Sâu ở bên trong núi Nguyệt Nha.
Cảnh tượng cây cối héo vàng nhìn thấy thường xuyên hơn, mặt đất có chút nứt nẻ, dù vẫn còn nhiều cây vàng vẫn như cũ cao thẳng, lại làm cho người ta có một loại cảm giác sa mạc hoang vắng và yên lặng.
Một ngôi làng yên bình nằm ở trên núi Nguyệt Nha với những tòa nhà nhỏ hai ba tầng được xây dựng ở bên cạnh núi theo hình dáng của những mẫu ruộng bậc thang.
Làn khói bếp lượn lờ.
Xung quanh không có bất kì ma thú nào tới gần.
Đây là một ngôi làng yên bình, nhưng nếu ai có thể nhìn thấy người dân ở trong thôn, sẽ không khỏi nhíu mày.
Một số người mặc áo choàng đen và đeo mặt nạ, có người vẻ mặt lạnh lùng vội vã đi ngang qua. Nhiều hơn nữa chỉ là dân làng bình thường, vẻ mặt cuồng tín, giống như những tín đồ sùng đạo có thể cống hiến hết tất cả những gì mình có, ngay cả bản thân.
Phía Đông của làng.
Hai người thức tỉnh Kỷ Nguyên thứ tư mặc áo choàng màu nâu vàng cổ điển, ẩn mình dưới bóng cây, quan sát đám người lui tới, một người ở tuổi trung niên, người còn lại khoảng chừng 30 tuổi, trên ngực có đeo huy chương đại biểu cho giáo chủ của “Chung Yên Thần Giáo”
" Bác trai, khi nào tế phẩm mới đến lượt chúng ta, cháu nóng lòng muốn đột phá Siêu Phàm lắm rồi!"
Người đàn ông ngoài ba mươi tuổi nói.
Người đàn ông trung niên nhẹ nhàng lắc đầu, " Huyết tế đột phá, chỉ là một sự lựa chọn kém. Thực lực sau khi đột phá, so với chân chính Siêu Phàm, càng sẽ hao hết tất cả tiềm năng, không đáng."
" Nhưng...... Thần giáo không phải đã hứa với chúng ta, nếu lập được công lớn, liền ban cho chúng ta cơ hội để đột phá? Hơn nữa thần giáo thường xuyên ra lệnh cho người ở phía dưới mang đến những đứa trẻ có tư chất cao, nếu không phải để hiến tế thì cũng không thể bồi dưỡng thành những chiến binh quả cảm đi.
" Chiến binh quả cảm?" Người đàn ông vỗ đầu đứa cháu tra, " Cháu còn quá trẻ, những đứa trẻ bình thường đó thì muốn bồi dưỡng làm chiến binh quả cảm sao, những đứa trẻ có tư chất cao kia, theo suy đoán của chú, chắc là làm vật hiến tế, nhưng không phải vì để nâng cao thực lực.
" Phương pháp hiến tế của gia tộc, tài liệu được lựa chọn là những người thức tỉnh cấp cao. Giống như chúng ta muốn đột phá Siêu Phàm, cần phải có 10.000 người thức tỉnh trở lên, dựa vào những tài liệu khác có thể giảm đi tài liệu những vật hiến tế kia, với điều kiện hiện tại bây giờ không phải là không có khả năng gom góp lại...... Có thể phải mất vài năm.
Mà Thần giáo lựa chọn vật hiến tế thì ngược lại, lựa chọn những đứa trẻ với thực lực thấp tuổi còn nhỏ. Có một điểm mà cháu đây không hiểu được, với thực lực của mấy vị cấp cao của Thần Giáo, cầm xuống tỉnh Thiên Nam và tỉnh Tây Lâm, cũng chả có gì khó khăn. Nhưng bọn họ lại không có vội vàng như thế...."
" Bởi vì muốn thống trị dễ dàng hơn đi, hiện tại số lượng thành viên thần giáo không có nhiều, chờ sau khi tiếp tục phát triển lớn mạnh, thậm chí không cần đánh mà cũng có thể cầm xuống được."
Người thanh niên nói ra quan điểm cá nhân của mình.
Người đàn ông trung niên dậm chân, cây cối ở phía sau rung lên, lá cây bay tán loạn và rơi xuống. Mắt thường có thể thấy được những lá cay màu vàng úa.
" Hãy nhìn vào môi trường ở dưới chân chúng ta và suy nghĩ lại triết lý của Thần Giáo, đây không phải sự cai trị, mà là...... Sự hủy diệt."
Ông thơ dài, rồi thấp giọng nói, " Cháu không có phát giác, từ khi Thần Giáo đem tổng bộ đặt ở nơi này, chưa bao giờ có ma thú đến quấy rầy hay sao? Thần Giáo tín ngưỡng chúa tể, theo suy đoán của chú........ Chắc chắn là sự thật."
Đồng tử thanh niên co rút lại.
Lời nói của người đàn ông trung niên dần dần trở nên cuồng nhiệt, " Thế giới nhất định hủy diệt, cho dù có mạnh như Cổ Linh ngày xưa, cũng không thể nào xoay chuyển được số phận. Nhưng chúng ta thì ngược lại. Chỉ cần có thể chân chính trở thành tín đồ của Thần Giáo, đột phá Siêu Phàm, leo lên đỉnh cao hơn, điều đó khả năng rất lớn....."
Giọng nói bập bẹ dần dần trở nên không nghe được.
Vẻ mặt cuồng nhiệt cũng dần bình tĩnh trở lại, giống như những người vô cảm ở trong thôn, nhưng chỉ có sự điên cuồng ở sâu trong mắt, không thể nào xóa đi được.
......
Trong núi Nguyệt Nha.
Nơi trú ẩn Bình Lương vì muốn tiêu diệt toàn bộ "Chung Yên Thần Giáo", lần này đã cử tổng cộng 8.000 người thức tỉnh. Chỉ còn có 1500 người lưu lại ở bên ngoài phòng thủ, tiến vào trong núi có hơn 6.000 người.
Bóng tối bao trùm, nếu có đủ thời gian, có thể đem núi Nguyệt Nha rộng rãi này cho lật ngược.
" Thời gian của chúng ta không có nhiều, chúng ta cần phải tìm được tổng bộ của giáo phái trước những nơi trú ẩn khác!"
Như vậy chúng ta mới có thể vãn hồi lại danh dự bị mất và quan trọng hơn.....Cho dù " Chung Yên Thần Giáo" có bảo vật hay là phương pháp Huyết tế gì đi nữa, chúng ta nhất định phải tìm được và nắm giữ nó ở trong tay.
Đến lúc đó, sức mạnh của bản thân, bao gồm cả thực lực nơi trú ẩn có thể sẽ tăng mạnh.
Sở trưởng nơi trú ẩn Bình Lương đã nghĩ như vậy.
Ông còn đích thân chỉ huy và dẫn theo hàng nghìn người thức tỉnh tinh nhuệ nhất trong đó, tăng nhanh tốc độ trèo đèo lội suối, bổ ra cây cối và đá ngăn cản, tiếp tục tiến lên.
“Có người ở đằng kia!”
Sở trưởng Bình Lương nhìn qua.
Xa xa có một ngọn núi nhỏ, không có cây cối, chỉ có một tảng đá lớn sừng sững ở trên đỉnh núi. Lúc này, trên tảng đá có hai người mặc áo bào màu nâu vàng đang đứng trên tảng đá lớn kia.
Ánh mắt từ xa nhìn nhau.
Sở trưởng Bình Lương lộ ra vẻ vui mừng, " Nhất định là người của giáo phái."
Ông còn chưa nắm bắt tình hình kĩ càng, biết những kẻ dám xuất hiện lúc này nhất định rất mạnh, lúc này mới phân phí: " Không được cho bọn họ có cơ hội đánh du kích, đội một và đội hai, từ hai bên cánh bao vây lại, các anh đi lên cùng tôi. Chú ý hạn chế hành động của đối phương, tốt nhất là bắt sống, từ trong miệng bọn họ tra tấn để tìm ra vị trí tổng bộ của giáo phái!"
......
Có bắt sống hay không chả quan trọng, nhanh chóng dẹp tan bọn họ, chứng minh chúng ta ưu tú hơn những người khác."
" Vâng, thưa chú."
Trong khi nói chuyện.
Trong số hàng nghìn người thức tỉnh, có mấy chục người đang lao về phía trước với tốc độ rất nhanh, phóng qua những tảng đá gồ ghề giống như chạy nhanh trên mặt đất. Một người trong đó hai tay giơ lên, trên tảng đá, dưới chân hai chú cháu xuất hiện một bàn cờ khổng lồ.
Hai người mặc áo choàng nâu vàng giống như hai quân cờ nhỏ trên bàn cờ khổng lồ, tùy ý hành động. Còn bọn họ khả năng di chuyển bị hạn chế rất nhiều, dù di chuyển cỡ nào đi nữa, bọn họ chỉ có thể lên một ô nhỏ ở trên bàn cờ.
Năng lực đặc thù, Thiên Địa Kỳ Bàn.
" Thật thú vị, nhưng thực lực.....Quá yếu."
Người đàn ông trung niên hừ lạnh một tiếng, lực lượng ràng buộc của pháp tắc trên bàn cờ vỡ tan, người có năng lực ở phía xa khuôn mặt đỏ bừng, phun ra một ngụm máu, ôm ngực quỳ rạp ở trên mặt đất.
Hắn vừa đạp chân, tảng đá mạnh mẽ lõm xuống một cái hố hình bát, trải rộng lít nha lít nhít vết nứt.
Người đàn ông trung niên giống như một con đại bàng lướt qua ở bầu trời, chưa đầy một hơi thở, liền xuất hiện trước mặt đoàn cao thủ Bình Lương. Một người cao thủ cấp 9 đỉnh phong đám ra một quyền, phía sau chỉ nghe đến tiếng nổ tung, máu tươi văng tung tóe. Cao thủ kia giống như quả bóng bay bị hút khô ở trong không khí, mèm nhũn ngã xuống đất.
Một chiêu giết chết, người đàn ông trung niên động tác cũng không ngừng.
Cho dù người có thực lực mạnh nhất, trong mắt cũng chỉ có thể nhìn thấy cái bóng lướt qua, cấp 9 đỉnh phong bình thường cũng không phải là đối thủ.
Thanh niên cũng từ trên tảng đá bay xuống, không có xông về những cao thủ đó, chỉ là lướt ngang qua, lao về phía sau đoàn thức tỉnh, giống như con dê chui vào bầy cọp, ánh kiếm của hắn hiện lên, trong nháy mắt liền có mười mấy người chết đi.
Sở trưởng của Bình Lương hai mắt đỏ hoe.
Không phải nói bên trong " Chung Yên Thần Giáo", chỉ có mấy người mạnh mẽ từ Kỷ Nguyên thứ tư hay sao?
Rõ ràng bọn họ cũng là một trong những thế lực bao vây giáo phái, nhưng hết lần này đến lần khác lại đụng phải những người mạnh mẽ như thế.
Thâm Lam, Dương Thành còn chưa tính, bây giờ, ngay cả giáo phái cũng nhắm đến Bình Lương bọn họ.
Tại sao?