Chương 395: Ngoại cảm (2)

Có hai tòa nhà dạy học, cả hai đều có sáu tầng, không phải tầng nào cũng có người thức tỉnh canh gác ở đó, nhưng số lượng người cũng không ít, tổng cộng có khoảng hai mươi cho đến ba mươi người.

Nhiều người như thế mà tụ tập cùng nhau hay cách nhau có chút gần, nhóm người của Tôn Vũ, Thái Giai Giai muốn giải quyết một cách lặng lẽ là không thể nào........ Người thức tỉnh của cục an ninh Bình Lương cũng không phải kẻ yếu.

Nhưng bây giờ, hai mươi hay ba mươi người này được chia làm nhiều đội, mỗi đội ít thì khoảng hai ba người, nhiều thì khoảng bốn năm người. Kẻ địch nằm rải rải tất cả các tầng ở nhiều hướng khác nhau, bọn họ tuy chỉ có năm người....... Bốn người trong số họ, ngay cả khi chỉ có một người, họ đều có thể giải quyết một cách dễ dàng.

Lẻn vào mà không có tí áp lực nào.

Chỉ sau một phút, họ đã giải quyết hết tất cả những người thức tỉnh canh gác ở trong tòa nhà dạy học này và một số người ở trên sân thể dục cũng bị họ đánh lén....... Dùng phương pháp bạo lực lẻn vào, bị đánh cho bất tỉnh không hề có lực phản kháng nào. Ngay cả mặt nạ của nhóm năm người đi Tây Thiên thỉnh kinh còn chưa được nhìn rõ.

Tôn Ngọc và những người khác thở phào nhẹ nhõm.

Nhìn xung quanh một lần nữa, một số thi thể đã được mang đi, nhưng dấu vết vẫn còn chưa được dọn dẹp. Trên sân thể dục còn có vài chỗ trên mặt đất nứt ra, vết máu đã khô nhuộm màu nâu hạt dẻ ở trên cỏ dại.

Có thể xác định một cách mơ hồ chuyện xảy ra khi bị đám giáo phái này tấn công vào đêm đó.

" Giống như...... Trận chiến nghiêng về một bên." Thái Giai Giai nói ra.

Niên Thành Vĩ gật đầu, " Bởi vì đám giáo phái này có sức mạnh áp đảo, cho nên đêm đó không có lưu lại bất kì dấu vết gì, điều này gây khó khăn lớn cho cuộc điều tra, thủ đoạn khoa học kĩ thuật hiện đại không thể nào điều tra ra được manh mối."

" Còn những người có năng lực thì sao? Bình Lương có hàng chục nghìn người thức tỉnh, chắc chắn phải có năng lực đặc biệt nào đó có thể theo dõi hay điều tra."

" Xác thực thì có.....Bình Lương tìm thấy một người có khả năng quay lại và tái hiện lại cảnh tượng đêm đó."

Niên Thành Vĩ nhìn chằm chằm vết máu đỏ sậm ở trên mặt đất, quét từ sân thể dục đến đầu bên kia, sau một lát lắc đầu, " Hiện trường không khác gì khi phân tích và phán đoán, một nhóm giáo phái mặc áo choàng đen, chỉ chưa đầy một phút đồng hồ đã giải quyết hết lính canh và giáo viên của cô nhi viện, hơn nữa còn không có gây ra bất kì âm thanh nào. Khi các thành viên cục an ninh tuần tra xung quanh phát hiện ra vụ việc, bọn họ đã đi xa rồi."

" Quay trở về cảnh tượng đó cũng không phải là vạn năng, năng lượng tiêu hao rất nhiều, bị thực lực mạnh mẽ của đám giáo phái đó quấy nhiễu, không thể nào tìm được phương hướng đi....... Đã ba ngày trôi qua, có lẽ đám tà giáo đó đã quay lại hang hổ của mình."

Niên Thành Vĩ lắc đầu, nhìn về đám học viên, " Như thế, các ngươi có ý kiến nào khác không?"

Mấy người lắc đầu một cách chỉnh tề.

Một lát sau, Thái Giai Giai đi bộ đến sân thể dục gần tòa nhà dạy học, bên cạnh một xác chết chưa có được đưa đi.

Xung quanh xác chết được vẽ lên đường dây cảnh giới, Thái Giai Giai cũng không có ngu ngơ đến gần đó mà chỉ đứng gần quan sát.

Trên thi thể có trăm nghìn lỗ, giống như bị cây kim dày đâm qua, sớm đã không thể nhìn thấy khuôn mặt, trạng thái tử vong thật đáng sợ. Có lẽ chính vì thế mà cái xác chết này mới được giữ lại ở nơi này...... Cục an ninh muốn thông qua người chết để phán đoán ra danh tính của kẻ có khả năng giết người....... Nếu thành viên của đám giáo phái này vẫn còn lưu lại ở trong nơi trú ẩn. Bên ngoài có danh tính rõ ràng, những người thức tỉnh cấp cao và có năng lực đặc biệt rất dễ dàng tập trung vào đối phương.

Tuy nhiên, ba ngày đã trôi qua.

Không có tin tức gì ...Hay là nói bên cục an ninh Bình Lương đã đem tin tức này che giấu quá kĩ hoặc có thể nói, người thức tỉnh có năng lực xuất thủ này, là một người cao thủ vô danh đang ẩn nấp ở trong bóng tối.

" Có thể dùng ngoại cảm hay không?" Tôn Ngọc đi tới hỏi.

Thái Giai Giai lắc đầu, " Chết hẳn rồi, nếu như trong vòng vài tiếng mà linh hồn vẫn còn chưa biến mất hoàn toàn, tôi còn có thể liên lạc biết được một số tin tức, nhưng bây giờ...."

Cô đi vòng quanh sân thể dục, đi tới bên cạnh tất cả các thi thể chưa được thu hồi, dừng lại một chút và nói:

" Đã ba ngày trôi qua, tất cả linh hồn của thi thể đều đã mất đi..... Nhưng mà, chuyện này cũng đã nằm trong dự đoán."

Thái Giai Gia không khỏi trầm mặc.

Năng lực của nàng là ngoại cảm, một năng lực đặc biệt và hiếm thấy vô cùng.

Có khả năng giao tiếp với linh hồn, thu thập thông tin và thậm chí sử dụng linh hôn làm việc riêng.

Con người có linh hồn.

Thực vật cũng có linh hồn.

Tất cả mọi thứ đều có linh hồn.

Tuy nhiên, trong những ngày đầu của tận thế, chỉ vài phút sau khi người ta chết đi, linh hồn đã biến mất không còn, linh hồn cỏ cây, sông núi thì quá yếu ớt, không thể nào nhìn thấy được. Khi đó ngoại cảm chỉ là một năng lực phế vật.

Với sự gia tăng nồng độ của Nguyên Khí, Thái Giai Giai có chút vui mừng phát hiện linh hồn của vạn vật đã tăng lên rất nhiều sau khi trái đất đã thay đổi ở đoạn thời gian trước.

Kha năng giao tiếp với linh hồn cuối cùng có thể phát huy được tác dụng.

Thái Giai Giai nhìn xung quanh, cuối cùng ánh mắt cô rơi vào một cây đa to lớn ở gần cột cờ.

Thân cây đa to lớn, khoảng hai ba người mới ôm hết được, cả cây đa to bằng cả cái trường học, cành lá có chút rậm rạp che mất một nửa sân thể dục.

Không còn nghi ngờ gì nữa, sau khi được ăn uống đầy đủ chất dinh dưỡng sau khi tận thế đến, cây đa có thể sinh trưởng một cách tươi tốt như thế.

Thái Giai Giai bước vào và đặt tay lên thân cây.

Cô nhắm chặt hai mắt, lông mi nhẹ nhàng rung động.

Vài phút trôi qua, khi những người thức tỉnh khác bắt đầu lo lắng, Thái Giai Giai mở hai mắt ra, ánh mắt sáng rực đủ để chiếu sáng xung quanh.

" Phương hướng đám người giáo phái là ở bên này."

Ngoại cảm đã hoàn thành.

Bên kia, Niên Thành Vĩ lấy ra rất nhiều thủy tinh trinh sát, chụp ảnh lưu lại, đem tình huống hiện trường ghi lại.

Mắt thấy trong trại mồ côi này không tìm được manh mối nào nữa, mấy người rời đi theo hướng manh mối mà Thái Giai Giai thu được thông tin khi dùng ngoại cảm nói chuyện với cây đa.

Chỉ để là những thành viên của cục an ninh nằm ở trên mặt đất.

Có hình ảnh hai người ôm nhau, người nằm trên, người nằm dưới, miệng kề sát nhau.

Mấy phút sau, một đội khác của cục an ninh đi đến đổi ca, vừa bước vào cổng trại trẻ mồ côi, nhìn thấy cảnh tượng ôm ấp lẫn nhau....

Vẻ mặt có chút khiếp sợ.

......

" Thời cuộc đã thay đổi."

" Lòng người không thể nào biết được."

" Công công thẳng thẳng không thể nào thoát được."

Suốt chặng đường đi, Thái Giai Giai đang tìm kiếm cây cối, hoa cỏ hay là kiến trúc lịch sử, tường đá, dựa vào năng lực ngoại cảm, từng chút một xác định hướng đi của nhóm người giáo phái kia đi qua.

Trước một gốc cây to lớn bị chặt đứt, Thái Giai Giai có chút nhíu mày, " Đám thành viên giáo phái này đã chia ra và rời đi theo ba hướng khác nhau, linh hồn cũng không biết rõ ràng lắm, nhưng những phương hướng đó đều có những đứa trẻ bị bắt cóc dẫn đi theo.

"Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?"

" Chỉ có thể từ từ dọc theo mấy phương hướng mà tìm."

Đây là một phần dự án lớn, cũng may những người này cũng vô cùng kiên trì...... Chính xác hơn, Thái Giai Giai cố gắng kiên trì sử dụng liên tục năng lực ngoại cảm của mình.

Ngoại cảm trò chuyện với linh hồn, Nguyên Lực tiêu hao không nhiều, chỉ là có chút mất thời gian.

Mấy người bọn họ, một bên tránh né những người đang đi tuần tra ban đêm, một đêm đang tìm kiếm đối tượng linh hồn trò truyện.

Thái Giai Giai cùng linh hồn nói chuyện.

Tôn Ngọc và những người khác canh chừng.

Niên Thành Vĩ cảm thấy có chút buồn chán, đang suy nghĩ mục địch của đám giáo phái này và nghĩ về phương pháp đối phó bên phía Bình Lương.

Bình Lương có người thức tỉnh truy tìm, phương pháp hồi tưởng lại, chắc chắn đã thử qua.

Nhưng thủ đoạn chống lại truy tìm của nhóm giáo phái này rất là tuyệt vời, hơn một chục người được chia ra và kết hợp lại. Điều này càng làm tăng độ khó của việc hồi tưởng.

" Hồi tưởng có chút khác với ngoại cảm, tiêu hao rất nhiều Nguyên Lực, căn bản không có khả năng sử dụng liên tục.... Dựa theo Niên Thành Vĩ suy đoán, nhóm giáo phái này có người thực lực cấp 9, mỗi lần sử dụng phải tiêu hao 2/3 Nguyên Lực của người sử dụng năng lực......... Bên bộ phận tình báo cũng có người có năng lực hồi tưởng, liên quan về đặc điểm năng lực, sự kiên trì về việc sử dụng năng lực, ông vô cùng rõ ràng.

Mà các thành viên của giáo phái này không đi theo con đường bình thường, họ có thể nhảy từ các mái nhà, họ có thể đi qua các con hẻm....... Phạm vi để hồi tưởng lại có chút bị hạn chế, điều này cũng làm tăng độ khó cho việc điều tra.

E rằng các phương pháp khác để truy tung khác như mùi, khí tức cũng sẽ không có hiệu quả...... Chung Yên Thần Giáo quả nhiên là những người vô cùng chuyên nghiệp.

Niên Thành Vĩ trong lúc suy tư, hai ba giờ đã trôi qua.

Thái Giai Giai có chút mệt mỏi do dùng kĩ năng ngoại cảm quá nhiều, cho dù việc sử dụng một lần tiêu hao không có bao nhiêu, nhưng hơn trăm lần sử dụng, Nguyên Lực cũng mất đi ba phần.

Nếu đổi lại nơi trú ẩn Bình Lương, những người có khả năng ngoại cảm chỉ có thể sử dụng ba lần, mỗi lần sử dụng phải cách nhau vài tiếng đồng hồ để khôi phục Nguyên Lực mới có thể từ từ truy tung trở lại.

Nhưng nhóm điều tra đã được đào tạo và lên kế hoạch sử dụng thuốc hồi Nguyên Lực từ trước.

Thái Giai Giai lấy ra một lọ thuốc khôi phục Nguyên Lực chứa đầy chất lỏng màu xanh, mở nắp chai ra, nốc một hơi uống vào.

Chất lỏng của thuốc chảy vào trong miệng liền hóa thành một luồng nguyên Khí mạnh mẽ xông lên, đi dọc theo kinh mạch của cơ thể rồi hội tụ đến vị trí của bụng, hình thành một đoàn Nguyên Khí căng phòng.

Nguyên Lực ở bên trong cơ thể nhanh chóng đã được nạp đầy.

Ba phút liền có thể khôi phục lại hết tất cả năng lượng.

Nguyên Khí của Thái Giai Giai lại tràn đầy năng lượng và cô đưa tay chỉ một cái, " Bọn họ đi ngang qua chỗ này, chúng ta nhanh chóng đuổi theo. Cho dù có đi ra khỏi nơi trú ẩn, có đến chỗ sâu nơi hoang dã, tôi nhất quyết không buông tha bọn họ."

Cô nhẹ nhàng nhảy lên và rơi xuống bức tường ở bên trong sân.

Sân ở bên trong tối đen như mực và có vẻ như không có người nào ở đó, Thái Giai Giai không quan tâm một chút nào, vừa định bước lên mái nhà ở sân bên cạnh, bay đến chỗ đối diện....... Phía sau viện vừa vặn có một gốc cây cao bốn tầng.

Cô nhẹ nhàng bước lên đống đổ nát cua mái hiên, sắc mặt của nàng bỗng nhiên thay đổi, cô nhảy ra chỗ khác.

Đúng vào lúc này, mái nhà cũ kỹ nổ tung một tiếng, ngói nhà bắn ra bốn phía, ánh đao sáng ngời từ trong đó bắn ra, giống như muốn soi sáng màn đêm đen kịt, ngay cả bàn tay năm ngón cũng không có thể thấy.

Tôn Ngọc lùi lại phía sau một bước, nhảy từ sân thượng xuống mái hiên, chỉ là ở giữa không trung không có cách nào mượn được lực để né.

Trong phòng, bóng người thấy thế, ánh đao có chút thay đổi và ánh sáng của lưỡi đao hướng về phía Tôn Ngọc tấn công tơi.

Không có cách nào ngăn cản, đấm vào mặt người ta một cách dứt khoác!

Tôn Ngọc không có tránh kịp và tung một cú đấm ra ngoài.

Trong khoảnh khắc, nắm đấm duỗi ra từ dưới lớp áo choàng, lại trở nên trong suốt như bạch ngọc!