Cuộc diễn tập quân sự của 3 đoàn quân là một cuộc diễn tập thường xuyên ở Bắc Đình, chủ yếu thể hiện kết quả huấn luyện trong khoảng thời gian này, cũng như để trao đổi và xem thử quân đoàn nào biểu hiện xuất sắc để có thể thu hoạch được nhiều tài nguyên hơn.
Sau khi một số tư liệu quay lại quá trình tập trận đã trải qua chỉnh sửa, sẽ được phát sóng tại thành phố Bắc Đình và tám thành phố vệ tinh, để thể hiện sự mạnh mẽ của quân đoàn nhân loại và ổn định lòng dân.
Một bên võ đài dựng lên một cái bục cao, phía trên bố trí một số ghế ngồi...Cũng không cần quá trang trọng, khán giả cũng chỉ là nhân viên cấp cao của Bắc Đình và một số thủ hạ đắc lực, dù số lượng có nhiều đi chăng nữa, chỗ ngồi cũng dư dả để ai nấy cũng ngồi được.
Tất cả những người đến đều tùy ý lựa chọn chỗ ngồi, có một số người thì đang đứng.
Không ít người mang theo vẻ tò mò và quan sát thật kĩ nhóm người của Đường Vũ.
Cuộc diễn tập nhanh chóng được bắt đầu.
Chủ yếu được chia làm hai bộ phận. Một là phần trình diễn của quân đoàn, hai là cao thủ so chiêu.
Bên phía phương trận của quân đoàn Chúc Long, lập tức đi ra mấy trăm người thức tỉnh.
Ưỡn ngực lên.
Đội hình đồng đều.
Khí thế ép người.
Năm trăm người đi tới bãi cát, cách đó ngàn mét có một mục tiêu dễ thấy, đúng lúc vang lên tiếng giải thích.
"....Tấm kim loại được làm bằng hợp kim cấp B, độ dày khoảng 25 mm. Ngay cả một của đánh của giai đoạn thức tỉnh Đại Viên Mãn cũng không thể nào đánh xuyên thủng tấm kim loại này."
Đường Vũ đã đoán trước được rồi.
Liền nhìn thấy 500 người thức tỉnh của quân đoàn Chúc Long, nhao nhao đưa tay phải ra.
Họ đeo găng tay dày với những viên đá quý màu đỏ được đính ở trên lòng bàn tay và sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Viên hồng ngọc sáng lên một màu đỏ rực, Nguyên Khí tụ tập ở chung quanh quảng trường. Trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một đám lửa, giống như những tia lửa chỉ trong chốc lát đã mở rộng ra hàng trăm nghìn lần, hình thành một quả cầu lửa khổng lồ với đường kính hơn hai mét.
Ngọn lửa đỏ rực, cháy bùng lên và không khí bắt đầu bị xoắn lại.
Đường Vũ mở con mắt tinh tường ra, chăm chú quan sát.
Người chỉ huy trận hình, người thức tỉnh đã có thực lực đến cấp mười. Trong tay cầm một thanh vũ khí kì dị, hai tay giơ cao, hét lên và dùng sức vung xuống.
Quả cầu lửa khổng lồ ở phía trên trận hình bắn ra, trực tiếp đánh trúng mục tiêu khổng lồ cách xa khoảng nghìn mét.
Mặt đất rung chuyển, khói bay đầy trời ở phía xa.
Một lát sau, mục tiêu cấp B làm bằng hợp kim đã bị luyện thành sắt nóng chảy. Trên mặt đất, xuất hiện một cái hố sâu có đường kính hơn mười mét, mép hố bằng phẳng bóng loáng.
Cảnh tượng có thể không thể so sánh với bom hạt nhân, nhưng xét về độ sát thương thì bỏ xa.
Nếu đòn này có thể đánh trúng mục tiêu, có thể giết ma thú cấp tai nạn chỉ một chiêu, cũng không phải là không có khả năng.
Đường Vũ đều hâm mộ.
Kết hợp với phép thuật cũng không có gì lạ, anh ấy cũng có chúng, vấn đề là anh không thể nào gom được 500 người có năng lực hệ hỏa!
Tiếp theo là phần trình diễn sự kết hợp của phép thuật.
Có trận hình toàn là người có năng lực hệ Thổ, biến một sân bóng đá lớn thành địa ngục cát lún.
Có hệ phong và hệ hỏa phối hợp với nhau tạo thành cơn lốc lửa quét qua.
Ngoài ra còn có kĩ năng chiến đấu kết hợp, tạo thành một đội hình chiến đấu gần giống như một bức tường sắt.
Còn trưng bày một ít trang bị mới của Bắc Đình để đối phó với ma thú.
Không thể không thừa nhận, nếu như quân đoàn Thâm Lam được xem là tinh nhuệ, thì ba quân đoàn Tổ Long ở Bắc Đình, chính là quân đoàn hàng đầu xứng với danh nghĩa.
Phương diện này, lãnh địa còn một chặng đường dài nữa để đi.
Đường Vũ xem nó một cách thích thú, mở mang tầm mắt và thậm chí còn phân tích rất nhiều kĩ thuật, kĩ năng chiến đấu và vũ khí, trang bị của ba quân đoàn ở trong màn biểu diễn tập trận kia.
Nếu bên phía Bắc Đình biết anh ta có kĩ năng bí ẩn như thế, chắc chắn không có khả năng mời anh đến xem màn biểu diễn lần này.
Mãi đến khi Nguyên Lực sắp cạn kiệt, Đường Vũ mới lưu luyến nhắm con mắt tinh tường lại, cũng không biết xấu hổ xuất ra bình hồi phục Nguyên Lực.
Lộ trình vận hành phép thuật của người thức tỉnh Long Tổ hoàn toàn rơi vào trong mắt hắn.
Sau khi phân tích nhiều hơn, giúp anh có chút cảm ngộ sâu về việc sử dụng và cải thiện các kĩ năng.
" Có lẽ ở trong tương lai, mình đối với Nguyên Lực vận chuyển càng thêm rõ ràng, khi hiểu rõ cách sử dụng con mắt tinh tường thành thạo, anh chỉ cần có thể nhìn qua một cái có thể sao chép được kĩ năng, kĩ năng chiến đấu. Chỉ trong nháy mắt có thể sử dụng chúng."
......
Giai đoạn đầu của cuộc tập trận ba quân đoàn chủ yếu là hoạt động theo nhóm, người thức tỉnh và vũ khí khoa học kĩ thuật phối hợp với nhau. Các nhóm bộ đội nhỏ đi sâu vào hậu phương phòng tuyến của kẻ địch v...v.
Nó kéo dài hơn một giờ và dần dần kết thúc.
Sau đó, giai đoạn thứ hai bắt đầu.
Trong số ba quân đoàn thức tỉnh của Tổ Long, những cao thủ của Thanh Long, Chúc Long, Ứng Long sẽ lần lượt ra chiến đấu.
Còn chưa có bắt đầu, phía sau đã truyền đến thanh âm, không ít người đã quay đầu nhìn lại, ngay cả Diêu Quân cục trưởng cục ma thú cũng đứng lên.
"Mạnh tông sư ngài tới rồi."
"Hoan nghênh Thủ Hộ Thần đến chỉ đạo."
" Mạnh sư phụ, mời ngài ngồi."
Đường Vũ theo âm thanh nhìn lại.
Đi ở phía trước là một thanh niên khoảng ba mươi tuổi, nhưng mái tóc đã đầy tơ bạc.
Khí tức hoàn toàn thu liễm, cơ bắp cân đối, mặc một bộ võ phục rộng rãi, nhìn qua cũng chỉ là một người bình thường, nhưng mà trong lúc đi lại, thế mà lại phù hợp với nhịp điệu, giống như cùng thiên địa dung hợp thành một thể....Chỉ có cao thủ mới phát hiện ra điểm này.
Đường Vũ biết đó chính là Siêu Phàm của Bắc Đình, Mạnh Cảnh Nhiên, Mạnh Đại Tông Sư.
Nhìn tuổi cực kì trẻ, nhưng thực ra đã hơn 90 tuổi...Nhưng Ngôn Đỉnh Thiên còn hơn 200 tuổi thì sao.
Dường như nhận ra những ánh mắt khác nhau, Mạnh Cảnh Nhiên nhìn lại, khẽ gật đầu, sau đó sải bước đi tới trước khán đài.
......
Giai đoạn thứ hai của cuộc tập trận chính là cuộc chiến đấu của những cao thủ hàng đầu.
Không có quá trình phức tạp, không có kĩ thuật cầu kì, chỉ có nghiên cứu về kĩ thuật chiến đấu tinh thâm.
" Chúc Long, đại đội 14, Triệu Hải Ba, thức tỉnh cấp mười."
" Ứng Long, đại đội 23, Tiền Đông Minh, thức tỉnh cấp 10."
Cả hai đều giao chiến bằng dao và thương thật. Tia lửa kim loại bắn tung tóe và tiếng nổ vang lên. Trong hình ảnh được một số camera có độ nét cao chung quanh ghi lại, gần như chỉ là những tàn ảnh chỉ hiện lên thoáng qua.
Thỉnh thoảng xuất hiện tiếng vũ khí vang lên, khi thì biến mất ở xa lộ ra bóng người.
Tuy nhiên, hầu hết các khán giả ở nơi này đều có thực lực không tầm thường, hai mắt ít nhất có thể nhìn thấy những tàn ảnh, không phải cái gì họ cũng không thể nhìn thấy.
Những trận chiến thực sự cũng không hề kéo dài.
Sau một thời gian, thắng bại đã phân ra.
"Chúc Long, Triệu Hải Ba, thắng."
......
"Ứng Long, Hình Phong, thắng."
......
"Thanh Long, Lý Nhị Cẩu, thắng."
......
Cao thủ của ba quân đoàn đều chiến đấu với nhau, tất cả đều đã đột phá đến Nguyên Ngưng Cảnh, dư ba của cuộc chiến đấu có thể làm thay đổi địa hình.
Một lúc sau, trên võ đài đã xuất hiện ra vô số hố gà lớn nhỏ khác nhau, thoạt nhìn còn tưởng đang ở trên bề mặt của mặt trăng.
Sau khi hồi phục một chút Nguyên Lực, Đường Vũ lại một lần nữa mở ra con mắt tinh tường.
Những kĩ năng chiến đấu của những người thức tỉnh có chút nhanh nhẹn, chính xác và tàn nhẫn ở trong quân đội, cũng có một chút tinh hoa của võ thuật Đại Hạ, còn có thể lờ mờ nhìn thấy một số dấu vết truyền thừa.
Nhưng nó rất nhạt nhẽo.
Cũng có ít kĩ năng chiến đấu bùng nổ ở trong trận chiến và đa phần là Trọng Trảm, Huyết Trảm.
Anh không biết Bắc Đình còn có kĩ năng chiến đấu cao cấp nào hay không, hay vẫn giữ lại một tay.
Mỗi lần trận chiến kết thúc, Mạnh Cảnh Nhiên đều phải nhận xét một phen...Những lời nhận xét của đại cao thủ võ lâm đã chỉ ra nhiều điểm thiếu sót trong trận chiến của các cao thủ Tổ Long. Đây cũng chính là mục đích tập trận của ba quân đoàn, Thủ Hộ Thần thời gian vô cùng bận rộn, không chỉ để quan sát chiến đấu mà còn để hướng dẫn.
" Ông chủ Đường, anh cảm thấy chiến sĩ Bắc Đình của chúng ta như thế nào?"
Nghe được thanh âm quen thuộc, đường Vũ híp mắt lại.
Lục Trường Hoành mang theo khuôn mặt tươi cười đi tới, người nào không biết còn nghĩ rằng hai người này có một tình bạn sâu sắc.
“Không tệ.”
"Ý tứ có phải nói khoảng cách vẫn còn lớn và vẫn còn một quãng đường dài phía trước để đi...Cũng đúng thôi, nghe nói ngay cả "Quỷ thuật đạo tặc" cũng dễ dàng bắt được, dưới tay của ông chủ Đường quả nhiên là cao thủ nhiều như mây."
Âm thanh của Lục Trường Hoành không nhỏ, một số người nhìn sang.
Ánh mắt của cục trưởng cục an toàn, càng không ngừng nhìn chằm chằm vào một thanh niên trong đội ngũ của Thâm Lam, chưa từng bắt được " quỷ thuật đạo tặc" khiến cho hắn mỗi lần ở hội nghị Bắc Đình đều không thể ngóc đầu lên được.
Nghe nói tên trộm đó lại bị một học sinh tiểu học bắt được.
Sắc mặt của cục trưởng cục an ninh càng đen như đáy nồi.
Các nhân vật cấp cao khác, ánh mắt không giống nhau, có một số nhân vật cấp cao lựa chọn có quan hệ tốt với Thâm Lam, có người thì nhìn không quen, có thể xung đột lợi ít hoặc không thể nào chịu đựng ở trong vòng tròn phòng thủ lại xuất hiện thêm một nhân tố không thể nào xác định.
Nhưng bọn họ đang tự kiềm chế, không có ai nói gì.
Cuộc đối đầu thường xảy ra ở trong bóng tối.
Lợi ích bị ảnh hưởng nhiều nhất chính là Lục Trường Hoành, lúc này vẫn giữ một khuôn mặt cười như không cười.
Hắn đã làm cho người ta âm thầm lan truyền ti tức, hoặc bôi nhọ, hoặc dời đi lực chú ý của lính đánh thuê, mới ngăn cản được sự lan truyền danh tiếng của trạm trung chuyển Thâm Lam. Nhiều người thức tỉnh đối với trang bị rune bị thổi lên tận bầu trời, có chút nghi ngờ chuyện này.
Nhưng Lục Trường Hoành cảm thấy, chân chính ngăn chặn Thâm Lam chiếm lĩnh thị trường, cũng không phải những hành động bí mật của hắn, thuần túy...Đó là sản lượng của Thâm Lam vẫn xa xa chưa có đủ.
Mặc dù như thế, lợi ích của hắn đã bị mất đi 10% và nếu mọi thứ cứ tiếp tục như thế...
" Đã như thế, tại sao ông chủ Đường không để thuộc hạ của mình hướng dẫn chiến sĩ Bắc Đình của chúng ta."
Hai chữ " hướng dẫn" của Lục Trường Hoành nhấn rất mạnh.
Trước tiên xé bỏ lớp ngụy trang cường đại của Tâm Lam, sau đó liên thủ với một số quan chức cấp cao đem Thâm Lam trục xuất ra khỏi thị trường Bắc Đình.
Những người khác không có nhiều tâm tư như Lục Trường Hoành, nhưng đề nghị này, bỗng nhiên lại nhận được không ít tán thành.
Trong tình báo, Thâm Lam liền có không ít cao thủ.
Lại có thể dễ dàng bắt được " quỷ thuật đạo tặc", còn chưa biết ra tay như thế nào.
Trong lúc nhất thời, ngày càng nhiều người mở miệng hi vọng Thâm Lam trở thành người tham gia cuộc tập trận này.
Diêu Quân, người vừa mới chạy đến bên cạnh Mạnh Cảnh Nhiên, vẻ mặt có chút xấu hổ, lại không thể nào nói được.
Đường Vũ liếc nhìn Lục Trường Hoành cười khanh khách, cảm nhận được không ít người phía sau tựa hồ nóng lòng muốn thử, vì thế mà gật đầu.
"Được rồi, chúng ta cùng nhau học hỏi và cùng nhau tiến bộ."