Đường Vũ đồng ý một cách dứt khoát khiến cho Lục Trường Hoành có chút ngơ ngác trong giây lát.
Ngay lập tức, hắn ta lại tung hô một phen và mang theo tâm tình thoải mái, Lục Trường Hoành trở về vị trí của mình.
Ánh mắt mờ mịt liếc nhìn những người ở phía sau lưng Đường Vũ.
Tổng cộng có 20 người, cho dù mỗi người đều là cao thủ hàng đầu ở trong Thâm Lam, nhưng.
Ba đoàn quân Tổ Long, mỗi một quân đoàn đều có mấy chục nghìn người thức tỉnh ở trong vòng tròn phòng thủ chưa thể hiện hết tài năng.
Những người đủ điều kiện để tham gia ba đoàn quân....Những người chiến sĩ có thể tham gia cuộc tập trận thứ hai, cuộc chiến chỉ dành cho cao thủ toàn là những người cao thủ bên trong cao thủ.
Mỗi người, đều có tư chất hàng đầu!
Siêng năng hơn người!
Lại có được phương pháp tu luyện và kĩ năng chiến đấu!
Thâm Lam lấy cái gì để chiến thắng?
Những quan chức cấp cao ở Bắc Đình cũng suy nghĩ như thế.
Không phải bọn họ coi thường Thâm Lam, nếu thật sự muốn coi thường bọn họ, cũng sẽ không mời Thâm Lam đến nơi này để xem diễn tập quân sự của ba đoàn quân.
Tuy nhiên, Thâm Lam có cường giả Siêu Phàm, nhưng cũng không có nghĩa thực lực của các chiến sĩ ở trong giai đoạn thức tỉnh có thể sánh ngang với Tổ Long.
Một là nơi trú ẩn chỉ có hàng trăm người.
Một nơi trú ẩn có vòng tròn phòng thủ có khoảng mấy chục triệu, thậm chí hàng trăm triệu dân.
Nếu đem cả hai bên lên bàn cân so sánh, cũng được xem như là mức độ coi trọng cao nhất rồi.
......
Ba đoàn quân tập trận.
Không có luật lệ quá mức chi tiết, nhưng các cuộc chiến đấu liên tục diễn ra theo thời gian và các cao thủ chiến đấu với nhau, bình thường đều ngầm thừa nhận cùng cấp chiến đấu.
Các cao thủ của ba quân đoàn lúc trước chiến đấu với nhau, đều là cấp 10 đánh với cấp 10, cấp 11 đánh với cấp 11. Hầu hết đều là cùng cấp đối đầu ở bên trong lắng đọng có chút lâu.
Chỉ đợi gần đến cuối cùng, những cao thủ hàng đầu tranh tài, mới có thể xảy ra tình huống cấp 12 đối đầu với cấp 13.
Sau khi Thâm Lam gia nhập, diễn biến trở thành cuộc chiến của bốn bên, tình huống lại khác biệt.
Sau khi cân nhắc, quyết định của những thí sinh lên tham gia tranh tài sẽ không còn bị giới hạn ở cấp 10.
......
Người đầu tiên ra sân là một thành viên của đội cận vệ.
Đường Vũ nhớ rõ tên hắn là Trình Tráng Tráng, đang ở giải đoạn giữa của thức tỉnh cấp 7, vẫn còn là một đứa trẻ mười lăm tuổi.
Đối phương là một trung đội trưởng của Thanh Long, thực lực cấp 7 đỉnh phong.
Sau khi lên võ đài, hai người không nói nhảm, Trình Tráng Tráng cầm chiến đao cấp B1, hét lên và chém xuống.
Người thức tỉnh bên phía Thanh Long, thân thể mọc lông dày đặc, tứ chi trở nên cường tráng, thân hình cao lớn, ngón tay biến thành những móng vuốt sói vô cùng sắc bén.
Đó là một người sói!
Đá bay cát bay, mặt đất nứt nẻ.
Trình Tráng Tráng có ưu thế vũ khí.
Tuy nhiên, người thức tỉnh quân đoàn Thanh Long có tư chất thân thể cao hơn một bậc, sau khi biến hình, hoàn toàn áp chế Trình Tráng Tráng.
Cả hai đều có kinh nghiệm chiến đấu phong phú và đã học được một số thủ pháp.
Trình Tráng Tráng đã chiến đấu một cách liều mạng và không có bỏ cuộc khi bị thương nặng, nhưng cuối cùng anh đã bị đánh bại với tỉ số cách biệt cũng không nhỏ.
Khi đứa trẻ cao 1.9 mét được cấp cứu, đôi mắt có chút đỏ hoe.
Lại tiến hành thêm vài trận chiến đấu, cấp bảy hai trận, cấp tám hai trận, cấp 9 hai trận.
Trong sáu trận chiến đó, hai thành viên của đội cận vệ đã xuất chiến và một số cao thủ từ một số quân đoàn lớn đã có 4 người ra sân.
Hai thắng, bốn thua.
Ba đại quân đoàn gồm Chúc Long, Ứng Long, Thanh Long cũng đối đầu với nhau và họ cũng ra sân sáu trận.
Từ bảng xếp hạng, Thâm Lam xếp ở vị trí cuối cùng.
Lục Trường Hoành lại cười không nổi.
Nó hoàn toàn khác xa với những gì mà hắn đã tưởng tượng, Thâm Lam đánh sáu trận, thua sáu trận.
Ngay cả việc giành chiến thắng trong bốn trận đấu với Thâm Lam cũng vô cùng khó khăn...Mỗi trận đấu đều ngang tài ngang sức, các chiến sĩ của cả hai bên thực lực đều ở cùng cấp độ.
......
Một số quan chức cấp cao ở Bắc Đình có người trầm trồ khen ngợi, trong khi những người khác thì tỏ ra ngưng trọng.
Ngược lại, những người thức tỉnh của đội cận vệ và một số quân đoàn lớn ở Thâm Lam đều có chút mất mát.
Họ không quan tâm tới Bắc Đình nổi tiếng như thế nào, nếu thua, vậy liền thua.
Trận này phải tìm lại những gì đã mất!
......
Nhìn thấy bọn họ thua mà không hề mất đi tinh thần chiến đấu, Đường Vũ cũng âm thầm gật đầu.
Người thức tỉnh ở Thiên Nam cùng cấp, không phải người thức tỉnh ở Thâm Lam, gần như không thể nào tìm thấy được người có thể khiêu chiến một trận. Ngoài miệng không nói ra, nhưng tâm lý của những người thức tỉnh dưới trướng ít nhiều có chút bành trướng.
Tầm nhìn quá hạn hẹp không có lợi cho sự phát triển.
Nước Đại Hạ, cho dù trái đất khổng lồ như thế cũng chỉ là một giọt nước ở trong đại dương.
Từ trong miệng của Kevin, Tinh Linh, Tinh Nguyệt và những người khác.
Đường Vũ mới biết được ở thế giới khác cũng có không ít thiên tài, đẳng cấp xưa nay không phải là trở ngại, thức tỉnh cấp 9 có thể chiến thắng thức tỉnh cấp 13 Đại Viên Mãn cũng không phải trăm năm khó gặp.
Ngay cả Đường Vũ có thể lấy giai đoạn thức tỉnh đánh bại Siêu Phàm, anh ta đắc ý sao?
Anh ấy không thể tự mãn!
Mọi người đều nghĩ anh là Siêu Phàm!
......
Những cuộc chiến đấu ở trong giai đoạn thứ hai, lại trở về những cuộc chiến đấu của những cao thủ cấp 10.
Ở Bắc Đình, hơn 60% cao thủ đã đột phá đến Ngưng Nguyên Cảnh đều là người của ba đoàn quân Tổ Long.
Nhưng cho dù như thế, số lượng cấp cao thủ của đại quân đoàn cộng lại, cũng chỉ có hai trăm người. Toàn bộ Bắc Đình cũng chỉ có ba trăm người.
Nhìn thì có vẻ ổn, kì thực, lại là từ trong hơn mười triệu người thức tỉnh đã trổ ra hết tài năng.
Người Thâm Lam ít hơn, cho nên phải thêm những trận đấu dưới cấp mười.
Nếu đổi lại những nơi trú ẩn lớn khác, thường chỉ có một hoặc hai cau thủ ở cấp bậc này, kém hơn chút nữa là những cao thủ còn bị mắc kẹt ở bình cảnh Tố Thể Cảnh đỉnh phong.
Trận này, Thâm Lam đối đầu với quân đoàn Thanh Long.
Thâm Lam có ít người, cho nên Thâm Lam dẫn đầu phái người lên võ đài, sau đó quân đoàn Thanh long sẽ phái người thức tỉnh cùng cấp bậc.
Đường Vũ ánh mắt nhìn qua đám người Tạ Y, La Triết, Tiểu Lật, cuối cùng rơi vào một gương mặt, có giá trị nhan sắc là 59 điểm.
" Quỷ thuật, lần này đến ngươi ra sân rồi."
" Hả?"
Trang Lai Phúc vẻ mặt ngây thơ, dùng ngón tay chỉ vào mình, nhiều lần tỏ vẻ mình sẽ không đánh nhau, mình rất là yếu đuối.
" Lai Phúc...." Đường Vũ nghiêm túc nói, " Ngươi nghĩ xem, ngươi đã vô cùng nổi tiếng ở Bắc Đình, nhưng cụ thể danh tiếng của ngươi là gì, chắc là cũng hiểu rồi chứ. Bây giờ, đã đến lúc chứng tỏ bản thân mình đối với mọi người rồi đấy."
Trang Lai Phúc suy nghĩ một hồi.
Mấy ngày vừa qua, hắn nghe được không ít người bàn tán to nhỏ, cái gì mà " quỷ thuật đạo tặc" bị trói mười tám tư thế, đây chính là lịch sử đen tối của " quỷ thuật đạo tặc" không muốn để cho người khác biết.
Cái gọi là danh tiếng càng lớn, sẽ bị bôi đen càng thảm hơn.
Trang Lai Phúc bỗng nhiên nắm chặt nắm đấm: " Ông chủ, ngài nói đúng, đã đến lúc nói với những tên cá lòng tong kia biết, tôi Nicolas, quỷ thuật đạo tặc, cũng có thực lực thật sự!"
Hắn ngẩng đầu, hùng dũng oai vệ khí phách đi xuống võ đài.
Đường Vũ nhìn thấy Lai Phúc khí thế đang thịnh, không đành lòng nói cho hắn biết chân tướng, cuộc tập trận của ba quân không thể nào công khai với bên ngoài, dù có thể hiện mạnh mẽ như thế nào, những người sống sót ở bên ngoài cũng không có một ai biết.
Nguyên bản lịch sử đen tối như thế nào, về sau cũng đen như thế.
....