Gần hai mươi người bước ra từ cửa sau của võ quán Cực Hạn.
Phía sau võ quan là khu bất động sản đang phát triển, các tòa nhà dân cư san sát với nhau. Bọn họ đi trên một con đường nhỏ hẻo lánh, ít ai biết đến trong khu vực này và tiếp tục đi về phía trước.
Nhìn phương hướng, đã dần dần tiếp cận vùng biên giới nơi trú ẩn Lạc Hà.
" Sư phụ, chúng ta muốn ra khỏi thành phố, đi đến tổng bộ bên kia hay sao?"
Có học viên nhỏ tuổi, không kiểm chế được hỏi.
Đại ca Carmen đi ở phía trước đội ngũ, mỗi bước đi đều đã được đo lường sẵn, anh đã tiếp cận với Đại Viên Mãn, khí tức càng thêm thâm thúy.
" Chúng ta sẽ đi đến tổng bộ, nhưng cũng không có cần đi ra khỏi thành."
Hả?
Cậu học viên nhỏ tuổi như bị lú rồi.
Nghe nói Thâm Lam và Lạc Hà cách nhau cả nghìn cây số. Nếu không rời khỏi thành phố thì làm sao để đến đó?
Còn đang tưởng tượng phải tắm máu ở nơi hoang dã, một đường chém giết, trên người khí tức mạnh mẽ đi đến Thâm Lam, hiện tại giống như mờ mịt.
Chỉ có mấy người, có chút rõ ràng.
' Đại sư tỷ' Trần Hiểu Gia là một trong số đó.
Cô nhìn thấy cô gái mũm mĩm Hùng Thiến Thiến lắc lắc cánh tay, có chút tò mò hỏi, bờ mô cong lên nụ cười như lưỡi liềm.
" Đương nhiên là..... Khụ khụ."
Lời vừa muốn nói ra, để cho bạn thân của cô phải ngưỡng mộ và kinh ngạc, Trần Hiểu Gia lại nhớ đến lời cảnh cáo của anh họ....... Muốn trưởng thành, phải nho nhã và ổn định, đặc biệt cô là đại sư tỷ cần phải làm gương hơn.
Liền khoát tay áo, lạnh nhạt trả lời, "Không thể nói, không thể nói. ”
......
Bọn họ không đi được bao xa, liền đi tới trước một tòa nhà treo 'phòng bảo vệ an ninh công cộng' ở trước cửa.
Tòa nhà này đúng là điểm đóng quân của bảo vệ khu vực này, nhưng hành lang phía sau chính là khu vực cấm và một cánh cửa làm bằng hợp kim chắn ngay ở lối đi vào thông với con đường dưới lòng đất.
Sau khi cánh cổng hợp kim được mở ra, Carmen dẫn một nhóm học viên xuống đường hầm.
Bên trong vẫn phức tạp như một mê cung, nhưng mê cung có khoảng cách ngắn nhất chính là con đường vận chuyển hàng hóa. Con đường đó sớm đã được người có năng lực hệ thổ trợ giúp mở rộng con đường, mặt đất gồ ghề cũng trở nên nhẵn nhụi như con đường. Đủ để chứa hai chiếc xe tải chạy song song đi qua.
Mỗi một ngã tư, đều có biển hiệu ghi rõ phương hướng đi tới. Một số thông đạo thì bị phong tỏa lại.
Đi bộ mấy trăm bước, con đường trở nên sáng sủa hơn.
Một không gian rộng lớn dưới lòng đất với diện tích tương đương với vài sân bóng và chiều cao khoảng mười tầng, hiện ra trước mặt các học viên.
Những viên pha lê xanh lá cây không còn gắn ở trên vách đá nữa, nhưng lại thay thế bằng những chiếc đèn thủy tinh Nguyên Lực, càng thêm sáng hơn, được lắp đầy rất nhiều chiếu sáng không gian tối tăm dưới lòng đất.
Một pháo đài kim loại màu bạc đứng lặng lẽ ở trung tâm không gian ngầm, dưới sự bảo vệ của vô số tháp đen, những khẩu đại bác đỏ rực và những tháp pha lê tráng lệ.
Khí tức sắt thép xông thẳng vào trên mặt, khiến cho người ta không thể rời mắt.
Những ai tinh ý nhận ra sự nguy hiểm từ những tòa tháp có hình dáng kì lạ này, như một cây kim châm, khiến cho người ta lạnh hết cả tóc gáy.
Không có nhiều thời gian để ngạc nhiên.
Đại ca Carmen giống như đang lùa vịt, nhóm học viên tập sự nhảy xuống từ con dốc thoai thoải được hình thành bởi bùn và một bệ hình tròn cách pháo đài màu bạc không xa. Cao hơn mặt đất một khúc và bán kính khoảng 10 mét.
Tám tòa tháp hình chóp và bốn cây trụ với nhiêu hoa văn kì lạ ở các cạnh, được phân bố đều đặn với khoảng cách giống nhau. Chứng rối loạn cưỡng chế rất thoải mái khi xem cái này.
Những người học viên đến sân ga và tò mò nhìn xung quanh.
Trần Hiểu Gia biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, nhưng cô ấy chưa từng đến nơi khác bao giờ, cho nên không kìm nổi được sự phấn khích. Tiếp theo, chính là kì tích sẽ xảy ra.
Vầng sáng màu xanh lam đem cả toàn bộ trận dịch chuyển bao phủ lấy. Bóng dáng của hai mươi người dần trở nên mờ ảo, vầng sáng lóe lên những gợn sóng. Khoảnh khắc tiếp theo, những bóng người đứng trên bệ dịch chuyển đã biến mất không thấy đâu.
...........
Trần Hiểu Gia đưa mắt nhìn ra bên ngoài, ngoại trừ dưới chân có nhiều hình tròn dưới bệ, môi trường xung quanh đã khác đi.
Bầu trời xanh, những đám mây trắng.
Ở xa có những ngọn núi tầng tầng lớp lớp, có thể nhìn thấy không ít tòa tháp cao kì dị tương tự như không gian dưới lòng đất.
Ba!
Một tiếng nổ vang lên.
Trần Hiểu Gia nhìn về phía Hùng Thiến Thiến, trợn mắt nhìn, " Tại sao lại đánh tôi!"
Cố gái có khuôn mặt bị đánh rất ủy khuất, " Tôi chỉ kiểm tra một chút, có phải gặp ảo giác hay không..... Đừng có đánh tôi, ở trong sách phá giải ảo thuật có nói, hai người phải hỗ trợ mới có thể phá giải ảo thuật với hiệu quả cao nhất."
Những học viên khác cũng rơi vào tình trạng, " Tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Tôi đang ỏ đâu?" Ảo giác ba lớp.
Cho đến khi Carmen giải thích nguyên lí của trận dịch chuyển tức thời, bọn họ giật mình, rất nhanh tiếp nhận những thiết lập này, bởi vì thực lực cường đại của võ quán nhà mình, cảm thấy hưng phấn không thôi!
......
Ngay sau đó, dưới sự dẫn dắt của Vương Châu ở quầy lễ tân, nhóm người của Carmen đã đi tới nơi làm việc của bộ phận tình báo.
Dọc trên đường đi, đám học viên trẻ tuổi này đang nói chuyện phiếm và la hét.
Thâm Lam tuy không lớn như Lạc Hà, nhưng những thứ mới lạ tầng tầng lớp lớp, giống như hươu không phải hươu, ngựa biến dị cũng không giống ngựa, cao khoảng hai ba mét đang kéo xe từ từ về phía trước. Những con rối giống như robot, trên tay cầm láy những vũ khí lạnh lẽo, xếp hàng tuần tra qua lại.
Những người thuộc đội kiến trúc xây dựng, có năng lực hệ kim và hệ thổ phối hợp lẫn nhau, dựa theo bản vẽ chọn vị trí thích hợp, rất nhanh chóng đã thành hình khiến cho người ta nhìn không kịp. Bởi vì đã đến đích, không ít học viên nhìn người dẫn đường mập mạp bằng ánh mắt u oán, làm cho Vương Châu hai chân khép lại, che đi cái mông lạnh buốt.
Trong văn phòng.
Đại ca Caremen nói: " Nhiệm vụ rèn luyện lần này của các ngươi, chính là phối hợp với bên bộ phận tình báo để điều tra manh mối có liên quan đến Chung Yên Thần Giáo và tìm ra căn cứ của Chung Yên Thần Giáo. Đây là một lần rèn luyện tổng hợp, cho dù điều tra và phân tích, hay là chiến đấu, sẽ trở thành những yếu tố ảnh hưởng đến việc đánh giá lần rèn luyện lần này của các ngươi."
Sau khi trải qua lần rèn luyện lần này, những người học viên trưởng thành đầu tiên sẽ đảm nhận nhiều vị trí khác nhau và trở thành trụ cột của nơi trú ẩn.
Người thức tỉnh bên Bộ tình báo tiếp lời, nói rõ chi tiết cho các học viên về Chung Yên Thần Giáo, lại đem một tấm bản đồ của tỉnh Thiên Nam trải thẳng lên mặt bàn.
Trên bản đồ, tổng cộng có 21 nơi trú ẩn cỡ lớn được đánh dấu và có hơn trăm nơi trú ẩn vừa và nhỏ. Sau khi có chính sách thu nhận, những nơi trú ẩn này bởi vì nguyên nhân nào đó tồn tại, nhưng bọn họ không hề yếu và có khả năng chống lại làn sóng ma thú cỡ nhỏ.
" Ở nhiều nơi trong tỉnh Thiên Nam, có dấu vết hoạt động của Chung Yên Thần Giáo. Nhưng bọn họ che giấu hành tung của mình vô cùng tốt. Những manh mối trước mắt chúng ta hiện có, đều do những người thức tỉnh, thành viên của đám giáo phái đó làm loạn để lại, căn cứ của Chung Yên Thần Giáo, một manh mối cũng chưa hề có.
“Các ngươi nhìn lên trên...”
21 dấu chấm đại biểu cho nơi trú ẩn cỡ lớn, có sáu cái bị bút bi màu đỏ khoanh tròn lại. Trong đó có mấy cái ở bên cạnh bị đánh dấu X.
Người thức tỉnh bên Bộ tình báo tiếp tục nói, " Mấy nơi trú ẩn cỡ lớn được khoanh vòng tròn đều có dấu vết hoạt động của những người thức tỉnh thuộc Chung Yên Thần Giáo và cần sự hỗ trợ điều tra của các ngươi.....Những học viên ở Thâm Lam đã xuất phát trước các ngươi một bước. Ba nơi trú ẩn được đánh dấu, là những nơi bọn họ được lựa chọn để tới đó. Các ngươi có thể lựa chọn cùng nhau hành động, cũng có thể chia làm ba đội, hỗ trợ điều tra ba nơi còn lại."
" Một điều cuối cùng, ta cần phải cảnh báo các người là, không nên xem thường Chung Yên Thần Giáo. Đó không phải là một giáo phái yếu ớt trong tưởng tượng. Trước mắt, xuất hiện người thức tỉnh cấp tám, cấp chín, không rõ giáo phái đó đang nắm giữ lực lượng gì."
Những người học viên ở Lạc Hà không có căng thẳng, một số còn phấn khích hơn nữa.
Bọn họ biết đối tượng rèn luyện lần này là Chung Yên Thần Giáo, không thể nào không chịu nổi một đòn của họ. Chính vì vậy, bọn họ mới có thể thể hiện hết giá trị của mình ra ngoài.
Người học viên của tổng bộ, không có gặp phải, nhưng thành tích rèn luyện lần này, nhất định phải vượt qua bọn họ.
Bọn họ rất nhanh thảo luận xong, nhanh chóng chia làm ba đội, chia làm ba hướng tiến về nơi trú ẩn cỡ lớn.