Công suất Thuyền Bay đã vượt quá 50%, chưa cần đến một tiếng đồng hồ. Khi các thành viên của quân đoàn còn quyến luyến boong tàu luyến tiếc đứng lên, Phi Ngư Hào đã tới Thâm Lam, chậm rãi hạ cánh xuống bãi đáp.
La Triết sớm đã nhận được thông báo và mang theo hơn tram8 người quân đoàn phòng thủ, nghênh đón Phi Ngư Hào và đảm nhận việc bố trí những con Hỏa Liệt Mã này.
Đường Vũ đi xuống Thuyền Bay.
" Số lượng Hỏa Liệt Mã tương đối nhiều, nếu an bài ở trong trang trại thì có chút chen chúc. Xem ra, phải mở thêm trang trại dành riêng cho đám Hỏa Liệt Mã, an trí và thuần phục chúng ở đó về sau đều tiến hành ở chuồng ngựa..... À, về sau còn có thể để chuồng ngựa trở thành trại huấn luyện kị binh ở trong tương lai, huấn luyện nuôi ngựa cũng không sai."
Anh quay đầu lại, dặn dò Kara và La Triết.
Kara sẽ phụ trách về trại ngựa.
Trong đầu anh cũng nảy ra nhiều ý tưởng hơn, trại huấn luyện kị binh đã có rồi, về sau trung đoàn kị binh đặc biệt sẽ được thành lập ở trong tương lai.
Từ trong hai đại binh đoàn điều động...... Hiện tại là không thể, lúc trước thành lập lực lượng không quân đã lấy đi không ít quân, giờ mà thành lập một quân đoàn kị binh nữa thì quân đoàn phòng thủ và quân đoàn điều tra liền chỉ còn trên danh nghĩa thôi.
" Cũng may là việc tuyển dụng quân đoàn đang được tiến hành."
Bây giờ khi nới đến một vấn đề nào đó, Đường Vũ rất ít khi can thiệp, người của bên bộ Thị Chính và bộ Trang Bị sẽ phối hợp rất nhau và sắp xếp có trật tự.
Anh ta chỉ cần kiểm soát nó một cách có chiến lược.
" Có lẽ, thay vì tuyển dụng trực tiếp người thức tỉnh vào hai quân đoàn kia, có thể thành lập một quân đoàn mới, đối với việc chiêu mộ người thức tỉnh tiến hành huấn luyện và làm kiểm tra...... Sau khi tốt nghiệp từ quân đoàn mới, họ sẽ được quân đoàn mới tùy theo ý định và thực lực của họ."
......
Giao nhiệm vụ cho các phòng ban khác nhau.
Thời gian trôi nhanh như nước, mấy ngày trôi qua chỉ trong nháy mắt.
Đường Vũ dành phần lớn thời gian trong việc tu luyện và một phần nhỏ thời gian trong việc điều chế thuốc, lâu lâu đi ra ngoài tuần tra các nơi trong lãnh địa.
Lúa Tinh Ngọc phát triển thật sự là đáng vui mừng, chỉ cần một tháng nữa thôi thì sẽ thu hoạch được vụ mùa đầu tiên. Đến lúc đó, lại có thể nếm được hương vị của gạo Tinh Ngọc, tốc độ tu luyện đến lúc đó sẽ bay như tên lửa.
Tàu lửa Nguyên Lực bắt đầu đưa vào hoạt động, tuyến đường sắt Lục Lâm đã được kết nối trở lại. Nhân cơ hội lần này từ Lâm Đông sàng chọn không ít nhân tài có thiên phú về rune và dây chuyền sản suất bên bộ phận trang bị cũng đang được mở rộng một cách có trật tự.
Trang trại dành cho Hỏa Liệt Mã đã được xây dựng. Với sự giúp đỡ của Kara, các thành viên tinh anh trong hai quân đoàn đã bắt đầu thuần phục Hỏa Liệt Mã. Anh đã đến trang trại ngựa xem qua và nhìn thấy một số thành viên trong quân đoàn đã có thể chỉ huy được Hỏa Liệt Mã đã tiến hành phối hợp đơn giản.
Có lẽ việc hình thành quân đoàn xung phong, sẽ mất một chút thời gian.
Một ngày nọ, Đường Vũ khoanh chân ngồi trong phòng tu luyện số hai. Khi anh ta mở mắt ra, hai viên Nguyên Tinh màu đỏ rực đã mất đi vẻ sáng chói.
“Đều là tiền đây này...”
Không thể không cảm thấy đau lòng, sản lượng Nguyên Tinh có độ tinh khiết cao cũng rất thấp, cho dù anh có tiết kiệm như thế nào, cũng không có giữ lại được bao nhiêu.
Dưới sự tu luyện phải dùng tiền thật nhiều, tốc độ tăng lên rất nhanh, mấy ngày trước mới vừa thức tỉnh cấp 11. Bây giờ, đã vượt qua 2/3, khoảng chừng bảy, tám ngày gì nữa có thể sẽ đột phá cấp 12.
Cấp 13 còn xa nữa sao?
Tựa hồ nhìn thấy giai đoạn Siêu Phàm đang vẫy tay gọi anh lại.
Đường Vũ đứng dậy đặt hai viên Nguyên Lực thủy tinh đã bị rút sạch, cất lại vào tủ trong phòng huấn luyện...... Anh ngại vứt đi cho nên lưu lại làm kỉ niệm.
Cất Nguyên Lực thủy tinh vào lại rồi đem bộ đồ bó sát người trong lúc tu luyện đổi thành một bộ quần áo bình thường và bước ra khỏi phòng tu luyện....
Vẻ mặt của anh kinh ngạc, đồng tử co rút lại, theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía nào đó, chỉ có thể nhìn thấy vách tường phòng tu luyện dày đặc.
Lúc này, Đường Vũ cảm thấy có một giọng nói mờ mịt từ xa truyền đến.
Sức mạnh xuyên thấu của âm thanh không mạnh và có thể bị ngăn cản lại, nhưng anh lựa chọn tiếp nhận nó.
Một thông điệp hiện ra trong tâm trí anh.
" Cổ Linh Hoàng Triều, hôm nay sẽ lập đô, mời các tầng lớp nhân sĩ, anh hùng hảo hán, cùng nhau hội tụ về nơi này để cùng nhau xây dựng một thời đại hưng thịnh."
Đó không phải là tiếng phổ thông của Đại Hạ, mà là một loại ý thức chứa đựng tin tức ở trong tinh thần và bất cứ người nào có thể hiểu được nó.
Đường Vũ lập tức bước là khỏi phòng tu luyện và đi đến sảnh của lâu đài.
Không lâu sau, Trần Hải Bình vội vàng chạy tới với vẻ mặt ngưng trọng.
Không ngoài dự đoán, toàn bộ nơi trú ẩn của Thâm Lam.
Tất cả người sống sót đều đã nghe thấy thông điệp của Cổ Linh Hoàng Triều.
Phạm vi của làn sóng tinh thần này khẳng định là không nhỏ, chỉ là không có cách nào đoán ra được, rốt cuộc nó lan rộng bao xa.
" Trấn an những người sống sót lại, mọi việc vẫn cứ như bình thường." Đường Vũ nhanh chóng tỉnh táo lại, dừng một chút rồi nói, " Điều này có chút đáng sợ, nhưng nếu suy nghĩ kĩ lại, ảnh hưởng có thể lớn đến mức nào, có bao nhiêu người thức tỉnh sẽ vì một giọng nói trong hư vô mờ mịt làm ra hành động? Chưa kể đến những nguy hiểm ở trong tự nhiên."
" Về bên phía Cổ Linh Hoàng Triều, có thể xem là thế lực của nhân loại, còn về phần bạn hay địch cũng không thể nói trước được. Nhưng xét theo làn sóng tinh thần này làm ra phán đoán, khoảng cách rất xa với chúng ta. Trong thời gian ngắn, cùng với chúng ta hẳn là không có tiếp xúc.
Trần Hải Bình thở dài nhẹ nhõm một hơi rồi vội vàng rời đi.
Đường Vũ ngồi ở trên ghế sô pha mềm mại thoải mái, cúi đầu suy nghĩ một hồi.
Nam Lẫm Quốc chỉ có thể cung cấp tài liệu cho một vài người ngủ say và không có nhiều người đủ tư cách để ngủ say trong một tổ chức tầm cỡ thế giới như Liên Minh Pháp Sư.
Cổ Linh Hoàng Triều cho dù được mệnh danh là một trong ba quốc gia lớn của Kỷ Nguyên thứ 4, cũng không lí nào khi so với thế lực khác sẽ kém hơn rất nhiều.
Lúc này anh tìm tới Ngôn Đỉnh Thiên hỏi chuyện này:
" Cổ Linh Hoàng Triều có năng lực xây dựng thành trì, Có nghĩa là có rất nhiều người trong số họ đã thức tỉnh thành công ở Kỉ Nguyên thứ năm."
Ngôn Đỉnh Thiên nhíu mày, " Nếu từ tình hình trước mắt suy đoán, rất có thể là như vậy. Bản thân là một trong ba nước lớn, Cổ Linh Hoàng Triều khẳng định nắm giữ rất nhiều bí mật mà những nước nhỏ bình thường như chúng ta không thể nào biết được. Việc chuẩn bị có lẽ còn đầy đủ hơn, nên chúng ta không cần nghi ngờ gì nữa."
Tuy nhiên, nếu là cung cấp dung dịch ngủ say cho mấy trăm người hay mấy nghìn người, tôi không cho rằng Cổ Linh Hoàng Triều có thể làm như vậy được.... Kỉ Nguyên của chúng ta là thời đại diệt vong rồi cho nên cũng không có tìm được bao nhiêu tài liệu trân quý."
Đường Vũ chống cằm, suy tư một hồi:
" Chẳng lẽ Cổ Linh Hoàng Triều nô dịch một lượng lớn người sống sót để xây dựng thành trì? Hay đã chiếm thành công một nơi trú ẩn lớn?"
" Không giống như vậy." Ngôn Đỉnh Thiên lắc đầu, " Cổ Linh hoàng tộc với tính cách kiêu ngạo, nói một câu không dễ nghe. Nếu là nơi trú ẩn cỡ lớn hay thành phố mới được xây dựng trong thành phố ngắn, không có đạt tiêu chuẩn của bọn họ thì sẽ không lớn tiếng tuyên bố đã xây dựng xong thành trì."
Ông có chút suy nghĩ rồi nói: " Có lần tôi đã nghe nói qua, Cổ Linh là một trong ba nước lớn, nắm giữ Tiểu Thế Giới, cao hơn Bí Cảnh một cấp. Sau khi Bí Cảnh đóng lại, không thể sinh tồn ở đó trong thời gian dài. Nhưng Tiểu Thế Giới có thể tạo thành một vòng tuần hoàn của riêng nó. Nếu như Cổ Linh Hoàng Thành nắm giữ Tiểu Thế Giới liền có thể từ trong đó đi ra, trải qua vô số năm tháng sinh sôi nảy nở hậu duệ của Cổ Linh."
" Thậm chí, có thể trực tiếp dời thành trì trong Tiểu Thế Giới ra thế giới bên ngoài."
" Cổ Linh lần này lớn lối như thế, không thể nghi ngờ gì nữa, chính là muốn chiêu mộ nhân tài, thậm chí muốn tái lập Hoàng Triều lần nữa."
......
Đuổi Ngôn Đỉnh Thiên đi, Đường Vũ có chút suy nghĩ.
Nửa tiếng đồng hồ trôi qua, đã nhận được tin tức của bộ tình báo phía Lâm Đông. Một tiếng đồng hồ trôi qua, tin tức những nơi trú ẩn lớn xung quanh cũng lần lượt truyền đến.
Cơ bản không có gì khác nhau, chuyện thành trì của Cổ Linh, không thể tránh khỏi việc lan ra, người sống sót trên đường phố đều đang bàn tán xôn xao.
May mà phúc lợi ở Thâm Lam vô cùng tốt, không có người thức tỉnh trán nóng lên, liền xuất phát đi Cổ Linh Hoàng Thành.
Đường Vũ có chút giật mình, " Cổ Linh chơi chiêu này, giống như một cái loa nhỏ trên bản đồ thế giới trong trò chơi, hiểu quả cao, nhưng dù sao bọn họ cũng chả có ưu điểm và sức hấp dẫn của chính mình, thì người tài làm sao phải tới cửa của bọn họ cơ chứ? Nếu sau này mình mà có được thủ đoạn của cái loa nhỏ như thế, khi quảng cáo cho lãnh địa phải đem nào là trang bị rune, trại huấn luyện, các loại bảng vàng khác, toàn bộ đều viết hết vào trong đó.
Nghĩ tới đó, anh vô cùng phấn khích.
Có nên đi một chuyến tới Cổ Linh Hoàng Thành cướp cái loa nhỏ đó hay không.