siêu Phàm. Bắc Đình hi vọng chúng ta có thể cử hai Siêu Phàm đến để giải quyết vấn đề này."

Đường Vũ không khỏi kinh ngạc, nếu không phải Siêu Phàm, Bắc Đình sẽ không giao chuyện này cho Thâm Lam...Mặt khác bên phía Bắc Đình cũng không có phương tiện di chuyển như Thuyền Bay, cho dù có trực thăng để vận chuyển, cũng chỉ có thể hoạt động ở xung quanh vòng vây phòng thủ.

Về phần Siêu Phàm bên phía Bắc Đình, ngay cả bốn phương vẫn còn đang giằng co chiến đấu, chứ đừng nói đến việc rảnh tay....Nghe nói Mạnh sư phụ là Siêu Phàm mạnh nhất ở Bắc Đình. Nếu phái đi ra ngoài hai cái mặt hàng như Bách Lý Bá, cho dù có chuẩn bị đầy đủ thì khả năng cao sẽ không thể nào ngăn cản một Siêu Phàm cố gắng chạy trốn.

" Nói với những người ở Bắc Đình, chúng ta sẽ đồng ý và cũng chỉ phái hai Siêu Phàm mà thôi...." Đường Vũ suy nghĩ đến việc để Y Liên hay Nancy đi. Sau khi suy nghĩ lại, vẫn là đừng có lãng phí thời gian tu luyện quý giá của các cô gái, liền trả lời, " Tôi sẽ để cho cố vấn Ngôn đi một chuyến và người còn lại, ừm, liền..."

......

Trạm trung chuyển Thâm Lam.

Trong phòng khách, ngoại trừ Diêu Quân bên phía Bắc Đình, còn có một vị phí đoàn trưởng quân đoàn Tổ Long và một người chỉ huy lực lượng bảo vệ thành phố.

Hai người còn lại đều là lãnh đạo nhiệm vụ lần này.

Đối diện chỗ ngồi, Tạ Y mở mắt ra, " Ông chủ bên chúng tôi đã đồng ý, đến lúc đó sẽ có hai vị Siêu Phàm tham gia hành động lần này, sáng mai có thể hành động."

"Là hai vị lần trước sao?"

Lần trước hai người đi theo bên cạnh ông chủ Đường đều là Siêu Phàm, những người khác không có trông cậy vào ông chủ Đường tự mình ra tay, thậm chí họ còn không dám đặt kì vọng cao đối với Thâm Lam phái ra hai Siêu Phàm.

Siêu Phàm không dễ gì ra lệnh.

Tổng bộ Thâm Lam, khẳng định cũng cần phải bảo vệ.

Mấy vị cung phụng ở Bắc Đình, không thể nào sai khiến được, Thâm Lam có thể phái ra một người Siêu Phàm....Ban đầu, hội đồng quyết định, tính toán nhờ Mạnh sư phụ đi một chuyển. Một hai ngày chắc chắn sẽ không có xảy ra vấn đề gì quan trọng, giờ nhìn cho kĩ vào....

Thâm Lam quả nhiên là một đồng minh đáng tin cậy.

Chỉ là nghe Tạ Y nó: " Lần trước? Tất nhiên là không phải, thay đổi người bộ không được hay sao?"

Bên phía các anh nói muốn đổi là đổi hay sao? Không đúng! Bên phía các anh bộ Siêu Phàm nhiều lắm hay sao!

Diêu Quân suy nghĩ một chút, nói không chừng bên phía người ta thật sự có.

Bây giờ, anh muốn biết bên phía Thâm Lam thật sự có bao nhiêu Siêu Phàm!

......

Nơi trú ẩn Sùng Thành.

Trước khi tận thế, Sùng Thành là một thành phố lớn, Sùng Thành là ngọn hải đăng cho những người sống sót ở xung quanh.

Kể từ khi thành lập nơi trú ẩn Sùng Thành, nó đã trải qua tổng cộng 3 lần tấn công của làn sóng ma thú cấp 5, mười bốn lần làn sóng ma thú cấp 4 và vô số làn sóng ma thú cấp thấp....Sùng Thành vẫn luôn đứng vững không ngã.

Thực lực người thức tỉnh ở Sùng Thành ở trong khu vực xung quanh cũng được xem là nơi trú ẩn hàng đầu.

Mỗi ngày, đều có đội ngũ người sống sót từ nơi khác xa xôi chạy tới và định cư ở Sùng Thành.

Cho đến ngày chủ nhật đẫm máu, khoảng 50 ngày về trước.

" Anh Vương, chúng ta nhất định phải đi, bằng không chúng ta sẽ trở thành người mất tích lúc nào cũng không ai hay biết!"

Người tên Vương đang núp ở trong bóng tối tòa nhà, ngó đầu nhìn qua bức tường thành ở phía xa!

Cửa thành đã đóng lại, một nhóm người thức tỉnh mặc đồng phục Sùng Thành, đang đứng gác trên tường thành thảo luận vui đùa.

Người tên Vương nhỏ giọng nói: " Không trốn được, muốn chạy trốn, chúng ta đã chạy từ lâu cũng không có đợi tới bây giờ? Chúng ta còn có thể sống ở trong thành một thời gian, nếu bị phát hiện chạy trốn, vậy nhất định ngày này năm sau là ngày giỗ của chúng ta!"

" Chạy trốn vẫn còn có một tia hi vọng, không chạy trốn, còn muốn trọng cậy người đến cứu chúng ta hay sao, tỉnh táo lại đi..."

Khi anh ta nói, đồng tử người này bỗng nhiên co lại, sững sờ nhìn ở nơi xa.

Người tên Vương cũng theo bản năng nhìn qua.

Trên bầu trời, một chiếc Thuyền Bay khổng lồ lao ra khỏi mây mù và bất ngờ bay qua nơi trú ẩn Sùng Thành.

......

Năm phút trước.

Viễn Hàng Hào tiến vào biên giới của Sùng Thành, giọng nói của thuyền trưởng Mã Lợi Quốc truyền khắp cả chiếc Thuyền Bay, thông báo cho tất cả các chiến sĩ chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

Lúc này ở bên trên boong tàu, từng nhóm người thức tỉnh xếp hàng ngay ngắn chỉnh tề, nhìn qua có chút choáng ngợp.

Có ba mươi tên quân đoàn không quân, 100 tên quân đoàn điều tra.

Ngoài ra còn có ba trăm binh lính tinh nhuệ của quân đoàn Chúc Long từ bên phía Bắc Đình gửi đến.

Ngôn Đỉnh Thiên đứng ở mũi thuyền có chút hưng phấn.

Hắn bản thân là cố vấn Ngôn, rốt cục nhận được nhiệm vụ thực sự, có thể trình diễn kĩ năng của mình.

Không dễ dàng cho lắm.

Ngôn Đỉnh Thiên quay đầu lại nhìn về phía một người Siêu Phàm khác đang mặc áo choàng đen ở bên cạnh, ẩn giấu một gương mặt đẹp trai sau chiếc mũ trùm đầu đó.

Đó là cộng sự của ông ta trong nhiệm vụ lần này.

Cảm giác của ông chính là một người Siêu Phàm.

" Người anh em, mới tới nơi này đúng không? Vậy ngươi nhất định không biết sống ở trong Thâm Lam cần phải chú ý những gì."

Người đàn ông mặc áo choàng hơi ngẩng đầu lên.

Ngôn Đỉnh Thiên càng thêm hứng thú, " Haha, đừng nhìn chúng ta là Siêu Phàm nhận với mức lương cao, nhưng thật ra ở trong Thâm Lam, thứ gì cũng đắt đỏ, hơn nữa, mọi thứ giám đốc Đường đều rất tốt, chỉ có điều là hơi keo kiệt, cho nên chúng ta phải đem Nguyên Tinh có hạn tiêu vào sự hưởng thụ...Nhầm vào sự tu luyện.

Ví dụ, một tuần ăn hai bữa lớn, có thể tranh thủ thời gian huấn luyện quân đoàn thức tỉnh hay khi có nhiệm vụ thích hợp tìm nơi trú ẩn để thanh lý...Đây là tất cả những gì tôi bỏ ra trong vài tháng, tổng kết ra được những kinh nghiệm quý báu."

Dưới mũ trùm.

Sâu ở trong con ngươi, Đường Vũ có chút chế nhạo.

Rốt cục nên trừ vào tiền lương của ông già Ngôn này hay không trừ đây?

......

Con rối ác mộng đứng ở trên mũi thuyền, nhìn xuống phía dưới.

Bức tường thành cao lớn của nơi trú ẩn Sùng Thành, đã có thể nhìn thấy rõ ràng.

" Nghe nói những thành phần bất lương của Kỷ Nguyên thứ tư đã chiếm nơi trú ẩn Sùng Thành, đã lên kế hoạch sử dụng hiến tế để mạnh mẽ đột phá Siêu Phàm.

Vừa nhìn lại, tuy ở trên tường thành có không ít người thức tỉnh đang tuần tra, vẫn có thể cảm thấy nơi trú ẩn lớn như thế có mấy phần tiêu điều.

Quân đoàn thức tỉnh ở nơi trú ẩn Sùng Thành, chết thì chết, đầu hàng thì đầu hàng, đã số thì đã chạy trốn. Sùng Thành hiện tại, từng giây từng phút cũng đều có người thức tỉnh tính toán chạy trốn.

Thật hỗn loạn.

Nó cũng đe dọa nghiêm trọng đến những nơi trú ẩn ở xung quanh.

Bởi vì điều này, Bắc Đình mới có vẻ sốt ruột...Đường Vũ suy đoán Bắc Đình đã thử hành động tiêu diệt, nhưng đã thất bại, cho nên mới giao cho bọn họ.

Sau đó, quyền khống chế nơi này giao lại cho Bắc Đình.

Tuy nhiên, khu vực khai thác ở xung quanh thuộc về Thâm Lam và trung tâm lính đánh thuê ở Sùng Thành cũng sẽ được đổi lại thành " Công hội mạo hiểm", đây cũng là một phần ở bên trong giao dịch.

Có lợi cho Thâm Lam.

......

Chiếc Thuyền Bay qua Sùng Thành và chuẩn bị hạ độ cao.

Các chiến sĩ Thâm Lam và các chiến sĩ Bắc Đình đã chuẩn bị sẵn sàng, mỗi người cầm một sợi dây thừng từ trên boong thuyền nhảy xuống.

Lúc này, chiếc Thuyền Bay chỉ còn cách tường thành khoảng mấy chục mét, những người tức tỉnh cao cấp cũng không thể nhảy từ độ cao này xuống, nhưng các chiến sĩ đã nắm lấy sợi dây giống như họ đang nhảy bụng, đợi đến khi gần chạm đất, dây thừng đã giữ lại và để cho xung lực của bọn họ giảm xuống mức thấp nhất.

Mà ở độ cao mười mét còn lại, các chiến sĩ buôn tay, đáp xuống tường thành.

Từ trên trời rơi xuống.

Những người thức tỉnh đang tuần tra ở trên các tường thành đang cười khúc khích giờ đây tất cả đều choáng váng.